1. Từ ngữ khủng khiếp nhất: Cưỡng chế. Bằng chứng là ở Tiên Lăng (Hải Pḥng), người ta phải nổ súng hoa cà hoa cải để chống lại nó, ở Văn Giang (Hưng Yên), đạn bay, pháo nổ mù trời v́ nó, ở Vụ Bản (Nam Định), người ta phải chít khăn tang v́ nó và ở Cần Thơ người ta phải cởi truồng v́ nó.
2. Từ ngữ được bàn tán nhiều nhất: Đồng chí X. Bằng chứng là từ nghị trường đến quán nhậu, từ các nguyên thủ quốc gia đến bà bán bánh đều bàn tán và hiểu rơ nghĩa của từ này.
3. Từ ngữ lư thuyết nhất (hay giáo điều nhất): Khách quan, biện chứng. Bằng chứng là nhiều người không hiểu nó có nghĩa lư ǵ, chủ blog này cũng không hiểu.
4. Từ ngữ kiêng kị nhất: Biểu t́nh. Bằng chứng là các báo, đài chính thống không được đưa tin có từ này mặc dù nó phản ánh đúng hiện thực.
5. Từ ngữ bị pha tṛ nhiều nhất: Chính chủ. Bằng chứng là từ ô tô, xe máy ...cho đến ....chó mèo đều phải chính chủ hết.
6. Từ ngữ giải thích nguyên nhân tử vong hay nhất: Có biểu hiện mệt mỏi. Bằng chứng là các nghi phạm, can phạm... khi có biểu hiện này th́ chắc chắn Diêm Vương đă chấm sổ rồi, tỉ lệ chính xác 100%.
7. Từ ngữ kỳ diệu nhất: Xin lỗi. Bằng chứng là quan lớn, quan bé, tội lớn, lỗi to ... sử dụng xong từ này th́ lại "trắng trong" như thường.
8. Từ ngữ được mổ xẻ nhiều nhất: Cắt, đứt. Bằng chứng là có cả một cuộc giao ban căng thẳng v́ nó. Nói như nhà văn Nguyễn Quang Lập th́ không nên dùng từ "hiếp dâm" mà dùng từ "gây rách..." cho nó "lành".
9. Từ ngữ cần bảo vệ nhất: Sổ hưu. Bằng chứng là một PGS.TS -NGƯT bảo : Bảo vệ Tổ quốc là bảo vệ sổ hưu!
10. Từ ngữ không có trong từ điển của quan chức: Từ chức. Bằng chứng là các quan chức không bao giờ dùng từ này và họ luôn kiên quyết "không thoái thác nhiệm vụ".
Về bài viết của Tennhaque , NA nhận xét thấy có 3 điểm sai lầm.
Là người có tài trí , mong rằng Tennhaque tự thấy rơ điều đó.
Thân ái
NA
traithom
member
REF: 647367
01/01/2013
*******
TT thấy chử "Biểu T́nh" không thể gọi là "B́nh Tiểu" được... V́ biểu t́nh là những cuộc xuống đường để phản đối những hành động sai trái của chính quyền, hoặc nêu lên những yêu sách đ̣i hỏi kẻ có quyền hành phải cứu xét lại những bức xúc của những người đứng ra biểu t́nh.
Trường hợp ở Việt Nam bây giờ, những cuộc biểu t́nh là do tinh thần yêu nước, chuộng công bằng, đ̣i công lư... Nên không thể giảng dịch theo lối tiêu cực được.
Ở đây, ta tạm lái ra là "Bỉnh Tiều" ... với ngụ ư "chí khí của những người dân thấp cổ bé họng"...Đ̣i hỏi dẹp tan những thành phần dộc tài đang nhiễu nhương trên quê hương ta, trên nhân dân ta...
Theo thiển ư của TT, mến,
TT
anhhoanhat
member
REF: 647434
01/02/2013
Chúng ta luôn chia sẻ những vấn đề trong cuộc sống, có bạn theo phe này, phe kia, theo cả hai phe, không theo phe nào... Nếu nghiêm chỉnh quá th́ bầu không khí nóng... Giỡn cho vui để điều ḥa không khí, để hạ bớt nhiệt, bởi 1 nụ = 10 thuốc bổ.
