pipen
member
ID 79216
11/11/2014
|
ĐIỀU BẠN T̀M LUÔN ĐƯỢC THẤY Ở NƠI CUỐI CÙNG BẠN NGHĨ TỚI
Tôi chắc không thể nhớ nổi những kư sự ḿnh viết, chúng luôn ngắn, luôn không quá dài, luôn không quá xa vời... chúng là tôi là bạn với cuộc sống của chúng ta. Với riêng tôi, cuộc sống không đáng được người ta phân chi, bản thân nó dù muốn hay không bạn cũng sẽ trọn đời. Nếu bạn chỉ đọc qua một đoạn thôi th́ đó cũng là hạnh phúc với Pipen này rồi
TÔI SẼ VIẾT TRỞ LẠI ?
...Cho tôi thấy một dấu hiệu đi !!! (tôi đă từng nó như thế, nhưng trong trường hợp này, thời khắc này tôi lại muốn một lư do, một động lực cho những việc tôi sắp làm và với việc bới tung những ǵ tôi từng nghĩ, từng viết ra, nh́n lại những con người mà tôi đă từng là họ dường như là việc tôi nên làm cho ḿnh). Tôi không sắp xếp chúng theo thứ tự thời gian v́ tôi đă từng ở những nơi mà khái niệm thời gian ở đó chẳng hề tồn tại, tôi ghi chép lại theo cách tôi nhớ. Hy vọng nó sẽ giúp tôi viết trở lại hoặc chí ít th́ cũng là những ǵ tôi đă nghĩ trong 5 năm nay.
Lại một tuần đă ở lại phía sau, lại một 7 ngày qua đi. Khi mặt trời lên bạn có bao nhiêu việc để làm? nhưng khi đêm về cả thế giới im lặng... bạn nhớ tới ai đó, bạn nằm xuống...ngồi dậy, cầm lên một quyển sách...đặt xuống, mở tủ lạnh...đóng lại, bật máy tính lên...tắt đi. Bạn đang ở đâu? bạn đang nghĩ ǵ? Có lẽ tôi đă chỉ nghĩ tới một giai điệu quen thuộc đă từ lâu lắm rồi... Không thể biết được là bạn có hay không nhận ra là ḿnh đang dần quên hoặc nhớ ra điều ǵ từng là tốt đẹp trong cái thế giới mà chúng ta ngày nay thường đánh giá rất cao sự ngạc nhiên. Bạn và tôi cùng đang cố t́m cho bằng được một Dấu hiệu... đấy!
Dấu hiệu (The Sign), nó đôi khi cũng chỉ đơn giản là những con số mà bạn có thể nhớ nhưng bạn lại không chắc ḿnh đă sẵn sàng để nhấc điện thoại lên. Bạn thậm chí c̣n chẳng thể h́nh dung nổi điều ǵ sẽ tiếp theo khi phía đầu dây bên kia lên tiếng. Đă nhiều lần tôi nghe câu nói này, người ta chỉ có thể dũng cảm khi có ít nhất một người chứng kiến. Có lẽ chính những người dũng cảm nhất cùng ít nhất một lần trong đời họ tự nói với ḿnh rằng Hoặc bây giờ hoặc không bao giờ... hay đại loại như; Ồ có lẽ ḿnh sẽ hối tiếc nếu không làm điều này... Mọi việc dù là đă, đang hay sẽ xảy ra đều có những dấu hiệu của nó, những dấu hiệu báo trước cho chúng ta biết điều ǵ sẽ đến và ở lại hay ở lại rồi ra đi như thế nào.
Có rất nhiều lúc tôi phát điên lên và muốn hét lớn những câu như là : "Cuộc nói chuyện kết thúc!", "Làm ơn đi, để tôi một ḿnh!"... Phải chăng cuộc sống của chúng ta thực sự có quá nhiều nỗi buồn hay chỉ là kém vui hơn người khác một chút? Một thực tế rất phổ biến là chúng ta luôn mong muốn những điều "Vượt ngoài sự mong đợi của ḿnh" nhưng lại nhận ra rất nhanh sau đó là ḿnh không thể sống chung với sự hoàn mỹ đó. "Không có ǵ là tuyệt đối cả, tất cả đều là tương đối, chỉ có câu nói này là tuyệt đối thôi" - Karl Marx, có nghĩa là trong hàng ngày sống của ḿnh, chúng ta luôn thiếu một cái ǵ đó, luôn đói một cái ǵ đó, những thứ mà chúng ta vẫn luôn đi t́m.... H́nh dung này nguy hiểm ở chỗ nó không có giới hạn, cũng không nh́n thấy được trong khi ta nhận thấy một cách dễ dàng cường độ lực tác động của nó đối với ḿnh. Có lẽ những lư thuyết của Newton và Einstein trong Vật lư hoàn toàn có thể áp dụng được với môn Tâm lư... Không thể tồn tại một dạng vật chất nào mà không chịu tác động của lực, và ư thức cũng thế. Bằng cách đó mọi người được dẫn dắt đến với nhau trên con đường của t́nh cờ hay định mệnh, bởi sự thôi thúc của trái tim hay khát vọng của lư chí. Điều đó sẽ dẫn tới điều ǵ?
Vâng..., Lần đầu tiên... chúng ta chọn những điều mà ḿnh thích, nhưng sẽ không bao giờ như thế nữa v́ sau lần đó chúng ta buộc phải chọn những thứ ḿnh có thể chấp nhận được. Có lẽ nhiều người trong chúng ta đă bối rối trong những lần đầu tiên, rồi tự hỏi không biết ḿnh phải làm ǵ hay đại loại như trông ḿnh sẽ như thế nào khi đó? Thực ra th́ điều quan trọng là chúng ta sẽ ra sao sau đó cơ. Và cho dù quyết định đó đă được bạn thực hiện như thế nào th́ chỉ ba điều này bạn nên nghĩ tới, 1 là bạn đă làm cái việc mà bạn nên làm, 2 là sẽ chẳng có ǵ thay đổi cả cho một điều tốt đẹp hơn sau đó nếu bạn chỉ dừng lại trong suy nghĩ, cuối cùng là bạn có thể tự hào về điều đó và sẽ có nhiều người tự hào về bạn. Vậy, hăy luôn là người đầu tiên như cách mà thông thường mọi người trong chúng ta đều muốn, luôn phải có một ai đó đầu tiên, một cái ǵ đó đầu tiên, một nơi nào đó đầu tiên... ngay cả khi sự đầu tiên đó là sự đầu tiên cuối cùng.
TRANG NÀO SẼ LÀ TRANG CUỐI?
Những ǵ ta làm trong cuộc đời không quan trọng hơn việc ta là ai trong cuộc đời đó, có những lúc ta đặt ra câu hỏi cho một người khác, đôi khi ta tự hỏi về ḿnh... ta thực sự là ai trong số những người ta từng,,, nhưng dù là ai th́ giờ ta cũng đă không c̣n là người đó nữa, một điều ǵ đó không thể... như thời gian đi qua không bao giờ trở lại và cứ thế con người của ngày hôm nay luôn thay v́ hỏi về ngày mai họ sẽ, vẫn muốn cái ngày hôm qua họ đă... một cách mănh liệt. Không phải là một người chỉ dành thời gian của ḿnh cho những cái đă qua, không phải là một người mà đối với những điều sẽ tới chỉ biết chờ đợi, không phải là một người không thể kiểm soát những ǵ đang diễn ra xung quanh và cả bên trong ḿnh,,, song nếu có cơ hội, một trong những điều tôi muốn là được phỏng vấn chính ḿnh, chắc chắn tôi sẽ hỏi, bao giờ tôi mới có thể trở lại, bao giờ th́ mọi chuyện mới chấm dứt và tôi không c̣n phải sống trong bản án do chính tôi kết tội và tự ngục ḿnh. Có người nói, đừng bao giờ hỏi câu hỏi mà ḿnh không muốn nghe câu trả lời và đừng bao giờ thay thế câu trả lời bằng một câu hỏi khác... Nhiêu năm trôi qua, nhiều thứ đổi thay, nhiều người đă rời đi... cái "khoảnh khắc" mà tôi đă từng ở trong đó vẫn giữ tôi "cũ kỹ". Nếu như tồn tại trên đời này một cái gọi là phiên bản của sự thật, tôi vẫn cứ là sự thật, tôi nhớ biết bao những nơi tôi từng tới, nhớ biết bao những người tôi từng gặp, những người tôi từng là, nhớ biết bao những việc ḿnh có thể đă hoàn thành hay c̣n dang dở, nhớ biết bao những vần thơ và giai điệu, những thứ giờ đây dù có muốn tôi cũng khó có thể... Như những con sóng, chúng đă có lúc đưa tôi về rất gần, rất gần, tưởng chừng có thể đặt chân xuống... nhưng rồi một con sóng khác lại mang tôi đến một nơi xa lạ nào đó với những câu hỏi về con người tôi sẽ phải thích nghi. Có lẽ tôi nên viết tiếp "Self Confine" cho tới khi nó được hoàn thành... (giờ sau gần 2 năm tôi cũng đă viết xong nó, ít nhất th́ cũng là trên bản viết tay. Thực sự sẽ khó khăn v́ phần lớn những trang viết đó lại chẳng phải thứ ngôn ngữ mà tôi đang sử dụng ở đây, bởi có lẽ tôi đă nghĩ như vậy sẽ càng ít người có thể hiểu và nếu có hiểu th́ tôi vẫn có thể vô tội chỉ bởi một cách giải thích "bạn đă hiểu sai ư tôi..."
Ah đă bao giờ tôi kể về những nơi tôi đă từng tới chưa nhỉ! có thể thấy nhiều h́nh ảnh, nhiều clips mà tôi đă dựng nhưng sẽ khó mà nhận ra được. Cái mà tôi gọi là "Khoảnh khắc" đó... nó đă từng đến vào một buổi sáng sớm, khi ta bước chân ra cửa, hướng về phía biển để cảm nhận được cái se lạnh của cơn gió mùa Đông mang theo những bọt nước li ti, chạy thật nhanh về phía mép nước, nhảy trên những con sóng, những dấu chân trên cát mịn phẳng lặng mờ dần rồi biến hẳn, chọn lấy một khuôn h́nh thật đẹp để bấm máy... nó đă từng đến vào thời khắc khi không phải nheo mắt lại mà ta vẫn nh́n ngắm được cái rực cháy của mặt trời êm dịu và khoan thai, thời khắc duy nhất trong ngày ta thấy mặt trời với kích thước lớn nhất, thả bộ dọc theo hàng cây cùng những câu chuyện dù ngớ ngẩn... ta b́nh yên bên ánh nến nhỏ đang đưa ḿnh theo những nốt nhạc du dương, cạn ly cùng cái mơn man của cơn gió mùa và hăy xem ta có ǵ nữa nào,,, Ồ, có một chiếc bánh kem thật đẹp trên bàn mà cô út đă vất vả t́m chọn cho chẳng là một ngày ǵ đặc biệt. Và đó là chiếc bánh kem duy nhất tôi từng có trong đời, lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, tôi không bao giờ c̣n ăn bánh kem sau đó... nó đă từng đến khi ta giảm ga, về số, vượt qua con dốc đứng, đoạn đường ngoằn nghèo, liên tục cua gấp, hai bên là xanh thẳm ngút ngàn tầm mắt, ta lên cao, lên thật cao, vượt lên trên tất cả, để cảm nhận cái giây phút mọi thứ âm thanh ầm ĩ và đục ngầu của đời sống cứ xa dần, nhỏ dần rồi câm bặt khi thiên nhiên lên tiếng, đó là những ngôn ngữ sạch sẽ, trong trẻo và hồn nhiên nhất trong đời ta từng biết, mở rộng hai cánh tay, nhắm mắt vào và hét lên thật lớn... Woah! I'm coming...!!!,,, Thật sung sướng lắm sao
Ở đời có cái gì là quý giá, là dài lâu và sâu sắc? Thực tế không có một đáp án chung cho tất cả mọi người. Nó tùy thuộc vào những thứ mà người ta đã có hoặc chưa có. Vì vậy ra đời một cách định nghĩa hết sức đơn giản được hiểu rằng, bất cứ thứ gì người khác có mà mình không có hoặc có không đủ nhiều như mong muốn, chính cái thứ mà người ta thiếu là quan trọng. Người có bệnh thì coi sức khỏe quý giá, người nghèo khó xem đồng tiền là tất cả, người sống trong đợi chờ thì nghĩ thời gian là vàng... duy chỉ "một tấm lòng" là đến sau cùng nhưng để làm gì thì người ta không mấy khi nhớ tới vế còn lại trong câu hát nào đó... cuối cùng cũng chỉ là để gió cuốn đi...,,, để gió cuốn đi... như vậy có hay không có, quan trọng hay không quan trọng, một hay vạn tấm lòng... há chẳng phải là hư vô, ảo ảnh đó sao. Nhiều thứ mà khi người ta có nhưng bản thân họ không nhận ra cho tới khi quá muộn, nhiều điều mà khi không thể có được người ta cho rằng thế là hết, cuộc sống hẳn sẽ khó khăn lắm và hoang mang không biết phải đối diện với thực cảnh đó như thế nào... nhưng ngay cả khi buông xuôi chẳng có một ai chết, mọi người vẫn sống nhăn răng trong thiếu thốn và bất công, thậm chí là bị đàn áp... bằng một cách nào đó mà cuộc đời vẫn tiếp tục nhịp sống, bằng cách nào đó không hề mang một chút dấu hiệu nào của một phép màu hay là sự kỳ diệu thần thánh, bằng một cách nào đó rất thật, trần trụi và đôi khi đầy khắc nghiệt, tàn nhẫn... nhưng cũng là tự nhiên, hưng phấn như chưa hề tồn tại một tiền lệ... những trang sách sau vẫn lật mở khi kết thúc một trang trước cho tới tận trang cuối cùng...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
pipen
member
REF: 687931
11/11/2014
|
SỰ THẬT
Trên đời, có lẽ thứ xa xỉ nhất là Sự Thật, là sống Thật! người ta có thể phung phí một cách tàn bạo đủ mọi thứ nhưng sự thật th́ không. Đôi khi không phải v́ họ cảm thấy cần có nghĩa vụ bảo vệ người khác khỏi sự nguy hiểm của nó hay bản năng tự vệ trước những rủi ro lớn đối với chính..., càng không phải người ta sợ câu trả lời v́ có tới 99% những thắc mắc như "Tại sao?" hay "Như thế nào?" th́ đều sẵn có đáp án... chỉ đơn giản là... là ǵ th́ có lẽ tôi cũng chắng cần thiết phải cố h́nh dung giúp bạn, phải không!
Một lúc nào đó khi bạn thức dậy, mà thực tế th́ nhiều người trong số các bạn cũng chẳng biết tới khái niệm tỉnh dậy khi làm ǵ tồn tại đâu một giấc ngủ thực sự... đầu óc quay cuồng với những điều gặm nhấm tính kiên nhẫn và chịu đựng của bạn qua từng ngày, thậm chí từng giờ. Và bạn bắt đầu thấy thèm muốn và khao khát đủ thứ mà bất cần biết chúng thuộc về ai hay nơi nào. Bạn là người có Đạo? một cộng đồng tín ngưỡng số đông nào đó? hay bạn là người theo thuyết khoa học biện chứng? Có lẽ tôi không nên kể câu chuyện này cho các bạn nghe mặc dù tôi nằm trong danh sách những kẻ không ngại ngần nhận lấy một cái tát.
Cho tôi thêm chút thời gian, dù tất cả những ǵ cần làm với tôi giờ chỉ là gơ lên đây thôi...
Nào hăy bắt đầu chọn ra một người, một người tạm gọi là đủ mạnh dạn chứ thực tế tôi gọi đó là dũng cảm! Ai sẽ là người giơ tay đầu tiên khi cô giáo cần một người lên bục giảng... ai là người sẽ ném ḥn gạch đầu tiên để rồi khi quay đầu lại th́ chẳng c̣n thấy đứa bạn nào ḿnh ở đó nữa... ai sẽ không nghĩ tới công việc mà ḿnh đang có mà công khai bảo vệ quyền lợi cho số đông trước cuộc họp...,,, đó là những thứ c̣n nhỏ chán! Ai là người dám phá đi chính cái căn nhà mà ḿnh tự tay xây dựng... ai là người sẽ nói "hăy ra khỏi cuộc đời tôi!" với người đối diện... ai sẽ nói "Anh yêu Em bây giờ và măi măi" và ai sẽ nói lời tạm biệt sau đó chẳng ít lâu... Vâng với Dạ không phải là cách hành văn c̣n thịnh hành nữa nhưng có lẽ cũng phải dùng lại một từ, Vâng! Sự thật là chúng ta chỉ Dũng cảm khi có người chứng kiến mà thôi, và tất nhiên điều đó đồng nghĩa với việc càng có nhiều khán giả th́ càng tốt.
Đôi lúc chúng ta nh́n sang bên cạnh và nghĩ, "Nó chẳng có lư do ǵ để mà phàn nàn!" hay "Nó mà c̣n ca thán th́ trên đời này chắc người ta khóc lóc hết cả". Nhưng quả thật, bạn không thể nh́n một nước đi mà đưa ra kết luận cho cả ván cờ v́ lư do rất đơn giản, Bạn không ở trong đó, điều này cũng khác đấy nhé với việc bạn là người ngoài cuộc. Và đừng nghĩ thời gian có sức mạnh to lớn giống như nhiều người cũng từng nghĩ về thứ quyền năng kỳ diệu mà t́nh yêu mang lại. Tôi không biết những ǵ thời gian có thể trả lời cho ta, cho Bạn và cho tôi nhưng tôi chắc chắn một điều nó làm rất tốt, thời gian làm mọi thứ cách xa hơn và đó cũng là một sự thật!
|
|
pipen
member
REF: 687932
11/11/2014
|
"ĐĂ NGU C̉N TỎ RA NGUY HIỂM"
Không biết đă ai từng nghe qua câu nói này chưa? Tôi cũng không biết ḿnh định nói ǵ xung quanh nghĩa của câu nói này, có lẽ nó được dùng để chỉ định một hay một nhóm người, thậm chí là cả một cộng đồng, một dân tộc trong những động thái được đánh giá ở nhiều lĩnh vực khác nhau.
Chắc nhiều người trong chúng ta biết tới các chương tŕnh t́m hiểu và khám phá thế giới tự nhiên. Đă từ lâu con người là bỏ nhiều tiền bạc và công sức cho những nghiên cứu này. Tất nhiên câu hỏi "chúng có thực sự có ích và giúp nhân loại hiểu rơ hơn về bản thân cùng vũ trụ quanh ḿnh?" sẽ là thừa khi mà càng ngày càng có nhiều người thích xem kênh Animal và Discovery Channel. Có vẻ vẫn chưa thấy có ǵ ăn nhập ở đây nhỉ... với tựa đề đầu tiên.
Tôi đă để ư trong những thước phim về thế giới động vật, chắc các bạn cũng thấy nhưng không chắc c̣n nhớ. Một trong những yếu tố sống c̣n quyết định sự tồn vong của mọi loài sinh vật sống trên trái đất, chính xác hơn là một kỹ năng, đó là khả năng ngụy trang khéo léo trước kẻ săn mồi lẫn con mồi. Các bạn đă thấy một con Cá Sấu làm ǵ để bắt được những chú trâu khi cố gắng vượt qua khúc sông nông? vâng, nó phải làm cho cả đàn trâu thấy mặt nước thật êm đềm như không hề có mối nguy hiểm nào từ bên dưới. Một con Báo làm ǵ để đảm bảo không để tuột mất chú hươu đang nhởn nhơ kia? vâng, nó phải nắn nón từng bước chân tiếp cận gần nhất có thể con hươu mà không để nó phát hiện ra bất kỳ mối nguy cơ nào đang đến gần rồi bất ngờ ra đ̣n chí mạng... C̣n nhiều lắm các ví dụ nhưng tựu chung ở đây con người đă rút ra được một bài học cơ bản trong quy luật tự nhiên là, tất cả các loài trong tự nhiên, từ loài thú ăn thịt tàn bạo tới những con mồi ngờ nghệch nhất đều hiểu một điều rằng nếu muốn sống th́ phải giấu đi thật kỹ sự nguy hiểm của ḿnh, sẽ chẳng có kẻ đi săn nào thành công nếu không biết ẩn nấp chưa nói tới kẻ bị săn... Và... tôi không nghĩ con người là một ngoại lệ, chẳng ai thông minh lại làm cái việc phô diễn sự nguy hiểm của ḿnh cho người khác thấy, việc đó chẳng khác nào là tự sát.
Chẳng có ǵ nghi ngờ về điều này, tất cả mọi người đều sở hữu những mối nguy hiểm một cách tiềm năng đối với thế giới xung quanh v́ chẳng ai có thể khẳng định là ḿnh sẽ không bao giờ làm tổn thương người khác dù là vô t́nh hay cố ư, dù đó là kẻ thù hay đồng minh của ḿnh. Đứng trước bài toán sinh tồn và quyền lợi, mọi người đều là bản năng trong cả suy nghĩ lẫn hành động. Người ngờ nghệch th́ luôn nghĩ ḿnh thông thái, người thông minh th́ lại mong, giá như ḿnh chẳng bao giờ hiểu người đối diện nói ǵ. Người Pháp quan niệm rằng, "sự chân thành là chiếc ch́a khóa mở mọi cánh cửa", và người Mỹ đă nhận thấy điều quan trọng hơn nằm ở chỗ, "Nếu bạn muốn có mọi thứ th́ việc duy nhất phải làm là làm giả chiếc ch́a khóa đó". Đừng ai có ư định nói rằng điều này có thể nhận ra khi nh́n vào mắt của ai đó, tất cả đều là "professionals" trong vai diễn của ḿnh. Nó giống như những tṛ ảo thuật và bản chất của nó là khi mắt nh́n thấy th́ năo sẽ tin.
Bạn muốn thành công?... hăy là một người thông minh khi làm cho người khác không thể biết bạn nguy hiểm đến nhường nào!!!
|
|
pipen
member
REF: 687933
11/11/2014
|
ĐỔI THAY, CÂY CẦU NỐI GIỮA SỰ BẮT ĐẦU VÀ KẾT THÚC
... 01:00 AM ! T́m lại một bài viết của chính ḿnh cũng là t́m lại ḿnh.
Bắt đầu và Kết thúc, có thể bạn đang nghĩ về cái này. Bạn lo ngại không sai đâu, thực ra không phải lúc nào chúng ta cũng rơ ràng được một mục đích để sống v́, thế nên chúng ta mới t́m kiếm. Ai rồi cũng sẽ có lúc chẳng trả lời được câu hỏi ḿnh đang sống cho điều ǵ? ḿnh thuộc về thế giới nào? và dành cho ai? hay ngược lại... Chính v́ vậy mà không có câu trả lời tuyệt đối cho câu hỏi cuộc sống nào là tốt nhất cho chúng ta, với mỗi mục đích khác nhau (tham vọng, mong muốn) mọi người có các kế hoạch khác nhau, những cách khác nhau để hiện thực hóa giấc mơ. Bắt đầu và Kết thúc có thể h́nh dung, có ai đó họ đứng trước các ham muốn, họ là người đáng sợ vô cùng nhưng nhanh chóng trở nên đáng thương ngay khi họ ở phía sau chúng mà quên mất hai điều - Biết dừng và Biết đủ... những ham muốn!!! sự bắt đầu và sự kết thúc có thể rất xa, có thể gần hơn người ta nghĩ...
Được mất ư... điều mà cứ hễ sau mỗi cuối chặng đường, một chu kỳ sống nhất định, mà thậm chí là chúng ta nghĩ tới ngay từ khi câu chuyện chưa bắt đầu. Có lẽ mọi chuyện đă không như thế, có lẽ đă có một thực tế khác, và có lẽ đă có một cái kết tốt hơn.., có lẽ đă may mắn, có lẽ đă vui… Bây giờ tớ mới nhận ra sự khác biệt quá lớn giữa những điều mong muốn trong đầu với những điều được nói ra và cả với những điều có thể làm được. Cũng chẳng muốn hỏi tại sao có sự khác biệt đó nữa, đơn giản là điều người ta muốn th́ luôn không có, cái có được th́ người ta lại không muốn và cứ thế chỉ khi mất đi người ta mới nhận ra là ḿnh đă có nó trước đó, một cái ǵ đó hiện hữu, một cái ǵ đó của ḿnh, thuộc về ḿnh… Không thể t́m thấy thứ ḿnh đánh mất ở những nơi chưa từng đi qua, nơi đó chỉ có thể là nơi chúng ta lần đầu tiên để lạc mất mà thôi !
Cũng không hẳn như mọi người thường nghĩ rằng luôn có ánh sáng ở phía cuối đường hầm đâu... nếu chúng ta không tự biết cách thắp sáng niềm tin yêu trong chính con tim ḿnh!!! TURN IT ON... và có những điều chúng ta nh́n thấy mà chẳng thể thay đổi cho dù có muốn, có những điều chúng ta không nh́n thấy mà chẳng mong có được cho dù có đổi thay! Đổi thay! có phải đây là một động từ? giữa Không đổi thay và đổi thay, có ưu việt nào được xem như một tính vượt trội trong khái niệm cạnh tranh không? cứ nhúng nó vào đời sống rồi ngay cả t́nh yêu và thử xem điều ǵ sẽ xảy ra sau đó... Sự đối nghĩa (negative hay positive) ngay lập tức chuyển hướng 2 chiều suy nghĩ, một dành cho tích cực và một ngược lại. Với một quyết định bạn có thể gọi đó là sự thích nghi tốt, với sự lựa chọn khác bạn có thể xem như đă tự gạt ḿnh ra khỏi cuộc chơi...
Cái ǵ nhỉ...!!! cuộc chơi ư!!! có cuộc chơi nào không có luật của nó... với môn golf bạn cố gắng đánh thật xa quả bóng để rồi lại một cú đánh khác tiếp theo, sự khác biệt ở đây chỉ là khoảng cách và một cái view khác. Bạn cũng không thể kéo dài vô tận một trận chung kết mà không có một kết quả, cái đem lại niềm vui cho kẻ này th́ sẽ là nỗi buồn cho người kia. Đổi thay và Không đổi thay, vốn dĩ đă là một "LUẬT" rồi hay hiểu một cách khác, một cách Á Đông hơn, là cái "ĐẠO" trong mọi sinh tồn... Không đổi thay ... khó thích nghi ... thậm chí đôi khi chúng ta cần một "cuộc cách mạng", "cách mạng lại chính ḿnh bao giờ cũng là đúng lúc..." câu này nghe quen quá phải không bạn! Nên bắt đầu từ đâu? các bạn! một chiếc áo mới? hay một đôi giầy, được không? mạnh dạn hơn cho một kiểu tóc mà bạn chưa từng để, thậm chí đôi khi bạn chỉ cần thêm một chữ "Dạ" hay "Vâng" ở đầu mỗi câu bạn nói hàng ngày cũng có thể làm cuộc sống của bạn tốt đẹp hơn rất nhiều rồi. Đổi thay, vâng! Đổi thay, nó vô tội và chính đáng! nó có thể làm chúng ta đau, nhưng chắc chắn ở cuối cùng sự thay đổi chúng ta sẽ biết cách tự hài ḷng với điều ḿnh đă làm được... Bên trong mọi sự tiến hóa đều chứa đựng những tiến bộ, nó nâng chúng ta cao hơn, và luôn có một giới hạn dành cho những chu kỳ kế tiếp. Nó có thể là vô h́nh, là hữu h́nh nhưng chắc chắn nó chỉ có thể thuộc về một trong 2 nơi mà chúng ta thường t́m kiếm Trái tim và Lư chí!
Cuộc sống sẽ ra sao nếu không có những sự đổi thay? câu trả lời phụ thuộc vào bạn khi thời điểm đến. Cuộc sống! một điệu VALSE chăng? cứ sau mỗi một ṿng chúng ta cùng có thể làm một việc... việc ǵ nhỉ... :) Changing Partners, vâng! Changing Partners thôi mà...
|
|
pipen
member
REF: 687935
11/11/2014
|
MỘT NGÀY
Một ngày mới ư! Tất cả chúng ta đều hiểu một điều, cho dù ngày hôm qua, ngày hôm nay, chúng ta có hay không làm một việc ǵ đó, có hay không được toại nguyện, có hay không nói ra một hay nhiều điều ǵ đó... th́ một ngày mới vẫn cứ đánh thức cuộc sống hàng ngày và đó là cách để ngày hôm qua hiện hữu. Đôi khi trong đời, chúng ta vẫn thường xuyên chạm tới những giới hạn, cả trong ư thức lẫn hành vi, trong đối mặt và phản ứng... Không có ǵ là vô hạn cả! tất cả đều là giới hạn! Một việc có bắt đầu,nó ắt phải có kết thúc, đó là luật chơi rồi... là quy luật của tự nhiên rồi,phải không? Ru ḿnh bằng những bài hát cũ hay loạng choạng nghĩ tới một quyết định điên rồ sau những giấc mơ hi hữu được nhào nặn bởi cơn ngủ hoàn toàn mang tính thực vật. Rồi th́ khi mặt trời lên và ở đó, chúng ta sẽ lại tiếp tục những việc phải làm và ở lại đây. Đây, đó, mặt trời, và chúng ta trong một ngày mới!Không cần hỏi về nó, về một ngày mới sẽ như thế nào hay bận tâm tới những ǵ sẽ đến khi nó kết thúc. Lư thuyết chỉ đơn giản là “Luôn phải có một ai đó làm một điều ǵ đó cho đến khi có một điều ǵ đó xảy ra’ hay ngắn gọn hơn “Việc nào cần th́ làm trước”. Hăy cứ bắt đầu thôi, thức dậy và bước ra... và nếu như bạn có một lư do đại khái như “…The minute you let her under your skin then you begin to make it better” th́ ôi thôi… tôi ước được như vậy.
Mọi ngày, nếu chúng ta quyết định một điều mới mẻ, những điều ta chưa từng làm,những ǵ ta có thể chưa nghĩ tới mà nay dám h́nh dung đều sẽ là MỘT NGÀY MỚI.Hăy bắt đầu từ chính suy nghĩ của ḿnh và đừng đợi bất kỳ sự cho phép nào. Hăy bước đi ngay khi bạn cảm thấy nó cần thiết cho dù bạn đă có hay chưa sẵn sàng cho những ngày mới sau đó! Đừng nghĩ quá nhiều với những cái gọi là đáp án có sẵn mà hăy dùng thời gian để nghĩ ra bài toán cho ḿnh bởi v́ có những thứ ở trên đời mà chúng ta giành được c̣n dễ hơn là mang theo chúng trong chặng đường c̣n lại...
Cuộc sống cuốn ta theo những định nghĩa nào vậy? Tiền tài ư? nó không thuyết phục! Địa vị ư? nó không đáng!... "Trong số các ngươi, ai là người chưa từng sai? hăy tiến lên phía trước và ném viên đá đầu tiên..." một câu nói thật hay! Kinh thánh cũng có giá trị của nó giữa đời thường,,, có đôi khi chúng ta bỗng dưng trở nên một kẻ mà ta từng căm ghét, rồi đôi khi ta lương thiện tự bao giờ mà không hay... Nên chăng gạt bỏ đi câu hỏi "Tại sao..." một điều ǵ đó xảy ra,,, v́ rằng con người ta có quá nhiều cái gọi là"TẠI" rồi... vậy th́ "SAO" nào mà chẳng được... và nếu thực sự muốn làm một khác biệt, ta sẽ bắt đầu với câu hỏi "Như thế nào...". Rồi cả bạn và tôi sẽ nhận ra ḿnh đang "ĐAU" khi đó cho mà xem... Vâng "Nỗi đau", cái không chỉ mang đến nước mắt mà ngược lại, thậm chí song song cả tiếng cười. Chỉ khi nào ta chạm vào nó, cảm nhận nó một cách thực sự... Nỗi đau! Ta mới hiểu tại sao có những lúc chúng ta bất tuân theo bất kỳ một mệnh lệnh nào... và nói một cách dí dỏm theo t́nh huống "Thực Tế Phiền Toái" là chúng ta không bao giờ có thể tự nói cho ḿnh hiểu một điều ǵ đó nếu cuộc sống của chúng ta phụ thuộc vào nó mỗi ngày... Hài hước ở chỗ, có những thứ người ta chỉ muốn cắt nhưng bỏ th́ không hay ngược lại...
Có một lúc nào đó,,, chỉ một ḿnh bạn trên con đường... ta nhiều lúc không thể trả lời được câu hỏi, liệu ḿnh đang rời xa hay trở lại...Ḿnh đang định viết ǵ ấy nhỉ !!! Well WellWell,,,, Yeah! Rất nhiều ngày qua rồi từ sau lần cuối cùng tớ cố gắng vận dụng cái khả năng "H́nh dung" chết tiệt của ḿnh... Có những con đường,,,bạn tất nhiên nh́n thấy chúng hàng ngày và hẳn các bạn c̣n nhớ "Tiên Đề" này, "qua 2 điểm ta có một đoạn thẳng". Chắc tớ sẽ không dám h́nh dung nhiều hơn hai điểm đâu, tớ không định nói về mặt phẳng. Ở đây, tớ sẽ nói về con đường,,, những con đường,,, nó có thể là điểm xuất phát, là điểm cuối cùng, và cũng có thể là cách chúng ta di chuyển giữa những định nghĩa đó... Vâng, đó chính là lư do mà tớ muốn các bạn nghe ca khúc "The Long And Winding Road" của The Beatles trước khi các bạn có thể gặp chính ḿnh trong riêng lẻ những giấc mơ lạ lùng nào đó.
Ôi những con đường...!!! mọi người vẫn thường nhắc tới chúng nhiều cả về mọi nghĩa. Con đường đưa chúng ta đi tới và cũng vẫn con đường đó đưa ta trở về. Sự khác nhau chỉ ở hướng mà chúng ta nghĩ tới khi ở trên mỗi con đường. Có nhiều lúc, chúng ta vẫn tự hỏi, sẽ ra sao nếu chúng ta đă không lựa chọn con đường đang đi,,, với một số người, đó có thể là một sự thanh thản và tự cảm thấy ḿnh may mắn khi đă không lựa chọn một con đường nào đó, với số c̣n lại đó có thể lại là một sự nuối tiếc và cảm giác không thể tha thứ. Và dù cho con đường của mỗi chúng ta có khác nhau th́ ở mỗi đầu của nó nếu cố gắng ta cũng sẽ chỉ t́m thấy những điều tương tự. Chẳng phải mọi người vẫn thích cùng làm một việc là đưa ra các nhận xét về chúng đó sao! Giữa không gian và thời gian vẫn vô h́nh tồn tại một con đường, con đường nối hoài vọng và mơ ước, con đường giữa quá khứ và tương lai, con đường giữa thành công và thất bại, con đường giữa những trái tim đang t́m nhau, con đường giữa lạnh lùng và hơi ấm, con đường giữa xôn xao và tịch lặng, con đường giữa những nơi chốn quen thuộc hay ngỡ ngàng... con đường giữa những ràng buộc và tự do! Sự giới hạn của ngôn từ làm cho chúng ta vẫn thỉnh thoảng thốt lên những phó từ lạ tai và sự giới hạn của những con đường luôn làm cho cuộc sống của chúng ta có những trang mới...
Một ngày chưa từng bao giờ nhiều hơn 24hvà cũng không khi nào ít hơn con số đó... Cho dù bạn có nói với tớ 24h qua của bạn như thế nào th́ điều quan trọng là sau tất cả,,, chúng ta có thể lại được trở về nhà... và ngay cả khi có hay không một người đang chờ bạn th́ đó vẫn là nơi thuộc về bạn, thuộc về tớ...!!! "Mọi ngày đều sẽ trở thành ngày hôm qua" khi chiếc đồng hồ kia không dừng lại... thời gian sẽ mang chúng ta ngày càng xa điểm xuất phát ban đầu,,, có lẽ điều làm chúng ta nghĩ hàng ngày không phải là liệu chúng ta có được bao nhiêu thời gian cho không gian sống của ḿnh mà là... ở trong đó!,,, trong thời gian,,, bạn và tớ sẽ làm ǵ... Không biết có bạn nào nhận ra một sự thật này không, đó là phần lớn chúng ta đón chào một ngày mới bằng một việc giống nhau là t́m đến giấc ngủ, số c̣n lại có thể c̣n đang bận bịu hay dang dở một "nhiệm vụ" nào đó trước "Khi Giấc Mơ Về" thuộc về trách nhiệm, nghĩa vụ và bổn phận... thật khôi hài phải không nào! Tếu táo vậy thôi chứ điều Tôi muốn nói tới khác cơ, đó là tất cả những ǵ có được ngày mai đều phải bắt đầu từ trước đó rất sớm, có thể là ngày hôm qua cùng với sự sẵn sàng từ ngày hôm qua! Nó biến đổi tất cả từ "KHÔNG"mà trở nên "KHÁC KHÔNG"
|
|
LOLEMSAIGON
member
REF: 688008
11/12/2014
|
Cảm ơn anh PiPen đăng những bài viết ư nghĩa.
|
|
pipen
member
REF: 688019
11/12/2014
|
Cảm ơn Lolemsaigon đă nhắc tới cái tên Pip. Đă không c̣n nhiều người gọi anh như thế.
Thanks again
|
|
pipen
member
REF: 688779
11/27/2014
|
SỰ CÔ ĐƠN
Để tôi nói cho bạn nghe một điều, một điều mà tôi khá tự tin rằng tôi hiểu về nó hơn ai hết, chí ít th́ cũng là đối với những người chưa từng thực sự sống với nó hoặc chưa đủ lâu để nhận ra ḿnh đă từng đồng hành với nó một lần trong đời ḿnh, SỰ CÔ ĐƠN!
Tạm bỏ qua đi những phạm trù tích hợp với nó, chỉ nói về mặt ngữ nghĩa thôi th́ thực sự nếu bạn bảo tôi t́m một từ trái nghĩa với CÔ ĐƠN trong từ điển th́ thực sự là tôi không thể t́m được một đáp án chính xác nào mà chỉ là những khoảng nghiệm gần đúng mà thôi. Thoạt nghe có vẻ như đơn giản như với nhiều tính từ khác ta thường gặp, nhưng bạn hăy thử bắt tay vào t́m kiếm mà xem.
Cô đơn, bản thân nó đă đưa ra một định nghĩa rơ ràng cả về mặt trạng thái lẫn cảm xúc mà cụ thể hơn là cả về tính chất vật lư (physics) lẫn logic trong đời sống của con người hiện đại. Nó đại loại như một cặp điều kiện Cần và Đủ để kết luận bạn có hay không cô đơn. Điều đó lư giải rằng tại sao có nhiều người trong chúng ta vẫn thường thấy ḿnh cô đơn ngay cả khi họ có một cuộc sống đầy đủ và viên măn, tất nhiên đó là hai khái niệm để chỉ số lượng và chất lượng. Trong khi đó nhiều người lại cố gắng kiếm t́m ít nhất một lư do thuyết phục cho sự cô đơn mà họ đang phải đối diện, thậm chí xem đó như một món quà thay v́ một bản án mà số phận đă ban tặng cho ḿnh. Bạn biết nó đang tồn tại, có thể! Bạn cảm nhận thấy sự có mặt của nó mỗi một phút giây trôi qua trong hàng ngày sống của ḿnh, có thể! Bạn biết tuy nó không giết chết được ḿnh nhưng nhưng nó gặm nhấm mọi hy vọng và có thể mang đi cơ hội bạn có... Bạn biết! Chỉ điều này bạn không biết, cũng giống như tôi không biết... nhưng với người khác th́ lại có thể... nói thế nào nhỉ,,,...!!! well,,, well, well,,,... h́nh dung như việc chúng ta đều biết phải kỷ niệm thời khắc đầu tiên khi chúng ta bước vào thế giới này vào ngày nào nhưng chỉ có người khác mới biết ngày nào để tưởng nhớ lúc ta nói lời tạm biệt. Có vẻ chẳng ăn nhập ǵ cả phải không, ư tôi muốn nói là ngay từ khi được sinh ra, sự cô đơn vốn đă không nằm trong số cái gọi là bản năng sinh tồn của muôn loài nói chung và con người nói riêng, càng không phải là khát vọng sống mà chúng ta mưu cầu. Đôi lứa, t́nh yêu, gia đ́nh và cộng đồng mới là cái mà người ta hướng đến, những người nói không theo như tôi biết chỉ là những người khi không c̣n nói được nữa mà thôi. Ngay cả trong thế giới hoang dă, những con trưởng thành phải tranh đấu, phải chấp nhận cái giá đánh đổi mạng sống của chính ḿnh để có cái quyền truyền lại ṇi giống của ḿnh, chẳng phải với con người cũng vậy sao! Sự kỳ diệu của tiến hóa đă cho chúng ta khả năng ưu biệt vượt xa khỏi giới hạn physics bản năng kia. T́nh yêu ! dù được lên tiếng bởi thứ ngôn ngữ nào giữa lư chí và trái tim th́ cũng là tuyên ngôn vô điều kiện chống lại kẻ thù duy nhất bên trong mỗi con người, sự cô đơn. Bạn biết đấy, tôi chẳng thể đi theo một đạo nào cả, bởi dù là đạo giáo nào th́ tôi cũng cảm thấy ḿnh là kẻ chất chứa đầy tội lỗi. Với tôi sự khác nhau giữa các Đạo chỉ là sự thay đổi về số tội lỗi mà tôi mắc phải khi là một con người b́nh thường, một con người trong số muôn người có sinh có tận (mortal man). Sống không giận, không hờn, không oán trách, tôi không thể! Sống là thương nhưng ḷng chẳng vấn vương, tôi không thể! Tâm bất biến giữa ḍng đời vạn biến, tôi không thể! Sự Cô Đơn đối với tôi là một bản án nặng nề nhất mà số phận bắt ta phải chịu đựng và chúng ta luôn khát khao thoát khỏi sự trừng phạt đó ngay khi có thể dù phải mạo hiểm.
Là một ghi chép, tôi không thể đi quá sâu và chi tiết vào những con số thống kê dài ḍng hay bất kỳ một dẫn chứng cụ thể nào, điều này giống như việc khi chúng ta bắt gặp một gương mặt mới, tuy không thể "trông mặt mà bắt h́nh dong" được, nhưng chí ít cũng có thể h́nh dung được sự bắt đầu và kết thúc. Tôi không muốn mọi người lờ đi những ghi chép của ḿnh giống như cách mà đa phần chúng ta sẽ lựa chọn khi cầm trong tay một cuốn cẩm nang mỏng manh chỉ với những gạch đầu ḍng nhỏ thay v́ trông thấy trên kệ sách là cả một cuốn từ điển nhiều tập dày cộp. Muôn đời, người ta chỉ đặt câu hỏi "Hỏi thế gian t́nh là ǵ?" chứ ít ai thắc mắc "Cô đơn là chi?"
|
|
pipen
member
REF: 688780
11/27/2014
|
CÓ LẼ
...Có lẽ mọi chuyện đă không như thế, có lẽ đă có một thực tế khác, và có lẽ đă có một cái kết tốt hơn... có lẽ người ta đă may mắn v́ đă vui nhiều hơn buồn…hay chưa đủ buồn để cảm thấy ḿnh mất mát. Bây giờ tôi mới nhận ra sự khác biệt quá lớn giữa những điều mong muốn trong đầu với những điều được nói ra và cả với những điều có thể làm được. Tôi cũng chẳng muốn hỏi tại sao có sự khác biệt đó nữa, đơn giản là điều người ta muốn th́ luôn không có, cái có được th́ người ta lại không muốn và cứ thế chỉ khi mất đi người ta mới nhận ra là ḿnh đă từng có trước đó, một cái ǵ đó hiện hữu, một cái ǵ đó của ḿnh, thuộc về ḿnh… và có lẽ chúng làm ta bật cười hay muốn khóc.
Hàng ngày sống, chúng ta chắc chắn không thể thống kê được những lần chúng ta cười, nhưng khóc th́ có thể. Có lẽ v́ vậy mà khi buồn chúng ta mới nhâm nhi được c̣n vui th́ phần đông đều muốn được tung hô. Người phương Tây có câu, "bạn nên khoe khoang nếu thực sự bạn có lư do để làm điều đó", người phương Đông th́ lại cho rằng "Người cười sau cùng mới là người đắc ư nhất".
Nào, thử làm điều ngược lại, thống kê những lần chúng ta cười?
Khi được khen ngợi, ca tụng, bạn cười
Khi bạn nhận tấm bằng cử nhân, bạn cười
Khi kiếm được một công việc ưng ư, bạn cười
Khi tài khoản của bạn tăng thêm một số 0, bạn cười
Khi bạn có một chiếc xe đời mới, bạn cười
Khi chiến thắng người khác, bạn cười
Khi bạn chinh phục được một trái tim, bạn cười
Khi đi làm về, bạn nghĩ có một người đang chờ bạn ở nhà, bạn cười
Khi đi ngủ, bạn nh́n ngắm gia đ́nh ḿnh, con trẻ, bạn cười
Khi mở chiếc tủ lạnh ra, bạn cười
Khi ngồi vào bàn ăn trước khi ra khỏi nhà, bạn cười
Khi đưa một bà cụ đi lại khó khăn qua đường, bạn cười
Khi nâng một em bé bị trượt chân ngă đứng dậy, bạn cười
Khi bạn cứu giúp được một số phận, bạn cười
...
Nụ cười nào sẽ theo bạn đến cuối con đường?
Và... những lần bạn có thể khóc? Tôi chỉ có thể nói, đôi khi chúng ta đều tự hiểu rằng khóc chẳng thể giải quyết được vấn đề ǵ, cũng chẳng thay đổi được những ǵ đă qua. Nhưng người biết khóc và không th́ khác nhau lắm! Và có một sự thật là chính khi bạn có thể khóc được lại là lúc bạn nên tự mỉm cười!
Câu nói này không nằm trong bất kỳ một sách tôn giáo nào mà có lẽ chỉ là một câu được nhiều người nhắc lại cho tới khi nó đủ quen để có thể gọi là Châm ngôn "Khi bạn được sinh ra, mọi người cười trong khi một ḿnh bạn khóc. Hăy sống thế nào để khi bạn ra đi, mọi người khóc trong khi một ḿnh bạn cười”.
|
|
pipen
member
REF: 688781
11/27/2014
|
T̀NH YÊU CÓ PHẢI LÀ THỨ TỰ
Có lẽ tớ không có ư định tiếp tục nói về T́nh yêu, có lẽ...!!! Rồi...!!! Ừ...!!! T́nh yêu...!!! cho dù muốn hay không, nó vẫn luôn quanh khuất đâu đây trong tâm trí và chợt loé lên ngay khi ta chẳng c̣n ǵ để làm. Hăy xem những ǵ được hiểu về danh từ này... cái gọi là đă có "nhiều" ! Con người, chắc chắn rồi, chủ thể của t́nh yêu mà :) rất nhiều người đă yêu và cũng bằng cách ấy được yêu ; Định nghĩa, cũng vô vàn, dường như cứ mỗi người trong t́nh yêu của riêng ḿnh đều cố gắng t́m cho được một định nghĩa riêng ; Những điều khác, những điều mà v́ t́nh yêu chúng được sinh ra, được hiện diện, được hiểu... nói một cách khác đơn giản hơn, như những "sản phẩm" do cỗ máy t́nh yêu tạo ra khi hai hoặc nhiều hơn hai người bên trong, cũng rất nhiều phải không... ! có đến cả ngàn tính từ có thể được liệt kê.
