tanrau
member
ID 54961
08/16/2009
|
đối nhân xử thế ....
Người cao cờ đệ nhất thiên hạ
Tả Tông Đường, một danh tướng đời Thanh song cũng là người cao cờ nổi tiếng trong thiên hạ. Ông được người đời ví như là Đế Thích của trần gian.
Một hôm trên đường đi kinh lư ở Giang Tô,Tả Tông Đường thấy một ngôi nhà tranh cũ nát, bé nhỏ song lại treo một tấm biển lớn “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ”. Tả Tông Đường lắc đầu: “Kẻ nào mà kiêu ngạo như vậy. Chắc người này chưa bao giờ ra khỏi nhà nên mục hạ vô nhân”.
Nói rồi ông đẩy tấm liếp che cửa để vào nhà, xin đọ tài với chủ nhân. Tả Tông Đường giao hẹn: “Nếu nhà ngươi thua ta liền ba ván th́ phải dỡ tấm biển ngay lập tức”. Chủ nhà - một cụ già cũ người nhưng đôi mắt rất tinh anh bèn vâng dạ đồng ư. Quả nhiên chỉ chưa uống hết chén trà, Tả Tông Đường thắng liền ba ván, ông hồ hởi đốc toàn quân tiếp tục lên đường.
Bẵng đi vài năm sau, Tả Tông Đường được Vua cho an trí. Ông sai gia nhân đi đường Giang Tô để hy vọng gặp lại đối thủ cũ. Rất ngạc nhiên, Tả Tông Đường thấy đối thủ của ḿnh không những không bỏ tấm biển “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ” đi mà lại c̣n thay bằng một tấm biển khác có ḍng chữ “Người cao cờ đệ nhất thiên hạ” to gấp hai, ba lần ḍng chữ ở tấm biển cũ. Dừng lại trước ngôi nhà, Tả Tông Đường gọi “đối thủ” ra rồi mắng: “Nhà ngươi thật là hợm hĩnh. Lần trước thua ta cờ, ngươi hứa là sẽ bỏ tấm biển đi. Ta đi khỏi, ngươi lại treo tấm biển khác to hơn để loè thiên hạ. Để ngươi chừa thói kiêu ngạo, ta chơi với ngươi năm ván nữa. Nếu lần này ta lại thắng, ngươi phải chẻ ngay tấm biển kia để làm củi”.
Chủ nhân ngôi nhà tranh vâng dạ rối rít, lấy bàn cờ ra để đọ trí với Tả Tông Đường. Lần này chưa kịp ngồi ấm chỗ, Tả Tông Đường đại bại.
Không hề tức giận, trái lại trong ḷng vô cùng cảm phục các thế cờ bí hiểm, biến hoá như thần của cụ già, Tả Tông Đường khiêm tốn hỏi: “Thưa Tiên sinh, v́ sao lần này tiên sinh chơi giỏi như thế? Loại cao cờ như tôi, cũng không thể lường được”.
Cụ già lễ phép thưa: “Bẩm ngài. Lần trước sở dĩ tôi không dám thắng ngài, chỉ v́ ngài đang là mệnh quan của triều đ́nh. Nếu thắng, chắc ngài sẽ không để tôi được yên, chứ đâu chỉ bắt bỏ đi cái biển hiệu. Vậy nên tôi đă cố t́nh thua. Lần này, nh́n đồ đạc và gia nhân, tôi biết ngài đă nghỉ hưu. Vậy nên tôi mới dám phạm thượng, thắng ngài. Mong ngài đại xá cho kẻ tối dạ này”...
Tả Tông Đường ôm gh́ “đối thủ” vào ḷng, rồi cả cười: “Trên bàn cờ, tiên sinh quả là người sáng trí. Song trong cách nh́n người, tiên sinh đúng là tối dạ. Tiên sinh hiểu về ta như thế tức là chẳng hiểu ǵ cả và coi thường ta quá. Ta đâu phải loại tiểu nhân. Bởi lẽ, vị trí trong xă hội và vị trí ở bàn cờ tướng là hai chuyện rất khác nhau. Ta không bao giờ lấy vị trí của ta trong xă hội để áp đảo tiên sinh lúc chơi cờ. Chẳng qua tiên sinh tự áp đảo ḿnh mà thôi”.
Tả Tông Đường vừa đi khuất, người cao cờ đệ nhất thiên hạ liền hạ ngay tấm biển nọ rồi đem đốt. Trong ánh lửa bập bùng, ông thầm nghĩ: “Người ứng xử như Tả Tông Đường mới là bậc cao cờ đệ nhất thiên hạ”.
Phúc B́nh
H.T 07 st
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 476152
08/16/2009
|
Cảm ơn bác Tanrau cho đọc một bài Sưu Tầm rất hay và có ư nghĩa.
|
|
ototot
member
REF: 476153
08/16/2009
|
Đọc xong phần chót cuả câu chuyện, tôi lại thấy ... hú viá cho ... cả ông treo bảng "cao cờ nhất thiên hạ" lẫn ông "Tả lớ" ǵ đó!
Lư do là tôi không rành chuyện Tàu, và lại càng không thích cái ǵ là Tàu ở cái thời này (xin lỗi không thích ở đây c̣n có nghiă là thù ghét, v́ những tṛ nó đang giở ra với dân Giao Chỉ ḿnh!).
Hú viá , v́ cách xử thế cuả hai ông đều phù hợp với cái gọi là "quân tử Tàu", so với những ... quân tử trên diễn đàn này, là giải quyết những tức tối nhau bằng những tiếng chửi, và đôi khi doạ xin tư huyết nhau!
Trở lại câu chuyện, tôi thấy chưa chắc ông treo bảng là người ... tối dạ, v́ quả thực, khi ông ta giả vờ thua, mới là tối!
Theo tôi, đánh cờ thi cứ đánh, đánh thật t́nh xem ai thắng ai thua, kể cả đánh theo kiểu côn đồ, thua th́ vác cả ... bàn cờ mà đập lên đầu đối thủ!
C̣n đành cờ theo kiểu xưa, thua rồi nói
Cao cờ là anh, thấp cờ là tôi!
Điếu đóm châm rồi, mời anh xơi thuốc!
th́ chỉ tổ phí thời giờ!
Bác Tân Râu và Lỳ Nhất nghĩ sao???
Thân ái,
|
|
mainuong1
member
REF: 476188
08/16/2009
|
BÀI VIẾT THẬT LÀ QUÁ HAY ANH BA TÂN À, XIN CHÚC ANH TUẦN MỚI NHIỀU NIỀM VUI HẠNH PHÚC ............!!!
|
|
bakhiet55
member
REF: 476209
08/16/2009
|
Xin chào Hội trưởng! Ghé thăm nhà, thấy Hội trưởng có bài" Đối nhân xử thế" thật là hay và có nội dung thật sâu sắc. BK rất tâm đắc.
Bk xin chúc hội trưởng luôn vui khỏ, hạnh phúc/.
Chào thân ái./.
|
|
bakhiet55
member
REF: 476210
08/16/2009
|
Xin chào Hội trưởng! Ghé thăm nhà, thấy Hội trưởng có bài" Đối nhân xử thế" thật là hay và có nội dung thật sâu sắc. BK rất tâm đắc.
Bk xin chúc hội trưởng luôn vui khỏe, hạnh phúc/.
Chào thân ái./.
|
|
votinh001
member
REF: 476225
08/16/2009
|
"Tả Tông Đường ôm gh́ “đối thủ” vào ḷng, rồi cả cười: “Trên bàn cờ, tiên sinh quả là người sáng trí. Song trong cách nh́n người, tiên sinh đúng là tối dạ. Tiên sinh hiểu về ta như thế tức là chẳng hiểu ǵ cả và coi thường ta quá. Ta đâu phải loại tiểu nhân. Bởi lẽ, vị trí trong xă hội và vị trí ở bàn cờ tướng là hai chuyện rất khác nhau. Ta không bao giờ lấy vị trí của ta trong xă hội để áp đảo tiên sinh lúc chơi cờ. Chẳng qua tiên sinh tự áp đảo ḿnh mà thôi”.
Tả Tông Đường vừa đi khuất, người cao cờ đệ nhất thiên hạ liền hạ ngay tấm biển nọ rồi đem đốt. Trong ánh lửa bập bùng, ông thầm nghĩ: “Người ứng xử như Tả Tông Đường mới là bậc cao cờ đệ nhất thiên hạ”."
Chưa chắc! Không có ǵ bảo đảm rằng câu nói trên của Tả Tông Đường không phải là "xảo ngôn", kiểu như Lưu Bị ném Ấu chúa xuống đất. Nếu lịch sử lặp lại,tôi nghĩ chắc chắn người khôn ngoan như ông già kia vẫn lại tiếp tục nhường 3 ván cờ để bảo đảm cái đầu ḿnh c̣n nguyên trước đă. Tin lời nói ngon ngọt mỵ dân của mấy ông ăn trên ngồi trốc đó hả? hahaha.
Túm lại, đọc nghe chơi vui thôi.
|
|
gioluamaitoc
member
REF: 476233
08/16/2009
|
Cái hay của câu chuyện tôi nghĩ nằm ở chỗ ông già đă nh́n thấy cái tốt trong con người của ông Tả và đă bỏ đi tánh kiêu ngạo của ḿnh.
Nhưng lại có chi tiết gây cho tôi suy nghĩ là tại sao ông già có thể lấy chuyện cờ và chuyện ứng xử mà so sánh ("Người ứng xử như Tả Tông Đường mới là bậc cao cờ đệ nhất thiên hạ").
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|