Ḿnh cũng thường giỡn cho vui, đôi khi vui quá th́ quá trớn, bị rượt hoài, mà cái tật không bỏ hehehe. Tất nhiên là ḿnh cũng biết sợ, nên khi giỡn chung th́ "đủ trớn" hoặc chỉ lố 1 chút, nhưng giỡn riêng với bạn thân th́ có thể lỡ trớn cũng bớt sợ, v́ đă thu hẹp phạm vi bị rượt.
V́ không thể đứng nghiêm để giỡn, khó được đúng khi giỡn, nên sẽ có 2 hiện tượng xuất hiện sau đó: 1 là có bạn vào giỡn cùng - 2 là có bạn vào rượt hehehe
Vào việc chính luôn nhé: bạn Tennhaque GIỠN......... Mua Dzui năm mới đêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêêe......... và sau đó bị rượt, nói là bị rượt cho vui thôi v́ thực ra là bị "chất vấn" v́ giỡn có lợi cho phe kia về vụ "biểu t́nh", nhưng ở các "chữ vui" khác th́ có lợi cho phe ḿnh, nên bù qua sớt lại th́ có lời nhiều. Lời 5 thiệt 1.
Nhưng so sánh lại th́ phe ḿnh thiệt 80 lời 1, v́ phe ḿnh là 80 triệu c̣n phe kia là 1 bộ phận nhỏ, ví như CỦ KHOAI TO so với 2 hạt cà (là 2 hạt chứ không là 2 trái cà hehehe)... Nói là CỦ KHOAI TO nhưng chưa tính hết tiềm năng, v́ khi củ khoai to vùng lên, độ lớn sẽ tăng lên gấp 5 lần hehehe, th́ không ngăn nổi sức mạnh... Tại sao "KHOAI" lớn thế hehehe (ai cũng biết)
Bắt chước bạn Tennhaque giỡn chút cho vui, mong cả nhà THÔNG CẢM cho Anhhoanhat và bạn Tennhaque v́ khi giỡn th́ "đủ trớn" mới vui, nhưng nếu quá trớn th́ nhắc khéo (ra dấu hiệu) để ḿnh biết bớt lại, khi thấy quá trớn có hại th́ giả vờ rượt thôi chứ đừng rượt thật.
THÔNG CẢM, đừng rượt thật v́ khi giỡn mà lo tính th́ không vui, mà tính toán quá th́ càng mất vui, GIỠN THOẢI MÁI mới vui. chúc cả nhà an vui hạnh phúc tốt lành.
tennhaque
member
REF: 647443
01/02/2013
Biểu t́nh
= b́nh tiểu
Là câu nói lai lại đúng từ và âm vận .Và sau đó th́ đă dẫn giải (cái này khai )
nên không chấp nhận .
Ai đoc cũng fải hiểu ngầm rằng đó là lối nh́n của Công An cs .
Nên he he ..NHaquê vô tội
*
Biểu là tiếng Nam - Nguời Bắc kiu là Bảo
thế th́ Biểu t́nh = Bảo t́nh
Bảo t́nh nói lái lại là b́nh tảo
B́nh là bằng nên có thể koi như -B́nh tảo = bằng tảo
Túm lai biểu t́nh = bằng tảo
Công Sản độc lập - tự do
Nhưng không chấp nhận biểu t́nh - Nên chữ biểu t́nh đuơc công an hóa bằng bằng tảo
Nghĩa là có thể ,fải t́m bằng moị cách để tảo thanh đám biểu t́nh
bằng (đạn bay kiu bằng chíu bằng bằng )
=
Tết nổ đạn kêu gịn lun ................He he
tuatethy
member
REF: 647453
01/02/2013
Kg biết bác tennhaque viết cái nầy để cười hay bác viết thiệt ta?
Biểu là tiếng Nam - Nguời Bắc kiu là Bảo
thế th́ Biểu t́nh = Bảo t́nh
Bảo t́nh nói lái lại là b́nh tảo
B́nh là bằng nên có thể koi như -B́nh tảo = bằng tảo
Túm lai biểu t́nh = bằng tảo
by tennhaque
Nhưng ít nhất làm tui cười hết buồn ngủ luôn!
traithom
member
REF: 647461
01/02/2013
*******
Hihihi... C̣n "Đặng Tiểu B́nh" là ǵ nè?:...
Có phải là "Được Ôm Cái B́nh Tiểu" không nè?...
