Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> - STYLES

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1  2  3  4  5  6  7  8 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

 ndangsonfr
 member

 ID 74410
 12/23/2012



- STYLES
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
.





STYLES
________________________________







Lời dẫn :


Cái nhóm Văn nhỏ xíu hay tụ họp nhau ở một góc nhỏ.Mỗi người mỗi ư,mỗi đề tài để nói và để viết.

Khi mọi sự ồn ào qua đi,ngồi vây nhau quanh cái bàn đủ chỗ để nh́n nhau.Mỗi người đều muốn mang lại một nét đặc thù từ thế giới chữ của ḿnh.

Hôm nay,đề tài viết theo thể tự do.Mỗi người có riêng 1 giờ đồng hồ để viết.



Để xem họ viết ǵ ?



đăng sơn.fr



____________________________










1. NGẮN
_________________________
@nguyênhạ






Anh xuí em viết. Viết ǵ cho đầy một trang giấy ? Một giờ đồng hồ qua nhanh lắm ! Em ghét tiếng tích tắc của cái đồng hồ.Nghe khó chịu lắm đi thôi ! Em sợ già rồi bệnh tật ,rồi chết.

Chết có nghĩ là đứt bóng,hết phim.Thế th́ c̣n chuyện ǵ để nói ? Người ta có một câu rất vô lư : Sống để mà chết. Vivre pour mourir ! Nghe sợ thật. Ai mà chả sợ chết và ham sống ? Sống đời phải có y nghĩa.Sống để thấy cho bằng được sự sống.

Trong buổi họp mặt hôm nay.Bạn hữu đầy đủ đến từ khắp nơi.Em là một kẻ chập chửng vào nhóm Viết.Em có điều ǵ để viết ở 60 phút ngắn ngủi và nộp bài cho anh ? Anh là một ông cụ khó tính vơí cái nhăn thường trực.Anh ra đề tài thay v́ để nhóm quay quần tán chuyện.Ai cũng bảo là anh ác tâm !

Để phản đối và đả đảo anh.Em ngừng viết ở cái dấu chấm và một dấu ngoặc như sau : ( ) .

Anh làu nhàu th́ kệ anh.





---



2. NỤ CƯỜI
----------------------------
- N.Duy Toàn





Tôi có món quà muốn tặng em.Đó là một nụ cười thay v́ tặng một đoá hoa hồng.Hồng ở đâu cũng có và hồng có nhiều gai nhọn ...


Nụ cười của tôi có hai mặt rơ rệt.Mặt phải và mặt trái : Pile et face .


Khi nhận nụ cười này,tôi để em chọn.Mặt có ánh sáng của trời xuân tươi tắn là mặt phải của một lừng lững ánh sáng.Mặt kia có nhiều áng mây của trời chiều đánh rơi tối và đêm ngập tràn sương khuya ( Yin và Yang )


Tôi biết em nghĩ ǵ khi cười lại với tôi.Như thế,hai chúng ḿnh b́nh đẳng vơí nhau.B́nh đẳng một cách ṣng phẳng.Có qua,có lại th́ sẽ toại ḷng nhau.


Ở mặt phải của nụ cười tôi,tôi đưa tay cho em nắm dể chúng ta đi dạo trên một cánh đồng ngập gió và nắng.Ở đó,tôi gh́ vai em,bấu những ngón tay vào vùng cổ hồng hồng của em và hôn em .Âu yếm mà hôn.Và em thấy thoải mái nơi em và tôi.


Ở mặt trái của tiếng cười là những chuỗi ngày đầy cay đắng của t́nh đời,t́nh người - nơi tôi đă chà lết như kẻ du mục giữa rừng người.


Mà này ,em ! Hăy thản nhiên mà chọn.Trái hay phải cũng chỉ là tôi.TÔI và EM .






3. TRẢ THÙ
______________________
. m @ anh






Anh nè .

Người ta nói đàn bà con gái hay nhớ dai,thù dai.họ nhạy ư,chi chít vơí từng sự việc theo một mức độ nhạy cảm riêng.Có lẽ v́ họ - phái nữ ) bị trời hành khi có đường kinh nguyệt hàng tháng để mang cho đời thứ nhựa sống.Và lại nữa,họ có khả năng chịu đựng cao hơn đàn ông.

Thoạt tưởng,họ là phái yếu để sẽ rất yếu đuối khi đụng chuyện nhưng mà không .Họ có sức mạnh vô địch của một chất từ ái dịu dàng để sanh nở và bảo bọc con cái.Cái nôi của cả thảy những đàn ông .Họ có đầy đủ những khổ đau và cả sụ bao dung trong cách chịu đựng theo từng hoàn cảnh đời.


Em có nhiều chuyện để kể khi cần viết.


Nhưng thôi. Em ngừng viết ở ḍng chữ này là vừa.Ngừng như một cách trả đũa anh v́ anh đă nỡ ḷng xoá các bài viết của anh sau khi có việc nhỏ xíu không đồng ư vơí em ở một vài quan điểm ... ( Ai bảo là đàn ông không biết thù dai há anh ? )


Riêng em,em cũng đang đay nghiến để biết cách trả thù anh ở một bài viết trong ṿng 60 phút và 60 giây.


Vậy đó ....





4. ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG
_______________________________
. NguyễnthịChữ Nghĩa







Em tên là Ếch.

Cả đời em,người trần gán cho em một câu ngắn gọn mà thấm lắm ai ơi. Họ nói : " Ếch ngồi đáy giếng " - Cái câu này đă đeo theo em cho đến khi em lấy chồng,để con.

Ếch ở đáy giếng chỉ cái nh́n hạn hẹp.Chỉ chừng đó một khoảng trời xíu xiu của ta với ta,chả biết cái ǵ khác ngoài cái giếng ọp ẹp của một góc trời hạn hữu.Ông trời đă sinh ra em với chữ An Phận .

Hồi đó,em gặp chàng nhà quê quá cỡ thợ nề,thợ mộc.Chàng ngó em ,ngó bộ ngực dẹp lép,ngó cái mặt không biết son phấn của em rồi về nhà viết thư t́nh.Rồi ông bà,ông vải xui khiến chàng kêu rêu giọng nhăo nhẹt.

Chàng đạp xe tới nhà ,chàng hủ hỉ :

- Nhỏ ơi ! H́nh như ông trời khiến tui gặp nhỏ.Tui....Tui ...


Trời mẹ tui ơi ! Tui hổng biết chàng là ai,chàng từ chỗ nào chui lên ? Tui chơm chớp chống hai con mắt hi hí thấy chàng bảnh con,cao ráo,ăn nói hiền hiền như cánh đồng ngập lúa ,tui chớp mắt như bị điện cao thế giựt,giựt tê tê.Khi khổng,khi không có thằng cha này lại tán tỉnh ḿnh.Tui gật đầu cái rột trước cái ngạc nhiên của chả.Chả bạo gan nắm bàn tay tui,nói thầm thầm làm như sợ láng giềng nghe thấy - Em nhỏ nà nà ! Để tui hun em nha nhỏ ? T́nh nhỏ làm sao quên.Nhỏ ui !


Mẹ cha ơi ! Hồi nhỏ tơí lớn,tui chưa nghe cha nào tán tỉnh,chớp đèn tui. Tui im ru ,bà rù hổng biết đường nào trả lời.Chả sáp lại,nắm tay tui,dẫn tui vô bụi cuối sau hè,ngó ngang,ngó dọc rồi hun ở hai g̣ má đỏ au au của gái quê.Tui mắc cỡ muốn độn thổ ghê nơi.


Hun xong,chả nhiều chuyện :

- Nhỏ nè.Cho anh hun cái nữa nha ,nha


Chời ui ! Tui run gần chết.Run muốn quên cả cái tên cúng cơm của ḿnh.Sau đó,về nhà,tui mất ngủ cả mấy đêm.Lạ quá vậy cà.Mắc cái chi mà....


Vậy là chả cua tui ngon lành,cái rụp.Chả xin cưới,dắt tui d́a nhà để tui đẻ cho chả ba đứa con thấy giống chả y đúc.Chả mừng rơn.Đứa nào chả cũng dành đặt tên bầu,tên bí,tên khoai.

Thiệt t́nh.

Vậy mà tui an phận.Chiều chiều thổi cơm đợi chả đi làm về.Chả hun tui,chả nói chả ghiền tui.Chả hay nói cái giọng dê xồm :


- Ḿnh ui ! Te es belle.Tu es ma vie *



Ai mà hiểu chả nói cái giống ǵ.Hiểu được th́ chết liền ha .

Kệ chả.Tui biết tui tên là con Ếch .Vơí chả,tui an phận.




_________________


* ( Ḿnh Ui ! Ḿnh đẹp lắm.Ḿnh là đời tui )












dangsonfr.blogspot.com

ChúngḾnh



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646628
 12/23/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.






- H -





___________________________________





" H " không phải là một cái Code,một kư hiệu.

" H " cũng không phải là tên viết tắt của những người con gái có tên đẹp như Hương,Huyền, hay tên Hằng,tên Hoa...

Không . H là chữ dùng tạm để nói về chữ HÈN : Hèn hạ - Đốn mạt .


Tại sao thế ? Để viết một bức thư vào 1 giờ sáng,lẽ ra người ta không nên dùng chữ Hèn để đặt tên cho bài viết.Anh sẽ giải thích cho em nghe từ những ḍng viết sau :


" Sáng nay,trời sớm và trời đang muốn mưa.Em hỏi anh bằng một câu hỏi b́nh dị :

- Công việc của anh ra sao ? Bạn anh ra sao,anh ?

- Anh có ǵ để kể cho em nghe ?

- Th́....anh nói đi. Em nghe.


Ừ,em ! Anh kể : - Bạn anh đă thoát hiểm .Và anh đă làm tất cả những điều cần làm....

- Anh đă làm ǵ ?


Em ṭ ṃ quá thể.Đúng là đàn bà,con gái ! Em muốn biết tất cả bao điều về anh và cả những suy nghĩ tính toán của anh hở em ? .Anh viết câu " Điệu Hổ Ly Sơn " trên mặt giấy có vẻ kiếm hiệp và nói vơí em ngắn,gọn : Khi muốn làm một việc ǵ,ḿnh cần dùng th́ giờ để suy nghĩ và quyết định.Cái quyết định của ḿnh có đơn giản hay theo một thể cách quy mô th́ là chuyện khác.
Ở đời này ,người ta có nhiều cách để suy nghĩ và sống trước những bon chen ,những thủ đoạn.Khi ta muốn đứng vững ở một vị thế th́ có khi ta cần dùng sự tính toán để sống c̣n.Bạn anh hiền lành,anh ta hay nói thẳng những điều ḿnh nghĩ vơí kẻ đối diện và có khi nói quá mạnh bạo.Người thẳng tính là người không chơi xấu,không hăm hại kẻ khác và kết cuộc là hắn bị vây hăm,bị nguy cơ có thể mất cái chỗ đứng,chỗ ngồi của ḿnh....

Người đời hay nói : Cái lưỡi không xương,nhiều đường lắt léo.V́ thế....

Trong một vài đêm khuya khoắc,anh ngồi trước mặt bạn ḿnh để thấy hắn buồn bă.Vơí anh,anh ghét những nỗi buồn.Tùy lúc mà nên buồn.Phải không em ? Anh nói vơí bạn : Để tao lo.

