utot91
member
ID 59088
02/25/2010
|
Những nghịch lý của thời đại...
Hôm nay ÚtỚt suy tầm một số nghịch lý của thời đại, các bạn đọc xem nhé....
Điều nghịch lý của thời đại ngày nay là chúng ta có những toà nhà cao hơn nhưng sự kiên nhẫn của mình lại ngắn hơn, ta có những đại lộ rộng lớn hơn, nhưng cái nhìn của mình lại nhỏ hẹp hơn. Chúng ta tiêu xài nhiều hơn, nhưng có được ít hơn, mua sắm thêm hơn, nhưng thưởng thức lại kém hơn. Ta có căn nhà to rộng hơn, nhưng gia đình nhỏ bé hơn, có nhiều tiện nghi hơn nhưng thời giờ ít ỏi hơn. Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn nhưng hiểu biết lại giảm đi, ta dư thừa kiến thức, nhưng lại thiếu sự xét suy, ta có thêm nhiều nhà chuyên môn và cũng thêm bao nhiêu là những vấn đề, có thêm thuốc men nhưng sự lành mạnh lại càng sụt giảm.
Thời đại ngày nay chúng ta uống rượu và hút thuốc quá nhiều, tiêu pha không tiếc nuối, thiếu vắng tiếng cười, lái xe quá nhanh, nóng giận rất dễ, thức rất khuya, đọc sách rất ít, xem ti vi quá nhiều, và hiếm khi nào ta biết ngồi lại trong tĩnh lặng! Tài sản của ta tăng lên gấp bội phần, nhưng giá trị chúng cũng sụt giảm theo. Chúng ta nói quá nhiều, thương yêu quá ít, và thù ghét thì lại quá thường.
Chúng ta biết cách kiếm sống, nhưng không mấy ai biết sống. Một đời người được kéo dài hơn, nhưng chỉ là cộng thêm những năm tháng mà thôi. Chúng ta đã lên đến mặt trăng và trở về lại trái đất, nhưng rất khó bước qua bên kia đường để chào người hàng xóm mới. Ta chinh phục được thế giới bên ngoài, nhưng không biết gì về thế giới bên trong. Chúng ta đã làm được rất nhiều những việc rất lớn lao, nhưng rất ít việc tốt lành.
Không khí chung quanh ta được trong sạch hơn, nhưng tâm hồn ta lại càng thêm ô nhiểm. Chúng ta chia cắt được một hạt nguyên tử, nhưng chưa phá được thành kiến của chính mình. Chúng ta viết nhiều hơn, nhưng học được ít hơn. Chúng ta có nhiều dự án hơn, nhưng hoàn tất lại ít hơn. Chúng ta biết cách làm việc thật nhanh chóng, nhưng không biết cách để đợi chờ. Chúng ta thiết kế nhiều máy điện toán, chứa thật nhiều dữ kiện, in ra bao nhiêu tài liệu, nhưng sự truyền thông giữa con người lại càng sút kém đi.
>>>>>>> tiếp ...
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
utot91
member
REF: 522925
02/25/2010
|
>>>>>>>>>>>Ngày nay là thời đại của mì ăn liền, tiêu hoá chậm, con người to lớn nhưng chí khí rất nhỏ, lợi nhuận thì rất sâu mà tình người thì rất cạn. Đây là thời đại của hai đầu lương nhưng trăm ngàn ly dị, nhà cửa khang trang nhưng tiềm ẩn nhiều đổ vỡ trong gia đình. Đây là thời đại của những mặt hàng trưng bày ngoài cửa tiệm thì rất nhiều, nhưng trong nhà kho lại không có lấy một đồ vật nhỏ.
Đây là thời đại mà kỹ thuật có thể mang lá thư này đến thẳng với bạn, và bạn cũng hoàn toàn có tự do để chọn đọc nó hay xoá bỏ nó đi… Nhưng xin bạn hãy nhớ bỏ thì giờ của mình ra với người thương, vì họ sẽ không có mặt với ta mãi mãi.