Nhà nước cộng sản Việt Nam được Tàu cộng cho "Ôm Cái B́nh Tiểu" ...Hihihi...
Chúc vui cả nhà...
TT
tennhaque
member
REF: 647462
01/02/2013
Đặng tiểu B́nh = Biểu tặng Đ́nh
nên
Hắn ra lệnh cho nhà nuớc VN phải tặng đ́nh chùa đất đai ..he he ............
tennhaque
member
REF: 647464
01/02/2013
Mấy ngài lănh đạo nuớc ta có nhiều cái tên mắc cuời thật nha
Ví dụ như :
Ngài Mai chí Thọ nếu nói lái lại th́ hihi Mai Chí Thọ = Mọ (mọ =ṃ ) thai Chị
Truơng tấn Sang = Tuớng Sang Trấn
Ngài này chắc là vua trấn lột
Phạm văn Đồng = Phạm văn Bạc = Hằng phạm Bạc
Ông này chắc chắn thuờng mắc lỗi về chữ x́n..
Chẳng trách v́ thế Ông ta kư tên dâng đảo Truờng Sa cho Tầu Cộng
--hehe đầu năm dziết ba phải ...............................
anhhoanhat
member
REF: 647514
01/03/2013
Cười rung cơ mặt, giảm căng thẳng, ăn ngon, ngủ yên, lợi cho đại và tiểu tiện.
Cười rung cơ bụng, mà mỡ bụng làm giảm ham muốn, nên giảm mỡ bụng là tăng ham muốn.
Cười rung động mạch, khí huyết lưu thông, toàn thân phấn chấn, ḥa hợp t́nh thân.
Có 1001 lợi ích từ tiếng cười, nhất là nhân quả khi cười, người khác vui lây, lan truyền an lạc, giải tỏa bức xúc, làm dịu căng thẳng, giải mối bất ḥa, yêu đời, thăng hoa, cả nhà vui vẻ.
Có 1001 cách để tăng tiếng cười, như đọc truyện tiếu lâm, xem phim hài, tăng tính hài hước, càng nhiều càng tốt, tiếng cười trị bách bệnh, chúc vui cả nhà hehehe
Chúc bạn Nangau, Tennhaque, Tuatethy, Traithom và cả nhà cả năm cười vui như TẾT.
tuatethy
member
REF: 647529
01/03/2013
Đọc bài góp nư của bác anhhoanhat nầy giống như ổng là bác sĩ chuyện khoa kg bằng?
vivan11
member
REF: 647531
01/03/2013
.
Chị Tuatethy nói đúng đó
Anhhoanhat cứ y như bác sỹ vậy
Mà thiệt đó nha trong NCD này
cái mục nào cũng khiến mọi người cười bể bụng
nhất là nhưng cảm nhận của những vị góp ư
làm người ta cười rung rinh mặt, rung rinh cả tứ chi !
anhhoanhat
member
REF: 647539
01/03/2013
HEHEHE, Chào bạn Tuatethy và bạn Vivan11, cứ cười là có lời là v́ những lợi ích của tiếng cười mà chúng ta đang được hưởng là những hiện tượng rất dễ nhận ra.
Một cách tự nhiên không tính toán th́ luôn có ai đó dị ứng về thứ ǵ đó khi nh́n thấy, chạm phải, ngửi thấy, ăn, uống vào, nghe nói tới, suy nghĩ về v.v…
Ví dụ: giọng hát, món ăn, màu sắc, giọng nói, nét mặt, h́nh dáng, phong cách, ăn mặc, đi đứng, quan điểm, tôn giáo, chính trị, văn hóa, mùi, thói quen, sở thích, kiểu cách v.v…
Có người chết khiếp khi thấy gián, chuột, đỉa, mèo, sâu bọ. Nhưng có người lại biểu diễn ăn, hoặc ở chung với chúng. Trong khi có ai đó bực bội mỗi khi bạn xuất hiện th́ lại có ai đó vui thích mỗi khi bạn xuất hiện, dù sự xuất hiện của bạn chẳng liên quan ǵ đến họ.
Một cách tự nhiên không chủ ư th́ luôn có tỷ lệ b́nh quân 50% thích, 50% không thích, những ǵ thuộc về bạn. Sự xung khắc thể hiện qua sự bất đồng về suy nghĩ và cảm xúc. Sự tương hợp thể hiện qua sự đồng cảm về suy nghĩ và cảm xúc.
