manhphu
member
ID 7474
09/23/2005
|
Thay đổi
Mai ḿnh sẽ đi biển . Hắn tự nhủ ḿnh như thế khi bước trên bờ đê xác xơ và ảm đạm .Trong cái se lạnh cuối thu , hắn chợt thấy nao nao ; vẫn khung cảnh đó , vẫn khúc sông này mà sao ... xa lạ quá ! Một chút thảng thốt được hắn cho qua rất nhanh " Vớ vẩn , thôi cứ hoành tráng đă "
Check nhanh vài ḍng tin nhắn , hôm nay vẫn chẳng có ǵ đặc biệt . Cứ như hắn nghĩ th́ nhàm chán như bốn tỷ năm của trái đất , đúng không nhỉ ? Có lẽ vậy ! Như thường lệ , hắn mở một vài giai điệu quen thuộc để lắc lư như xung quanh chẳng có ai ! Mặc kệ , có ai biết ḿnh đâu ; mà có biết cũng chẳng sao . " Why do bird , suddenly appear everytime you are near .. " " But not me , I dont want to see your face .. " Hắn nghĩ ra câu sau và nhăn răng ra cười . Con bé bên cạnh nh́n hắn ngơ ngác , c̣n hắn th́ tự thưởng cho ḿnh một lời khen PERFECT . Hắn nghe nhạc nhanh như điện , có lẽ chẳng bao giờ hắn nghe trọn vẹn một bài " Đoạn sau cũng thế , có chăng chỉ là khác lời thôi " Hắn nghĩ thế mà có lẽ đúng thế . Từ đó suy ra đối với hắn một bài hát hay một bản nhạc không lời cơ bản không có ǵ khác nhau .
Forever and one , không biết hắn nghe bài này bao nhiêu lần rồi . Mười ngón tay hắn nắm chặt " Forever and one , I will miss you , However I kiss you yet again waydown in Neverland .." Hắn có lẽ cũng không để ư rằng ḿnh đang khóc , mà chắc là bụi vào mắt thôi . Kệ nó , out thôi , hoành tráng đă .
Đạp xe thong dong trên con đường xưa như chính hắn , tự nhiên hắn thấy lạnh . Bầu trời xám ngắt như lông vịt hay như một cái ǵ đó hắn đă thấy nhưng chẳng nhớ . Hừ thế mà dự báo thời tiết nói là mấy ngày này trời sẽ nắng - Hắn nhăn răng ra cười . Một đám đông tụ tập ở đầu đường , chắc có kẻ nào vừa hôn đất , Amen , ala , alibaba con cầu mong cho cái xe @ không việc ǵ . Hắn lại nhăn răng ra cười !
Tạt vào quán nước quen , hắn gọi " U cho con chai Number one " Nghĩ sao hắn lại gọi " Thôi cho con ly đen đá " . Nh́n ly cafe đen sóng sánh hắn thở dài và buột miệng hát " My girl , my girl , dont lie to me .. " " U ơi , hôm nay u ghi con bao nhiêu thế ? " Hắn hỏi thế chứ cũng chẳng để ư ǵ đến câu trả lời . Không biết đă bao nhiêu lần hắn hỏi như thế rồi , hắn cũng theo lô mấy lần , h́nh như chưa trúng lần nào mà nếu trúng rồi th́ hắn cũng làm sao biết được - hắn có ḍ số bao giờ đâu . Vả lại hắn nghĩ với xác suất 1% th́ đến bao giờ cơ chứ ! hắn toàn ghi nhỏ , lần vài ngh́n và cũng chẳng để ư kết quả là bao nhiêu . Hắn cũng chẳng hiểu hắn ghi thế làm ǵ , may mà hoạ hoằn lắm hắn mới ghi .
" U ơi , hết bao nhiêu ạ ? " " Hai ngh́n năm trăm " " Thiếu năm trăm mai con giả "
Đêm nay cũng như mọi đêm khác , hắn khó ngủ . Mở mắt ra , hắn ngạc nhiên khi thấy trăng tṛn . " Mười lăm rồi sao ? Mới trung thu đó kia mà " Không biết từ khi nào hắn chỉ thích màu đen và trắng , như đêm nay vậy . Thứ ánh sáng trắng nhợt nhạt lạnh lẽo kia xuyên qua cái màn đêm dày đặc chiếu vào cửa sổ . Hắn thấy lạnh , lạnh quá !
Mua vội tở Tuổi trẻ , hắn ăn sáng qua loa rồi chuẩn bị vài thứ đi biển . Hôm nay c̣n lạnh hơn hôm qua nữa , hắn khoác thêm cái áo gió rối dắt xe đi . Đường phố hôm nay có vẻ đông người hơn , nhưng có lẽ chẳng có ai như hắn - đi biển trong thời tiết lạnh như thế này .
Hít từng đợt gió biển đang ào ạt tràn về , tự nhiên hắn muốn khóc . Vẫn cái vị mặn nồng đó , vẫn từng nhịp sóng cứ đều đặn xô vào băi cát hoang kia . Ngậm viên kẹo bạc hà cho ấm bụng , hắn giở báo ra đọc . Người ta mới phanh phui được hai vụ lừa đảo , rồi bàn về cải cách giáo dục .. hắn chợt dừng lại ở một bài viết về một bộ phim . Phim kể về một nhân vật gọi là tôi . Thằng tôi đó yêu nhạc rock ,thích quệt màu bê bết lên tranh ... có vẻ cái tôi đó giống hắn ; cái tôi đó không chấp nhận bạo lực v́ " bạo lực là sự đầu hàng với chính ḿnh , khi mà anh không dùng nổi tư tưởng để nói lên điều mà anh đang đâm đầu đập phá " H̀nh như đây là triết lư của hắn , lăo đạo diễn kia ăn cắp bản quyền rồi , hắn nhăn răng cười . Hắn nhớ một lần thằng em hắn hỏi hắn về câu Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ là ǵ . Hắn đă nói " Mày dốt thế , con ngựa đau v́ ăn phải cỏ có thuốc trừ sâu , bọn c̣n lại sợ ngộ độc nên không dám ăn chứ sao nữa " Cái thằng tôi trong phim đi t́m chính ḿnh trong sự hoà trộn nhiều giá trị lùng bùng , lổn ngổn ; hắn muốn được thực hiện cái quyền đặt nghi vấn mà nhiều khi đă bị nhấn ch́m , lăng quên . Đọc đến đây , hắn buột nghĩ " Thằng tôi đó là ḿnh " Nhưng cái thằng tôi trong phim đi t́m một bác sỹ nhờ chữa chứng bệnh mù màu nhưng kỳ thực nó không mắc phải . Chỉ v́ thói quen cực đoan của hắn " Chỉ có trắng và đen , trắng là trắng mà đen là đen " nên hắn đánh mất khả năng cảm nhận màu sắc trong cuộc sống .
Tự nhiên hắn thấy rùng ḿnh , hắn khóc ! Rồi hắn cười " Ta yêu màu đen và trắng nhưng ta cũng yêu biển xanh , bờ cát vàng và muôn màu cuộc sống . Hắn không phải thằng tôi đó . Hắn biết thế và chắc chắn thế , chắc chắn không phải là hắn . Hắn gào lên trong tiếng sóng " My girl , my girl dont lie to me ... "
Và hắn hiểu , hắn sẽ vẫn luôn hoành tráng , dù không giống như trước !
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat