Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 ndangsonfr
 member

 ID 71244
 02/24/2012



TRUYỆN NGẮN - @nguyênhạ
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien





MỘT THOÁNG MƠ XA

- @nguyênhạ -



_________________________________________________________





Cô cảm thấy mỏi lưng và nặng trĩu ở đầu óc.Rời đống giấy tờ ngổn ngang trên bàn giấy,cô đến sát cửa sổ ngó ra dăy công viên.Cảnh vật êm đềm dưới dăy nắng sớm làm cô t́m lại vài cảm giác dễ chịu.Tự dưng cô có cái ao ước được rời việc làm để lang thang đến một cái quán nước,để thơ thẩn nh́n thiên hạ qua góc phố .Ngồi uống ly cà phê ,ngắm cảnh trời đông là một cái thú.

Tiếng gơ cửa văn pḥng và tiếng nói vang lên làm cô quay lại :

- Nè Jenny ! Làm xong cái bảng lương và mấy món khác cho tôi kư chưa ?

- Sắp xong rồi,anh... Cho em một giờ nữa.Được không ?

- Hăy đúng giờ.Nếu không tôi sẽ trừng trị cô.


Người đàn ông biến mất sau cánh cửa kính dầy cộm.Đúng ra cô phải gọi ông chủ của cô bằng ông.Thưa
" Ông " một cách trịnh trọng.Nói về cái ông này th́ không biết bao nhiêu lời lẽ trên trang giấy cho đủ.Lúc th́ ông ta nghiêm nghị như một cái tượng gỗ,lúc th́ ông nhẹ nhàng,khôi hài như một gă hề ở gánh xiếc.

Có lần ,ông nói như thật như đùa :

- Cô ráng mà giữ việc làm trong cái tổ hợp pḥng mạch này.Cứ tà tà mơ mộng th́ thằng bạn của tôi sẽ đuổi cô.Dạo này kinh tế khó khăn,thất nghiệp nhiều.Cẩn thận.

- Ông đang doạ em ?

Ông chủ lắc đầu,vẻ mặt hơi nhăn nhó :

- Thằng bạn tôi cũng là một ông chủ của tôi.Nó hay nói tôi là người việt th́ hay bênh vực người việt.Nó bị stress v́ việc làm.


Thế là Jenny có vẻ sợ hăi sau lời dặn ḍ bất ổn ấy.Cô làm việc nhanh nhẹn hơn dù có có tật hay lừ đừ mỗi sáng thứ hai.Từ hai năm nay cô làm việc cho cái tổ hợp pḥng mạnh nhỏ này,cô thấy ḿnh chỉ thật sự thoải mái khi nói chuyện với ông chủ người việt.Cái lăo chủ tây kia th́ lúc nào cũng vội vă như chạy và ít khi thấy lăo có được một nụ cười.H́nh như bệnh nhân của lăo đă làm lăo bị lây căn bệnh stress .



Buổi chiều xuống nhanh hơn mọi khi v́ trời đang chuyển mưa.Gió làm người gây gây lạnh ,Jenny kéo cái khăn quàng kín cổ khi mở cửa xe.Chiếc xe không ho được một tiếng nào khi cô đề máy.Cô lạnh cóng và thấy ḿnh đang muốn khóc v́ tức bực.Từ bao nhiêu ngày nay với cái hàn thử biểu xuống dưới 5 độ,cái b́nh điện đang bắt đầu kiệt quệ.


Ngó quann quẩn,vừa thấy ông xếp của ḿnh đang mở cửa xe từ phía bên lề kia,Jenny quưnh quáng kêu inh ỏi :

- Xếp nè ! Xếp nè ! Cứu em.


An quay đầu,lại gần cô :

- Tôi là xếp của em ở trong hăng.Ở ngoài đường,đừng gọi tôi là xếp.Kỳ lắm !

Cô chỉ chỉ tay vào cái đầu xe và chùm chià khoá xe.An hiểu ngay :

- Mất điện ? Tôi không có dây cáp đề máy.Tôi chở cô đi mua b́nh điện khác.


Hai người chui vào ḷng xe.An phóng xe đến thương xá.Miệng huưt sáo nho nhỏ bài Sunny,sunny.

Jenny ṭ ṃ :

- Thấy em bị mất điện,ông vui lắm hay sao ?

- Chẳng mắc mớ ǵ đến tôi.Chuyện của em và tôi khác nhau.Xe bị mất điện chứ em không mất điện.Điện của em c̣n đầy đủ sau một ngày là việc.

Jenny thấy thèm ly cà phê nóng,cô rủ :

- Ông có muốn uống một cái ǵ cho ấm rồi về parking thay b́nh điện cho em không ?

An nh́n đồng hồ tay.Trời chưa kịp tối .Giọng vui vẻ :

- Cũng được.Nếu em mời tôi để trả công.


Hai người chọn cái bàn sát cửa kính.Vài ánh mắt đang nh́n hai người làm cô có cảm tưởng ḿnh đang ngồi với một người t́nh.Dáng của An lúc nào cũng tự nhiên.Kể cả lúc ông vô t́nh để ư đến vùng áo hơi hở ngực của cô nhân viên.

An bóc cho cô cái vỏ giấy bọc viên đường trắng tinh :

- Nè.Tôi dặn.Lần sau đi làm,đừng chọn cái áo hở ngực.Nhức mắt lắm đối với thân chủ.Nhất là với tôi.

- Ai kêu ông nh́n làm chi ?

- Tôi ghét loại phụ nữ khiêu khích.

- Vợ ông th́ sao ?

- Bà ấy kín đáo hơn cô nhiều.

- Em cứ tưởng...


Jenny bỏ lững câu nói khi thấy ánh nh́n của người đàn ông quay đi chỗ khác.Trong tia mắt kiểu biết nói chuyện ấy,Jenny biết rơ là ḿnh đang thấy một đời sống lứa đôi toàn vẹn của một hạng đàn ông biết chung thuỷ .Trong tia mắt nh́n xuống những ngón tay đang run rẫy của ḿnh,cô biết rơ là ḿnh có một cảm giác bất an .

Từ hai năm nay,khi gặp mặt và làm việc với người đàn ông vững trăi này,cô cảm thấy ḷng ḿnh bất an - Dù chỉ một thoáng.






_______________________________




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 mtbha
 member

 REF: 627698
 02/26/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hi anh DS
anh khỏe hông??

Chuyện anh viết hay quả

Em đọc và bây giờ em cũng đang tập viết chuyện ngắng đó anh

Anh nhớ vào đọc và ủng hộ em nhé

Ngày mai bắt đầu ngày đầu tuần rồi anh nhĩ

Chúc anh vào một buổi tối đẹp


 

 thynguyen81
 member

 REF: 627699
 02/26/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
HTND kính chào Thâỳ và chị mtbha!
Em đă đọc. Em có môtj quyêts định mơí. Mong đươcj thâỳ ủng hôj và cho phép!


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 627735
 02/27/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


-


@ -


Cám ơn chữ của BảoHà Paris và ThyNguyên.

Bộ chữ của HTND ThyNguyên đang có vấn đề ư ?

Sẽ đề cập về tập thơ Cầm Mưa của ThyNguyên sau nhé.


Hăy vui

nđs.




----


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 627740
 02/27/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





PHỐ ĐÊM

______________

đăng sơn.fr & @nguyênhạ





Đêm luôn có một vẻ đẹp quyến rũ nào đó.Đi dạo ở một khu phố,người ta hay có cái cảm tưởng yên b́nh với khoảng thời gian có thể co dăn.

Thả chậm bước chân đến khu phố quen thuộc,An nh́n ngắm từng nét đổi thay của những quăng trường và hàng quán.Cả cái nhà hàng ăn mà anh đang đẩy cửa bước vào cũng đă bao lần đổi chủ.Trí nhớ của An nhắc cho anh biết người chủ trước là một cô đàn bà người việt nổi tiếng ăn chơi.Thời trước cô từng là một ca sĩ trong giới về đêm.Đă bao lần cô ta mở tiệm và chỉ cầm cự được vài năm rồi lại sập tiệm.Bây giờ th́ cô đang nướng tiền thường xuyên ở cái ṣng bạc lớn nhất của thành phố.


Người chủ tiệm ăn luôn dành cho An một chỗ ngồi ở góc tường bên phải.Xa cái loa eo ẻo tuôn nhạc Salsa của người da ngâm.Trên tường của tiệm có nhiều tranh ảnh phong cảnh của đảo Réunion và những chùm hoa lá trang nhă.

- Bạn khỏe chứ ?

Bà chủ tiệm cỡ khoảng 40 tuổi.Nụ cười lúc nào cũng có nét thân t́nh khác với cái vẻ âu sầu,ỉu x́u của ông chồng tóc quăn da ngâm đang đứng trong bếp.

An cười,cởi áo choàng ngồi xuống ghế :

- Khỏe lắm nhưng đói lắm rồi.Có món ǵ đặc biệt tối nay.Anne ?

Bà chủ tiệm kéo ghế ngồi xuống trước mặt.Vẫn nụ cười có dấu chim di ở khóe mắt :

- Đừng lo.Lúc nào cũng có món lạ và ngon.Tối nay ăn một ḿnh à ?

An gật đầu,biết Anne hỏi đến ai.Người bạn đời của anh tối nay được tự do để đi ăn với mấy cô bạn gái thời trung học.An từ chối không đi v́ đă có lần cảm thấy khá lạc lỏng khi ngồi giữa thế giới của đàn bà.Họ luôn luôn có điều cần nói với nhau về tin tức thời trang,sắc đẹp,chuyện chồng con ,bồ bịch và kể cả chuyện đấm đá ghen tuông.Mỗi cặp đôi lứa đều có một cách thức để sống theo một lề lối riêng.Cứ bám vào nhau quá th́ có ngày thấy bị ngộp và sẽ cắn nhau rất đau.


Bà bạn chủ tiệm đang làu nhàu kể chuyện ông chồng da ngâm không chịu làm việc và ngỏ ư muốn bán tiệm trong ṿng vài tháng tới.

Thấy An im lặng một lúc lâu,Anne hỏi :

- Bữa nào tôi hẹn đến văn pḥng,bạn vấn kế cho tôi nghe. Ừ đi.


Anh chẳng biết ḿnh nên gật hay lắc đầu.Lại thêm một chuyện t́nh héo le và trái ngang.Anh nghĩ thầm nêú ḿnh là một tay tiểu thuyết gia,anh sẽ viết ǵ về những câu chuyện t́nh yêu ? Ở những cái xứ này,người ta yêu nhau và bỏ nhau như sấm chớp.Mối hợp đó rồi tan.


Người đàn bà đứng lên khi thấy có một nhóm khách ùa vào.Giữa đám người đó,có một cặp thấy rất đẹp kiểu xứng đôi vừa lứa.Chàng và nàng được xếp cho một cái bàn ở góc tường sát cửa kính.Nàng nghiêng tóc trên vai,đắm đuối nh́n chàng trong cái nắm tay.

Khách vào lúc càng đông ở buổi tối thứ sáu trời đang dần ấm.Muà xuân làm như đang chực chờ trở về sau những ngày băng giá.Rồi người ta sẽ quên được những trận tuyết trắng và bầu trời hay có màu xám đục.

An tắt ngấm cái điện thoại di động,anh không bao giờ thích bị làm phiền trong giờ ăn uống.Tiệm đang để một cái đĩa chơi nhạc nhẹ rất hay làm anh cảm thấy thoải mái sau một ngày dài tất bật việc làm. Khách ăn uống khá nhanh để lục tục kéo nhau rời tiệm.Nghe nhiều người nói sẽ đi ciné v́ rạp đang tŕnh chiếu một cuốn phim ăn khách đạt kỷ lục .

Có tiếng mở cửa khá mạnh bạo làm An và vài người khách c̣n lại giật ḿnh nh́n về phía có tiếng động và sự khá to tiếng. Một nguời đàn bà dềnh dàng đang xỉa sói cặp t́nh nhân xứng đôi vừa lứa ngồi ở góc sát cửa kính.

Chàng trai vội vàng đứng dậy ,ôm chầm lấy vai người dàn bà và kéo ra cửa biến mất.Cô gái trẻ úp mặt vào ḷng bàn tay sụt sùi.An hiểu lờ mờ về câu chuyện đánh ghen.

Cô gái mặc kệ vài người đang ái ngại nh́n về phía ḿnh ,vẫn khóc nức nở trong ḷng đôi bàn tay.

An lắc nhẹ đầu ,nh́n bà bạn chủ tiệm gọi tính tiền và khoác áo ra cửa.Trời bên ngoài thả xuống vài cơn gió lành lạnh.Tự dưng thấy thèm ngồi ở một cái quán bầy bàn lộ thiên để ngắm phố đêm,An lững thững kéo cái ghế gần tiệm ăn ngồi xuống,gọi một cốc bia của Hoà Lan.


- Xin lỗi ông . Ông có lửa không cho tôi xin ?

Giật ḿnh quay sang chỗ phát ra giọng nói rụt rè có vẻ dịu dàng,An nhận ra cô gái trẻ đă khóc thút thít trong tiệm vừa rồi.

Mồi lửa cho cô gái hút thuốc,An nhỏ nhẹ :

- Cô ça va chứ ?

- Có phải ông là người khách trong tiện ăn đă thấy chúng tôi ?

Vẻ mặt của cô gái vẫn c̣n đầy nét muộn phiền.Đôi mắt ướt trũng ánh đèn đêm đầy nét bối rối lẫn cô đơn.

- Tôi có thể ngồi uống với ông một ly trà nóng cho tỉnh người không ông ? Tiền bia của ông để tôi trả.

An gật đầu nh́n cô gái kéo ghế ngồi xuống trước mặt.Trông dáng cô rất tự nhiên.

Tự nhiên như lúc cô nói :

- Phần duyên số của tôi khó khăn thật ông à ! Lần nào tôi cũng đụng phải một gă đă có gia đ́nh.

- Th́ lần sau ,cô nên cẩn thận hơn.Phải t́m hiểu cho kỹ để khỏi bị lầm.

- Này ông ! Ông có gia đ́nh rồi .Phải vậy không ?

An bật cười.Xoè bàn tay và ngón tay đeo nhẫn của ḿnh.

- Cô hỏi để làm ǵ,cô ? Có mắc ǵ đến cô ?

- Để biết ông ơi ! Đàn bà hay ṭ ṃ vậy mà...



Và cô kể chuyện t́nh của cô.Có những chuyện t́nh chẳng bao giờ vui.






___________________


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628017
 03/02/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





3.





T̀NH KHÚC
_________________________________
@nguyênhạ








Chưa bao giờ Ly bực ḿnh như thế.Tiếng động chung quanh càng làm nàng điên đầu.Bỏ pḥng dợt nhạc,nàng phóng thẳng xuống băi đậu xe,rồ máy chạy thẳng ra cái quán nước sát bờ sông.Gió hiu hiu mát và phong cảnh vắng lặng chung quanh giúp nàng lấy lại sự trầm tĩnh.

Khi móc gói thuốc lá,mồi lửa th́ nghe điện thoại reo vang.

- Ly ? Em ở đâu ? Về tập lại mấy bản nhạc đi.Sắp đến ngày tŕnh diễn rồi.

Nàng cọc cằn nói như cắn :

- Các anh cứ tập cho con nhỏ đó đi.Ḿnh nó hát là đủ bao dàn rồi.Cần em làm chi cho mất th́ giờ ?

Không đợi câu trả lời,Ly tắt ngúm điện thoại.nàng gọi cà phê và một ly bia.Trận chiến bắt đầu từ lúc ban nhạc trẻ của nàng mời thêm một cô ca sĩ chuyên hát nhạc chậm và buồn.Cô gái ấy có thân h́nh nhỏ nhắn duyên dáng với mái tóc phủ ngang vai.Lúc cô ta hát,người ta có cảm tưởng bầu không khí chung quanh và hơi thở của người nghe phải ngừng hẳn lại. Vưà rồi,bản Buồn Ơi ,ta xin chào mi đă làm cả ban nhạc kèn trống phải ngừng lại vỗ tay.Ly đứng trong góc pḥng,mặt đỏ gấc,hơi thở nghẹn cứng trong lồng ngực.Nàng cảm thấy những điệu rock và hai bản nhạc loại R'n'B của ḿnh rơi vào một khoảng không vô nghĩa.


Cái điện thoại lại reo :

- Ly này.Anh đây.Em đang ở đâu ? Nói đi .Anh lại đón em .Nghe ?


Ly thấy mắt ḿnh cay.Giọng Huy,người chuyên viết nhạc và đảm trách phần hoà âm cho ban nhạc lại khẩn khoản.Nàng nghe giọng ḿnh tắt nghẽn khi nói cho Huy biết địa chỉ của cái quán. Ném mẩu tàn thuốc xuống băi cỏ sát bờ sông,Ly nghe người nổi vai ốc v́ cơn gió thoảng,nh́n lại ḿnh th́ nhớ là trong lúc giận dỗi hấp tấp rời pḥng nhạc,nàng chỉ mặc phong phanh cái váy ngắn và áo cụt mỏng dính.

Khi Huy đến th́ Ly đă chui vào quán nước,nàng vẫy vẫy tay làm hiệu cho anh thấy.

Huy nh́n cô gái có khuôn mặt ngổ ngáo,tóc ngắn củn cỡn trên vai.Lặng thinh,anh gọi ly bia.Tính Huy ít nói,có vẻ lạnh lùng trong cách giao thiệp.Với anh,làm việc là làm việc,không để t́nh cảm dính vào.Đă bao lần anh thay đổi gần như toàn bộ các nhạc sĩ nếu họ giở tṛ ăn nhậu say sưa và lăng nhăng.Nh́n anh,người ta có cảm tưởng đang dối diện với một ông giáo khuôn khổ.

- Sao em ? Giận dỗi chuyện ǵ ?

Ly liếc xéo anh và sưng sỉa :

- Em thấy các anh cứ xúm vào cái cô ấy.Cả bốn đứa ca sĩ ,đâu phải chỉ ḿnh nó là nhất ?

Huy nh́n rất sâu vào đáy mắt cô trẻ.Ánh mắt hung hung của anh làm Ly nhột nhạt.Nàng biết rơ là Huy bắt đầu trị ḿnh.Như một người anh cả mắng rầy em.

- Nhỏ ! Mỗi người có một chỗ đứng riêng .Em chuyên loại nhạc bốc lửa.Không lẽ ra tŕnh diễn và thầu các đám nhẩy đầm,ban nhạc ḿnh chỉ chơi nhạc kích động ?

Ly nh́ nhằng :

- Rồi em thấy anh c̣n viết cả mấy bài mới kiểu boston cho cô ấy.C̣n em,từ hai năm nay,anh có viết được bản nhạc nào cho em hát ?

- Ly ! Sở trường của anh không chuyên về nhạc bốc khói.Vả lại anh thấy em hát nhạc của Beyoncé,của Diana Ross rất hợp.Tối nay,anh sẽ ở lại muộn tập thêm cho em đoạn Out của bài Fever.Em sẽ hát chung với Hoàng Anh.

- Em ghét cô ấy.Cứ để cô ấy hát nhạc chậm được rồi.Mắc chi mà phải hát duo ?

Huy trừng mắt,đưa tay giật giật tóc cô gái.Thấy nét giận đặc biệt của anh khi mỗi lần có chuyện bực ḿnh như thế, Ly im bặt,miễn cưỡng gật đầu.

Nàng nghĩ cách để trả giá ,giọng dịu đi :

- Nè anh ! Hứa với em đi.Phải cưng em nhất trong đám v́ em là ma cũ từ lúc thành lập ban nhạc.Em trung thành mà...


Huy quay ánh mắt nh́n ra buổi chiều đang t́m ḍng ánh nắng cuối từ khung cửa kính.Những vạt lá rơi loáng thoáng ngoài băi cỏ trên đồi dốc làm Huy nhớ lại có những lần bắt gặp ánh mắt vời vợi của Ly nh́n ḿnh trong góc tối ở studio.Cái vẻ bướng bỉnh bất cần của nàng làm Huy hiểu điều nàng không nói.Nàng đă thở trong tiếng dương cầm của anh khi thổn thức :

... Em yêu anh và những điều chưa nói
Nhạc t́nh ch́m xuống ở hồn em
Em nhớ anh từ nỗi nhớ đầu tiên
Khúc tự t́nh như đă tự trăm năm...


Từ bài hát đó,Huy nh́n thấy những giọt nước mắt trên đôi má cô gái.

Cuối bài hát.Nàng hỏi anh khi giọng c̣n ướt như tiếng mưa đêm :

- Anh ! Khi viết bài hát này,anh nghĩ ǵ ?

Huy lắc đầu.Anh nghĩ đến một khoảng bóng tối trong đôi mắt và lời lặng thinh của một người chưa bao giờ dám nói tiếng yêu anh.





_____________________



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628142
 03/05/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






4*






V̉NG TAY CỦA ĐÊM ______________________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr





1.


.... " Anh !"

Đêm và những đêm của em rất dài. Những đọan phim ở đài truyền h́nh th́ lại quá ngắn với em. Em chộp cái remote bấm hết đài này sang đài khác. Những bản tin phóng sự đă làm em thuộc làu v́ chỉ từng ấy việc nhắc đi nhắc lại. Đài Tv vừa chiếu xong cái phóng sự về trận thủy triều và nguy cơ phóng xạ từ những ḷ nguyên tử bên Nhật. Đài khác th́ nói về sự hiểm nguy của nghề phóng viên khi đi làm việc ở những xứ có biến loạn làm em nghĩ đến anh.

Anh biết không ? Hôm qua đài France 2 của Pháp có chiếu về tin xuống đường bạo động đ̣i dân chủ và quyền lợi của khối Ả Rập. Màn ảnh đă đầy ấp h́nh ảnh lê lết của người dân xuống đường, biết bao nhiêu ngụi đă thiệt mạng và trong một cái chớp mắt, em thấy anh cầm micro đứng nói trước những h́nh ảnh chiến sự. Bụi và khói cay mù mịt. Anh phong trần và gầy rất nhiều so với ở ngoài đời. Em đă thật sự xúc động khi thấy được anh trên màn ảnh. Mắt em đă nḥe đi và tai em cũng bị ù đi một cách khác thường.

Anh đó sao ? Anh đang nói về bài học dân chủ của các nước Ả Rập đang tuần tự theo nhau xuống đường đấu tranh. Giọng anh khàn và đục. Em biết anh đă rất mệt mỏi sau bao đêm khó ngủ và anh đă hút thuốc quá nhiều. Xem những h́nh ảnh khốc liệt như thế, em cảm thấy ḷng dạ không yên. Em sợ.

Cái sợ của em đă bao lần làm anh nhăn mặt trông rất buồn cười. Cái nhăn nhó của anh dễ yêu chi lạ ! Những lúc như thế, em chỉ muốn ôm chầm lấy anh và cắn anh thật đau. Hoặc chỉ cắn bằng mắt cũng được.

Em đang nhớ đến anh đó. Anh có biết không ?

Em với tay tắt ngúm cái Tv và đặt cái đĩa hoà tấu của Paul Mauriat vào máy. Bản Love Story hay quá. Hay đến nỗi làm em phải nghe đi nghe lại đến hai ba lần. Em nhớ đến lần vào rạp xem cuốn phim này. Lúc cô diễn viên chính chết, em thấy em đă khóc.

- Em chỉ được cái mau nước mắt !

Vậy đó. Em nhớ có lần anh đă mắng yêu em như thế. Trời mưa gió sập sùi cũng có thể làm em buồn. H́nh như đời của em đă buồn quá. Anh có tin vào tử vi và định mệnh không anh ?

Đứa trẻ vừa được sinh ra đă mồ côi cả cha lẫn mẹ như em th́ phải tin vào chữ định mệnh. Chữ Destin quái quỷ đó đă theo em từ lúc lọt ḷng mẹ vào đến trại cô nhi cho đến khi được một gia đ́nh có ḷng từ tâm bảo lănh em sang Pháp. Đi học và lớn lên ở một cái xứ sở không phải là của ḿnh để nói thứ tiếng của người như tiếng mẹ đẻ... 23 tuổi th́ bố mẹ nuôi của em giới thiệu cho em ông chồng hiện tại. Anh ấy phong độ, vững chăi với cái nghề nguy hiểm là cảnh sát. Suốt ngày anh ấy đi công vụ. Kể cả những ngày cuối tuần...

Em cô đơn quá đỗi. Cô đơn trong căn nhà rộng lớn, vắng lặng đến rợn người. Chồng em lại có máu mê bạn bè hơn đời sống gia đ́nh. Hai vợ chồng không đẻ con được nên anh ấy càng thích sống ỏ ngoài hơn trong nhà. Là người chồng tốt nên anh ấy không để em thiếu thốn bất cứ điều ǵ. Anh khuyến khích em đi học khiêu vũ, một tuần ba lần và tập thể thao để không buồn chán và bắt em nghỉ hẳn việc làm để ở nhà.

Đời sống tẻ nhạt của hai vợ chồng cứ như thế. Trôi. Trôi đi cho đến ngày em gặp anh ở một hàng hiên quán nước. Em đang ngồi đọc tờ Le Point mới mua. Đọc đúng trang phóng sự nói về những tay tài tử hạng star bê bối, nhậu nhẹt x́ ke ma tuư và vào tù ra khám như đi chợ. Bỗng có cái bóng đi ngang, húc vào bàn em làm đổ ly nước cam đang uống.

Cái bóng ấy chính là anh. Anh trầm tĩnh cúi xuống, rút khăn tay lau bàn và xin lỗi em.
- Chị ! Chị là người Việt Nam hả ?! Cho tôi xin lỗi.

Anh đă nhanh nhẩu gọi người bồi mang đến ly nước cam khác. Anh liếc vào trang báo em đang đọc dở dang để cười tủm tỉm.

Em ngạc nhiên, thắc mắc :

- Sao ông cười ? Ông chế nhạo tôi ư ?
- Không dám, thưa chị. Chị đang ghé mắt đọc bài phóng sự do tôi viết

Em tṛn mắt ngó anh. Không lẽ cái tên Patrick Delon lại là cái ông Mít đang đứng chần dần trước mặt ?

Không kịp đặt câu hỏi th́ anh đă ch́a bàn tay cho em bắt lấy một cách tự nhiên :

- Tôi là Patrick. Tên cúng cơm mà cha mẹ đă đặt là Duy. Lê Duy. C̣n chị ? Chị tên ǵ ? Tôi có thể ngồi cùng bàn với chị một chốc. Có được không ?

Em chợt thấy ghét cái tự nhiên có vẻ bạo dạn và đỏm dáng của anh vô cùng. Nhưng cũng đành gật đầu để xem cái tên này sẽ làm cái tṛ ǵ.

Như đoán được ư nghĩ của em, anh móc ví ch́a ra cái thẻ Presse có h́nh và tên của anh. Anh nói anh làm nghề phóng viên Reporter cho mấy tờ báo như Paris Match, Le Figaro hoặc Le Point của Pháp.

V́ cũng thích văn chương và báo chí, thế là hai đứa quen nhau. Dễ dàng. Tự nhiên và nhanh chóng.




2.


" T́nh yêu là tất cả và cũng chẳng là cái ǵ hết ".

Em nhớ rất rơ cái định nghĩa của anh theo kiểu huề vốn khi có lần chúng ḿnh ngồi quán. Chẳng biết câu chuyện loanh quanh như thế nào mà em đă buột miệng hỏi anh. T́nh là ǵ ?

Anh đă gọi thêm một ly bia và bắt đầu cà khịa để kể cho em nghe về những mối t́nh kiểu chớp nhoáng của anh.

- Em nghĩ là lỗi ở anh, v́ anh không biết dừng chân, đứng lại.

Anh ném cái nh́n ra ngoài cửa quán. Giọng buồn hiu :

- Có thể đúng và cũng không đúng...

- Tại sao vậy, Duy ?

- Nghề nghiệp của anh không cho phép anh dừng chân ở một điểm vững chắc. Cứ một hai tuần ở một chỗ, anh lại phải bay đi nơi khác. Chẳng biết sống chết ra sao. Nếu lập gia đ́nh th́...

- Th́ anh bỏ nghề này. Làm nghề khác. Có sao đâu ? Anh biết chụp ảnh, vẽ tranh. Hoặc là anh xoay qua nghề viết tiểu thuyết diễm t́nh...

Anh nh́n xoáy vào tận cùng của mắt em. Cười :

- Em nói nghe thấy dễ dàng quá. Anh thuộc type người thích phiêu lưu mạo hiểm. Thích t́m kiếm và khám phá không ngừng. Càng khói lửa, anh càng thích. Có một thời gian, các toà soạn phái anh đi làm phóng sự ở các quán bar, bia ôm hoặc trà trộn vào các ổ du đăng, ăn cướp... Được một thời gian, anh đâm chán ngấy lại xin ra các mặt trận xa xôi. C̣n nghề viết tiểu thuyết ư ? Anh chúa ghét mấy thằng nhà văn an nhàn nói phét và viết truyện phét. Kể cả mấy thằng làm thơ, chẳng ra cái ǵ...

- Ô hay! Cứ nh́n Marc Levy th́ thấy. Truyện của ông ấy rất thành công.

Anh cười. Ngó cách cười của anh chỉ muốn đấm cho vài cái. Người ǵ mà ngang ngược. Có cái ǵ đó trông như rất ngạo nghễ, cao ngạo ở anh. Ngồi nói chuyện với anh có lúc em thấy vui nhưng cũng có những lúc em đâm ra ghét anh hoặc nói đúng hơn là em ghét cách lư luận của anh. Gàn gàn, ngang bướng !

Quen nhau th́ cứ quen nhau. Em chẳng nghĩ ǵ hơn về anh. Cho đến ngày nọ, anh đi xa cả tháng không về. Em chỉ nhận được mỗi lá mail của anh lúc anh chuẩn bị bay.

"" Cô bạn nhỏ !

Ở nhà. Hăy ngoan ngoăn. Đi xa về, anh sẽ có quà. ""

Anh chẳng nói anh đi nơi nào cho chính xác. Chỉ biết là hàng
tuần sau ( chắc anh nghĩ lại ) em lại có mấy chữ vỏn vẹn của anh trên máy :

" Cô bạn nhỏ thân mến !

Anh vẫn c̣n sống với những điều vui buồn trong công việc. Sẽ kể chuyện khi anh về. Nhớ ngoan ngoăn với ông chồng "


Cứ thế, cứ thế. Những ḍng chữ vỏn vẹn đă làm em nghĩ đến anh.

Khi ḿnh nghĩ nhiều về một người khác phái nào đó cũng có nghĩa là ḿnh đang rung động, ḿnh yêu ! Đă nhiều lần em quay đi, quay lại tự vấn lại ḷng ḿnh trong mỗi khoảng khắc rănh rỗi. Tại sao thế ? Tại sao ḿnh lại nghĩ hoài đến người ta ? Một người dưng t́nh cờ gặp trên hàng hiên quán nước. Rồi quen nhau, rồi mời nhau vài ly nước khi ḿnh có dịp đi ngang toà báo. Người dưng bỏ việc, chạy ào ra kéo ghế ngồi, gọi nước. Nói dăm ba câu chuyện. Chuyện đời sống, chuyện chính trị, chuyện đánh đấm và cách tránh sự khuynh đảo ảnh hưởng hóa của nghề báo hoặc có khi lôi chuyện tầm phào chó cán xe, xe cán chó ra nói. Anh cười, em cười. H́nh như chỉ có em là cười tươi nhất v́ anh đă biết cách mang lại cho em những nụ cười. Tự nhiên. Thoải mái.

Dần dà, em hiểu được anh nhiều hơn. Qua gương mặt bảnh trai nhưng khá lạnh lùng khi anh muốn. Nhớ có lần, anh thấy trong quán có hai ba gă thanh niên ḍm ngó và buông lời tán tỉnh bất lịch sự với em. Anh chậm răi qua bàn của họ. Chẳng biết anh nói ǵ với cái giọng cứng và trầm của anh. Ba gă ba trợn đứng dậy bỏ quán đi mất. Em gạn hỏi anh theo thể tính của đàn bà. Anh chỉ cười, không nói ǵ hơn là câu : " Chuyện đàn ông. Em để ư làm ǵ ? "

H́nh như câu " Chuyện Đàn Ông " càng thôi thúc sự ṭ ṃ nơi em. Đàn ông ơi ! Các người là ai ? Thế giới của đàn ông có ǵ lạ ngoài chuyện săn mồi đối với phụ nữ và chuyện lên giường making love ?

Ở anh. Cái nh́n về đàn ông của em đă từ từ biến dạng. Anh nói chuyện thản nhiên. Không một lời tán tỉnh bâng quơ.

Em hỏi anh nghĩ ǵ về cách ăn mặc chưng diện của phụ nữ. Anh đáp :

- Không có đàn bà xấu, chỉ có đàn bà không biết cách làm ḿnh đẹp.

Em trở chứng thử trêu anh :

- Thế em có phải là người biết cách làm ḿnh đẹp hay không ?

Anh nheo mắt, trả lời :

- Chuyện này bạn có thể hỏi thẳng ông chồng của bạn.

Em nhăn mặt :

- Hăy đừng nhắc đến ông chồng nhà quê của em. Ông ấy chả bao giờ khen tặng em.

- Anh cấm em nói xấu chồng. Ông ấy ra sao mà nói là nhà quê ?

- Ông Andy nhà em chỉ biết đi cày. Trước khi về nhà th́ tạt vào quán đấu hót với bạn bè. Về nhà muộn để cơm nước, làm lặt vặt vài thứ việc nhà rồi bay lên giường kḥ thẳng cẳng. Hắn không thích ciné, không thích văn nghệ, không thích văn chương, báo chí.

- Haha ! Nhưng có điều là hắn thích em là được rồi. Thế là hạnh phúc rồi phải không ?

- Theo anh, thế nào là hạnh phúc ?

- Hạnh phúc với anh là những ǵ ḿnh đang có và biết giữ lấy để toàn thiện theo khả năng của ḿnh.

- Đơn giản thế sao anh ?

Anh chỉ tay lên bầu trời :

- Thấy ǵ không ?

Em ngước lên, thấy khoảng trời xanh ngắt trên những toà nhà của thành hphố. Những tàng cây đan nhánh tỏa bóng mát trên con đường đang nhộn nhịp xe.

Giọng anh dịu dàng. Nhẹ :

- Đó. Hạnh phúc là như thế. Nghĩa là em có đôi mắt để ngắm nh́n và tận hưởng. Hạnh phúc của anh là lăn lên cái giường sau một ngày dài mệt mỏi...

- Và có một bà vợ pha cho anh cốc nước chanh với lời nói âu yếm. Phải vậy không ?



3.


Em vừa đọc xong một cuốn truyện hay của Pháp. Trong truyện dĩ nhiên là có những nhân vật. Những nhân vật đó có đầy đủ sự thương yêu, giận ghét nhưng chẳng ai thù hận và đâm chém nhau. Loại truyện t́nh cảm này rất nhẹ nhàng cho nhũng người ngủ muộn như em.

Đồng hồ nhảy lên con số 11 giờ đêm. Andy vẫn chưa về sau khi gọi điện thoại báo là sẽ về rất muộn v́ đi công vụ. Lại ba cái chuyện thả lưới bắt đường dây ma túy đang hoàng hành trong thành phố.

Những đêm ở nhà một ḿnh như thế này, giữa căn nhà quạnh vắng, em lại thấy sợ. Sợ cái bóng tối dướ i ánh trăng trên từng lùm cây
ngoài cửa sổ. Sợ một tiếng điện thoại nào đó báo về nói " Andy, chồng bà đă tử
nạn khi đi tảo thanh bọn cướp của giết người "

Để trấn áp những cái sợ và nhất là nỗi cô đơn đến từ ư nghĩ của ḿnh, em làm tất cả những điều có thể làm được. Nghe nhạc, đọc sách, mở máy xem phim hoặc ngồi vào bàn viết thơ thẩn một ḿnh như thế này.

Viết ư ? Viết đă trở thành một cái thói quen mỗi khi em có chuyện ǵ nay náy lẩn quẩn măi trong ḷng. Cái thói quen từ thời 16 tuổi. Cái tuổi lưng chừng của một đứa con gái hay khóc v́ tủi thân. Nước mắt của nó đă biến nó thành người lớn trước tuổi. Nó tủi thân khi nh́n ngắm những mái gia đ́nh có đầy đủ cha mẹ con cái. Nó thèm đuợc gọi tiếng Cha ơi Mẹ ơi trong ṿng tay tŕu mến.

Đứa con gái đă biết mơ để mà mơ trong một mái gia đ́nh của người băo lănh khi thoát ra được cái trại mồ côi. 23 tuổi, lấy chồng. Dù đuợc chồng ấp ủ thương yêu nhưng nó, ngựi đàn bà vẫn thấy ḿnh ṿ vơi cô đơn. Chồng của đàn bà rất tốt, rất bảo bọc nhưng chồng không biết ḥa nhập vào ḍng suy nghĩ của vợ. Chồng có thế giới riêng của anh, của súng ống đạn dược trong những buổi lùng bắt tội phạm, và chồng thích vui say vói bạn bè đồng nghiệp. H́nh như chồng của đàn bà không bao giờ chịu t́m hiểu xem trong cái thế giới của đàn bà ngoài thể xác và sắc đẹp xem họ có cái ǵ khác ?

Em không muốn than thở như thế nữa. Dù sao đi nữa, em vẫn đă có được cho ḿnh một thế giới riêng từ ngay trên những ḍng chữ của ḿnh. Viết về những điều suy nghĩ của riêng ḿnh và viết về anh. Duy !

Em sẽ viết về những đoạn mail ngắn mà chúng ḿnh hay gửi đi để thăm hỏi nhau. Em đă thèm có một ngựi bạn thật sự hiểu ḿnh để có thể chia sẻ vui buồn.

Từ nay, trong nhũng điều em viết về thứ t́nh bạn này, em sẽ gọi anh là chàng và có chữ nàng là em.

Em bắt đầu kể, và sẽ kể ra sao ,anh ?






___________________________

* ( Trích từ truyện dài Trong Ṿng Tay Người Dưng )



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628212
 03/06/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

5.






BÓNG TỐI và ÁNH SÁNG


___________________________________________

đăng sơn.fr & @nguyênhạ






Hai người ngồi đối diện nhau trong cái pḥng khách.Cả hai đă giữ yên lặng một chập lâu.Tiếng tích tắc của quả chuông đồng hồ như gơ càng lúc càng lớn hơn.Thời gian tưởng như đang kéo nhau đi rất chậm.

Trời bên ngoài nhả sương khuya.Muà lạnh vẫn c̣n dài trong màn đêm ẩm ướt.Dưới ngọn đèn chỉ vừa đủ sáng hai khuôn mặt.Vũ nh́n nét mặt buồn đang cúi xuống của vợ.

Thấy không giữ được sự lặng im quá lâu nữa.Anh lên tiếng :

- Em đang nghĩ ǵ ? Chuyện của ḿnh có nên tiếp tục nữa không ?

- Anh nghĩ ǵ th́ cứ nói.Em hoàn toàn theo sự quyết định của anh.


Vũ thấy ḿnh đang tuyệt vọng.Anh muốn đứng lên ,thẳng tay tát vào mặt vợ.Chỉ kịp nghĩ đến hành động thô bạo của một kẻ thất học,vũ phu như thế,anh buông thỏng tay rồi lầm ĺ nh́n vợ :

- Anh nghĩ là ḿnh đă không mang lại hạnh phúc cho em qua bao nhiêu năm qua.Anh đă làm ǵ có lỗi trong đời sống vợ chồng ?

Loan muốn nói,muốn kể về nỗi trống trăi của ḿnh khi chồng quá mê say lao đầu vào công việc.Vũ mê công việc và các thành qủa của sự nghiệp và đă bỏ quên nàng trong cái thế giới tưởng là nhung lụa sung túc.Về đến nhà khuya lơ,khuya lắc là Vũ đă lăn quay.Vợ trẻ đẹp bên cạnh chỉ như một cái bóng hoặc là một món đồ để trang trí trong căn nhà rộng đầy ấp tiện nghi.


- Em quen với hắn bao lâu rồi ?

Nàng cắn môi,bật khóc :

- Hơn năm nay,anh...

- Hắn là ai ? Hơn anh ở điểm nào ?


Loan ngồi thẳng người,rót cho chồng và cho ḿnh ly nước cam.Rồi nói về nỗi cô đơn của ḿnh khi ṿ vơ hàng ngày ngồi viết và gửi bài trên một vài diễn đàn.Người ấy là một người viết.Hai tâm hồn đă đầy ấp nỗi cô đơn và họ chạm vào nỗi rung cảm để quen nhau.

Người ấy thích viết thư.Nàng mê đọc thư và cũng mê viết.Vậy thôi.Chuyện kết bạn ,chuyện ngọt ngào qua câu viết.Vậy thôi.

Mỗi con người đều có một đời sống thân xác và một đời sống tinh thần.Hai cơi riêng có lúc hoà nhập và cũng là một cơi riêng.Rất riêng.Người ta có thể thở hơi thở bằng chữ nghĩa của đầu óc,trí tuệ.Con tim có nhịp đập nào đó mà lư trí không thể xoay sở để kềm giữ.


Có lần ,người ấy viết :

" Em hỏi anh : Chúng ḿnh có nên gặp nhau không ? Gặp nhau để làm ǵ ? Khi mà em đang có một đời sống hiện hữu,có một mái gia đ́nh vững chắc.Hăy biết rằng , qua câu chữ,anh có t́nh cảm cho em.Cả hai chúng ḿnh đều có sự ràng buột.Và chúng ḿnh đều không muốn mất những ǵ ḿnh đang có ... "


Nàng viết trả lời :

" Ḿnh đến với nhau muộn rồi.Phải thế không ? " Nhưng em vẫn muốn gặp anh. "


" Nhưng khi gặp nhau,cũng có thể chúng ḿnh sẽ mất đi gia đ́nh của ḿnh "


Cứ như thế,dùng dằng và họ giận hờn nhau,căi nhau trên thư từ.Là một người vợ đảm đang,nàng vẫn làm trọn vẹn đầy đủ nghĩa vụ với chồng con nhưng mỗi lần nỗi trống vắng thừa thăi trở lại xâm chiếm,nàng hụt hửng để thấy có thứ ǵ rất thiếu thốn trong ḷng.

Một nụ cười,một ánh mắt dịu dàng.Một ṿng xe ngang phố.Một lời hẹn ḥ.H́nh như cô gái tóc dài thời mộng mơ đă trở về.H́nh như giữa cô gái và người đàn bà là một trận chiến.Đôi co,dùng dằng....


Mỗi ngày nàng mỗi buồn hơn.Muà thu đổ lá theo từng cơn gió cuốn,nàng thẩn thờ đứng dựa cửa.Vũ nh́n nàng từ phía sau lưng ở một góc bếp,anh thở dài trong nỗi lặng thinh.Sống với nhau đă biết bao nhiêu năm,anh có cái linh tính và sự tinh tế để hiểu được Loan qua cử chỉ và ánh mắt.Loan không thể nào phân định rơ được ḷng ḿnh.T́nh yêu là điều ǵ như có sợi dây thắt lại trong phần ảo giác.Nỗi nhớ nhung nào đó không bao giờ là một màu sắc ,một h́nh ảnh rơ ràng.



Giọng Vũ lên tiếng,kéo Loan về với thực tại :

- Em có muốn chia tay với anh để có một đời sống khác theo ư em không ?


Loan rơi nước mắt,nh́n những điểm ánh sáng trong cặp mắt buồn bă của chồng.Nàng khóc oà khi Vũ ôm gh́ lấy vai nàng để dỗ dành.Người con gái của thời mộng mơ bay nhảy đă biến mất trên một thảm cỏ hoa dưới bầu trời đầy sao sáng...Người đàn bà yêú mềm kia cũng biến mất trong ṿng tay biết ủi an vỗ về của chồng.

Nàng khóc thật lâu trên ngực áo ướt đẫm của chồng.Mùi da thịt quen thuộc lôi kéo nàng trở lại chỗ đứng của một người vợ đă làm tất cả để bảo vệ hạnh phúc.

Vũ nâng khuôn mặt ướt nhoè của vợ,dùng những ngón tay lau những giọt lệ của nàng,anh th́ thầm :

- Anh v́ em và anh sẵn sàng trả lại sự tự do cho em.Nếu không c̣n yêu nhau nữa th́ đừng cầm buột với ḷng ḿnh.


Loan thảng thốt bịt miệng chồng,nàng rúc vào cổ áo và hôn lên mùi da thịt đàn ông.Cắn vùng ngực rộng của chồng.nàng nức nở :

- Không anh.Không ! Qua rồi anh.Em ở lại với anh.Ḿnh sẽ làm lại từ đầu.

Vũ âu yếm hôn lên đầu mũi người vợ, anh th́ thầm như nói với riêng ḿnh :

- Ừ.Rồi anh cũng phải sắp xếp lại để tập thay đổi cách nh́n về đời sống lứa đôi.Anh sẽ cố gắng.


Nắm tay chồng,đứng nép vào nhau,nh́n ra khoảng bóng tối ngoài vườn cây,Loan h́nh dung đến một điểm sáng của ánh mặt trời vừa ló dạng.Tất cả những điều vừa qua đă như là một giấc chiêm bao.











"


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628374
 03/09/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


6.








T̀NH CŨ MỘT LẦN
__________________________________
nguyễnthịLoanPhiên & đăng sơn.fr






Đă là đàn bà th́ ai cũng thích đi dạo phố,lơ ngơ ngắm nh́n cửa hàng và mua sắm.Thu không thoát khỏi cái thông lệ đó.Những muà bán đại hạ giá là những lần Thu háo hức nhất.Lắm khi có thể ngẩn ngơ khi thấy có cái áo đẹp,giá tiền phải chăng mà bị người khác chộp mất,Thu cảm thấy như ai lấy của ḿnh đi cái ǵ.Tiêng tiếc,buồn buồn.


Trong đám bạn bè thân,có đứa bảo nàng là người tham yêu,tham sống.Đám học tṛ ngày xưa c̣n lại dăm đứa hay gọi cho nhau để ngồi nhắc lại chuyện cũ.Chuyện áo dài,tóc dài hay cười khúc khích rồi cũng hay lắm chuyện thủ thỉ mách bảo nhau khi nhận được lời tán tỉnh của ai đó.

Sự mơ mộng mất dần đi sau những năm tháng vào đời.Khuôn viên đại học không có những chương sách chỉ dẫn về kiến thức yêu đương.Ra trường,chạy theo những tính toán để giật cho bằng được một công việc làm tốt,lương tốt,việc làm khá thoải mái rồi đi lấy chồng,đẻ con.Cứ thế,đời trôi để có thêm những vết nhăn ở khoé mắt.

Chuyện lấy chồng của Thu đă làm đám bạn ngẩn người ,tṛn xoe con mắt.

Đứa kia nói :

- Đúng là một con điên ! Không thương,chưa yêu mà người ta hỏi cưới cũng gật đầu.

