V́ em là một bài thơ
V́ em là một giấc mơ khôn cùng
Tôi xin ôm lấy vào ḷng
Tôi xin giữ lấy trọn ṿng thời gian
Tôi xin sung sướng vô vàn
Để ca ngợi, để mơ màng em luôn
Tôi xin dành một chiếc hôn
Đặt lên tất cả tâm hồn thơ ngây
Tôi xin dâng cả bàn tay
Nhẩn nhơ ràng buộc chuỗi ngày lơ thơ
Tôi xin kính cẩn vọng thờ
Thắp hương cầu nguyện bên bờ sông yêu
Nhưng đau ḷng biết bao nhiêu!
Người tôi yêu chỉ biết yêu như người
Chỉ cho tôi những nụ cười
Chỉ cho được những lời ái ân
Bắt tôi dan díu lụy trần
Bắt tôi chiều chuộng tấm thân nơn nà
Bắt tôi sống giữa phồn hoa
Giữa nơi cát bụi nhưng mà than ôi!
Ngẩn ngơ đứng giữa chợ đời
Tôi t́m đâu thấy mảnh trời thần tiên
Tôi t́m đâu thấy Đào Nguyên
Hỡi chàng Lưu, chúng ta điên mất rồi
C̣n lo ân ái với đời
C̣n toan ân ái với người trần gian
Giấc mơ đến thế là tan
Bài thơ đến thế là tàn bài thơ
Tôi xin em chớ đợi chờ
Tôi c̣n theo đuổi giấc mơ khôn cùng
|