Mọi người vẫn nói về cái gọi là đính thực một t́nh yêu trong đời... có hay không? nó tồn tại chứ? nó đến bằng cách nào? rồi làm sao ta có thể nhận ra nó trong vô số giao diện của trực giác và phản ứng không giới hạn của con người trong hàng ngày sống. Cứ thế chúng ta hỏi, hỏi và trả lời, thậm chí đôi khi việc có hay không trả lời được cũng chẳng quan trọng, hơn thế nữa, chúng ta dường như c̣n một cách rất thường xuyên hỏi những điều mà ḿnh đă chắc chắn biết hay đă có câu trả lời rơ ràng... vấn đề chỉ đơn giản là chúng ta nghĩ ḿnh đang có một nhu cầu được đưa ra câu hỏi... trái tim hỏi, lư chí hỏi... hỏi để hiểu như ḿnh chưa từng thấy ǵ nhăn tiền vậy...
Tất nhiên rồi, nếu khi vấn đề của một số này là làm thế nào để sống với một t́nh yêu duy nhất trong đời th́ số c̣n lại sẽ là một bài toán khác, làm sao để sống với nhiều hơn một t́nh yêu trong thời gian sống của ḿnh. Có h́nh ảnh nào để gợi ư không nhỉ...!!! Liệu cái gốc HidroCarbon trong cấu tạo mỗi chúng ta có đem lại được giải thích nào không? Hay chúng ta giống những IONS hơn? v́ rơ ràng chúng ta tích điện mà :) Tớ nhớ các hạt PROTONS và ELECTIONS cũng không phải lúc nào cũng ổn định trong các từ trường và cường độ khác nhau... Chẳng phải hoá trị cũng thế sao? nếu thiếu một chút xíu ở ṿng ngoài th́ xu hướng ắt hẳn là cộng hoá trị và ngược lại :) Cho hay Nhận? Được hay Mất? cũng không phải là chuyện tớ muốn nghĩ tới...
H́nh như chưa có có ǵ là riêng ở đây nhỉ!!! cũng không hẳn tớ đang nói về một cái chung!!! Ah! có vẻ tớ đă nhận ra điều ḿnh đang nghĩ tới... có phải vậy không chứ!!! Cái này là cá nhân tớ nghĩ thôi, chắc chẳng là đại diện cho bất kỳ một số nhiều nào cả... tớ nghĩ... tớ nghĩ... tớ cho rằng... Với t́nh yêu, vấn đề hoàn toàn không nằm ở chỗ khi chúng ta có thể cùng nhau... nó được nhận biết khi chúng ta c̣n lại một ḿnh cơ, một ḿnh với một t́nh yêu nào đó... những thứ chúng ta nghĩ tới khi đó, mong muốn thực hiện, khao khát sở hữu bằng cách này hay cách khác khi đó... mới thực sự làm cho chúng ta trở nên khác biệt. Có phải chăng t́nh yêu đă vốn là một người thứ ba? cách hiểu thế nào sẽ đúng "Bạn, Người ấy và T́nh yêu?" và "Bạn và Người đó trong T́nh yêu"...
(Dành cho người đang vướng vào chuyện này)
|
|
pipen
member
REF: 688782
11/27/2014
|
"CHỌN NGÀY KHÔNG BẰNG GẶP NGÀY"
Phải thừa nhận một thực tế là, con người ta dù có muốn hay không, vô t́nh hay cố ư, luôn có nguy cơ làm phiền người khác hoặc làm người khác phải lo lắng cho ḿnh. Ví dụ nhé, phận làm con cho dù hiếu lễ, ngoan ngoăn đến đâu, bậc cha mẹ cũng khó mà yên tâm hoàn toàn, người làm lănh đạo cũng v́ thế mà không thể đặt hết niềm tin cũng như số phận của sự nghiệp chung vào một cá nhân nào cho dù có chắc chắn họ trung thành. Lúc nào cũng vậy, bằng một cách nào đó, dù vô thức, chúng ta vẫn đă,đang và sẽ c̣n làm đau người khác, tin tớ đi. Bạn biết tại sao mà người ta có khái niệm về chữ "bạn" không? Đó chính là cái lư này đấy, bạn bè không bỏ nhau được, cũng giống như huynh đệ vậy, có thể lúc này lúc khác, bất đồng thường là chuyện không hiếm nhưng chính những cái đó làm cho chữ bạn trong ḷng mỗi người lớn hơn. Thế mới nói "ở đời gặp tri âm, tri kỷ há chẳng sướng lắm sao". Theo bạn, việc thay đổi người khác để họ có cái ḿnh cần dễ hơn hay khó hơn tự thay đổi ḿnh để có những thứ người khác muốn hoặc chấp nhận sự khập khiễng đó? và nếu bạn c̣n băn khoăn về điều này th́ hăy thử cho người khác nhiều hơn những ǵ họ muốn hoặc muốn ít hơn những ǵ họ có. Tôi có nhớ một xuất bản của Hoa Học Tṛ (hy vọng các bạn không đặt dấu hỏi khi một người đàn ông ở tuổi 40lại c̣n ôm mấy thứ lư thuyết nguyên thủy đó. Có một bài viết, đúng hơn là một bản dịch (mà thực sự th́ tôi đă đọc bản gốc từ tiếng nước ngoài rồi). Nó là một,hai, ba trang ǵ đó kín những câu đại loại như "Tôi đă được học rằng:...". Vâng và chính ở vị trí những cái chấm ba ấy, tôi không biết họ định biến Hoa thành Học tṛ hay ngược lại. Rồi những bài trả lời của anh Chánh, chị Thanh, tôi không nghĩ là họ sai trong cả một đất nước chạy theo một hướng (tôi gọi đó là thanh Nam Châm Tai Họa). Nhưng quả thật, với những mong t́m được lời giải cho bài toán cuộc sống của ḿnh kiểu như thế bạn có thể tự bật lửa lên xem b́nh xăng ḿnh c̣n hay đă hết. (Và hăy nh́n vào thực tế, tôi chẳng cần phải dẫn chứng ǵ nhiều cho dài ḍng).
Phàm những chuyện không thuộc về chủ quan th́ việc duy nhất ta có thể làm là học cách sống quen với chúng, khách quan mà! Đừng tự gây khó dễ cho ḿnh bởi khách quan! Nói thật đơn giản là Take It Easy! Và nếu bạn trả lời được càng nhiều càng tốt câu hỏi "tại sao?" bạn sẽ càng bớt phải trả lời câu hỏi"như thế nào?", Alright! dễ thôi mà, nói hay không nói sự thật với một người vẫn c̣n dễ hơn nói hay không nói sự thật và thừa nhận nó với chính bản thân ḿnh...
Chúng ta chỉ có thể tránh được những ǵ chúng ta từng đối diện, những người chúng ta từng thấy mặt nhưng sẽ không bao giờ tránh được những điều chưa từng xảy ra... và ... đó chính là cách mà một người bạn chưa từng gặp sẽ đến với những niềm yêu mới mẻ. Bạn hăy sẵn sàng với thực tế này và đón nhận hạnh phúc như một ngày mới tràn ngập niềm vui. Tôi nhớ có một câu nói của người Trung Hoa “Chọn ngày không bằng gặp được ngày, Chọn người không bằng gặp được người!”
... 03:00 AM ! Đọc mấy trang sách...
Mọi cuốn sách đều mang tính chủ quan và nếu để ư một chút, bạn sẽ nhận ra ở ngay những trang đầu tiên hoặc cuối cùng... Tuy bạn chưa thể chạm vào giấc mơ của ḿnh nhưng bạn vẫn có thể sống với hy vọng đó ngay cả khi nó đă và đang được gọi là "một giấc mơ"
|
|
pipen
member
REF: 688783
11/27/2014
|
CÓ NÊN SỢ HĂI MỘT ĐIỀU G̀ ĐÓ TRONG ĐỜI?
Mọi người vẫn nói về cuộc sống, về t́nh yêu và về cả những cơ hội với chúng. Thế giới ngày càng trở nên nhỏ bé hay mở rộng bởi kích thước những cái bộ nhớ ngày càng lớn và được chiếm chỗ bởi vô số mảnh ghép dù vụn nhất trong khi những điều chưa từng được biết tới luôn nhiều hơn cái ta có thể kể. Bạn yêu âm nhạc, tôi cũng vậy, là không quá khi ai đó nói âm nhạc cứu rỗi tâm hồn... điều này có thể đúng v́ có đôi khi một giai điệu quen thuộc có thể làm bạn sợ hăi thay v́ tận hưởng cảm xúc ngọt ngào ngày nào. Nhưng dù sao th́ mọi người vẫn có nhiều hơn một "cơ hội" để Get in and out trong t́nh yêu chứ chẳng ai may mắn sở hữu danh từ đó ở số nhiều trong đời sống để hy vọng cặp phạm trù Lost and Found là một hiện thực chứ không phải một logic mang tính tự nhiên. Yeah,,, một cuộc sống trong t́nh yêu chắc hẳn không cùng khái niệm với một t́nh yêu trong cuộc sống, có lẽ nhiều người sẽ cần một hàm số K để giải được bài toán này, well... cứ mặc định chấp nhận là ta đang nói tới một cuộc sống đủ chất lượng và một t́nh yêu đủ thật th́... điều này có thể đúng...!
Thực sự chúng ta luôn sẵn sàng hăng hái khi nghĩ tới nó hoặc nói về nó. Vâng, T́nh Yêu...! cũng như các bạn, tôi từng dành nhiều thời gian cho phạm trù rất.... rất "Triết học" này. Có lẽ T́nh Yêu nên là một môn Triết học th́ đúng hơn nhỉ! hay nó vốn đă là như thế? Rồi, ngay tại đây, ngay lúc này, tôi không định tiếp tục nối dài thêm những ǵ người ta đă nói về T́nh Yêu hay cố gắng bịa đặt thêm nữa những định nghĩa v́ hẳn điều đó cũng chẳng làm cho cuốn từ điển này dày thêm được nữa đâu mà... Xin có một câu chuyện với mọi người, chút tự sự phát sinh từ những ǵ đang diễn ra xung quanh, có thể là từ lâu lắm, cũng có thể là ngay thời điểm này, những câu chuyện thường nhất của những con người b́nh dị nhất và có thật. Một lần nữa thông tin rằng, đây là "chuyện" chứ không phải là "truyện"! Vâng, và đằng sau câu chuyện đêm khuya này, có hay không một sự thay đổi có lẽ cũng không là việc quan trọng với một số người, chỉ mong một giây phút ta dành cho nghĩ lại.
Phải không nhỉ, nói ǵ th́ nói người ta vốn dĩ hiểu T́nh Yêu với mỗi người mỗi khác! Chính xác !!! "Với mỗi người mỗi khác", câu này nghe có vẻ hay làm sao! mới thấy đúng làm vậy! và rồi... bạn có đồng ư không? quá đồng ư rồi c̣n ǵ! Chẳng cần phải tranh luận ǵ, điều đó thành cửa miệng! Vâng, mỗi người mỗi khác!
Có một ngày xa xưa khi chúng ta nhớ lại, khi chúng ta yêu nhau, khi chúng ta trong t́nh yêu một ngày nào đó, một thứ t́nh yêu sớm, một bông hoa c̣n chưa lộ ra vẻ đẹp của nó... chúng ta thế nào khi đó nhỉ! chắc có thể liệt kê được rẩt nhiều các động từ cũng như tính từ đúng không? Ôi! Khi đó... "...sao mà yêu đến thế", một phút giây không gặp tưởng chừng như ngàn năm, một thoáng giận hờn cũng đủ làm cho con tim chết lặng, một bước chân lẻ loi đi về cũng khiến lo lắng cho nhau, một chút xanh xao cũng làm nên những đêm trắng, một tiếng gọi cũng có thể làm cho mọi chiếc đồng hồ đều trở nên chạy quá nhanh.
Có một ngày hôm nay ta nghĩ lại, bên nhau, khi chúng ta sống trong một t́nh yêu một ngày nào đó nay đă có tên, một t́nh yêu có tuổi, và chẳng c̣n nhiều nữa những điều bí mật cần khám phá như một loài hoa đă hết ḿnh rực rỡ vẻ đẹp của ḿnh... chúng ta thế nào khi đó nhỉ! Không chắc có thể liệt kê nổi được, dù chỉ một gạch đầu ḍng, v́ nói thật, có rất nhiều trong số đó chúng ta cố t́nh lờ đi hay giả vờ như để không muốn nhắc tới. Có khi nào, trong t́nh yêu người ta có thể thanh thản khi một nửa c̣n lại đang bơ vơ? người ta có thể ngủ ngon khi biết rằng v́ ḿnh mà có ai đó sẵn sàng thao thức? người ta có thể ấm áp trong chiếc khăn len được đan bởi một đôi bàn tay vô vọng? người ta có thể cảm thấy ngon miệng khi biết rằng người ấy đang nhọc nhằn trong từng bữa ăn không? người ta có thể thăng tiến khi biết rằng, v́ ḿnh mà người ấy đă từ bỏ biết bao cơ hội? người ta có thể yên ổn theo dơi hết bộ phim đang chiếu trong khi biết rằng người ấy đang một ḿnh trên một con đường xa xăm và tối tăm nào đó? Người ta có bao giờ nghĩ lại, rằng họ đă thực sự chỉ yêu bản thân ḿnh, hay là bởi v́ t́nh yêu mỗi người mỗi khác hả các bạn? T́nh yêu trong văn học th́ đẹp đẽ lắm, trong những câu truyện cũng đẹp đẽ lắm, kịch bản nào mà chẳng hay, diễn viên nào mà chẳng giỏi... và chắc chắn chẳng có ai là người không hiểu, ai cũng biết và thậm chí có thể giảng giải cũng như đưa ra lời khuyên rất đỗi thuyết phục cho người khác, nào là hiện tại là cái đáng quư, hạnh phúc là phải thế này, thế kia... nhưng thử thống kê xem, những ǵ chúng ta nhận được so với những ǵ chúng ta mang lại cho t́nh yêu của đời ḿnh...! hay bởi v́ trong t́nh yêu mỗi người mỗi khác? Có một thực tế rất thú vị là đa phần chúng ta rất nhiệt t́nh và không hề ngại ngần trong rất nhiều công việc và rất nhiều lần trong quăng đời sống của ḿnh, đàn ông cũng vậy và đàn bà cũng thế! chúng ta gần như sẵn sàng cho mọi chuyện, chúng ta thậm chí có thể khóc trước một thiệt tḥi nhỏ của đồng loại, chúng ta có thể sẵn sàng ôm lấy một số phận yếu ớt, chúng ta nhiệt t́nh thăm hỏi và chia sẻ tất cả... có vẻ như chúng ta không bao giờ biết nói "không". Nhưng... ở ngay nơi mà đúng ra mới thực sự thuộc về, hăy nghĩ lại... đă bao nhiêu lần chúng ta lại tiết kiệm những lời yêu thương, ngại ngùng với những cử chỉ thực sự cần trong chính ngôi nhà, trong gia đ́nh, trong t́nh yêu của chính ḿnh. Lư chí ư? chẳng qua đó chỉ là những ǵ ta được đào tạo, những thứ chúng ta được học, và được người khác chỉ cho mà theo. Trái tim ư? chẳng phải vẫn nói T́nh yêu mỗi người mỗi khác đó sao? Vâng! T́nh yêu mỗi người mỗi khác! chẳng ai giống ai hay tất cả chỉ là một? Phải hỏi câu "T́nh yêu là cái quái quỷ ǵ hay câu hỏi thực sự là "Con người là thứ quái quỷ ǵ?"