Thu đă ra cái dáng tỉnh queo như chọc giận người :

- Rồi đă sao ? Tụi mày có biết t́nh yêu là cái ǵ không ? Đừng bày đặt dạy đời.


Có đứa đă cúi gầm mặt buồn rơi bên ly nước trong quán.Cái cúi mặt xoă tóc ấy đă làm điếng ḷng kẻ trong cuộc.Con nhỏ tên Như hiền thục ấy đă mất người nó yêu trong một tai nạn xe cộ.Nó ở vậy để thờ phượng mối t́nh quá ngắn ngủi.Thu không có th́ giờ như nó.Theo nàng th́ thời gian không chờ đợi ai lâu.Đời người con gái có tuổi trẻ ngắn ngủi hơn bọn con trai đàn ông.V́ thế Thu đă gật đầu để Ừ một cách nhanh chóng khi anh chàng bạn mới quen hơn một năm đă nắm tay ḿnh để hỏi cưới.

Ngày ấy,thả mắt nh́n ḍng xe chạy nhốn nháo qua dăy phố ngập xanh nắng,nàng nhớ lời nói vu vơ của một chị bạn có tuổi.Chị ấy nói :
- Thà lấy người yêu ḿnh yêu c̣n hơn ....

- Sao vậy chị ?

- Mày ngu như con ḅ.Để nó chiều chuộng ḿnh chứ sao ?


Mà thật là như thế sau cái Ừ để kết liễu đời sống độc thân của ḿnh,nàng được chồng chiều chuộng hết mực.Chồng ham mê việc làm và là mẫu người siêng năng.Chồng nhỏ nhẹ - Ừ em ! Nếu em muốn thế.

Nàng đàn bà muốn ǵ ? Muốn cái bộ bàn ghế màu hồng đậm.Muốn cái dàn bếp treo tường màu xanh dương dù chồng không hảo màu ấy.Chồng ừ. Cho đến cách thay đổi cửa màn ,cách bài trí trong pḥng khách...Nhất nhất chồng chỉ gật đầu. Lắm lúc đứa trẻ con c̣n sót lại trong nàng muốn thử thấy người đàn ông lắc mạnh cái đầu và quắc mắt với một giọng cứng,lạnh : " Đă bảo là anh đă quyết định.Để đó,anh lo "

Chồng nàng không thích nói như thế v́ đă quen cách phục tùng dưới sự chỉ huy cứng ngắt của một người cha có quyền thế trong xă hội.Chồng nàng có thể về nhà sớm hơn thường lệ mỗi khi Thu trở chứng than buồn và cảm thấy cô đơn.Anh cho đó là dấu hiệu của một người vợ yêu chồng và rất cần chồng.

Ngày qua ngày,cơm nguội vẫn là một thứ cơm nguội.Nguyên,chồng nàng như một cái máy sẵn sàng chạy theo ư vợ.Và anh cảm thấy hạnh phúc.Anh không hiểu là thế giới của đàn bà không đơn giản như thế.Người đàn bà đầu tiên của trái đất mang tên Eve đă thấy cái lưỡi nhọn thè ra của con rắn bên trái cấm.Trái táo trông chừng rất ngon ngọt khi được nh́n thấy qua h́nh dạng lấm tấm tươi mắt của những hạt mưa ngoài vườn.


- Cô có cần tôi xách hộ không ?

Thu giật ḿnh quay lại khi thấy cái bóng to cao của người đàn ông qua khung kính của hàng.Nàng tṛn xoe con mắt :

- Trời ơi ! Sa đó hả ? Lâu quá rồi không gặp.

- Hơn một thế kỷ rồi .Phải vậy không ?


Hai người bạn học thời đại học gặp lại nhau trên phố đông người.Thu mừng rỡ ríu rít.Thư cười tươi hơn cành hoa ở cửa tiệm từ góc phố nhộn người.Nàng rủ Sa ngồi ở cái quán lộ thiên.Quán có cái tên rất lạ và đẹp mắt như nụ cười của Sa : Couleur de Café - Màu cà phê -


Sa tự tiện gọi ly bia và cà phê sữa cho Thu như ngày xưa hay rủ nhau ngồi quán .Mồi điếu thuốc,nhả khói xanh,Sa nh́n rơ mặt Thu ,nghe nàng hỏi :

- Anh lúc này ra sao ? Vợ con bao nhiêu người ?

Giọng chàng buồn buồn :

- Nói về Thu đi.Nghe hay hơn.Nghe nói đă lập gia đ́nh từ 10 năm nay và chưa có con cái.Phải không ?

Gật đầu.Tự dưng ở buổi chiều nay,Thu muốn ḿnh được trẻ lại như một cách níu lại,lùi lại với thời gian.Ở thời cũ ấy,đă có ngày Sa và Thu rượt đuổi nhau.Sa đẹp trai,học lực xuất sắc và có nhiều cô theo đuổi v́ cái nụ cười có vẻ ngang tàng.Kiểu cười nửa miệng như tài tử Delon một thời trong phim cao bồi Soleil Rouge.Thời ấy Sa đă làm nàng ngờ vực khi thấy chàng có biết bao cô gái vây quanh.Thái độ của Sa lúc nào cũng tỉnh bơ,trững giỡn cho dù Thu biết anh chàng có cảm t́nh sâu đậm với ḿnh.Chỉ cần nh́n ánh mắt của chàng liếc nàng khi ngồi trong thư việc là Thu đủ hiểu dù có khi lờ mờ,phân vân.

Thời nhởn nhơ với sách vở ấy,Thu có nhiều người vờ vịt đeo đuổi nhưng vơí cái bản tính khá thực tế,Thu chỉ cắm đầu vào chữ nên cũng chơi tṛ vờ vịt như một cách qua ngày đoạn tháng.Dân theo ban toán như nàng không có th́ giờ cho những bài thơ văn ướt đẩm chẳng đi đến đâu.

- Thu ! Em đang nhớ lại chuyện cũ.Phải vậy không ?

Nàng nhấp môi vào ngụm cà phê ấm,gật đầu.Nh́n mái tóc đă điểm vài sợi bạc và ánh mắt sâu của người bạn học cũ,Thu đoán là thời gian qua,Sa đă có điều ǵ đó khá buồn phiền.

Nàng đóng vai người đào huyệt :

- Kể em nghe đi.Anh đă có chuyện ǵ buồn,em có thể an ủi anh.Em vẫn là một cô bạn tốt như ngày nào.

- Anh đă lập gia đ́nh với một cô gái người Pháp lai Ư.Cô ta đă bỏ anh rồi.Ly dị !

Thu thảng thốt ,tṛn môi :

- Sao vậy anh ? Bộ anh không phải là một người chồng tốt hả ?

Ánh mắt người đàn ông trở nên xa xăm.H́nh như anh đang thấy lại những ngày cũ đang lơ lửng trên một nóc nhà rất cao.Chỗ mà mây đen vừa chạm đến.

- Cô ấy đă vụng trộm với người bạn thân nhất của anh.Anh đă mất đi hai người ḿnh yêu quư.Vợ và bạn.


Buổi chiều rơi trên sự im lặng khá lâu giữa hai người.Bất chợt,Thu kéo ghế ngồi xích lại bên Sa và nắm lấy bàn tay chàng.Bàn tay ở khá lâu trong nhau.Ấm.

Giọng Thu nhẹ nhàng :

- Em xin chia buồn với anh.Mà anh này ! Chuyện ǵ qua cũng đă qua.


Sa mồi điếu thuốc khác,mắt tránh tia nh́n của nàng khi nói nhỏ :

- Biết vậy,ngày đó,anh tỏ t́nh với em.Anh đă thật...vụng về


Làm như trong ḷng Thu có một tiếng sóng biển nào đó.Động tĩnh và lắng trên băi cát.Đọc ở đâu đó một đoạn văn,Thu nhớ lại đoạn tả cảnh tâm hồn của người con gái như một băi cát mịn màng,chỉ cần một dấu chân dẫm lên,chỉ cần một đợt sóng trào dâng là có sự đổi thay .Điều rung động phải đúng lúc,đúng thời gian.Cái điểm hẹn chừng như rất mong manh.Một lần rồi hụt hẫng qua đi.


Khi chia tay nhau th́ trời vừa chập tối.Thu đưa cho chàng số điện thoại khi nói :

- Thỉnh thoảng khi cần tâm sự ,khi buồn th́ có thể gọi cho em.Vậy đi.Rồi anh sẽ gặp lại đám bạn học cũ của ḿnh thời ấy.Nha nha...


Sa chẳng nói ǵ.Khi mở kính xe ,nh́n lại ḷng đường th́ bóng Sa đă khuất sau hàng cây lùa đuà gió bên kia công viên.Bóng tối nào đó trên lưng áo trắng của Sa đă làm ḷng nàng chùng suống.Trên con đường lái xe về nhà,Thu thấy ḿnh mất đi sự vui tươi của một buổi trưa đă qua ngoài phố khi mua sắm.




& &



Lâu lắm rồi Thu mới bị mất ngủ.Khẽ choàng cái áo rời pḥng sau khi đóng chặt cửa nhốt gọn tiếng ngáy đều của chồng,nàng pha cốc sữa nóng mùi mật ong,Thu bật ngọn đèn vàng ở góc tường và mở máy hát .Giọng của Art sullivan vang lên nhè nhẹ :

.... Ensemble
Ensemble
Sous le même soleil
Au cœur du même ciel
Ensemble
Ensemble
Nous reviendrons
Un jour nous reviendrons


Đó đă là bài hát khi xưa ngồi vơí Sa ở một quán nước của phố biển ngày hè.Sa đă vui vẻ hát theo,giọng trầm ấm vẫn như có lần Thu nghe chàng hát trong những tối văn nghệ liên hoan của trường.Nàng thấy những khuôn mặt trầm trồ của đám nữ choai choai.Lúc ấy,nàng hiểu rằng Sa là một người của đám đông.Thỉnh thoảng có hẹn ḥ đi chơi với chàng,Sa cũng chỉ một v́ sao lạc giữa bầu tinh tú trong bóng tối nơi nàng.

Ngậm ngụm sữa thật lâu không cho chạy xuống cổ họng,Thu lắng nghe thêm vài bản nhạc của Whitney Houston và bắt gặp ư nghĩ của ḿnh đang loay hoay bay về nơi có ánh mắt buồn của người đàn ông ấy.


Đêm xuống rất khuya ngoài vườn đầy bóng cây.Mở hé cửa kính,nghe tiếng lá rơi xào xạc,Khẽ rùng ḿnh vơí hơi lạnh,Thu nghĩ đến hơi nóng từ bàn tay Sa nơi góc phố chiều.Cắn chặt môi,quay vào nhà,nàng thầm th́ ở một đoạn hát của người ca sĩ da đen đang nức nở khi hát All I need is your love ...


Trong một nỗi niềm cô quạnh nào đó.Chẳng biết là câu hát như thế có đúng hay không ?





______________________________


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628520
 03/11/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


.





- NHỮNG EVE CỦA THỜI ĐẠI MỚI VÀ CŨ -




_____________________________________________

@nguyênhạ & đăngsơn.fr - N.Duytoàn







1. Chuyện Cổ .



Vào thời kỳ của internet th́ chuyện cổ tích có thể bị đào thải.Chuyện dĩ nhiên.Khi người ta đứng trước cái màn ảnh Led để chơi game kiểu wifi và lao đầu vào cuộc chơi ưốn éo trước màn h́nh th́ người ta sẽ rất hiện đại.

Làm ǵ c̣n truyện X́ Trum với ông phù thuỷ Gargamen ? Làm ǵ c̣n truyện công chuá ngủ trong rừng để chờ một nụ hôn của hoàng tử ?

Những chuyện ấy xưa rồi.

Thời bây giờ ,con gái 14 , 15 tuổi đă thành đàn bà.Những Eve rất người lớn như thứ trái cây xanh được chưng cất để xuất khẩu và bán rất nhanh.Eve kiểu mới không hiểu tên của trái cấm là cái ǵ ? Những Ipad,Iphone của Steve Job đă biến trẻ con thành người lớn.

Tội quá là tội.

Trái táo trở thành một cái tên của thương nghiệp


Ôi !




* N.DuyToàn.






---



2. Chuyện Xưa như....



Hăy để tôi kể cho bạn nghe chuyện thời xưa...


Ngày ấy,sau khi đọc xong truyện của Đoàn thạch Biên về áo trắng và tuổi xí muội.Tôi bày đặt ngồi viết thư cho em bé.

Tôi viết :

" Bé nè !

Anh không biết cách ăn nói v́ anh vụng về.Anh rất muốn tỏ t́nh với bé nhưng.... -

Nè ! Bé có biết tại sao anh vụng về không ? Bé đoán thử xem sao ?

Dễ lắm ! V́ mỗi ngày vào giờ tan học của bé,anh đều đi theo bé.Anh sợ bé thấy nên anh lẽo đẽo theo sau từ bên kia đường.Gió thổi tóc bé bay.Gió đă mơn man tà áo dài màu trắng.Anh lẩm nhẩm hát bài Ngày Xưa Hoàng Thị để lấy can đảm theo bé về đến nhà.Đứng ở bên kia đường,anh nh́n thấp thoáng vạt áo và bờ vai tóc xoă của bé khuất sau cánh cổng gỗ màu nâu.Ḷng anh cũng nâu nâu như một nỗi buồn nào đó.Nỗi buồn kỳ lạ ấy đă mang tên của em.... "



@nguyênhạ



---



3. Chuyện Cận Đại .


Nàng kéo cái váy ngán cụt ngủn xuống cặp đùi dài.Nàng không phải v́ thẹn mà làm như thế nhưng v́ muốn làm điệu.

Vứt mẫu thuốc lá xuống vũng nước ngoài cửa dancing.Nàng nhún nhẩy trên đôi giày cao gót đi vào hộp đêm.Hôm nay là buổi tổ chức t́m bạn theo thời dating.Có nghĩa là trong ṿng 10 phút,ta có thể t́m ra được người bạn t́nh.

Hộp đêm thắp đèn mờ mờ.Người đến dự chỉ việc điền vào các câu hỏi trên mẫu giấy như sau ;

- Bạn là ai ?

- Bạn t́m ai ?

- Bạn muốn ǵ ở người bạn t́nh ?

- Bạn muốn cỡ tuổi bao nhiêu ?

- Bạn có thích kiểu phiêu lưu t́nh ái hay không ?

- Bạn có thể làm t́nh một đêm bao nhiêu lần ?


.....


Đại loại là như thế. Nàng có thể nhâm nhi ly Whisky và nghiêng bờ ngực hở để nh́n ra cái piste mờ ảo ,để ngắm các cặp nam nữ đang khiêu khích nhau qua một điệu nhạc dâm dật.Và nàng chờ.....



N.Duytoàn.




4. Eve !


Bạn là ai ? Ai sẽ là bạn trong những câu chuyện ngắn ở trên ?







đăng sơn.fr


 

 dulan
 member

 REF: 628526
 03/11/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



-----------

"... Dễ lắm! V́ mỗi ngày vào giờ tan học của bé, anh đều đi theo bé. Anh sợ bé thấy nên anh lẽo đẽo theo sau từ bên kia đường. Gió thổi tóc bé bay. Gió đă mơn man tà áo dài màu trắng. Anh lẩm nhẩm hát bài Ngày Xưa Hoàng Thị để lấy can đảm theo bé về đến nhà. Đứng ở bên kia đường, anh nh́n thấp thoáng vạt áo và bờ vai tóc xơa của bé khuất sau cánh cổng gỗ màu nâu. Ḷng anh cũng nâu nâu như một nỗi buồn nào đó. Nỗi buồn kỳ lạ ấy đă mang tên của em .... "

(@nguyênhạ)


-----------


Anh Bébé thân mến,

Đoạn văn trên làm sóc nhớ ngày xưa ghê gớm, trong đó chẳng những sóc thấy tên ḿnh mà c̣n thấy cả bản nhạc "Ngày xưa Hoàng thị ..." nhỏ bằng bàn tay (loại nhạc bỏ túi) có h́nh cô học tṛ áo trắng ... của ai đó tặng sóc nữa cơ, hihi...




...


Sóc dỗ hai cô bé ngủ đây, sáng mai thứ hai, hai sóc con có ngày Winter Sports Day (cross-country skiing and sledging) khởi hành sớm ...



Thân mến chúc anh BéBé vui khỏe và viết thật nhiều nhé, để sóc tha hồ đọc ...

hihi...
DL.




 

 maytimid
 member

 REF: 628538
 03/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ngồi bên khung cửa sổ với tách cafe trên tay . Hớp một ngụm cafe và tận hưởng một mùi vị đặt trưng của nó.

Với một bản nhạc " Cafe một ḿnh "



Sáng nay café một ḿnh,
Sài G̣n chợt mưa chợt mưa
Nhớ anh bao nhiêu cho vừa,
Anh ơi, anh ơi...!
Sáng nay nghe mưa quanh ḿnh,
trời chợt lạnh như mùa đông
Những cơn mưa rơi ơ thờ,
rớt trên cuộc t́nh mong manh
.....

Mắt nh́n sang nhà đối diện , một anh chàng cứ măi chăm chú với chiếc máy vi tính trong pḥng làm việc . Trong anh ta siêng năng làm việc đến thế ... Thế nào Anh ta cũng được trao tặng huy chương hạng nhất về phong cách làm việc tốt cho mờ xem .


Bất chợt tiếng chuông điện thoại vang lên ..


Alô ...

- Em đang làm ǵ với ly cafe buổi sáng .

Hii.. Em đó ha .. Th́ em đương nhớ anh ...

- Bộ em định bỏ thêm đường vào ly cafe sao ??

- Đâu có

Sao mà ngọt đến thế .

... hii..hii

Chắc là đang phải ḷng anh chàng nào đây ???

- Làm ǵ có .

Khai báo sự thật cho anh nghe đi anh tư vấn cho nhỏ .

Bộ muốn nghe thiệt hả ..

- Hỏng lẻ làm người tư vấn cho em là giả sao .

- Em chỉ nh́n thấy thôi , chứ chưa ṇi chuyện với người ta đó bao giờ th́ làm sao mà nhờ anh tư vấn chứ lạ.

Hả ???? Em nh́n trộm người ta .

Anh làm ǵ mà .. Hả một tiếng làm cho em hết cả hồn theo .

- Em đâu có nh́n trộm . Em nh́n công khai mờ . Nhưng tại người ta măi lo làm việc mà không biết em để ư đấy thôi .

- Em có biết là em đang phạm tội nào trong bộ luật của t́nh yêu không ??

T́nh yêu làm ǵ có luật lệ ... anh ń ....

- Bộ thấy em ngốc rồi định luật ăn gian em ha .

- Anh có bảo là em ngốc đâu mà là Đại ngốc đấy chứ .

- Thấy chưa một chữ ngốc thôi là đă uổng công ba mẹ nuôi em khôn lớn rồi .

Anh c̣n tặng em thêm hai từ đại ngốc nữa là thành " Đại Ngốc Ngốc ..."

Chắc là em không c̣n đường cứu chữa nữa g̣i nè .

- Kỳ này em quyết định giận anh luôn ... Nghĩ chơi anh ra luôn thử coi ai buồn biết liền .

.... Th́ anh cũng xem coi ai buồn biết liền há nhỏ ..... Ngốc ...

Anh c̣n ghẹo em .. Em giận thiệt đó nha ...

Nhỏ có biết nhỏ phạm thêm tội ǵ nữa không hả nhỏ

Tội ǵ ???

Hâm dọa anh ... Nhỏ có ư định ngồi chơi xơi nước điếm thời gian sao bức tường lớn ha ....

- Em nghĩ nói luôn .

- Anh đùa với em đấy .

Em mà giận lấy ai mà cho anh ghẹo nữa ( hii..hii..)


- Với anh chỉ thích nhỏ cười chứ không muốn nhỏ giận ..

Anh chúc nhỏ một buổi sáng bên ly cafe ngạt ngào có nhiều đường và sữa .

- Bộ anh định cho em chết ngạt hay sao mà cho nhiều đường với sữa .

Thôi tạm biệt em nha .. Anh trở lại công việc c̣n đang bỏ dở đây ..

- Dạ gặp lại anh sao ...





Em ghé sang nhà anh trai với một mẫu truyện ngắn " Con cóc nhảy lọc cọc của em ń )

Em chúc anh trai cùng tất cả các anh chị và các bạn vui khỏe mỗi bước chân luôn thành đạt như ư .

Em gái Mây Tím









 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628572
 03/12/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




8-




CHỮ NHẬP
______________________________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr








1.


Cô thấy lạ lùng vơí cái tựa của cuốn sách như thế.Cái tựa in chữ đậm màu nâu trên màu phông tím có vẽ h́nh người đàn bà tóc dài để lưng trần.Tác giả là một cái tên lạ hoắc.

Cô tần ngần rút quyển sách ra khỏi kệ ,đứng nép người vào quầy sách và thử đọc lướt qua vài trang.Khổ chữ in vừa đủ to và cách chọn kiểu in làm cô thấy dễ chịu để đọc lời dẫn tựa từ trang đầu :

" Nếu bạn cảm thấy ḿnh đă quá dư thừa nỗi vui và đầy ấp hạnh phúc th́ xin đừng đọc quyển sách này.

Nếu bạn thấy ḿnh đă có quá nhiều nỗi buồn và muốn biết thế nào là cô đơn th́ hăy mua sách.Người viết sẽ chỉ cách làm cho bạn sung sướng hơn trong nỗi cô quạnh của ḿnh.Đọc xong,bạn sẽ rất thích yêu lấy chính ḿnh.... "


Thật là kỳ cục ! Đă có biết bao nhiêu đầu sách để chỉ dẫn cho con người biết cách yêu người,yêu tha nhân hoặc để vượt qua những đau khổ thử thách của ḿnh.Thằng cha tác giả ba xạo này lại ra cuốn sách tầm phào để nói về phương cách yêu nỗi đau khổ và nỗi cô quạnh của con người.

Nghĩ như thế,Ngân nhét trả quyển sách về lại chỗ cũ, quay lưng đi về phía hàng bán đĩa nhạc Cd và Dvd.Cô đang có một buổi sáng rất rănh rỗi.Đi phố măi cũng thấy chán nên Ngân hay vào cửa hàng bán văn hóa phẩm để mưa vài cái đĩa nhạc hoặc sách báo.

Là một nhà văn và kư giả viết lăng nhăng cho vài tờ báo địa phương,cô thích đọc sách báo như một cách thu nhặt thêm kiến thức cho vài lănh vực chuyên môn.Chọn xong vài cái đĩa nhạc loại Blue Jazz,Ngân lại quầy trả tiền,chẳng biết nghĩ sao,cô quay lại hàng sách ,lấy thêm quyển sách khi năy định bỏ rơi.



Cửa hàng to lớn này thuộc loại lớn nhất thành phố nên có một cái góc bán thức ăn uống.Chọn một chỗ ngồi khá yên tĩnh,tai nghe tiếng dương cầm nhẹ nhàng từ những cái loa nhỏ,người ta có thể nh́n qua cửa kính ngắm quang cảnh dập d́u của đường phố đầy khách bộ hành mua sắm.

Ngân đẩy cái khay đựng thức uống và mẩu bánh sang một bên,loay hoay ghé mắt ngắm mấy cái mẫu b́a đĩa hát và đọc tên những bản nhạc in ở b́a sau.Quyển sách mang tên " Truyện Gấu Của Nàng " như lên tiếng mời gọi cặp mắt của Ngân.


Sách dầy 352 trang đầy chữ là chữ và được chia làm nhiều chương.Theo một cái cảm ứng nào đó khi mua sách và sửa soạn để đọc,Ngân mở đại một trang,ở chương thứ 5 :


" Ngày Mới .

