hoasenhanoi99
member
ID 77065
01/20/2014
|
Những Linh hồn Qụa tha ( phần 49 )
Cái chết đă được báo trước
Vinh là một chàng trai trẻ sinh ra lớn lên ở ngoại ô Hà nội trong một gia đ́nh nông dân đông con nghèo khó.Năm mười bảy tuổi Vinh thi đơ đại học Bách khoa Hà nội và xuất sắc giành được suất học bỗng sang Moscow du học.Tất cả mọi hi vọng của gia đ́nh thậm chí cả gia tộc đặt lên vai Vinh.Để có lộ phí đi đường , họ hàng cô bác gần xa mỗi người xúm vào gom góp một tay.Kẻ cân chè thái, người gói ô mai.Bác họ một chỉ vàng, bà cô dăm chiếc áo.Rốt cuộc, tất tần tật gói gọn lại đầy nhóc hai cái vali căng tṛn.Chẳng rơ mục đích là đi buôn hay đi học nữa.Âư là nghe người ta đồn bên ấy, cái ǵ cũng quí, cứ đem sang đến nơi là ắt có kẻ tới hỏi mua.Toàn là tiền cả đấy.Cứ hy vọng thế và cứ tin là như thế! Thiên đường c̣n đang ở tít trên cao.
Sang tới Moscow, cảm giác đầu tiên là quá lạnh và quá đói.Đúng là sang đây cái ǵ cũng quư từ cân chè Thái cho tới gói ô mai.Sau khi bán sạch đống hàng hóa mang theo, Vinh đếm kiểm được mười năm ngàn rúp.Cũng coi như là có được một món kha khá.Nhập học xong c̣n chưa ấm chỗ, cậu chàng đă ṃ mẫm t́m mối làm ăn.Người Việt nam được cái mau mồm mau miệng nên chẳng phải mất nhiều thời gian Vinh đẫ thông tỏ mối chợ trời.Mua mua , bán bán.Mới được vài tháng, thư từ đă tới tấp gửi sang.Cha nhắc khoản nợ bữa liên hoan, mẹ nhắc khoản tiền mua áo ấm.
Bà bác nhắc chỉ vàng cho mượn.Bà cô nhắc khoản tiền áo gởi hôm đi đă bán xong chưa? Em trai hỏi tiền mua sách vở, em gái hỏi tiền mua chiếc xe đạp mới.Vinh ta cuống cả lên, ngày học, đêm buôn hàng cấm.Định bụng kiếm được một khoản kha khá sẽ gởi về Việt nam cho mẹ cha nở mày , nở mặt.Chàng ta ăn đói nhịn khát, mặc quần áo cũ, ngủ ít, đi nhiều, tiền tiêu hạn chế.Nếu cứ măi như thế th́ đời thật là may.Nhưng than ôi! Một tai nạn rủi ro ngoài dự tính đă lấy đi tất cả những thành quả , những ước mơ của chàng kỹ sư tương lai trong một đêm đông lạnh buốt.Moscow đêm đó nhiệt đọ xuống đến -38 độ c.Toàn bộ số hàng hóa mà Vinh dồn dịch tất cả tiền bạc để gom lại chờ giao cho khách ( kể cả vay mượn bạn bè) đă không cánh mà bay.Lô hàng trị giá bảy chục ngàn rúp với người khác chưa chắc đă to nhưng với Vinh là quá lớn đă bị cảnh sát Nga dùng vũ lực tịch thu vô điều kiện.Vinh chạy thoát thân giữ được cái mạng theo như nhiều người Việt nam khác là vẫn c̣n may.Nhưng họ đâu có biết với chàng trai trẻ này mọi cánh cửa coi như đă đóng sập chẳng có một lối thoát nào c̣n chừa lại.Giữa lúc vẫn chưa hết bàng hoàng về tai nạn bất ngờ cướp đi tất cả của cải, mồ hôi xương máu của cả một ḍng tộc giao cho ḿnh th́ Vinh liên tiếp nhận được thư nhà gởi qua hối thúc chàng phải gởi tiền về nhà ngay càng nhanh càng tốt.Chàng trai trẻ bất lực chui vào một chiếc Containers ngẫm nghĩ t́m đường giải thoát. , cũng là để tiết kiệm tránh rét cho qua cái khắc nghiệt của mùa đông ở xứ người.Vinh bỏ hẳn việc học hành để đi làm phu khuân vác ở chợ trời, nhưng cái thời của khó người khôn tiền kiếm cũng chẳng được bao lăm.Món nợ ở quê nhà th́ cứ ph́nh to lên khiến chàng khôn nguôi nhúc nhối.Gần đây, nhiều người nghe Vinh nói về một cái chết ở xứ người chắc buồn tẻ lắm.Mấy cô , mấy chị nghe Vinh nói về cái chết th́ mắng cho một trận về tội nói gở , Vinh cười nói em giỡn cho vui.Rồi ai về việc đó, do Vinh khá chăm chỉ nên cũng được mọi người thương mến cứ có việc ǵ là lại gọi cho cậu ta làm.
