nangsg0607
member
ID 25099
06/11/2007
|
BỨC THƯ T̀NH ĐẦU TIÊN...
Lần đầu khi tôi nghe bài hát này trong một khung cảnh lăng mạn cùng bạn bè quán cafe quen, sau tiếng cười đùa gịn tan...bất chợt im lặng...chỉ để lắng nghe trọn vẹn lời yêu nồng nàn của bài hát...
Thế mà có lúc tôi đă ước mơ điều ấy đến với ḿnh:
Khi anh đưa mắt nh́n em qua tấm gương
Ta đă gặp nhau, bối rối thật lâu
Đêm nay dường như những ánh mắt muốn đi kiếm t́m nhau.
Anh muốn nói với em những điều thật lớn lao
Sẽ luôn ở đây, nơi tim anh, t́nh yêu bất tận
Phút giây anh nghẹn lời, v́ biết em yêu anh
Và anh sẽ là người đàn ông của đời em
Anh đă mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ
V́ yêu em, ngày mai anh thêm vững bước trên con đường dài
Em có nghe mùa đông, những ngọn đèn vàng
Anh nhớ em
Anh nhớ em ! miên man bên trang thư t́nh gửi đến em
Bạn đời ơi,
Anh mơ mỗi sớm tỉnh giấc,
Mắt anh kiếm t́m,
Tai anh lắng nghe,
Môi anh cất tiếng gọi,
Và ṿng tay anh rộng mở đón em vào ḷng.
...Mơ... Để rồi kiếm t́m...!
12.06.2007
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
nangsg0607
member
REF: 201643
08/16/2007
|
Mến chào bạn cafekho,
Trong nền kinh tế thị trường luôn tôn trọng và đề cao mối quan hệ cung-cầu. Sản phẩm nghệ thuật đang dần được xem như một dạng hàng hoá đặc biệt, nhất là trong thời đại công nghệ thông tin (đúng nghĩa: không đăng kư bản quyền th́ chuyện sao chép không tránh khỏi tại nước ta và khi đăng tải rộng răi trở thành sản phẩm chung của công chúng, bản thân tác giả cũng muốn thế: sức hút sản phẩm ḿnh tạo ra từ cộng đồng). Thơ ca cũng không là một ngoại lệ.
Bởi thế, câu nói trích của JERZYLEC đúng với nơi ông sống (theo nghĩa bóng Cafekho đề cập, miễn phân tích nghĩa đen).Có chăng là, tác giả được tôn trọng về vai tṛ sáng tạo trí tuệ, người sử dụng sẽ gắn kèm theo sản phẩm.
Hihi...Quay lại bài thơ cuối "Biển, Núi, Sóng và em của NT Đỗ Trung Quân", nắng SG trước hết vẫn cám ơn ân t́nh MYT dành cho em.
Lư giải chút cho vui ḷng cafe nhé!
Giả sử t́nh huống: Sáng thức dậy muộn v́ đêm qua tâm t́nh với vợ, mơ màng chuẩn bị buổi họp khẩn. Nhớ đến nắng SG nên MYT chỉ kịp post gửi đi mà không kịp đọc lại, làm rơi tác giả dọc đường chưa kịp nhặt gắn vào bài thơ th́ mạng không kết nối v́ thông báo của Sở Điện Lực: cúp điện toàn thành phố (mặc dù mưa lớn mấy ngày qua nhưng nhiều nhà máy thủy điện vẫn liên tục nộp đề án xây dựng hạ tầng trên Bộ đấy thui)...Vui rồi chứ bạn.
Dù sao vẫn cám ơn sự quan tâm của mọi người đă để mắt đến trang này.
16.08.07
|
|
nangsg0607
member
REF: 201711
08/16/2007
|
PHẦN QUAN TRỌNG NHẤT TRÊN CƠ THỂ
Thửơ nhỏ có lần mẹ hỏi tôi: "Phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?'
Lần đầu, tôi trả lời là âm thanh ở tai. Mẹ lắc đầu và nói "Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ".
Vài năm sau, tôi cho rằng h́nh ảnh từ đôi mắt nh́n mọi sự vật là quan trọng nhất. Mẹ âu yếm nh́n tôi "Con đă học được nhiều rồi đấy nhưng câu trả lời của con chưa đúng v́ vẫn c̣n rất nhiều người bị mù".
Đă bao lần và lần nào cũng vậy, mẹ trả lời tôi "không đúng nhưng con của mẹ đă biết nghĩ và mẹ mừng v́ điều ấy, con yêu của mẹ".
Rồi khi ông tôi mất, mọi người đều thương tiếc ông. Ba tôi, một con người cứng rắn nhưng cũng đă khóc. Mẹ con tôi đến bên cạnh ông nói lời vĩnh biệt lần cuối và mẹ đă th́ thầm bên tai tôi "Con đă t́m được câu trả lời chưa?".
Tôi hơi ngạc nhiên v́ đó là tṛ đùa hai mẹ con thời c̣n niên thiếu, nắm tay tôi mẹ nói:
"Con ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể là BỜ VAI. Bởi v́, đó là nơi người thân con có thể dựa vào khi họ khóc, khi họ cần một chỗ dựa an ủi và nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều t́nh thương để mỗi khi con khóc lại có một bờ vai cho con có thể ngả vào".
Từ đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là cái tôi ích kỷ của bản thân mà là tâm biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
Tôi cần một bờ vai như thế và bạn sẽ có...
17.08.07
|
|
cafekho
member
REF: 202117
08/16/2007
|
Ừ, cafe thấy vui rồi.. sorry nếu làm phiền hà các bạn và một ai đó..
Tại v́ cũng thần tượng nhà thơ Đỗ Trung Quân nên hơi bùn, hơ hơ..
Và cũng thấy nhiều bài bị bỏ quên tên nên mới phải suy nghĩ lại, phải lên tiếng, chứ ko riêng ǵ một bài của nhà thơ Đỗ Trung Quân..
Đời mà, các nhà thơ rất rất muốn thơ của ḿnh đến với công chúng bằng h́nh thức này kia nhưng nếu "t́nh nhân" của ḿnh đi du lịch mà quên luôn ḿnh là ai th́ t́nh huống này ngại ngùng lắm ru..
Ui, hôm qua mới coi một câu chuyện bàn căi về chuyện bản quyền đến mà xấu hổ, kẻ bảo của ḿnh, người kia giành của tôi.. Thế mà ả thơ,văn đó chả lên tiếng là vợ(chồng) của ai.. chịu nổi hôn ..!!! Tính quánh ghen giùm mờ ko biết cặp đôi thật sự là đâu.. pó tay, nhờ thày bói coi giùm luôn, thày bói cũng bó quẻ luôn.. hihi...
À, bài sưu tầm "Phần quan trọng nhất của cơ thể" Nắng Sài G̣n vừa post đây cũng hay luôn..
Cảm ơn v́ đă bị tôi làm phiền..hihi..
---
Để bài thơ đủ đầy t́nh cảm, tâm lư, xă hội.. vào đây cho nó đừng lạc loài ha..
CÁch THể HAi CÂu
Mùa xuân về ban tặng Mẹ lo âu
Nụ cười đi đâu bàn chân xuôi ngược.
Cành thấp dâng hoa
Cành cao đón lộc.
Cha cất thời gian cuối cḥm râu bĩ cực
Chờ thái lai qua hun hút đường cày
Em giờ về ngại qua lối cỏ may
Khoe son giả trên vành môi thật
Mọi cuộc đời đều lớn lên từ đất
Mà đôi khi vô cớ trách trời
Vui và buồn là đũa một đôi
Cứ ẩn hiện trong cơi người bất diệt
Măi không em, bạc tiền đi biền biệt
Cho tủi hờn hoang mắt kẻ thấp cơ
Con người ta khi đầy đủ niềm mơ
Lại chợt thèm về củ khoai củ sắn
Ớt vẫn măi cay
Ngải vàng măi đắng
Chỉ t́nh người nắng mưa thăng giáng
C̣n mùa xuân chưa lỗi hẹn bao giờ...
-PHan TÙng LƯu
---
|
|
nangsg0607
member
REF: 203745
08/20/2007
|
CÓ NHỮNG NGÀY NHƯ THẾ...
Mơ màng giấc ngủ đánh thức chuông điện thoại reo, trong cái giọng thèm ngủ của em nhừa nhựa đầu dây bên kia nghịch hoàn toàn với tôi đă chuẩn bị rời nhà đi làm. Thấy mà ghét! cái cô ǵ mà...
Thường ngày đi làm, công việc cứ cuốn trôi tôi theo những bận rộn không tên. Thỉnh thoảng trên đường công tác thấy đôi nam nữ bên nhau, ḷng tôi cảm giác bâng khuâng nhớ ai đó (!) gọi tạm nỗi nhớ không tên.
Điện thoại reo liên tục, việc với việc, sao mà toàn ai đâu...người mong nghe giọng nói th́ lại không (im bật) có lẽ là em bận việc. Vừa nghĩ đến th́ "Alô, Anh ơi. Ghét hông, hỗng nhớ em sao". Cũng hay nhỉ! Thần giao cách cảm chăng?
Chiều về, sắp hết một ngày mà việc vẫn c̣n đây, cô em gái vừa gọi điện thoại trách "lâu quá không thấy anh...anh cứ mải mê đi nhá...rồi nhá...đăi em kem đi anh". Tần ngần vài phút suy nghĩ, tôi lại phải lỗi hẹn cô em kết nghĩa không họ không hàng bởi chạnh ḷng nhớ "người muốn đi là em mà không được, bởi...". Thôi th́ ở nhà cho đỡ chạnh ḷng nhớ ai.
Ngày ba bữa ăn vẫn phải duy tŕ như một quán tính sinh tồn. Đêm khuya khi mà yên ắng đă trả về cho đường phố, lặng thinh!
Bên cạnh máy tính, nỗi nhớ cồn cào lại quay về...một người "Alô, em ơi..."
Em ở nơi đó có như anh???
Đếm từng ngày,
20.08.07
|
|
nangsg1007
member
REF: 240430
10/21/2007
|
|
|
muaxuan0108
member
REF: 272603
12/21/2007
|
Như bàn tay vô h́nh ông tơ - bà nguyệt đă dẫn đường cho ḿnh có Duyên kỳ ngộ và hạnh phúc tay trong tay.
Bài hát này dạo nền cho t́nh yêu ḿnh...Đă có một ngày như thế...
Cám ơn nhịp cầu duyên đă giúp ḿnh truyền tải, lưu giữ những ngày đầu thật đẹp và đẹp cả ngày sau.
Vài ḍng mỗi ngày, câu chuyện yêu thương như thay cho lời muốn nói đến anh "mỗi ngày" sau những bộn bề cuộc sống ngày mai nhé anh (!) và mến tặng các bạn đă từng quen.
21.12.07
|
|
muaxuan0108
member
REF: 272605
12/21/2007
|
QUY LUẬT CỦA T̀NH YÊU
Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga T́nh yêu: Ṣng phẳng, Ích kỷ và Vị tha.
Cả ba đều mang theo ḿnh hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau:
Ṣng phẳng: Cho = Nhận
Ích kỷ: Cho < Nhận
Vị tha: Cho > Nhận
Trong lúc rỗi răi ba người tán gẫu về hành lư của ḿnh. Ṣng phẳng lên tiếng:
- Tôi thấy hành lư của các anh lệch lạc, thật khó mang theo. C̣n tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng.
- Anh làm thế nào cho cân được? Ích kỷ hỏi.
- Th́ tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái ǵ, tôi đều không thích. Tính tôi là vậy, không muốn mắc nợ hay mang ơn.
Ích kỷ:
- Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy: Tiền nhiều mua được nhiều, tiền ít mua được ít, không tiền không mua. Nhưng t́nh cảm đâu thể đong đếm theo cách đó.
Ṣng phẳng cười phá lên, rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên:
- Tôi nói vậy không đúng à?
- Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lư của anh bên Cho th́ nhẹ bên Nhận th́ nặng, vậy mà anh cũng nói được câu đó.
Ích kỷ nh́n lại 2 gói đồ của ḿnh, gật đầu. Ṣng phẳng thoáng bâng khuâng:
- Không phải lúc nào tôi cũng ṣng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như t́nh yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn, chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái th́ tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lư của tôi thường cân nhau.
Ích kỷ tán thành:
- Tôi thấy kiểu hành lư của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích ṣng phẳng cả trong t́nh yêu theo kiểu: “Ông rút chân gị, bà tḥ chai rượu”.
Ṣng phẳng trầm ngâm:
- Đôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều - ít, luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng, vô cảm.
Ích kỷ:
- Tôi cũng giống anh, luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về ḿnh nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho ḿnh thôi mà.
- Nhận nhiều như thế anh có hài ḷng không? Ṣng phẳng hỏi.
- Chả mấy khi tôi vừa ḷng. Tôi luôn canh cánh trong ḷng: Ḿnh có bị mất mát ǵ không? Cho như thế có nhiều quá không?
- Anh có người yêu không?
- Có chứ. Tôi rất yêu người yêu tôi là đằng khác. Nhưng tôi luôn lo sợ. Tôi sợ ḿnh cho nhiều quá lỡ t́nh yêu bỏ tôi đi th́ tôi chẳng được ǵ. Tôi không muốn nhận về tay trắng. Đó là nỗi ám ảnh của tôi.
Tàu qua cầu vượt sông Âu Io. Tiếng x́nh xịch của đầu máy át lời tâm sự của Ích kỷ. Qua khỏi cầu, tiếng ồn dịu lại, Ích kỷ và Ṣng phẳng lúc này mới nhớ tới người bạn đồng hành thứ ba. Vị tha năy giờ vẫn yên lặng lắng nghe. Khi thấy hai bạn hướng mắt về ḿnh mới khẽ khàng cất lời:
- Hai anh đều có lư lẽ của ḿnh. Lập luận của anh Ṣng phẳng thuần túy là của bộ óc, không có mấy liên hệ đến trái tim. Chính v́ vậy anh luôn thấy căng thẳng, mỏi mệt và đôi khi trống rỗng. C̣n anh Ích kỷ yêu ghét rơ ràng, nhưng t́nh yêu của anh là “v́ ḿnh, cho ḿnh”. Bởi yêu ḿnh quá mà anh thường trực lo sợ. Tôi nói vậy có phải không hai anh?
Ích kỷ và Ṣng phẳng đang mải nghĩ ngợi nên không trả lời. Vị tha nói thêm:
- Anh Ṣng phẳng nói đúng: Hành lư của tôi không cân - Cho nhiều hơn Nhận. Ấy là v́ t́nh cảm xuất phát tự đáy ḷng th́ rất chân thành và giản dị. Nó thấy rằng Cho là lẽ tự nhiên, không ǵ vui bằng làm cho người ḿnh thương yêu được hạnh phúc. Niềm vui khi dâng tặng làm vơi gánh nặng của tôi, cho tôi sự thanh thản, đủ đầy.
- Đủ đầy? Ṣng phẳng và Ích kỷ cũng thốt lên. Cho là mất chứ, cho nhiều th́ phải c̣n ít đi mới phải.
Vị tha mỉm cười:
- Đấy là về mặt vật chất, là quy luật trong Toán học thôi. Quy luật của t́nh yêu th́ khác. Lát nữa đến nơi, tôi sẽ chỉ cho các anh.
Ích kỷ và Ṣng phẳng nh́n gánh hành lư của Vị tha, lại nh́n hành lư của ḿnh, ḷng chưa hết băn khoăn. Cũng vừa lúc tàu đến ga T́nh yêu. Tàu chạy chậm dần, chậm dần rồi dừng hẳn.
Ngước nh́n vào sân ga, Ṣng phẳng và Ích kỷ đều trông thấy ḍng chữ có nội dung Vị tha vừa nhắc đến. Hai người rất đỗi ngạc nhiên v́ họ đi trên chuyến tàu nhiều lần, đến ga T́nh yêu đă nhiều mà chưa bao giờ thấy hàng chữ đó. Thực ra quy luật của T́nh yêu luôn có ở đó, nhưng chỉ những ai có trái tim nhạy cảm mới thấy và thấu hiểu.
Bạn thân mến, tôi sẽ không nói hàng chữ trên sân ga T́nh yêu nói ǵ v́ tôi chắc bạn cũng đoán ra được. Để kết thúc câu chuyện, tôi chỉ xin tiết lộ về những người sẽ đón 3 hành khách của chúng ta cùng hành lư Cho và Nhận của mỗi người: Đón Ṣng phẳng là Khô khan, Ích kỷ sánh đôi cùng Bất an, và người đón đợi Vị tha chính là "HẠNH PHÚC".
21.12.07
|
|
muaxuan0108
member
REF: 274692
12/24/2007
|
YÊU...Từ A đến Z
A - (Absolutely amaze) - Luôn chứng tỏ sự tôn sùng tuyệt đối của bạn với đối phương. Hăy để họ biết điều đó qua những cách cư xử “không giống ai” của bạn. Bạn yêu chính bản thân người ấy, dù họ là ai. Tránh coi những hành động yêu thương của đối phương như điều nghiễm nhiên phải có.
B (Believe) - Tin tưởng vào bản năng của ḿnh. Hăy làm bất cứ điều ǵ bạn muốn làm cho người ấy, đơn giản chỉ v́ bạn thích. T́nh cảm là tự nhiên, đến và đi theo sự mách bảo của con tim. Lí trí không có sức mạnh ǵ trong vấn đề yêu cả.
C (Cuddle) - Âu yếm. Đó là một hành động hết sức b́nh thường mang hai người lại gần nhau hơn và thấy ấm áp hơn.
D (Discover) - Khám phá những cử chỉ và hành động yêu mới để chuyện yêu thêm phần thú vị. Gửi tin nhắn yêu thương trên bảng thông báo chung của gia đ́nh, gửi tặng nàng một bản t́nh ca qua đài, hay gọi điện cho nàng chỉ để nói “anh yêu em”.
E (Entice) - Lôi kéo nàng vào cuộc với thử nghiệm mới trong chuyện “yêu”. Rập khuôn một kiểu sẽ khiến cả hai nhàm chán. Sự măn nguyện của hai người luôn là tiêu chí hàng đầu.