"Sống hay" một đời này khó lắm! và sống xứng đáng với một t́nh yêu lại càng khó hơn. Có thể trước đây chẳng bao giờ người ta nghĩ tới việc hỏi một người đàn ông rằng, liệu anh ta duy nhất chỉ "chung thủy" với người phụ nữ mà anh đă cưới, trong cả đời người? Bây giờ th́ ngay cả phụ nữ họ cũng bắt đầu nghĩ tới những con số thứ tự, lẽ tất nhiên nó phải là một số nguyên dương rồi. Tôi đă từng trả lời một người trưởng thành khi anh ta hỏi tôi về đủ thứ xung quanh quan điểm nhiều b́nh luận này, "tôi chẳng biết nhiều điều hay ho hoặc làm ǵ đó có ích để giúp anh, tôi nghĩ, nếu là người đàn ông th́ nên là một người đàn ông có trách nhiệm! là phụ nữ th́ đơn giản là chỉ cần trở thành người ở bên cạnh anh chàng đó mà thôi!", vâng, và là thế đấy!
Bạn đă thực sự tin vào điều ǵ đó? một điều thôi! một điều có thể thay đổi được mọi chuyện... tôi tin, các bạn đă mong t́m kiếm vào từng ngày mới,,, với người này có thể đó là niềm hạnh phúc được nhắc nhở tới,,, với người kia đôi khi chỉ đơn giản là hạnh phúc được phục vụ. Trong con mắt của nhiều người, niềm tin phần lớn thời gian được gọi là tín ngưỡng hay đại loại cái ǵ đó tương tự,,, nơi mà mọi thứ trở nên vô điều kiện... cuộc sống không là như vậy,,, lại một lần nữa câu hỏi Tại sao? sẽ không quan trọng nữa, Khi nào? cũng chẳng thành vấn đề, Ai? hay Cái ǵ? đơn giản là một sự ngẫu nhiên của số phận, và nói theo cách của một thi sĩ... "Vấn đề nằm ở đó", chỉ là "Bằng cách nào?" và "Như thế nào" một...,,,... một niềm tin...,,,... một niềm tin... cho dù mong manh,,, cho dù sợ hăi,,, nó vẫn có thể dẫn dắt chúng ta trong mỗi bước...
|
|
pipen
member
REF: 688784
11/27/2014
|
THẬT SỰ THẤT BẠI NẾU BỎ CUỘC?
Một câu nói quen tai và thường xuyên nhiều đến nối giống như số lần chúng ta ra vào chính cái cửa của ngôi nhà ḿnh. Một sự t́nh cờ hay nói đúng hơn là bởi một cái nhấn chuột, thêm một lần nữa tôi lại thấy nó xuất hiện, chỉ khác là tôi vẫn ngồi trong nhà và nh́n thế giới đang vun vút diễn ra bên ngoài cánh cửa.
Chí lư!, Thú vị!, Chuẩn!, Nhảm nhí!, Vớ vẩn!... đó là một phần những ǵ người ta có thế nghĩ khi nghe điều này, người lạc quan suy nghĩ khác, người từng trải có lư lẽ riêng, c̣n không biết những người mà ta gọi là đă chết liệu có c̣n tiếp tục đưa ra những đánh giá của họ nếu ở thế giới bên kia họ vẫn phải tiếp tục khổ sở hay ung dung. Với tôi, tôi không thể nhớ chính xác hoàn cảnh nào mà tôi biết đến câu nói này hay tên của người phát ngôn ra nó nhưng tôi nhớ đă xem qua một bộ phim có tên "Maid In Manhathan" do Jennifer Lopez và Ralph Fiennes thủ vai chính trong một câu chuyện t́nh mà có thể so sánh như cổ tích lọ lem vậy. Đă bao giờ bạn nghĩ như tôi chưa, mọi thứ do con người tạo ra đều mang tính chủ quan và định hướng đối tượng mà nó đáp ứng, điều này cũng tương tự như việc xảy ra với những ǵ mọi người sử dụng cách này, ư tôi là mạng máy tính toàn cầu, để chia sẻ mà thực chất là được viết ra, được nói ra, với mong muốn chúng được nghe, mong muốn ai đó thấy ḿnh c̣n sống. Trở lại với bộ phim, lời thoại mà tôi nhớ tạm hiểu là "chúng ta thất bại rồi lại cố gắng, cố gắng rồi lại thất bại, nhưng thất bại thực sự là khi ta thôi cố gắng", thực ra đó chỉ là cách nói dài ḍng của một cụm từ ngắn gọn mà cậu bé con trai của cô hầu gái nói "cơ hội thứ hai". Trong thế giới tiểu thuyết, phim ảnh và truyền thông, bạn sẽ không thể đếm được bao nhiêu lần bạn nghe tới những thứ đại loại như "không bao giờ nói không bao giờ (never say never)", "đừng bao giờ bỏ cuộc (do not give up)"... thực sự là nếu có được trả công th́ tôi cũng không thể liệt kê hết những dụng ư đó. Điều mà tôi nghĩ có thể sẽ được nhiều người ủng hộ, cũng bằng cách đó nó có thể khiến nhiều người nổi giận. May mắn cho tôi là người ta sẽ không thể đánh nhau ở đây được chỉ với bàn phím và chuột, cùng lắm th́ cũng chỉ là những cái chạm nhẹ vô hại mà thôi.
Với cá nhân ḿnh, cuộc sống chứ không phải phim ảnh hay nhà trường dạy cho tôi: "mày nên học cách bỏ cuộc khi cần thiết nếu không muốn là kẻ thất bại". Bạn có muốn tiếp tục tham gia một cuộc chơi mà biết chắc ḿnh không có cơ hội thắng. Nếu vẫn c̣n là khó h́nh dung, tôi sẽ thử một cách khác, bạn chơi cờ tướng bao giờ chưa hoặc chí ít là nghe về môn thể thao trí tuệ đó? Cơ hội b́nh đẳng 50/50 khi cả hai người bắt đầu với đầy đủ số quân dù ai là người đi trước. Nhưng thực tế chẳng bao giờ cho chúng ta cơ hội chơi ván cờ đó, những ǵ bày ra trước mắt bạn và tôi là một bàn "cờ thế" mà ở đó bạn gần như chẳng có một cơ may nào trước kẻ đă sắp sẵn bữa tiệc tưởng chừng ngon lành và dễ dàng. Bạn không bao giờ thắng được nhà cái, ngài Occean đă nói vậy chứ không phải tôi. Ví von như vậy liệu có lệch lạc quá? những lĩnh vực c̣n lại th́ sao? bạn có đang lo lắng cho cuộc sống hiện tại và tương lai của ḿnh và con cái bạn? tôi vẫn c̣n những trang khác, một lúc khác...
|
|
pipen
member
REF: 688786
11/27/2014
|
[ SƠ KÝ của PIPEN ]
Mọi thứ đều có thể được chôn cất một lần và mãi mãi, trong số đó có cả những thứ mà người ta nghĩ rằng không tưởng như Tình Yêu, Niềm Tin, Hy Vọng... nhưng tất cả đều có chung số phận, thậm chí người ta chẳng còn thời gian hay chỉ là muốn khóc thương cho chúng. Duy nhất một thứ, thứ khiến ta còn được nhắc tới, nó bất tử chứ không làm ta sống mãi, ngay cả khi người ta không muốn... Sự Tha Thứ!
Giờ ta mới nhận ra rằng, cuộc sống có thể thiếu đi nhiều thứ, nhưng hãy đừng là sự Thứ Tha (cái gọi là "Sống trong đời sống cần có một tấm lòng... để gió cuốn đi", phải chăng khi viết những dòng để đời này, Trịnh Công Sơn đã nghĩ như vậy!). Nếu không phải bạn là người biết tha thứ thì thử hỏi quanh bạn còn bao nhiêu người? Nếu không phải bạn là người biết tha thứ, bạn sẽ hàng ngày sống chung với những người dù vô tình hay cố ý làm bạn tổn thương như thế nào? Nếu không tha thứ, bạn sẽ làm gì để đối diện với vô vàn lỗi lầm mà vốn từ khi đã mang nặng kiếp người nào ai tránh khỏi. Sự Tha Thứ là cách hiểu của những người lạc quan, số còn lại gọi đó chính là Sự Chấp Nhận. Đời sống, nếu không phải là Sự Chấp Nhận những cái vốn bởi Nhân Vô Thập Toàn thì ngay cả "Khi Giấc Mơ Về" mấy ai tìm được chốn bình yên...
Tha thứ hay kết tội vì lỗi lầm của kẻ khác vẫn còn là một việc dễ dàng lắm. Là một người có liêm sỉ, khó nhất vẫn chính là tha thứ được cho bản thân mình.
|
|
pipen
member
REF: 689469
12/08/2014
|
Người làm một việc nhân nghĩa cho đời cũng như cho người khác, cho dù là v́ đồng tiền... Tôi vẫn đồng ư với định nghĩa đó là một người tốt và họ chỉ đơn giản là đă làm một việc nên làm. Cái tốt mà mua được bằng tiền vẫn là một điều tốt, chỉ sợ một ngày kia, những cái tốt biến mất khỏi cuộc đời này...,,, chỉ e không c̣n cái tốt để mà mua...,,, khi đó liệu có c̣n người tốt. Một người mưu cầu hạnh phúc và lợi ích hoặc làm một việc tốt cho bản thân dưới mọi h́nh thức đă và sẽ luôn là một điều tốt và ngay cả khi v́ điều này mà vô t́nh hay cố ư mâu thuẫn, làm tổn thương đến người khác đều có thể được tha thứ. Với cá nhân ḿnh, nếu con người ta có thể mua được sự quan tâm lẫn nhau, sự an toàn trước mọi đổi thay th́ mọi cái giá đều là phải chăng... Chỉ hai việc măi măi không bao giờ nên làm là kết tội người khác và tự hủy hoại bản thân ḿnh. Sự trừng phạt nặng nề nhất dành cho một người là sự cô đơn và không có ǵ phải nghi ngờ về bản án khắc nghiệt nhất chính là sự hối hận.
|
|
pipen
member
REF: 689478
12/09/2014
|
Trước khi trở nên vĩ đại, mọi thiên tài đều từng là những đứa trẻ. Sẽ không có một đại thụ nếu không từ hạt giống bé nhỏ. Và người ta sẽ c̣n măi đó với một câu tự hỏi "đến bao giờ th́ chuyện này mới kết thúc?", c̣n bạn...,,, bạn đă khi nào trong đời, từng quan tâm đến một cái kết? và có biết bao nhiêu cơ hội "thêm một lần nữa" dành cho những cái lần đầu tiên tới được cái sau cùng....,,, và như một câu ca dễ nhớ của Trịnh Công Sơn... "không có đâu bao giờ". Với tôi, ông là một hiền triết trong âm nhạc và cũng là cuộc sống. Tôi đă không chỉ là đôi khi, cố thử nh́n vào đời sống theo cách của ông. Có lẽ là bởi tôi cũng sử dụng cả Guitar và Piano cho cả những nguồn vui hay bế tắc, tuyệt vọng của ḿnh mỗi lúc chúng không thể lên tiếng, cho cả ngày mai đă dường như ngủ yên trong ư thức giữ im lặng tuyệt vời của t́nh yêu...,,, và cũng bởi v́ một sự thực là với một đôi tay, bạn có thể nh́n thấy những điều mà ngay cả với một đôi mắt sáng và một tâm trí mở rộng, sáng suốt, bạn cũng như mù ḷa giữa một thế giới đầy vô thường.
http://m.youtube.com/?#/watch?v=2x_Zc_mTe84
|
|
pipen
member
REF: 689729
12/13/2014
|
Đă bao giờ các bạn nói chuyện với những thiết bị mà ḿnh mua về, những thứ đồ vật mà ta xem như chỉ là máy móc vô tri, vô giác... Tôi đang thử cố gắng tṛ chuyện với một chiếc máy ảnh... Và thử lắng nghe xem đôi ḍng tự sự khi là một chiếc máy ảnh nhé... Vâng, rất rơ ràng rồi, tôi là một chiếc Camera, các bạn đă trả tiền để sở hữu tôi,,, để mong muốn đẹp hơn trong con mắt của tôi trong khi tôi chẳng hề quyết định được những ǵ ḿnh sẽ nh́n thấy. Hơn thế nữa, đó là nhờ vào khả năng chuyên nghiệp của tôi để cái đẹp được nhiều người yêu thích và thừa nhận. Để làm được việc này, đa số trong các bạn nghĩ chỉ cần cho tôi ăn no bằng cách nối tôi với một nguồn điện xoay chiều là tôi luôn sẵn sàng phục vụ. Là một con người, các bạn đếm số tuổi của ḿnh bằng năm tháng, các bạn đếm số tuổi của tôi bởi mỗi lần tôi nhắm mắt lại. Không có khái niệm cũ hay mới đối với bạn nhưng chúng tôi th́ có. Theo bạn để có thể vẽ nên một bức chân dung bằng ngôn ngữ về ai đó, chúng ta cần dùng tới bao nhiêu tính từ? Cùng một bức tranh đó nhưng với kỹ năng của tôi, bạn sẽ cần đến bao nhiêu Shots? Bao nhiêu góc nh́n? Liệu sau khi bức chân dung được tô vẽ xong, nhân vật trong đó có c̣n là người ta định họa thành một cách chân thực...,,, dù sao tôi cũng chỉ là một cái máy và chẳng phải bạn đă trả tiền,,, tôi chỉ nh́n thấy những ǵ bạn muốn mà thôi và ngay cả khi tôi chưa thể làm bạn thỏa măn với điều bạn muốn thấy, bạn vẫn có không ít cách để sửa chữa lại, thậm chí biến hóa ra một chân dung trái ngược lại hoàn toàn... Tôi đă học được một bài học từ số phận của những thế hệ đi trước,,, họ đă quá bướng bỉnh không chịu gật đầu đồng ư với quyết định của chủ nhân khi trung thực trong từng thước phim quư báu và chính điều đó đă đưa họ vào viện bảo tàng. Tôi may mắn được sinh ra trong kỷ nguyên Kỹ Thuật Số, tôi dễ bảo, dễ thích nghi, dễ thay đổi và chỉnh sửa rất nhanh chóng tuân theo ư nguyện của bất kỳ ai cầm tôi trong tay một cách vô điều kiện... Trong con mắt của tôi, tất cả mọi người đều xinh đẹp, với những người vốn đă xinh đẹp, tôi những tưởng rằng ḿnh có cơ hội được một lần sống thật thà nhưng chính họ lại c̣n muốn xinh đẹp hơn bất kỳ ai... Thôi th́ cũng có ǵ khác nhau đâu,,, nếu tôi không làm th́ có người khác sẽ làm, khi đó c̣n tệ hơn... Và tôi trở thành một cỗ máy được thiết kế để nói dối, một cỗ máy không biết nói "Không" không mệt mỏi.
|
|
pipen
member
REF: 690225
12/21/2014
|
Tôi đang ngược chiều con đường mà tất cả các bạn đang đi. Điều đó rất có thể sẽ đưa tôi trở về vạch xuất phát trong khi hầu hết các bạn chỉ còn cách đích một đoạn không xa, thậm chí không ít người đã cán đích và đang sẵn sàng cho bữa tiệc tận thưởng chiến thắng với những chai Sâm-Panh được ướp lạnh kiểu cách... Còn với tôi...có lẽ mọi chuyện mới chỉ bắt đầu. Như người ta thường nói "Bạn không thể tìm thấy thứ đã đánh mất trên con đường mà Bạn chưa từng đi qua", vậy nên tôi phải quay lại, tôi phải quay lại để tìm và lấy lại những gì mà mình đã đánh mất, rất nhiều! phải nói là tôi đã để mất rất nhiều... Tôi không thể và ngay cả các bạn chắc cũng không muốn kết thúc cuộc đua mà thiếu những thứ vốn thuộc về mình.