Đừng ngạc nhiên khi có ai đó PHẢN ỨNG MẠNH VỚI BẠN về điều ǵ đó, có thể là không thích giọng nói; quan điểm; BÀI VIẾT của bạn, hoặc khi bạn dị ứng với kiểu cách của ai đó... Ở mức độ nhẹ, trung b́nh th́ tương đối ổn, nhưng ở mức độ nặng hoặc thái quá th́ đáng ngại.
Ví dụ: khi ai đó quá mẫn cảm với một quan điểm trái chiều sẽ phản ứng mạnh với nó... hồi nhỏ ḿnh ăn tôm vào là bị ói và đau nhức, nhưng ḿnh tập tư tưởng rằng tôm rất ngon và bổ, ḿnh không ăn được th́ uổng phí cuộc đời... Từ tư tưởng ngon, bổ và luyện tập ăn từng chút, dần dần ḿnh ăn tôm ngon lành hehehe... Với các vấn đề khác cũng vậy.
Cười cũng phải tập, cười vui vẻ, lạc quan yêu đời, dẫu có lúc sơ ư để thoáng 1 chút lo buồn le lói, th́ ta rũ bỏ nó ngay, vui vẻ lại ngay... với 1 thoáng nóng giận, hay oán hờn len vào tâm hồn lúc ta sơ ư th́ buông bỏ ngay, để không tự hành hạ, tự làm xấu, làm khổ bản thân.
Nói chung là chúng ta cứ TẬP H̉A HỢP, từ mức b́nh quân 50% thích và 50% không thích lên mức 100% thích và 0% không thích. Tích cực luyện tập để tạo thói quen tích cực và tránh bị thói quen tiêu cực kéo chúng ta tụt dốc xuống mức 0% thích và 100% không thích.
aka47
member
REF: 647722
01/05/2013
.............
Nghe bài hát này từ trong nước...
Nghe ngay v́ sẽ bị xóa đó.
hihii
anhhoanhat
member
REF: 647757
01/06/2013
Một đêm đen lạnh giá, gió rít gào như sói tru quỷ khóc, nghe lạnh xương sống, rợn cả tóc cả nốt ruồi đằng sau gáy... từ trong hang động, phát ra tiếng gằn giọng làm rúng động màn đêm, nhân vật có nội lực rất thâm hậu như vậy chính là cốc chủ, hắn gằn giọng đe dọa:
- Tắt ngay, bài hát của em làm anh cụt hứng!
- Anh có c̣n hứng nữa đâu mà cụt... Ối giời! sao mà tôi khổ thế này!
Sáng hôm sau tờ Thời Báo Hoàn Cầu của Trung Cộng giật tít lớn: ĐỒNG CHÍ X BỊ BẤT LỰC, theo nguồn tin của cô Y... nguyên nhân là do t́nh h́nh nợ xấu ngày càng nặng, không chữa trị được, lâu ngày thành măn tính, dẫn đến bệnh bất lực nêu trên
aka47
member
REF: 647760
01/06/2013
Anh Sở giống THIÊN LINH CƠ BẤT KHẢ...LẬU quá hà.
Đọc xong cười muốn bể rún luôn.
hihii
anhhoanhat
member
REF: 647766
01/06/2013
HEHEHE, đồng chí AKA cất cái cười đi nhé, cất kính đi! Tôi khóc như vậy mà vẫn đọc truyện cười, không nên như vậy. Các đồng chí khác về nhà mới được cười... lưu ư che rốn khi cười.
- Đối với Trung Quốc có hai điều không thể quên: 1 là kiện tờ thời báo "LẠ" v́ họ đă tiết lộ bí mật quốc gia, bởi đó là thông tin tuyệt mật... 2 là tôi quên mất đoạn văn bản này ở nhà, nên các vị trật tự xếp hàng ra về. (vỗ tay) (giải tán)
ngoiquannet
member
REF: 647790
01/06/2013
Hàng trăm học sinh bất ngờ bị... lấy máu Ba câu hỏi đặt ra từ vụ rút máu học sinh.
Báo Công an TP HCM đưa tin nóng: Một tổ chức ( h́nh như là Trường đại học Y khoa Vinh) vừa tổ chức hút máu học sinh tại một trường phổ thông ở huyện miền núi Quỳ Hợp ở Nghệ An.
