Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> Những Linh hồn Qụa tha ( phần 34 )

 Bấm vào đây để góp ư kiến

Trang nhat

 hoasenhanoi99
 member

 ID 76690
 11/20/2013



Những Linh hồn Qụa tha ( phần 34 )
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Sáng kẹo và chuyện không thể ngờ

Sáng là ông bạn người Việt gốc Hoa của Mr Bê.Hai nguời chơi với nhau từ cái thời Hà nội c̣n chuộng cái nghề làm bánh Quy( biscuits) bằng bột mỳ với Trứng gà,bơ và sữa đặc có đường nhăn hiệu Ông thọ.
Sáng có biệt danh là Sáng kẹo.Gia đ́nh Sáng kẹo có một cái ḷ nướng bánh , chuyên nhận làm các lọai bánh phục vụ liên hoan, đám ma, cưới hỏi, tiệc tùng.Ngày xưa nghề này hái ra tiền.
Bê tồ là em út, nên cứ hễ trong nhà có việc là được giao nhiệm vụ mang bột mỳ trứng ,bơ, sữa đi đổi bánh.Khi th́ tổ chức liên hoan mừng anh cả đỗ đại học,đến lượt anh hai vào Bách khoa.Sau đó th́ liên hoan chia tay anh Cả đi bộ đội rồi lại đến anh hai.Bê tồ trở thành khách quen của gia đ́nh Sáng keo.Hai đứa lại học chung trường nên kết bạn với nhau.
Nhà Bê tồ th́ nghèo ơi là nghèo, nhà Sáng kẹo ngược lại giàu ơi là giàu.Thế nhưng Bê tồ tính t́nh rộng răi và hay chia sẻ với bạn bè c̣n Sáng kẹo th́ hà tiện vô cùng, chi li tính toán từ ḥn bi đến cái kẹo.Chưa ai ăn không của hắn được xu nào.
Có một lần Bê tồ được mẹ sai đem bột đến nhà Sáng keo làm bánh ngọt đăi khách.Trên đường mang bánh về, cái mùi bánh mới ra ḷ nóng hổi thơm phức khiến cho Bê tồ cầm ḷng chẳng đặng bèn nhón vài cái ăn vụng nghiến ngấu.Ôi trời , ngon ơi là ngon , sau naỳ chẳng bao giờ Bê tồ c̣n t́m lại được cái hương vị ngon như thế được nữa.Về đến nhà, mẹ Bê tồ nhấc túi bánh lên thấy nhẹ hều.Bà tức giận hỏi :
-Bê , mày ăn vụng bánh phải không? sao lại nhẹ bẫng như thế này.?
Bê sợ hăi chối nhưng trong ḷng run cầm cập, sợ bị ăn đ̣n:
-Con có ăn vụng đâu.
-Không ăn vụng làm sao một kư rưỡi bột mỳ, bảy quả trứng gà với 1 hộp sữa ông thọ mà lại chỉ có một tí bánh như thế này? Nói thật đi mày mang chia cho bạn phải không?
Mẹ Bê tồ nổi giận.
Bê tồ lúng búng:
-Sao con biết được.
Mẹ Bê tồ bắt phải thề là không ăn vụng và không giấu trộm bánh chia cho bạn bè th́ mới tin .Sau đó bà lôi Bê tồ sềnh sệch sang ḷ bánh của gia đ́nh Sáng kẹo bắt vạ.Bà mẹ Sáng kẹo sợ chuyện ầm ĩ lên, có người nghe được đồn đại ra ngoài th́ sẽ mất hết khách ,nên kéo vội hai mẹ con vào nhà xin lỗi rối rít.Rồi bà này gọi thằng Sáng kẹo xuống hỏi cho ra nhẽ.Khi ấy, hắn ta mới chạy vào phía sau ḷ bánh lấy ra một cục bột có đến sáu bảy trăm gram.Bê tồ thở phào một cái , lúc đó mới tin là ḿnh đă thoát nạn.Chàng ta nh́n Sáng kẹo căm hờn lắm! Lúc đó mới hiểu v́ sao thằng bạn lại có cái tên là Sáng keo.
Lớn lên Sáng kẹo không theo nghề gia truyền của cha mẹ v́ lúc đó cái nghề làm bánh đổi bột mỳ, bơ, sữa đă thoái trào.Hắn chọn một nghề thời thượng khác.Đó là nghề in , quảng cáo.Ri rỉ ŕ ri cái ǵ hắn cũng in tuốt.Nghề này kiếm bộn tiền nên chẳng mấy chốc Sáng kẹo đă có trong tay cả trăm cây vàng.Hắn trở thành một doanh nhân thành đạt, ra dáng ông chủ lớn, giám đốc doanh nghiệp làm ăn phát tài .Khiến cho hắn ta rất hănh diện mỗi khi gặp gỡ bạn bè người quen.Chỉ có điều này hắn không hề biết là trong mắt bạn bè th́ hắn vẫn luôn luôn là Sáng kẹo không có ǵ thay đổi được.
Vợ đẹp con khôn.Gia đ́nh khá giả nhưng cái bệnh bủn xỉn và keo kiệt của Sáng kẹo th́ không tài nào bỏ được.V́ thế nên không ít lần cái tính keo bẩn của hắn đă làm hỏng việc lớn.Cũng chỉ tại xót của sợ phải chia của, nên mặc dù chính mắt hắn chứng kiến cảnh vợ hắn tay trong tay đi vào nhà nghỉ cùng nhân t́nh mà chẳng dám ra ṭa li dị.Âm thầm ngậm đắng nuốt cay, nén cái sĩ diện của một gă đàn ông lại để tiếp tục đồng sàng dị mộng với cô vợ đă cắm cái sừng to tướng lên đầu ḿnh.
Rồi chuyện muộn chồng của cô con gái duy nhất cũng do một tay hắn mà ra.
Nguyên do là khi con gái hắn đưa người yêu về ra mắt.Thấy con rể tương lai săm sắn hỏi han kỹ lưỡng về cái nghề in ấn của hắn làm hắn đâm lo. Cậu bạn trai của cô con gái vừa mới tốt nghiệp một trường đại học chuyên ngành kinh tế đang thử việc ở một công ty liên doanh.Cậu này khá nhanh mồm nhanh miệng nên mỗi lần ghé nhà bố vợ tương lai lại ṭ ṃ hỏi han về thu nhập và công việc của Sáng kẹo làm hắn càng thêm chột dạ. Sẵn tính nghi ngờ sợ bị con rể lợi dụng con gái ḿnh để ăn cắp nghề của bố.Thế là Sáng kẹo cấm cửa cậu bạn trai của cô con gái rượu luôn.
Hắn tuyên bố:
-Chẳng có cưới xin ǵ sất,bố cấm, có lấy th́ kiếm cái thằng con nhà tử tế, cha mẹ ở thành phố và quan trọng nhất là đừng có nḥm ngó vào tài sàn của bố vợ.
Con gái hắn nghe bố nói vậy chỉ biết ngồi khóc ṛng.
V́ rất yêu thương nhau, nên hai đứa trẻ vẫn quyết định cứ làm đám cưới dù cho bố vợ không cho phép.Nhưng lúc đó bố đẻ của chàng trai lúc trước đă đồng ư tác hợp cho đôi trẻ th́ nay bỗng nhiên lại ra mặt ngăn cản.
Ông này vốn đang làm chủ tịch huyện ở một tỉnh miền trung du Bắc bộ.Cả nhà gom góp bán trâu bán ḅ, bán ruộng cũng đă mua được cho con trai của họ một căn nhà ở Hà nội, tuy không phải nhà mặt phố nhưng cũng tạm gọi là khang trang với căn nhà riêng diện tích năm chục mét vuông trong một con hẻm rộng tới bốn mét rưỡi.Con trai ông là cử nhân kinh tế lại cao ráo , đẹp trai chứ có đến nỗi nào đâu mà phải chịu cưới chui,cưới lủi như vậy.Nh́n lại thấy cô con dâu tương lai bé tí tẹo như cái kẹo, cao chưa tới mét rưỡi ,nặng chỉ cỡ một tay xách nhẹ,thật chẳng ra làm sao.Ông ta nhất quyết không đồng ư tác hợp cho đôi trẻ.Thế là tan vỡ một cặp uyên ương/ Có đến cả chục năm sau con bé nhà hắn không thể yêu ai được nữa.
Măi đến đầu năm Tân tị vừa rồi , con bé Tú nhà Sáng kẹo mới chịu mở ḷng nó ra đón nhận một t́nh yêu mới.Cậu này là đối tác của công ty con bé đang làm nên hai đứa có nhiều thời gian t́m hiểu v́ đă biết nhau từ khá lâu rồi.Cậu này cũng là dân ở tỉnh lên thành phố học đại học rồi ở lại mưu sinh.Bố mẹ đều làm nông nghiệp nên điều kiện kinh tế khá eo hẹp.Hiện tại cậu ta vẫn đi ở nhà thuê.Tú con gái hắn th́ tuổi cũng đă ba mươi mấy rồi ,thời gian không c̣n nhiều nữa để chờ đợi đến lúc chồng tương lai mua được nhà riêng.V́ vậy hai đứa dắt nhau về xin phép bố mẹ vợ tương lai cho phép chúng tổ chức đám cưới.Sáng kẹo sau khi biết được gia cảnh nhà cậu ta th́ trong ḷng không ưng ư một chút nào ,nhưng cô con gái th́ đă quyết rồi, nó tuyên bố một câu xanh rờn:
-Bố không cho, con cũng lấy.Bố anh ấy đă đồng ư rồi.Bố mẹ không cưới th́ chúng con tự cưới.
Thế là mặc dù không vui vẻ ǵ nhưng Sáng kẹo vẫn phải bấm bụng đứng ra làm đám cưới cho con gái kẻo sau này bị ế chồng nó oán trách cho th́ khổ.
Vợ chồng Sáng kẹo lên kế hoạch tổ chức làm đám cưới cho con gái.Hắn phải đi ṃn cả giày mới t́m được một nơi có địa điểm khá xa trung tâm thành phố, chịu nhận làm cỗ cưới trọn gói với giá bèo.Hắn tính toán soi xét kỹ càng , lựa những khách mời có khả năng kinh tế hắn mới viết giấy mời dự tiệc mặn c̣n lại những khách không có tiềm năng kinh tế th́ hắn chỉ mời tới nhà riêng dự tiệc ngọt gọi là có mời cho khỏi mang tiếng.Nghe nói sau đám cưới vợ chồng hắn lăi được có đến cả trăm triệu đồng nên Sáng kẹo vui mừng lắm.V́ tuy gia cảnh có phần eo hẹp nhưng thằng con rể và con gái hắn cũng không đ̣i hỏi ǵ ở bố mẹ ( sau đám cưới hai đứa chúng nó vẫn đang đi ở nhà thuê) nên hắn cũng cảm thấy yên tâm phần nào.
Nếu chuyện chỉ có thế th́ hắn đă vui quá chẳng có ǵ phải nói nữa.Nhưng ở đời có nhiều chuyện đúng là không thể ngờ được.Cưới con gái chưa được bao lâu th́ tới thứ bảy tuần trước,ông thông gia nhà Sáng kẹo từ dưới quê lên thăm con trai và con dâu ( hai đứa vẫn ở nhà thuê).Ông này có tranh thủ ghé chơi nhà thông gia .Nhân tiện biếu vợ chồng hắn một cặp gà tre và dăm cân gạo nếp.Vợ Sáng keo làm cơm đăi khách.Chẳng vui vẻ ǵ nhưng hắn ta vẫn phải ngồi tiếp thông gia cho phải phép thanh lịch của người Hà nội.
Sau mấy chầu rượu bổ ngâm tay Gấu( hũ rượu này hắn ngâm có đến hơn chục năm rồi, để dành măi ,không hiểu sao hôm nay vợ hắn lại bưng ra đăi khách.Được rồi, để khi khách về hắn sẽ hỏi tội con mụ vợ này cho ra nhẽ).Hai bên cụng ly, chén tạc, chén thù.khi đă ngà ngà men say , ông thông gia bỗng nhiên vỗ vai gia chủ tiết lộ cho vợ chồng hắn một chuyện động trời.
Sáng keo nghe ông thông gia nói xong mà thấy đất như đang sụt dưới chân hắn .
-Tôi nói thật,ông bà đừng giận nhé!
-chuyện ǵ thế ông? Có ǵ ông cứ nói, bây giờ các con đă kết hôn .Chúng ta là người một nhà rồi nên ông đừng có ngại.
Vợ hắn lên tiếng đỡ lời ông thông gia.
- Gớm ,ông bà không biết đấy chứ ! Lúc trước, khi hai đứa chúng nó dắt nhau về khóc mếu nói :Ông nhà đây không đồng ư cho chúng nó cưới nhau.Tôi đă phải nát óc nghĩ mưu tính kế để trấn an tụi trẻ.
Tôi bảo hai đứa chúng nó:
- Các con cứ yên tâm, ông ấy không cho cưới th́ bố cho cưới.Có ǵ phải lo, tiền ít th́ làm đám cưới nhỏ, tiền nhiều th́ làm lớn.Bố con Tú có một ḿnh nó là con , của cải sau này không về tay chúng mày hết th́ về tay ai...Cứ làm cái giấy hôn thú trước cho xong đi đă, rồi mau chóng ṭi ra vài đứa cho tao.Lúc ấy, ông ngoại chúng nó có là gỗ đá chăng nữa, cũng phải xuống nước rước chúng mày về.May mà tôi tỉnh táo chúng nó mới cưới được nhau.Hai đứa nghe theo lời tôi răm rắp , thế là tôi giúp chúng nó thắng ông một keo.Bọn trẻ bây giờ sướng thật...hahahaha...
Ông ta vừa nói vừa khoái chí cười ha hả.Cười cho đă rồi ông ta lại nói tiếp:
-Ông bà thấy tôi nói có đúng không?Có của cải không cho con cái th́ để dành cho ai?Chết cũng có mang theo được đâu mà giữ...
Từng câu từng chữ của ông ta như mũi dao đâm thấu vào da thịt khiến cho Sáng kẹo thấy vô cùng nhức nhối,tối mày tối mặt lại.
Ông thông gia do quá chén nên đă say xỉn nói chuyện chẳng c̣n biết giữ ǵn ǵ, chỉ khổ cho Sáng kẹo muốn say mà không say được.Mặt hắn tím bầm lại,lúc ấy chỉ muốn thoi vào mặt ông thông gia mấy cái mà cố ḱm lại được.Để lấy lại b́nh tĩnh , hắn đành thoái thác mời ông thông gia cứ ở lại chơi nhà , hắn có việc đột xuất phải đi ngay kẻo lỡ.
Dắt xe máy rời khỏi nhà, hắn phóng vù ngay ra bờ hồ Hoàn kiếm, t́m tới quán nước quen ngồi suy ngẫm.Trời lạnh thế mà Sáng keo thấy nóng nực như giữa mùa hè.Hắn không thể ngờ có ngày mắc bẫy gia đ́nh thằng con rể quê mùa của ḿnh.Bị cái lũ nhà quê nó cười vào mặt c̣n chó ǵ cái sĩ diện nữa.Nhục ơi là nhục!!!
Hắn càng nghĩ càng tức mà không biết phải làm ǵ để trả đũa.Có mỗi một mụn con gái th́ đă gả cho nó rồi.
Trời ơi là trời! Con dại cái mang , sao mà khổ cái thân ḿnh thế không biết nữa, thử hỏi ông trời xem ông có mắt hay không???
Sáng kẹ gào thét trong ḷng.Hai hàng nước mắt tự nhiên chảy ra nhểu xuống cổ nghe lành lạnh khiến cho hắn bỗng nhiên bừng tỉnh.Hắn rút điện thoại di động từ trong túi quần ra bấm số gọi cho mấy thằng bạn thân rủ ra quán trà chén bên Hồ gươm tâm sự,mong được bạn bè chia sẻ, nghĩ cách giải quyết ,chứ bây giờ hắn không thể nghĩ được cái ǵ cho ra hồn.
Nhất định không thể để mất hết tiền của bao năm hắn đă ki cóp ( kể cả chịu nỗi nhục bị vợ cắm sừng hắn cũng không từ).Vậy mà bây giờ sao có thể để tiền của vào tay cha con nhà nó được.Dù cho nó có là con rể của hắn đi chăng nữa, chẳng qua cũng chỉ là người dưng mà thôi.Đến ngay con gái ruột mà hắn đă bao giờ dám bỏ tiền ra mua cho con bé một cái xe máy tử tế nào cho ra hồn cái xe máy đâu.Đầu óc hắn cứ rối hết cả lên , muốn điên cái đầu quá đi mất thôi.Tiền ơi là tiền.........




Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network