thanhvan08
member
ID 57398
11/29/2009
|
-----
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
nguoihaiphong1
member
REF: 502560
11/29/2009
|
Nhìn tấm hình của post nguoihaiphong lại nhớ đến câu thơ.
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều.
Nhớ người quân tử khăn điều vắt vai.
Ghé thăm bạn, chúc bạn vui.
|
|
thanhvan08
member
REF: 502644
11/29/2009
|
Chào bạn nguoihaiphong,
thật kg đây? TV chỉ nghe:
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Bâng khuâng nhớ Mẹ chín chiều ruột đau ..
Nhớ người quân tử khăn điều vắt vai ..
Bộ người kg quân tử thì kg có vắt vai khăn điều hả?
hihi..
Thăm bạn - Đầu tuần đi làm vui vẻ nhé!
ThanhVan08
|
|
tennhaque
member
REF: 502680
11/29/2009
|
Chiều chiều lai nhớ chiều chiều
Những câu này nằm trong ca dao đây là kho tàng văn hóa của nuớc Việt
..
Có rất nhiều câu lấy từ những từ đầu Chiều chiều
..
Đây là lời của cô con gái nhớ mẹ:
Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều
Chiều chiều! Nốt nhạc đã dạo đầu cho một môtíp gợi buồn. Đằng sau nốt nhạc ấy hiện lên chân dung một cô gái với một nỗi buồn khắc khoải. Nỗi buồn của một cô gái mới về nhà chồng còn lạ lẫm chưa quen, trong lòng cồn cào bao nỗi nhớ về gia đình, cha mẹ và những kỷ niệm đẹp. Thế là chiều nào cũng vậy, cô lén ra ngõ sau nhà, nơi ít người lại qua, ít ai để ý, ở đó cô có thể tránh mọi con mắt dò xét để thả hồn qua những nỗi nhớ, để “trông về quê mẹ”. Mà có xa xôi gì cho cam. Có khi chỉ cách có một quãng đồng mà hóa ngàn dặm tít mù, bởi một lẽ thời phong kiến người con gái có chồng là đóng khung cuộc đời mình ở nhà chồng. Bài ca dao mở ra là “chiều chiều” khép lại là “chín chiều” như đóng chặt tất cả những con đường mà cô có thể về với mẹ. Thật xót xa cho thân phận những người phụ nữ thời phong kiến.
Ở một lời ca khác nỗi nhớ đã trở thành nỗi đau tột cùng khi người con gái chạm vào màn sương của sự mất mát:
Chiều chiều xách giỏ hái rau
Ngó lên mả mẹ ruột đau như dần
Hình ảnh người mẹ đã tan vào khói sương của hoài niệm. Chỉ còn lại trong trái tim người con gái xa quê một nỗi đau không bao giờ lành lặn. Nỗi đau ấy lại tiếp tục cộng hưởng ở những thế hệ bạn đọc mai sau.
Còn dưới đây là nỗi nhớ của những người yêu nhau:
Nhớ người quân tử:
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều
Nhớ người quân tử khăn điều vắt vai
Chiều chiều đã trở thành điểm hẹn của nỗi nhớ, điệp khúc của sự chờ đợi. “Người quân tử”- địa chỉ của nỗi nhớ ấy vừa gần gũi vừa xa xôi, vừa thực vừa mộng, vừa là một chàng trai cụ thể vừa là một chàng trai trong tâm tưởng, tưởng tượng.
Nhớ câu ân tình:
Chiều chiều mang giỏ hái dâu
Hái dâu không hái hái câu ân tình
Nỗi nhớ và tình yêu của một cô thôn nữ hái dâu nào đó sao mà thiết tha đằm thắm đến vậy. Có thật chăng khi yêu đầu óc con người ta mụ mị đi, hay thẫn thờ và hay xao lãng công việc? Lời ca như thủ thỉ thù thì, mộc mạc, chân chất diễn tả cái tình thật thà sâu nặng của cô gái hái dâu.
Chiều chiều là thời điểm diễn xướng chủ yếu của ca dao dân ca trữ tình. Câu hò câu hát vang lên trên dòng kinh, cây đa, bến nước, sân đình… nhiều nhất vào thời điểm ấy. Đây cũng là thời điểm phần tự do về cuộc sống bên trong con người bộc lộ rõ nhất.