Tôi biết ḿnh đang đứng trước một cái ngă rẽ.Sự lựa chọn không dễ dàng như khi đói cần ăn,cần uống.Bước ngoặc này sẽ đánh dấu cho những ngày kế tiếp của tôi.

Nàng yêu tôi theo một lề lối tiêu cực không xâm chiếm.T́nh cảm theo tôi,không phải là một cơn gió.T́nh yêu là cơn băo tố hay là một cơn chấn động có thể làm xập đổ các toà nhà của thành phố.T́nh yêu của nàng cho chồng đă chết từ những năm tháng nằm liệt sau khi hắn bị đứt gân năo và nằm dài trên giường trong căn pḥng tối để trơ mắt nh́n vợ.

Cô vợ trẻ đă già dần theo tháng năm.Lồng ngực c̣n trái tim vẫn đập.Bờ vai ,bờ mông ,ṿng thân thể ấm ấy vẫn c̣n những thèm khát rung động.Và tôi đến .

Chúng tôi gặp nhau,tâm t́nh để kể cho nhau nghe về những nỗi niềm mà ḷng khao khát được chia sẻ.Đă bao lần bàn tay nằm trong bàn tay nhau.Đă bao lần hai thân xác nóng hổi run chầm chập trong nhau.Đă bao lần nàng đă nḥe lệ khi tôi cần sự dứt khoát ở nàng ?


Ngày hôm nay,tôi sẽ gặp lại nàng ở quán nước hẹn.Tôi muốn nghe nàng nói dể có sự chọn lựa ở nàng.Rơ rệt như ánh nắng phải hiện lên ở phía trời có sự định hướng.Sự hy sinh cho ông chồng tàn tật như thế đă quá đủ.Nàng phải biết sống cho ḿnh.... "


Nhấp chậm răi vài ngụm cà phê,Ngân nghĩ đến buổi đêm nay.Sau khi ăn tối và làm thêm vài việc vặt vănh,cô sẽ để nhạc rất khẽ và đọc chương đầu tiên của quyển truyện mơí.Có điều ǵ đó như đang rất hun nóng sự háo hức nơi cô.




2.


Khi mệt ră rời cặp mắt và thơng tay ngủ thiếp đi trên cái divan,giật ḿnh dậy,tai nghe tiếng nhạc vẫn c̣n rỉ rả từ máy hát.Ngân nh́n đồng hồ th́ đă thấy ba giờ sáng.Chẳng biết cô thiếp đi từ lúc nào.Ngán ngẩm nh́n lại lần nữa những con số đồng hồ trên bàn pḥng khách,Ngân biết ḿnh sẽ rất uể oải cho buổi họp rất sớm ở toà soạn vào buổi sáng.

Ném quyển sách đang gật gù trên bụng,Ngân đưa tay che miệng ngáp và cố gắng dỗ lại giấc ngủ.Trong cơn mơ chập chờn,cô thấy ḿnh bị biến vào nhân vật nữ của cuốn truyện vừa đọc.

Tự dưng,cái nhân vật của sự dựng truyện ấy xơa mái tóc cho phủ đầy khuôn mặt đẹp của ḿnh và nói vơí chính nàng :

" Người hăy đọc cho hết quyển sách nói về t́nh yêu và sự tự hủy ấy và từ nay người cũng là một con gấu để tự gậm nhấm nỗi cô quạnh của ḿnh.Sau khi đă hiểu biết thật rơ ràng sự đau khổ và cái tận cùng của sự cô quạnh,ngươi sẽ viết một quyển sách để tự kể chuyện t́nh của ḿnh.Ngươi đă yêu và đă đánh mất t́nh yêu đă bao nhiêu lần ? Ngươi đă nghĩ ǵ và đang nghĩ ǵ khi đang có một chuyện t́nh mơí nhất vơí một người đồng phái tính ?

Sẽ viết ǵ để thử biện hộ cho cái lư lẽ đi ngược lại trật tự của tạo hóa nơi ḿnh ?




-------------------------

( sẽ có thể c̣n tiếp )













_______________



@ - Cám ơn Sóc Dulan và em Mây Tím đă ghé và để lại chữ.

Anh quư lắm !

Chúc hai em vui ở đây.


nđs.


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 628721
 03/16/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





-





CƠI CHỮ.



____________________________________
@nguyênhạ







Rời tiệm tập thể dục,Ngân cảm thấy mệt và khó chịu.Những tia nước của pḥng tắm rơi trên thân thể vẫn không thể làm nàng thoải mái hơn.Nh́n ra ngoài băi đậu xe th́ thấy Aline vẫn đứng đợi.Môi cô ngậm điếu thuốc ph́ phà nhả khói.Chiệc quần jean bạc phếch có những dấu cắt nham nhở ở hai đầu gối tạo cho Aline cái h́nh dáng của một gă đàn ông tóc dài ngang gáy.

Aline là bạn thân của Ngân từ bao năm tháng qua.Cô sống kiểu lăng tử hiện sinh,tính bất cần đời.Sẵn sàng đấm đá khi nổi khùng săn tay áo trước lũ thanh niên hỗn xược.Ngân quen với Aline từ hôm bị lũ mất dạy bắt nạt ở dăy hàng thương xá.

Thằng láo lếu đầu sừng giở tṛ tục tằn :

- Này em ! Ngực em đẹp quá ! Có sửa không vậy em ?

Hai thằng mất dạy cùng bọn ré lên những tiếng cười khả ố.Ngân đă sượng sùng quay gót ra băi đậu xe.Tiếng huưt gió chạy sát sau lưng.Gă đầu sừng cồng kềnh kéo vai nàng :

- Trời đất ! Tướng sexy như vậy mà không đi uống quán với tụi anh th́ uổng thật.

Khi Ngân sợ điếng người chưa biết tỏ thái độ như thế nào th́ có một tiếng quát đàng sau lưng.Bọn thảo khấu quay lại thấy một cô gái đứng chống nạnh.

- À,à ! Lại may mắn có thêm một con ghệ muốn được đưa đi chơi đây.Này cô em.Đi không ? Tụi anh bao thả dàn


Cô gái quắc mắt.Giọng trầm đục :

- Để cô ấy yên.Liệu hồn .

Một trong những thằng đầu gấu tiến lại định túm lấy vai cô gái ,cô lùi nhanh chân để lấy thế đá vào cổ họng gă.Hắn nhăn nhó lùi lại th́ nhanh như cắt,cô bồi thêm một cú tát vào má tay phải.Hai thằng kia định nhảy vào can thiệp th́ cô đứng thủ thế theo một thế vơ karaté.Từ dăy xe bên kia,có ba người đàn ông to lớn chồm đến định can thiệp .Bọn thảo khấu mở cửa xe rồ máy.


Cô gái ch́a tay cho Ngân bắt và nói :
- Chào cô.Tôi tên là Aline.


Ngân lí nhí cám ơn và từ đó quen với Aline.Hai người rất hợp nhau.Ngoài công việc lái xe vận tải cho một công ty chuyên chở,Aline là một vận động viên của hội thể thao của thành phố.
Ở cô bạn,Ngân hay t́m thấy những lời khuyên khi Ngân có cảm giác lạc lỏng và bị stress v́ công việc đang làm.Mỗi lần đi bên cạnh bạn,nàng cảm thấy được che chở như một đứa trẻ sợ lạc mẹ.

Sau vài tuần quen biết nhau,Aline rủ Ngân về nhà ăn uống.Aline nốc bia như đàn ông khi nghe nhạc rock sau bữa ăn.Cô dậy Ngân nhảy rock kiểu country.Sau những bài rock ,Aline mở nhạc kiểu rumba,ở một đoạn t́nh nhất trong ánh đèn mờ và chất men ngấm bia,Aline gh́ sát người bạn và hôn lên trán,hôn lên hai g̣ má hồng hồng.Cô bạo dạn đặt nụ môi dính chặt vào môi Ngân.Cái cảm giác lạ kỳ ấy đă làm Ngân tím cả người v́ ngạc nhiên.

Không để nàng kịp có một phản ứng tự nhiên nào,Aline nắm tay Ngân kéo gh́ về phía mặt cái sofa bọc da màu hồng,bàn tay cô vuốt ve bộ ngực trần của bạn.Tự nhiên,thoải mái như đàn ông yêu đàn bà.Ngân đă yếu ớt chống cự.Cái cảm giác lạ lùng đó đă làm nàng quay cuồng lạ lùng như trên cơi nào rơi xuống.


Có lần,tránh ánh mắt t́nh tứ của Aline ở hàng hiên quán,Ngân hỏi như thầm trách :

- Tại sao Aline trở thành như vậy ? Điều này trái với luật thiên nhiên.

Cô bạn cười lớn sau ngụm whisky và mồi điếu thuốc.Cô nhả khói :

- Nè cậu.Có bộ luật nào cho phép đàn ông hiếp dâm đàn bà không ? Tớ bị hiếp lúc 16 tuổi.Và tớ đâm ra ghét lũ đàn ông .Tớ tởm chúng !

- Không phải đàn ông nào cũng như thế....

- Đó là ư nghĩ riêng của bạn.Tớ chỉ biết là tớ thích cậu .Và đang say cậu.Cậu chưa lấy chồng.Khi nào có thằng nào rồi th́ tớ sẽ rời cậu .Hiểu chưa ? Cậu cứ tự nhiên .


Ngân bàng hoàng ,không sao tự hiểu lấy chính ḿnh.Những mối t́nh tạm bợ đă đi qua ở sân trường đại học chẳng để lại cho nàng một kỷ niệm nào đáng nhớ,như gió,như mưa tạnh bên con đường dốc.
Nhà của Ngân ở nằm trên một con dốc cao để có thể nh́n xuống một ḍng sông.Dăy phố nhọn nhịp xe là một phần cảnh ngoài phần đời tấp nập từ sự náo nhiệt căng thẳng.Ở nàng,đă có những khoảng hành lang ngập bóng tối loạng choạng gió,những h́nh ảnh cũ đă phai nhạt trong trí nhớ.

Bộ óc của nàng đang bị lung lay v́ những hơi hám nơi cô bạn có bản tính con trai đang đúng chờ ḿnh ở cửa chiếc xe bỏ mui.

Ngân cố gắng bỏ rơi cái cảm giác khó chịu.Khoá cái sac đựng bộ quần áo tập sport trên vai,nàng nói :

- Aline đi ăn một ḿnh đi.Tôi không thấy đói.

- Sao vậy ? Có chuyện ǵ ?

Ngân nhăn mặt,hất hàm :

- Chả sao cả,tôi đang muốn ở một ḿnh.Tôi muốn thong thả đi bộ về nhà.

Aline gật đầu,chụp cặp kính dâm đeo vào mắt,rồ máy.Chiếc xe mất hút ở cuối con dốc có hàng cây đang ngả nắng chiều nhàn nhạt.Ngân thở dài,thả bước chân về căn chung cư phía kia đồi.


Mở cửa căn pḥng trống trải,nàng cầm ly nước cam thẩn thơ nh́n xuống băi cỏ thẳng tắp bên dưới.Dăy hoa vàng nổi bật bên những cụm mimosa óng đang vươn ḿnh.Ngân đang nghĩ đến một chương viết trong quyển sách vừa mua.Những đoạn viết của cái gă nhà văn đă cho thấy hắn là con người ác dộc và không c̣n một niềm tin nào cho một t́nh yêu.Theo hắn,những nhân vật yêu nhau trong hoàn cảnh ngang trái là do họ muốn.Chẳng có điều ǵ gọi là định mệnh.Giọng văn của hắn sắc bén và có lắm lúc quá trần truồng hung bạo.


Ngồi gọn lơn giữa cái ghế bành,bật ngọn đèn sát bàn,nghe đoạn nhạc réo rắt,mắt Ngân chạm đến ḍng chữ ghi ở cuối bià về cái dịa chỉ email và số điện thoại của nhà in.Liếc đồng hồ thấy c̣n sớm.Nàng bấm số điện thoại hỏi thăm về tin tức của gă tác giả quyển truyện mang tên : Truyện Gấu của Nàng .


- Allo.Tôi là kư giả của tờ Le Point và L'Observateur.Xin hỏi thăm địa chỉ email của ông nhà văn tên : Patrick Dupont.


Chỉ vài phút sau,đường dây cho Ngân hai cái địa chỉ.Nàng mở máy gửi điện thư với lời nhắn xin gặp để thẩm vấn và viết bài.



***


Chẳng có ǵ là khó khăn khi vượt con đường dài hơn 1 tiếng rưỡi khi đến cái thành phố biển để t́m người muốn gặp.Rời con dốc nh́n xuống băi cát đang óng ả phơi nắng,Ngân theo bản dồ,rẽ xe đến điểm hẹn.

Căn nhà nhỏ nằm gọn lọn trên băi dốc thoăi có nhiều hao hồng.Thân cây tùng thả nhánh xuống gần hộp thư cho nàng thấy cái tên của nhà văn.Đứng bấm chuông,Ngân thử h́nh dung đến một cái type đàn ông nhà văn :Bụng phệ,mặt bị thịt,dáng chậm chạp hoặc là một gă ốm tong teo,da nhăn nhúm ,mũi đeo cái kính gọng đen,ăn mặc xốc xếch.


Cánh cửa gỗ gụ mở rộng từ hành lang và những bậc thang từ trên cao cho Ngân thấy một bóng người khá cao.Dáng c̣n khá trẻ.Ông ta nhanh nhẹn bước xuống mở cổng nhà.Bàn tay rộng, ngón dài bắt lấy tay nàng.

Ngân mở tṛn con mắt và thấy ngạc nhiên quá đỗi.Cái ông nhà văn không có đôi mắt xanh,không có mái tóc bạch kim hoặc màu vàng,da ông không phải màu trắng của dân bản xứ.

- Ủa ! Ủa ! Ông không phải là người pháp như cái tên của ông sao ?

Patrick cười :

- C̣n cô,cái thẻ kư giả mang tên Delphine không phải là một cô đầm hay sao ?

Cả hai cùng tṛn mắt để đi từ ngạc nhiên này sang sự ngỡ ngàng khác.Ngân theo chân người đàn ông trong một thoáng nghĩ ngợi bất chợt ập đến : Trái đất h́nh như đang quay rất tṛn.


Buổi chiều răi nắng hây hây xuống ở khu vườn sau.Ngân lắng nghe tiếng chim hót sau khi rời mắt khỏi tủ sách đầy ấp của người viết.Nàng nghĩ thầm thầm đến những câu chuyên sẽ khởi đầu.Sẽ ra sao ? Và nàng sẽ có thêm điều ǵ để viết ?



----



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629106
 03/23/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



-



10.




. TỪ MỘT VỊ HƯƠNG BIỂN

_____________________________________

đăng sơn.fr






Đứng tần ngần ở pḥng khách rộng,Ngân nghe tiếng nhạc thoang thoảng từ cặp loa.Loại nhạc hoà tấu có tiếng vĩ cầm và dương cầm thánh thót làm dễ chịu.Căn pḥng thấy ấm,vui mắt v́ cách pha màu sắc từ màn cửa,khăn trải bàn bên khung cửa sổ nh́n xuống đồi cát.Ở đây,người ta có thể nh́n thấy biển.


Ở sát khung kính nh́n ra băi đồi cỏ là cái bàn giấy to lớn.Bàn có giấy tờ và những quyển sách được sắp xếp ngăn nắp đâu vào đó.Ánh đèn dịu chiếu xuống màn ảnh của cái computer gây sự ấm áp.

- Cô thích uống ǵ ?


Chưa kịp trả lời th́ có tiếng điện thoại kêu vang.Patrick ngơ lời xin lỗi nàng bằng giọng nói rất trầm.Ông nhấc điện thoại đi chậm ra phía ngoài sân.Ngân hít một hơi thở dài ,thả mắt nh́n chồng sách trên bàn giấy.H́nh như ông nhà văn này đang đọc hai quyển viết về triết học.Ánh mắt Ngân nh́n vào một xấp giấy đặt giữa bàn.

Nàng ṭ ṃ,vơí tay quay lại xấp giấy có chữ in để đọc.Với sự ngạc nhiên hiện rơ trên nụ cười bỗng nhiên của ḿnh,nàng đọc :




. TỪ MỘT VỊ HƯƠNG BIỂN



.... Lang thang một chốc trên băi cát úa nắng chiều,chàng cảm thấy hơi lạnh.
Đôi chân vừa kịp ră rời,cổ họng khô v́ mùi mặn của gió lùa.Kéo cao cổ áo,chàng đậy nắp ống kính sau khi đă tỉ mỉ thu h́nh từng khía cạnh của những góc biển.Khi chụp ảnh,vẫn có những ư nghĩ lăng đăng trong đầu : Làm cách nào để ánh sáng có tiếng nhạc ? Sóng chỉ là sóng nhấp nhô,những bọt biển làm ǵ có điệu trầm bỗng của giọng hát Whitney Houston hoặc của một Diana Ross cao vút nồng nàn.

Trong các môn học về kỹ thuật và nghệ thuật,người ta phải học cách ghi chép và diễn đạt tâm hồn của riêng ḿnh như một chữ kư. Chàng đă ṃn mỏi những bước chân khắp các đồi núi,các thành phố đă viếng thăm.Một Vancouver nơi phố Tàu,một Los Angeles đầy dấu ấn của siêu sao ảo vọng,một Nevada của thứ Las Vegas rực màu và rực mùi tiền tài,sắc vọng..... Những h́nh ảnh thu nhập được từ cái nh́n riêng đă nói được điều ǵ cần nói ? Màu sắc,h́nh thù ra sao ?

Buông thỏng những ư nghĩ rời rạc như thế,chàng liếc mắt ,t́m một chỗ ngồi ở dăy quán ven biển.Chàng biết ḿnh cần có điều ǵ trong một cái quán nước .Quán càng vắng vẻ càng tốt.Sự vắng vẻ đă nằm một phần lớn trong hồn chàng.Sự yên tĩnh luôn luôn cần thiết.


Quán nước có cái tên khá dễ yêu : Quán của Eva.

Bàn ghế mầu nâu,khăn trải bàn hồng nhạt, có những b́nh hoa ngọc lan nằm ở các góc bàn.Quán đang để những bài nhạc trữ t́nh của Pháp làm chàng đoán đại người chủ quán là một cư dân nguyên quán pháp quốc. Bản nhạc rất xưa mang tên Je pense à toi đang rủ rỉ từ những chiếc loa nhỏ khi chàng kéo ghế,gọi ly bia và ly cà phê đậm.Cà phê kiểu Mỹ làm chàng hay nhăn mặt.Chất Arôme không đến từ góc phố Paris ,không đến từ thành phố Rome của Ư .Ở âu châu,người ta nếm cà phê kiểu khác.Uống cà phê chậm răi khi ngồi bên một người đàn bà là một cái thú.

Với đàn ông,đàn bà là một thế giới rất huyền bí.Không phải v́ một bộ ngực,chưa hẳn là v́ một thân h́nh thon gọn,cũng chẳng phải là v́ một cái hương sắc gợi cảm sexy của siêu sao,tài tử.

Đàn bà có sẵn h́nh ảnh địa ngục và thiên đường trong đôi mắt và tâm hồn của họ.Đă có bao nhiêu đàn ông gục ngă thảm thê v́ những Eve huyền bí ? Đă có bao nhiêu kẻ t́m thấy ngục h́nh sau những giây phút say sưa ngập lặn trên thân thể đàn bà ?

Đă chưa có một cái thống kê nào định rơ.Những tờ tạp chí đă ra những con số chỉ để làm vừa ḷng người đọc họ.



Theo những bản nhạc nhẹ,ngoài cửa kính gió vẫn đùa trên sóng vỗ.Biển vắng lặng .Ngó từ xa xa ở triền cát,chàng thấy thấp thoáng một vài cặp t́nh nhân dạo biển,họ nghiêng đầu trên vai nhau và nói thầm th́ với nhau một vài điều ǵ đó mà chỉ có họ hiểu với nhau. T́nh yêu lúc nào cũng có điều để làm đẹp khi đi vơí nhau trên biển chiều.Gió vi vu lời t́nh,ngôn ngữ vi vu lời yêu ái.


Chàng uống cạn ly cà phê dở nhất trong ngày.Chàng nốc cạn ly bia vừa hết hơi lạnh.Một thoáng lưng lửng buồn bă nào đó kéo đến.Chàng gấp tờ báo mới mua gọn ghẽ để nhét vào túi sac của máy chụp ảnh.Bản nhạc có tiếng dương cầm đang lê thê.Chợt dưng,chàng thèm nghe lại bà́ hát của một Đức Huy thời cũ : Để Quên Con Tim.

Chàng nhạc sĩ đă viết : ....Ngày rời Cali,anh đă để quên con tim.


Đẩy gọn chiếc ghế,đứng lên,trả tiền,chàng rời khỏi quán nước.Tiếng nhạc đuổi theo ở sau lưng.Trong tiếng nhạc ấy,chợt dưng chàng thèm gặp lại người đàn bà xa lạ ấy.Dù chỉ một lần.Một lần nữa thôi.



-------


Với một số vốn rất hạn hữu về âm nhạc việt nam của ḿnh,Ngân cảm thấy thích thú.Nàng định bụng sẽ hỏi thăm một vài điều về cách sáng tác trong lănh vực nhạc việt.Ở người đàn ông chưa hề quen biết này,Ngân có cảm tưởng ḿnh là kẻ đi rừng,lội suối để khám phá .Một chân trời mơí có đủ màu sắc của ánh sáng và bóng tối.


Patrick vẫn c̣n đang nói chuyện với người đầu dây nói.Ngân có đủ kiên nhẫn để ngồi chờ trong lúc nghe nhạc và đọc tiếp tục tập bản thảo thứ hai đang nằm trên bàn.Ánh sáng dịu từ khung cửa ập ùa trên bàn giấy.Căn pḥng đang có một mùi hương d́u dịu đến từ hai ngọn nến thơm hương.Nh́n ánh nến lung linh,nàng cảm thấy ḿnh h́nh như đang đứng trước một góc đời lơ lững không giống bao nhiêu ngày đă qua.


Nh́n ra đồi cát để t́m h́nh ảnh của sóng đang nhảy múa t́m nhau,Ngân khép nhẹ đôi mắt.Bỗng nhiên,nàng muốn t́m cách kéo dài th́ giờ để ở lại nơi này. Nàng nghĩ đến một bữa ăn tối trong một cái nhà hàng ăn nhỏ.Ở đó,người đàn ông sẽ có điều để nói về hắn.





________________


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629162
 03/23/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





.




ĐỂ BẮT ĐẦU MỘT BUỔI TỐI


________________________________
@nguyênhạ & đăng sơn.fr






Chiều xuống nhanh.Vườn hoa đă lấm tấm ngậm những tia nắng cuối.Ngân trả những tờ giấy của bản thảo về chỗ cũ.Cái đĩa cd vừa ngậm tăm trả lại sự yên lặng hoàn toàn trong căn pḥng.

Patrick trở lại,ngơ lời xin lỗi thêm lần nữa.Ngân lắc đầu nói nhỏ :

- Sao ông cứ xin lỗi hoài như thế ? Tôi đến nhà ông là cả một sự phiền phức cho ông rồi.

Người đàn ông rót hai ly porto,cụng ly vơí nàng.Mắt ông liếc chừng lên mặt bàn.Tia mắt như có điều muốn hỏi :

- Đàn bà rất ṭ ṃ.Cô đă đọc ǵ ?


Ngân hiểu ư,ngượng nghịu :

- Xin lỗi ông v́ sự đường đột,nh́n những ḍng chữ in như thế,tôi biết không phải là thư từ cá nhân.Ông viết tiếng việt giỏi lắm.


Patrick ngạc nhiên,đổi câu nói bất ngờ sang tiếng việt :

- Này Delphine ! Cô biết đọc tiếng việt ư ? Thấy cô c̣n trẻ quá,tôi nghĩ là cô sinh trưởng bên này.

- Cha mẹ của tôi là nhà giáo.Tôi sang Pháp lúc 3 tuổi nhưng may là gia đ́nh muốn giữ ǵn tiếng mẹ đẻ.Tôi có thể viết bằng ba thứ tiếng. Anh Pháp,Việt....

Thấy bụng đói cồn cào,khó có thể làm việc,Ngân đổi giọng,tự nhiên.Cô cũng nói bằng tiếng việt :

- Ông ơi ! Ở đây ông biết có cái nhà hàng ăn ngon nào không ? Tôi mời ông đi ăn và ta có thể làm việc với nhau sau bữa ăn ở nhà hàng.


Patrick gật đầu.Ông nhanh nhẹn khoác áo lạnh,ra dấu mời nàng ra cửa.Cô kư giả để xe lại sân vườn nhà và chui vào ḷng chiếc xe nhỏ màu xám của Patrick.

Xe chạy xuống con đường quanh ngọn đồi.Patrick giữ yên lặng rất lâu để nghe tin tức sau bản nhạc ở đài radio.Đài loan báo bản tin mơí nhất về tên Ả Rập giết người và bị thiệt mạng sau hơn 30 giờ tử thủ ở căn hộ trên đất Tousouse.Nghe xong ông chép miệng :

- Cô nghĩ sao ? Tôi thấy có điều ǵ không rơ rệt trong câu chuyện thảm sát này.Báo chí có thể bị mua chuộc để loan tải những bản tin theo kiểu nhận lệnh.Bầu cử sắp đến rồi.Chuyện chính trị biết đâu mà lường....

Ngân mở hé kính xe để gió biển lùa vào.Nàng cảm thấy hơi mích ḷng v́ câu nói báo chí bị mua chuộc.Nàng đoán là người đàn ông này ít có thiện cảm với báo chí.Ngân nói với ông ta điều ḿnh nghĩ.


Patrick lúc lắc đầu rẽ xe vào băi đậu.Cái nhà hàng có vẻ xoàng xĩnh nằm ở góc đường.Đèn đuốc sáng trưng bên ngoài.Bên trong nhà hàng th́ ngược hẳn lại với cái mặt tiền có hai khung cửa kính nhỏ tí. Bàn ghế rộng được trải khăn trắng muốt.Người nhạc sĩ ngồi đệm đàn piano sát góc tường có rèm cửa màu vàng đang chơi bản Let it be me mà Ngân hằng yêu thích.

- Cô thích uống rượu ǵ khi ăn cơm pháp ?

- Tuỳ ông.Tôi không uống được nhiều rượu cho lắm.Ông cẩn thận khi lái xe.


Patrick bật cười khi gọi rượu khai vị và chai Roré của miền Aix en Provence.Ông nói khi nghiêng đầu nh́n cách ăn mặc rất kín đáo và cổ điển của nàng : áo veste xám nhạt khoác ngoài chemise trắng và cái váy đen dài đến đầu gối.

Ngân cảm thấy ngường ngượng :

- Ông nh́n ǵ ? Bộ tôi ăn mặc kỳ cục lắm hay sao ?

- Này cô ! Đừng trợn mắt vơí tôi như thế,trông xấu lắm.Cô không phải là một cô gái xấu xí nhưng cách ăn mặc của cô đă làm cô già đi.


Ngân trở mặt lầm ĺ :

- Mặc kệ tôi,tôi t́m ông để làm công việc thẩm vấn cho tờ báo và loạt bài viết về ư nghĩ của các nhà văn.Tôi không phải là người tŕnh diễn thời trang.

- Cô muốn hỏi ǵ về tôi ? Xin đừng hỏi về đời tư của tôi.Xin cô.Tôi có cái tật là ghét kư giả.Nhất là loại kư giả làm báo lá cải gây x́ căng đan....


Câu nói làm Ngân đỏ tía mặt mày.Nàng cố nén cơn bực dọc ,nâng ly ực một hơi ly khai vị,nàng bật ho sặc sụa.Người đàn ông chià cho nàng cái khăn ăn,tỏ vẻ ái ngại.

Đợi cơn sặc của nàng lắng xuống,ông nói :

- Tính tôi hay nói thẳng,có ǵ sai,cô bỏ qua.


Ngân lắc đầu,lấy lại sự thoải mái để đặt các câu hỏi liên quan về sự viết lách và các chiều hướng sáng tác.Câu chuyện được liên tục theo nhau trong lúc chờ nhà hàng dọn các món ăn.Những câu trả lời của người đàn ông lắm khi làm Ngân phải ghi và bỏ những dấu tḥng trống để có thể khai triển sau này.

Khi vào đầu món soupe th́ nàng biết được cái tên việt nam của ông này là Huy.Nàng đề nghị ông ta bỏ cái tên Patrick đi khi nói chuyện vơí nàng để có sự gần gũi.Huy nh́n nàng một chập lâu và rất chậm răi khi nói chuyện.Ở ông,nàng thấy h́nh như ḿnh có thể biến thành một đứa bé với nhiều sự vụng về,lúng túng.

Nói cho ông ta biết điều nàng nghĩ như thế,Ngân thử đặt thêm câu hỏi khác giữa tiếng dương cầm :

- Ông nè ! Đề tài nào làm ông thích nhất khi viết ?

- Cô đoán thử xem


Giữa hai người bây giờ là khoảng im lặng.Ngân đang loay hoay lục lọi t́m kiếm và đoán điều người đàn ông sẽ nói.Thời gian cần có chỗ nghỉ ngơi.Cả hai người đều biết như thế trong cái không khí ấm cúng trong nhà hàng ăn.

Ngân quyết định đốt dần cái khoảng cách giữa hai người.Chẳng hiểu sao,nàng muốn như thế.




( c̣n tiếp )


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629259
 03/26/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai





.




MỘT TRONG NHỮNG NGÀY RẤT MỚI

________________________________
đăng sơn.fr








Có người ví ngày tháng như một ḍng sông trôi.Trôi đi để không bao giờ trở lại.Huy có cái thói quen là ít khi nh́n đồng hồ trừ khi nào có những cuộc hẹn cần thiết.Ông ít khi thích bị những con số thời gian rượt đuổi.Từ khi từ giă Paris ,dọn hẳn về thành phố biển để làm việc và sống như một kẻ ẩn dật,ông cố t́nh đi chậm lại cái nhịp sống hối hả .

Trong năm vừa qua,Huy đă nhận được nhiều tin buồn.Ba người bạn của ông đă lăn quay v́ tim ngừng đập.Mỗi cái đám táng là mỗi dịp cho ông ngậm ngùi nh́n tấm bia bộ.Nghĩa trang đ́u hiu là một chỗ để dừng chân vĩnh viễn.Sự yên tĩnh ở đó không c̣n bóng dáng thời gian...


Ngừng xe ở đầu một ngă đường vắng,Huy thả bộ vào tiệm sách.Người chủ tiệm vui vẻ và tỏ sự đùa giỡn khi bắt tay chào hỏi nhau.

- Ông này.Từ khi tờ báo của cái cô kư giả của Le Point nói về ông qua loạt bài phỏng vấn th́ số lượng sách của ông bán nhanh hơn b́nh thường.Có lời chúc mừng ông .


Huy chỉ biết cười nhẹ.Ông đă quen vơí cách mua bán kiểu thủy triều lên xuống.Việc ǵ đến đâu th́ hay đến đó.Đừng mừng vội.Đời sống này là một chuỗi ngạc nhiên.Có đôi khi trong cái vui đấy mà lại có cái buồn đi theo.

Trả tiền lấy vài quyển sách chính trị và kinh tế,Huy từ giă người bán sách bước ra cửa.Băi nắng trưa hiu hiu nhẹ nhàng trong cánh gió đùa trên mấy cành cây.

Thả bộ một chập để ngó thiên hạ dập d́u đầy hè phố,chợt nhớ đến câu nói của người bán sách lúc năy.Huy móc điện thoại gọi cho cô kư giả.

- Chào cô .Tôi gọi để cám ơn về bài viết của cô.

Giọng đàn bà reo vui :

- Ah ! Ông nhà văn đă đọc bài ấy rồi ư ? Tôi có giữ cho ông tờ báo ấy.Ông vui không , ông ?

- Cô hỏi thế để làm ǵ ? Vui hay buồn th́ sao,cô ?

- Ông này kỳ cục.Viết tốt cho ông th́ ông phải vui chứ sao ? Mà ông này ! Ông đang làm ǵ ? Ở đâu thế ?

- Tôi đang lang thang.

- Ông đi uống cà phê một ḿnh há ? Sao ông không t́m một bà nào để cùng đi quán cho vui ?

- Tôi...tôi quen cái kiểu một ḿnh rồi ,cô.


Giọng chim hót reo ở đầu dây bên kia :

- Chiều nay tôi được rảnh tí nè.Đang ở toà soạn.Hay là ông nói chỗ ông đang ngồi,tôi tạt ngang đấu chuyện vơí ông ?


Huy lưỡng lự,nh́n sang cái quán bên kia đường.Quán không xa lắm cái chỗ Ngân đang làm việc.Ông nói cho cô biết cái địa chỉ quán.



Ba giờ chiều,quán lưa thưa khách.Đây là một chỗ ngồi khá lư tưởng cho mỗi lần đọc báo hoặc cần viết một điều ǵ,Huy vẫn có cái bàn khá yên tĩnh.Quán nước ở khu phố này do một người khá lớn tuổi làm chủ và không hay để nhạc loạn cuồng.Quán thích chơi loại nhạc hoà tấu.


Vừa kịp nhâm nhi ngụm cà phê thơm phức th́ Ngân đến.Áo pull màu xám nhạt,quần jean bó xanh trông rất trẻ trung.Cô để thả tung mái tóc loà xoà trên bờ vai tṛn.Nh́n ngược ánh sáng,dáng cô như một thiên thần đi lạc xuống vùng hạn hán nhất của trái đất.

Khi Ngân kéo ghế ngồi xuống trước mặt,Huy nói vơí cô như thế.Cô tṛn xoe con mắt ngó ông :

- Trời đất ơi ! Bữa nay con người khô cằn như ông cũng biết nịnh hả ông ? Ông ăn trúng cái ǵ sáng nay vậy ông ?

Gọi cho Ngân ly cà phê sữa và cốc nước cam,Huy có dịp ngó kỹ cách trang điểm nhẹ nhàng của người đàn bà trẻ.Tính ông rất ghét những hạng đàn bà trang điểm ḷe loẹt và ăn mặc như người hát bội.Loại khiêu gợi hở hang th́ ông c̣n chán chường đến tận mức.Lần trước ngoài những câu trả lời thường thức trong cuộc phỏng vấn,ông đă thố lộ vơí cô như thế.Ngân nói là ông như một vị thầy tu già cằn khó tính và cô đă tinh nghịch ghi vào bài báo như một cách phản pháo ông.


Cô chống tay vào cằm,pha tan sự yên lặng giữa hai người :

_ Ông ! Ông nghĩ sao về bài viết của em hả ông ?


Cách thức xưng ông ,tự gọi ḿnh là Em của Ngân làm Huy buồn cười.Như vậy mà ông lại thích,chữ ông có vẻ trịnh trọng,chữ Em có vẻ trẻ nít.

Ông dè dặt khen cầm chừng.Ừ,cô viết khá trung thực.Ngắn gọn.


Ngân nhăn nhó :

- Coi bộ ông rất hà tiện lời nói khi phải khen ai ? Ông thật là một người khó chịu.Em đang có cảm tưởng rất ghét ông ?


Huy nâng ly bia,nh́n sâu vào mắt cô.Chờ một thoáng,ông nói :

- Mắc chi mà cô phải ghét hay thương tôi ? Hai ta là người dưng mà.


Giọng Ngân hẫng nhẹ đi giữa đoạn dương cầm.Bản nhạc đang chơi bài Entre Nous rất thịnh hành.Ngân nghĩ đến vài món ăn ngon và nghĩ đến chuyện cụng ly vơí ông ta để khoe việc vừa được tăng lương của ḿnh.

- Ông nè . Em có cái ư này.Để cám ơn em v́ bài báo,ông có thể mời em đi ăn tối nay.Em đang rănh rỗi và thích ăn cái ǵ ngon ngon...

- Cô đang dụ dỗ và làm tiền tôi chăng ?

- Bộ ông là kẻ đại hà tiện hả ông ? Nếu thế th́ chúng ta có thể chia hai cùng trả tiền bữa ăn.

Huy cười,lắc đầu :

- Bậy.Thôi được.Để tôi mời cô.Tôi biết có chỗ ăn ngon gần nhà tôi.


- Phải vậy chứ ha.Lại cứ tưởng ông lắc đầu chứ ?


Huy thấy khó mà lắc đầu trước một h́nh ảnh vừa trẻ nít vừa rất đàn bà của cô gái.32 tuổi nơi cô có điều ǵ đó c̣n trẻ thơ.Không lẽ cô không kịp già theo thời gian và cách làm việc nơi cô ?


Buổi chiều kéo dài trên những băi cỏ ngang công trường thành phố.Thả chiếc xe vào một băi đậu an toàn,Ngân thong thả chui vào chiếc xe của Huy để đi chung đến nhà hàng ăn mà Huy chọn.Cô ríu rít kể cho ông nghe những mẫu chuyện thời con nít của cô.Ngày ấy cha mẹ cô hay mắng cô là một thằng con trai sinh nhầm trong cái thân h́nh con gái v́ cô ĺ tính và hay nghịch.


Ngồi ở nhà hàng ăn.Cô ṭ ṃ :

- Sau khi vợ ông mất,sao ông không đi thêm bước nữa hả ông ? Đàn ông th́ khó ở một ḿnh .

- Nè cô.Bữa nay không phải là bài phỏng vấn lần thứ hai của cô.Tọc mạch thế để làm ǵ ?

- Ông...Ông kỳ lạ thật.Sao ông cứ hay mích ḷng người khác...Ông thật là khó ưa.


Ngân ngậm tăm không nói năng ǵ nữa.Huy ném cái nh́n ra ngoài băi cát lồng lộng gió hoàng hôn.Băi đă vắng người qua lại.Sóng biển nhấp nhô như vẫn nhắc lại cho ông một vài h́nh ảnh của kỷ niệm xưa.Ngày ấy ,ông đă có những chuỗi ngày sung sướng cho đến lúc vợ ông ĺa đời.Đời sống chuyển động.Ḷng con người cũng như biển.Động.Tĩnh.Sóng.gió.


Ông quay mặt lại để làm lành vơí cô gái.Cô nhăn cái đầu mũi trên khuôn mặt đẹp của ḿnh khi nói :

- Lần này,em tha cho ông.Lần sau th́ em giận và sẽ trở thành người dưng.


Huy cười nhẹ dấu ánh mắt của ḿnh trong ư nghĩ : - Lạ ! Dẫu ǵ th́ tôi và cô cũng chỉ là hai người dưng.Cái tên của cô nằm trên tờ báo như một chữ kư bằng pháp ngữ.Ở trước mặt tôi th́ cô tên là Ngân.Tôi dẫu ǵ cũng chỉ là một người phải trả lời các câu hỏi theo kiểu nghề nghiệp của cô.


Huy gọi các món ăn và dấu nhẹm ư nghĩ thẳng thừng của ḿnh.Ngân xúi ông gọi chai rượu vang ngon để làm ra vẻ ăn mừng những tin vui của cô.Cô thấy ông nhà văn này có vẻ thản nhiên như xem điều bán sách được tăng lên sau bài báo là một chuyện thường t́nh.Cô vừa nhỏ nhẹ cắn cọng salade vừa ấm a ấm ức.Biết thế,tôi phang cho ông vài câu ác ư ở bài viết vừa rồi.Xem ông c̣n có thể kênh kiệu đến đâu ?



Khuôn mặt của Ngân ửng đỏ v́ men rượu.Đến băi đậu xe,Huy hạ giọng,tỏ ư lo ngại,bảo cô :

- Nè nhỏ ! Không chừng cô không thể lái xe được.Đừng nên lái xe,tôi đưa cô về nhà cô.

Ngân suy nghĩ thoáng chốc rồi lắc đầu :

- Ông cũng đă uống hơi nhiều.Nhiều hơn cả em.Ông cũng sẽ bị tai nạn trên đường.Để em về nhà ông ngủ tạm.Sáng mai ngắm biển sớm xong th́ em lái xe về.Được không ?


Huy gật đầu,đóng cửa xe đề máy.Con đường vắng nhờ tiếng nhạc nho nhỏ trong xe đă xóa tan nỗi yên lặng giữa hai người.Tính Huy ít nói,ông không thấy ḿnh cần phải nói thêm điều ǵ.Cô đàn bà thiu thiu tựa đầu vào thành ghế xe.Mùi tóc của cô dịu như mùi của đêm.


Huy đậu xe,mở cửa nhà.Chỉ cho Ngân cái pḥng ngủ sát nhà bếp và nhẹ nhàng nói :

- Ngủ ngon nhé cô.Yên tâm .Đừng sợ tôi ăn thịt cô đêm nay.


Ngân mở to đôi mắt.Cô lấy làm lạ v́ cách dùng chữ nghĩa của Huy.Một ư nghĩ nâu nâu,xám xám chợt nhiên chạy thẳng vào một bên óc của cô.Cô cười nhẹ với chính ḿnh và để nguyên quần áo nằm dài trên giường, chùm chăn.


Huy chúc cô ngủ ngon và khép chặt cửa pḥng của người khách trọ.Ông quay vào pḥng khách,đốt điếu thuốc lá,bật ngọn đèn ngồi nghe một cái đĩa nhạc nhẹ.Tiếng kèn saxo và dương cầm quyện vào nhau xanh xanh từ bản nhạc blue.


Đêm rơi xuống.Đài khí tượng khi năy trong xe nói rằng sáng mai sẽ có nhiều gió.Gió mạnh.

Huy lúc lắc đầu.H́nh như mùi hương tóc ở buổi tối trong xe vừa rồi cũng là một cơn gió để chuẩn bị cho một cơn băo nào đó kéo đến.Ông không biết cơn băo này sẽ tên là ǵ .



----------


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629468
 03/30/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai






.



BĂO Ở TRONG L̉NG

______________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr








Trời vừa tờ mờ sáng.Ngân cáu kỉnh mở toang cánh cửa pḥng ngủ ,dựng bạn dậy.

Nàng nói như hét :

- Aline.Dậy mau.Tôi muốn nói chuyện với cô.


Aline mở choàng mắt,kéo tấm chăn đắp phần ngực hở hang.Cô dụi mắt ngơ ngác :

- Em bé này ! Có chuyện ǵ ? Hăy để tôi ngủ.Đêm qua say và thức khuya quá rồi.


Ngân lộ vẻ tức tối,giật tung tấm chăn.Cô dí cái điện thoại có màn h́nh vào mắt bạn :

- Cái này là cái ǵ đây ? Nói !


Aline ôm tay che lấy ngực,cô nh́n những h́nh ảnh ở màn ảnh máy điện thoại của ḿnh.Những tấm ảnh kiểu làm t́nh nhễ nhăi của cô với những cô gái khác đang nhảy múa đầy đủ màu sắc trên tay Ngân.Cô lặng thinh,mặt đổi sắc đỏ bừng.

Ngân nắm dứ bàn tay mặt,muốn tát cho cô bạn những cái thật đau đớn.Cô chảy nước mắt :

- Aline ! Hăy cút ngay và đừng bao giờ trở lại đây.Cô chỉ là một con quỷ dâm dục.Cút ngay.


Aline phân trần,cô nói đó chỉ là t́nh dục nhất thời mà thôi và cô hỏi tại sao Ngân lại mở máy của cô.T́nh cảm của cô cho Ngân lúc nào cũng không đổi thay.Ngân bật tất cả những ngọn đèn trong pḥng ngủ,tiện tay cô túm mớ áo quần dưới đất ném vào người cô bạn.

Aline cúi gầm mặt,hiểu ư bước vào pḥng tắm làm vệ sinh và mặc rất nhanh quần áo.Quay lại nh́n bạn đang ngồi ủ rũ vơí đôi mắt đục ngầu,cô ngỏ ư phân trần khi đưa tay đụng vào vai bạn.Cô bạn kênh mặt hất thẳng bàn tay kia.Ngân chỉ ngón tay ra phía cửa.Tiện tay ,Ngân ném mạnh cái điện thoại có h́nh ảnh trần trưồng vào người Aline.


Tiếng cửa đóng lại buông rơi Ngân vào một trạng thái ngỡ ngàng.Nàng ngồi bó gối một lúc lâu vơí tâm trạng vừa nặng nề,vừa trống rỗng.Đầu óc mê man như người vừa bị rơi xuống cái vực thẩm đau điếng.

Pha ly cà phê đậm.Không bỏ đường,ghé mắt nh́n xuống băi đậu xe,Ngân không c̣n nh́n thấy chiếc xe bỏ mui của bạn nữa.Nàng thầm nghĩ ngợi,thử phân tích ḷng ḿnh.Hai người bạn gái cho dù có thích nhau theo một kiểu đồng tính luyến ái cũng không thể nào gọi là t́nh yêu theo một lẽ thông thường.

Ḿnh đang ghen chăng ? Hay tại ḿnh đang muốn độc quyền một thân thể nóng bỏng vơí sự luyến ái vuốt ve ngất ngưỡng khi có dịp ?


Nốc cạn ly cà phê đang dần nguội,Ngân điện thoại cho ṭa báo,nói dối là đang đi làm phóng sự không đến văn pḥng.Nàng tắt máy, nghĩ đến một góc phố biển và băi cát dài lặng vắng.Ở thành phố ấy có một người đàn ông.Nàng thấy ḿnh cần được nói,được nghe.


Giọng nói ấy vang lên ở đầu dây :

- Đây là Patrick.Tôi nghe .

- Em đây.Em muốn gặp ông.Có được không ?

Giọng Ngân ướt sũng ở máy nói.Người đàn ông biết là cô có điều ǵ đang buồn bă.Ông không từ chối khi hỏi nàng đang ở đâu.



Ngân phóng xe như bay đến phố biển.Nàng rút ngắn thời gian bằng những bản nhạc rock vặn rất lớn trong xe.Những khi có điều ǵ bực dọc,Ngân hay nghe rock.Điệu nhạc kích động có khả năng làm nàng hoăn lại những cơn nóng giận khó tự chế.Trời nhả mây xám xà xuống thấp sau những ngày xanh nắng.Người ta đang nói về những ngày hạn hán sắp đến từ những ngày mùa đông không đủ mưa vừa qua.

Quay chặt cửa kính xe.Ngân tăng tốc độ trên đường đông đúc xe cộ.Có những tiếng kèn xe ré lên inh ỏi ở đằng sau để phản kháng lại cách lái xe vượt ẩu của Ngân.Nàng mặc kệ.Ḷng nàng cũng đang ở mùa hạn khô.



Sau những bậc thang dẫn ra sau ngôi vườn yên tĩnh của người đàn ông.Ngân đón lấy một ly cà phê,ngồi im thin thít.Huy để cô ngồi rất yên một chập lâu,ông loay hoay cầm kéo cắt tỉa những nhánh cây ở góc vườn.Tia nắng yếu ớt rọi xuống vai áo ông trông đẹp như một bức tranh đồng quê.Từ màu nắng nhẹ nhàng như thế,chợt dưng Ngân nhớ lại h́nh ảnh của cha ḿnh khi ông làm vườn tược.Cũng cái thế đứng dạng hai chân vững vàng,cũng một bờ vai nghiêng,cũng một cách nâng niu từng nhánh hoa mỏng manh.


Xong việc.Huy trở lại chỗ cô gái ngồi tư lự,mặt cô cúi xuống,tóc thả đầy vai áo màu vàng nhạt.Ông chờ tia mắt của nàng t́m ánh mắt ông.Trong thứ ánh sáng dịu ở mắt,Huy đếm và thử đoán điều cô muốn nói.

Cô không nói th́ ông đành phải hỏi :

- Cô nhỏ có chuyện ǵ không vui ? Và tôi làm được ǵ cho cô ?

Ngân thả duỗi hai bàn chân,t́m sự thoải mái trở lại,nàng nói nhỏ,nàng kể chuyện nàng có liên hệ chăn gối với cô bạn.Và như thế.Như thế....

Nàng cúi mặt sượng sùng ,chờ sự ngạc nhiên ở ánh mắt Huy.Ông trầm giọng :

- Cô có nghĩ đó là t́nh yêu hay không ?

Ngân t́m ư nghĩ của người dàn ông thẳng trong ánh mắt.Nàng không tài nào đoán được ông ta nghĩ ǵ.Sự kín đáo không biểu lộ cảm xúc như một cách tự chủ của ông làm nàng ngán sợ.

Rụt rè :

- Ông có khinh thường em không với sự quan hệ t́nh dục như thế không ?


Ông im lặng một chốc lát.Lắc đầu,ánh mắt hiền hoà hơn mọi lần :

- Tôi nghĩ là mỗi người đều có một cách thức để làm chủ cuộc đời ḿnh.Cô cứ sống và yêu theo cách của cô.

Ngân chồm thân người,vẻ ṭ ṃ như nghịch ngợm,nàng hỏi ḍ :

- C̣n ông ? Ông yêu theo kiểu nào.Nói cho em biết đi ?

Người đàn ông lại giữ sự im lặng.Ông hỏi nàng bằng mắt khi nh́n ấm cà phê c̣n đầy trên bàn.Ngân gật đầu,ch́a tách của ḿnh cho ông rót cà phê

Nàng hỏi như một cô bé c̣n tuổi nhơng nhẽo :

- Ông nè.Em đang buồn chán cái chỗ ở của ḿnh .Đầy những kỷ niệm xấu.Ông có thể cho em ở trọ vài ngày để lấy lại sự điềm tĩnh và làm việc được không ? Em đang sửa soạn những chương cuối cho một quyển truyện dở dang.

- Cô đang viết ǵ ? Có điều ǵ hay ho lắm không ?

Ngân không quên điều ḿnh muốn hỏi và cô nhắc lại câu đă đề nghị.Huy lộ vẻ suy nghĩ rồi gật đầu.Nàng cảm thấy nhẹ nhơm,nàng t́m lại được một nụ cười rạng rỡ.

Nàng nói :

- Ông nè. Em biết làm bếp.Khá ngon.Như thế,ông đỡ phải ăn ḿ gói và trứng chiên hoặc tốn tiền đi ăn nhà hàng.

- Và tôi phải mất cái ǵ cho cô để trả công ?

- Th́... th́ ông đă cho em ở trọ vài ngày là được rồi.

- Bao nhiêu ngày ,cô ?

- Tùy ở ḷng hảo tâm của ông . Vả lại em rất thích căn nhà trên đồi để nh́n ra biển như thế này. Em đă hiểu v́ sao ông hay viết về chuyện t́nh yêu đôi lứa vơí tất cả sự lăng mạn cần thiết.


Huy nhấp ngụm cà phê,nh́n nàng :

- Cứ nói về t́nh yêu là phải có sự lăng mạn hay sao,cô ?


Cơn gió thoảng làm bật tung cánh tóc trên cánh vai tṛn của Ngân.Thật t́nh, Ngân không hiểu rơ lắm ở danh từ lăng mạn như thế.Một bàn tay có hơi ấm khi đi bộ cạnh nhau trên khoảng đường có nhiều bóng cây mát rười rượi.Một nụ hôn lững lơ trên đôi má vơí hơi thở thầm th́,một lời dịu êm ở ánh mắt cho ánh mắt...Những điều này,Ngân chưa có,chưa biết ở thân xác và sự chung đụng với Aline.Mặt nệm có tiếng thở đục chỉ là một chốc lát của t́nh dục.Aline thụ hưởng.Aline dục tính chiếm đoạt.Ở Ngân chỉ là một sự khám phá lạ lùng mà nàng chưa t́m thấy ở một thân thể đàn ông.


Huy bốc điện thoại vừa vang lên.Ông nh́n cô và nói ông sẽ bỏ rơi cô từ đây đến 2 giờ chiều để làm việc trong pḥng viết.Tất cả đồ ăn đều nằm sẵn trong tủ lạnh ở bếp.

Ông cười nhẹ với cô và quay bước vào nhà trong.Ngân ngồi lại ,thu người,bỏ hẳn chân ra khỏi đôi giầy cao gót.Từ màu áo chemise xanh xám của người đàn ông ít nói vừa quay đi,tự dưng nàng h́nh dung ra một cơn băo nhẹ đang kéo đến trong ḷng .


Buổi sáng đang rơi.Rất chậm.H́nh như chiều nay , có một cơn mưa nhỏ sẽ kéo đến.





----



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629599
 04/02/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

.





CHUYỆN BÂY GIỜ
__________________
đăng sơn.fr







Chiều mang mùi biển thả xuống.Chậm.
Khi bụng vừa phát ra những tín hiệu đáng ghét th́ Huy trở lại khu vườn sau.Không thấy bóng dáng của cô đàn bà trẻ,ông nghe tiếng động ở cửa bếp.

Thấy cái mặt trù ụ của cô và nh́n thấy những món ăn và bát đũa xếp ngay ngắn trên bàn,ông hiểu ra :

- Oh ! Ai bắt cô phải mất công làm bếp như thế ?

- Oh ! Sao không thấy ông khen ǵ em cả.Ông có ngạc nhiên không ?

- Ngạc nhiên điều ǵ cô ?


Ngân thấy bực ḿnh.Cô mở tủ lạnh,dí vào mặt ông chai Rosé có màu hồng đậm.Những hơi nước bám vào thành chai óng ánh dưới màu đèn.Tia mắt cô có điều giận dỗi :

- Em thấy ông là một kẻ rất khó ưa.Rất đáng ghét.Ông có biết tại sao không ?


Huy không trả lời,kéo ghế ngồi vào bàn,ông xới cơm vào hai cái chén,đẩy một chén về phía cô.Ông rót rượu,đưa ngang tầm mắt,cụng ly vơí cô.

- Ông ! Hăy nói lời cám ơn em đi.Hăy lịch sự với em

- Ừ . Ừ,tôi cám ơn cô.


Huy gắp đồ ăn,ăn ngon lành.Ngân ăn chậm,thỉnh thoảng đưa mắt ḍ xét thái độ của người đàn ông.H́nh như ông ta không biết nói chuyện vơí đàn bà.

Cô ngừng nhai,t́m cách tấn công :

- Huy nè.Làm như ông không biết nói chuyện hả ông ?

- Ăn đi mà.Cô muốn tôi nói ǵ hả cô ? Tôi quen cách ăn uống một ḿnh và làm bạn vơí sự im lặng rồi.Đă từ lâu...

Ông nhấp ngụm Rosé,thả lững câu nói.Ngân lắng nghe nỗi im lặng sau câu nói,cô h́nh dung đến khoảng thời gian đă quen với cái bóng quạnh quẽ của một người lẻ bạn.Bạn của ông là ai ? Ông không thấy sự im lặng thui thủi rất nặng nề lắm hay sao ?

Cô hỏi như thế để nghe câu trả lời :

- Lắm lúc thấy hơi buồn khi phải làm bạn vơí cái một ḿnh.Dần rồi cũng phải quen.Vả lại,may mà tôi có sách báo,chữ nghĩa và âm nhạc để làm bạn.

- Sao ông không t́m một người để yêu ?

Huy nh́n rất lâu vào ánh mắt rất đẹp,rất trẻ con của Ngân.Ông có vẻ ngạc nhiên v́ câu hỏi đường đột,trực tiếp.

Thấy ông im lặng,Ngân tiếp tục :

- Hay là tại ông ích kỷ và quá khó tính ?

- Cô hay thật ! Tôi đang định khen các món ăn ngon của cô mà cô lại tấn công tôi.Tôi nhạy cảm,dễ bị mích ḷng.

Ngân nổi cơn nghịch ngợm để trêu ông ,cô nheo mắt :

- Ông không cần quá khách sáo dể cám ơn ḷng tốt của một người bạn tốt.

- Cô bảo sao ? Ai là bạn của ai ? Họ có điều ǵ để hạp với nhau ?

- Ô ! Ô ! Cái ông này.Lạ ! Bộ làm bạn với ông khó lắm ha ? Ông thật là kiêu ngạo ! Ghét !


Ăn xong.Huy mở tủ ngăn đá,cắt hai khoảng kem dâu để vào hai cái đĩa nhỏ.Ông thủng thẳng nh́n cô gái như đang xem một món hàng.Cặp mắt quan sát nhưng không có vẻ ǵ ṭ ṃ,tọc mạch.

- Tôi nghĩ là cô thích ăn kem,thích cà phê.Thích lạng phố.

Ngân cướp lời .Cô nói rất nhanh :

- Và em thích chuyện làm bạn vơí ông dù rất đang ghét ông ? Ông nhận lời làm bạn chứ ?

- Cô cần điều ǵ ở một người bạn ? Bạn thế nào ?

Cặp mắt ranh mănh nh́n ông,hỏi :

- C̣n ông? Ông t́m ǵ ở bạn ông ?


Huy đứng dậy,bấm vào cái nút play của cái máy hát sát góc bếp.Ông mở máy pha cà phê,thủng thỉnh trả lời :

- Khi buồn,mở phone gọi nhau.Hỏi : - Ê ! Đang làm ǵ ? Khoẻ không ? Đến chơi vơí nhau không ?


Giữa tiếng dạo đầu của một bản nhạc êm,giọng Ngân reo lên,vui :

- Ê ! Đang nghĩ ǵ ? Làm ǵ ? Có ǵ vui không ? Kể cho nghe ?


Huy hiểu ra,cười ḍn.Từ lúc quen ông,lần đầu tiên cô nghe được tiếng cười hả hê,thoải mái như thế.Cô đứng bật dậy,ch́a bàn tay mềm mại cho ông bắt lấy.Sau đó,cô cong bàn tay út bên phải để móc nghéo vơí ông.

Giọng cô nhẹ,xúc động :

- Vậy đi ông há ! Hăy là bạn tốt của em. Em có thể chia sẻ với ông những lúc ông có điều ǵ buồn bă.

Ông buông ngón tay cô,cười nhẹ.Hiền hoà :

- Ở một người bạn,ít khi tôi thích chia với họ nỗi buồn của ḿnh.Tại sao phải làm phiền họ ? Và tại sao không t́m cách mang niềm vui đến cho họ ?


Ngân đón lấy tách cà phê từ tay ông,trở lại ghế ngồi đối diện :

- Thế th́ ông giữ lại những cái buồn để làm ǵ khi có bạn thân thiết. ? À này ông ! Ông có bao nhiêu người bạn thân ?

- Tôi rất ít bạn và hầu như không có bạn thân.Người bạn thân nhất đă là người bạn đời của tôi.Nay th́....


Đầu ông cúi xuống nh́n đôi giày vải đang đi.Ngân thấy h́nh ảnh của một con gấu cô độc trong khu rừng già.Tiếng chim hót có lúc thảm thê như những tiếng kêu vung văi,đau thương.Tự dưng,cô muốn khóc v́ sự nhạy cảm rất riêng.

Cô nghĩ cách để làm con gấu ấy thoát ra khỏi ư nghĩ buồn bă của kỷ niệm xưa.Cô đề nghị :

- Để em rửa chén bát.Rồi chúng ta đi dạo một ṿng biển.Em đang muốn đi một ṿng cho tiêu cơm.Tối nay ông làm ǵ.Ông rănh rỗi chứ ?


Huy gật đầu,lẳng lặng dành việc rửa chén bát.Ông hát nho nhỏ theo bản nhạc Une femme,un homme. Ca từ của Một đàn bà,một đàn ông của giọng hát Nicole Croisile lúc nào cũng làm ông yêu thích.Cuốn phim có cốt truyện rất đơn giản nhưng lại nổi tiếng một thời.Thế mà đă ba mươi năm.Thời gian phóng chạy ,lúc nhanh,lúc chậm,ngoảnh đi,ngoảnh lại là đă thấy những cuốn lịch sắp lớp chồng lên nhau.


- Cô thích đi bộ hả ?

Huy hỏi khi choàng vào vai chiếc áo lạnh mỏng màu xậm.Ngân gật đầu,ngửa mũi hít mùi cỏ cây ngai ngái từ một góc tối của khu vườn.Cô im lặng nh́n người đàn ông chụm tay che lửa mồi điếu thuốc lá.Cánh mũi thẳng và khuôn cầm vuông từ ánh lửa làm Ngân thấy được cái vẻ đàn ông.Cô chợt nghĩ đến chiếc cầm vuông của cha ḿnh.Ngày xưa,cô bé hay nghịch ngợm nhảy tọt vào ḷng cha để dùng những ngón tay bé bỏng sờ lên những sợi râu lởm chởm của ông.

Dẫm chân lên thảm lá xào xạc trên vỉa hè rộng.Cô nói nhỏ vơí Huy :

- Lắm lúc nh́n ông. Em nghĩ đến cha ḿnh.Cái cằm vuông,cái miệng cười...

- Ừ.Ừ.. Tuổi của tôi gần gấp hai cô.Cứ xem tôi như là cha của cô.Cũng chả sao ?


Ngân ngừng bước,quay sang nh́n ông.Ngẩn ngơ :

- Sao lại thế ? Sao ông hứa là bạn của em kia mà ? Trong t́nh bạn,người ta không đếm tuổi tác.

- Tôi chưa biết em thích ǵ,ghét điều ǵ ?

Ngân reo lên,kiểu trẻ con,tiếng gió êm của buổi tối cũng reo bên tai cô :

- Úi trời ! Vinh hạnh quá.Bây giờ th́ ông bỏ được cái tiếng Cô,Cô rất đáng ghét của ông rồi.Chừng nào th́ xuống chức để xưng là anh và em hở ông nhà văn khó chịu kia ?

- Tôi..tôi quen cách xưng hô như thế rồi cô ?

- Ô ! Ô kià ! Lại cô...cứ cô vơí cô.Chán thật là chán !

- Không lẽ tôi gọi em là bà ? Thưa bà ?

Ngân dứ nắm bàn tay,muốn đấm vào vai ông.Nghĩ lại,cô bỏ tay xuống.Cô ngại ngần ở sự chừng mực với người bạn mới.Con gấu già đă quen với sự hoang dă.

Tạt xuống phố,đi ṿng ṿng,Huy thủng thẳng nói cho Ngân nghe về lịch sử của từng con đường được đặt tên và những biến cố đă xảy ra quanh những cái tượng có đèn và hồ phun nước giữa ngă tư phố biển.Ngân cảm thấy yêu thích con phố nhỏ nhắn này hơn qua từng mẫu chuyện.Để biết yêu một nơi chốn,người ta nên t́m hiểu về nó.


Rủ nhau ngồi ở vỉa hè của một quán nước,Huy nói cho cô nghe về những dự án của ḿnh.Ông nói tiền thu được ở quyển sách đang viết sẽ gửi 60 phần trăm cho một tổ chức giáo dục để xây thêm trường lớp cho xứ nghèo.Ông đề nghi Ngân viết một bài báo để kêu gọi ḷng hảo tâm.Cô gật đầu tỏ ư phấn khởi và khuyến khích ông.

Trên đường về,Huy nói vơí cô là ông sẽ vắng mặt trong đôi ba ngày để bay sang Milan họp với hội các nhà văn.Ngân cảm thấy hụt hẩng .

Giọng cô sũng ,nhựa như một đứa bé bị bỏ rơi :

- Em ở nhà một ḿnh.Và làm cái ǵ ở trong cái nhà trên khoảng đồi trống trải của ông ? Em không phải là một người giữ nhà,canh gát nhà cho ông ?

- Ô ḱa ! Sao cô bảo là cô cần sự yên tĩnh trong ṿng vài ngày để viết lách ? Ở nhà tôi.Yên như thế,cô có thể vừa nghe nhạc vừa viết.Tôi không tính tiền pḥng trọ với cô.


Ngân chen chân ông,đẩy cánh cổng nặng nề để vào vườn.Cô vùng vằng :

- Lại Cô.Cứ Cô. Người đâu mà lạnh và kỳ cục.Sao nói là bạn mà ....


Huy mở cửa nhà.Quay lại thấy cái mặt phụng phịu của cô .Ông cười.Ông biết là ḿnh rồi sẽ có lúc bực bội với cái tính hay dỗi hờn của đàn bà con gái.Đă từ lâu,ông đă thoải mái với cái một ḿnh.

Bây giờ th́....

-----



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 629830
 04/06/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


.






BẾN BỜ
___________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr









_________________________







Đứng một lúc rất lâu trên bờ biển,lắng nghe tiếng sóng vỗ và dơi mắt nh́n theo những cánh hải âu,Ngân thẩn thờ trở lại con đường dẫn về ngôi nhà trên đồi cao.Gió thổi ngược làm tóc bay bay.Kéo cao cổ áo,nàng ngẩn ngơ nh́n những bụi hoa tím trong khu vườn vắng.

Im lặng đến thế sao ? Ngân đang sợ thấy ḿnh lạc lỏng và nhỏ bé với khoảng lặng.Nàng vào bếp,mở tủ lạnh lấy chai nước lọc,tu một hơi.Lúc đóng cửa tủ,thấy mảnh giấy của Huy gắn trên góc trái.Nàng cầm lấy,đọc :

'' Cô bạn nhỏ !

Nếu không muốn làm bếp th́ mở tủ đá.ngăn thứ nh́ có mấy bịch cá tẩm bột. Hoặc muốn ăn thịt th́ có mấy hộp Steak Haché .Rau salade th́ có trong tủ lạnh . - Ngăn dưới cùng .

Ăn uống cho đàng hoàng. Buồn th́ vào pḥng đọc sách.Ở tủ Vidéo,có nhiều phim dvd hay lắm. "


Chẳng có chữ kư.Chẳng có thêm một chữ nào như nàng mong muốn.Nàng thích đọc chữ " Chúc cô vui " như cái email ông đă gửi về sáng hôm kia sau khi đă vắng mặt hai ngày.Hai ngày quá dài ở căn nhà rộng lớn này.


Ngân uể oải vặn nhạc.Cái đĩa hát trữ t́nh của Axelle Red càng làm cảm thấy trống trăi.Những ḍng chữ hiện rơ trên màn ảnh Pc từ bài viết phóng sự của ḿnh càng làm nàng thêm chóng mắt.Từ hai buổi chiều như thế này,Ngân đă viết khá nhiều.Đọc đi,đọc lại chỉ muốn xoá quách đi.

Pha ly cà phê sữa,rời bàn giấy của Huy,đứng im ngó quanh quất mấy bụi tường vi lóng lánh ánh sáng,Ngân bất chợt t́m thấy những bóng tối trong ḷng.Nàng mở máy,gọi Huy.Thèm nghe ông nói một cái ǵ đó .Nói ǵ cũng được,miễn là có cái để nghe.


- Ông ơi ! Ông nè...


Có tiếng người nói lao xao bên đầu dây kia.Giọng Huy trầm.Ngạc nhiên :

- À cô đó hả ? Cô đang bị cái ǵ ?

- Ông nè.Nhà ông vắng lặng quá,buồn muốn thiu cả người rồi nè.Chừng nào ông về hả ông ?

- Bộ cô đang sợ ma há ? Nhà tôi không có ma.


Giọng Ngân run lên khi nghe chữ Ma.Cô rùng ḿnh,nh́n vào nhà trong.Giọng nói như khóc :

- Ông nè.Chừng nào xong việc ,ông bay về ngay nha ông. Báo giờ đến phi trường.Em sẽ đến đón.

Huy im lặng một chốc rồi nói tên chuyến bay và ngày giờ về.

Ngân reo lên :

- Vậy là chiều mai. Ba giờ há ông ? Em sẽ đến đón. Em đăi ông ăn nhà hàng chiều mai nhé.

- Nói xong chưa cô ? Tôi đang họp.

Ngân kỳ kèo :

- Ông nè.Sao cứ tiếng Cô,cô như thế.Đă nói rồi.Gọi bằng em đi,cho nhẹ nhàng..Được không hả ông ?

- Ừ . Ừ ,cũng được.Chiều mai,em ra phi trường đón tôi

Ngân cười tươi,giọng với bắt ánh nắng chiều c̣n sót lại trên ṿm cây :

- Nếu ông tử tế dễ thương th́ em sẽ đổi chữ Ông thành chữ Anh.Chịu không ...anh lớn ?


Giọng Huy cười ḍn.Tiếng nói như tiếng ly rượu vang chạm vào nhau :

- Thôi nhé cô..Muốn gọi tôi là sao cũng được.Biết đâu tôi được trẻ lại thêm vài năm.


Rồi hai người ngừng máy.Ngân thấư ḿnh vui hẳn lên.Nàng huưt sáo nho nhỏ khi lục tủ lạnh ,bắt đầu làm bếp.Từ tủ sách của ông nhà văn,nàng thấy quyển sách dạy nấu các món ăn mơí,nàng đang có ư định sẽ ở lại nhà Huy thêm vài ngày,đi chợ,nấu vài món cho hai người.


H́nh dung đến cảnh ngồi đối diện nhau ở góc bếp.Bữa ăn ngon,câu chuyện ấm,tiếng cười vui.Tự dưng,Ngân nghĩ đến cái tựa truyện mang tên là Bến Bờ mà ḿnh đang viết.Ở một đoạn giữa của truyện,nàng bắt gặp h́nh ảnh của chính ḿnh và Huy.Dường như nàng thoang thoáng thấy ḿnh đang t́m đến một bến bờ.




( c̣n tiếp )


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 700217
 09/10/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.




100 cái TÔI .
.
















.......








Đang có một ngày đẹp và rất lư tưởng ở đầu mùa hạ .

Giờ nghỉ, mở Net , đọc lại một vài truyện ngắn ở đây ở đó . Định viết tiếp cho một truyện dài mang tên CHỮ NHẬP ( đang viết dở dang ) th́ thấy lười và bị bí ở giữa truyện .


Với một người viết , khi nói đến chữ " Bí " là chuyện chán ngắt .


Để gỡ thế bí, tôi gửi vài cái mail để cầu cứu nhóm bạn viết . Đề tài là : " NHỮNG CÁI TÔI ".


Để xem họ viết ǵ ?





đăng sơn.fr




°°°°°







1 - NGƯờI XƯA XƯA


_______________________ nguyễnthịLoanPhiên -







Đọc ở mục tùy bút , có tay kia rảnh hơi khi rưng rưng đặt câu hỏi : " Cứ thấy đàn ông hay nhắc về người xưa . Họ sực nhớ về một nụ hôn đầu, họ nhớ lại một bóng dáng người xưa .. Sao không thấy đàn bà nào viết về người xưa như ... '' Nàng đang ngồi x́ xụp húp tô phở ở quán chợ, quay lại , thấy bóng quen . Người xưa đi ngang, người xưa đứng lại . Hai cặp mắt ngó nhau . Thấy kẻ người xưa nay đă bèo nhèo, tóc bạn, da nhăn, miệng hóm, dáng tiêu điều . Nàng quay đi , lặng lẽ xóa bóng người xưa bằng cách h́ hụp húp tiếp tô phở .... "




Viết như vậy th́ dă man và mọi quá .


Tôi , nếu , gặp lại chàng của ngày ấy . Tôi sẽ muốn hỏi chàng :

- Mấy vợ rồi ? Mấy đứa con rồi ?



Hắn trả lời thế nào th́ cũng đă lỡ rồi . Hắn đường hắn, tôi đă đường tôi .


Những con đường xưa không phải là bây giờ . Một thời con gái đă qua đi . Những cái Tôi đă đổi thay . Tiếc ǵ cũng vậy thôi - Người ơi ơi .







...



2 - NHỎ BÀ CỤ


_________________________________ Trần . K . Sơn







Nhỏ là một danh từ riêng .


Ngày ấy, thằng nhỏ yêu cô ấy, nó đọc ba thứ truyện t́nh cảm da diết nên cũng bắt chước gọi cô bằng Nhỏ . Nhỏ tan trường , Nhỏ dựng xe đạp ở gần hàng chè đậu đỏ bánh lọt, Nhỏ hướng mắt chờ thằng nhỏ đến đón như mọi hôm . Hôm nào , thằng học tṛ trễ hẹn , Nhỏ giận dỗi, Nhỏ ăn chè với nó mà mặt sưng sưng .


Nhỏ lớn lên theo thời gian, ba má Nhỏ thích giầu, thích thế lực và môn đăng hậu đối, ép Nhỏ lấy chồng con nhà giàu có .


Nhỏ khóc hết nước mắt đ̣i chết lên chết xuống . Đời trôi, đời tập cho Nhỏ làm quen với nhung lụa và Nhỏ trở thành một cái Tôi khác . Tôi lên xe, xuống ngựa .




Đời đổi thay . Chồng Nhỏ vào tù và chết trong tù . Nhỏ thành đàn bà bơ vơ . Đàn bà có thêm vài mối t́nh vụn nhưng vẫn có đôi khi, bồi hồi nhớ lại ngày cũ .



Đời thay đổi với câu quả đất tṛn . T́nh cờ ,gặp lại nhau . Ngỡ ngàng . Đàn ông nh́n đàn bà . Không thể nào gọi lại là Nhỏ ơi , Nhỏ ơi nữa .


Hai cái tôi nh́n nhau, nhận ra nhau rồi quay đi . Vậy thôi .







....









3. GẦN MÀ NHƯ XA .

________________________________________________ @nguyênhạ




Khi không muốn nói về những cái tôi khác , tôi nói về tôi .


Anh ấy và tôi là hai thái cực . Thế giới của hai người tưởng như không bao giờ hoà nhập sau 16 năm chung sống .


Trên vấn đề t́nh cảm, người ta hay nói về điều khác biệt th́ dễ thu hút nhau để tạo nên ngọn lửa . Ngày c̣n ở trường , tôi bị ánh mắt anh ấy thu hút, cánh cửa mắt đại diện cho tâm hồn đó có những nụ cười vui khi t́m ánh nh́n của tôi sau những trận đấu bóng rổ . Khuôn mặt và bờ vai đàn ông lực lưỡng như muốn khoe chất nam tính mà bất cứ người phụ nữ nào cũng muốn nương tựa khi nghĩ ḿnh là phái yếu .


Ngôn ngữ của anh rất hạn chế , gọn , ngắn " Xong trận đấu banh, tôi mời bồ đi ăn nhá "


Sau những tiếng nhá nhá như thế, tôi không biết lắc đầu để leo chiếc xe gắn máy cồng kềnh của anh, đội mũ an toàn để có khi sợ hăi khi anh phóng rất nhanh trên đường . Ở cạnh anh , ngồi nghe anh hào hứng với đám bạn cùng nhóm thể thao, tôi chừng như có lúc lạc lỏng nhưng chỉ v́ ánh mắt của anh vẫn đi t́m ḿnh giữa những câu chuyện , những tiếng cười ḍn .


Buổi chiều ấy, đang phóng xe vùn vụt trên xa lộ, anh bất ngờ tắp vào một trạm xăng, ngoái cổ lại đằng sau , giọng hồ hỡi :


- Em này ! Ḿnh lấy nhau, nha nha . Em ?



Lại câu chữ Nha Nha quái dị như thế . Không kịp suy nghĩ , tôi đă gật đầu . Đám cưới diễn ra trong ṿng hai tháng sau, chỉ với một ít bạn hữu trong nhóm bạn của anh và tôi .


Mười sáu năm sống bên nhau . Không con, không cái , anh và tôi biến thành hai cái bóng . Ngôn ngữ cạn ở ḍng sông c̣n sót lại trên vùng khô hạn hán.




Bây giờ , ngày qua ngày, chợt dưng , tôi muốn thoát ra khỏi cái bóng của chúng tôi . Tôi đang muốn ngoại t́nh . T́m một h́nh thể khác để thoát ra cái của tôi, của anh .


Tôi sẽ ngoại t́nh ra sao ? Và kết cuộc sẽ ra sao ?






4. Ở MỘT TUỔI NÀO


_____________________________________________ @nguyên sơn








- Hả ? ! Bồ nhắc lại câu nói đi ? Cái ǵ ?


- Tao đang chán đời ! Tao muốn ngoại t́nh .



Con bạn gh́ đứa con gái nhỏ xíu sát vào ḷng . Ánh mắt ngẩn ngơ , nghe bạn ḿnh hỏi ngược lại :


- Có khi nào mày có ư nghĩ như thế không ?



Im lặng khá lâu . Rồi phá vỡ im lặng :


- Để làm ǵ ?





Có thật như thế không với ba chữ ' Để làm ǵ ' ?



Để thoát khỏi những ngày, những đêm ṿ vơi , để ra khỏi thứ chỉ ḿnh nh́n thấy ḿnh . Để đi lại trên con đường có nhiều bóng mát của một ngày thảnh thơi gió mơn man trên tóc, trên vai . Để có cái cảm giác được vỗ về, được hỏi han, được cưng chiều . Thế thôi .



Người đàn bà có chồng, có con kia cố gắng kéo người bạn trở lại thực tế :


- Nè bồ ! Sao c̣n mơ mộng chi ? Ḿnh có chồng th́ hăy yên vị ở chỗ của ḿnh .



Yên vị là sao ? Là hàng ngày mở ḷ bếp, tỉ mỉ cắt thịt, cắt củ hành, củ tỏi loay hoay ? Là chầu chực từng món ăn ? Là hốt dọn quần áo, là việc nhà ở cái xó bếp ? Là đêm nằm nghe chồng ngáy sau khi h́ hục trên thân thể ḿnh rồi lăn ra như chết ?


Cuộc đời sao vô vị , ngày như ngày .



Hai cái tôi rời mắt , không nh́n nhau nữa mà nh́n ra một khoảng trời xám ngắt ngoài khu vườn . Với người này, có khi mưa và màu trời xám mang đến sự thanh thoát nhẹ nhàng sau những ngày nóng bức . Với người kia là một ư nghĩ vượt thoát để đi về một phía trời khác thường .













° ° ° °




5. GẦN MÀ NHƯ XA .

________________________________________________ @nguyênhạ




Khi không muốn nói về những cái tôi khác , tôi nói về tôi .


Anh ấy và tôi là hai thái cực . Thế giới của hai người tưởng như không bao giờ hoà nhập sau 16 năm chung sống .


Trên vấn đề t́nh cảm, người ta hay nói về điều khác biệt th́ dễ thu hút nhau để tạo nên ngọn lửa . Ngày c̣n ở trường , tôi bị ánh mắt anh ấy thu hút, cánh cửa mắt đại diện cho tâm hồn đó có những nụ cười vui khi t́m ánh nh́n của tôi sau những trận đấu bóng rổ . Khuôn mặt và bờ vai đàn ông lực lưỡng như muốn khoe chất nam tính mà bất cứ người phụ nữ nào cũng muốn nương tựa khi nghĩ ḿnh là phái yếu .


Ngôn ngữ của anh rất hạn chế , gọn , ngắn " Xong trận đấu banh, tôi mời bồ đi ăn nhá "


Sau những tiếng nhá nhá như thế, tôi không biết lắc đầu để leo chiếc xe gắn máy cồng kềnh của anh, đội mũ an toàn để có khi sợ hăi khi anh phóng rất nhanh trên đường . Ở cạnh anh , ngồi nghe anh hào hứng với đám bạn cùng nhóm thể thao, tôi chừng như có lúc lạc lỏng nhưng chỉ v́ ánh mắt của anh vẫn đi t́m ḿnh giữa những câu chuyện , những tiếng cười ḍn .


Buổi chiều ấy, đang phóng xe vùn vụt trên xa lộ, anh bất ngờ tắp vào một trạm xăng, ngoái cổ lại đằng sau , giọng hồ hỡi :


- Em này ! Ḿnh lấy nhau, nha nha . Em ?



Lại câu chữ Nha Nha quái dị như thế . Không kịp suy nghĩ , tôi đă gật đầu . Đám cưới diễn ra trong ṿng hai tháng sau, chỉ với một ít bạn hữu trong nhóm bạn của anh và tôi .


Mười sáu năm sống bên nhau . Không con, không cái , anh và tôi biến thành hai cái bóng . Ngôn ngữ cạn ở ḍng sông c̣n sót lại trên vùng khô hạn hán.




Bây giờ , ngày qua ngày, chợt dưng , tôi muốn thoát ra khỏi cái bóng của chúng tôi . Tôi đang muốn ngoại t́nh . T́m một h́nh thể khác để thoát ra cái của tôi, của anh .


Tôi sẽ ngoại t́nh ra sao ? Và kết cuộc sẽ ra sao ?






6. Ở MỘT TUỔI NÀO


_____________________________________________ @nguyên sơn








- Hả ? ! Bồ nhắc lại câu nói đi ? Cái ǵ ?


- Tao đang chán đời ! Tao muốn ngoại t́nh .



Con bạn gh́ đứa con gái nhỏ xíu sát vào ḷng . Ánh mắt ngẩn ngơ , nghe bạn ḿnh hỏi ngược lại :


- Có khi nào mày có ư nghĩ như thế không ?



Im lặng khá lâu . Rồi phá vỡ im lặng :


- Để làm ǵ ?





Có thật như thế không với ba chữ ' Để làm ǵ ' ?



Để thoát khỏi những ngày, những đêm ṿ vơi , để ra khỏi thứ chỉ ḿnh nh́n thấy ḿnh . Để đi lại trên con đường có nhiều bóng mát của một ngày thảnh thơi gió mơn man trên tóc, trên vai . Để có cái cảm giác được vỗ về, được hỏi han, được cưng chiều . Thế thôi .



Người đàn bà có chồng, có con kia cố gắng kéo người bạn trở lại thực tế :


- Nè bồ ! Sao c̣n mơ mộng chi ? Ḿnh có chồng th́ hăy yên vị ở chỗ của ḿnh .



Yên vị là sao ? Là hàng ngày mở ḷ bếp, tỉ mỉ cắt thịt, cắt củ hành, củ tỏi loay hoay ? Là chầu chực từng món ăn ? Là hốt dọn quần áo, là việc nhà ở cái xó bếp ? Là đêm nằm nghe chồng ngáy sau khi h́ hục trên thân thể ḿnh rồi lăn ra như chết ?


Cuộc đời sao vô vị , ngày như ngày .



Hai cái tôi rời mắt , không nh́n nhau nữa mà nh́n ra một khoảng trời xám ngắt ngoài khu vườn . Với người này, có khi mưa và màu trời xám mang đến sự thanh thoát nhẹ nhàng sau những ngày nóng bức . Với người kia là một ư nghĩ vượt thoát để đi về một phía trời khác thường .











7. THÔI th́ chia tay

---------------------------------------------------------- đăng sơn.fr




Vẫn có những người, việc yêu và chuyện yêu đương chỉ tổ làm mất th́ giờ và vô bổ v́ những cái rắc rối bao quanh .


Người ta yêu nhau trong một thoáng chốc rồi thế nào cũng bỏ nhau . Không v́ lư do này th́ cũng v́ lư do khác .


Chuyện yêu của nàng và tôi cũng không ngoại lệ . Cái tôi này đến với cái tôi kia ở một ngày không đủ đẹp, không đủ xấu .


Tôi kia không nói nhiều lắm về ḿnh .

Tôi này cũng chẳng có ǵ để nói về ḿnh . Ở một đoạn đờ́, có lúc thấy ḿnh trống rỗng như khuôn mặt của thành phố .


Phố không có cửa hàng nhộn nhịp , không có tiếng xe cộ , tiếng xe cộ th́ là thành phố chết .



T́nh yêu của hai cái tôi đang cạn như ḍng sông không c̣n nước luân chuyển . Hai khối im lặng bao ch́m .



Tôi và tôi quay đi . Không c̣n lời nói nào trong ngôn ngữ của t́nh yêu nữa .


Buồn đến thế sao, tôi ơi !


Buồn lắm rồi cũng sẽ lăng quên . Những thành phố rồi như những ḍng sông cạn .


Chẳng c̣n cái tôi nào ghé thăm nhau . Khi tôi rời tôi ....




dangsonfr.blogspot.com









..








 

 ndangsonfr
 member

 REF: 700290
 09/12/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.













CHẠY TRỐN.

__________________________________________________






Thật là một ngày đoảng vị ! Làm đâu hỏng đấy : Ra đường trợt ngă, vào lớp th́ mất tập vở, về nhà th́ điện cúp , tḥ đầu ra vườn th́ nghe vợ chồng hàng xóm cái nhau ỏm tỏi " Tao giết mày, tao đập mày - Xéo ngay đi ..."




Nhỏ chán nản , lắc đầu, ḷ ṃ vào bếp ,bắt nước pha ly cà phê . Đèn đóm tắt hết, điệu này thế nào cũng phải gặm bánh ḿ và học bài dưới ánh nến ( lại có tật sợ ma )


Chợt dưng, dưng mà thấy chán đời, chán học, chán bạn bè, chán cả chuyện lấy chồng .


Nhỏ ngồi uống cà phê, vén tóc . Cắn bút . Nhỏ đang muốn quậy phá cho tiêu tan bớt bực dọc . Có lúc Nhỏ chỉ muốn làm con trai để thỉnh thoảng buồn buồn cái ǵ đó, gây sự, săn tay áo đấm đá ( Chắc là thượng tay hạ chân xong th́ đă đời lắm dù sứt trán u đầu - Ngày xưa, bố hay kể chuyện bố thích đánh nhau, cho đến ngày lên dại học, gặp mẹ nên bố dịu đi - Bố chép miệng, xoa đầu con gái : T́nh yêu làm người ta thay đổi như thế đấỵ , con ! )



Nhỏ chẳng hiểu ǵ về t́nh yêu . Nhỏ chỉ thấy trong ánh mắt của thằng bạn học có cái ǵ khác lạ và nó hay lẽo đẽo theo Nhỏ mỗi lần tan lớp . Nhỏ kệ, Nhỏ lờ lờ cho dù có lúc thấy ḿnh thiếu cái ǵ đó khó nói .


Lắm lúc, Nhỏ cũng thử thèm đọc một lá thư t́nh. Thử xem sao ....

Mà sực nhớ lại th́ cái thằng bạn học có ánh nh́n rụt rè ấy chỉ giỏi toán và dốt văn nên có lẽ nó không bao giờ biết viết thư t́nh . Chả lẽ khi nhớ Nhỏ, nó gửi cho Nhỏ một trang giấy ghi toàn là phương tŕnh toán học ? Trong t́nh yêu th́ phải có thơ, có nhạc , có ḍng chữ mềm chứ ?

Có lần mẹ rù ŕ với con gái như khuyên bảo :


- Ráng học hành đi, con ! Đừng mơ ảo với ba cái t́nh cảm lăng nhăng .

Nhỏ cong cớn môi, làu nhàu :

- Con biết ḿnh phải làm ǵ mà, mẹ . Thế mẹ biết yêu lúc bao nhiêu tuổi ?


Hỏi để mà hỏi vậy thôi , v́ làm như đó là chuyện bí mật của người lớn v́ mẹ không thích bị khẩu cung . Lắm khi Nhỏ bực dọc v́ không thấy mẹ thử hạ ḿnh như một người bạn để choàng vai con , cùng ngồi xuống thềm cửa . Nhỏ rất thèm được mẹ hỏi han : Con có điều ǵ phân vân ? Tâm trạng con ra sao ?


Ngồi ngẩn ngơ, cứ gậm gậm đuôi cây bút, Nhỏ bỗng thèm yêu, yêu là sống theo một cách khác, sống hoàn toàn với cảm giác được săn đón, được săn sóc, được cưng chiều .

Nhỏ loại h́nh ảnh thằng nhóc học tṛ ấy trong đầu để thay thế bằng h́nh ảnh của một người lớn ( đàn ông ) vững chăi hơn .

Trong đầu Nhỏ phân loại 2 hoặc 3 type đàn ông ấy như sau :

- Người lớn - đă có vợ . Công việc làm ăn vững .

- Người lớn- Ly dị rồi, hoặc goá vợ . Đầy kinh nghiệm sống .

- Người vừa vừa lớn- Chưa bao giờ dám lấy ai .





Ḍ lại những ư nghĩ kỳ khôi ấy trong tâm tưởng, Nhỏ chóng mặt, nhức đầu muốn khóc lên thật to .


Cái bóng của Nhỏ hắt lên tường thầm thầm từ ánh nến đă như một sự chạy trốn . Nhỏ nh́n trừng trừng và nói với cái bóng ấy : Ta sẽ làm ǵ để đừng chạy trốn với chính ḿnh ?



( Có thể chừng vài ba năm nữa, Nhỏ thể nào cũng có câu trả lời )





đăng sơn.fr




 

 ndangsonfr
 member

 REF: 700602
 09/20/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.






.ÚT.












Chuyện đơn giản mà thôi.

Út thề là Út không c̣n yêu ai được nữa sau một lần đổ vỡ.Út thấy chán tất cả bọn đàn ông.Chúng như những dụng cụ ṃn nhẵn kiểu phế thải.Chúng hễ thấy đàn bà,con gái là him híp như những con dê xồm.

Chán !

Út có kinh nghiệm từ cái hôn nhân đầu.Lấy phải cái anh mặt mũi coi được nhưng càng ở càng thấy khờ và chậm chạp.Sai đâu đánh đó lại hay bị người khác ảnh hưởng nhất là về phía gia ḿnh mẹ và mấy bà chị.Làm như họ xúm nhau liếc ngang,liếc dọc sợ thằng con ḿnh bị ăn hiếp.

Út hiền mà.Út chả bao giờ làm điều thất đức vơí tính t́nh khá thẳng thắn.Út đi làm về,lo nhà lo cửa và tiện tay sai anh chồng khờ.Không sai anh ta,anh ta ù ĺ.Hồi c̣n nhỏ,Út ao ước có người chồng hiền lành thật thà.Ai ngờ ước ǵ được đó : Lấy ngay anh quá hiền.Hiền như cục bột.

Cái ǵ mơí mơí th́ thấy thích.Dần rồi th́ nhàm.Út không có ư ví cái đức lang quân ấy là chiếc xe hơi.Sống như thế,rù rù như thế th́ đâm chán nhau và lục đục.Út khăn gói về má của Út .Hai mẹ con hủ hỉ tối lửa tắt đèn có nhau.Vậy mà Út thấy khoẻ.



Khoẻ không được bao lâu th́ Út thấy buồn buồn.Út thấy ḿnh lâu lâu cũng trống vắng kỳ lạ.Út c̣n quá trẻ để sống như vị tu hành.Út không bao giờ muốn đi tu v́ biết ḿnh c̣n ham đi mua sắm,thích vui nhộn cười nói khi gặp bạn bè.Đời c̣n nhiều cái đẹp.Đẹp như những buổi Party vơí bạn.Đẹp như những lần đi ngoạn cảnh,picnic ở xa.

Bạn Út xúi : Ngươi c̣n trẻ mà.Kiếm ai sống chung đi.Lỡ già chát lại chổng mông gào.

Út cười mà không biết ḿnh nên vui hay buồn nữa.Bộ ai sống một ḿnh cũng héo hon hết hay sao ? Sống một ḿnh th́ dễ sống,chẳng hầu hạ giặt vớ,giặt khăn cho ai.Ḿnh sống cho ḿnh.Muốn đi đâu th́ đi.Tự do như cánh chim trời bạt gió.


Út nghĩ như thế và thấy ngày qua ngày.


Ngày kia,sau buổi dạ tiệc đăi nhau trong hăng.Út đang đứng hóng mát ngoài hành lang,tay cầm ly sâm banh có những hạt lăn tăn sóng dươí ánh đèn vườn đang thơm phức mùi hoa đêm.Quay lại Út bắt gặp một đôi mắt thoáng nh́n ḿnh.Út không để ư,răo bước dạo quanh băi cỏ nhiều lùm cây.Thấy vài cặp đang gh́ nhau vơí những nụ hôn môi,Út lăng đi cho họ tự nhiên.Khi bước lên những bậc thang đá dẫn vào pḥng tiếp tân,Út lại chạm phải ánh mắt lạ ấy.Dáng người đàn ông cao,mặt xương,tóc ngắn gọn ghẽ.Anh ta nâng ly ngang tầm mắt như muốn cụng ly vơí Út.

- Cô đi dạo ngoài vườn th́ hăy cẩn thận rắn rít.Người ta nói ở đây có vài loại rắn.

Út hoảng hồn ḍm tới,ḍm lui.Kẻ lạ cười .Giọng tự nhiên :

- Tôi nói xạo hù cô đó mà.Đừng sợ.

- Này ông nè ! Tôi ghét người hay nói xạo nhất đời.

- Xin lỗi.Đây là lần đầu tôi nói xạo cô.


Út xém cười nhưng làm nghiêm ngó kỹ khuôn mặt kẻ lạ.Ánh mắt hắn có những điểm sáng lung linh từ những ánh đèn treo ngoài vườn.Hắn cũng ngó cô và khen cô mặc cái áo đầm đen rất hợp .

- Có phải là ông đang nói xạo lần thứ hai ?

- Cô Út ! Cô làm tôi nhớ lại chuyện của Juda phản chúa ngày xưa.


Út tṛn xoe con mắt.Sao hắn biết tên ḿnh ? Hay là hắn quen vơí các bạn ḿnh ? Làm như hắn đoán được sự ngạc nhiên trên mặt Út, hắn nói,chậm răi :

- Tôi nghe nhiều người ở đây gọi tên Út.Ở nhà,tôi cũng là con Út nên có tên là Út X́ Trum.


- Chèm ! Cái tên X́ Trum thấy ngộ.

- Cô có thể gọi tạm tôi là X́ Trum th́ tôi cám ơn cô lắm.

- Mắc ǵ anh cám ơn tôi ? Người dưng mà.


Út hay có cái tật sang sảng như thế.Muốn nói ǵ là nói,Út chẳng nể v́ ai.Chuyện qua,chuyện lại một lúc rồi ra về.
Lúc ra băi đậu xe,mở cửa xe,Út gặp lại X́ Trum.Anh ta vẫy tay chào,nói nhỏ " Lái xe cẩn thận nha cô ".Nụ cười đàn ông biến mất trong ḷng xe ra cổng.


Về nhà,loay hoay thay quần áo,gỡ bỏ son phấn,nh́n thoáng ra màn đêm ngoài vườn,tụ dưng Út thấy buồn cười vơí cái tên ngồ ngộ ấy.




2.


Bẵng đi một thời gian,t́nh cờ gặp lại X́ Trum trong một buổi tiệc khác.Anh ta hay bỏ đám đông đi dạo ngoài vườn.Cô thấy anh ở góc ngơ sáng đèn.Cô nói như đùa : Anh đang đi t́m những con rắn ? Ở đây không có rắn.

- Cũng chẳng sao,cô.Thấy cô là đủ vui rồi.

- Ơ ơ.... Mắc ǵ mà anh vui ?

- Ờ há ! Người dưng mà ,phải vậy không cô Út ?

- Ủa ! Anh c̣n nhớ tên tôi ?

- V́ trí nhớ của cô và tôi tốt giống y nhau cho dù ḿnh là người dưng.Cô Út nè.Cho tui làm quen.Cái tên dưng dưng nghe lạ tai và kỳ lắm.


Út không biết ḿnh nên gật hay lắc đầu.Út nhớ là trong nhũng cuốn truyện tranh vẽ h́nh X́ Trum ấy,những danh từ,những động từ hay có chữ X́ Trum.Tui x́ trum anh ( tui cám ơn anh ) Ta x́ trum vơí nhau ( ta hẹn vơí nhau )....

Tự nhiên Út thấy vui vui.Khi vui th́ Út gật đầu để nghe anh chàng reo lên : Vậy là cô x́ trum rồi a ?


- Trời ! Là cái ǵ vậy anh ?

- Nói vậy có nghĩa là cô Út chịu hết làm người dưng.


Lần này th́ Út hiểu.Út gật.



...



3.


Út ngạc nhiên vô cùng khi mở máy vi tính.Máy báo ở box có cái thư .

Mở ra đọc :

" Út đừng ngạc nhiên khi anh có địa chỉ mail của Út.Các bạn Út đă " x́ trum " địa chỉ này cho anh để hỏi thăm Út.Vậy thôi.Út khoẻ lắm không ? Khi nào buồn buồn th́ Út có thể viết rủ rĩ tâm t́nh cho vui.Anh biết đọc v́ hồi nhỏ anh có đi học đàng hoàng "


Trả lời thư anh :

" Nè anh X́trum - Chỉ làm bạn thôi nha " Kư tên Út.



4.



Bạn th́ có nhiều cách làm bạn.Út thích cách làm bạn của anh.Anh đàng hoàng ,vui vẻ và anh không khờ khạo.Anh thông minh khi nào anh muốn,và anh hay đoán đúng các ư thích của Út.


Ngày kia,ngồi vơí anh ở quán,anh nh́n Út rất lâu và anh im lặng cũng rất lâu.Út ṭ ṃ :

- Sao im ?

- Anh đang đoán ư nghĩ của Út.


Út gật đầu để anh đoán - ( Và anh đă đoán đúng gần như 97 % - - 3 phần trăm c̣n lại là cái lắc đầu có thể rất tệ hại của Út )


Không chờ Út trả lời,anh cầm cây bút ,viết hàng chữ nhỏ và rất thẳng hàng :

" Anh không nghĩ là em lắc đầu ,há Út ơi ! "


Út nh́n anh dịu dàng rồi quay mặt nh́n ra dăy phố.Út quên bẵng là bàn tay của Út đang nằm gọn trong bàn tay anh.





..


ÚT ( hai )

_________________________

@nguyênhạ & đăng sơn.fr





Nhiều gia đ́nh không muốn có đông con,chừng 2,ba đứa là nhiều , và v́ thế họ hay đặt số thứ tự theo cách sắp hàng : nhà kia có Út 1,Út 2 rồi lỡ chút đỉnh ham vui quá nên ḷi ra Út lần thứ 3.Cái chuyện 1,2,3 chẳng mắc mớ ǵ tơí Út.Ở trong nhà Út chiếm một ngôi vị độc tôn không thể nào lung lay nên lắm lúc Út hơi quá đáng ( nhưng Út không hư )

Lúc bé,khi không được chiều,Út lăn ra đất ăn vạ và hét tướng lên nên bị đ̣n xưng đít cũng hơi nhiều.Lớn lên,ra đời đi làm,Út cũng hay có thói muốn người ta nghe lời ḿnh.Lắm lúc gặp kẻ ĺ lợm cưỡng lại th́ Út xụ mặt trong ṿng mấy giờ.Biết như thế là xấu nhưng chứng nào tật nấy.


Bây giờ,gặp anh,Út thử bắt nạt anh.Bắt nạt một cách có kỷ thuật hoà âm cao cấp.Út thử giận hờn,Út thích được chiều mỗi lần theo anh ra phố.Anh không thích đi ngắm cửa hàng.Út ngoe nguẩy kiếm chuyện :

- Vậy mà nói thương tui,chiều tui chỗ nào ?

- Th́ em cứ lạng,anh ngồi quán đọc báo chờ em.

- Sao hông đi chung ?


Anh nh́n Út ,cười cười,mỗi lần Út bỏ chữ " K " ở chữ Không thành tiếng " Hông " là anh biết cô đang dở chứng khùng.Anh kéo vai cô,xoa vai nhè nhẹ như dỗ trẻ nít .Anh biết nói tiếng Không có chữ K rất rơ ràng ( trong đời anh,anh đă gặp những đứa trẻ khó trị,cứng đầu,anh cho chúng đâu vào đấy ) anh im ỉm gật và lắc.Thế là Út đi mua hàng một ḿnh.Về khoe anh,anh nói " Út đừng xài phí "

- Sao anh không khen cái này,cái kia đẹp,anh ? Hà tiện lời khen á.

Út trề môi trông rất xấu. Út nhắc lại câu khen cái áo đầm đen dạ tiệc có hở tí ngực mà đêm nào anh đă khen như kiểu làm quen.Anh gật gù,khen tàm tạm cho cô vui ḷng :

- Đàn bà lạ ! Họ chỉ cần khen họ đẹp,ăn mặc đẹp.Ừ,th́ Út xinh khi Út diện ra đường

- Bộ ở nhà tui không đẹp sao?

- Khi em hiền th́ em đẹp.Khi nào hung dữ th́ em xấu


Út vùng vằng,cấu những ngón tay nhọn ngoắc vào cánh tay anh.Chẳng thấy anh tỏ phản ứng ǵ. Út cũng chẳng lấy ǵ làm lạ v́ Út đă đến nhà anh,nh́n trên kệ sách thấy cuốn sách nói về tâm lư :
" La grammaire des gestes pour tout savoir sur les autres của Joseph Messinger - " Trong sách cái ông Messinger ấy nói về cách nhận xét về cử chỉ và thái độ của đối tượng và của ḿnh.Út đọc xong,kín đáo quan sát cách khoanh tay,cách cầm điện thoại và cách nắm hai bàn tay lại vơí nhau của anh,Út biết là anh chàng này thuộc loại cứng đầu thích biểu diễn quyền uy và thuộc type người nội hướng giống ḿnh.Điệu này,thế nào cũng găy đổ nữa cho coi.


Út hay kín đáo ŕnh cách lái xe,ŕnh cách nói chuyện của anh vơí người ngoài, anh thích biện luận dẫn chứng.Có hôm Út ṭ ṃ hỏi thăm chừng :

- X́ Trum nè. Mắc cái ǵ mà anh đeo em ?


Anh kéo ghế,ngồi xích lại,cầm bàn tay Út,xăm soi một hồi lâu rồi nói :

- Út ơi ! Coi đây : Trên những đường chỉ tay của em có địa chỉ nhà anh


Út tṛn hai con mắt ( như thế,anh thích,anh nói Út dễ thương ) :

- Anh xạo quá,anh ! Biết là em ghét kẻ đặt điều


Anh ngó cái đầu mũi,cái mặt không trang điểm dươí ánh nắng sáng nhà Út,anh nhâm nhi ly cà phê nguội ngắt,anh lảng chuyện :

- Hôm kia,đọc thư t́nh của anh sao không trả lời thư há ?.


Út gừ gừ,quay mặt đi hướng khác,nói xạo ,thử sức chịu đựng của anh :

- Anh làm như nhà văn viết thư t́nh.Bóng bẩy và anh làm em ớn. Em nghĩ anh có nhiều kinh nghiệm khi viết thư tán tỉnh ai....Em nghi ngờ mấy thằng cha gặp ai cũng nói nhớ nhung lắm.Khai hết cho em nghe đi : Anh đă yêu bao nhiêu lần rồi.Ai bỏ ai trước?


Anh nghiêm mặt,giả bộ giận.Đứng phắt lên,anh nắm tay Út dắt ra ngoài khu vườn đang có gió lùa đùa trên những đỉnh cây ,anh chỉ cho Út thấy một bầu trời xanh,ở góc xa kia bên hướng bắc là một bầu mây đen nặng trĩu.Đi chậm bên nhau,anh ghé tai Út. Mùi tóc đàn bà ngây ngây...Anh thấy ḿnh bềnh bồng lạ kỳ.

Anh bóp bàn tay người đàn bà khó nuốt,anh nói :

- Út nè. Út đừng hư,đừng quậy anh vơí những câu hỏi về quá khứ. Nh́n bầu trời xanh trên đầu chúng ḿnh đi,em. Nh́n để thưởng thức màu nắng đang xanh. Nếu em cứ ngó dăi mây đen kia th́ em mất vui. Không có t́nh yêu nào giống t́nh yêu nào. Hiểu vậy không ?


Út nh́n anh,nhón chân lên để có thể cao gần bằng anh. Út lắc đầu rồi gật đầu khi nhớ lại một lời nói : Hăy tận hưởng những phút giây của hiện tại.Ngày mai là ngày mai.

Cùng bước chân ra đầu con đường vắng ngó sang dăy công viên,Út kiễng chân hôn nhanh trên má anh.Ấm ấm,nhè nhe.Tự dưng Út muốn hỏi anh thêm một câu ó đâm nữa mà sợ.Nếu anh không la Út,Út sẽ hỏi rằng :

" Có khi nào,anh trở chứng để yêu thêm một người nữa tên là Út hai không anh? "

Út bụm miệng kịp.Không hỏi thế nữa.Út ghét thấy anh phải nhăn nhó bên Út.Tội nghiệp anh.



..




ÚT & ÚT =....



______________________________________________


Anh thích những sự ngạc nhiên.Thí dụ,hôm đi phố,anh nói Út chờ chút,anh ghé vào quầy bán vé số,mua một tờ vé,anh mở bóp Út,nhét vào.Cặp mắt ranh mănh lạ thường.Hỏi anh,anh nói ở hàng hiên lúc hai đứa đứng đụt mưa ( trời ǵ kỳ ! Mưa hoài gần cả mấy tháng ) .Anh ngó mưa rơi trên khung cửa nhà kia,anh nói :

- Anh cầu cho Út trúng độc đắc,chừng đó Út có thể bỏ anh,Út ra đi....Út giàu có....

- Trời ! Anh ngộ há X́ Trum.Ấm đầu há anh ?



Thấy anh gật đầu nhẹ lắm.Sao thấy mắt anh buồn hiu ? Út ngó tơí,ngó lui,chẳng hiểu anh đang diễn cái tuồng ǵ ? Người ta nói không sai : Mấy đứa tên Út hay giở tṛ khùng !



Út muốn đi ăn kem không,em ?





Anh hỏi trong ḷng xe,xe đang chạy ngang cây cầu,gió táp như chó táp gấu quần người đi bộ trên cầu,ngó mấy người co ro che dù tránh mưa gió thấy tội.Bài hát trong xe đang có giọng Duy Quang hát " thà như giọt mưa " rồi hát qua bài " em hiền như ma soeur " Anh ngó Út.Út quay qua ngó anh .Chẳng ai nói ǵ,để nhạc nói kiểu ḿnh ên.


Xe chạy vào băi đậu của cái rạp hát,anh nắm bàn tay Út,chỉ lên tấm bảng quảng cáo phim mơí.Trời lành lạnh,Út không dám ăn kem,chỉ muốn đi theo anh vào chỗ nào ấm cúng.Út gật đầu sau cái chỉ ngón tay của anh.Hai đứa che dù ghé cửa rạp hát.Út thấy tức cười.Anh ngộ ghê nơi ! H́nh như anh sợ ḿnh già nên rủ đi coi phim con nít.

Rạp hát vắng teo,phim con nít chỉ đông vào ngày thứ tư hoặc ngày cuối tuần.Ngó hai đứa xà nẹo nắm tay nhau mua vé giống như hai đứa trẻ cúp cua trốn học ngày nào. Cuốn phim rất dở nhưng Út lại thấy có ư nghĩa v́ là phim của X́ Trum vừa hoạt h́nh vừa có người đóng.Lăo tài tử đóng vai phù thủy nh́n tướng là thấy ghét liền ( trông lăo có duyên hơn khi đọc truyện h́nh - mấy anh lùn x́trum cũng thấy xấu xí không hay như xem truyện tranh ) May mà bàn tay có những ngón dài của anh c̣n có duyên.Anh biết vẽ h́nh trên g̣ má Út khi anh hôn Út.


- Phim dở quá,há em ? May mà c̣n em...
- Xời ! Dzậy mà dắt tui đi coi phinh.Ghét !

- Coi cho hết đi,lỡ tốn tiền rồi.

Út lắc đầu.Mặt ĺ :

- Thôi anh,chở em đi biển nha.


Anh lèo nhèo,nói con nhỏ đang điên.Trời ầm ́ này mà ra biển ? Anh chiều ư,kéo Út ra rạp.Xe phóng chạy,vượt đường ra thành phố biển.Cây quạt nước rồn rột làm át tiếng hát Duy Quang vơí " hai năm t́nh lận đận "

- Anh nè.

Út thắc mắc : Sao nguời ta hay viết nhạc buồn vậy anh ?

Anh im lặng rồi kiếm đường trả lời đại :

- Th́... th́ t́nh yêu buồn mơí có cái để kể chứ .Hỏi chi mà khó trả lời.


Út giữ lặng thinh,ngoái mắt ngó hàng mưa rào rạt trên xa lộ.Chợt dưng Út nhớ lại những ngày rơi nước mắt xưa kia của ḿnh.Trong t́nh yêu hay có những trắc trở,người viết truyện th́ hay thích viết về những điều mất mát- Út quay sang nh́n anh lái xe.Đôi mắt này,vầng trán ấy,cái cằm vuông vuông đó sẽ đến khi nào rời ta ?


Hai đưá ghé biển th́ trời tạnh mưa.Hàng quán vắng đ́u hiu.Có đoạn nắng yếu ớt vừa he hé ở một góc trời có những khách sạn nh́n ra băi sóng.Đi ngang một cửa thương xá.Thấy một ông lăo khất thực đang ngồi chùm mền co ro.Út nói anh chờ Út.Út bước vội qua đường mua cái bánh,gói lại,Út mở ví,móc ra tờ vé số mà anh mua cho lúc sáng,đưa hết cho ông già ăn xin.

Ông ngạc nhiên,trố mắt :
- Cô nè,cô ! Cô cho bánh th́ tôi nhận.C̣n tờ vé số..Sao cô không giữ cho cô há , Biết đâu cô trúng.... ? !



Út cay mắt,chỉ cho ông thấy chàng trai đứng bên kia đường,Út nói nhỏ :

- Tui trúng rồi,ông ơi ! Tôi không cần vé số.


Út te te chạy qua lề đường,nắm chặt lấy tay anh sát ngực Út.Trong đôi mắt Út có câu nói : "Em không cần trúng số.Lỡ giàu quá,em khùng lên làm mất anh.Thôi mà.Không điên đâu ,anh...... "







đăng sơn.fr



dangsonfr.blogspot.com




























 

 ndangsonfr
 member

 REF: 701035
 10/01/2015

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.













M

( Mọt )



__________________________________________________ ___________________________






Tôi chưa biết sẽ kể ǵ cho bạn nghe như một cách làm quen với nhau . Chẳng lẽ ḿnh gặp mặt , đụng đầu nhau và không có ǵ để nói ?


Có những người nói quá nhiều, nói lèm bèm chẳng ra đâu vào đâu v́ chỉ làm người khác điên đầu ...... Là kẻ thích sự yên tịnh nên tôi hay né tránh những người ồn ào như thế . Bạn biết tôi trốn đâu , ở cái xó nào không ?


May mà thời đại mới này cho tôi chỗ ẩn thân và tạm gọi là an ổn .


Thời xưa có những kẻ bị gọi là mọt sách v́ đọc quá nhiều, đọc như gặm nát từng trang giấy có mùi thơm từ gỗ .

Thời mới này, tôi ôm cái máy và gặm màn ảnh : Chữ tuần tự theo nhau chui vào cửa mắt, chui thẳng vào óc và xuống bao tử . Tôi chọn được nhiều món ăn rất ngon . Bạn biết không, có ngày, tôi tham ăn quá độ , tôi ôm miết cái màn ảnh đọc liên tục, đọc để có lúc cười ồ, có lúc sướt mướt khóc c̣n hơn trẻ nít bị bỏ rơi .

Khi ngốn tiểu thuyết, tôi ch́m hẳn vào câu chuyện , tôi quên ḿnh là ai để có thể vui sướng hoặc đau khổ với các nhân vật được dựng nên . Có ngày, sáng uể oải thức dậy, nh́n vào gương , tôi không nhận ra ḿnh nữa .


Trong gương, con bé ấy tṛ lơ giương mắt soi mói :

- Mày đó ư ? Sao bữa nay mày xấu xí như con nhỏ lọ lem trong truyện cổ tích ?!


Con mọt nhăn nhó, thè lưỡi trả lời :

- Ừ ! Tao đó . Mày mà c̣n chê bai ǵ th́ tao cắn chết đó .


Con nhóc trong gương ảo gầm mặt biến đi để con mọt kia có thêm một ngày mới .


Mọt nhỏ rời nhà, đi ngơ ngẩn, bước lang thang . Ngửa mặt , nh́n lên bầu trời xanh xanh, có lúc xám xám, tự chốc thấy ḿnh bơ vơ . Ơi ! Ơi ! Thế mà sao đang thèm một t́nh bạn , ngồi cạnh nhau, nh́n nhau tṛ chuyện chia sẻ đủ thứ .


Ơi ! và thêm lần ơi ơi rơi vào khoảng trống không bao quanh .


Ra đứng ở bờ sông , câu chuyện ù ơi nhà quê nào đó trở lại như gió đùa trên tóc ngang vai .


Con mọt vô h́nh trong trí óc trở lại, nó nhiều chuyện đặt câu hỏi mơ hồ :


- Sống v́ cái ǵ ? Sống để làm ǵ ?



Nghe nó hỏi như thế , nghe mà hoang vu phát muốn khóc thật to .





.....




Mọt lau lệ vừa kịp tràn . Tự nhủ : " Can đảm lên chứ ! Sao lại quá tiêu cực như thế ? "




Buổi tối trở về như những lần sập tối .

Mọt ngồi yên , vặn nhạc nho nhỏ, để hết tâm hồn vào bản nhạc đang nghe và mở trang sách .


Có một đoạn viết - Ngắn - Gọn :


" Sống có ư nghĩa là ư tưởng có chí hướng, có mục đích và kiên tŕ học hỏi "


" Viết là có mục đích từ câu viết : Viết Để Làm Ǵ ? "



Viết là sống . Viết thật t́nh và sống bằng tất cả nhiệt huyết của ḿnh .




Và từ đó Mọt thấy ḿnh yêu đời để vui .








đăng sơn.fr



dangsonfr.blogspot.com














.


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 706482
 02/28/2016

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.












3 dấu chấm ...
.








Truyện dài th́ phải có thời gian .


Phải rồi - Chúng tôi là những kẻ lười viết , nên tạm viết Truyện Ngắn bằng 3 dấu chấm ( ... )



____________________________________________________________









... Chuyện khởi đầu .


________________________________________________ by NguyễnTrườngAn - paris -







Phải khởi sự từ bước đầu tiên .


Anh ngồi xe lăn , lăn tới lăn lui, có khi bằng giọt nước mắt của chính ḿnh . Chú đến thăm anh, bàn tay trong bàn tay, nghe mưa rơi ở tháng 2 này .



Chú nói :

- Hăy viết -


Ừ , th́ viết ...



...



Ừ th́ V I Ế T

_________________________________________ by nguyễnthịLoanPhiên .






Ừ rồi th́ ....


Viết - Viết ǵ ở đây ở ngày nhiều mưa , nhiều nắng . Viết truyện ngắn rất khó !

Viết điều chi ? Kể chuyện ḿnh ? Kể chuyện đời ?





...


Kể Chuyện Đời .

_____________________________________________________________ @nguyênsơn





. Có ǵ kể ?


Khể chuyện lúc 2.30 chiều ;
Chiều ! Anh đến với em .

Căn pḥng khách c̣n chút nắng , chiều . Em pha cà phê . Anh vào nhà bếp , anh ôm chầm em . Hai nụ môi chạm nhau . Thân thể nóng rực . Nụ hôn rời nhau . Bàn tay nắm nhau ...

Và chuyện của ḿnh <






...



Chuyện của M̀NH


_______________________________________________________ BeeBee





Chuyện t́nh yêu : Em và anh ở một ngày có nhiều gió chướng . Anh đẩy cổng , bước vào cánh cửa màu xanh xanh . Hai ḿnh nh́n nhau từ ngàn xưa . Xưa như cổ tích trong truyện của nhà văn :


Anh có vợ . Em có chồng .

Ở đâu , chuyện chúng ḿnh ?




...


ChuyệnChúngḾnh .

________________________________________________________ By Trần.K. Sơn




Paris - VN



Chúng ḿnh ở cách nhau chỉ 6 giờ . Đường bay theo cách chím bay th́ một mạch thẳng .

Paris , trời đang nhả cơn mưa mang tên 2 tháng trời mưa bay, bay .

Anh ở rất xa em mà em ơi . Không có cánh chim bay nên anh bay đến nơi em ở bằng tích tắt : 10 giây mà - em ơi .





...

Chừng 10 giây .

__________________________________________________________ by nguyễnthịChữNghĩa



10 giây quá ngắn .


Là 10 giây tích tắt . Ôm nhau cho đủ 10 giây - Em và anh .

.



... Em và Anh .

--------------------------------- Eve - Paris


Em và anh . Chúng ḿnh yêu nhau từ khoảng xa . 10 giây .











. Thêm 10 '
_____________________________________ N .DuyToàn



Germany :


Nàng lên mạng để t́m dấu LIKE .

Nàng không hiểu một điều duy nhất : Là kẻ có học vấn , nên cẩn thận với kẻ vô loại .




< Kẻ Vô Loại

----------------------------------- @nguyênhạ





Người ta hay nói : Xướng ca vô loại !


C̣n tùy .

Tùy ở vài thứ .




.

KVL

------------------------------------ đăng sơn.fr





KVL viết kiểu viết tắt v́ tế nhị .



KVL để giải ngữ : Kẻ Vô Loại .


Nếu từ pháp ngữ có nghĩa là 'Le non - dit ' .










dangsonfr.blogspot.com



.






_










 

 ndangsonfr
 member

 REF: 706483
 02/28/2016

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







TaRongChơi



-------------------------------------------- đăng sơn.fr






Rong đi đâu ?

Rong chơi ở đâu ?



...

Saigon .


Trời đang rơi . Rơi mưa cho dẫu là 29 độ C . Em đi dưới hàng cây ướt nhẹp . Em đi ngang chỗ ngày ấy có hàng me rụng lá . Nơi mà em đă có anh




Québec


Bây chừ đang lạnh lắm - Em đi lang thang như kiểu rong chơi . Đi ngang cửa tiệm của Trái Táo Mẻ . Em trốn lạnh, ghé vào . Ngón tay cóng cứng . Bấm ngón tay vào màn ảnh Ipad mini , em t́m anh ở Blog .

Vẫn là anh , mà thôi . Em mong t́m anh ở sân bay Charle de Gaule . Tuyết rơi , đang rơi ở Canada . Ở Paris , bao nhiêu độ , anh ơi ?









...




 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network