Sẽ không có cơ hội nào cho tôi bắt kịp bất kỳ ai trong số các bạn dù người đó chậm chạp hay khác biệt đến đâu. Cũng sẽ không có ai đủ kiên nhẫn để đợi một kẻ thua cuộc như tôi, điều duy nhất tôi hy vọng là đâu đó vẫn còn một quán bar chưa đóng cửa và một chai bia cuối cùng dẫu rằng đã nguội lạnh hoặc ai đó không quên ghi thêm dòng chữ "dành cho người sau cùng". Đó sẽ là chai bia tuyệt vời nhất của tôi! Và để tôi kể cho bạn nghe một điều, không gì tệ hơn khi bạn bị bỏ lại nhưng cũng không gì tuyệt vời hơn lúc bạn tìm thấy thứ mà mình để mất
|
|
pipen
member
REF: 690245
12/22/2014
|
Nghiệp là bởi Mệnh mà ra, phúc lại do Cục mới có. Cũng có thể hiểu nghiệp thành hay bại là do con người, phúc lành hay dữ phụ thuộc vào trời. Không phải vô cớ mà con người ta hữu thời có được mọi thứ trong thiên hạ hay phút chốc đánh mất tất cả những ǵ đang có. Bản chất của cuộc sống cũng như tính bền vững trong phát triển dựa hoàn toàn vào sự tồn tại của cái gọi là sự cân bằng, dù là vô cơ hay hữu cơ, vật lư hay lô-gic, duy tâm hay duy vật, tự nhiên hay xă hội... Nếu ở nơi này phát sinh dư thừa th́ ắt hẳn sẽ tạo ra thiếu hụt cho chỗ khác... Ư định nói ǵ ta...,,, Phúc có thể tích nhưng không thể tiêu c̣n Nghiệp th́ ngược lại, có thể tiêu nhưng không thể tích. Toại thành sự nghiệp mà không lo tạo phúc th́ khi họa đến trong đời, họa ở trong họa. Dù c̣n gian lao, một ḷng tích phúc, v́ người như vị kỷ th́ khi họa tới biến thành phúc mà không hay, mọi điều dữ tất thảy đều hóa lành.
|
|
pipen
member
REF: 690246
12/22/2014
|
Ai cũng biết ở đời có hai loại người và chỉ có hai loại này mà thôi, đó là NGƯỜI TỐT VÀ KẺ XẤU. Vấn đề là làm sao nhận ra được... Pipen sẽ giúp các bạn phân biệt được đâu là người tốt và đâu là "phần còn lại". Theo như trong định nghĩa của Pipen đã là con người thì ai cũng có lúc sai lầm. Tin tôi đi, tên gọi và dung mạo không làm chúng ta trở nên khác biệt đâu, có chăng chỉ là sự khác nhau về vị trí khi được thống kê mà thôi. Ví dụ dễ hình dung nhất là bạn nào có tên bắt đầu bởi chữ A, như Kiều Anh, Phan Anh hay Tuấn Anh, điều đó chỉ giúp các bạn bước vào phòng thi trước những bạn khác chứ nó không thể là phép màu làm bạn là người đầu tiên hay một trong số những người nộp bài sớm nhất, bước ra khỏi căn phòng ấy với số điểm cao.
PIPEN lạc đề mất rồi, vâng! chúng ta đang nói tới khái niệm "NGƯỜI TỐT VÀ KẺ XẤU". Các bạn sẽ không phải chờ lâu đâu, "NGƯỜI TỐT LÀ NGƯỜI KHÔNG ĐỂ AI NHÌN THẤY VIỆC XẤU MÌNH LÀM, KẺ XẤU CHỈ ĐƠN GIẢN LÀ KHÔNG LÀM ĐƯỢC NHƯ VẬY - PIPEN"
|
|
pipen
member
REF: 690943
01/03/2015
|
FACEBOOK - CHIA SẺ HAY KHOE MẼ ⁉
Trích lời căn dặn của anh Pipen dành cho em gái trong nhà...
"...Mà cũng phải nhắc lại, cứ cho dân Facebook ṭ ṃ đi, cất cháu trai của bác Pipen cho thật kỹ, tháng một cả nhà chụp lấy dăm chiếc, in tráng ra giấy làm thành tập album nhỏ chỉ dành riêng cho con thôi. C̣n những câu COMMENTS kiểu Available như trong WinWord Templates hay Quick SMS Reply...,, những cái Click LIKE vô thưởng, vô phạt theo cái lệ Thành tích, c̣n nội dung th́ đọc hay không cũng có học hỏi được lạng tri thức nào đâu. Có lẽ ngay cả người Mỹ họ cũng không ngờ nhu cầu sử dụng phím LIKE lại triệt để và chứa đựng cả một trào lưu văn hóa, đại diện cho nguyên tắc xă giao, phép lịch sự khi tham gia cộng đồng mang hơi hướng thời đại với h́nh ảnh những ḍng người chân vội vă bước, tay vội vă sờ soạn, mắt không rời bàn tay, tay không rời bàn phím... Một tin vui cho mấy cái " bàn" ấy khi các nhà phát triển ứng dụng tiết lộ về việc nâng cấp chức năng LIKE trên các phiên bản Facebook trước đây chuyển thành "LIKE WITHOUT WHY" (tạm hiểu là THÍCH MÀ KHÔNG CẦN BIẾT TẠI SAO THÍCH). Các nhà phân phối độc quyền cho biết thêm, nâng cấp này chỉ áp dụng cho khu vực Việt Nam với giá bán không đổi, người dùng sẽ không phải LIKE mỏi tay như hiện nay nữa.
Với nhiều người, trong đó có cả tôi, con số 10 LIKES đă đáng tự hào lắm rồi và vui mừng hơn cả ăn LÔ (một h́nh thức cờ bạc chơi số chui mà Thắng th́ ít - Thua thiệt là nhiều). Với phần đông người chơi Facebook, 100 LIKES đồng nghĩa là thảm họa và tỉ lệ thuận với nó, FRIENDS LIST hay FOLLOWERS cũng thật xa lạ. 1.000?, thậm chí hàng vạn? Nói thật chứ, chỉ cần bạn nhớ tên chính xác của 20% hay từng một lần nghe về họ th́ chẳng cần đến Facebook, bạn đă là người của công chúng rồi. Bạn có nhất trí, cùng quan điểm rằng, số LIKES là thước đo chuẩn mực để khẳng định người này đang là một hiện tượng được nhiều người quam tâm??? như thế ắt nhiều người biết đến lắm đây, có khi cả Thị Trấn, Tỉnh cũng biết ấy nhỉ. Xin thưa, đến tên của những người lănh đạo đất nước này, ra giữa chợ, trường học, quán NET, coffe, bến tàu, xchocho bay, công viên...chắc ǵ có nổi 10/100 (10%) đưa ra đáp án đúng.
Anh ngắm cái ảnh vợ chồng Tím với cu Kiến ở một nơi rất đỗi b́nh dị, nơi người dân mọi tầng lớp, cứ sáng sáng, chiều chiều đều đặn GYM FREE. Sau bao năm mới lại được thỏa cái nhớ...dù chỉ duy nhất một tấm thôi nhưng nó sánh bằng cả ngàn tấm nhan nhản trên Facebook cứ mở ra là đập thẳng vào mặt, muốn né cũng không kịp, nh́n đến phát ngán. Chẳng khác ǵ quanh năm ngày tháng, bữa nào cũng chỉ có một món duy nhất. Nếu là bạn, bạn chịu đựng được bao lâu? . Đôi khi con cái thay v́ là nhân vật chính lại trở thành phông nền cho người lớn "LÀM HÀNG". Chẳng khác sàn CATWALK là bao. Con nhỏ th́ từ đầu đến cuối SHOW diễn vẫn nguyên si một bộ quần áo trong khi, người lớn thay ra, mặc vào, tạo dáng miệt mài, dễ đến có cả một va li quần quần áo áo, giầy, ủng, mũ măo, khăn quàng, son phấn...,,, bốn mùa, hết từ góc phố này sang vườn hoa khác, siêu thị này sang trung tâm thương mại khác, hết công viên này sang đền đài khác... Em mà là cái máy camera th́ em thà chết quách đi cho nó rồi, những tưởng "Đời là bể khổ" chỉ để dành cho thân phận kiếp người, bây giờ đến cái thân máy móc như em cũng không là ngoại lệ..."
|
|
pipen
member
REF: 690944
01/03/2015
|
📕 THIÊN ĐƯỜNG 📚 Pipen • 📆 01/01/2015 • 👤
Tôi hiểu cái cảm giác của nhiều người, họ sung sướng, lạc quan và yêu đời làm sao khi bước qua pḥng chờ để lên chiếc máy bay đang chuẩn bị cất cánh tới một ḥn đảo nhiệt đới nơi mà nếu truyền thuyết là có thật th́ cái gọi là Thiên đường cũng chỉ xếp thứ hai thôi, nơi bạn đang cùng với t́nh yêu của ḿnh sẽ sống những khoảnh khắc thần tiên trong đời. Hơn lúc nào hết, hơn bất kỳ một cảm xúc nào bạn từng trải nghiệm, những h́nh dung cùng lúc đang ùa đến cùng dự cảm khôn tả, chúng đang dường như gần hơn bao giờ hết, gần đến độ bạn như đă có thể chạm vào nó, gần như những ḍng chữ được in sẵn và thật không khó để nhận ra ḍng chữ Destination (nơi đến) trên cặp vé Class A mà cứ chốc chốc bạn lại phải lấy nó ra chỉ để ngắm một cái, hay đọc đi đọc lại vỏn vẹn có mỗi mấy cái ḍng chữ bé tí, nhẩm đi nhẩm lại chẳng v́ để thuộc ḷng hay hồi hộp lo ngại lỡ có sai lệch thông tin cá nhân...,,, hay đơn giản chỉ là lặp lại một "Thói" Quen lâu nay đă trở thành.., phản xạ có điều kiện mà cả thế giới đều hào hứng... LÀM MỘT CÁI NÀO,,, hay gọi thế nào cho chuẩn nhỉ...,,, đại khái là lôi nó ra, dùng một tay, tùy bạn thuận tay nào cũng...TỰ SƯỚNG được. Tất cả mới chỉ là... Chưa thực sự bắt đầu, câu chuyện c̣n dài lắm và không biết bạn có từng nghe một ca khúc với tựa đề "HEAVEN CAN WAIT" bao giờ chưa?
📚 Trích giới thiệu minh họa Tùy bút THIÊN ĐƯỜNG - Phần II, một trong hai ghi chép đầu tiên trước thềm năm mới. Đánh dấu thời khắc chuyển thế, thời và cả Thiên, Địa
"...Những ngày sau đó mới thật sự khiến tôi Thèm và Khát, vật và Vă.
...bước chân ra đến cửa với trên tay túi to, tú nhỏ in chữ cách điệu là những cái tên nhà thiết kế thời trang, các thương hiệu mỹ phẩm, trang sức cao cấp nổi tiếng thế giới..."
|
|
pipen
member
REF: 690945
01/03/2015
|
Bức xúc quá là bức... x..ú.c !!! Đúng là không có ǵ trên đời là t́nh cờ hay ngẫu nhiên... Cứ luôn là như có một nguồn năng lượng, một dạng phi vật chất nhưng lại không hẳn thuộc lĩnh vực duy tâm, tín ngưỡng,,, chúng can thiệp vào mọi hoạt động sống của chúng ta, chúng thậm chí c̣n có cái quyền tối thượng thay cho Thượng Đế, Đức Chúa Trời, Phật Tổ...quyết định chuyện thành bại, được mất, họa phúc, giàu nghèo, sang hèn, cao thấp, tài tật,... ôi thôi,,, đủ cả, liệt kê sơ qua như thế đă thấy quá...nghẹn rồi. Cũng may rằng ḿnh được thừa kế cái gia tài Đức Tin vô điều kiện có sẵn trong tâm những người của Phật môn mà ở đây người ḿnh muốn nói tới là Bà Nội và Mẹ...
BUỒN BUỒN đi kiếm CHUỒN CHUỒN
CHUỒN BUỒN bay mất, BUỒN CHUỒN về đâu?
BUỒN BUỒN đi kiếm SẦU ĐAU
BUỒN SẦU quá chén... BUỒN ĐAU say mèm !?
|
|
pipen
member
REF: 690947
01/03/2015
|
Tối qua xem chương tŕnh "Cuộc Sống Thường Ngày" của Kênh Tin tức Tổng hợp VTV1 phát sóng khung giờ 11:00 và 18:00. Họ đưa ra một nghiên cứu khảo sát khá thú vị dành cho các "Tín Đồ Quả Táo Gặm Dở".
Với họ việc sở hữu một chiếc iPhone là mục đích sống, không phải ai trong số họ cũng đủ điều kiện để sở hữu một thứ xa xỉ có trị giá cả một gia sản đối với một bộ phận không hề là thiểu số tí nào. Họ sẵn sàng " NHỊN" bất kỳ cái "MÓT" nào chỉ v́ một mục đích... mang nặng tư duy h́nh thức.
Chương tŕnh dẫn chứng một bản danh sách dài những ǵ mà với số tiền của một chiếc iPhone có thể mua hoặc quy đổi đồng giá trị... Một chiếc iPhone mua được bao nhiêu tấn gạo nuôi sống bao nhiêu con người trong bao nhiêu ngày...,,, bao nhiêu thùng ḿ tôm cứu đói đồng bào qua cơm hiểm nghèo...,,, bao nhiêu quyển sách, vở cho bao nhiêu học sinh nghèo được đến trường...,,, bao nhiêu quần áo ấm, chăn màn cho bao nhiêu con người qua những mùa rét cắt da thịt...,,, bao nhiêu chiếc điện thoại "Không Thông Minh" chỉ cần đáp ứng được hai nhu cầu cơ bản nhất của mọi chiếc điện thoại là đàm thoại và nhắn tin giúp cho bao nhiêu con người đang phải sống, làm nhiệm vụ nơi xa cách gia đ́nh, thân nhân...
Khép lại câu chuyện, BTV đưa ra một câu hỏi nhưng thay v́ ở cuối câu, đúng ra phải dùng dấu Chấm hỏi (???), lại là dấu Chấm than (!!!) "Có bao nhiêu người sở hữu một chiếc iPhone mà khai thác được hết các công năng của nó, những chức năng thực tế đă không c̣n là vô đối khi cuộc cách mạng Công nghệ Di động đă mang đến nhiều cơ hội dành cho người dùng có thêm lựa chọn công bằng cả về tiện ích lẫn giá trị đích thực. Một lẽ rất tự nhiên và chính đáng khi chúng ta có tích lũy tư bản kha khá, cuộc sống cũng nên có những món quà xứng đáng phản chiếu giá trị thặng dư mà ta đă phải vất vả cống hiến, nỗ lực làm việc hơn người...
Thật xứng đáng để tự hào lắm chứ khi sống là phải được hưởng thụ quyền lợi do chính ḿnh đồ thành sự nghiệp...và sẽ c̣n tuyệt vời hơn khi ai cũng biết và thấu hiểu việc chia sẻ niềm vui cho những người sống quanh ta, những người cần chúng ta, dù chỉ là để lắng nghe...
|
|
pipen
member
REF: 691189
01/08/2015
|
Buồn thay, đau sót thay cho những nạn nhân bị lừa đảo, mất trắng bao nhiêu tiền của tích góp bao đời nay... Mà cũng phải tự trách bản thân ḿnh trước đă, thông minh, mưu lược hơn bao người thiên hạ mới có được số tài sản kếch xù đó thế mà lại để một người đàn bà, cứ cho rằng là Đại biểu Quốc hội cũng không thể rửa tiền theo cách đó được... Giờ có phải cháy nhà mới biết c̣n có thứ mà ngay cả lửa cũng không cháy hết được... Cứ là người dân lam lũ chỉ đủ ăn và cho con cái học hành th́ đâu có cái họa này. Thôi, mong các nạn nhân đừng quá đau buồn, âu ông trời cũng có mắt đấy, cái ḿnh đáng hưởng ắt chẳng ai cướp đi được, thứ vốn không thuộc về ḿnh th́ chẳng phải bằng cách này, người này cũng sẽ có cách khác, bởi những người khác làm cái việc... gọi là phân bổ lại các cái két to, két nhỏ, tài khoản trong nước hay ở hải ngoại...,,, tất cả sẽ phải trả về đúng với chủ sở hữu chính đáng của nó, trả lại cho xă tắc, cho người dân v́ chân lư đơn giản "DÂN LÀ GỐC NƯỚC" (nguyên văn ư nghĩa gốc của cụm ngữ mà xưa nay ta hiểu nhầm bởi cách dịch).
Cũng vui lắm khi đất nước có những người dám làm cái việc tuy chưa xứng gọi là Thế Thiên Hành Đạo nhưng cũng là lấy của người giàu...,,, đem chia cho những kẻ c̣n thừa tiền hơn...,,, phần dư ra coi như chút công xá v́ đă có công "Cải Cách nền hành chính công sang tư" được ḷng những cá nhân có lợi ích trực tiếp.
Chỉ đáng tiếc, chỉ duy một lời nói đơn giản như Tam Tự Kinh đă dạy "THAM TH̀ THÂM"...,,, mà không chịu nh́n bao gương nhăn tiền mà tránh, cứ mê muội... "Biết trước sao c̣n làm". Quả thật, con người khi đứng trước các ham muốn thật vô cùng đáng sợ và tiềm ẩn mọi thủ đoạn ác tâm khôn lường...,,, nhưng khi chúng đă ở phía sau lưng th́ mới thảm hại và đáng thương làm sao.
Có nhiều người đă mạnh dạn đưa ra nhận định rằng Thế kỷ XXI sẽ là kỷ nguyên của người phụ nữ. Quả không sai khi mới chỉ trong những thập niên đầu tiên đă liên tiếp nổi lên những người hùng son phấn. Chỉ khác với những người phụ nữ làm nên lịch sử như Bà Trưng, Bà Triệu, Bùi Thị Xuân... Những người phụ nữ ngày nay, dù ở lĩnh vực nào, tŕnh độ nào, cương vị nào... cũng đều đẹp hơn, trên thông thiên văn, dưới tường địa lư, đi khắp tây tàu, tiếp thu đủ mọi tiến bộ, thông thạo ngôn ngữ, văn hóa, con người khắp năm châu, bốn bể... Chính bởi lẽ đó mà mỗi một người phụ ngày nay lại có một cách phá nước, hại dân mang bản sắc riêng, tính cách và sự sáng tạo mà không một đấng trượng phu nào không khỏi tâm phục, khẩu phục. Thật cũng là có tội và hổ thẹn khi phải mang so sánh và nhắc tới tên tuổi bao nữ sĩ anh hùng dân tộc với phường hậu thế bất nhân, phi nghĩa và vô cùng tàn độc.
Chắc chắn một điều rằng họ, những người tốt đẹp cho tới khi bị "LỘ" cũng từng tham gia nhiều hành động v́ cộng đồng, xât nhà t́nh nghĩa, nhận chăm sóc những người có công, Mẹ Việt Nam Anh Hùng, các công tác xă hội, đền ơn, đáp nghĩa...cắt băng khánh thành các công tŕnh phúc lợi...tên tuổi gắn với những chương tŕnh hoành tráng, những giải thưởng cao quư và uy tín... Chẳng lẽ tất cả đều bị lừa? Chẳng lẽ không ai đủ tỉnh táo để nhận ra... Nếu các bạn đă đọc một vài bài viết gần đây của tôi, chắc giờ các bạn đă hoàn toàn hiểu được tại sao... •
Vậy giữa họ và chúng ta có sự khác nhau? Liệu chúng ta có lựa chọn không giống họ không trong cùng điều kiện, hoàn cảnh và quan trọng hơn cả là cơ hội tương tự??? Điều đúng sai ở đây không cần chúng ta phải quyết định, những ǵ sẽ xảy ra tiếp theo đây cũng chẳng đến lượt chúng ta, tṛ bàn tán tám chín bảy mươi hai cũng chỉ vài bữa quà sáng rồ th́ ai cũng có cả tỉ công việc, hôm nay chợ búa ǵ đây, đưa đón con đi lớp thế nào đây, tết này nội ngoại phải sao đây, chồng con...,,, công việc...,,, quan hệ...,,, sức khỏe, sắc đẹp của bản thân...,,, cân đối tài chính giữa nguồn và sử dụng...,,, có cần thiết phải kết hôn, sinh con và sống độc lập có hơn chăng...,,, dư luận và áp lực truyền thống... Chắc kể thế chứ kể nữa sẽ càng thấy không bao giờ là đủ những ǵ trong đầu một người phụ nữ hiện đại... Những người như đă dự báo sẽ làm nên Thế kỷ XXI. Ai quay lưng lại khi đứng trước bàn thờ tổ tiên? Ai nhịn ăn, nhịn thở mà sống được? Ai không muốn yêu và được yêu chân thành? Ai chẳng chấp nhận tất cả v́ một tương lai tốt đẹp hơn cho con cái của chính ḿnh? Ai... Ai... Ai... khác được đây? Ai... Ai... Ai... giống được đây? THIỆN TAI, THIỆN TAI, THIỆN TAI... Đó là cách mà từ xa xưa Phật pháp đă hàm ư sự BUÔNG XUÔI NHƯ NƯỚC, H̀NH HÀI NHƯ NƯỚC... TỪ BI HỶ XẢ - TỨ VÔ LƯỢNG TÂM, ĐỐI TRỊ TAM ĐỘC... "THA THỨ " cũng là một trong nhiều điều tôi đă dành nhiều bút mực ghi chép để lại
|
|
thanhthien8
member
REF: 691223
01/09/2015
|
Mến Chào Cái anh ngồi rờ cằm suy nghĩ
Đọc cái tựa bài: ĐIỀU BẠN T̀M LUÔN ĐƯỢC THẤY Ở NƠI CUỐI CÙNG BẠN NGHĨ TỚI
Nơi cuối cùng có phải cái ngơ cụt không?
Tui đă đi đến cuối ngơ nghĩ tới sẽ bẻ trộm nhánh hoa Dâm Bụt
ai dzè bị ông già cầm gậy ra rượt đuổi, làm tui giận cái người viết câu trên, hihic.
Chúc chủ nhà luôn an vui khoẻ mạnh
|
|
pipen
member
REF: 691320
01/11/2015
|
Nền kinh tế của chúng ta xưa nay vốn đă chẳng theo một mô h́nh kinh tế nào từng được biết tới trong lịch sử phát triển của nhân loại. Mọi thứ quy tắc, nguyên lư vận động, mối tương quan về sản xuất và tiêu dùng, về quy luật cung cầu...,,, càng nhồi nhét vào đầu bao nhiêu những thứ, nào là Kinh tế Chính trị, Địa Kinh tế, Kinh tế Lượng, Kinh tế Vi mô - Vĩ mô, Kinh tế Tài nguyên - Môi trường, Tâm lư học Đại cương bao gồm không thiếu một ngành học, một bộ môn nào ví như Quan hệ Lực lượng - Tư liệu sản xuất, Lư thuyết Lưu thông Tài chính - Tiền tệ, Phân tích Tài chính, Quan hệ Công chúng (PR), Marketing, Kế toán - Kiểm toán, Kinh doanh Quốc nội - Quốc tế, Quản lư Chiến lược - Kế hoạch Doanh nghiệp, Kế toán Quản trị - Chi phí - Giá thành - Thuế, Tài chính - Kế toán Công, Quản trị Doanh nghiệp - Nhân lực - Hành chính Sự nghiệp - Đầu tư... Đấy chỉ là sơ sơ những thứ hổ lốn trông giống một chảo Thắng Cố hơn là một nồi Lẩu Thập cẩm...,, dù là ǵ th́ cả hai cũng nghi ngút và dậy mùi của một Đại Tri thức thời đại mới, một kỷ nguyên mà cũng chẳng hiểu nổi điều ǵ sẽ là thống trị. Chẳng hay mấy người thành đạt có c̣n nhớ hay phải sử dụng một cách thường xuyên những phép toán cao cấp như Xác suất - Thống kê, Đại số Tuyến tính, Giải tích... hay thực tế chỉ duy nhất hai phép toán mà ai cũng đă học từ vỡ ḷng "CỘNG & TRỪ". Có cô Hoa hậu nào cần đến cả núi sách vở, tài liệu ấy hay chỉ cần quan tâm tới khẩu phần dinh dưỡng để đủ nuôi ba cái kích thước... Có vị Đại biểu của Dân nào cần thuộc sử của đất nước quá 50 năm? Có ai ngồi sau Vô lăng những chiếc xe hơi tiền tỉ cần phải am hiểu...,,, đang định viết ǵ tự nhiên chữ nghĩa bay biến sạch sẽ... (hiện tượng đảo chiều từ trường gây chỉ dẫn sai về không gian lẫn thời gian đồng thời gây rối loạn khả năng tập trung, mất trí nhớ tạm thời nếu thông tin thu nhận rơi vào đúng địa chỉ xủa Hố Đen đó, tất cả hoặc một phần thông tin sẽ bị sai thiếu hoặc sai nguồn... là nó đó). Và khi mọi thứ ra đi như cái cách chúng bước chân vào cuộc sống của chúng ta, chúng như một dạng sống kư sinh, chúng cần một vật chủ hoàn hảo theo mọi nghĩa để tồn tại, sinh sôi, nhân rộng...,,, cho tới khi cuộc đảo chính mang tính tất yếu không thể tránh khỏi...,,, chính chúng ta tự biến ḿnh thành một trong số chúng, chúng ta đă thành ra một kẻ sống kư sinh trên chính vật chủ sau cuộc chính biến đă phải đầu hàng vô điều kiện và bàn giao quyền kiểm soát cho những kẻ xâm lược, chúng đă học cách ngụy trang để đánh lừa hệ thống miễn dịch, vốn là bức tường lửa giúp bảo vệ chúng ta trước mọi kẻ thù. Và khi giới tuyến pḥng thủ cuối cùng bị xuyên thủng, không một tế bào sống nào dù nhỏ nhất c̣n được an toàn nữa.
Các bạn có muốn biết câu chuyện về bản Luận văn Tiến sĩ Khoa học đầu tiên trong đời của tôi là ǵ không? Tôi đă làm nó trước cả khi tốt nghiệp Đại học, một câu chuyện hoàn toàn có thật và là h́nh mẫu của một thời cả thiên hạ chạy theo Bằng cấp, những người mà nếu Lă Bất Vi của ngàn năm trước có sống lại cũng phải bái sư học đạo. Thực sự, cho tới tận bây giờ đó vẫn là một bí mật, bí mật của một tượng đài đang nắm giữ địa vị quyền lực tối cao và cũng là bí mật của tôi. H́nh dung về điều đă, đang và sẽ không bao giờ có thể thay đổi được tô chỉ mừng v́ ḿnh đă chọn con đường nằm ngoài lối đi của họ, nếu không chắc tôi đă trở thành chiếc điện thoại thông minh mỏng nhất thế giới mà loài người từng tạo ra...!?
Ai có ơn với ta, thậm chí là có ơn với những người ta quan tâm như người thân, bạn bè của ta, th́ cho dù là nhỏ nhất cũng tuyệt đối không bao giờ được phép quên, và bằng mọi cách đền đáp ngay khi có cơ hội, dù điều đó chỉ là từng ngày cầu phúc lành đến với họ, mong cho họ gặp tai họa cũng hóa an lành. Người gây oan nghiệp, phản lại ta, bỏ rơi ta cho dù v́ bất kỳ nguyên nhân nào cũng là bởi họ không thể có lựa chọn khác, việc họ làm với ta đă là một giải pháp ít tàn nhẫn nhất nên ta mới không bị diệt vong, nên cho dù thế nào cũng phải báo đáp, và cũng phải là luôn và ngay khi có cơ hội.
|
|
pipen
member
REF: 691325
01/12/2015
|
TỔNG HỢP MỘT SỐ CÁI NH̀N VỀ FACEBOOK
FACE VÀ BOOK - THIÊN THẦN VÀ ÁC QUỶ
Đọc nhiều, xem nhiều những cái mà người ta đưa vào BOOK của ḿnh một cách đầy tự hào và hào sảng...,,, bất kỳ thứ ǵ có thể viết sau một SỞ HỮU CÁCH!!! Bất giác, hoảng loạn khi chợt nhận ra một sự thật quá rơ ràng mà không phải ai cũng nh́n ra...,,, đó chính là sự tồn tại của một thứ...,,, (khó t́m cách nào dễ dàng để h́nh dung cho mọi người hiểu nhỉ !!! Không biết có bao nhiêu người ở đây từng nghe về khái niệm "PHI VẬT CHẤT" hay "NĂNG LƯỢNG TỐI" trong lĩnh vực Khoa học Vũ trụ được giới thiệu rất thường xuyên trên Kênh Địa lư Quốc gia hay VTV2... chưa nhỉ, nó không được nh́n thấy bằng quan sát nhưng ta biết đến sự tồn tại của nó, ta biết nó lấp đầy cả vũ trụ bao quanh chúng ta, ta biết nó ở đây, nó ở kia, nó là ở mọi nơi giữa chúng ta, nó vô cùng quan trọng và là nguồn gốc của tất cả...). Là tương tự như thế đấy, giữa FACE và BOOK, ranh giới giữa một THIÊN THẦN và ÁC QUỶ chỉ là... Có quá nhiều thứ mà "LỰC HẤP DẪN" của nó quá lớn, không một thứ ǵ có đủ lực chống lại sức hút của nó...,,, và kết cục là thế nào th́ chẳng cần thêm lấy dù chỉ một nửa h́nh dung nữa... Thật buồn lắm!!!
BẠN ĐANG NGHĨ G̀?
Hăy cứ cho rằng Facebook là ngôi nhà ảo của bạn, mà có lẽ cũng chẳng c̣n khái niệm ảo đâu khi 99.99% người dùng coi nó c̣n thật hơn cả một ngôi nhà đúng nghĩa... Vậy th́ đă đến lúc chúng ta cần nghiêm túc ngồi lại và bắt đầu nên tự đặt câu hỏi mà tôi nghĩ nhiều người cũng đă không ít hơn một lần băn khoăn về việc chúng ta làm hàng ngày với những bức tường trắng phau (giờ th́ chắc người nào kiệm lời hay vụng về lắm th́ cũng chằng chịt như ma trận rồi), chúng ta viết, vẽ, chúng ta cắt, dán, chúng ta treo, chỉ trỏ (sharing links) đủ thứ...,,, đôi khi với một số người chúng được bố cục có chủ đích, một vài th́ đơn giản là trả lời cái câu hỏi mà máy tính mọi khi bạn bật lên nó lại xuất hiện ở đúng chỗ cũ... "Mày đang nghĩ cái quái ǵ thế?"... một cách Again... and... Again ... and... Again... and... Again... Số c̣n lại... mà thôi,,, có lẽ việc cố gắng liệt kê hết sẽ là một việc làm ngớ ngẩn nhất...
Vậy ở một khía cạnh khác, một cách nh́n khác mang hơi huớng của kiến trúc, thiết kế, của xây dựng, nghệ thuật... Có khi nào việc này đồng nghĩa với công việc trang trí nội, ngoại thất hay giả như một loại h́nh nghệ thuật sắp đặt có nội dung cụ thể hoặc trừu tượng...,,, hoặc bất cứ thứ ǵ khác...
Và là bạn, bạn thử nghĩ xem ḿnh đă, đang và sẽ... đối xử như thế nào và bằng cách ǵ trên tường nhà ḿnh...,,, kẻo chuyện nhà chưa hay, đầu ngơ đă tường, chứ chưa nói tới chuyện có ư định đó với tường của nhà người khác,,, v́ dù với bất kỳ mục đích ǵ, là "Tích cực" đến đâu đi chăng nữa, là hay dở ra sao, nội dung như thế nào...,,, th́ cũng có thể lắm chứ mọi sự kỳ công sẽ chẳng tránh khỏi một kết cục ngoài ư muốn, mà chúng ta thường có cách gọi chung cho một hành vi... "viết, vẽ bậy", thậm chí đôi khi vi phạm cả mớ quy định, pháp luật mà không hay biết ǵ cứ nghĩ tường nhà ông (hay bà) th́ ông (hay bà) mày thích vẽ hươu vẽ vượn ǵ chẳng được... 😱 Mà kể cả là tường hàng xóm đấy...,,, đây cứ viết đấy có sao không? Ai bảo đặt tên là Facebook, Book không để đọc, để viết th́ để gói xôi đấy chắc !!! hay là để... 😷
P/S: Trong một bài viết khác chúng ta sẽ bàn tới cái sự giống và khác nhau giữa hai ngôi nhà, Real Home & Cyber Home cùng những tài sản bên trong chúng.
(Ghi chép tổng hợp)
COMMENTS
Facebook sẽ có ư nghĩa và đáng để đọc hơn nhiều nếu người ta hiểu đúng nghĩa của từ COMMENT và không quá lạm dụng các chức năng CAMERA, PHOTOS... Thay vào đó là một định dạng đơn giản hơn rất nhiều, TEXT ONLY! Người ta đọc TEXT chứ ai đọc ảnh hay Clip ghi h́nh, những thứ đó chỉ sử dụng cho việc minh họa, làm cho nội dung của đoạn văn, những điều bạn nghĩ thực sự, trở nên dễ h́nh dung, dễ tiếp cận...,,, giống như chức năng của các Phó từ đối với các Động từ, các Tính từ đối với các Danh từ. Chứ cứ mở ra là thấy nếu không là hai cái ngón tay trỏ và ngón giữa th́ là đủ mọi góc mà tay người ta có thể vặn vẹo, vươn tới...,,, đôi khi, ứng dụng vừa khởi động lên,,, giật cả ḿnh... v́ ai đó đang chỉ thẳng vào mặt ḿnh hay đang trợn mắt, trợn môi...,,, có lúc th́ lại mờ ảo, nhập nhoạng... như đang... "COME HERE ! ...,,, DOWN... BOY!" KKKK h́nh ảnh những chiếc túi ni-lon đủ loại màu sắc, kích cỡ nằm la liệt thật đúng với những ǵ thường thấy trên Facebook hiện nay.
(Ghi chép tổng hợp)
NGHI THỨC CHÚC NGỦ NGON CỦA NGƯỜI VIỆT
Tự dưng rút điện thoại ra...,,, đôi khi thay mấy bộ cánh đủ loại chất liệu lẫn chất lượng...,,, đôi lúc không quên cả trang điểm kỹ càng...,,, VÀ... tự chụp chân dung như kiểu đứng trước gương...,,, và bắt đầu diễn xuất... Khóc,,, Cười,,, Mếu,,, Mỉm,,, Tủm Tỉm,,, Chúm Chím,,, Trợn Mắt,,, Lim ZDRim,,, Mơ Màng,,, Nhe Nanh,,, Vén Môi,,,, Ngây Ngô,,, Hồn Nhiên,,, Khát Vọng,,, Tan Chảy,,, Băng Giá,,,... tóm lại là đủ mọi kiểu dáng chỉ để xem khi ấy trông ḿnh... Có đẹp không!? Tiện tay bên cạnh có chữ F màu xanh...,,, Gơ thêm mấy chữ "Chúc cả nhà ngủ ngon !" Chẳng biết nên xác định vị trí của môn này vào thứ tự thứ mấy trong các ngành nghệ thuật tŕnh diễn "Hướng Đối Tượng" một cách rất cụ thể như thế này...😮
- Là người thi lên Đại học đạt điểm cao nhất toàn Khóa, gọi là THỦ KHOA.
- Là người bảo vệ trong khung thành môn thể thao Bóng Đá, gọi là THỦ MÔN.
- Là người trông coi tư liệu, sách, truyện, giấy tờ, văn tự... trong Thư viện, gọi là THỦ THƯ.
- Là người âm mưu hành sự hại người v́ quyền lợi cá nhân, gọi là THỦ ÁC.
- Người THỦ ÁC bất chấp mọi h́nh thức, không từ bất kỳ một ai, gọi là THỦ ĐOẠN.
- Người chỉ biết Nhận mà không bao giờ Cho, gọi là THỦ LĨNH.
- Người có năng lực biến của Công thành của Tư, gọi là THỦ CÔNG.
- Tâm sự, chuyện tṛ nói nhỏ, không nghe rơ thành tiếng, gọi là THỦ THỈ
- Là người Tự Sướng nhiều nhất, gọi là THỦ... FACE
* Người làm được tất cả mọi việc trên, là CAO THỦ.
* Nhiều CAO THỦ tập hợp lại, thành một BIỂN THỦ.
* Nơi họ tụ tập trở thành THỦ PHỦ.
P/S. Nghĩ măi mới ra những câu nói BẤT HỦ - ĐẦY ĐỦ - TRÚNG TỦ, làm ối người MẤT NGỦ... Bây giờ muộn rồi, xin phép ... ĐI NGỦ.
|
|
pipen
member
REF: 691665
01/25/2015
|
NHỚ LẠI...,,, ĐỌC LẠI những ǵ mà chính ḿnh đă viết ra là một cách để hoàn thiện khả năng viết cũng như phong cách Văn riêng của từng ng̣i bút. Phải viết làm sao để dù bao nhiêu thời gian, dù bao điều thay đổi nhưng khi đọc lại, tự ḿnh cảm thấy vẫn "ngửi" được :) Sợ nhất là khi đọc lại, có một giọng nói từ bên trong, "Tiên sư, văn thằng nào mùi thế mà nó cũng viết ra được" hay như "Sao ḿnh lại có thể từng có những suy nghĩ và cách viết mà chính ḿnh cũng không sao chấp nhận được huống chi người khác"
Có một thực tế rất thường xảy ra với tất cả chúng ta khi bất chợt nhận được một câu hỏi "Bạn có yêu người ấy không?". Theo bạn liệu có bao nhiêu người đưa được ngay ra câu trả lời và bao nhiêu người do dự? Câu trả lời đúng được xác định chính bởi thái độ "DO DỰ" khi bạn trả lời. Một tình yêu thực sự không có chỗ dành cho sự do dự, hay nói một cách khác, chỉ cần nó khiến bạn phải lưỡng lự suy nghĩ về đáp án thì dù câu trả lời là CÓ hay là KHÔNG cũng đều vô nghĩa và tại thời điểm đó câu hỏi dạng CÓ - KHÔNG trở thành dạng ĐÚNG - SAI. Tôi không nhớ ai đã nói câu này hay chính mình đã... Đôi khi trong cuộc sống, việc mang một món đồ không hề hỏng đi sửa chưa hẳn đã là một hành động vô ích.
Lại nữa rồi...có lẽ tôi cần biến một thứ gì đó trở nên lộn xộn hay hư hỏng để làm cho nó sống lại sau đó.
|
|
pipen
member
REF: 691666
01/25/2015
|
BẠN SẼ LÀM G̀ KHI PHẢI SỐNG TRONG SỢ HĂI?
Có lẽ đă đến lúc phải đặt ra một câu hỏi "Tại sao?" và nghiêm túc suy nghĩ về một thực trạng đang trở nên rất thời sự ở mọi lúc, mọi nơi, bằng mọi phương tiện truyền thông có thể sử dụng được, người ta cố ư dành ra một thời lượng chương tŕnh ngày càng nhiều với tần suất cao dần và đều đặn. Tất cả đều chỉ nhằm một mục đích là làm cho người xem sống trong lo sợ, trong nỗi bất an thường trực khi cứ hễ bật chiếc vô tuyến lên là nghe thấy những tin khiến ai cũng nổi da gà... (chắc một vài thống kê sẽ là không cần thiết v́ có ai nằm ngoài lượng người xem đâu), chỉ hài hước ở một điểm là chính chúng ta tự ḿnh vui vẻ bỏ tiền túi ra để mua lấy nỗi lo lắng cho bản thân và gia đ́nh, nào là Truyền h́nh KTS, nào là Truyền h́nh Cáp, nào là HD...,,, thôi th́ đủ cả...,,, kể không hết! Và khi may mắn không là những phút giây cảnh giác ấy th́ tất cả mọi thứ c̣n lại là một bữa tiệc Quảng Cáo thịnh soạn với đủ loại Sơn Hào - Hải Vị... luôn sẵn sàng phục vụ, hết ngày này sang ngày khác, hết món này qua món khác... không hề biết mệt mỏi, máy tính th́ có biết mệt bao giờ, chỉ có người xem phải hứng chịu cái mà tôi tạm gọi là "HỘI CHỨNG LO ÂU, SỢ HĂI DO CẬP NHẬT QUÁ TẢI THÔNG TIN ĐA PHƯƠNG TIỆN GÂY RỐI LOẠN MĂN TÍNH MẮC PHẢI Ở NGƯỜI".
Nào trở lại với câu hỏi đặt ra từ đầu, ai hoặc những ai sẽ là người được hưởng lợi từ hậu quả của truyền thông. Ai sẽ vui mừng khi ta phải sống trong sợ hăi và nghi ngờ tất cả... Để t́m được câu trả lời thuyết phục, chỉ có thể đưa ra một gợi ư, chúng ta hăy thử đặt ḿnh vào hoàn cảnh và điều kiện cuộc sống hàng ngày giữa bộn bề lo lắng, sợ hăi khi bước chân ra đường, bồn chồn khi bật điện thoại lên hay mở ḥm thư điện tử...,,, WHAT'S COMING UP NEXT là tên một chương tŕnh rất hay để khám phá và rèn luyện kỹ năng vận dụng tư duy Logic của con người. Chúng ta pehần đông sẽ nghĩ ǵ, làm ǵ để giải tỏa, để GETTING BETTER? Hăy luôn nhớ một mẹo nhỏ, Càng thanh toán được càng nhiều hóa đơn TẠI SAO?, ta sẽ càng giảm thiểu được đống hóa đơn NHƯ THẾ NÀO? tương ứng.
(Ghi chép>>>Đầy tháng>>22/01/2015>21:30)
|
|
pipen
member
REF: 691844
02/03/2015
|
SỰ SUY THOÁI TIẾP THEO SUY THOÁI
Nói thật với các út là CẦU đang vượt quá khả năng CUNG. Mặc dù anh đă chính thức được vào danh sách VIP nhất của "The Mobile World" và Home Center, nơi các bạn có thể t́m thấy tất cả mọi thứ trong gia đ́nh mà phải dùng đến nguồn điện xoay chiều, từ những cái có công suất cực lớn hay từ những viên Pin Lithium, Li-on bé tí xíu... Vâng! Tất cả chúng đều có mặt ở đây, trên kệ hàng, trên giá treo tường hoặc trong những chiếc tủ kính... Với sự có mặt của chúng trong nhà, ban đầu chỉ đơn thuần là cuộc cách mạng giải phóng sức lao động cho con người để có thể dành thời gian cho những công việc khác có kỳ vọng mang lại nhiều lợi ích hơn cả và chẳng lẽ không ai lên tiếng?
Nhưng sau rồi, dần dần theo thói quen, một thứ phản xạ có điều kiện diễn ra vô thức, phải thừa nhận một thực tế tương đối rằng hầu hết chúng ta đă bắt đầu bị chung một căn bệnh, không di truyền, không phơi nhiễm theo cách ta từng biết... Hội chứng Google, Facebook, Tự Sướng (mà gọi mẹ nó là Thủ Dâm đi cho rồi c̣n bày đặt Tự...Sướng, c̣n cách định nghĩa khác nữa về Tự Sướng sao?, c̣n nếu không mang cái nghĩa đó th́ xin quư chư vị chấm dứt ngay hành vi lạm dụng sai từ ngữ ấy đi để trả lại cho tiếng Việt vẻ đẹp vốn dĩ đă từng và luôn là như vậy...).
Một hiện tượng mà ban đầu, có thể không phải ai cũng sẵn sàng đón nhận sự hiện diện của nó giữa cuộc sống hàng ngày của ḿnh. Thậm chí không ít người đă không thể thích nghi được với cái gọi là "Tiện Nghi Sinh Hoạt" cao cấp đó và nghĩ chẳng có lư do ǵ phải thay đổi từ những chuyện tế nhị nhất thường xuyên xảy ra khi sử dụng các thiết bị vệ sinh "Thông minh" đến những nào là đủ thứ thao tác việc bếp núc, dọn dẹp, giặt giũ được lập tŕnh đầy rắc rối... Nhưng ngày này qua ngày khác, bạn cũng là một con người với bản thể vốn có là quan tâm đến đủ thứ, chỉ là h́nh thức khác nhau so với trước đây thôi...,,, và bạn thấy thời gian cũng dần quư báu hơn. Bạn đă từng chẳng mấy bận tâm đến chuyện trông ḿnh như thế nào...,,, có lẽ chỉ bởi ngày đó ở ngôi nhà cũ chẳng hề có một chiếc gương cho ra hồn. Những lần hi hữu bạn bắt gặp chính ḿnh đều trong bộ dạng ống thấp, ống cao, mà ngay cả cái chân dung ấy cũng ṣng sánh và đầy bọt xà pḥng... Nay th́ khác, người ta chỉ c̣n duy nhất một chỗ không thể lắp đặt những tấm gương, đó là dưới sàn và trần nhà. Bạn bắt gặp bản thân ḿnh nhiều hơn bất kỳ ai khác trong một ngày, thậm chí ngay cả khi... ấy...,,, :) và dù có là người vô tâm đến đâu th́ ai cũng sẽ không khỏi đặt ra những sự so sánh. Mọi ngày vẫn trôi qua như thế và từ lúc nào đó không hề hay biết bạn bắt đầu trở nên gần gũi với những thứ từng là xa lạ...,,, quá tŕnh đó gọi là sự "THỂ CHẾ HÓA", từ chỗ e ngại, sợ hăi bạn giờ đây lại phụ thuộc vào chúng, đến nỗi nếu một ngày nào đó, chúng hay chỉ một vài trong số chúng biến mất, bạn sẽ rơi vào hoảng loạn, và một lần nữa, bạn cảm giác sợ hăi v́ không c̣n an toàn nữa...,,, bạn không biết rằng liệu ḿnh có thể tiếp tục được không và bằng cách nào!? Nhưng sự SỢ HĂI lúc này của bạn trái ngược cách đây ít phút, nó đă bị "THỂ CHẾ HÓA"
Tôi muốn viết nhiều hơn những ǵ tôi nghiên cứu...,,, những ứng dụng kỳ quái của ḿnh mà hầu hết chúng đều đă được chứng minh bằng thực tế diễn biến của đời sống thực và không ít người biết chúng đă có thành tựu, những thứ mà bạn có thể đếm được :) Nhưng chúng chỉ có thể ở nơi an toàn, ở củng với những ai xứng đáng được quan tâm và yêu thương chứ không phải dành cho những người thừa thăi của cải nhưng lại thiếu thốn chia sẻ, thậm chí có những tỉ phú thành đạt nhưng đồng tiền chưa bao giờ là thước đo một người giàu có thực sự, chính cái cách mà những đồng tiền đó được sử dụng mới nhận dạng cho ta thấy ai là người giàu có đích thực, phần c̣n lại, âu tất cả đều được gọi là VẬT CHẤT mà thôi... Với những con người này, câu nói đáng lắng nghe nhất là, "Hăy tiêu tiền đi, tiêu thật nhiều vào cho ḿnh khi c̣n có thể, v́ chắc chắn kết thúc đă quá rơ ràng rồi, chẳng là quá sớm th́ cũng không muộn lắm đâu, nụ cười sẽ vĩnh viễn biến mất trên gương mặt Thành Đạt ngày nào, ánh mắt vẫn không rời màn h́nh VTV đang chiếu lại "NHỮNG NGƯỜI SỐNG BÊN TÔI" của Đạo diễn Đặng Tất B́nh...,,, một bộ phim vừa mới đây được giới thiệu trên "Cuộc Sống Thường Ngày" với hai nhân vật là khách mời và cũng là hai diễn viên chính làm nên thành công của phim, Thu Hương và Quốc Tuấn...,,, có cái ǵ đó đă làm đôi mắt ứa lệ...
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|