Các chàng trai mạnh dạn bày tỏ tâm tư tình cảm của mình:
Chiều chiều ra đứng bờ ao
Nước kia không khát, khát khao duyên nàng
Và cũng có nhà thơ viết rằng
~**~
Xin đổi hai mai lấy một chiều
Ban ngày thì sáng ban đêm tối
Anh sợ tình yêu nói chẳng nhiều .
~**~
Vài hàng tản mạn làm vui
..
|
|
nguoihaiphong1
member
REF: 502864
11/30/2009
|
Chào thanhvan và tennhaque.
Xin lỗi thanhvan vì đã trả lời trễ nhé, thanhvan à. Câu thơ mình post là có thật đó.
Chúc bạn một tuần mới nhiều may mắn.
Tennhaque nói cũng có lý một phần, chúc bạn vui.
|
|
thanhvan08
member
REF: 504320
12/06/2009
|
Chào tennhaque & nguoihaiphong - Cám ơn 2 bạn ghé thăm ..
Bận quá, đón tiếp chậm trể, 2 bạn thứ lổi ..
@ Nguoihaiphong,
tội nghiệp hông!
ThanhVan chỉ đuà, chứ ThanhVan biết 2 câu thơ bạn viết là có thật mà .. hihi ...
Đầu tuần, chúc 2 bạn đi làm mọi việc được thuận lợi.
ThanhVan
|
|
nguoihaiphong1
member
REF: 504341
12/06/2009
|
Chào thanhvan.
Hì hì thanhvan thấy nguoihaiphong tội ngiệp lắm hả hihi. Chỉ tại cái tính thật thà của nguoihaiphong nhiều khi làm người khác mắc cười hihi.
Cám ơn thanhvan vì lời chúc. Chúc bạn gặp nhiều may mắn.
|
|
congthinh007
member
REF: 515600
01/24/2010
|
bài này hay wa :D
chác bài này nói về nhớ we
sao trong thơ thấy bạn thật nhỏ bé ,buồn bã và bơ vơ dữ vậy
mình thử làm 1 bài xem sao - vì hok bít làm thơ nên dở bạn cứ chê thoải mái :d
Ngẩn ngơ ngồi ngắm trẻ thơ
mơ màng nhớ đến thời ấu thơ
cũng nhởn nhơ vô tư lự
Cứ chạy nhảy khắp nơi
mời mấy đứa trong làng
mang gàu đi tát ao
sao cho sạch hết nước
bước xuống ao bắt cá
và làm ná bắn chim
dìm mình xuống sông tắm
lắm lúc lại ra biển
tiến đến hang bắt còng
vồng xuống đồng ruộng lúa
đua nhau trên lưng trâu
lâu lâu lại trộm khoai
khoái chí ngồi nướng ăn
căn, vụ, bi là quá thường
thương thay những ngày lạnh
canh cơm bên lửa hồng
không những khoai sắn rang
mà còn có cả mía lùi
tui vẫn nhớ vị ngọt
giọt sương rơi trên lá
mà giờ đây hết rồi
tôi với tôi một mình
giữa chốn thành đô lô hội
tôi đành thu mình lại
lai rai wen nỗi sầu
dâu còn là tôi nữa ...
Ôi ! Tuổi thơ của tôi
|
|
thanhvan08
member
REF: 517494
01/31/2010
|
Chào em congthinh007,
xin lổi, vì cho đến nay mới phúc đáp em nha.
Cám ơn em ghé thăm topic chị ThanhVan.
Theo chị TV nghỉ, kg có bài thơ nào mà dở -
bởi người làm thơ viết ra bằng tất cả tâm trạng đang mang ...
Bài thơ em cũng vậy, xúc động lắm -
Em cứ tự nhiên mà viết thơ, đừng ngại ngùng ...
"sao trong thơ thấy bạn thật nhỏ bé ,buồn bã và bơ vơ dữ vậy"
Có lẽ .. sometimes .. có lẽ thôi em ..
và chị TV nghỉ, phần đông trong chúng ta "sometimes" đều thâý như vậy.
Chúc em vui, khoẻ,
ThanhVan08
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|