F (Flirt) - Tán tỉnh. Đừng cho rằng khi đă có được nàng th́ không cần phải “thả mồi bắt bóng” nữa. Đôi khi giả vờ như c̣n đang ở giai đoạn đầu của yêu đương cũng là điều thú vị.
G (Gaze) - Nh́n say đắm vào mắt đối phương và nhẹ nhàng gửi thông điệp yêu đến họ mà không phải nói lời nào.
H (Have) - Có một bữa tiệc t́nh yêu giữa hai người nhân kỷ niệm ngày nói lời yêu hay vào dịp sinh nhật nàng chẳng hạn. Nhạc, ánh nến và bữa tối là tất cả những ǵ nàng cần khi ở bên bạn, trong những giây phút lăng mạn thế này.
I (Indulge) - Nuông chiều những khát vọng của đối phương. Hăy viết những điều bạn muốn lên một tờ giấy và bí mật bỏ vào ví của nàng/chàng. Bạn sẽ thấy ngạc nhiên đấy.
J (Joke) - Vui đùa bên nhau là những giây phút khó quên nhất, hài hước khi bên nàng sẽ giúp bạn ghi được rất nhiều điểm. Nhưng nhớ đùa có giới hạn nếu không bạn sẽ gay go khi “đùa thành thật”.
K (Kiss) - Những nụ hôn có thể thay thế cho mọi lời nói hoa mĩ, bay bổng. Đặc biệt là một nụ hôn chúc ngủ ngon.
L (Love) - Yêu bằng cả trái tim và tâm hồn. Cả hai sẽ được trải qua những giây phút tuyệt vời với người ḿnh yêu chân thành. Đừng quên yêu chính bản thân ḿnh bạn nhé, đó cũng là một văn hoá khi yêu.
M (Massage) - Giúp chàng massage ngay tại nhà để quên đi những căng thẳng và mệt nhọc hàng ngày. Nếu có thể, hăy làm người yêu bất ngờ bằng những ngón nghề bạn học được. Thêm chút dầu thơm sẽ khiến mọi chuyện trở nên vô cùng hoàn hảo.
O (Offer) - Nấu bữa sáng cho chàng, dù chỉ là trứng và bánh ḿ. Đó sẽ là một khởi đầu tuyệt vời cho ngày mới.
P (Pretend) - Giả vờ bạn là một người yêu rất say mê. Hăy nghĩ xem ḿnh đă bỏ qua không làm những ǵ, và giờ sẽ cố gắng đền bù. Hoặc không hăy thử nghĩ xem cuộc đời bạn sẽ thế nào nếu thiếu anh/cô ấy để trân trọng hơn những ǵ ḿnh đang có.
Q (Quote) - Trích dẫn một bài thơ, một lời bái hát hay lời hay ư đẹp trên tấm thiệp để gửi đến người bạn yêu. Người ta sẽ hiểu được cảm giác của bạn chính xác là thế nào.
R (Remember) - Nhớ lấy những điều nhỏ nhất. Tôn trọng mọi sở thích của đối phương. Kỉ niệm sẽ đẹp nếu ta biết ǵn giữ và tôn trọng chúng.
S (Slow) - Những điệu nhảy chậm răi dưới ánh nến và nền nhạc du dương sẽ khiến bạn trở thành hoàng tử bạch mà trong ḷng nàng mà chẳng cần phải quá mất công.
T (Try) - Thử những cách yêu khác thật nhẹ nhàng và cẩn trọng. Mọi sự khởi đầu đẹp sẽ hứa hẹn một kết thúc có hậu.
U (Uncover) - Đừng che giấu cảm xúc hay suy nghĩ của bạn. Tṛ chuyện luôn mang lại những hiệu quả mà đến chính bạn cũng không ngờ tới. Hăy để cảm xúc được bày tỏ dưới ánh sáng của sự yêu thương và trân trọng.
V (Lời hứa) - Đừng quên hứa hẹn và hăy thực hiện lời hứa. Những lời hẹn ước luôn cần có trong t́nh yêu.
W (Watch) - Ngắm nh́n ánh hoàng hôn hay b́nh minh cùng với người bạn yêu. Lên đường đi dă ngoại với nàng vào một ngày nghỉ đẹp trời bạn nhé.
X (Xplore) - Khám phá những giấc mơ lăng mạn của bạn. Ngay lập tức thực hiện giấc mơ ấy thật ngoạn mục với nàng để chúng có thể trở thành hiện thực.
Y (Yearn) - Luôn khao khát được âu yếm, được ôm người ấy trong ṿng tay để có cảm giác nàng luôn bên bạn.