C̣n nhớ sáng hôm đó là thứ bảy, có một nguời vừa mới từ Việt nam qua mang theo rất nhiều thư từ quà cáp của người thân gủi sang cho con cháu ở Moscow.Trong đó có một bức thư của cha mẹ Vinh gởi sang.T́m măi không ra chỗ ở của Vinh .Người này liền ghé công ty của Mr Bê nhờ chuyển giùm.Thương thằng em bé nhỏ thư sinh mới bị tóm sạch sành sanh hàng họ, Mr Bê đích thân đánh xe chạy qua nơi trú ngụ của cậu em đưa thư và quà là một bịch ô mai mơ cùng một kư trà Thái nguyên cho cậu ta.Vinh nhận quà xong c̣n nói cười vui vẻ súc ấm pha trà, bóc gói ô mai mời khách.
Có ai ngờ đâu, sáng sớm ngày hôm sau khi vừa tỉnh giấc đă nghe xôn xao
Vinh treo cổ tự vẫn từ đêm qua.Có một chủ hàng cần người khuân vác đưa hàng hóa ra ga tàu điện nên sáng sớm đến chỗ ở của Vinh gọi cửa.Gọi măi mà chẳng thấy có người thưa .Ông này mới ghé mắt nh́n qua khe cửa th́ Thấy Vinh đă treo cổ trên dây tḥng lọng , ông này liền tri hô mọi người chạy đến phá cửa nhưng không cứu được.Cái xác đă lạnh rồi.Bên dưới lẫn trong đám gối chăn bừa bộn là lá thư đọc dở nḥe nhoạt ướt, chắc hẳn Chàng trai trẻ đă vừa đọc thư vừa khóc rất nhiều.Bế tắc và đau khổ, trong một giây phút không làm chủ được ḿnh Vinh đă t́m đến cái chết để giải thoát .Thế là tan tành sự nghiệp.Thế là niềm hănh diện hay niềm hi vọng của mẹ cha Vinh hay của cả một gia tộc đă trở thành kư ức tang thương.Vỡ vụn ra trong một khoảng thời gian rồi cũng sẽ ch́m vào quên lăng như muôn ngàn những mất mát, những lo toan.Moscow là thế! Không chỉ là Thiên đường mà c̣n là địa ngục trần gian với nhiều góc khuất của những dối lừa, cướp bóc.Buôn gian, bạn lậu và nhiều lắm lắm những chiêu tṛ khác mà khi ở Việt nam thời đó dù có nằm mơ cũng không tài nào nghĩ ra được............
Đường đến thiên đường hay vô địa ngục đôi khi chăngr bao giờ rơ ràng, không có một ranh giới nào cả.Những ai muốn t́m thiên đường nơi viễn xứ hăy trang bị cho ḿnh một tinh thần thép truớc khi bước chân vào thế giới văn minh.....
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat