Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật ký >> Tạp...!

 Bấm vào đây để góp ý kiến

 da1uhate
 member

 ID 26018
 07/04/2007



Tạp...!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3  4 5  6  7  8  9 Next Page Xem tat ca - Xem Tung trang  

 cauxanh1
 member

 REF: 272554
 12/20/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

..cục u ở đâu dzậy cà? Nhỏ D biết giỡn chơi quá ta; có gì thì phải đi khám bác sĩ, đừng có coi thường nghe cưng.

PhotobucketNoel đến rùi kìa, chúc D có nhiều ..can đảm để tập chạy xe honda hén (mà hỏng chạy honda hỏng lẽ chạy bộ sao ta?)
--

Ừa, haPPy biRthDAy to D's NK nhen! (hở? 100x đó mờ, hi hi..).


 

 da1uhate
 member

 REF: 272660
 12/21/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sis ơi,
Cục u nhỏ, chỉ vì nóng thui (nghe người ta nói dị á). D cám ơn sis chúc Noel nhen, D nhát lắm, hỏng bít chừng nào mới chạy xe được. Má D nói số D chỉ đi xế hộp thôi hà, hihi...

D chúc sis tìm được "người ấy" trong mùa Noel nha.

Sis dễ thương lắm, D thích sis ...

---
Trời Saigon bỗng dưng mưa sau những ngày nóng rát. Mưa vô duyên không kìa. Người ta đã thay style trời nắng rồi tự nhiên lại mưa ngon ơ. Giày, vớ, ba lô ướt mem. Bực quá chừng đi hà. Grừ!

Mở comp lên, check mail thấy mail của chị Thảo. Nghĩ mắc cười thiệt, hai chị em làm chung một chỗ mà không có thời gian nói chuyện, muốn nói gì phải qua email. Công viêc là vậy mờ, cứ cuốn lấy con người ta vào vòng quay không biết đâu là điểm dừng. Cuối năm còn bận rộn dữ nữa, dự án nào cũng phải chạy tối đa công suất để tổng kết doanh thu cuối năm. Chà! Năm nay công ty mình làm ăn được ghê, doanh thu có thể gấp 2, 3 lần năm ngoái. Thứ Sáu tuần sau đi dự tiệc Tất Niên, chắc là được quậy phá đã đời đây.

Má nói Ba "ngon lành" rồi, đã ra vườn tưới cây được. Hì! Má ngộ ghê. Thương Má nhứt nhà, nhứt đời.

...

Còn đâu đó chút yêu thương bên đời
Ngày anh đến là cứu sinh xóa đi vết thương đã bao ngày
Chờ trong ngày nắng mới có trái tim sang mùa
Ngày nắng mới biết yêu thương rất cần



Nhớ một người đã từng khao khát nhau ...

Ngồi suy ngẫm rất lâu, nhận ra mình có vài điều lủng củng.



Em khóc một nỗi đau bên đời
Những yêu thương đã bay lên trời.


 

 da1uhate
 member

 REF: 272957
 12/21/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
11g57'PM, Thanh Hương nhắn tin khoe có 4 con mèo. Chời, có tới 4 con lận hả? Sung sướng quá, ngưỡng mộ, mình chỉ có một con thui, đang nói Má nuôi thêm nữa. Hình như TH có tới 2 con chó lận, she ở không mờ, tha hồ chơi với chó mèo. Còn mình toàn là chơi với máy móc, với program hông hà, chán chít đi được.

Má nói anh Huy chị Thảo hôm nay về quê. Má biểu về luôn đặng đi ké xe cho tiện, nghe đâu gia đình chị Diệp cũng về nữa, 2 xe thì chỗ trống nhiều. Hừm, hỏng đi đâu, nếu mà cả anh Huy và chị Diệp đều về thì chắc chắn có thằng Huân. Không ưa cái thằng đó, không thích đi chung với nó. Má đợi xíu đi, tuần sau con về coi nhà mới của Má mờ, bây giờ nhà cửa hực hở rùi ha, ráng kím chồng cho con đi, hehe...

Sáng dậy đọc BBC. Người ta viết "Three years after the massive US assault on Falluja", vậy là đã 3 năm rồi sao?

Hôm nay phải đi làm bù. Hừ! Sếp nói sẽ interview mình cái gì đó. Chời, đừng có hỏi lung tung nha, em chơi chiến dịch 3 không liền đó: không hiểu, không biết, không nhớ... hà hà.

Sắp Noel rồi. Cả tháng nay hỏng đi Saigon. Mà hình như cũng chẳng muốn đi. Có bao giờ mình chơi Noel đâu mặc dù hết thảy mấy đứa bạn đều có đạo Công Giáo. Để gọi cho bé Nhỏ coi nó có nấu nướng gì hông rồi mình qua nhà nó ăn đậu (chớ hỏng phải ăn chực đâu nha), hehe...


 

 cauxanh1
 member

 REF: 272979
 12/21/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Hey girlfriend, look what I've found!

Photobucket

..hi hi hi.. meRRy Christmas.


 

 da1uhate
 member

 REF: 275781
 12/26/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Thanks sis, hình ngộ, dễ thương, vậy mà hôm bữa anh trai D biểu D đi kím hình vui thì D lại quên.

Noel sis vui hông?

---
Họp lớp. Ban đầu Chính cùi nhắn tin là đã hỏng muốn đi òi, làm biếng đó mờ, chỉ muốn về nhà sớm thui. Chính cùi còn giả đò nói dẫn ngừ iu đi giới thiệu cho mình biết mà mình lại hỏng đi??? Chả biết thiệt giả, kệ ông, có người iu thì mắc mớ gì tui. Yến gà phone nằng nặc bắt đi, còn biểu sẽ đi rước. Chời ơi, làm như tui quan chọng lắm dị, hỏng có tui thì mí người ăn nhiều thim chút, có seo đâu.

Địa điểm họp lớp là nhà Quyên, nhà nhỏ này có của ghê ta ơi, nằm ở tầng 7 chung cư cao cấp gì đó. Nghe mí đứa nhìu chiện nói là giá tới 1 tỷ 8, vậy là hơn cả trăm ngàn đô chớ ít ỏi gì. Mình và Cường lớp trưởng tới sớm hơn mọi người, ở nhà Quyên chỉ mới có Bảo Già, Yến Gà, Phượng và Thắm, lát sau có Doãn nghệ sĩ và Hải. Í chời, thèng Doãn nó cắt cái đuôi ngựa của nó rồi, hehe... nó hết thèm làm nghệ sĩ, hì, nhưng mờ bề ngoài đâu thể hiện được tính cách, nó vẫn là nghệ sĩ như thường, nó vẫn tham gia triển lãm thư pháp hằng năm, hừm, để Tết này mang mấy bài thơ Đạo của anh trai ra nhờ nó chép rồi đem về đóng khung treo coi chơi.

...

Đang ăn bỗng nhỏ Phượng la lên: Ê, cái lá này là lá gì vậy?
Doãn hớt ngang: Lá diêu bông chớ lá gì, bị dì kiếm cái lá này hổng ra mà tui chưa lấy được dợ đó.
Quyên cười: Ê, Phượng. Mày hỏng biết cái lá bối xôi đó mà mày cũng lấy chồng được hả?
Bảo già tiếp chiêu: Tao quên nói hôm bữa đám cưới đáng lẽ là lớp mình phải trao tặng huy chương anh hùng cho thằng chồng con Phượng vì nó đã can đảm dám hy sinh.
Chính cùi: Hy sinh oanh liệt trong sự nghiệp xây dựng gia đình.
Doãn la lớn: Phải tuyên dương nó đã gan dạ "lấy thân mình chèn pháo"

ặc ặc... chết với lũ quỉ này, cái gì tụi nó nói cũng được.

Thằng Hải than: Sao con sò lông này cạy hoài mà nó hổng mở ra?
Thằng Linh: Mày phải dùng cái cây cứng cứng thì nó mới mở được.
Phượng: Cây cứng cứng như cây của thằng Linh đó, qua mượn cái cây của nó đi.
Linh: Chời, tao có 1 cây hà mà tụi mày mượn lấy gì tao xài?

Hic...

Quyên: Ê, tụi mày báo quân số cho tao là 20 đứa mà giờ ở đây có 17 là sao? Làm tao mua đồ ăn quá trời.
Doãn: Phượng với Thắm có chồng rồi cho nên tụi nó đi 1 thành 2, đi 2 thành 4, coi như là 19 người, chỉ thiếu có một người thôi.
Chính: Chắc gì thiếu mậy, lỡ khi đủ sao? ở đây mình có nhiều bạn nữ mờ
Doãn: Mày nói chắc cú dậy thì tao biết mày là thủ phạm rồi, học nghề xây dựng thiệt hỏng uổng công mậy? Yến, ăn nhiều vô chút nữa đi nha, mình ăn thiếu thì được chớ đứa nhỏ ăn thiếu hỏng được đâu.
Yến: Chời ơi, thôi hỏng ăn nữa đâu, sợ quá hà, hehe...


 

 da1uhate
 member

 REF: 276320
 12/27/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đi ăn tiệc do khách hàng mời. Dzui quá xá chời. Đầy đủ hết mặt anh tài. Thằng Thịnh đầu bò bưng ly bia qua.

- Em mời mấy chị trăm phần trăm.

- Bàn này hỏng có uống chung, uống riêng lẻ hà. Ở đây chỉ có mình thằng Văn Văn là con trai vậy bây giờ mày uống với thèng Văn Văn trước đi xong rồi từng chị sẽ típ mày (hé hé, cho mày chít nè cưng)

- Rồi, chơi luôn, vì sự nghiệp phát triển phụ nữ.

Xong 1 tua, thèng Thịnh chịu hết nổi lết về bàn (1 chiến sĩ đã gục ngã, hè)

...

- Ơi chị Bình ơi, sao chị cầm ly trà đá đi vòng vòng vậy? Qua đây đổi ly uống nà chị ơi.

...

- Bà Tuyền, bà uống ít thôi để còn chở tui dìa nữa đó

- Hỏng sao đâu, một hồi bả "đánh võng" dìa, ặc ặc ...

...

- Ê, Thịnh với Dũng ngày mai phải đi ăn tiệc Tất Niên nghe chưa?

- Tui em mắc đi học chị ơi.

- Thì nghĩ 1 bữa đi.

- Hỏng được đâu, ngày mai cô dạy mà em còn phải trả bài cho cô nữa (cười mím chi, mắt gian thí ớn)

- Ê, mày trả bài ở quán karaoke nào dợ, cho tao biết để tao đi dự giờ coi, haha...

...

- Ê, 3 thằng nó đi đâu dợ?

- Nó đi tìm đường xả nước cứu thân đó.

- Hỏng chừng nó đi ói.

- Hà hà, nó đi cho chó ăn chè...

---

Mệt đứt hơi vì la ó. Chời ơi, có ai tụi ngịp dùm cái cổ họng của tui hông?

Bùn ngủ rùi, ngày mơi còn thêm một ngày quậy tưng bừng nữa. Hoi, đi khò đây...


 

 cauxanh1
 member

 REF: 278102
 12/30/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Photobucket


 

 da1uhate
 member

 REF: 278721
 01/01/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ham ăn cá rô đồng ướp ngũ vị hương chiên báo hại bị mắc cái xương. Hic... tức quá, hỏng lẽ phải đi bác sĩ vì cái xương nhỏ híu này?

Cây mai Bé Trang nở bông sóm quá, còn hơn cả tháng nữa mới tới Tết mà nó nở um sùm hết trơn rồi. Mây con ong cứ bay vo ve hết bông này qua bông kia. Đúng là cái thói ong bướm, hơ hơ... chả bao giờ chịu ngừng nghỉ. Ngồi ngắm cây mai suốt ngày mà hỏng bít chán.

Má biểu "Má làm nhà lại đờng quờng rồi, năm tới mày lo kím người dắt dìa đây nghe chưa?" Xời, nghe ớn hết chỗ nói, Má cất nhà thì liên quan gì tới con chời? Con phải ở độc thân qua 27 tuổi cho Má tin là bà thầy bói đó bả nói xạo, hehe...

Bé Xíu mời đám cưới. Con nó sanh được gần 1 năm rồi mới đám cưới. Tính chơi kiểu Tây đây mờ. Chưa bít có đi hông, để coi, nếu hỏng bận bịu gì thì đi, đi để chiêm ngưỡng bạn nối khố với mình làm cô dâu ra sao chớ.

Đi dìa Má có mí ngày mà thấy nhớ Sì Gòn quá đi thôi, có lẽ nhớ cuộc sống của mình ở đây thì đúng hơn. Anh trai email một cái cuối năm thiệt dài. Hì, lâu rồi anh em mới tâm sự với nhau dài vậy.

Hôm nay là ngày đầu năm 2008 rồi. Kế hoạch trong năm nay của mình là gì ta? Cứ y theo lời anh trai mà làm?? Có lẽ vậy, tập trung thêm nữa cho công việc, buông lỏng mình ra để cuộc sống dễ chịu hơn. Anh trai hỏng muốn mình buồn khổ như hồi mới gặp ảnh. Thì con người ta cũng phải có lúc này lúc khác chớ, buồn ở một khúc quanh nào đó thôi, nhận ra chân lý cuộc sống rồi thì cứ bình thản mà tiến bước.

01-01-2008 17:22


 

 da1uhate
 member

 REF: 279513
 01/02/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Lanh quá chòi luôn á. Grừ! hic hic 19°C tại phòng mình. Sao phòng mình lạnh dữ hỏng biết, chắc tại thiếu hơi người, hè hè ...

Sáng nay đi công chiện nên bi chừ còn thong thả dạo net. Níu mà một ngày nào đó mình hỏng thích dạo net nữa thì sao? Chắc là có thú vui mới rồi. Ngẫm nghĩ lại thì cũng chẳng có thú vui nào trường tồn vĩnh cửu, được 1 thời gian rồi lại nhàm chán. Bản tánh con người ta là vậy, mình cũng chỉ là 1 thành phần nhỏ nhoi trên cái địa cầu hơn 6 tỉ người này, nhỏ như hột sạn, hỏng chừng hột bụi, hột proton, hột nơ tron gì đó nên giống người ta là phải quá rồi.

Lúc này mình mất lịch sự ghê. Bạn bè, người quen nhắn tin chúc mừng năm mới mà mình im ru. Hỏng cám ơn, hỏng chúc lại -> giả bộ sim hết chiền. Cũng chẳng biết sao lại vậy nữa, hay là tại bạn đó mình hỏng thích, người quen kia mình hỏng ưa? Hay là tại có ai đó làm mình quên họ? Có mới nới cũ, tật này xấu lắm nà.

Muốn đi Vũng Tàu chơi. Rủ rê dụ dỗ mờ hỏng ai đi. Đi một mình thì sợ, sợ lạ chỗ hỏng biết đường. Nhiều khi cũng thích đi đây đi đó một mình. Hứng lên thì quảy ba lô, a lê hấp, lên đường, khỏi phải nhùng nhằng, đợi chờ ai cho mệt. Cuộc sống tự do thoải mái hỉ? Chắc chỉ trong mơ, đời đâu có như là mơ, hơ hơ...


 

 da1uhate
 member

 REF: 280306
 01/04/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Mún ăn bánh giò mà ông bán bánh co giò đạp lẹ quá, lo rao hỏng lo nghe ngừ ta kiu, mờ chắc tại mình kiu íu xìu nên ổng chạy tuốt luốt luôn. Bữa nay biếng ăn, lại hơi mệt trong người. Buổi chiều giao hàng để export xong là thấy bải quải, hình như có gì đó khó chịu lắm. Chị Tuyền rủ đi ăn mà cũng hỏng mún đi, chỉ mún về nhà, về cái ổ chuột, cái chuồng heo, cái tổ cú thân iu.

Giở đống công chuyện rinh dìa từ công ty ra, làm được có chút xíu lại thấy chán, thiếu sinh lực òi. Mở nhạc thư giãn, những bài nhạc xưa cũ rích mà mình vẫn hay nghe, thấy vô hồn, chẳng cảm giác gì. Mình muốn gì đây chời? Hỏng bít.

Trong đầu mình đang hỗn độn.
- Công việc đang rối, chưa biết làm cách gì để nuốt trôi 3 cái project cùng một lúc.
- Chuyện bạn bè, chưa biết có nối lại mối quan hệ thân thiện với nhỏ bạn thân chơi hơi xấu hông, thấy nhỏ lonely thì cũng tội nhưng bản tánh khó đổi, mèo rồi lại hoàn mèo.
- Chuyện tương lai, chưa bít vạch kế hoạch năm nay ra sao, cứ long nhong đi chơi cho qua ngày hay tu tỉnh, mắt nhắm mắt mở để có chồng cho Má mừng.

Kím bài nhạc quen hùi xưa, thích nhìu lắm nà



Ai mang cái shoulder của em đi đâu rồi? Trả lại em đi...


 

 da1uhate
 member

 REF: 280565
 01/04/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đi ăn đám giỗ ông Ngoại ở nhà dì Ba. Tưởng năm nay mấy dì ai cũng cúng riêng té ra hỏng phải, dì 6, dì Nhựt, cậu 5 đều tụ ở đó, chỉ thiếu dì Tú, chắc dì bận trực ở bênh viện. À, thiếu cậu Thông dì Nguyệt và Má mình nữa chớ. Hic... kể ra thì cũng chỉ mới có 1 nửa.

Ngồi nghe 2 bà chị em bạn dì với mấy dì nói chuyện thấy mắc cười. Toàn chuyện học hành của con cái, ai cũng than thở nến giáo dục VN thấp kém nên người thì gởi con học trường Tây, người thì cho con học trường Úc. Nghe ra toàn $, ớn quá chòi, mình mà có con thì hỏng bít sao? Chắc phải đi móc bọc để nó có tiền học trường Tây trường Úc, hic...

Bà chị biểu mình sao lặn tài quá, cả năm trời hỏng thấy mặt. Tài gì đâu, tui qua chơi mà bà đâu có ở nhà, bà mắc đi Mẽo du lịch mờ. Cái gì mà đi hoài, hết đi Pháp rồi đi Mẽo, bởi vậy bà làm tiền thì nhiều mà lúc nào account của bà cũng cạn láng, hơ hơ...

Con Bê nó đeo mình như đỉa. Giọng nó lơ lớ nghe dễ thương chịu hỏng nổi lun. Má nó khoe nó nói được 3 thứ tiếng. Nó nói với papa nó thì bằng tiếng Pháp, với bà ngoại thì bằng tiếng Việt, còn với ông ngoại thì bằng tiếng Anh. Nó nói: "Ong, i want you to play with me". Chời ơi, con bê của Tata giỏi quá. Đè nó ra hun chục cái cho đã.

- Tata, Solène muốn uống coca.
- Oui, để tata rót cho bê nha.
- Ha, tata cũng biết oui nữa, tata bít oui là gì hông?
- Hong, con nói tata bít đi.
- Oui là dạ đó.
- Ủa, dậy hả? tata cưng bê, bê oui đi con.

Dắt nó đi siêu thị ở gần nhà. Bàn tay nó nhỏ xíu nắm đã thiệt. Phải chi mơi mốt mình có 1 đứa con gái dễ thương như con bê, chắc cưng phải biết. Con Bê thiệt khôn, nó còn nhỏ mà biết quan tâm người khác lắm, nó rót nước cho mình uống nè, chú Năm đi về thì nó hỏi "Ông Năm ăn xong chưa mà về?" Nghe hết hồn luôn. Nó chỉ mới 6 tuổi thôi đó nha. Còn lúc mình về thì nó đòi "Bê muốn đi với tata" rồi nó nắm tay cứng ngắc, leo lên người ngồi hỏng cho đi. Má măng nó phải la nó bằng câu tiếng Pháp nó mới chịu tuột xuống, giận dỗi bỏ vô phòng nắm khóc, thương con Bê hết quá chừng đi hà. Chắc Bê giận Tata lắm hả con? Thôi mơi mốt qua chơi đền Bê con lừa bằng bông có cột nơ của Tata nha, Tata cưng lắm, cất trong tủ hoài hỏng có dám lấy ra ôm sợ cũ, bây giờ tata cho Bê luôn đó.

Thương Bê.


 

 da1uhate
 member

 REF: 281253
 01/06/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm qua đi shopping mà Má kiu um sùm. Té ra là con Bê nó khóc đòi Tata. Tội ơi con Bê, nó đâu bít Tata của nó khóa cái cell mấy ngày nay rồi, cũng hên là bà Hai biết Tata đang đi với ai, chỉ cần kiu người đó là có tata.

- Tata, tata bít tại sao Bê khóc hông?
- Tata hỏng bít, sao Bê khóc vậy con?
- Bê khóc vì Bê muốn đi dzới Tata, sao Bà kiu Tata mà Tata hỏng dzề nhà Bê? Tata đang ở đâu dzậy?
- Tata ở nhà tata.
- Bê mún qua nhà Tata.
- Hỏng được đâu con, mai Bê đi học rồi, Bê nhớ hông?
- Bê muốn Tata hà.

...

- Thôi Bê cúp điện thoại nha.
- Ừa, Bê ngủ ngon nha. Bê cúp máy đi con.
- Tata ngưng điện thoại trước đi, Bê muốn Tata ngưng trước.
- Rồi, Tata thương Bê...


 

 da1uhate
 member

 REF: 281968
 01/07/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sáng nay đứng trong toilet, ngắm mình qua gương, xoay qua xoay lại, kiểu mà đứa con gái nào cũng có (í nói là điệu đó). Bất chợt nghĩ: thể xác này, linh hồn này rồi một ngày nào đó sẽ không còn kết nối với nhau nữa, thể xác thì mục rã còn linh hồn thì vất vưởng? Liệu linh hồn có còn biết suy nghĩ, còn tư lự, còn toan tính được gì nữa hông? Điều đó thì ai ai cũng muốn biết nhưng chính họ lại sợ sự biết đó. Tại sao mình lại ở trong cái thể xác này nhỉ? Tại sao mình lại cảm giác được mọi điều xung quanh? Tại sao mình hỏng là cỏ cây hay muôn thú? hay là một hạt hoa bồ công anh bé nhỏ bay bay theo cánh gió? Sự chết ra sao? Chắc là đáng sợ lắm, cảm giác bất lực, buông xuôi, không còn sức chống đỡ.

Có nhiều điều mình vẫn chưa khám phá được. Tại sao mỗi con người sanh ra có một số phận khác nhau? Có người vừa chào đời đã có sẵn hình thể đẹp đẽ, điều đó hẳn nhiên là sự thuận lợi rất lớn để người ta tiến bước trên đường đời. Cũng có những người vừa chào đời đã mang sẵn sự bất hạnh, rồi họ suy nghĩ điều gì? Họ nhìn cuộc sống này ra sao? Đôi khi chẳng hiểu mục đích mình hiện diện trên cõi đời này là gì? Để biết về 1 thế giới hỗn tạp, mọi diễn biến xoay quanh loài sinh vật tên là "con người"? Biết rồi thì để làm gì? Mình cũng sẽ trở về với hư vô. Chắc khi trút hơi thở cuối cùng thì mình hết biết cảm giác về xung quanh, hết nhìn thấy, hết cầm nắm, hết đi đứng. Ôi, sao người ta hỏng nghĩ về cái ngày đó nhỉ? Người ta cứ mãi cấu xé nhau, làm tổn thương nhau cho thỏa mãn cái tôi của mình, đáng ghét thật.



 

 da1uhate
 member

 REF: 282916
 01/09/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hỏng bít sao mình khoái ăn trái cây ghê. Hôm qua đi làm dìa cháp hết nguyên trái mãng cầu pự như cái tô. Nhả mấy cái hột đen đen lại thấy nhớ hùi nhỏ mỗi lần ăn mãng cầu mình hay giữ lại hột, kím cái hũ chao không của Má bỏ vô cất, để dành buổi trưa chơi ô quan với mấy đứa hàng xóm. Hôm nay thì ăn xoài cát Hòa Lộc. Gặm cái hột xoài làm răng mình dính xơ tùm lum. Hì hì, nếu ai mà thấy thì chắc sẽ cười và nói "xấu, xấu, xấu". Xấu gì, hùi nhỏ còn ăn theo kiểu nguyên trái lột vỏ hết ra (lột chứ không phải gọt nha) rồi đưa hết nguyên trái lên miệng cạp, cạp riết cho vô tới trong hột, miệng dính xoài chèm nhẹm, như vậy còn chưa gọi là xấu nữa cà, mà gọi là "dễ sương".

Tắm xong lên xức kem. Lúc này mình điệu, hỏng phải điệu thường mà là quá điệu, tối ngủ còn xức kem dưỡng da. Nhưng mà của chùa, hỏng xài uổng sao. Hì, đồ chùa mà là đồ xịn, tội gì hỏng xài. Xài để coi da có trắng hơn hông cho biết. Hôm qua đi làm mặc cái áo đen thui, ngó trong gương mới thấy tóc mình hỏng phải màu đen giống thiên hạ. Hỏng biết sao thiên hạ lại đi nhuộm tóc vàng tóc nâu còn mình thì thích tóc đen. Hơ hơ... nhưng mờ nhuộm tóc đen chỉ để cho mấy người già, nếu mình nhuộm đen thì hóa ra đã già ư? Hic... sợ già lém, thôi có sao để vậy. Ờ mà tóc mình dài rồi, mới cắt mấy tháng trước mà bữa nay lại thấy nó dài ra làm bực bội, gần Tết òi, có nên đi làm cái đầu mới hông ta? Thôi để qua Tết, làm mắc công boy cũ mình đi chơi Tết gặp rồi nói mình làm tóc xấu, bắt mình ra tiệm hắn cho hắn làm đẹp lại nữa thì mệt, hơ hơ... Ờ, mà hỏng biết người ta có còn chung tình với mình hông hen? Người ta đã nói gì với mình ha? À, nhìu lắm nhưng bay theo chiều gió hít rùi, chỉ nhớ mỗi câu này "Anh biết em sẽ quên anh chỉ trong vòng 1 tuần nhưng anh thì sẽ nhớ em mãi mãi". Chời, nghe cảm động dễ sợ luôn, sắp rớt nước mắt (chứ chưa rớt, hehe...). Hỏng bít sao mình lại tàn nhẫn với người ta như vậy. Người ta thương mình mờ, Mẹ người ta cũng quí mình mờ, Bà Ngoại người ta nói 2 đứa định ngày đi rồi ngoại tính cho. Hic... nhớ Ngoại người ta...


 

 da1uhate
 member

 REF: 284354
 01/12/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sao trên đời lại có người đàn ông hẹp hòi đến vậy? Mình thấy bực bội, nói cho đúng thì cũng tại mình hết, trách ai nữa đây? Tưởng mình khôn té ra lại ngu, ngu nhứt đời.

Supervisor, mình có muốn vị trí đó hông? Áp lực theo guồng máy làm việc làm mình thấy sợ. Nếu theo nó rồi thì làm gì còn chat chit, còn thơ thẩn, còn lông bông được nữa. Mình thiếu ý chí hay là mình theo giống người xưa, thích an nhàn hỏng thích ganh đua?

Tự nhiên thấy chán ngang hông, muốn nằm, hỏng muốn làm gì hết. Nhớ Má, muốn về với Má, chỉ có Má thương mình nhứt thôi.



 

 da1uhate
 member

 REF: 287263
 01/17/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hôm nay làm việc không kịp thở, cứ phải đi hướng dẫn rồi training búa xua, khát khô cổ họng mà lại hỏng được uống nước. Sếp đang bận test cho cái project mới nên giao hết việc lại cho mình, chùi ui, đuối như trái chuối luôn. Thằng Gerd còn gởi file báo lỗi về nữa chứ, ngồi coi mới thấy tá hỏa. Lại phải suy nghĩ cách cải thiện quy trình làm việc để chặn lỗi. Hời, nghĩ nát óc mà mới ra có 1 chỗ. Sao mình lại bị lôi kéo vô những công chuyện này vậy chời, mình hỏng làm cũng được mà, lương vẫn nhiêu đó, có sao đâu. Chắc tại tánh mình ưa tình cảm, có cảm tình với người nào thì sống chết gì cũng làm, bỏ ăn bỏ ngủ cũng làm. Cái thằng Gerd mắc dịch, ba trợn làm mình muốn khùng theo. Ờ, mà mình chỉ là người khùng thứ nhì thôi, người thứ nhứt chính là sếp mình, hà hà... Hỏng biết sao mà mình với mấy đứa trong nhóm cứ gọi Gerd là "thằng Gerd". Nếu Gerd là người Việt thì mọc ba đầu sáu tay mình cũng hỏng dám nữa, hắn hơn mình gần cả chục tuổi lận, thoai kệ, ai biểu hắn hỏng hỉu tiếng Việt chi? gáng chịu à, hơ hơ...

Tối nay lại phải làm việc nữa, cái file đó vẫn chưa đưa vào sử dụng nên mình sẽ chỉnh sửa thêm, chẳng biết thêm được bao nhiêu nhưng cứ làm, được bao nhiu đỡ bấy nhiu. Dù gì cũng là đang tự mình kíu mình, hỏng làm để ngồi sửa lỗi càng mệt mà mất thì giờ vô ích hơn.

Mới ăn bún bò xong, bị bột ngọt làm ê cái mặt, khó chịu quá đi. Hic...


 

 da1uhate
 member

 REF: 289126
 01/20/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Có những lúc ta thờ ơ, bạc bẽo với tình người để rồi sau đó lại hối tiếc. Một người bạn sắp lên phi cơ gởi tin chào ta, ta hờ hững đọc nhưng chẳng để tâm vì ta mãi còn bận rộn với những thú vui riêng mình. Đâu hiểu những ẩn ý sâu xa trong từng dòng chữ đó. Mãi tận 1 ngày sau, khi thầm nhớ lại những điều khác thường xung quanh người bạn đó thì ta chợt hoảng hốt. Vội vàng call back nhưng đã quá trễ, có lẽ người ta đã đặt chân lên một vùng đất xa lạ nào đó rồi. Và có thể vĩnh viễn sẽ chẳng còn gặp nhau. Tình người, tình bạn trong ta là như vậy sao? Một câu chúc lên đường bình an ta cũng không có?

Trầm lặng để suy nghĩ về chính mình. Lục tìm ký ức để thấy từng con người đã bước ngang qua cuộc đời ta. Đến nhẹ nhàng và ra đi cũng nhẹ nhàng như một thướt phim, chỉ có chạy tới mà không bao giờ trả lui. Rồi thì ta còn lại gì? Một khoảng trống cô đơn vô tận và ta bắt nhốt linh hồn mình trong khoảng trống đó.

Lại nhớ về một người đã xa rất xa ...


 

 da1uhate
 member

 REF: 291312
 01/24/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
5 rưỡi sáng, bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại chát chúa. Cầm ống nghe, Má bàn chuyện nhà, Má tính làm cái sân xi măng trước cửa để chiều chiều ra ngồi hóng mát. Ậm ừ cho xong chuyện, ý Má là ý trời mờ, ai dám cãi gì đâu. Mệt mỏi mở comp. Tối qua mình ngủ trễ. Có gì đó làm mình suy nghĩ hoài. Trước đó mình đi họp lớp rất vui mà, chẳng biết sao khi về nhà tâm trạng lại xoay vòng 180° như vậy.
Vô blog của lớp. Mới có 2 ngày không vô mà tụi nó tưng bừng ở trỏng. Chắc hỏng có lớp nào vui bằng lớp mình. Con gái con trai gì cũng vậy. Ngày nào cũng liên lạc với nhau, tháng nào cũng đi họp lớp. Thằng Bảo già còn mạnh miệng rủ qua Tết đi Vũng Tàu ăn hào ở đảo. Lại đi Vũng Tàu. Nhớ năm ngoái ăn Tết xong mình cũng đi Vũng Tàu với tụi nó. Một năm nữa lại sắp trôi qua rồi. Kiểm điểm lại những gì mình đã làm, hình như chẳng có cái gì ra hồn.

7:15'. Đi làm. Hôm nay hứa vô sớm giải quyết hold job cho tụi trong group. Dạo này mình ưa đi trễ. Thiệt hỏng giống với mình trước đây chút nào. Mình thay đổi rồi chăng?


 

 da1uhate
 member

 REF: 291626
 01/25/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Sáng nay chẳng biết mình bị làm sao nữa? Vô chỗ làm quên check in, tới hồi bên hành chánh nhân sự báo mới biết là quên. Hừ! Coi như dính một vết sẹo thời gian. Hôm nay phải giao hàng nên làm túi bụi, update lỗi cho mấy đứa trong group mà mình cũng không từ tốn nhỏ nhẹ như mọi khi được, tự nhiên thấy mình nói sang sảng, i như bực tức điều gì mà chưa trút ra được. Chị Tuyền nói mình được đề nghị thưởng 3 tháng lương Tết. Tiền vô đầy túi nhưng sao chẳng thấy dzui. Người ta cứ chạy theo công danh, lợi lộc nhưng khi nắm nó trong tay rồi thì lại thấy không còn gì thú vị. À, có lẽ cá tánh con người là vậy, thích đuổi bắt và khi có rồi lại chán và muốn chơi một trò đuổi bắt khác chăng?
Chưa có bữa nào mình lại không muốn về nhà như hôm nay. Ngồi hoài ở công ty kiếm chuyện tám với bé Mai. Bé Mai rủ mình qua Tết mua vàng vì có khả năng vàng hạ, mua để dành nó lên bán kiếm lời. Trò chơi mới đây hả? Chụp giựt giống thiên hạ. Mình có quen hông chời? Nhưng nếu đem nó ra làm trò tiêu khiển thì cũng vui vui chứ, lỗ thì chắc hỏng nhiều nhưng có thể mỗi lần lời thì mình lại dzui hỏng biết chừng.
Sếp khuyên mình nên học tiếng Đức. Mình ghét thứ tiếng đó nhưng bây giờ công việc cần thì sao? Không học thì cũng chẳng chết thằng Tây nào mà học thì cũng hỏng mất mát gì, chỉ mất thời gian xíu thôi. Hừm, sẽ suy nghĩ lại. Biết nhiều đôi khi cũng là một cái dở, dở ẹc, dở thậm tệ.


 

 da1uhate
 member

 REF: 292439
 01/26/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Đọc những dòng tâm sự của 1 cô bé nào đó, tự nhiên bật cười. Cười vì thiên hạ ai ai cũng phải vướng víu chữ tình. Ái tình là gì mà nó khiến con người ta lúc thì ngây ngất lúc thì vật vã?

Khi lý trí bùng dậy mạnh mẽ thì ái tình có ý nghĩa gì đâu? Và con người ta bắt đầu hoạch định cái này cái nọ, làm sao để phần thiệt thòi về kẻ khác chứ không phải mình. Trong cuộc đời mỗi người có ai đếm rằng mình đã mấy lần yêu rồi tan vỡ? Người dễ dãi thì là nhiều lần, người bình thường thì > 1 lần còn người khó tính? Chắc chỉ 1 lần duy nhứt và trái tim người ta sẽ mang vết sẹo vĩnh viễn. Người ta sẽ đưa ra những qui tắc để tự ràng buộc mình, sẽ không để cho ai đó khám phá mình như một nửa kia đã từng khám phá, and the door is only one time to open then after that, it will closed forever.

Cuộc sống thì vẫn tiếp diễn, yêu đương chỉ là một phần của cuộc sống. Khi người ta lớn hơn, trưởng thành hơn thì suy nghĩ về cuộc đời cũng đổi khác. Trải qua nhiều sự việc trong đời thì người ta lại càng thấy khó lý giải cho những gì đã xảy ra. Khi còn trẻ tuổi, chẳng ai tin vào cái gì đó huyền hoặc, tin vào những gì đi ngược với khoa học. Nhưng khi những đợt sóng đời ào ạt xô đẩy, vồ vập làm ướt thân thể và khi khô ráo chỉ còn để lại lớp muối mằn mặn khiến con người ta hụt hẫng. Hụt hẫng trong sự cô đơn khi tâm hồn mình đang loay hoay giữa vùng gió xoáy. Chẳng có một ai có thể đưa tay ra cứu vớt bằng chính bản thân mình tự cứu mình. Giải pháp hay nhứt lúc này là tìm về với tâm linh. Khi tâm người ta tĩnh tại thì cũng có nghĩa là cuộc sống sẽ nhẹ nhàng thanh thản, những hỉ nộ ái ố đời thường tuy có cũng như không. Được như vậy thì sung sướng biết bao nhiêu...


 

 da1uhate
 member

 REF: 293065
 01/28/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Ngồi ngắm vòm trời xanh trong qua ô cửa kính xe. Nắng đã tắt, vài đám mây trắng mỏng giăng hờ hững, tán lá xanh biếc của cây hoàng điệp in đậm lên nền trời càng tạo cho người ta cảm giác êm ả của khoảng thời gian cuối ngày. Lòng nặng trĩu một cái gì đó vời vợi xa xăm. Nhìn đó, thấy đó, nghĩ đó rồi cũng như không. Mọi thứ đều vụt qua thật nhanh như cảnh vật bên ngoài khung cửa kính. Cảm giác chán ngấy, chán tất cả mọi thứ. Tự nhiên thèm được bắt chuyện với một người xa lạ, trao đổi với nhau một vài điều gì đó chắc là thú vị lắm.

Một tuần nữa là đến Tết. Mình chẳng mong Tết như mọi người. Mình chán Tết. Con người ta chỉ buồn nhất và tuyệt vọng nhất khi những người mà họ thương yêu không hiểu họ. Đã bao nhiêu lần mình rơi vô trạng thái này rồi? Không nhớ nổi nữa. Tại sao mình không được như người ta, tại sao mình phải chịu những áp lực lẽ ra không đáng có? Áp lực về tình cảm là cái khiến mình khổ sở nhất, đôi khi nó dẫn mình đến những ý nghĩ điên rồ. Nguồn động lực sống duy nhất bị vỡ tan thì còn gì để con người ta phải níu kéo?

Lúc này mình muốn hét lên, ném vỡ tung những thứ đang gặm nhắm trong lòng. Cổ họng uất nghẹn, mệt mỏi... muốn bỏ đi đâu đó thật xa, đi như một kẻ hèn nhát đang trốn tránh cuộc đời.



 

 da1uhate
 member

 REF: 293689
 01/29/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Một ngày mới lại bắt đầu, chán nản đến cùng cực, chẳng muốn đi làm nữa, chỉ muốn nằm ở nhà. Mình đổ nhớt làm biếng rồi chăng? Mình chưa thể lấy thăng bằng trở lại được. Nếu bây giờ mình ở nhà thì sau Tết mình sẽ khó xin nghỉ được. Sau Tết mình có quá nhiều kế hoạch để đi du lịch mà. Thôi thì cố chịu đấm ăn xôi.

Lẽ ra tuần này mình phải bận rộn lắm nhưng mình cứ coi như không. Chẳng thiết làm việc gì, bạn bè réo đi "ăn nhậu" tiễn đưa năm cũ mình cũng từ hoài, nói là bận "linh tinh". Mà có bận bịu gì đâu, về nhà sớm thì cũng ngồi vào net, đọc rồi nghe, nghe rồi đọc, chẳng cần gặp ai, chẳng cần nhớ ai.

Có những khoảng thời gian con người ta mệt mỏi với xung quanh. Có khi nào mình bị giống 1 người bạn ở us hông? Bị stress nặng đến nỗi phải uống thuốc an thần mỗi ngày. Ai đó đã nói "người điên là người hạnh phúc nhất"...


 

 amoremio
 member

 REF: 293922
 01/30/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Photobucket


Mến tặng D, chúc vui.
PC


 

 da1uhate
 member

 REF: 295807
 02/02/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Hi PC, lâu quá mới thấy ghé ha, lúc này phẻ hong? Sắp Tết rồi, có ai hứa lì xì chưa nè? Nếu chưa thì mùng 4 gặp D nha, D mở hàng cho, hehe...

---
Bài viết cuối năm con ủn ỉn...

2 giờ sáng 27 Tết. Kết thúc được mọi công việc cần phải làm, bây giờ chỉ còn khăn gói lên đường về quê ăn Tết với song thân. Nhớ 5 năm về trước, cũng có 1 con nhỏ, náo nức về quê ăn Tết đến độ không ngủ được, người cứ bồn chồn thơ thẩn. 5 năm sau, cũng chính con nhỏ đó cũng không ngủ được nhưng vì lý do khác, nhiều việc để lo toan sắp xếp và thời gian không chờ đợi nó. Một năm qua nó đã làm được những gì nhỉ, công việc thuận lợi hơn nhưng rồi cũng khó khăn hơn khiến nó khó chịu trong lòng nhưng chẳng thể nói ra với ai được. Tình cảm thì nó vẫn đi về một mình thường xuyên mặc dù lâu lâu thấy có 1 người khác phái xuất hiện ở cổng nhà nó. Nó sống lặng lẽ với cái xóm này, nó lẳng lặng đi ra đi vô cái hẻm mà hiếm khi nói chuyện với ai. Nhưng kể ra thì nó cũng quen được một số người, hừm, nếu nói văn vẻ thì là "người có giao dịch" với nó. Người thứ nhứt là chị bán sữa đậu xanh. Sáng nào nó cũng ghé mua 1 bịch để mang theo đi làm. Đôi khi chị cũng hỏi han và cười với nó. Có lần chị ghẹo "Ông anh chị ổng nói em giống cô gái Nhựt quá hà, mai mốt lấy chồng nhớ lấy chồng nước ngoài nha, để đẻ con cho đẹp đó". Nó cười, cười với cái suy nghĩ ngồ ngộ của người ta, người Việt với nhau còn chưa thể hiểu và thông cảm cho nhau thì nói gì tới ngoại quốc... Người thứ nhì mà nó giao dịch là bác xe ôm hay đậu đầu hẻm. Bởi vì những lúc nó đi bơi một mình hay đi ra bến xe để về quê thì đều phải nhờ Bác đưa đi dùm. Mỗi lần thấy nó đi ngang qua thì dù Bác đang đọc sách cũng ngẩng lên cười và hỏi "đi làm hả bé?" Nó cũng cười đáp lại "Dạ" mà chẳng nói gì thêm. Hỏng phải nó hỏng biết nói chuyện hay trả lời người lớn mà nó đang vội đi làm chứ thiệt ra thì nó cũng thích bàn thời sự chính sự với bác lắm. Nó ưa nghe Bác kể chuyện hồi xưa, chuyện linh tinh mà nó chưa được biết...
Năm nay Tết nó thấy hỏng dzui. Bạn bè hẹn nhau họp lớp mùng Ba ở nhà "em gái Đức Việt" nhưng chắc nó sẽ hông đi. Nó ngán cái nắng, cái gió của vùng Ba Má nó ở, nhưng nếu đem so với cái nắng cái gió ở miền biển thì chắc còn thua xa. Nhớ lại những đợt đi Phan Rang, Vũng Tàu mà nó rùng mình. Cả đêm nó hỏng ngủ được ra ngồi ngoài cái xích đu dưới gốc dừa, nghe lá dừa xào xạc không ngừng, nó mới nhận ra rằng ở miền duyên hải thì chẳng bao giờ ngưng gió. Đất thì khô khan, gió thì nóng rát, đáng sợ thật. Nhìn mấy đứa con nít cởi trần đen nhem nhẻm chạy tung tăng mà mắc cười. Tụi nhóc đúng là không biết sợ thứ gì, tại sao người lớn lại phải sợ? Nó đã hẹn với 1 nhỏ đồng nghiệp rằng hè này sẽ trở lại vịnh Vĩnh Hy ngoài Phan Rang chơi lần nữa. Lần này nó sẽ không ở khách sạn mà ở nhà nhỏ đó, nó thích như vậy lắm. Nó muốn tìm hiểu cuộc sống của người ta, nếp sinh hoạt của người ta, thấy để hiểu thêm một chút về những cái gì ở xung quanh mình, thấy để biết đâu là đúng, đâu là sai rồi chọn cho mình lập trường sống, chẳng nghe ai mà cũng chẳng cần theo ai.
Không biết năm nay "cố nhân" có ghé thăm nó hông? Chắc bây giờ vẫn còn đẹp trai như thuở nào. Hồi đó, ai cũng nói nó và người ta xứng đôi. Xứng là xứng làm sao? Chắc ý nói hai đứa trắng trẻo dễ nhìn giống nhau. Người ta thì được con gái mê lắm, mê cái vẻ ngoài bảnh bao chải chuốt y như tài tử. Còn nó? Cũng chẳng biết tại sao lại chịu ưng người ta làm bồ? Chắc tại vì hai đứa học chung từ tiểu học cho tới lớn nên cảm giác thân quen quá đâm ra lầm tưởng? Hì! Nói gì thì nói, có duyên có nợ với nhau hay không cũng tại do số phận cả thôi. Hơn 1 năm rồi nó cũng chưa gặp chưa nói chuyên với người ta, hai đứa chỉ biết tin nhau qua message. Có lẽ người ta cần thời gian để quên nó, nó cũng hỏng muốn làm ai phải đau khổ hết. Ờ, mà nó sai rồi, ít ra thì sắp sửa có một con nhạn lại trúng mũi tên yêu của nó nữa, chắc kiếp trước nó ăn ở không được nhân đức hay sao mà kiếp này nó tạo nghiệp nhiều quá. Nhắc tới nhà Phật lại nhớ anh trai, nó chưa có đem thơ Đạo của anh trai đi viết Thư Pháp nữa, chắc đợi ăn Tết xong. Hì, lại hứa hẹn...
Hồi nãy qua dì Ba chơi, dì Ba biểu qua Tết đi nghĩa trang quân đội Biên Hòa với dì Ba, hic... năm ngoái nó đi rồi. Cũng ăn Tết xong là nó rủ rê bé Mai, rồi 2 đứa mò mẫm đường đi theo sự chỉ dẫn của người ta. Leo lên leo xuống hết mấy chặng xe bus mới tới nơi. Hai đứa đi như 2 con nhái đi thám hiểm, vừa thích vừa sợ. Cảm giác bùi ngùi khi đứng trước một vùng hoang vu rộng lớn mà tịch mịch như vậy, nó nhớ nó có làm mấy bài thơ về khu nghĩa trang trong quyển sổ tay, hỏng biết bỏ ở đâu rồi...

3:00, chắc phải ngủ chút xíu để 4:00 AM đề pa qua nhà chị Sâm, Tết nhứt làm chi cho khổ thân dữ vậy nè, hic...


 

 da1uhate
 member

 REF: 299302
 02/10/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Bắt đầu 1 tuần làm việc của năm mới. Sáng ngủ dậy nhận được lời chúc thấy vui. Một cảm giác lạ, không biết có phải cảm giác mà mình đã kiếm tìm bấy lâu nay không. Cái cảm giác mình nhỏ bé trước một người khác, mình phải im lặng để lắng nghe người ta. Mình thích vậy, lại giống như thuở còn anh Hiệp, nói chuyện với nhau lúc nào cũng không hết chuyện và luôn luôn tôn trọng lẫn nhau. Mong rằng mình sẽ giữ được như vậy hoài. Một lần vấp ngã chắc cũng đủ để mình khôn hơn.

Hai vì sao lạc thì sao hả? Có gặp nhau không? Hì! Chắc phải chờ tương lai trả lời.

Năm nay mình lớn thêm một tuổi rồi. Lớn xộn rồi, ai cũng nói vậy hết. Phải làm gì cho ra hồn chứ, hừ! Chắc là sẽ dẹp, dẹp hết mấy vụ tào lao ngày ngày trên net, chuyên tâm đọc để hiểu thêm mấy thứ mình thích. He he... không khéo lại thành con mọt sách mất thôi.

Sài Gòn ngày Tết vắng hoe. Phải chi ngày nào cũng vắng vậy thì đỡ biết mấy. Hôm qua đi qua nhà mợ 5, gặp bé Đu Đủ. Ngồi nghe nó nói chuyện thấy mắc cười. Trong mấy anh chị em trong nhà, chắc chỉ có mình là nói chuyện với nó được. Ai cũng nghĩ là nó khờ khờ nhưng chịu khó nói chuyện sử với nó đi, sẽ hết hồn liền cho coi. Thằng nhóc chịu tìm tòi nghiên cứu ghê, nó nhận định tình hình VN, Trung Quốc, Mỹ, Liên Xô nghe y như chính trị gia. Nhưng mà lâu lâu nói chuyện 1 lần thôi, nói nhiều mình cũng lậm vô con đường đó thì mệt à. Chuyện lịch sử, chuyện quốc gia nghe để mà biết, chớ hiểu nhiều cũng chẳng ích lợi gì, có khi còn mang họa. Cái gì mà người ta nói là "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ" hihi... hỏng dám, đó là chuyện con trai. Con gái là "Công, dung, ngôn, hạnh". Mình được mấy chữ chời? Hỏng biết, riêng chữ dung thì được chấm 7, hehe... trên 5 đối với anh thầy giáo khó tính mà mừng lắm òi. Cám ơn anh thầy kiếng cận nhe. Em đang đi tìm ngôi sao lùn trắng nè. Anh có phải là ngôi sao lùn màu trắng hong?


 

 Page  Previous Page  1  2  3  4 5  6  7  8  9 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network