Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Truyện giải trí những tháng ngày dàidài!

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 tuatethy
 member

 ID 86238
 05/22/2020



Truyện giải trí những tháng ngày dàidài!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien



V́ có 2 người bạn là bác taolao và bác ongsapgia vào xem

Mời bạn bấm vào đây.com!
Nên hôm nay tôi lại gọp nhặt chuyện vui buồn những ngày tháng bị gian cầm long lỏng, (dù bây giờ tự do đi lại rồi, những vẫn nhất định không c̣n thư thái như những ngày con vicôna19 hay Wuhan nầy hoàn hành đi ra ngoài xă hội gặp gỡ bạn bè vẫn c̣n khoảng cách, dù anh em cha mẹ trước khi bị gian cầm hôm tháng 3 không ở bên nhau trong khoảng thời gian đó, gặp nhau nói chuyện vẫn mang khâu trang và cách xa nhau vẫn 1m50,
Xă hội nầy sẽ đi về đâu?
Khi con quải vận virut19 vẫn hoàn hành, hàng ngày xem bản tổng kết 24h vẫn tấy người chết và nhuổm bệnh ),
++++++===//


ongsapgia
member

REF: 724026
05/15/2020


- Cảm ơn bạn tuatethy !
Bạn khỏe không ? Lâu lắm ḿnh mới vào lại Diễn đàn,thấy vắng vẻ quá,người cũ chẳng c̣n mấy người.

Những câu chuyện của Bạn buồn và cảm động quá !

Dạ basapgia này cũng cảm ơn bác ongsapgia,

vanthanh nguyen




TÔI VÀ CÔ EM VỢ XINH ĐẸP
(đọc cho vui thôi trong lúc ai cũng bị depressed .)

Tôi và vợ kết hôn tính đến nay đă được 5 năm, con trai tôi bây giờ đă 4 tuổi. Gia đ́nh vốn dĩ đang hạnh phúc yên ấm, nhưng bây giờ lại xảy ra một sự việc khiến vợ tôi nghi ngờ. Bây giờ tôi thực sự rất mệt mỏi không biết nên làm thế nào đây?

Việc là như thế này, vợ tôi có một cô em gái, đang độc thân. Cô em gái rất xinh đẹp, trước đây cũng đă từng yêu một vài người, nhưng sau khi bị bạn trai cũ đá, kể từ đó đến nay không thấy em vợ yêu thêm một ai nữa.

Sau khi vợ tôi sinh con trai chưa được bao lâu, em vợ đột nhiên mang thai, cũng không chịu nói ai là bố của đứa bé. Chỉ biết cô ấy nhất quyết sinh đứa bé ra, nên cả nhà cũng đành nghe theo.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, em vợ cũng làm mẹ đơn thân được 3 năm rồi. Đứa bé đă được 3 tuổi nhưng em vợ cứ thoái thác không chịu đặt tên cho con. Có một lần, cả nhà đang quây quần ăn cơm, vợ tôi giục cô ấy đặt tên cho con, em vợ cười phá lên và nói: “Con lấy họ ǵ bây giờ nhỉ? Hay là lấy họ con em theo họ của anh rể đi”.

Lúc đó, vợ tôi chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng suốt bữa cơm cô ấy cứ nh́n chằm chằm vào cháu ḿnh, nét mặt vô cùng khó hiểu.

Buổi tối, chúng tôi đang nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, đột nhiên vợ lại nói thấy cháu trai giống tôi, hỏi tôi có phải giấu cô ấy chuyện ǵ không? Tôi lắc đầu và nói: “Anh làm sao biết được”. Câu trả lời này càng khiến cô ấy tức giận, quay lưng vào tường không thèm đoái hoài ǵ đến tôi.

Nửa đêm tôi giật ḿnh tỉnh giấc nghe thấy âm thanh kỳ lạ phát ra từ phía ngoài pḥng. Âm thanh phát ra từ pḥng con trai, tôi nh́n thấy vợ đang nh́n chằm chằm vào con trai rồi nh́n sang bức ảnh đứa cháu trong điện thoại. Tôi phát hiện vợ đă bắt đầu nghi ngờ tôi là bố đứa con của em vợ.

Tôi cũng không biết rốt cuộc đứa bé đấy có phải là con tôi hay không. Bởi v́ có một lần tôi và em vợ đă làm chuyện có lỗi với vợ tôi. Do hôm đấy chúng tôi uống quá say, không tự chủ được hành động của ḿnh, với lại vợ tôi sinh con chưa lâu nên không thể làm khó cô ấy, mà tôi cũng nhịn quá lâu rồi. Thế là…

Mấy hôm sau, tôi lén lút giấu vợ và em vợ đi làm xét nghiệm ADN, xem rốt cuộc tôi có phải là bố đứa bé không....


* 7 ngày sau đến nhận kết quả, 2 đứa đều không phải con tôi.