Anh lo liệu được cái gi để giúp bạn trước những điều lo âu thấp thỏm của hắn ? Người ta đang bao vây,giăng lươí quanh hắn trong việc làm và anh cần giữ sự im lặng gần như tuyệt đối để t́m đường. Trong rừng sâu có những con cọp dữ,ta phải làm thế nào để dụ chúng ra khỏi khu rậm rạp và hạ thủ ?

Bầy thú dữ không sống tách bầy,con người ḿnh cũng thế.Hợp quần là một sức mạnh....

Và anh đă làm xong việc phải làm.Thế thôi.Xong chuyện.Bạn anh tung lưới.

Em lo ngại,hỏi anh :

- Anh ! Sẽ ra sao ? Những con cọp ấy sẽ bị ǵ ?

Anh nh́n em,cảm nhận được sự rộng lượng có vẻ " ngây thơ " và thương người của em.Anh chỉ biết nói :

- Kệ họ.Anh không phải là họ.Ta cần khốc liệt khi phải....


Như vậy là anh " Hèn " lắm.Phải không em ? Hèn khi quay mặt,dấu nhẹm đi ḷng thương hại lúc ḿnh cần tàn nhẫn.Sự nhân ái nên cần đóng khoanh lại ở điểm phải ngừng.

Trong câu chuyện qua lại của ḿnh,anh lại nhiều chuyện kể cho em nghe về một vài điều về cái hèn đàn ông của ḿnh.
Khi em hỏi anh :
- Nàng của anh ra sao ?

À à ! Anh nhớ có lần nói vơí thằng bạn thân này của anh :
- Mày đụng đến vợ tao,tao bắn mày.

Anh cụng ly,nh́n sâu trong đôi mắt hắn,thấy những điểm sáng và những bóng tối trên khuôn mặt rất đẹp trai của hắn.Mắt hắn có màu xanh của biển trời lộng gió,gió lộng từ những mối t́nh ngắn ngủi.Mắt anh có màu nâu xậm.Anh nghe hắn trả lời :

- Sao mày nghĩ như thế ? Tao là bạn rất thân của mày,như anh em...

Anh ngó thằng tây tóc vàng,mũi cao,mắt đẹp :

- Tao ngó thấy mày có vài lần nh́n đùi,nh́n ngực vợ tao.Tao đọc được cái ư nghĩ của mày.

Thằng bạn không rời con mắt của anh.Đối diện :
- Tao không nghĩ như mày nghĩ.

À há ! Cái hèn của những thằng đàn ông như ḿnh là không nói thẳng ra điều đang dấu diếm trong ḷng.Nói ra th́ ta có thể hiểu nhau hơn.Anh nói cho bạn nghe về một vài điều anh nghĩ để loại bớt cái " hèn " của ḿnh.

- Tao thích đàn bà đẹp và sự dịu dàng,nhạy cảm cũng như cái sexy của họ.Đă có lần tao bế cô bạn thân của tao lên giường và tao dừng lại đúng chỗ

- Dừng chỗ nào há thằng khùng điên ?

- Ổ chỗ cô ấy khóc v́ sợ...

- Mày đúng là một thằng khùng,một thằng bất lực !

- Ừ.V́ tao thấy tao hèn khi lơị dụng sự yếu đuối và cô đơn của người khác.


Thấy bạn anh im lặng,anh nh́n ngắm hắn để thích sự lặng thinh của hắn.



Ừ - Ừ ,em ! Anh có nhiều chữ " H " to tướng trong đời anh,anh tính toán,anh thủ đoạn,anh giăng bẫy và lắm khi anh mệt mỏi vơí đời,vơí người...


Trong những chuyến đi dạo đêm,đối diện vơí chính những suy nghĩ của ḿnh,anh thấy ḿnh hèn mọn bởi một lẽ không thể nào chối căi : " anh chỉ là một kẻ phàm tục.Anh không thể nào đi tu.Khi mặc vào người chiếc áo ḍng,áo cà sa,có chắc ǵ anh không phạm tội đâu em.

Em hiểu thêm điều ǵ nơi anh nữa ?

Em ?


_____________________





đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646630
 12/23/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.





BẠN VƠÍ NHAU
__________________________________________
. ( Bút Kư - Trần.K.Sơn )







Thẳng t́nh mà nói,tôi có nhiều bè bạn.Kiểu bè cá mắm trang lứa ngồi lừ đừ trên bàn nhậu.Những thằng bạn lính thời máu lửa của tôi lần lượt giă từ vũ khí chầu ông bà.Thằng bị xe hũ lô cán bẹp lúc làm công nhân,thằng bị cướp nhà băng bắn lủng sọ,,thằng sướng nhất th́ chết trên giường v́ thượng mă phong....

Ầm ừ qua sống ở cái xứ này,tôi mất bạn,bị lẻ loi và thấy chán đời. Những mối t́nh đi ngang đời tôi chẳng bao giờ đậu xe nguyên một chỗ,nhân t́nh cũ mới loại thập cẩm của tôi khá nhiều v́ cái tính bạo dạn của tôi,tôi cua gái nhanh như sấm chớp ( bạn bè tôi bảo thế ) Tôi có tài ăn nói trôi chảy và xảo ngữ.Người ghét tôi ,nói tôi là gă ba xạo.Người ưa th́ nói tôi có duyên.Trời ! Sá ǵ ba cái lẻ tẻ.

Chuyện đời có nhiều cái không thể ngờ ,lắm kỳ thú - Hăy để tôi kể cho bạn nghe một chuyện nhỏ - Tin hay không,tuỳ bạn.


Trong một buổi tiệc chiêu đăi dân Y của trường cũ,tôi ăn mặc láng coóng đến dự.Mấy thằng bạn tứ xứ bảo nhau hàng năm tụ họp nhau làm kỷ niệm ngày xưa thời áo trắng trắng tay và bây giờ thấy cái đầu ḿnh bạc v́ lại " trắng" ! Thằng nào gặp nhau cũng cười vui như sáo sổ lồng,thằng này vịn vai thằng kia lớ ngớ " Mày đó sao ? Bây giờ mày già đi,ngó mày xấu như ma quỷ, hơ hơ hơ .... "

Hờ hờ.Cụng ly,cụng chén lộp cộp.Thấy ớn ! Mấy thằng bạn xúm nhau chơi nhạc sống,thằng đàn,thằng trống ỏm tỏi um xùm...

Tôi lạng mấy ṿng thấy mấy em xồn xồn đẹp đẹp. Có một em thời xưa bên nhà là ca sĩ.Em hát truyền cảm ở mấy bài Let it be,Something hoặc Without you ngon lành.Tôi nhảy xong một vài bản ,lại bàn em,mở máy tán.Em ca sĩ ngó tôi,mim chi nghe khen ,chỉ mím chi mà thôi.

Tôi mời em nhảy hai ba bài,em nhảy cừ từ chacha qua rock,.Tôi thích thú mở máy nói khi đưa em trở lại bàn em.

- Nè cô ! Sáng mai rảnh chứ há ? Tôi mời em đi ăn sáng nha cưng .

Em xanh máu mặt,liếc sang cái gă ngồi bên cạnh.Gă đứng dậy,bắt tay tôi.Dáng lịch sự.Giọng chậm răi,trầm :

- Ông này.Bà này là vợ tôi.Xin ông cẩn thận.


Tôi đỏ mặt,ấp úng xin lỗi liên tục.Gă đàn ông đó mời tôi ly rượu vang ĺm lịm.Cắp mắt gă xoáy vào tôi :

- Nè ông.Ông tên ǵ,ông ?

Tôi trả lời :

- Tôi tên Sơn.Trần.K.Sơn - C̣n ông ?

Gă nói " Tôi giống ông,tôi cũng tên như vậy nhưng tôi không biết dê như ông "


Gă làm tôi sượng người,đỏ hai con mắt.Với ly rượu thứ 5 của buổi tối,tôi đốc chứng chỉ muốn thoi cho gă vài cái như thời Saigon cà chớn của tôi.Tôi kịp dằn tính,hỏi gả :

- Ai nói vơí ông là tôi dê ?

- Tôi theo dơi ông,tôi thấy.

- Ông làm nghề ǵ trong này ở đám tiệc bạn của tôi ,ông ?


Gă cười,nói - Tôi cùng nghe giống ông.


Vậy há ? Tôi thử cụng ly cái nữa vơí gă.Gă từ chối nói gă yếu rượu.Gă chỉ thích nhâm nhi vài ngụm khi viết lách.


- Ông viết ǵ ?


Gă ầm ừ,giọng như đứa con gái nhà lành : Tôi viết ba cái lăng nhăng.

- Bộ ông là nhà văn ?

Gă cáu kỉnh giữa bản nhạc mùi.Lầm bầm như nói một ḿnh.Tôi giận đời,tôi viết.



Chết cha rồi.lại có thằng giống như ḿnh.Tôi là một thằng viết lách thuộc hạng tồi.Có nghĩa là tôi hay viết truyện đấm đá,du thực,bụi đời.Thơ của tôi thuộc loại dao búa sau khi mang lắm vết thẹo t́nh ái....Tôi đúng dậy,mang theo ly vang,kéo gă ra cái góc xa chỗ ban nhạc và rù ŕ.Hắn kín đáo.Kín như bưng khi nói về nghề nghiệp và những cái hóc búa,oái oăm của nghề.Tôi thấy gă giống tôi.Khi nào cần xạo th́ xạo.Khi t́nh th́ t́nh thật.


Măi một chốc sau,tôi trêu hắn : Ê ông ! Con nhỏ đó là bà nhà của ông,há ông ?

Hắn ừ :

- Có muốn dắt nàng đi chơi,đi ăn sáng mai không ? Tôi nhường cho một bữa.Thả dàn

Tôi ứ hự.Thằng kỳ khôi ! Ai lại đưa vợ ḿnh cho thằng khác ẫm đi chơi ? Thằng này chắc cũng đang muốn tưng tưng ?

Tôi nheo con mắt : Dám không ? - Hắn nghéo ngón tay út của tôi : Dám.Thử đi.Coi chừng ăn kẹo đồng,tớ có súng...



Tôi nổi cọc.Chưa ǵ mà đă doạ tao,tao ở Sài G̣n,tao ch́ lắm,tao đă từng giang hồ khắp bến.Thấy mặt tao hiền hiền,đừng tưởng bở nha con !

Nhâm nhi ly nho,tôi cười cười.Hắn ngồi cạnh,cười cười.Tôi ngó thấy đâm ra ghét nụ cười có vẻ khinh đời của hắn.Hắn ch́a cho tôi tấm danh thiếp ghi địa chỉ và số điện thoại.


Vài hôm sau,ngày nghỉ lễ,tôi ṃ lại vơí chai vang thời một ngàn chín trăm..lâu..lâu lắm .Cụng dăm ba ly,nghe nhạc thính pḥng êm đềm,tôi gạ :

- Ê ông ! Tôi vơí ông làm bạn nghe ông ?

- Ừ.Ơ hơ...Ừ Ừ ờ,miễn là ông đừng nở ḷng cua con vợ tôi.


Tôi phá ra cười sằng sặc.Thằng khùng ! Làm bạn vơí ta,lẽ nào ta trở mặt cua vợ người và phản bạn ? Từ đó,hai thằng làm bạn ngả ngớn vơí những bài thơ kư tên chung như anh em ruột một nhà.

Con mụ vợ ngồ ngộ của hắn kêu lên :

- Nè ông ! Xin đừng đổi hệ để cua chồng tui.Sẽ tội nghiệp tui và xấp nhỏ nha ông .


C̣n lâu .Em ! Hắn là hắn và anh chỉ là anh



________________________________

* ( Viết tặng thằng bạn có cái tên giống tôi )



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646632
 12/23/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.






THƯ TỪ NƠI GẦN.
____________________________
@nguyênhạ.






Anh lớn !

Anh nói em đọc văn của Trần.K.Sơn th́ em chiều anh ,em đọc.

Thú thật,em chúa ghét cái giọng văn của hắn.Có cái ǵ đó chua cay,miệt thị.Gặp cái mặt hắn là em muốn dộng cho vài cái xưng vù. Đàn ông ǵ mà trây trớt.Râu ria,tóc tai um tùm.Dáng điệu lừng khừng như người mắc chứng cà giựt .Là đàn bà,con gái,ai ế lắm mơí lấy hắn làm chồng.

Em đụng hắn vài lần,nói chuyện không vô.Tính em thẳng thừng.Có sao nói vậy.Em có cái tật cũng hay húc giống hệt anh. Có một buổi chiều,không biết mắc cái chứng ǵ,hắn chận đường em.

- Nè nhỏ ! Đi nhậu vơí anh .


Anh xem.Vậy có chết người không anh ? Đi nhậu vơí hắn để làm ǵ ? Ngó hắn như gă thất t́nh bất chí,lăng tử giang hồ trong câu nói,trong cái nh́n... Em không ưa hắn tí nào.Thơ của hắn cũng toàn là thơ thất t́nh.

Hắn nói vơí em.Mạnh bạo :

- Cô ơi ! Tôi ghét đàn bà,con gái

- Bộ anh là bóng hả ?

- Không.Không mà.Tôi muốn lắm mà hổng được.Có lẽ kiếp sau th́ có thể...

Em thực tế như gạo và mắm.Em không cần biết kiếp sau ra sao há.Kiếp này trả nợ chưa xong,ở đó mà....


Bây giờ nói về chuyện của anh.Anh nói muốn ra tờ tạp chí chủ đề Chúng Ḿnh.Ra tờ tập san,tạp chí để làm ǵ anh ? Chữ nghĩa văn chương thời này rẻ như bèo ( như người đời thường nói - ư chỉ sự mỉa mai. )
Em thích văn chương trong một chừng mực có giới hạn.Anh đam mê lắm chỉ để khổ thân anh.Người ta gặm bánh ḿ,ăn gị cháo quẩy,húp phở để no bụng.C̣n anh ? Anh bắt chước cái ông Nguyễn Xuân Hoàng ở báo Văn Magazine bên Mỹ để đi trên mây há anh ?

Leo xuống đất đi anh.Thanh toán nợ nần chi phí nhà cửa đi anh.Anh nói anh có người t́nh tên là chữ nghĩa.Em tội nghiệp dùm cho anh.

Ơ hơ ! Ơ hơ ! Anh có nghĩ là người đi bên cạnh đời anh sẽ khổ sở v́ nghiệp đam mê chữ nghĩa của anh không ? Em đă ngồi vơí anh,nghe anh rên hừ hừ nói anh chán đời,chán cả thảy loài người trên quả đất xíu xiu này.Thấy anh vời vợi trước những bất công của trần thế...

Em xúi anh bỏ đời đi tu.Anh nói :

- Nhỏ nè.Đừng nói chuyện thất đức nha nhỏ.Anh vào chùa,vào nhà thờ th́ mấy em bỏ cho ai hứng ? Tội mấy em...


Anh ơi là anh.
Không có anh,chợ vẫn đông.Chợ trời chữ nghĩa không cần có anh dể sống.Có mấy ai làm thơ,c̣ng lưng viết văn để sống ? Anh không phải là một Marc Lévy hoặc là một David Foenkinos của tờ Psychologie,anh sẽ chỉ là một gă gàn bướng và muôn đời cô đơn trong cái thế giới chữ nghĩa của một Cao Nguyên,một Đông Hương ṿ vơi với chữ... Ai sẽ đọc văn của anh ? Người đời và người viết luôn hờ hững như bản nhạc tên Thói Đời.Tất cả những người bạn viết đă bỏ rơi anh khi anh đang khắc khoải vơí chữ nghĩa.Anh nói là anh cô độc khi gơ chữ trên bàn phím.

Và em thấy buồn,có khi,trên những ḍng chữ ngộ nghĩnh pha chút chua chát nơi anh.

Anh à anh.Bỏ viết đi anh.Khúc bánh ḿ có thể làm no dạ.Chữ nghĩa của anh chỉ làm anh ray rức một ḿnh.Khi viết những ḍng này,em khóc.Và anh hiểu tại sao ....




_____________


 

 violet13
 member

 REF: 646699
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chuc Anh cung gia dinh Noel an lanh, hanh phuc

 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646728
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



..

Chào nhỏ TimTím.

Lâu quá ta đă không gặp nhau.

Vui khi thấy hàng chữ của em trong mùa lễ.

T́nh thân.


đăng sơn.fr



_________


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646729
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.










KHOẢNG KHẮC
và Những Khoảng Cách
______________________________________
- nguyễnthiLoanPhiên.






Có lẽ họ là những người viết không bao giờ chạm mặt nhau từ một khoảng cách ở đâu đó trên thế giới.Hơn 7 tỷ người,có lẽ sẽ có khoảng chục hay trăm người giống nhau ở h́nh dáng.




Ngày hôm kia,trên phố,anh giật ḿnh quay lại,trái tim rộn đập không b́nh thản như lúc mơí bước xuống từ khoang xe điện .Một vùng rừng của tóc.Một ánh mắt trong suốt từ khoảng mặt trái soan,h́nh dáng ấy,cách đi ấy.Một bên vai nghiêng túi sách,một cái nhịp di động của cánh tay bên kia....

