Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Việt ngữ, lịch sử, văn hóa >> Bài làm văn gữi bố.

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 macan
 member

 ID 24575
 05/30/2007



Bài làm văn gữi bố.
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Khi c̣n là học sinh PT macan chúa ghét môn văn v́ macan học giốt lắm. Môn văn luôn thiếu điểm thôi.
Nhưng hôm nay MC muốn đưa một bài làm văn của một học sinh lớp 10 thôi. Macan sưu tầm ở trang wweb của Nhà xuất bản Giáo dục. Một bài văn làm xôn xao tp Vinh-Nghệ An
Bộ trưởng Giáo dục NGhuyễn Thiện Nhân đă ghé thăm em vào tháng 11/2006 và đả trao một suất học bổng cho em

Trong buổi lễ chào cờ đầu tuần vào sáng thứ hai vừa qua, thầy Lê Trần Bân - phó hiệu trưởng Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (TP Vinh, Nghệ An) - đă đứng dưới cờ phát biểu cảm nghĩ và đọc bài văn của em Nguyễn Thị Hậu (lớp 10A2), bài văn được cô giáo cho 9,5 điểm.

HS: nghuyễn Thị Hậu

Bài văn của em:

Lời phê của cô giáo Phan Thị Thanh Vân: “Em là một người con ngoan. Bài viết của em đă làm cho cô rất xúc động. Điều đáng quí nhất của em là t́nh cảm chân thực và em có một trái tim nhân hậu. Em đă cho cô một bài học làm người. Mong rằng đây không chỉ là trang văn mà c̣n là sự hành xử của em trong cuộc đời”.

Cả sân trường xúc động lặng im. “Chúng tôi đều rưng rưng, mến thương em Hậu. Từ nay vào các buổi lễ chào cờ đầu tuần chúng tôi chọn lọc những đề văn và bài làm hay đọc dưới cờ để nhân lên sự yêu thích văn chương của học sinh...” - thầy Vơ Tuấn Tài, hiệu trưởng Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng, cho biết.

Sau buổi chào cờ ấy, từ học sinh, giáo viên ở các trường trên địa bàn TP Vinh cho đến bà bán nước, bác xe ôm đă photo bài văn chuyền tay nhau đọc. Cứ thế bài văn nhân thêm nhiều bản và chuyền về tận các huyện...


Đề bài: “Em hăy phát biểu cảm nghĩ về một người thân yêu nhất”

Trong cuộc sống hằng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều t́nh cảm. Nhưng đă bao giờ bạn nghĩ rằng người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. C̣n riêng tôi, h́nh ảnh người bố sẽ măi măi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi măi tận sau này.

Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. 40 tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đă phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật: đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi c̣n khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ. Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đă dần đổi thay: thay v́ những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ c̣n là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai g̣ má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen v́ sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết ḷng thương yêu gia đ́nh.


Gia đ́nh tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đ́nh đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hằng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên ḷng mọi người trong gia đ́nh, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của ḿnh từ nghề xe lai.

Hằng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đă ngả bóng từ lâu. Mái tóc bố đă dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người b́nh thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bởi có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường xóc th́ những cơn đau dạ dày của bố lại tái phát. Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38-48 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng bảy, tháng tám, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hănh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hi sinh, chịu thương, chịu khó như vậy.

Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy th́ khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nh́n khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vă mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết ̣a lên mà khóc. Nh́n thấy bố như vậy, ḷng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào ḿnh thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền th́ hay biết mấy! Nếu làm được ǵ cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hăy nói cho con được không?

Những lúc ấy tôi chỉ biết ôm bố, xoa dầu cho bố, tôi chỉ muốn nói với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đ́nh, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm. Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi c̣n cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài.

Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy ngh́n câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng...

Chính v́ vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đă dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo.

Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, ḷng kiên tŕ chịu khó mà c̣n bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù thời gian rảnh rỗi của bố c̣n lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết mộc lan có bao giờ mang trên ḿnh một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc. Không những yêu hoa mà bố c̣n rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo, có lúc bố c̣n mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn.

Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đ́nh đă dần khá lên, khi các chị tôi đă có thể kiếm tiền, th́ bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đ́nh này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngă, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của ḿnh, bởi bố đi xa, sẽ không c̣n ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một ḿnh không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đă cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hằng ngày chúng ta hăy trân trọng những ǵ đang có, hăy yêu thương những người xung quanh ḿnh hơn, và đặc biệt hăy quan tâm, chăm sóc cho bố của ḿnh, tha thứ cho bố khi bố nóng giận và nỡ mắng ḿnh bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta.

Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không c̣n bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hăy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đă rọi đường cho con đi. H́nh ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong ḷng con. Những kỷ niệm, những t́nh cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng nó như chính linh hồn của ḿnh.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 ototot
 member

 REF: 173211
 05/30/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tôi cảm ơn MC đă đăng một bài đầy xúc cảm này, đáng để tất cả mọi người đọc và suy nghĩ.
Đành rằng chúng ta vào diễn đàn này là để thư giăn, vui đuà, t́m bạn, t́m t́nh yêu trai gái, nhưng tôi thấy cái giá mà nhiều người phải trả đôi khi là những chửi nhau, ganh ghét, thậm chí mai miả nhau (như tôi bị chửi là vào đây để khoe tài, để dạy đời, cút đi về dưỡng già đi).
Tôi đi đến nhận xét: Phải chi thỉnh thoảng chúng ta lại được đọc những bài văn như cuả em Nguyễn Thị Hậu, tŕnh độ mới lớp 10 thôi, đọc và tiếp thu cho được t́nh cảm cao đẹp này, th́ chắc dân tộc, đất nước này sẽ mau mở mặt với thế giới...! Có ai chia sẻ niềm tin đó với tôi không?

Thân ái,


 

 aka47
 member

 REF: 173221
 05/30/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



AK đọc bài này khi báo chí tung lên lúc đó và AK không dám đưa lên . Lư do là AK nghi ngờ những học sinh bây giờ được dàn dựng để đạt được mục đích cho những mục tiêu phía sau.

V́ đă có nhiều chuyện tương tự như thế này đă xảy ra nên AK chưa tin tưởng lắm.
Giống như những em bé 1 tuổi , 2 tuổi trở thành...Thần đồng mà lại có khá nhiều Thần đồng từ Nam ra Bắc.

Dù sao đây cũng là một bài luận văn tuyệt tác so với số tuổi của em.

Rất cảm ơn macan.

hihii


 

 ototot
 member

 REF: 173231
 05/30/2007

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Tôi đồng ư với aka47 rằng nếu những bài văn nhằm mục đích đề cao một chủ trương, chính sách..., hay đề cao những cá nhân nào đó thể hiện một lư tưởng do chính phủ bảo trợ hay áp đặt (ví dụ như trường hợp nhật kư cuả một bác sĩ quân y ǵ đó!), ta có quyền nghi ngờ. Nhưng ở đây, tôi thấy những t́nh cảm chỉ gói ghém trong phạm vi gia đ́nh, th́ nó dễ dàng vượt qua được làn ranh chính kiến, phải không các bạn?

Thân ái,


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network