Sau khi phóng viên tiếp cận với địa phương, phần lớn cán bộ chủ chốt đều ú ớ. Riêng ông chủ tịch xă nói đây là lệnh của UBND tỉnh. Cách thức lấy máu th́ như lấy máu gà vịt, kim th́ dùng chung.
Với thông tin này, có thể đặt 07câu hỏi như sau:
1- Kỷ cương nào cho phép một trường đại học với sự nhất trí ( cứ cho là đúng thế) của một UBND tỉnh mà đă đủ quyền hạn lấy máu hàng loạt, lấy ồ ạt, lấy bằng một loại “pháp chế nội bộ” như nói trên.
2- Nếu có mục đích nghiên cứu ǵ đấy, có thể lấy chừng 10-20 em mỗi khu vực là đủ, việc ǵ phải lấy đại trà , lấy hết xô này đến xô như vắt sữa ḅ đem đi như vậy. Việc lấy máu này, có thể lấy ngay ở thành phố Vinh, tại sao phải vào một trường phổ thông khuất nẻo, xa đô thị để lấy, có ǵ cần bí mật chăng ?.
3- Nhà trường áp dụng h́nh phạt đóng 50 ngàn tiền phạt nếu không cho rút máu hoặc bị giáng điểm hạnh kiểm, như vậy nhà trường làm việc này theo kỷ cương nào, pháp lệnh nào?
4- Cách thức lấy rất ẩu, dùng chung kim, lấy đại trà, lấy cả những em bị yếu mệt đến nỗi các em bị ngất tại chỗ. Nếu việc lấy máu kiểu này vô t́nh truyền bệnh, gây lây lan dẫn đến dịch bệnh, gây tử vong th́ ai chịu trách nhiệm.
5- Theo chủ tịch xă sở tại nói là làm theo chủ trương của tỉnh, của huyện, trách nhiệm của các vị quan huyện, quan tỉnh này như thế nào?.
6- Sự việc xảy ra đă khá lâu mà xem ra chính quyền, ngành giáo dục, ngành y tế không có động tĩnh ǵ. Thử hỏi nếu không có phóng viên báo Công an TP HCM phăng ra vụ này th́ chắc mọi sự sẽ đi vào im lặng hay sao, như thế, sau trường này “đoàn” sẽ đi rút máu trường khác hay sao?.
7- Với cách làm khá tích cực của tỉnh, huyện, nhà trường trong vụ này, dư luận có quyền đặt câu hỏi : có chắc lấy máu để nghiên cứu khoa học không hay lấy để bán v́ chỉ có làm thương mại mới cần lấy nhiều như thế và nếu đúng vậy, ai là người hưởng lợi từ việc này!?.
Đề nghị anh chị em phóng viên chuyên nghiệp khu vực miền Trung xoáy vào vụ này trên cơ sở của 7 câu hỏi trên, sẽ ra việc, v́ lợi ích bảo vệ cộng đồng khỏi những ám ảnh như thế này về sau.
Tái bút: Huy Cường tiên đoán: Sau vụ này sẽ có khoảng 4 người gồm trưởng đoàn rút máu, hiệu trưởng trường học, trưởng trạm xá và một ông nào đó trên huyện bị “Khiển trách” nhẹ nhàng. Hết phim!.
ngoiquannet
member
REF: 647791
01/06/2013
BÀN THÊM VỀ VỊỆC RÚT MÁU HỌC SINH Ở NGHỆ AN.
.
Trong đoạn viết ngắn cách đây hai ngày, tôi có liệt kê ra 7 câu hỏi trong vụ rút máu của học sinh tiểu học ở Quỳ Hợp, Nghệ An.
Hai ngày trôi đi, qua các kênh truyền thông chính thống, mọi việc xem như đă ngă ngũ và từ từ đi vào quên lăng. Xin có vài lời bàn thêm như sau.
.
Vai tṛ của Truyền thông thực sự là cái ǵ?.
.
Cho đến nay, dù các cơ quan hữu trách có nói ǵ th́ nói ( kiểu như vụ án mua dâm học sinh ở Việt Lâm-Hà Giang năm xưa) nhưng có thể chỉ danh chỉ diện ra rất nhiều vấn đề nghiêm trọng trong việc này.