Z (Zzzzzzzzzz) - Hăy ngủ ngon trong ṿng tay của người ấy và mơ đến những giấc mơ đẹp. Hai bạn có thể học cách có cùng nhịp thở với nhau. Lúc đó hai người đă thực sự là một.
24.12.07
|
|
muaxuan0108
member
REF: 275299
12/25/2007
|
ĐÊM NHỚ
Đêm dài quá... sao em không ngủ được!
Nỗi nhớ anh cứ thao thức trong ḷng.
Chân nhẹ bước ra hàng hiên tĩnh lặng
Em, một ḿnh, bóng tối vây quanh...
Trên cao kia ngàn sao đang lấp lánh
Và bầu trời nhung thẫm. Đẹp. B́nh yên.
Biển ḷng em đang cồn cào cuộn sóng
Nhấn tim em ch́m tận đáy nhớ thương!
Gió vuốt ve, đêm huyền diệu dỗ dành
Lá không ngủ nên cây xào xạc măi
Em nghe như bao chuyện t́nh nhắc lại
Để em nguôi nỗi nhớ dâng đầy.
Sao em không là sao? Anh không là trời đêm?
Sao dẫu nhiều nhưng bầu trời vô tận
Bên nhau măi không bao giờ hờn dỗi
Trời đời đời ấp ủ những v́ sao!
Giờ này đây bao kẻ yêu nhau
Dắt tay nhau dưới trời đêm thơ mộng
Và bao người con tim đang thất vọng
Thổn thức nỗi cách xa. Da diết mong chờ...
Có thật chăng những thiên tinh của đêm?
Hay có chăng thần t́nh yêu Cupid?
Nếu quả có em mượn thần đôi cánh
Bay đến bên anh trong đêm nay!
Đêm th́ dài nhưng nỗi nhớ dài hơn...
Em không c̣n ngoài hàng hiên tĩnh lặng
Nỗi niềm yêu vẫn làm em khắc khoải.
Trong giấc mơ em nắm tay anh!
EVAN - 25.12.07
|
|
muaxuan0108
member
REF: 275912
12/26/2007
|
Suy ngẫm về "nhận thức" dành tặng bạn đọc ghé thăm trang này
DANH VÀ PHẬN - trích Web
Cách đây vào mươi năm, những từ như thân phận, an phận, biết phận... bị coi là đầy màu sắc phong kiến, thủ tiêu đấu tranh, phân biệt giai cấp, sang hèn, có học và vô học... Xă hội mới là b́nh đẳng, không có “phận” trước cho ai hết. Sự thô thiển hóa nào cũng gây hậu quả khôn lường. Và chúng ta ở khắp nơi đều phải trả giá cho sự thiếu đào sâu suy ngẫm. Một trong những cái giá đắt nhất là "mọi người không tự biết ḿnh là ai".
Chúng ta xua đuổi một ông hoàng đế, một đấng tối cao, một ông Giời... để sau đó bất cứ ai cũng tự cho ḿnh là vua, là Giời… trong mọi ứng xử. Họ quẳng vị trí của họ để cḥi sang vị trí của người khác. Kết quả của nó là sự lố bịch về văn hóa, dung túng hư danh, tạo ra vô số bất công trong đăi ngộ.
Càng ngày tự thân cuộc sống, bất chấp mọi ư muốn duy lư và mù quáng, cứ dần dần trả mỗi người về chỗ của họ. Càng ngày càng thấy sự cần thiết phải biết ḿnh là ai. Hăy biết ḿnh là ai trước khi đ̣i hỏi xă hội biết đến ḿnh. Giờ đây điều đó như một bắt buộc của tồn tại. Ṿng vo măi, nói tránh măi cuối cùng lại phải gọi đúng tên của vấn đề, ấy là danh và phận.
Thực ra có thể hiểu một cách đơn giản: Danh là cái người ta có (tài năng, học vấn, uy tín xă hội, khả năng cống hiến...). C̣n phận là cái người ta được (vị thế xă hội, công việc hàng ngày, sự v́ nể của mọi người, quyền lợi vật chất…) (Ở đây, tôi đă cố tránh xa khái niệm danh và phận của Khổng Tử để khỏi bị hiểu lầm). Hiểu như vậy vấn đề sẽ đơn giản, thậm chí như một hiển nhiên: Ai mà chả phải có danh và có phận.
Bởi v́ xă hội được thiết lập khi có từ hai người trở lên. Hay nói khác đi khi nào nảy sinh những quan hệ giữa các cá nhân, khi đó xuất hiện đời sống xă hội. Để con người có thể sống với nhau trong trật tự, người ta phải thỏa thuận định ra những nguyên tắc chung. Khi nguyên tắc đó được số đông thừa nhận th́ với mỗi cá nhân là sự bắt buộc phải theo và được gọi là Luật. Người Hy Lạp cổ dùng tiêu chí luật để phân biệt giữa văn minh (có luật) với dă man (chưa có luật).