Girl in a jacket
Ochos Haworthia Obtusa và Lithops





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 tuatethy
 member

 REF: 724062
 05/22/2020

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Thái Tùng Quân
Lỗi Lầm Và Ân Hận


Vào những ngày cuối năm 2002, trên các trang báo của Ư đă xuất hiện một thông báo t́m người rất đặc biệt:

"Ngày 17/5/1992, Ở băi đậu xe đường số 5, khu thương nghiệp thành phố Avenue, một người phụ nữ da trắng bị một chàng trai da đen cưỡng hiếp.

Không lâu sau, người phụ nữ kia đă sinh ra một bé gái da đen.

Hiện tại cô bé bị bệnh máu trắng, cần phải làm phẫu thuật cấy ghép tủy gấp, ba ruột của cô bé chính là niềm hy vọng duy nhất để cứu sống cô.

Hy vọng người năm xưa sau khi đọc được lời nhắn này, hăy mau chóng liên hệ với bác sĩ Adrew làm việc tại bệnh viện Elizabeth."

Bản tin đă nhanh chóng tạo ra một chấn động trong dư luận.

Đây là một câu chuyện có thật, và nó sẽ có kết cục như thế nào?

Đối diện với một kẻ cưỡng bức… bạn có tha thứ cho anh ta không?

Xin hăy xem tiếp…

Cô bé bị bệnh máu trắng liên quan đến một bí mật…

Ở một khu dân cư thuộc thành phố Foyer nước Ư, Marda 35 tuổi là người phụ nữ luôn bị mọi người x́ xào bàn tán, bởi cô và chồng cô Peter đều là người da trắng, nhưng trong hai đứa con của họ lại có một đứa là da đen.

Điều này đă khiến cho những người hàng xóm xung quanh không khỏi cảm thấy ṭ ṃ.

Marda luôn cười nói với họ rằng, do bà nội của ḿnh là người da đen, ông nội là người da trắng, nên đứa con gái Monica mới xuất hiện sự lại giống như vậy.

Và bí mật đă không thể che đậy được nữa…

Mùa thu năm 2002, cô bé da đen Monica bị chẩn đoán mắc bệnh máu trắng, biện pháp chữa trị duy nhất là làm phẫu thuật cấy ghép tủy.

Hết thảy những người thân họ hàng hai bên đều đến bệnh viện làm xét nghiệm nhưng không có ai thích hợp cả.

Một buổi tối, bác sĩ Andrew đang trực ban th́ có tiếng gơ cửa, là vợ chồng Marda.

Và ông đă được nghe bí mật mà hai vợ chồng họ chôn giấu bao năm nay.

“Chuyện xảy ra vào tháng 05/1992, lúc đó là 10h tối, trời mưa rất to. Marda vừa tan ca làm.

Khi cô đi ngang qua một băi đậu xe bị bỏ hoang, Marda nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân; cô sợ hăi quay đầu lại nh́n, là một chàng trai da đen đang đứng phía sau cô.

Anh ta tay cầm một khúc cây, đánh cô ngất đi, và làm nhục cô.

Không lâu sau đó, Marda phát hiện ḿnh đă mang thai.

Họ đă vô cùng sợ hăi, lo sợ rằng đứa con này chính là của người da đen kia.

Marda muốn phá bỏ cái thai, nhưng Peter đă ngăn cản cô bởi anh vẫn hy vọng đứa bé trong bụng chính là con của họ.

Cứ như vậy, họ đă thấp thỏm chờ đợi…

Tháng 03/1993, Marda hạ sinh một bé gái, là da đen.

Họ đă hoàn toàn tuyệt vọng, và quyết định sẽ đem đứa bé cho cô nhi viện, nhưng mỗi lần nghe thấy tiếng khóc của nó th́ lại không nhẫn tâm.

Và cuối cùng họ quyết định sẽ nuôi nấng cô bé này như con gái….

Mắt Peter bắt đầu nḥe đi, anh tiếp tục nói:

Dù sao th́ Marda cũng đă mang thai nó, đứa bé không có tội ǵ cả.

Nó xứng đáng được sống và yêu thương.

Sống mũi bác sĩ Andrew cũng đă cay cay, ông im lặng một lúc rồi cuối cùng mở lời:

“Ông bà phải t́m được cha ruột của Monica, nói không chừng tủy xương của anh ta, hoặc tủy xương của con cái anh ta có thể thích hợp với Monica”.

“Nhưng… ông bà có bằng ḷng để cho anh ta xuất hiện trong cuộc đời ḿnh lần nữa hay không?”

Marda nói:

“V́ Monica, chúng tôi bằng ḷng tha thứ cho anh ta, nếu như anh ta chịu bước ra để cứu đứa bé, tôi hứa sẽ không khởi tố”.

Bác sĩ Andrew không khỏi chấn động sâu sắc bởi tấm ḷng ḷng thương con của người mẹ này.