Nhưng, nh́n qua 10 bài báo viết, báo h́nh, báo mạng trong vài ngày qua về vụ này th́ xem như mọi việc đă xong, đă minh tường và không có ǵ phải bàn nữa.
Nếu ở một nước tiến bộ, sẽ có hàng loạt cơ quan hữu trách vào cuộc ngay, từ UBBV Bà mẹ và Trẻ em, Bộ Giáo dục, Công An, hội Phụ nữ. v.v.
Nhưng với đặc điểm Việt Nam, việc này “hơi bị khó” cho nên chỉ c̣n trông vào báo chí.
Việc báo CA TP.HCM , báo Giáo dục VN cho phóng viên điều tra, lên bài khá tường tận là một điểm nhấn tốt trong vụ này.
Thiết nghĩ một tờ báo của ngành Công An, với uy tín, bề dày và tính chuyên nghiệp của một tờ báo đặc thù cùng với báo của Bộ Giáo dục, quá tŕnh lấy tin tức, thẩm định và lên bài không thể ẩu được. Nếu tác giả viết sai, sẽ bị “ăn đ̣n” ngay.
Từ đây, xem xét lại có mấy nét được chỉ ra.
.
1- Không thông báo, bàn bạc cho phụ huynh biết.
2- Lấy rất nhiều máu ( để làm ǵ tôi sẽ bàn sau đây)
3- Dùng chung kim trong một số trường hợp.
4- Đe dọa học sinh nếu không cho lấy máu phạt 50 ngàn đồng.
5- Nhiều học sinh gầy yếu cũng bị lấy máu, có em bị lấy 2 lần.
6- Chức trách xă, huyện trốn tránh các nhà báo.
7- Cấp huyện, cấp xă, kể cả cấp tỉnh không có xuất tŕnh được văn bản pháp quy cho phép làm việc này.
8- Chức trách xă khi đối thoại với dân nói: nếu con ông chết, tôi đền 10 triệu.
.
Với từng ấy vấn đề nhưng nhiều tờ báo, sau khi tiếp cận chức trách của Đại học Y khoa Vinh, được giải thích xong phần 01 và phủ nhận phần 04, c̣n họ lờ tịt 06 phần c̣n lại, cũng coi như xong.
.
Về thao tác, các nhà báo phạm 02 lỗi: một là không tích cực đi sâu vào vấn đề, buộc nó phải bộc lộ ra những sai sót như nói trên và ở 07 câu hỏi tôi nêu ở bài trước, hai là không làm bật lên được cốt lơi của vấn đề.
Cốt lơi của vấn đề là ǵ?.
.
Ai đă từng đi thử máu ở bệnh viện th́ biết, để có thể phân tích chính xác bệnh tật, các hội chứng như tiểu đường, gan nhiễm độc, thậm chí Sida, người ta chỉ cần lối nửa cc máu là đủ. Vậy th́ việc các “Nhà khoa học” ở Vinh phải lấy mỗi em 2 cc, cả trường ( tạm tính theo mức này) là khoảng hơn 400 cc, thậm chí có em phải lấy cả hai tay để làm ǵ?.
.
Các cụ nói: ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Các em là tuổi rất hồn nhiên, chưa chịu những áp lực kiểu người lớn nên việc nhiều em mô tả rằng các bác sỹ dùng chung kim, sách từng xô máu lên xe, đựng chung máu một túi đă hút vào những cái túi h́nh bàn tay…là những thông tin rất quan trọng. Đề nghị các báo CA TP.HCM hăi tŕnh ra băng ghi âm về việc này nếu các nhà báo khác không chịu làm ra.
Với các nhà báo khác, có vẻ rất …dễ tính, vui tính khi dẫn ra lời của ông Hiệu trưởng cho rằng việc dùng chung kim là không có, là nói bậy trong khi chính ông này không có mặt ở hiện trường. Đọc các bài báo kiểu này, thấy có vẻ như báo chí đi thanh minh cho nhà trường. Không thấy những góc độ khác của sự thể được làm rơ.
.
Cuối cùng là vấn đề ư nghĩa của việc làm.
Đại học Y khoa Vinh có thể giải thích ư nghĩa cao quư của Dự án theo kiểu này hay kiểu khác nhưng các nhà khoa học mà tôi đă tham khảo chỉ ra rằng: Nếu có một đề án như thế thật, chỉ cần lấy ở 5 địa phương, mỗi nơi khoảng 10 đến 20 em làm đối chứng, mỗi em 1 cc là đủ.
Phải chăng, phải dềnh dàng, làm rộng về diện, đông về số lượng th́ mới tiêu hết tiền của dự án hay v́ lư do ǵ!?.
.
Kỹ sư Nguyễn Văn Đực, Tổng giám đốc Cty Đất Lành ở TP.HCM chỉ ra một điều là ở nhiều công tŕnh xây dựng lớn, người ta đầu tư thái quá vào hệ thống móng, nhiều khi vượt ngưỡng hàng trăm tỉ đồng không phải v́ sự bền vững của ṭa nhà mà v́ tiền phần trăm của nhà tư vấn. Cứ thêm 100 tỉ anh được hưởng vài tỉ theo quy định. Vậy là mỗi công tŕnh cứ phải chi cho “đồ dư” kia hàng chục, hàng trăm tỉ.
Vụ đề án của đại học Y khoa Vinh với cung cách lấy máu tràn lan như thế này có họ hàng ǵ với chuyện tư vấn xây dựng trên hay không?.
.
Báo chí , nhất là báo chí Việt Nam trong vài năm qua, đă làm nên nhiều kỳ tích, trở thành một nhân tố lớn trong việc thúc đẩy xă hội phát triển. Do đó, với một vụ việc nghiêm trọng như thế này, nếu cứ “làm” hời hợt, xuễ xơa cho tṛn vai, hết việc, phải tránh né cả một vụ việc chỉ “đụng” đến một trường đại học th́ rất dễ phụ ḷng tin của nhân dân.
Huy Cường.
ngoiquannet
member
REF: 647792
01/06/2013
Sau vụ việc hút máu học sinh vừa rồi, nqn nghĩ rằng, chúng ta nên đặc từ Hút máu làm từ nổi bậc nhất của những năm đầu thế kỷ 21.
aka47
member
REF: 647795
01/06/2013
HÚT CẢ GIANG SƠN anh ui...
hihii
ngoiquannet
member
REF: 647799
01/07/2013
Trong phần liệt kê của bài đầu, từ thứ tư, Biểu t́nh. Câu hỏi đặc ra là: Tại sao từ này là từ ngữ kiêng kị nhất? Bằng chứng là các báo, đài chính thống không được đưa tin có từ này mặc dù nó phản ánh đúng hiện thực. Chúng ta hăy xem qua bài viết sau:
Tại sao nhà nước Việt Nam sợ biểu t́nh?
Thái độ của chính quyền Việt Nam trước các cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc tại Sài G̣n và Hà Nội có thể tóm gọn vào một chữ: Sợ.
Nhưng tại sao họ lại sợ? Có hai lư do chính:
Thứ nhất, họ không muốn làm phật ḷng Trung Quốc. Trong các cuộc họp cấp cao giữa hai nước, bao giờ người ta cũng hứa hẹn là không khích động quần chúng để làm trầm trọng thêm các mâu thuẫn hiện có. Lời hứa ấy, Trung Quốc không cần giữ: báo chí nước họ tha hồ chửi bới Việt Nam, thậm chí, đe dọa tấn công Việt Nam; nhưng riêng Việt Nam th́ Việt Nam phải giữ. Giữ v́ sợ. Cái sợ của người yếu thế.
Nhưng lư do thứ hai này, theo tôi, mới quan trọng nhất: chính quyền Việt Nam sợ đám đông.
Sợ v́ nhiều lư do.
Thứ nhất, đám đông nào cũng vận động theo luật quán tính. Đă được tự do biểu t́nh lần thứ nhất, họ sẽ xuống đường biểu t́nh lần thứ hai, rồi lần thứ ba, rồi lần thứ tư. Cứ thế, tiếp tục.
