hoasenhanoi99
member
ID 76817
12/10/2013
|
Những Linh hồn Qụa tha ( phần 46)
Dr Hùng- những thị phi nghề nghiệp
Dr Hùng đă hành nghề bốc thuốc thày lang tính đến nay cũng đă được trên dưới hai thập niên.Vui buồn nghề nghiệp kể ra cũng có rất nhiều vấn đề đáng nhớ.Thị phi miệng lưỡi thế gian đồn thổi có những điều ngoa ngắt nhưng cũng có một số điểm khá gần sự thật.Cứ hư hư, ảo ảo nhiều khi lại hóa hay.Khách hàng tấp nập, trung b́nh một ngày làm việc tám tiếng thăm khám chữa bệnh của Dr Hùng nhận khoảng trên dưới bảy chục bệnh nhân.Kể ra cũng có hơi nhiều và hơi liều ,v́ thời gian vừa thăm khám vừa chẩn trị dành cho mỗi một bệnh nhân là quá ít.Nhưng với ông thày lang nửa mùa này th́ có hề chi, miễn sao tiền chữa trị cho bệnh nhân ông thu đủ không thiếu một xu là ô kê rồi..
Làm cái nghề này, tiền vô mỗi ngày nhiều như lá rụng , chỉ việc hốt vô bao cất đi đúng là sung sướng thật.Đă thế lại c̣n được người ta trọng vọng kêu bằng thày thuốc, doctors hay bác sĩ nghe cũng thật là khoái cái lỗ nhĩ.
Đôi khi cũng gặp tai vạ rủi ro v́ có bệnh nhân chữa măi không khỏi , tiếc tiền đến tận nhà mắng vốn.Để tránh điều tiếng vợ chồng Dr Hùng đều cho người đứng ra dàn xếp ổn thỏa.
Có lần, bệnh nhân đến khám là một quư bà xinh đẹp, quyền quư.Lúc đó Dr Hùng mới học lỏm được phương pháp châm cứu huyệt đạo ở gan bàn chân để chữa các bệnh về nội tạng nên rất muốn chữa thử nghiệm ch một ai đó.May sao gặp lúc có bệnh nhân nhức xương tới khám.Sau khi bắt mạch cho bà này xong, Dr Hùng bảo bệnh nhân:
- Cô cởi tất ra để tôi chuẩn bị châm cứu.
Nói xong Dr đi vào trong pḥng riêng lấy hộp kim châm.Lúc đi ra thấy bệnh nhân vẫn ngồi yên trên giường khám bệnh , chân vẫn c̣n đi tất nên ông ta nhắc lại lần nữa , giọng có phần bớt ngọt ngào hơn lúc trước:
-Tôi bảo chị cởi tất ra, sao vẫn c̣n chưa cởi?
Nói xong ông ta lại đi vào phía trong lấy phích cắm điện.Lúc quay ra Dr Hùng quá bất ngờ khi thấy một thân thể nơn nà, ngà ngọc của nữ bệnh nhân nằm trên giường phủ ga trắng muốt như một tác phẩm nghệ thuật đẹp và gợi dục vô cùng.Thoáng chỉ mất hai giây đứng ngây nh́n là ông ta đă định thần lại ngay.Biết nữ bệnh nhân hiểu nhầm ư của ḿnh nhưng ông ta mặc kệ để có cơ hội được chiêm ngưỡng, ngắm nh́n báu vật của thiên nhiên.Ông dr Hùng hít mạnh một hơi lấy lại tinh thần , b́nh thản kéo ghế ngồi xuống bên chiếc giường có nữ bệnh nhân xinh đẹp khỏa thân đang chờ bàn tay của bác sĩ chữa trị.Ông Dr Hung lướt nhẹ hai bàn tay lên cổ bệnh nhân rồi xoa nhẹ ra hai vai.Sau đó thật nhẹ nhàng , bàn tay mềm mại nhưng đầy nam tính của ông dần dần quay lại khéo léo dùng những ngón tay điêu luyện t́nh trường xiết lên hai bầu ngực rừng rực lửa của quư bà khiến cho nữ bệnh nhân cong người lên ưỡn ḿnh quằn quại.Dr Hùng nuốt nước miếng ừng ực, măt ông ta mờ hẳn đi, toàn thân nóng rực.Qúy bà ngoan ngoan nằm thở gấp trong sự vuốt ve rờ nắn vào những huyệt nhạy cảm,của bệnh nhân. Cả thày thuốc và bệnh nhân ch́m trong tê tái.Thày thuốc thở gấp , bệnh nhân rên khe khẽ, mắt nhắm hờ như thể đang đê mê tận hưởng phương pháp chữa bệnh tuyệt kỹ của ông thày lang cao tay ấn .Cảm giác lúc đó như thế nào th́ chỉ duy nhất Dr Hùng và nữ nệnh nhân cảm nhận được mà thôi.Chỉ biết rằng sau lần được Dr Hùng chữa trị bằng phương pháp bấm huyệt và châm cứu đó quư bà này đâm ra ghiền đến tiệm thuốc đông y gia truyền của Dr Hùng.Từ đó ông có thêm bệnh nhân đến chữa trị chung thân .Gi gỉ ǵ gi bệnh ǵ cũng vậy, từ đau lưng, nhức xương cho đến tắc kinh hay đau bụng đi ngoài ,nữ bệnh nhân này đều t́m tới pḥng mạch nhà ông với một sự tin tưởng tuyệt đối và niềm hân hoan vô tận.
