Lang thang trên băi biển một ḿnh,không gặp lời nhắn nào của mọi người...có lẽ mọi người bận?Có lẽ mọi người...không c̣n nhớ đến ḿnh?Có lẽ?Có lẽ?....
Thôi vậy,ḿnh sẽ đi dạo một ḿnh...và nói chuyện với biển...
Nói ǵ đây nhỉ?Biển muốn nghe chuyện ǵ nào?Hay ta kể chuyện hồi nhỏ của ta cho Biển nghe nha?
Được không?Thôi ,cứ vậy nhé!
Yên nào,để ta kể cho nghe...
Mẹ ta sinh ta ra khi mới mang bầu chưa đầy 8 tháng(người ta gọi là đẻ non đó,Biển biết chứ?Hiii...hii).Hồi đó bệnh viện làm ǵ hiện đại như bây giờ?Ối trời,lúc đó trông ta chỉ bằng một cái chai thôi,da vừa xanh vừa mỏng...nh́n thấy hết cả nội tạng bên trong nữa.Mọi người nh́n và biết là không hy vọng ta sẽ sống được...Mẹ ta th́ không biết điều đó,Bố th́ cũng đang nằm viện(đă vào viện mấy hôm trước).Chỉ có các cô và bác họ...Xót đứa cháu nội đầu ḷng của gia đ́nh,cô không nỡ đặt ta xuống cho dù mọi người khuyên là "đằng nào nó cũng không...để nó xuống đi".Rồi cô pha nước ấm lau người cho ta và lấy đờm ở mũi...bỗng nhiên da ta hồng hồng lên...một tia hy vọng... cô ôm ta vào ḷng và chờ...Cuối cùng,với sự trợ giúp của bác sĩ nữa,ta đă sống...Hiii..hii.Đó là câu chuyện ta nghe mẹ và mọi người kể lại như vậy.Biển thấy thế nào?Hiii..hiiii...hồi hộp chứ?
C̣n nhiều ,từ từ nha,mỗi lần dạo Biển ta sẽ kể cho nghe...nhưng mà giao kèo trước nha!Khi ta kể Biển phải im lặng lắng nghe nhé,khi nào có ư kiến hay thắc mắc ǵ th́ phải dơ tay...ta lại nhường quyền nói lại cho...và đến lượt ta nghe.Hiểu không?
Ta và biển sẽ thi xem ai có nhiều tâm sự nhá?Hii..hii..biết là thua Biển rồi mà,Biển rộng lắm...bao la như vậy chắc nhiều chuyện để kể rồi đúng không?
Thôi nha,lúc khác lại gặp lại.Những câu chuyện của ta vui buồn đều có hết nhưng không biết có tẻ nhạt không...hăy gắng nghe .C̣n nếu không muốn lắng nghe th́ thử không nổi sóng một lúc cho ta xem nào,như vậy ta sẽ không nói nữa...Hiii..hii nhưng ḱa,vẫn nổi sóng đó thôi,có nghĩa là chịu nghe tâm sự của ta hả?Hii..hii..thấy ta khôn không?
Rồi!Lúc khác ta sẽ kể tiếp!Chờ nhé!
Tặng CN một bài nhạc về biển nè ! mong em viết tiếp cho đọc ké với nhe .. Thân mến !
THE SEA OF LOVE ...
conuong11
member
REF: 313844
03/10/2008
Ơ rơ kỳ em nào có buồn đâu
Cớ chi chứ biển dỗ lời dịu ngọt
Miên man sóng vỗ vào bờ từng đợt
Như thể là chỉ biển hiểu ḷng em.
Xin đi mà,xin hăy cứ lặng yên
Mặc kệ nhé một ḿnh em thôi biển
Những tâm tư tận đáy ḷng giấu kín
Em sẽ cười...nước mắt ngược vào trong.
Biển nghĩ rằng em lại giận hờn anh?
Ờ có lẽ!Mà h́nh như không phải!
Em là ǵ đâu?(Tự ḿnh nh́n lại)
Ảo ảnh mờ sương khói mong manh
Em là ǵ để được giận hờn anh?
conuong11
member
REF: 344133
05/13/2008
Biển à!
Vừa ngồi xuống giường bệnh,Bác đă níu lấy tay ta " M ơi,bác không sống được nữa rồi..." làm ta tự nhiên cứ nghẹn chặt cả cổ.Cố gắng lắm mới mỉm cười :"Bác cứ trêu cháu,bác ráng điều trị cho mau khoẻ đi,chuẩn bị về lo đám cưới cho cái Q.Cháu thấy nó muốn lấy chồng rồi đấy ạ!".Bác cười,cười gắng gượng:"th́ các cô cũng đến tuổi lấy chồng c̣n ǵ...".H́nh như bác mệt th́ phải.Nh́n khuôn mặt gầy g̣, thân h́nh chỉ c̣n da bọc xương ḷng ta thấy xót xa.
Sao mà nhanh thế,mới có ít ngày không gặp.Tin dữ nhỏ Q nói thực sự là ta không muốn tin.Ung thư giai đoạn cuối ư?Sao mà thế được,có bao giờ nghe nói bác bệnh nặng phải đi viện đâu.Th́ ra là bác giấu bệnh.Trời đất!
Bốn đứa con ,ai cũng trưởng thành cả.Các anh chị người là hiệu trưởng 1 trường học,người là giảng viên đại học...c̣n mỗi nhỏ Q th́ cũng sắp sửa ra trường.
Bác đă quá vất vả để nuôi 4 đứa con ăn học,dựng vợ gả chồng...gần như bây giờ là lúc bác được hưởng an nhàn,sung sướng...vậy mà...
Lúc ra hành lang ngồi,nghe anh con trai bác nói trong nghẹn ngào "bọn anh vô tâm quá,cứ nghĩ thỉnh thoảng ngày nghỉ tụ tập về nhà ăn uống ,cho bố mẹ ít tiền,vậy là ổn.Chẳng đứa nào hỏi han xem bố có đau yếu ở đâu,mẹ có khoẻ không.Bây giờ th́ đă quá muộn...".Ta chẳng biết nói ǵ,chỉ động viên "các anh chị đừng quá buồn,nhất là trước mặt bác...Em nghĩ hai bác đă măn nguyện và hạnh phúc lắm khi thấy các anh chị trưởng thành hết như vậy".
Riêng nhỏ Q,cứ nh́n sang nó ta lại ứa nước mắt.Ta hiểu tâm trạng của nó bây giờ.Dạo trước khi mẹ bệnh,ta cũng đă từng ôm nó mà khóc nức nở.Bây giờ bác như vậy,thử hỏi nó sao mà chịu nổi.Gần đến ngày ôn thi tốt nghiệp chẳng biết nó có tập trung được không nữa.
Trong 3 đứa,ta N và Q,những tưởng Q là đứa sướng nhất.Con út trong nhà,trên lại có các anh chị thành đạt.Mọi thứ có các anh chị lo ...giờ nh́n nó... buồn quá biển ơi!