Fred Nassiri, sinh ra và lớn lên ở xứ Ba Tư, sau đó di dân đến Hoa Kỳ và sống tại thành phố ăn chơi cờ bạc Las Vegas, nơi đây Fred Nassiri đă gầy dựng được tài sản rất lớn, trị giá gần 1 tỷ mỹ kim nhờ công việc sáng chế kinh doanh các kiểu mẫu quần áo thời trang và sản xuất đĩa hát. Fred Nassiri đă sống và lớn lên với niềm tin của một tín đồ Hồi Giáo, nhưng tại thành phố cờ bạc Las Vegas này, ông đă bước vào 1 con đường mới, con đường trở nên một tín hữu Công Giáo, và hơn thế nữa, con đường trở nên 1 tu sĩ trong ḍng Anh Em Hèn Mọn Phanxicô.
Ngày 1 tháng 3 vừa qua, Fred Nassiri đă đến Vatican và được gặp Đức Hồng Y Tarcisio Bertone, Quốc Vụ Khanh Ṭa Thánh. Ông nói về cuộc gặp gỡ này như sau:
- Tôi muốn mang đến Vatican một chứng từ đức tin và ḷng khâm phục lư tưởng ḍng Anh Em Hèn Mọn. Tất cả tài sản của tôi, tôi sẽ cống hiến cho người nghèo để tôi trở thành 1 tu sĩ Phanxicô.
Nói về sự chuyển hướng cuộc đời, về con đường mà Fred Nassiri đă lựa chọn và bước vào, Ông giải thích như sau:
- Càng có nhiều tiền của và sức lực, càng có nhiều nghĩa vụ đối với những người chung quanh ḿnh.
(Catholicworldnews.com,Tríchbảntinngày2/3/2007)
***
Bạn thân mến,
Con đường mà Fred Nassiri đă lựa chọn và bước vào là con đường bỏ mọi sự để bước đi theo Chúa Giêsu, để làm môn đệ của Ngài. Con đường theo Chúa rộng hẹp ra sao? Con đường ấy có cây dài bóng mát, có hoa thơm cỏ lạ, có chim hót, có suối róc rách reo vui không nhỉ? Con đường ấy là con đường vinh quang hạnh phúc hay là con đường đau thương tủi nhục ? Chắc hẳn bước đi theo Chúa Giêsu là bước đi trên “con đường Chúa Giêsu”. Chắc hẳn người môn đệ Chúa Giêsu không có con đường nào khác ngoài con đường mà Ngài đă đi qua.
Xin mời bạn cùng với tôi, chúng ta hăy lần theo dấu chân của Chúa Giêsu trong các bài đọc của mùa chay, để biết thêm về một vài con đường ngày xưa Ngài đă ngược xuôi qua lại, để nhận ra con đường ngày xưa ấy đă tác động đến cuộc sống của tôi và bạn hôm nay ra sao.
Con đường vào hoang địa: Trước khi bắt đầu cuộc sống công khai rao giảng, Chúa Giêsu bắt đầu bằng “con đường vào hoang địa” để sống một ḿnh trong thinh lặng, chay tịnh và cầu nguyện (Lc 4:1). Bước đi trên “con đường vào hoang địa”, Chúa Giêsu đă làm nổi bật bản tính "con người" của ḿnh. Ngài chấp nhận những khó khăn thiếu thốn trong cuộc sống, chịu thử thách, chịu cám dỗ và kiên cường chống trả (Lc 4:3-13).
Bước đi trên “con đường vào hoang địa” trong đời sống thiêng liêng là bước đi với Chúa Giêsu, là trở nên giống Ngài, là liên kết với Ngài trong thinh lặng và cầu nguyện, là để được Ngài tôi luyện và biến đổi… Bạn thân mến! “Con đường vào hoang địa” trong đời sống thiêng liêng của tôi và bạn ra sao? Đă bao giờ tôi và bạn bước chân vào con đường này chưa nhỉ ? Chẳng lẽ chúng ta qúa sợ sệt mà không dám bước vào hay sao?
Con đường lên núi Tabo: Biến cố trên núi Tabo (Lc.9:28) là điểm vinh quang rực rỡ sáng ngời của Chúa Giêsu, là một bằng chứng xác tín Chúa Giêsu là con Thiên Chúa, là một phép lạ, là một sự biến đổi h́nh dạng con người của Chúa Giêsu để mặc lấy thiên tính của Ngài. Biến cố trên núi Tabo cũng là một khuyến khích trợ lực cho những ai bước đi theo Ngài .
Bước đi theo Chúa không phải để t́m kiếm những giây phút ngất ngây tuyệt vời trên núi Tabo như ba môn đệ Phêrô; Gioan và Giacôbê xưa kia, cũng không phải là ở lại trên núi Tabo để tận hưởng những giây phút vinh quang rực rỡ tuyệt vời với Ngài. Nhưng bước đi theo Chúa là phải cùng xuống núi với Ngài, cùng ngược xuôi qua lại với Ngài trên con đường rao giảng Tin Mừng, và nhất là cùng với Ngài bước đi trên con đường Thánh Giá hy sinh cứu chuộc.
Đường lên núi Sọ Golgotha:(Ga 19:17). Với thập giá sần sùi trên vai, cô đơn lạc lơng giữa rừng người vây quanh. Chúa Giêsu bước đi trên con đường ra núi Sọ như 1 tội nhân. Với hơi tàn sức yếu, Ngài lê gót bước đi, đi măi cho đến đỉnh đồi Golgotha. Về phương diện con người, đây là con đường đau thương tủi nhục của Chúa Giêsu. Cuối con đường, Ngài đă chấp nhận cái chết trần truồng trên thập gía v́ yêu thương .
Trên núi Tabo, vinh quang rực rỡ sáng ngời đă dành cho Chúa Giêsu, nhưng trên núi Sọ, Ngài chỉ có đau thương nhục nhă và cái chết. Hai ngọn núi, hai con đường khác nhau. Về mặt thể lư, hai ngọn núi không cách xa nhau bao nhiêu nên con người có thể dễ dàng đi từ ngọn núi này sang ngọn núi kia. Nhưng về mặt thiêng liêng, thật khó khăn biết bao để đi hết đoạn đường ngắn ngủi ấy, bởi v́ con người ưa thích những vinh quang ngất ngây tuyệt vời trên núi Tabo, nhưng đến với núi Sọ, con người không dám hy sịnh, sợ đau khổ và sợ sự chết. Con người không thấu hiểu và cũng không xác tín được rằng: “Cái chết là cửa ngơ dẫn đưa vào sự sống đời đời”.
Đường vinh quang phục sinh:(Ga.20). Qua cái chết đau thương nhục nhă trên thập giá, Chúa Giêsu đă sống lại, Ngài đă chiến thắng sự chết. Con đường đau khổ và sự chết đă dẫn đưa đến con đường vinh quang phục sinh. Qua cái chết của Chúa Giêsu, Ngài đă nối tiếp “đường lên núi Sọ Golgotha” bằng “đường vinh quang phục sinh” của Ngài.
Bạn thân mến! Chúa Giêsu đi “con đường vào hoang địa” để cầu nguyện và để tôi luyện. Ngài đă đi “con đường lên núi Tabo” để được Thiên Chúa Cha biến đổi h́nh dạng. Ngài cũng đi “con đường lên núi Sọ” với biết bao đau thương tủi nhục để hy sinh mạng sống cho người ḿnh thương. Qua cái chết của Ngài, Ngài đă đi vào “con đường vinh quang phuc sinh”.
Tôi và bạn đang đi con đường nào đây nhỉ? Thầy Giêsu đă đi con đường trên đây, chẳng lẽ người môn đệ của Ngài lại đi con đường khác được sao ???
***
Lạy Chúa! Bước đi theo Chúa không phải là chỉ bước đi với Ngài trên con đường vào hoang địa, cũng không phải là chỉ bước đi với Ngài trên con đường lên núi Tabo hay con đường lên núi Sọ, nhưng là cùng bước với Ngài trên mọi nẻo đường Ngài đă đi qua và cùng với Ngài đi đến chặng đường cuối cùng: “đường vinh quang phục sinh”, đó cũng là cùng đích của người Kitô hữu chúng con hôm nay.
Lạy Chúa! Xin ban ơn giúp sức cho con, để con có đủ can đảm và ḷng yêu mến mà bước đi theo Ngài và cũng được sống lại với Ngài, Amen .
Ai ơi hăy hân hoan
Dù năm tháng vơ vàng
Dù đời lầm lỡ tan hoang
V́ ta Người đă gánh mang tội đầy
Trên đỉnh đồi lắt lay
Thân ai xác xơ gầy
Nét buồn in giữa trời mây
Đau thương gục chết chiều say mịt mùng
Ôi Vua Cả muôn trùng
Từ tận cùng xa xăm
Đă qua rồi cả ngh́n năm
Nhưng c̣n đây măi những trang sử t́nh
--------------------------
NGƯỜI
Trên đường dài rong ruổi
Trên ḍng đời lênh đênh
Con mỏi mệt ră rời
Có Người là quán đợi
Có Người là bóng mát
Giữa trưa hè nóng rát
Và là nơi yên nghỉ
Giữa nguồn cơn lâm lụy
Gian trần một bóng nhỏ
Dấu chân ṃn con đó
Người d́u con đi tới
Nâng đỡ con một đời
Con là kẻ lang thang
Giữa cuộc đời gian nan
Đường đi trăm ngàn hướng
Người là Kim Chỉ Nam
Giữa kiếp sống lầm than
Sóng gió với phũ phàng
Người chính là núi đá
Che đời con b́nh an
--------------------------
Niềm vui Phục Sinh
Chỉ v́ yêu, Chúa xuống trần
Cung ḷng Trinh Nữ mang thân phận người
Ba mươi năm sống vâng lời;
Ba năm rong ruổi không nơi tựa đầu
Đem Lời Hằng Sống truyền rao
Chữa lành, xoa dịu đớn đau bao người
Chỉ v́ yêu mà Chúa Trời
Chết treo Thập Tự đỉnh đồi Goltha
Và rồi Cây Gỗ nở hoa
Những đau thương đă biến ra nụ cười
Đây ánh sáng chiếu rạng ngời
Xua tan bóng tối, đất trời hỉ hoan
Giê Su chiến thắng khải hoàn
Vượt qua sự chết, đập tan xích xiềng
Ngài đă sống lại hiển vinh
Để con cũng được phục sinh với Ngài
Thời sự tuần qua 25/10/2016: Kitô hữu Iraq phấn khởi, vui mừng, hy vọng chào quê hương giải phóng
ladieubongg
member
REF: 713419
11/09/2016
Xin chia sẻ với các bạn một vài suy niệm dựa theo Kinh Thánh Công Giáo nhân dịp Trump vừa đắc cử Tổng Thống Hoa Kỳ.
"For just as the heavens are higher than the earth, so are my ways higher than your ways, and my thoughts than your thoughts.
- V́ các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, th́ đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ư tưởng ta cao hơn ư tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu. (Isaiah 55:9)
----------------------
Jesus looked at them and said, "With man this is impossible, but with God all things are possible."
- Với loài người th́ không có thể, nhưng với Thiên Chúa mọi sự đều có thể (Matthew 19:26)
Suy Niệm:
Chỉ có Thiên Chúa là Đấng toàn năng, toàn thiện, Ngài làm Chủ muôn loài, làm Chủ mọi biến cố, Ngài gieo sương hay đổ mưa lại c̣n có quyền biến dữ ra lành, biến không ra có. Nhất là Ngài mưa Đấng Công Chính, đất mở ra cho nảy mầm ơn cứu độ, đồng thời chính trực sẽ vươn lên. V́ ngoài Chúa ra chẳng có thần nào nữa, chẳng có thần công minh cứu độ loài người. Lời chân thật thốt ra từ miệng Chúa, Ngài chẳng bao giờ rút lại.
Tin vào Chúa quan pḥng (Divine providence)
(Trích trong ‘Xây Nhà Trên Đá’ của Lm. ViKiNi)
Quan pḥng là hành động của Chúa hướng dẫn con người và thế giới cách nào đó mà ta không ngờ. Nó không phải là định mệnh, hay số mệnh như quan niệm b́nh dân. B́nh dân hiểu: Số mệnh, định mệnh là sự ấn định trước cho mỗi người phải chịu một kiếp sống tốt hay xấu, sướng hay khổ, thành hay bại giống như rút thăm, rút số ghi sẵn cái ǵ th́ phải lănh cái đó.
Quan pḥng là việc của Người Cha khôn ngoan sáng suốt, đầy t́nh thương mến, hy sinh tận tụy lo toan cho con, nhưng cũng rất tôn trọng tự do sáng kiến của con, khi con hết ḷng yêu mến, kính phục Cha, nó sẽ hết ḷng vâng theo lời hay lẽ phải của Cha.
Cũng vậy, khi ai hết ḷng thảo kính, vâng theo ư Cha trên trời như Abraham, Giuse tổ phụ, đặc biệt như Đức Giêsu, th́ luôn luôn phó thác trong tay Chúa quan pḥng hướng dẫn, v́ thấy rằng chim trời, chồn đất c̣n được Cha trên trời nuôi dưỡng, cỏ hoa ngoài đồng sớm nở tối tàn c̣n được Cha trên trời trang điểm xinh đẹp hơn cả cẩm bào Salômon, huống chi con người trọng hơn muôn phần.
V́ tin vào Chúa quan pḥng ban cho mọi sự tốt lành, Abraham đă vâng lời Chúa đem con lên núi giết đi tế lễ Chúa.
V́ tin vào Chúa quan pḥng, tổ phụ Giuse đă không kết án anh em trói ḿnh bán làm nô lệ, ông tin việc đó do Chúa quan pḥng định liệu trước, để cứu sống ông và dân tộc ḿnh. Ông nói: “Không phải các anh, nhưng chính Thiên Chúa đă lo cho tôi đến đây. Sự dữ các anh đă làm cho tôi đă biến thành điều lành... để cứu sống một dân tộc đông đúc (Is. 49,14-15; 1Cr.4,1-5; Mt. 6, 24-34; Stk. 45,8 - 50,20).
V́ hoàn toàn tin vào chương tŕnh cứu độ của Chúa Cha vô cùng khoan dung, Đức Giêsu đă cầu nguyện: “Lạy Cha, xin đừng theo ư Con, một theo ư Cha”, dù đó là chén đắng thập giá khủng khiếp!
Với đức tin mănh liệt như thế, đâu c̣n lo âu, áy náy phải ăn ǵ, mặc ǵ, sống chết ra sao, v́ “Cha các con trên trời biết tất cả những ǵ các con cần và những ǵ xẩy ra cho các con” cho nên “chỉ một điều cần thiết là các con hăy t́m nước Trời và sự công chính của Người, và mọi điều khác sẽ ban thêm cho các con” (Mt. 6, 2-33)
Chính v́ thế, để củng cố đức tin của giáo đoàn Rôma đang chao đảo v́ bắt bớ, khủng bố, thánh Phaolô đă nói với họ rằng: “Thiên Chúa đă an bài mọi sự để làm ích cho anh chị em” không có ǵ phải sợ “dù gian khổ, dù đói khát, dù nguy hiểm, dù bắt bớ cực h́nh” (Rm. 8, 28. 35).
Sự tin tưởng vào Chúa Quan Pḥng, không có tính cách thụ động, khoanh tay ngồi chờ “trời sinh voi, trời sinh cỏ”, không phải thái độ vô vi, yếm thế, buông trôi. “Đức tin chân chính phải thể hiện bằng việc làm”, càng tin, càng phải đem “hết sức ḿnh, hết ḷng, hết trí khôn, hết linh hồn” cộng tác vào công tŕnh sáng tạo và cứu thế của Thiên Chúa; biết xây dựng trần thế tốt đẹp như khi Ngài dựng nên mọi sự tốt đẹp; biết xây dựng nước Trời cho t́nh thương của Thiên Chúa trải rộng khắp mọi người.
“Thiên hành kiện, quân tử dĩ tự cường bất tức”. Trời hành động kiên cường thế nào th́ quân tử cũng phải tự cường, hết sức làm như thế, không ngừng nghỉ. Quân tử là con vua, con Trời, là hiền nhân, minh triết, phải biết tri thiên mệnh: Biết ư Trời, biết mệnh lệnh của Trời để làm theo. Bởi v́: Trời có đạo sáng tỏ, muôn loài đều thấy rơ: “Thiên hữu hiển đạo, quyết loại duy chương” (Kinh Thư Thái Hệ Hạ 2). Ai làm theo đạo Trời mới được Trời phù giúp, chứ Trời không có vị nể ai: “Hoàng Thiên vô thân, duy đức thị phù” (Kinh Thư, Thái trọng chi mệnh, 4)
Tin có thiên mệnh, tin có đạo Trời, chính là tin Thiên Chúa Quan Pḥng sắp xếp mọi trật tự cho muôn loài trong trời đất, và tuân theo Minh Đạo là thực hiện Đạo có nguồn gốc xuất phát từ trời: “Thủ Minh Đạo chi bản nguyên xuất ư Thiên” (Trung Dung, Chương II, 1). Nhờ hết tâm linh hành Đạo Trời, các bậc Thánh hiền đă chuyển hóa cả thiên hạ: “Chung ngôn Thánh Thần công hóa chi cực “.
Nhà nho chân chính Nguyễn Công Trứ luôn luôn kiên cường hành đạo không mỏi mệt, không vụ danh lợi, dù làm tướng, làm quan hay làm lính “vẫn ra tay buồm lái với cuồng phong”. Nhờ thế, ông đă biến biển cả thành nương dâu, đồng ruộng Kim Sơn, Tiền Hải cho muôn dân được ấm no. Nhất là ông đă biến những con người yếm thế thành những nam nhi anh hùng: “Chí những toan sẻ núi lấp sông”, biến những tâm hồn tham danh lợi thành trong sáng thanh tao: “Chẳng lợi danh ǵ lại hóa hay”.
Một con người đầy chí khí không cầu thành công danh lợi, chỉ cầu thành nhân mưu ích cho đời: “Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên”.
Đức Giêsu đâu có thành công lúc sinh thời, nhưng đă thành Đấng Cứu Độ của muôn dân.
“Lạy Chúa con,.. Chúa tốt lành biết bao! T́nh yêu Chúa đă giữ ǵn con tránh khỏi bao nhiêu tai nạn” té ngựa, những cuộc đấu kiếm rùng rợn, những cuộc mạo hiểm ghê sợ, những cuộc hành tŕnh sống sót... Chúa đă cứu con... giữ ǵn con nhiều quá, ấp ủ con dưới đôi cánh dịu hiền vô hạn... Ôi lạy Chúa, Đấng chăn chiên nhân lành của con. Xin cảm tạ ơn Người, Amen. (Charles Foucauld).