Nhờ vào sự lầm lẫn này mà Dr Hùng hiểu rơ thêm bội phần cái lợi thế của nghề thày thuốc.Ông ta lộ rơ bản chất dê xồm mà các mợ các cô chẳng kêu vào đâu được.Bàn tay thày thuốc của ông ngày càng điêu luyện khiến cho các nữ bệnh nhân xinh đẹp hiếm khi thoát khỏi tấm lưới ái t́nh mà ông đă chủ đích giăng ra.Các mợ , các cô t́nh nguyện chui vào lưới từng con một.Ngoan ngoăn chờ Dr ban phước.Thế là cái quăng thời gian để lôi những nữ bênh nhân xinh đẹp từ pḥng khám qua nhà nghỉ của ông thày lang , cứ ngắn dần đi tỉ lệ nghịch với tay nghề điêu luyện của ngài bác sĩ Đông y gia truyền, mà lúc khởi nghiệp chỉ bằng nghề bán cao dán.
Lại có cả nữ bệnh nhân là khách quen không đến pḥng mạch riêng để chẩn trị mà đến thẳng nhà nghỉ thuê sẵn pḥng rồi kêu Dr Hùng tới điiều trị riêng.Đúng là thày giỏi có khác , bệnh nhân cũng giỏi , vẹn cả đôi đường.Chia tay ra về , thày th́ có được thêm một mớ tiền, bệnh nhân th́ được thỏa măn mọi nhu cầu cấp bách.Bệnh không khỏi mới lạ.Nhưng có điều , cứ được một thời gian ngắn bệnh lại tái phát và thày lại phải đến nhà nghỉ chữa trị cứ thế tháng này qua tháng khác.Năm này qua năm khác.Bệnh nhân nữ là khách quen như thế có đến vài chục cô.Nói phỉ phui cái miệng,có lúc Dr Hùng thoáng nghĩ:
- lỡ sau này con cái của những nữ bệnh nhân này vô t́nh gặp gỡ yêu đương rồi có t́nh cảm với nhau không chừng loạn luân cả lũ th́ khi chết xuống âm phủ có khi bị đày xuống mười tám tầng địa ngục hay bỏ xác vào vạc dấu đang sôi không chừng.
Nhưng chỉ lát sau ông lại nghĩ:
-Ôi dào, đời người ngắn ngủi lắm , hơi đâu mà nghĩ tới kiếp sau cho mệt, cứ sống cho hết kiếp này cho sung sướng cái thân ông đă.....
Dr Hùng bây giờ đă quá giàu.Bề ngoài ḥa hoa phong nhă là thế,nhưng với chị em trong nhà từ người khá giả đến người không mấy dư dả đều bị ông cậu út này t́m cách vay mượn moi tiền một cách hết sức hèn hạ và bệnh hoạn.