Nhưng trong cuộc sống không phải hành vi nào cũng bị chi phối bởi Luật. Có hàng ngàn ứng xử không cần (và thực tế không thể) dùng luật để duy tŕ tính đúng đắn. Sự điều chỉnh hành vi ở đây dựa trên sự cảm ứng văn hóa (cái đó được cộng đồng tán dương, là cái có thể; cái đó bị cộng đồng lên án, là cái không thể). Nó tạo ra một thiết chế tinh thần mà luật không với tới. Một xă hội có văn hóa cao hay thấp phụ thuộc vào cái thiết chế tinh thần ấy. Văn hóa cao là trong ứng xử làm tăng phẩm giá của nhau, tôn nhau cao lên. Ngược lại hạ giá, hạ nhục nhau hoặc thường thấy hơn, tạo ra sự khó chịu cho nhau… là biểu hiện của văn hóa thấp.
Trong một cộng đồng luôn luôn chênh lệch nhau về học vấn, tŕnh độ văn hóa (điều này, trừ ảo tưởng hay dối trá ra, sẽ là một thực tế vĩnh viễn) lại luôn luôn va vấp về quyền lợi, th́ tự biết ḿnh là ai, tự biết ḿnh được ǵ, tức là ư thức về danh và phận, sẽ loại trừ được hầu hết các t́nh huống (đa số là không lường trước) đẩy ḿnh đến chỗ thất thố, kệch cỡm, lố bịch, gây tổn thương cho người khác, nhiễu loạn trật tự và hạ thấp ḿnh. Biết danh và phận ḿnh sẽ có sự hồn nhiên trong ứng xử và công việc, không phải khổ sở đố kị với người khác, tức là tự tôn cao ḿnh lên. Hậu quả của sự chịu ư thức về danh và phận đă cho ra vô vàn ứng xử thiếu văn hóa mà chúng ta bắt gặp hàng ngày: nịnh trên nạt dưới của bất kỳ ai tự cho ḿnh có quyền; nhân viên mậu dịch giật lại hàng từ tay khách hàng khi bị chê bai; lái xe yêu sách hành khách, tinh tướng với thủ trưởng; nhân viên bảo vệ hành hạ người có nhu cầu làm việc với cơ quan ḿnh; hộ lư mắng bệnh nhân; kẻ dốt nát khinh người có học; kẻ lười nhác đ̣i quyền lợi cao hơn người tận tâm cống hiến… Tệ hơn là người ta muốn quan trọng hóa ḿnh bằng cách hạ nhục người khác. Đó là căn bệnh kinh niên nhức nhối, có khả năng hủy hoại những nền tảng giá trị tích cóp hàng ngàn năm.
Và suy đến cùng, nó chính là đầu mối của "loạn". Trước hết là loạn các thứ tự giá trị.
26.12.07
|
|
muaxuan0108
member
REF: 279039
01/01/2008
|
CUNG CHÚC TÂN XUÂN VẠN SỰ NHƯ Ư - NĂM 2008
CUNG kính mời nhau chén rượu nồng
CHÚC mừng năm đến tiễn năm sang
TÂN niên phúc lộc khơi vào dạ
XUÂN mới tài danh khởi thỏa ḷng
VẠN chuyên lo toan thay đổi hết
SỰ ǵ bế tắc thảy hanh thông
NHƯ anh, như chị, bằng bè bạn
...Ư nguyện, duyên lành đẹp ước mong.
01-01-2008
|
|
muaxuan0108
member
REF: 279059
01/01/2008
|
ÚP MẶT VÀO TƯỜNG - HoaNip
Úp mặt vào tường tôi nh́n thấy
khung cảnh b́nh yên của bức tường
đâu như loài người sau lưng vậy
chiến tranh, khủng bố nhuốm đau thương.
Úp mặt vào tường tôi nh́n thấy
đàn kiến trăm con đi một hàng
đâu như loài người sau lưng vậy
bon chen, giành giật phá tan hoang.
Úp mặt vào tường tôi nh́n thấy
mọi thứ ở sau một kiếp người
công danh quyền lực nhiều cách mấy
cuối cùng cũng bỏ lại sau lưng.
Úp mặt vào tường tôi nh́n thấy...
02.01.2008
(Đọc cũng thấy hay hay)
|
|
nhinho
member
REF: 279111
01/01/2008
|
Chết nỗi!
Cái topic này đă rơi xuống rất sâu c̣n bới lên làm ǵ?
Mà đọc lướt qua từ đầu đến cuối thấy nội dung trang này không có ǵ mới nhưng thấy bỗng nhiên có thêm mấy cái nick nhảy vào đ̣i làm chủ nhà! Buồn cười....
Nhí Nhố nghĩ: Sinh lăo bệnh tử là quy luật ở đời, vậy chúng ta nên chiếu theo trời đất cho nó tự động phân huỷ chứ ạ?
Đời sống của chúng ta c̣n nhiều việc cần làm quan trọng và thiết thực hơn nhiều cái việc copy bài vở nơi khác về và dán vào để câu số view? Viết được theo cách riêng để sáng tạo th́ tốt, bằng không th́ chát chít và spam bài nhảm nhí như phần đông mọi người cho có bạn bè chứ ạ? Ngồi riêng một góc và ngâm thơ một ḿnh th́ có vẻ không b́nh thường.
Đôi chút nhỏ to, bày tỏ sự thất vọng thực sự!
Nhí nhố!
|
|
muaxuan0108
member
REF: 279164
01/02/2008
|
Chào Nhí Nhố (!)
Tôi đọc rất kĩ lời b́nh của bạn, đang lắng nghe lại chính ḿnh.
Bạn nói đúng: quy luật sinh tồn không do ḿnh. Đúng là ở ngoài có nhiều chuyện phải làm hơn, thiết thực và quan trọng NHƯNG...
Xin lỗi! Có lẽ tôi đă làm phiền chủ đề này: Nó đẹp, tôi không nỡ làm "hoan ố" khi mang tâm trạng ḿnh:cũng đang "thất vọng" như bạn và cả những hỉ, nộ, ái, ố ở cuộc sống thực vào đây.
Tôi vẫn hi vọng dựa vào cái đẹp ở đây, câu từ không do ḿnh tạo ra chỉ để t́m niềm vui riêng ḿnh, đỡ nhạt nhẽo bởi "thực tế" và cho chính ḿnh ḷng tin khi ḷng ḿnh có nhiều điều khó hiểu.
Nhật kí cá nhân tôi cũng có đấy nhưng không buồn viết.
Tất cả các bạn ở đây đang ẩn ḿnh, tôi không quan tâm ai đă đọc nhưng vẫn thấy nhẹ nhàng khi có ai đó đọc được suy nghĩ ḿnh trong từng câu chữ "dựa dẫm của người khác".
Tôi không b́nh thường: Tùy bạn nghĩ. Dù sao vẫn cám ơn bạn đă góp ư.
Bạn đă cho tôi "một cái tát" để "tỉnh" và hiểu rằng đây là nơi "không dành" cho tôi nên quay về thế giới riêng vốn có của ḿnh, cho dù câm lặng dấu ḿnh để rồi "ḿnh tôi với tôi".
Vâng, một lần nữa cám ơn (!)
Tạm biệt
|
|
muaxuan0108
member
REF: 279167
01/02/2008
|
Chào Nhí Nhố (!)
Tôi đọc rất kĩ lời b́nh của bạn, đang lắng nghe lại chính ḿnh.
Bạn nói đúng: quy luật sinh tồn không do ḿnh. Đúng là ở ngoài có nhiều chuyện phải làm hơn, thiết thực và quan trọng NHƯNG...
Xin lỗi! Có lẽ tôi đă làm phiền chủ đề này: Nó đẹp, tôi không nỡ làm "hoan ố" khi mang tâm trạng ḿnh:cũng đang "thất vọng" như bạn và cả những hỉ, nộ, ái, ố ở cuộc sống thực vào đây.
Tôi vẫn hi vọng dựa vào cái đẹp ở đây, câu từ không do ḿnh tạo ra chỉ để t́m niềm vui riêng ḿnh, đỡ nhạt nhẽo bởi "thực tế" và cho chính ḿnh ḷng tin khi ḷng ḿnh có nhiều điều khó hiểu.
Nhật kí cá nhân tôi cũng có đấy nhưng không buồn viết.
Tất cả các bạn ở đây đang ẩn ḿnh, tôi không quan tâm ai đă đọc nhưng vẫn thấy nhẹ nhàng khi có ai đó đọc được suy nghĩ ḿnh trong từng câu chữ "dựa dẫm của người khác".
Tôi không b́nh thường: Tùy bạn nghĩ. Dù sao vẫn cám ơn bạn đă góp ư.
Bạn đă cho tôi "một cái tát" để "tỉnh" và hiểu rằng đây là nơi "không dành" cho tôi nên quay về thế giới riêng vốn có của ḿnh, cho dù câm lặng dấu ḿnh để rồi "ḿnh tôi với tôi".
Vâng, một lần nữa cám ơn (!)
Tạm biệt
|
Page
1
2
3
4
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|