Thứ hai, đám đông, tự nó, là một lực hút. Từ một trăm, nó rất dễ trở thành một ngàn; và từ một ngàn, nó cũng rất dễ trở thành mười ngàn, vài chục ngàn, thậm chí, vài trăm ngàn người. Các phương tiện truyền thông hiện đại như điện thoại di động, với nhiều chức năng gắn liền với nó, càng làm mức độ tập trung người gia tăng nhanh chóng. Các cuộc cách mạng ở Trung Đông và Bắc Phi trong năm 2011 chứng minh cho điều đó. Qua các mạng truyền thông xă hội, tốc độ tập hợp dân chúng trong các cuộc biểu t́nh nhanh chóng đến độ vượt ra ngoài sự chuẩn bị cũng như tưởng tượng của bất cứ một lực lượng chính trị nào, theo hay chống, trong hay ngoài nước. Chúng giống như những đám mây, thoạt đầu, c̣n lẻ loi, sau, cứ ùn ùn từ đâu kéo đến, làm đen nghịt cả bầu trời. Đến lúc ấy, không ai có thể kháng cự lại được nữa. Kể cả những tên độc tài khát máu nhất.
Thứ ba, đám đông, tự bản chất, là phi lư tính. Đứng một ḿnh, người ta thường rất tỉnh táo, biết tính toán, biết cân nhắc lợi hại, và do đó, biết sợ. Nhưng khi nhập vào đám đông, tất cả những tính toán ấy đều rất dễ biến mất. Người ta bị hút vào tập thể. Ở tập thể ấy, quan trọng nhất là người dẫn đầu. Nhà văn Nguyễn Viện, trong bài “Năm năm nh́n lại các cuộc biểu t́nh”, kể lại: Trong cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc đầu tiên tại Sài G̣n vào ngày 9/12/2007, trong lúc mọi người c̣n e dè, phân vân, lưỡng lự, sợ sệt, hai nhà thơ Phan Bá Thọ và Vương Văn Quang liều lĩnh tiến lên, từ Nhà Văn hóa Thanh niên băng qua đường đến sát Ṭa Tổng Lănh sự Trung Quốc. Mọi người ùa theo. Thế là cuộc biểu t́nh bùng nổ.
Thứ tư, cũng do bản chất phi lư tính ấy, đám đông nào cũng chứa đựng đầy bất trắc. Nó có thể biến tướng và biến dạng bất cứ lúc nào. Từ việc chống Trung Quốc, nó có thể biến thành chống chính quyền Việt Nam. Từ việc biểu t́nh một cách ôn ḥa, nó có thể biến thành bạo động. Từ biểu t́nh nó rất dễ trở thành cách mạng. Xin lưu ư: nguy cơ này chỉ xảy ra ở các nước độc tài. Ở các nước dân chủ, biểu t́nh chủ yếu là để chống lại một chính sách. Ở các nước độc tài, người ta vừa chống lại các chính sách lại vừa chống lại cả thể chế.
Có thể v́ sợ hăi hay v́ một tính toán mang tính chiến lược, người ta thường đè nén ư đồ thay đổi thể chế để chỉ tập trung vào chính sách. Nhưng sự đè nén ấy rất dễ bùng vỡ v́ một nhân tố rất ngẫu nhiên nào đó. Ví dụ, chỉ cần một người nào đó bỗng dưng hô đả đảo chính quyền, người ta rất dễ hô theo: Nội dung và mục tiêu của cuộc biểu t́nh sẽ thay đổi hẳn. Trong nháy mắt. Hoặc chỉ cần công an hay cảnh sát, khi đàn áp cuộc biểu t́nh, nặng tay một chút, khiến có ai đó chết ngay tại chỗ, tất cả sự điềm tĩnh của đám đông sẽ biến mất. Thế vào đó là sự phẫn nộ. Khi một đám đông phẫn nộ, không ai có thể biết trước hậu quả.
Chính v́ thế, chính quyền Việt Nam mới sợ.
Mà thật ra, không phải chỉ có Việt Nam. Tất cả các chính quyền độc tài đều sợ đám đông.
Nhưng v́ sợ như thế mà chống đối và đàn áp các cuộc biểu t́nh đầy chính nghĩa của dân chúng, chính quyền lại ở trong một t́nh thế đầy nguy hiểm khác: Họ sẽ biến thành một lực lượng phi chính nghĩa, chỉ biết đàn áp những người yêu nước. Bằng cách ấy, họ, một mặt, bị cô lập trước nhân dân; mặt khác, bị nh́n như những thế lực tiêu cực: nhẹ, là hèn trước “nước lạ”; nặng hơn, là đă toan tính bán nước.
Đằng nào cũng nguy hiểm.
Nguyễn Hưng Quốc Nguồn: blog Nguyễn Hưng Quốc – voatiengviet.com