Trong nhà Dr Hùng có một người chị thứ năm tên Tí.Bà chị này kết hôn đă nhiều năm không có con cái.Hai vợ chồng bà Tí được chia một lô đất nhỏ khoảng hơn ba chục mét vuông đang cho thuê để kiếm thêm thu nhập v́ hai vợ chồng già đă nghỉ hưu chỉ trông cậy vào số lương ít ỏi th́ không đủ sống.Ông cậu Hùng khi đó đang mắc nợ nguoi chị thứ sáu của ḿnh một trăm cây vàng sjc do ông em mua đất của bà chị nhưng không chịu trả.Bà chị thứ sáu này lại mượn tiền của bà chị thứ ba đúng bằng số tiền cậu em út c̣n thiếu của bà.Bà chị thứ ba là giáo viên nghỉ hưu nên chẳng có tiền dành dụm.Bà lấy tiền của con trai gửi nhờ bà giữ giùm cho em gái mượn.
Khi người con trai của bà chị thứ ba cần đến khoản tiền đó bảo mẹ đ̣i lại th́ không ai chịu trả.Chị sáu th́ đổ cho cậu em út.Cậu em út lại ́ ra dù rất giàu có do hành nghề thày lang gia truyền nhưng không muốn trả.Cậu rắp tâm cướp tiền của thằng cháu mồ côi cha từ nhỏ một trăm cây vàng.Người cháu không chịu v́ đó là tiền mồ hôi xương máu bỏ ra.Căi nhau, đổ qua đổ lại măi, cuối cùng bà chị thứ năm tên Tí phải đứng ra bán đi nửa căn nhà được chia đang cho thuê để lấy một trăm cây vang sjc cho cậu út mượn để trả cho con trai người chị thứ ba.Gía vàng lúc đó trên thị trường là mười triệu đồng một lượng ( một trăm cây vàng sjc lúc đó là một tỷ đồng).Bốn năm sau khi giá vàng đạt đỉnh bốn mươi tám triệu đồng một lượng th́ Dr Hùng gọi bà chị thứ sáu tới đưa ra bảy trăm triệu tương đương với mười bảy cây vàng mà ông ta vừa sai vợ mang đi bán thu tiền mang về để trả cho chị sáu thế cho số tiền một tỷ tương đương một trăm cây ông ta đă mượn.Số tiền ba trăm c̣n thiếu ông em út cất lời hỏi xin khi thấy vợ chồng bà Tư chần chừ ông em liền ép:
-Em mượn của anh chị lúc đó là một tỷ bây giờ em trả bảy trăm c̣n ba trăm th́ em xin anh chị cho các cháu.Anh chị không có con cái th́ giữ lắm tiền làm ǵ?
Ngưng một phút thấy vợ chồng người chị không có phản ứng ǵ tức thời Dr Hùng liền tiếp lời:
-Em chỉ có bây nhiêu thôi , nếu anh chị chấp nhạn th́ xé giấy nợ đi, nếu không th́ thôi , em đành giữ tiền lại vậy, đợi bao giờ em chết đi , con cháu em làm ăn được chúng nó sẽ trả nợ cho anh chị sau.
Nghe những lời tráo trở như thể là thách đó trắng trợn của cậu em út xong, hai vợ chồng bà Tư đành ngậm ngùi kư nhận số tiền chỉ bằng một phần sáu số tiền mà họ đă cho cậu út mượn rồi buộc phải xóa nợ cho cậu em út bầy nhầy , bạc nhạc của ḿnh trong đắng cay tủi nhục.Chưa hết,sau đó Dr Hùng c̣n làm bà chị Sáu của ḿnh tổn thương thêm một lần nữa khi bà này gặp nạn.Một cái tai nạn trời ơi đất hỡi cộng với nỗi buồn v́ bị người em trai ruột thịt giở tṛ quay quắt khiến cho bà suy sụp sức khỏe rất nhanh.
.Người xưa có câu :
-Của đi thay người-
Nhưng với bà chị sáu th́ chẳng đúng một tẹo tèo teo nào v́ của cải tiền bạc của bà ra đi v́ sự tráo trở của người em trai út, mà sao cái mạng của bà vẫn suưt chút nữa cũng tiêu luôn.Cuộc đời bà chị sáu trong giai đoạn này phải nói câu:
Họa vô đơn chí, phúc bất trùng lai- mới thực sự là chuẩn không cần chỉnh.
Số là :............( c̣n nữa)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat