tiendaoduy
member
ID 70444
11/30/2011
|
Một tín hiệu mới. Nhưng đừng vội mừng..?
Một tín hiệu mới. Nhưng đừng
vội mừng
H́nh Reuters
Trong cuộc trả lời chất vấn trước
Quốc Hội Việt Nam vào ngày Thứ
Sáu, 25 tháng 11 vừa qua, Thủ
tướng Nguyễn Tấn Dũng đă đụng
đến hai vấn đề nóng bỏng và ít
nhất là cho đến lúc ấy, ông và
giới lănh đạo Việt Nam luôn luôn
t́m cách né tránh: vấn đề chủ
quyền trên Trường Sa, Hoàng Sa
và hải phận Việt Nam cũng như
vấn đề luật biểu t́nh.
Về vấn đề biển đảo, Nguyễn Tấn
Dũng khẳng định chủ quyền của
Việt Nam trên Hoàng Sa và
Trường Sa: “có đủ căn cứ về pháp
lư và lịch sử khẳng định rằng quần
đảo Hoàng Sa, Trường Sa là thuộc
chủ quyền của Việt Nam. Chúng
ta đă làm chủ thực sự, ít nhất là
từ thế kỷ 17, chúng ta làm chủ
khi hai quần đảo này chưa có bất
kỳ một quốc gia nào. Và chúng ta
đă làm chủ trên thực tế và liên
tục, ḥa b́nh.”
Riêng về Hoàng Sa, ông c̣n nhấn
mạnh thêm: “năm 1956, Trung
Quốc đă đưa quân chiếm đóng các
đảo phía Đông của quần đảo. Năm
1974, Trung Quốc dùng vũ lực
đánh chiếm toàn bộ quần đảo
Hoàng Sa trong sự quản lư hiện tại
của chính quyền Sài G̣n, tức
chính quyền VN cộng ḥa, chính
quyền đă lên án việc làm này và
đề nghị Liên Hiệp Quốc can thiệp.
Chính phủ cách mạng lâm thời
miền Nam Việt Nam lúc đó cũng
đă ra tuyên bố khẳng định hành vi
chiếm đóng này. Lập trường nhất
quán của chúng ta là quần đảo
Hoàng Sa thuộc chủ quyền của
Việt Nam.”
Về Trường Sa, ông cho biết: “năm
1975, giải phóng, thống nhất tổ
quốc, hải quân chúng ta đă tiếp
quản 5 ḥn đảo tại quần đảo
Trường Sa đó là đảo Trường Sa,
đảo Song Tử Tây, đảo Sinh Tồn,
đảo Nam Yết, đảo Sơn Ca. 5 đảo
này do quân đội của chính quyền
Sài g̣n, chính quyền miền Nam
cộng ḥa quản lư, chúng ta tiếp
quản. Sau đó với chủ quyền của
chúng ta, chúng ta tiếp tục mở
rộng thêm lên 21 đảo… Ngoài ra
chúng ta c̣n xây dựng thêm 15
nhà giàn ở khu vực băi Tư Chính
để khẳng định chủ quyền của VN
ở vùng biển này, thuộc 200 hải lí
vùng đặc quyền kinh tế và thềm
lục địa của VN. Trong khi đó, ở
quần đảo Trường Sa này, Trung
Quốc đă chiếm 7 đảo đá ngầm,
Đài Loan chiếm 1 đảo nổi,
Philippines chiếm 5 đảo, Malaisia,
Brunei đ̣i chủ quyền trên vùng
biển nhưng không giữ đảo nào.
Như vậy, trên quần đảo Trường
Sa, Việt Nam là quốc gia có số
đảo đang đóng giữ nhiều nhất so
với các quốc gia, các bên có đ̣i
hỏi chủ quyền, cũng là quốc gia
duy nhất có cư dân đang làm ăn
sinh sống trên một số đảo mà ta
đang nắm giữ với 21 hộ, 80 khẩu,
với 6 khẩu sinh ra và lớn lên ở
các đảo này.”
Về hải phận, ông cho biết: “Trong
Vịnh Bắc Bộ, sau nhiều năm đàm
phán, ta và Trung Quốc đă đạt
được thỏa thuận, phân định ranh
giới năm 2000. C̣n vùng biển
ngoài cửa vịnh Bắc Bộ, nếu theo
Công ước Luật biển 1982, thềm
lục địa của chúng ta chồng lấn với
đảo Hải Nam của Trung Quốc. Từ
năm 2006, hai bên đă tiến hành
đàm phán. Măi đến 2009, hai bên
quyết định tạm dừng v́ lập
trường của hai bên rất khác xa
nhau. Đến đầu 2010, hai bên thỏa
thuận nên tiến hành đàm phán
những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo
giải quyết vấn đề trên biển.”
Bên cạnh việc khẳng định chủ
quyền trên biển đảo, Nguyễn Tấn
Dũng cũng đề cập đến một vấn đề
vốn được xem là rất nhạy cảm ở
Việt Nam hiện nay: Luật biểu t́nh.
Theo ông, một luật biểu t́nh như
vậy là rất cần thiết. Thứ nhất, nó
hợp với điều 69 trong Hiến pháp
Việt Nam vốn công nhận quyền tự
do bày tỏ ư kiến của dân chúng.
Thứ hai, nó đáp ứng được một
t́nh h́nh mới xuất hiện gần đây:
dân chúng càng ngày càng muốn
bày tỏ ư kiến một cách tập thể và
công khai trước nhiều vấn đề
quan trọng của đất nước và xă
hội. Thứ ba, nó hợp với “thông lệ
quốc tế”.
Trước hết, chúng ta cần ghi nhận
tất cả những đặc điểm trong
những lời phát biểu trên.
Thứ nhất, đó là lần đầu tiên giới
lănh đạo Việt Nam lên tiếng một
cách rơ ràng, dứt khoát và cụ thể
về chủ quyền của Việt Nam đối
với Hoàng Sa, Trường Sa và vùng
biển Việt Nam. Đó cũng là lần
đầu tiên họ nói thẳng ra một sự
thật: Trung Quốc đă dùng “vũ lực
đánh chiếm” Hoàng Sa và một
phần Trường Sa.
Thứ hai, đó cũng là lần đầu tiên
một người lănh đạo tại chức nói
về chính quyền miền Nam trước
năm 1975 một cách đàng hoàng
và nghiêm túc với ba nhóm từ
được láy lại “chính quyền Sài
G̣n” rồi “chính quyền Việt Nam
cộng ḥa” rồi “chính quyền miền
Nam cộng ḥa”. Xin lưu ư là việc
sử dụng từ “chính quyền” thay
cho từ “ngụy quyền” khi nói đến
miền Nam trước 1975 đă xuất
hiện khá lâu, như một nỗ lực thể
hiện tinh thần ḥa giải mà chính
quyền Việt Nam muốn tuyên
truyền. Tuy nhiên, việc sử dụng
từ “chính quyền” ấy thường chỉ
thấy trong những phát biểu không
mấy chính thức và nhiều lúc
không giấu được chút lấn cấn. Ví
dụ, mới đây, vào giữa năm 2011,
báo chí trong nước đăng tải rộng
răi bài “Gặp nhân chứng trận hải
chiến bảo vệ Hoàng Sa năm
1974” trong đó các phóng viên
phỏng vấn một số cựu quân nhân
Việt Nam Cộng Ḥa từng tham gia
trận thủy chiến với Trung Quốc
năm 1974. Bản thân một cuộc
phỏng vấn để những người từng
bị gọi là “ngụy quân” như thế nói
về ḷng yêu nước và sự dũng cảm
của ḿnh đă là điều hay. Trong
bài viết, mỗi lần nhắc đến chính
quyền miền Nam, mấy chữ “chính
quyền Việt Nam Cộng Ḥa” luôn
được sử dụng; đó là một điều hay
khác. Tuy nhiên, đâu đó, vẫn có
chút ǵ như phân biệt và kỳ thị. Ví
dụ, đoạn này: “[Năm 1974], Mỹ
rút, đồng nghĩa với việc viện trợ
quân sự của Mỹ ngày càng giảm
buộc chính quyền Việt Nam Cộng
ḥa phải chuyển dần các lực
lượng hải quân đang chiếm giữ tại
quần đảo Hoàng Sa về hỗ trợ cuộc
chiến trên đất liền, chỉ để lại một
trung đội địa phương trấn giữ.”
Đọc câu ấy, người đọc không thể
không băn khoăn và ngơ ngác
trước chữ “chiếm giữ”. Tại sao
hải quân miền Nam lại “chiếm
giữ” Hoàng Sa? Chẳng lẽ Hoàng
Sa lại thuộc về một đất nước
khác?
Thứ ba, lần đầu tiên một người
lănh đạo thuộc loại cao nhất nước
nh́n nhận việc biểu t́nh chống
Trung Quốc là h́nh thức “biểu thị
ḷng yêu nước”. Trước, giám đốc
công an Hà Nội Nguyễn Đức
Nhanh cũng nói như vậy. Nhưng
từ giám đốc công an Hà Nội đến
Thủ tướng, trọng lượng của lời
nói không thể là một. Từ một
cuộc họp giao ban đến một buổi
chất vấn giữa Quốc Hội và được
truyền h́nh trực tiếp cho dân cả
nước xem, ư nghĩa cũng khác
hẳn.
Thứ tư, lần đầu tiên giới lănh đạo
Việt Nam công bố một cách rơ
ràng chủ trương của họ về vấn đề
biển đảo. Chủ trương ấy được
Nguyễn Tấn Dũng tóm gọn vào
mấy điểm. Một, “yêu cầu các bên
giữ nguyên trạng, không làm phức
tạp thêm, ảnh hưởng đến ḥa
b́nh, ổn định ở khu vực.” Hai,
“tiếp tục đầu tư nâng cấp hạ tầng
kinh tế – xă hội – kĩ thuật, cơ sở
vật chất ở các nơi ta đang nắm
giữ.” Ba, “đánh giá lại cơ chế
chính sách hỗ trợ đồng bào ta khai
thác thủy hải sản, vận tải biển
trong khu vực này, khuyến khích
hỗ trợ bà con ta làm ăn sinh sống
và thực hiện chủ quyền trên vùng
biển Trường Sa này.” Bốn,
“nghiêm túc thực hiện và yêu cầu
các bên liên quan nghiêm túc thực
hiện theo đúng Công ước Luật
biển 1982 và Tuyên bố DOC, đảm
bảo tự do, hàng hải ở Biển Đông,
ḥa b́nh và an ninh trật tự, tự do
ở Biển Đông.”
Từ những đặc điểm nêu trên,
chúng ta có thể rút ra một số
nhận xét chính:
Thứ nhất, từ việc im lặng đến
việc lên tiếng công khai và chính
thức về vấn đề chủ quyền của đất
nước cũng như việc biểu t́nh của
người dân là một chuyển biến lớn.
Nhất là chuyển biến ấy lại được
thực hiện bởi một người được
xem là thủ tướng có quyền lực
nhất trong lịch sử chế độ xă hội
chủ nghĩa Việt Nam lâu nay.
Thứ hai, sự chuyển biến ấy có thể
xem như là một sự nhượng bộ
của chính quyền Việt Nam hiện
nay trước những đ̣i hỏi chính
đáng của dân chúng trong cả nước
về một thái độ, một quan điểm và
một lập trường dứt khoát và nhất
quán trước nhu cầu bảo vệ chủ
quyền và sự toàn vẹn lănh thổ.
Lâu nay, chính quyền Việt Nam
vẫn chọn một chính sách khác:
Bất cần những bức xúc của dân
chúng, coi chuyện quốc sự là việc
riêng của những người lănh đạo.
Thứ ba, có thể xem sự nhượng bộ
ấy như một chiến thắng của dân
chúng, đặc biệt của những người
từng xuống đường biểu t́nh và
những trí thức từng lên tiếng,
dưới h́nh thức này hoặc h́nh thức
khác, đ̣i hỏi sự minh bạch trong
chiến lược đối phó với Trung
Quốc cũng như yêu sách dân chủ
hóa chế độ.
Thứ tư, bởi đó chỉ là một nhượng
bộ, người ta có thể nêu lên ba
nghi vấn. Một, liệu Nguyễn Tấn
Dũng cũng như giới lănh đạo Việt
Nam có thành thực trong những
lời phát biểu ấy không? Hai, liệu
những lời nói ấy có biến thành
hành động hay không? Ba, liệu
những hành động ấy có hiệu quả
và phù hợp với yêu cầu dân chủ
và toàn vẹn lănh thổ hay không?
Chúng ta không thể không nhớ,
đầu tháng 8 năm 2011, giám đốc
công an Hà Nội Nguyễn Đức
Nhanh cũng thừa nhận “biểu t́nh
chống Trung Quốc mang tính chất
yêu nước” nhưng ngay sau đó,
công an Hà Nội, dưới quyền của
ông, vẫn tiếp tục thẳng tay đàn áp
những người biểu t́nh, với mức
độ c̣n quyết liệt và tàn khốc hơn
hẳn. Riêng với Nguyễn Tấn Dũng,
từ lúc lên làm Thủ tướng (tháng 7
năm 2006) đến nay, đă nhiều lần
phát biểu một cách hùng hồn và
dơng dạc về nhiều vấn đề. Như
chống tham nhũng. Như quyết
tâm điều tra vụ Vinashin. Như lời
hứa hẹn xây dựng một guồng máy
chính phủ dân chủ và cởi mở. Như
kế hoạch giảm lạm phát.
Nhưng tất cả đều chỉ là những lời
hứa lèo.
Không có điều ǵ trở thành hiện
thực cả.
Lần này th́ sao?
Phải chờ. Chưa nên mừng vội.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
tuantran20
member
REF: 619821
11/30/2011
|
Chỉ có 1 người không làm ǵ được, trong khi số c̣n lại toàn là lũ tham nhũng và là cánh tay đắc lực của TQ.
|
|
nhandan
member
REF: 619827
11/30/2011
|
Thủ tướng phát biểu nghe đã thiệt! Đây là lần đầu tiên thấy tt dám mạnh miệng phê bình bọn Tàu. Mà hơi lạ, mấy cái đảo mà cs VN để mất như đảo Gạc Ma lại không thấy tt nhắc đến!? Nhưng thôi, nói được thế đã là quý lắm rồi, đòi hỏi quá sợ tt giận không nói nữa!
Kim em, để bày tỏ sự ủng hộ của chúng ta trước sự can đảm của tt. Anh nghĩ Kim nên ra lời kêu gọi biểu tình ủng hộ tt đi Kim.
|
|
ototot
member
REF: 619835
11/30/2011
|
Ông Thủ Tướng nhà ḿnh đang chụp h́nh chung với ... "chân dài" nào mà trông đẹp thí???
Nhưng sao trông ổng đăm chiêu quá nhỉ!!!
Thân ái,
|
|
ototot
member
REF: 619836
11/30/2011
|
Xem lại, thấy mắt ḿnh lầm rồi, sau khi đọc chú dẫn bên dưới tấm ảnh từ trang mạng cuả Đài Phát Thanh Quốc Tế Pháp (Radio France Internationale, RFI)!
Thân ái,
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|