Hãy nhớ chọn những lời dễ thương với những ai đang ngước nhìn bạn nhiều ngưỡng phục, vì cô hay cậu bé đó rồi cũng sẽ lớn lên và rời xa ta. Hãy nhớ ôm chặt người gần bên, vì đó là một món quà vô giá mà ta có thể ban tặng cho người khác, khi nó được xuất phát từ sâu trong trái tim mình. Hãy nhớ nắm tay nhau và trân trọng phút giây này, vì biết rằng thời gian sẽ không ở với ta mãi mãi. Hãy có thì giờ để yêu thương nhau, để lắng nghe nhau, và nhất là hãy chia sẻ với nhau những ý tưởng đẹp nhất trong tâm mình.
|
|
utot91
member
REF: 522942
02/25/2010
|
>>>>>>>>>>Khi ta bị đời đạp vài đạp...ta luôn nhớ về cái thời thơ ấu, và ta muốn được nhỏ lại để sống vô tư, không lo âu, toan tính, để được nô đùa bên bạn bè, được che chở trong vòng tay ba mẹ.
Nhưng lúc ở cái tuổi được bao bọc và có chỗ dựa, chúng ta muốn mình mạnh mẽ hơn để tự đứng vững. Và rồi vào cái tuổi ta phải mạnh mẽ để đối diện với đời, ta mới thấy cuộc sống có thể xô ngã mình bất cứ lúc nào nếu ta không có ít nhất một điểm tựa....
|
|
thynguyen81
member
REF: 523216
02/26/2010
|
"Chúng ta chia cắt được một hạt nguyên tử, nhưng chưa phá được thành kiến của chính mình. Chúng ta viết nhiều hơn, nhưng học được ít hơn. Chúng ta có nhiều dự án hơn, nhưng hoàn tất lại ít hơn".
Đó là điều phải suy nghĩ.
"xô ngã mình bất cứ lúc nào nếu ta không có ít nhất một điểm tựa.... "
Vậy làm thế nào để có một điểm tựa khi chuẩn bị "ngã" bây giwò?
|
|
utot91
member
REF: 523785
03/01/2010
|
Cám ơn Thynguyen81 ghé góp ý...
Làm thế nào để có một điểm tựa khi chuẩn bị "ngã" ?
ÚtỚt nghĩ, nếu không muốn ngã thì tự mình biến mình thành điểm tựa trước tiên,... nhưng chắc là nói thì đơn giản nhưng làm thì khác phải không Thynguyen81 ?
>>>>Khi chưa có được thứ mình mong muốn, chúng ta sẽ mơ ước và cố gắng đạt được nó. Và rồi khi nó nằm trong tầm tay, ta lại thấy chán và một lúc nào đó ta vô tình làm mất thứ mà trước đây ta mong mỏi có được. Lạ một điều là khi nó ra đi ta mới thấy tiếc vì hiểu ragiá trị của điều vừa đánh mất. Thế rồi ta lại mong ước lấy lại nó, vàkhi lấy lại được nó ta lại tiếp tục chán...
|
|
utot91
member
REF: 524151
03/02/2010
|
>>>>Tôi thường dành nhiều thời gian để nhớ về một người mà chưa chắc người ta đã nghĩ đến tôi...
Tôi thường quan tâm và giúp đỡ một đứa bạn thân mà tôi nghĩ là yếu đuối và hay khóc, nhưng khi tôi cần một người chia sẻ, thì đứa bạn ấy đã có niềm vui mới và mong chóng quên tôi.
Rồi có một ai đó luôn nghĩ về tôi nhiều hơn tôi nghĩ về anh ấy, có những người bạn đã đối xử với tôi thật tốt, luôn có mặt khi tôi cần tâm sự, luôn hỏi han và giúp đỡ tôi mặc dù tôi không làm được cho họ nhiều đến vậy.
Thế tôi sẽ chọn người yêu mình hay người mình yêu?
Chúng ta sẽ không hạnh phúc nếu phải đến với một người mình không yêu và chờ đợi người mình yêu sẽ đến với mình ?
Thế sao ta không thử yêu người yêu mình?
Mà hình như cũng không cần phải thử, vì nếu người đó thật sự yêu ta thì sẽ cố gắng đem lại hạnh phúc cho ta, như thế thì đến một lúc nào đó ta sẽ cảm thấy yêu người đó... hihihi.... chắc là vậy đó...
|
|
utot91
member
REF: 524414
03/03/2010
|
>>>>>>Đời là bể khổ, đi tu là thoát khỏi kiếp khổ của thế gian.
Thế nhưng người ta vẫn thích sống ở đời như một người bình thường, họ không thích làm một ông sư để không còn đau khổ.
Bởichúng ta muốn hạnh phúc, cho nên nếu chúng ta đóng cửa cho đau khổ đừng tới thì hạnh phúc sẽ vào bằng lối nào?
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|