Marda và Peter suy nghĩ hết lần này đến lần khác, quyết định dùng h́nh thức giấu tên, để đăng một bản tin t́m người trên báo.

Tháng 11/2002, trên hầu hết các tạp chí thành phố Foyer đều đăng một bản tin t́m người.

Nhưng trong biển người mênh mông, huống hồ chuyện đă nhiều năm như vậy, biết đi đâu để t́m tên cưỡng dâm năm xưa?

Câu chuyện này đă làm cảm động rất nhiều người, một làn sóng hiến tủy lan khắp cả nước, không ít người tự nguyện làm xét nghiệm tủy để xem ḿnh có thích hợp hay không.

Và điều đó đă cứu được rất nhiều bệnh nhân bị bệnh máu trắng, nhưng Monica lại không nằm trong số những người may mắn.

Bản tin cũng truyền đến tai những tội phạm da đen năm đó.

Rất nhiều người đă tự nguyện tŕnh báo để làm xét nghiệm xương tủy, hi vọng có thể hiến tủy cho Monica.

Cả những tù nhân da trắng cũng bị cảm động trước t́nh mẫu tử của Marda, họ bày tỏ sự quan tâm chân thành đến cô và cung cấp nhiều manh mối hỗ trợ cảnh sát và gia đ́nh t́m ra kẻ cưỡng dâm năm xưa.

Nhưng đáng tiếc thay, họ vẫn không thể t́m ra cha ruột của Monica.

Hơn hai tháng trôi qua, người đàn ông da đen kia vẫn không xuất hiện… Marda và Peter vẫn hồi hộp lo lắng chờ đợi phép màu sẽ đến với con gái của họ.

Sau khi bản tin t́m người này xuất hiện trên trang báo ở thành phố Napoli, trong ḷng ông chủ của một nhà hàng cao cấp là Achlia bắt đầu dậy sóng.

Ngày 17/05/1992, trong cuộc đời anh đă trải qua một đêm mưa gió băo bùng tựa như ác mộng, anh rất có thể là người được nhắc đến trong câu chuyện trên.

Không ai có thể ngờ được rằng triệu phú Achlia của ngày hôm này từng là một người rửa chén thuê trong một nhà hàng ở thành phố Foyer.

Cha mẹ mất sớm, anh phải nghỉ học, lăn lộn kiếm sống ngoài xă hội.

Trớ trêu thay, ông chủ của anh lại là một kẻ phân biệt chủng tộc.

Dẫu anh có cố gắng làm việc chăm chỉ thế nào th́ vẫn luôn phải chịu sự đánh đập chửi mắng từ ông ta.

Đó là sinh nhật lần thứ 20 của Achlia.

Anh dự định sẽ nghỉ làm sớm để đón mừng sinh nhật của ḿnh, không ngờ trong lúc loay hoay đă vô t́nh làm rơi một cái đĩa, ông chủ túm chặt lấy cổ anh bắt anh phải nuốt hết những mảnh vỡ đó.

Achlia phẫn nộ cho ông ta một đấm, rồi xông ra khỏi quán.

Anh quyết tâm báo thù người da trắng.

Buổi tối hôm đó trời mưa tầm tă, trên đường dường như không có một bóng người đi lại, trên băi đậu xe anh gặp Marda, căm phẫn dâng trào trong anh về sự phân biệt chủng tộc, ḷng căm thù đối với người da trắng đă khiến anh phạm phải tội ác lớn nhất trong cuộc đời mà đến tận bây giờ anh vẫn không thể tha thứ cho chính ḿnh: Anh đă cưỡng bức người phụ nữ vô tội đó.

Hối hận vô cùng, anh đă mua vé xe lửa đến thành phố Napoli, rời xa khỏi thành phố này trong đêm hôm đó, hi vọng có thể quên đi cảm giác tội lỗi mà anh đă gây ra.

Về sau, Achlia đă t́m được công việc thuận lợi ở nhà hàng của một người Mỹ, đôi vợ chồng đó rất quư sự cần cù của anh, c̣n đem cô con gái Lina gả cho anh, về sau c̣n giao cho anh quản lư toàn bộ công việc kinh doanh của nhà hàng.

Mấy năm trở lại đây, anh đă phát triển nhà hàng thành một nhà hàng cao cấp sang trọng. Anh và Lina cũng có với nhau ba đứa trẻ vô cùng đáng yêu.

Đối với mọi người, Achlia thật sự là một ông chủ tốt, người chồng tốt và người cha tốt.

Achlia vẫn không sao quên được tội ác năm xưa.

Anh luôn cầu nguyện Thượng Đế, xin Người hăy phù hộ người phụ nữ đă từng bị anh làm hại kia, hy vọng cô có thể b́nh an vô sự sống một cuộc sống hạnh phúc, và không bị tổn hại bởi tội lỗi anh đă gây nên.

Nhưng anh trước giờ chưa từng đem bí mật trong ḷng này nói với bất kỳ ai.

Buổi sáng hôm đó, Achlia đă đọc đi đọc lại bản tin đó đến mấy lần, trực giác mách bảo rằng anh chính là kẻ cưỡng gian được t́m trên tờ báo đó.

Anh không bao giờ nghĩ rằng, người phụ nữ đáng thương đó đă mang thai và đă nuôi dưỡng đứa con vốn không thuộc về ḿnh.

Cả ngày hôm đó, Achlia đă gọi điện thoại cho bác sĩ Andrew mấy lần, nhưng điện thoại c̣n chưa quay xong anh liền vội cúp máy.

Trong ḷng anh đang giăy giụa đau đớn.

Nếu như đứng ra thừa nhận tất cả, mọi người sẽ biết được quá khứ xấu xa của anh, những đứa con sẽ không c̣n yêu thương anh nữa, anh sẽ mất đi gia đ́nh hạnh phúc và người vợ xinh đẹp, cũng sẽ mất đi sự tôn trọng của xă hội đối với ḿnh.

Anh đă rất khó khăn để có một cuộc sống như ngày hôm nay, anh không thể để hạnh phúc tuột mất được.

Bữa tối hôm đó, mọi người trong nhà đều bàn luận về những tin tức có liên quan đến Marda trên báo chí như những lần trước.

Người vợ Lina nói:

“Em thật sự rất khâm phục người phụ nữ này. Nếu như đổi lại là em, em sẽ không đủ can đảm để nuôi dưỡng con gái đă được sinh ra v́ bị cưỡng hiếp.

Em càng khâm phục chồng của cô ấy, anh ta quả thật là một người đàn ông đáng được tôn trọng, có thể chấp nhận một đứa con như thế”.

Achlia im lặng hồi lâu rồi hỏi:

“Vậy em nh́n nhận kẻ cưỡng hiếp đó như thế nào?”

Lina căm phẫn nói:

“Em tuyệt đối không thể tha thứ cho hắn ta được.

Năm xưa đă làm sai rồi, vào thời khắc then chốt của bây giờ, hắn ta lại rụt cổ trốn tránh.

Hắn ta thật đúng là quá đê tiện, quá ích kỷ, thật là quá ghê tởm!

Hắn ta là con quỷ hèn nhát!”

Nghe Lina nói vậy, Achlia càng không dám nói ra sự thật với vợ.

Anh trằn trọc suốt đêm không sao ngủ được, cảm giác bản thân như bị đày đọa dưới địa ngục, những khung cảnh trong đêm mưa gió tội ác đó không ngừng xuất hiện trước mắt.

Anh dằn vặt tự hỏi:

“Ḿnh rốt cuộc là người tốt, hay là người xấu?”

Mấy ngày sau, Achlia không cách nào im lặng được nữa, t́nh thương của người cha đă bùng lên từ nơi sâu thẳm trong tâm hồn anh, anh muốn cứu con gái ḿnh.

Anh đă phạm sai lầm một lần rồi, bây giờ không thể phạm sai lầm tiếp nữa.

Anh gọi cho bác sĩ Andrew bằng điện thoại công cộng.

Cũng trong tối hôm đó, anh lấy hết can đảm để nói với vợ tất cả.

Lina bật khóc, cô không thể nào có thể chấp nhận được người chồng rất mực yêu thương cô lại chính là một tên tội phạm.

Cô chạy ào ra khỏi cửa, lái xe đi suốt đêm trong vô vọng, cô chưa từng trải qua đêm nào khủng khiếp như vậy trong cuộc đời.

Sau một đêm dằn vặt đau khổ, cô đă quyết định trở về.

Achlia ra mở cửa, hai mắt đỏ hoe.

Lina kiên định nói:

“Achlia, anh hăy đến chỗ bác sĩ Andrew! Em sẽ đi cùng với anh!”

Ngày 08/02/2003, vợ chồng Achlia đă đến bệnh viện Elizabeth và làm xét nghiệm ADN, kết quả anh thật sự chính là cha ruột của Monica.

Khi biết được người đàn ông da đen từng làm nhục ḿnh cuối cùng đă dũng cảm bước ra, những giọt nước mắt hạnh phúc không ngừng lăn dài trên má Marda.

Cô đă căm hận trong suốt 10 năm, nhưng thời khắc này đây cô vô cùng cảm động.

Tất cả đều được tiến hành cực kỳ bí mật, bệnh viện đă không tiết lộ thân phận của người trong cuộc cho báo chí mà chỉ thông báo với kư giả rằng đă t́m được cha ruột của Monica.

Thông tin này đă khiến người dân cả nước quan tâm, họ không ngừng gọi điện thoại và viết thư cho bác sĩ Andrew, nhờ ông gửi sự tha thứ và ḷng tôn kính của họ đến người da đen này:

“Anh ấy từng là tội nhân, nhưng giờ đây anh ấy là một anh hùng!”

Ngày 18/02, dưới sự sắp xếp bí mật, Marda gặp Achlia trong pḥng khách của bệnh viện.

Khi nh́n thấy Marda, bước chân Achlia nặng nề, sắc mặt tái nhợt.

Marda và chồng bước đến, nắm chặt lấy tay anh, ba người nh́n nhau khóc không thành tiếng, nước mắt ḥa lẫn vào nhau.

Rất lâu sau, Achlia nghẹn ngào nói:

“Xin lỗi, xin lỗi, xin hăy tha thứ cho tôi!

Câu nói này tôi đă chôn sâu trong ḷng suốt hơn 10 năm nay rồi, hôm nay cuối cùng đă có cơ hội để nói với chị.

Tôi thực sự hi vọng Monica và anh chị sẽ sống hạnh phúc bên nhau.

Tôi rất cảm ơn Monica, con bé đă cho tôi một cơ hội để chuộc tội và có thể sống thanh thản trong nửa đời c̣n lại. Đây chính là món quà mà con bé đă ban tặng cho tôi."

Marda nói:

“Cảm ơn cậu đă có thể bước ra.

Cúi xin Thượng Đế phù hộ, tủy xương của cậu đă cứu sống con gái tôi!”

Ngày 22/02/2003, thời khắc mà mọi người chờ đợi từ lâu cuối cùng đă đến, xương tủy của Achlia được cấy ghép vào trong thân thể của Monica.

Một tuần sau đó, Monica khỏe mạnh xuất viện. Vợ chồng Marda đă hoàn toàn tha thứ cho Achlia…


Cám ơn các bạn đă đọc hết!

(TTQ theo Inspirations)

My Next Car

.

Girl in a jacket
Orbea variegata


 

 tuatethy
 member

 REF: 724066
 05/23/2020

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Tác giá Nguyễn Nhung

Bí Mật! Chiếc Đồng Hồ! Để Quên..


Trên con đường ở thành phố Hoschton, có tiệm giặt hiệu "Diana". Bà chủ là Henry đă 72 tuổi. Chồng bà, ông Henry qua đời chưa được bao lâu, bỏ lại ḿnh bà cô đơn trong ngôi nhà trống vắng. Việc kinh doanh đă ngưng từ lâu, song bên ngoài, tấm biển hiệu "Diana" vẫn c̣n hiện diện. Sau một lần bệnh nặng, nghĩ không c̣n sống bao lâu nữa, bà nhờ công ty đấu giá quảng cáo bán đấu giá tài sản của ḿnh. Chỉ có điều khó hiểu là gắn liền với nhà đất bán đấu giá c̣n có chiếc đồng hồ quả quưt b́nh thường, không chỉ vậy, bà ra giá chiếc đồng hồ cao hơn nhiều so với giá nhà đất. Chi tiết quảng cáo ghi: ‘Sẽ tặng không nhà đất cho ai biết lai lịch của chiếc đồng hồ’. Nội dung quảng cáo quá hấp dẫn nên thu hút rất nhiều người muốn t́m vận may. Hội trường nơi diễn ra buổi bán đấu giá chật kín người, điện thoại reo không ngớt nhưng không ai nói đúng lai lịch của chiếc đồng hồ. Bà Henry ở bên cạnh điện thoại, vẻ mặt đăm chiêu. Bà mong có thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng. Hơn 50 năm trước, bà và ông Henry kết hôn không lâu, họ dùng tên bà là "Diana" để mở tiệm giặt ủi. Công việc kinh doanh rất thuận lợi. Vào một buổi chiều trời mưa tầm tă khi bà định đóng cửa tiệm th́ một người trung niên qua ngang. Bà Henry chủ động mời vào trong tiệm tránh mưa, mới biết anh ta tên Robert, đang thất nghiệp.

Thấy dáng vẻ anh ta nghèo khổ, nên trước khi anh ta rời đi, bà Henry cho 10 đồng và cho mượn chiếc dù. Hôm sau Robert đến trả dù và giao bộ đồ, nhờ giặt sau ba ngày sau sẽ trở lại lấy. Sau khi Robert rời đi, theo thói quen thông thường, bà kiểm tra xem khách có vô ư để quên thứ ǵ trong túi hay không. Ṭ ṃ, bà mở chiếc đồng hồ ra xem và lặng người. Trên vỏ nắp có lồng tấm ảnh thiếu nữ rất xinh đẹp, đang cười tươi như hoa chính là bà thuở c̣n trẻ. Bà kinh ngạc khẽ gọi: "Smith!" và nước mắt tuôn trào. Smith là người t́nh đầu của bà Henry. Năm 1950, bà và ông Smith đính hôn, chiếc đồng hồ là vật đính ước giữa hai người. Không lâu sau, chiến tranh Triều Tiên nổ ra, Smith là sĩ quan quân đội Hoàng gia Anh thành viên của tổ chức Liên Hiệp quốc, nên phải sang Triều Tiên tham chiến. Mặc dù ngày nào bà cũng cầu nguyện cho Smith nhưng tin bất hạnh chuyển về quê nhà là Smith tử trận. Dẫu vậy, bà vẫn không tin sự thật đau buồn này, bởi Smith hứa sẽ trở về cưới bà. Mang hy vọng đó, bà chịu đựng nỗi đau đến năm 1953 th́ chiến tranh kết thúc. Thế nhưng trong đoàn quân từ Triều Tiên trở về, vẫn không thấy bóng dáng người yêu. Sau đó, do sắp xếp của gia đ́nh, bà kết hôn với ông Henry và mở tiệm giặt "Diana". Bây giờ bà không ngờ lại thấy được vật đính ước giữa bà và Smith năm xưa.

Ngỡ ngàng một lúc, bà tự đặt câu hỏi: "Robert là ai? Sao anh ta có chiếc đồng hồ quả quưt này? Anh ta cố t́nh đưa nó cho bà hay chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, bức thư của người tên Weber gửi cho Robert có liên quan ǵ đến chiếc đồng hồ hay không? Trong thư, người này nói bị bệnh nặng, cần tiền chữa trị, mong Robert nghĩ t́nh bạn bè cho anh ta vay 1,000 bảng Anh. Bà Henry cất giữ chiếc đồng hồ, đợi Robert quay lại lấy để hỏi chuyện. Thế nhưng 3 ngày, rồi một tháng trôi qua, Robert vẫn biệt tăm. Nhớ ra người đàn ông tên Weber đang mắc bệnh nặng cầu cứu Robert giúp đỡ, ḷng bà Henry bất giác thấy tội nghiệp. Robert chắc biết chuyện, nhưng không trở lại. Nghĩ nếu người đàn ông tên Web gặp nạn mà không được giúp, bà thấy áy náy trong ḷng. Bà Henry gửi ngay 1000 bảng Anh là toàn bộ tài sản riêng của bà trước khi kết hôn, đến địa chỉ ghi trên thư. Đồng thời, bà cũng gửi kèm lá thư, nói rơ mọi chuyện và nhờ Weber nếu gặp Robert, hăy nhắn anh ta đến tiệm giặt ủi lấy đồ. Thư gửi đi nhưng chẳng nhận được hồi âm. Song bà Henry không bỏ cuộc. Bà quyết định vượt đường xa đi t́m Weber. Đến địa chỉ trên thư, bà chỉ nghe được những thông tin đáng kinh ngạc. Người ta cho biết Weber mồ côi không bà con thân thích. Anh ta rong ruổi khắp nơi không làm nghề ǵ nhất định, chẳng ai biết hành tung, thậm chí họ không nghe nói anh ta bị bệnh.

Bà Henry thấy ḷng tê tái, nghĩ ḿnh đă rơi vào bẫy lừa đảo của ai đó, may là chiếc đồng hồ vẫn c̣n nên bà thấy có chút hy vọng. Mấy năm trôi qua, những ǵ bà chờ mong vẫn chưa xuất hiện. Đột nhiên một hôm, bà nhận được ngân phiếu chuyển tiền trị giá 2,000 bảng và kể từ đó, khoản tiền tương tự đến với bà mỗi năm nhưng thời gian không cố định, địa chỉ thay đổi liên tục khiến bà không thể truy ra. Không biết nên giải quyết thế nào, bà cố duy tŕ tiệm giặt với hy vọng ngày nào đó, chàng trai Robert xuất hiện giải tỏa tất cả. Cứ như thế, mấy mươi năm trôi qua, sức khỏe của bà Henry ngày càng mệt mỏi. Cuối cùng, bà quyết định cách bán đấu giá đặc biệt để "người giấu mặt" xuất hiện. Sau khi hoạt động diễn tập cho buổi đấu giá kết thúc th́ có người đàn ông cao niên xuất hiện, nh́n kỹ chiếc đồng hồ, nước mắt ông chảy thành ḍng, nói chiếc đồng hồ là của ḿnh. Bà Henry mời ông ta đến. Vừa tiếp xúc, người đàn ông hỏi: "Bà có phải là Diana ở bức ảnh lồng trong chiếc đồng hồ?" Bà Henry lặng người. "Diana!", ông ta gọi cái tên bao nhiêu năm qua không ai biết đến. Hai người đặt câu hỏi cùng lúc: "Sao ông biết tên tôi?" - "Sao bà có được chiếc đồng hồ này?” Người đàn ông cao niên tự giới thiệu là Brian, cho biết đă dành một thời gian dài với tài sản tiết kiệm để đến các cơ sở đấu giá và nhà sưu tập t́m lại chiếc đồng hồ này.

Người đàn ông lớn tuổi chậm rải kể: "Năm đó, tôi thuộc quân đội Liên hiệp quốc" đến chiến trường Triều Tiên và trong một chiến dịch, tôi bị bắt làm tù binh. Trong trại tù, tôi gặp Smith khi đó đang bị viêm phổi và bị trọng thương. Nghĩ không c̣n sống được lâu, Smith trao chiếc đồng hồ cho tôi, ân cần dặn ḍ nếu c̣n cơ may được trở về nước th́ trao cho cô gái tên Diana và gửi lời xin lỗi cô ấy là anh không thể cùng người ḿnh yêu sống đến hết đời được". Nghe đến đây, bà Henry khóc không thành tiếng. Qua bao nhiêu năm, cuối cùng bà mới biết được tin xác thực về Smith. Bà lau nước mắt, hỏi tiếp: "Về sau Smith ra sao?" - "Sau đó, một buổi tối, Smith được khiêng đi nói là để điều trị. Smith rưng rưng nước mắt cáo biệt và không ngừng nhắc tôi nhất định phải trao món đồ anh ấy gửi cho Diana. Từ đó, tôi không gặp lại Smith. Chiến tranh chấm dứt, qua trao đổi tù binh, được trở về quê hương, tôi mang chiếc đồng hồ đi t́m Diana nhưng thật không ngờ, trên tàu hỏa, tôi bị kẻ cắp lấy trộm hành trang. Từ đó tôi vô cùng bối rối v́ sự ủy thác của người đồng đội quá cố! Tôi cố công t́m kiếm chiếc đồng hồ suốt mấy chục năm qua, chiếc đồng hồ đă trở thành nỗi ám ảnh không thể nguôi ngoai trong ḷng tôi. Cho đến hôm nay, được thấy nó và gặp bà, tôi mới thấy ḷng nhẹ nhơm".

Bất giác nhớ khoản tiền nhận được hàng năm, bà Henry hỏi: "Vậy số tiền tôi nhận được hàng năm là do ông gửi đến đúng không?" Brian ngạc nhiên: "Tiền ǵ? Những năm qua, để có thể đi khắp nơi t́m kiếm chiếc đồng hồ, tôi hầu như không c̣n để dành được đồng nào. Tôi vẫn muốn biết làm sao bà có được chiếc đồng hồ này?" Đúng lúc bà Henry muốn nói cho Brian chuyện ly kỳ liên quan đến chiếc đồng hồ th́ điện thoại reo. Bên kia đầu dây là tiếng nói của một thanh niên: "Bà c̣n nhớ người tên Robert chứ ạ?" Nghe tên Robert, bà Henry thấy căng thẳng, vội vă nói: "Tất nhiên tôi nhớ! Ông ta vẫn khoẻ chứ?" Người kia đáp: -"Đấy là cha cháu, ông đă qua đời. Trước khi chết, ông nói bà đă cứu ông và dặn cháu nhất định phải báo đáp". Cảm tưởng khó hiểu lộ trên khuôn mặt bà Henry: -"Chắc cậu lầm rồi? Tôi có làm ǵ để cứu cha cậu đâu!" - "Không lầm đâu ạ, bà đă cứu cha cháu. Thời trẻ ông tên Weber, làm nhiều việc không lương thiện. Ông kể lại có một hôm, gặp bà ở tiệm giặt ủi, ông giật ḿnh v́ bà giống hệt người con gái ở bức ảnh lồng trong chiếc đồng hồ quả quưt. Cha cháu đă trộm chiếc đồng hồ của ai đó rồi mang đi bán. Gặp hôm trời mưa, bà mời cha cháu vào tiệm tránh mưa, c̣n cho 10 dồng và cho mượn chiếc dù”. Cha cháu nói, đó là lần đầu tiên ông cảm nhận được sự tôn trọng, nên quyết định tặng chiếc đ̣ng hồ cho bà”. “Nhưng khi đó v́ nghèo quá nên ông cố t́nh nhét bức thư ‘cầu cứu’ trong túi quần cùng với chiếc đồng hồ, không ngờ bà tốt bụng, đă chuyển cho người tên Weber 1000 bảng Anh. Bố cháu được tiền, vô cùng cảm động, ông thề làm lại cuộc đời. Kể từ đó, bố cháu bỏ tên cũ, đổi thành Robert. Ông đợi cháu tích cóp 2000 bảng để gửi cho bà. Cha cháu qua đời đột ngột quá, cháu thề sẽ đến gặp và thay ông xin lỗi bà. Hôm nay, đọc báo thấy quảng cáo, biết người bà đang t́m là cha cháu. Qua đây, xin bà hăy chấp nhận lời xin lỗi và cảm ơn bà đă giúp đỡ cha cháu".

Nghe đến đây, ḷng bà Henry như giải tỏa được gánh nặng. Bao nhiêu điều chất chứa trong ḷng bà mấy chục năm qua cuối cùng được giải tỏa. Bà không ngờ hành động bác ái của ḿnh có thể thay đổi được một đời người. Bà Henry vội vă nói: "Tiền cháu gửi, tôi chưa động đến, tổng cộng có hơn 100.000 bảng Anh, mời cháu đến gặp tôi một lần". Bên kia đầu dây vọng lại câu trả lời đầy kinh ngạc: "Không thể nào như vậy, cháu có ư muốn dành dụm đủ 2000 bảng Anh gửi cho bà nhưng cuộc sống khó khăn quá, cháu chưa có đủ tiền gửi như vậy, chắc bà lầm rồi". Dứt tiếng, người thanh niên gác máy. Ngày hôm sau, buổi bán đấu giá diễn ra đúng kế hoạch. Căn pḥng lớn chật kín, mọi người đều muốn biết kết quả cũng như bí mật của chiếc đồng hồ. Khi xướng ngôn nhân kể lai lịch chiếc đồng hồ, những tràng pháo tay vang lên rộn ràng. Đúng lúc người bán đấu giá tuyên bố bất động sản của bà Henry, như lời hứa ban đầu, sẽ trao tặng cho ông Brian, th́ sự việc không ai ngờ đến đă xảy ra. Hăng đấu giá nhận được điện thoại của ṭa án, nói có ông cụ gọi điện thông báo chiếc đồng hồ có tranh chấp về quyền sở hữu, yêu cầu hoăn cuộc bán đấu giá chờ ông đang trên đường đến Hội trường.

Bà Henry và ông Brian nh́n nhau thắc mắc. Người đó là ai lại có liên quan đến chiếc đồng hồ? Cuối cùng người đàn ông lớn tuổi bí ẩn ngồi trên xe lăn xuất hiện, tiến vào hội trường. Bà Henry kinh ngạc, lên tiếng: "Smith" rồi ngất xỉu. Brian vội vă tới gần ông cụ ngồi xe lăn: "Trời, Smith! Ông vẫn c̣n sống!" Ông Brian tin tưởng Smith đă "chết" hơn 50 năm qua. Th́ ra, trong đêm ở trại tù binh, Smith được trao trả ngay và được chuyển đến bệnh viên dă chiến cách chiến trường rất xa. Bác sĩ có thể cứu ông khỏi tay tử thần, nhưng 2 chân phải cắt bỏ. Khi được trở về nước, ông dùng tên giả, v́ biết chỉ khi ḿnh "chết", người yêu mới có được cuộc sống hạnh phúc khác. Ông sống cuộc đời độc thân nhưng lúc nào cũng nhớ Diana nên cố t́m mọi cách theo dơi cuộc sống của người yêu. Ông tiết kiệm tiền để gửi cho Diana. Khi biết chồng Diana là ông Henry qua đời và thấy quảng cáo bán đấu giá, ông không thể ngồi yên. Bà Henry thấy ḿnh như đang trong giấc mơ dài khá ly kỳ. Khi tỉnh dậy, người trong mơ đă không c̣n thanh xuân nữa. Vậy là khoản tiền lớn bà nhận được và cất giữ suốt mấy chục năm qua là do người yêu thương gửi đến mà bà không hề hay biết. Cuối cùng, bà Henry quyết định để lại toàn bộ nhà đất cho Brian. Bà cũng gửi một phần tiền cho cậu con trai của Robert, dù sao ông ta cũng tặng lại chiếc đồng hồ cho bà để cuối cùng nó trở về với chủ nhân đích thực. C̣n riêng ḿnh, bà quyết định chăm sóc ông Smith sống nốt quăng đời c̣n lại.


Girl in a jacket

Một linh mục Công giáo đă được phát hiện bằng cách sử dụng súng lục phun nước thánh (trong đó có nước khử trùng dịch bệnh coronavirus,) quả cửa xe,để ban phước lành
Giáo xứ St. Ambrose đă chia sẻ những bức ảnh với thông điệp sau:
"Phước lành cho thức ăn Phục Sinh, ngày 11 tháng 4 năm 2020. Tôn trọng các biện pháp xa cách xă hội,
Cha Tim Pelc, sống ở Detroit, Michigan,

"Phước lành cho thức ăn Phục Sinh, ngày 11 tháng 4 năm 2020.


 

 aka47
 member

 REF: 724071
 05/24/2020

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Công nhận câu kết của chuyện đầu tiên thật sự làm AK suưt nữa té ngữa.

Truyện hay , lời văn rất là văn ...hấp dẫn lôi cuốn.

Đùng một cái câu kết chỉ 1 hàng mà giống như mũi tên bắn Từ Hải chết đứng không nhắm mắt.

Cảm ơn chị yêu..

Hay quá.

Để từ từ xem tiếp truyện kế tiếp.

Love chị .


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network