Anh như vùng tỉnh thức,anh vội vă đuổi theo bén gót.Có điều ǵ đó để thời gian ngừng lại.Ngừng từ hơn 20 năm về trước.Ngó đằng trước là một khoảng đường tấp thẳng của vùng nắng.Ngó lại đằng sau là cả khoảng bóng tối ngờm ngợp kỷ niệm.Kỷ niệm ấy có một cái tên như bao lần hẹn ḥ ở dăy cuối hành lang gió cuốn.

Anh bàng hoàng gọi tên.Cái tên của người làm sao quên.Người không quay lại để chập chừng nghe thử tiếng gọi từ phía sau.Người băng qua chặng đèn đỏ.Anh thẩn thờ đứng lại bên này vỉa hè và chợt nhận thức vơí cái trí nhớ ṿ vơi của hồn ḿnh.Không phải.Không có ai quay lại để nhắc về một ngày cũ.Ở chỗ ấy không phải là chỗ ở đây.

Tháng ngày chở những vùng kư ức vùn vụt trôi trên một đoạn dài của sông,của biển,của núi.


Buổi khuya về ,anh ngồi thừ người nghe sự lặng im.Tiếng lá bị gió đẩy rơi ngoài cửa vườn .Lặng tĩnh.Tiếng chó tru nhớ chủ của người hàng xóm vang lên rồi,lặng tĩnh.

Anh ngồi rất lâu như thế.Ly cà phê khó chịu nhột nhạt trong bụng.Và anh viết :

" Đă lâu rồi.Câu hát trở lại thường thường : Cho ngày nào,tôi gặp lại em ,và tôi sẽ nói vơí em rằng tôi vẫn có bao điều để nhớ "

Anh ghép hàng chữ ấy vào một bài viết rồi nhấn con chuột chạy vào ô cửa sổ nhỏ bên dưới.Gửi đi.

Chữ nhận tín hiệu gửi đi.Đi đâu ở một nơi nào đó của màn ảnh chữ toàn là chữ trên quả địa cầu.Chữ có khi cũng bơ vơ,trơ trọi như anh.




_____________




Ở đầu bên kia là cửa ngơ nơi phần ranh giới của bóng đêm và của một ngày có thứ ánh sáng toả khắp mặt mũi của thành phố,trên mặt đất ấy có một linh hồn đàn bà.


Bây giờ,nơi người đàn bà ở là buổi sáng. Ngày nghỉ nên ngôi vườn được tận t́nh săn sóc.Bàn tay đàn bà là nhựa sống ở từng cụm nước tưới trên từng khóm cây,bụi hoa. Đàn bà mỏi lưng,vén lại mái tóc dài,phủi phủi tay trên bờ vai tṛn tṛn.Có tuổi rồi,nên cái ǵ cũng tṛn tṛn trĩnh trĩnh.Bụng dạ cũng tṛn tṛn như một nỗi cô đơn tṛn trặng khít khao.

Sợ thấy ḿnh trống trải trong sự yên lặng chung quanh.Đàn bà mở máy.Chẳng có một cái email nào đến từ bạn bè cho buổi sáng nay.Đàn bà bấm t́m những trang viết đây đó để đọc.Và đọc thấy hàng chữ kia kèm trong một chủ đề nhắc nhớ kỷ niệm.

Có một câu viết in chữ đậm đà : " Nhỏ ơi nhỏ à.Bây giờ nhỏ ở chốn nao để t́nh nhỏ làm sao quên.Nhỏ ơi ! "


Nước mắt đàn bà rơi tṛn trên bờ má.Hàng chữ nhoè đi trên màn ảnh xuyên qua cửa mắt.Nhỏ của anh vẫn c̣n sống và chợt biết anh vẫn c̣n viết.Vẫn từng ấy ngôn từ như ngày xưa anh viết thư t́nh.Phong thái ấy...Cách hành văn ấy....


Nhỏ bây giờ không c̣n nhỏ nữa.Đàn bà rồi.Từng trải rồi vơí bao đổi thay trong cuộc sống.Hạnh phúc gia d́nh đầy ấp.Cũng có lúc này ,lúc kia .Nhỏ thành đàn bà trên chuyến xe đời.Nhỏ vẫn chẳng quên.Không c̣n là t́nh nhỏ .Chỉ c̣n là kỷ niệm.

Và người ta không thể nào cứ sống và nuôi ḿnh sống bằng kỷ niệm.Đành phải thế thôi.Chữ của anh đă hiện trên đoạn viết của màn ảnh.Khoảng cách vạn dặm.Và chúng ta không thể nào c̣n có nhau.





 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646730
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







LẶNG GIÓ .
______________________________
< nguyễntrườngan.






Chẳng biết ở bên nhau như thế đă bao lâu.Trời cuối xuân,lặng gió.Bờ sông vắng tanh.Giờ này ,có lẽ ai ai cũng quanh quẩn bên những công việc tất bật riêng của ḿnh.Tôi bỏ máy ảnh xuống.Những ǵ cần chụp,cần thu vào ống kính cho cái chủ đề nói về những ḍng sông để gửi cho báo Chasseur d'Image,tôi đă chụp xong,chỉ c̣n chờ về nhà ,nhét cái carte mémoire vào computer và xem xét lại trước khi chuyển đi.

- Cháu khát nước không ? Ḿnh ghé cái quán đầu kia .

Chú không chờ tôi trả lời,chầm chậm bên tôi trên quăng đường ngập nắng dưới hàng cây.Quán vắng,hai người ngồi nh́n trời ,nh́n đất.Ở bên người đàn ông này,tự dưng tôi thấy ḿnh không có ǵ để nói.Chú biết tôi ít nói nên cũng lặng lẽ.May mà cái quán vặn nhạc để lấp đi khoảng tĩnh lặng giữa tôi và chú.


Chú hỏi .Bất ngờ :

- An này ! Có tin tức ǵ của ba cháu không ?

Tôi ngồi yên.Ngậm câm.Tại sao chú lại hỏi như thế ? Chú biết rơ lắm mà.Cuộc đời của tôi đă thay đổi hẳn từ khi tôi bỏ lại hai cánh chân ở con đường sắt của hầm métro ở Paris.Ngày đen tối ấy đă qua đi như một cái chớp mắt.Khi tôi tỉnh dậy ở bệnh viện th́ tôi vẫn c̣n ở trong những điều tuyệt vọng.

Tôi không khóc và không c̣n nước mắt cho hai bàn chân đă ĺa ḿnh.Người ta đă gây tai nạn và lấy đi mạng sống của người tôi yêu thương th́ chẳng có ǵ c̣n ư nghĩa . ( Tôi đă nghĩ như thế khi nhận dược tin người yêu đă từ trần ).


Buổi chiều hôm ấy.Paris đă không c̣n đẹp và t́nh tứ như những khi nàng và tôi bên nhau.Những quán nước ngang bờ sông Seine khi không c̣n nàng nữa th́ chỉ là những đống gạch vụn.


Nhưng.Đă không như tôi nghĩ quẩn quanh vơí những điều tuyệt vọng đến cùng cực.Hai người đàn ông đă đến vơí tôi.Và họ biết cách làm tôi t́m lại được nguồn ánh sáng ở cuối con đường của ranh giới sống và chết.

Họ im lặng ngồi nghe tôi kể về ngày cha tôi vào tù sau khi bắn chết mẹ tôi và t́nh nhân và cũng là bạn thân của ông.Tôi la gào thảm thiết ở cỡ tuổi lên 8,lên 9.Tôi đă không hiểu thế nào là t́nh yêu.Nhưng tôi biết tôi mất mẹ và mất cả cha của ḿnh.Từ đó,tôi đă không c̣n biết cha ḿnh đang ở đâu và làm ǵ ?



- Chú xin lỗi cháu v́ câu hỏi ?


Tôi nắm lấy bàn tay chú ,bóp chặt.Mạnh.Tôi đang thèm có một người cha.Tôi thèm lên tiếng gọi : Cha ơi ! Cha ơi ! Con biết con cần cha.


- Hăy coi chú như cha của cháu.


Tôi cười nhẹ để dấu đi một trong những giọt lệ đang muốn trào ra khoé mắt ḿnh.Và tôi gật đầu.Tôi khóc.






 

 maytimid
 member

 REF: 646731
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Anh Đăng Sơn cùng Violet13 mến !

Lâu rồi nhỏ Tím ń không gặp anh , Anh vẫn khỏe chứ ạ ???
Nhỏ ń ghé sang thăm anh , nhưng chưa kịp đọc những ǵ anh viết hết .
- Nhỏ sẽ vào đọc bài viết cùa anh sau nha .

- Mây Tím chúc anh cùng violet13 ... nhiều sức khỏe , vui vẻ .. Đón một mùa đông ấm áp , giáng sinh an lành và thật nhiều hạnh phúc bên gia đ́nh và những người thương nha .


Em gái Mây Tím


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646732
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







ĐẠO CHÍCH
( Hacker )




----



... lời dẫn của người viết :




Đây là một chủ đề kể chuyện ma và những chuyện " dễ ghét "


... Có một cái ông nhà văn kia,có lẽ hết đề tài viết rồi nên ông quay sang đề tài viết truyện ma và đọc audio để bán hàng.Truyện của ông ta chỉ đề hù con nít và bà già con gái .Đọc riết thành nhàm và mau chán v́ hết sợ. Đàn ông không thích đọc truyện ma,đàn ông chỉ thích lê la nghêu ngao gặp bạn bè...
Và đàn ông cũng hay dễ cáu.Khi cáu th́ hắn viết.
Hắn không thích bắt chước cái ông nhà văn nhát ma ấy.Hắn viết theo kiểu của hắn và sẽ kể nhiều câu chuyện nhỏ ở đây.

Đọc xong th́ có lẽ cũng có thể nổi da gà và kêu lên vài tiếng Ui ! Ui ! ...




____________________________________











ĐẠO CHÍCH
( Hacker )



< phim tập thứ 1004 ....
Tŕnh chiếu tại Paris - quận- 68
và đă không đoạt giải Festival ở Canne <


















Hacker là một cái tên của kẻ quậy phá hay len lơi vào nhà để phá phách.

Tùy theo tính khí và sự từ bi c̣n xót lại để phá nhiều hay ít.Hắn cũng c̣n có cái tên khác là kẻ trộm ( đạo chích ) - Chẳng hiểu chữ " đạo chích " từ đâu mà có ? Đạo th́ có nhiều đạo trên cơi đời này.Hắn - gă hacker - vô thần.Phải nói là vô thần v́ hắn bất lương.Hắn phá rào,trèo tường,lẻn vào nhà,lục xét các ngơ ngách để xem khênh được cái ǵ đi th́ khênh.




Làm ăn th́ phải có thời,có những lần,hắn chẳng khênh được món nào có giá trị ǵ.Toàn là thứ trời ơi đất hỡi xém có khi đổ nợ.

Hacker có mấy thằng bạn cũng nghề bất lương và có máu me tin dị đoan.Trước khi làm ăn tṛ ǵ th́ hay bày tṛ x́ sụp lạy quỳ lại,thắp nhang cúng tổ.Hắn ngó thấy mà cười thầm nhưng v́ tế nhị nên chả châm chích ǵ.Đạo nào cũng là đạo ,miễn là có ḷng tin.

Mà tin cái ǵ mơí được chứ hả ?




Tin ở quyền lực của thượng đế ư ? Người ta hay nhắc dến danh từ Thượng Đế ở sách thánh kinh.Hồi bé,học giáo lư vơí các ông cha,bà soeur,hắn nghe nói hở đă sinh ra đời là có tội ( Tội tổ tông v́ hai cái người tên là Eva và Adam ) - Hắn chẳng biết mặt mũi hai kẻ đầu tiên của mặt đất ấy ra sao,chỉ nghe nhắc đến trái táo tượng h́nh cho trái cấm và gă đàn ông khù khờ ấy bị gạ để đớp,chưa kịp nuốt hết th́ đă bị phạt. ( Ôi ! Đàn bà ! )

Lúc bé th́ tin.Càng ngày th́ càng khó tin theo một sự lư luận có logique :

- Sao không nghe Adam và Eva làm đám cưới vơí nhau và đă đẻ bao nhiêu đứa con.
Và những đứa con của hai kẻ đầu tiên biết yêu nhau ấy ra sao ? Bao nhiêu đứa ?




- Và khi ra một bầy lúc nhúc để làm chật quả đất th́ những đứa con cùng cha,cùng mẹ ấy lại yêu nhau,lấy nhau để tiếp tục sinh sản hay sao ? Và dĩ nhiên là lại phạm tội v́ là anh chị em mà lấy nhau ...




Suy nghĩ,biện luận như thế một hồi lâu,thấy nhức đầu.Hắn thôi không tự đặt câu hỏi và tự giải lư ḿnh ên nữa.Hắn hay đi ngang các quầy bán táo ( đủ kiểu táo - táo Fuji,táo Canada,táo tàu,táo dai .... ( * Chữ Táo Dai xin đừng nói ngược lại kiểu nói lái,tiếng lóng - nghe kỳ lắm ! ) Có lần ,lúc bé,hắn đă tḥ tay lấy trộm một trái táo - phạm tội ăn cắp như thế,ăn cũng chẳng ngon lành ǵ - và thằng bé đă đi xưng tội.Chả thấy ông cha nói năng ǵ và hắn đoán là cái ông cha ấy cũng có khi ăn trộm táo như hắn.

Tuy rằng không tin dị đoan,bói toán nhưng hắn lại thích nghe ba cái chuyện đài rủ rỉ nói về horoscope vào buổi sáng.Nghe thấy nhẹ nhàng ngộ nghĩnh.

Giả tỷ ;một buổi sáng đẹp trời kia,hắn nghe đài nói nguyên văn :

- Tuổi Hải Sư đang có nhiều tiến triển về nghề nghiệp,có thể được thăng chức.Sức khỏe rất tốt trong tháng.Về t́nh cảm th́ gặp người thương và được cưng chiều...

Hắn ph́ cười,vui vẻ lắc lắc đầu không tin.

Ở đời,chuyện ǵ không tin cũng có thể có thật.Có thật như lăo chủ tờ báo ném bản tin vào mặt hắn ở văn pḥng ngày hôm kia.

Trời đang mưa gió ở ngoài cửa sổ văn pḥng,giọng gă chủ báo gầm c̣n lớn hơn :

- Anh viết như thế à ? Đọc xong thấy khô khan như cơm cháy ... Tệ.Nhạt !

- Thưa ông.Đó là bản tin,không phải là văn chương lăng mạn.

- Anh có biết khi thiên hạ mua báo,đọc báo,họ thích cái ǵ không ?

- Biết.Thưa ông ?

- Chuyện ông tường thuật lại cảnh người đàn bà trẻ bị bắn chết trên hè phố chả có ǵ là kinh dị..







Hắn trố mắt :

- Tôi..tôi đă thêm hai viên đạn thay v́ kể đúng sự thật theo người chứng là chỉ nghe ba phát đạn thôi,ông .Như vậy là tôi đă ăn gian hai viên.Tôi thấy hơi lố bịch và không lương thiện.




Gă chủ nhân gào lên,con mắt trợn ngược trong xấu xí vô cùng :

- Anh có thể bịa thêm là nghe một tràng dài tiểu liên.Máu me văng tung tóe,bà ấy dẫy đành đạch và nhận ra thủ phạm là người yêu cũ.




Hắn chống cự một cách yếu ớt :

- Thưa ông.Tôi chỉ nghe nhân chứng kể lại ,và tôi cố gắng viết trung thực.




Giọng kẻ kia hậm hực :

- Làm báo như ông th́ có ngày xập tiệm.Cái ǵ ḿnh cũng phải viết cho gây cấn.Nếu viết sai th́ ngày sau đăng lời cáo lỗi và lái câu chuyện đi như phim bộ để câu độc giả.Đọc giả nhiều th́ có nhiều quảng cáo.Đă có bao nhiêu tờ báo xập tiệm đóng cửa rồi,anh biết như thế không ?

Ngừng một chốc để nghỉ cái miệng.Lăo chủ báo kiêm chủ bút phán :

- Này ! Thiên hạ đang đồn rùm cái chuyện mấy thằng thanh niên ra khỏi dancing,say sỉn bị rớt xuống sông.Xác bị mổ ngực ,mổ bụng lấy tim gan..Hăy làm cho tôi thiên phóng sự năm kỳ về chuyện này.Càng nhiều máu me càng tốt.Chụp thêm những cảnh cây cầu về khuya và phụ chú kiểu rùng rợn.







Hắn cúi đầu,h́nh dung gă chủ báo đang có cặp răng nanh và cặp môi đầy máu tanh.Hắn muốn làm gă xịt máu ra cửa mũi mà sợ bị mất việc nên đành nín lặng,hậm hực xách cái máy ảnh ra khỏi văn pḥng.Hắn hậm hực,húc hắc muốn đổi nghề xoay qua viết tiểu thuyết kiểu La Lan,Quỳnh Giao,tha hồ mà bịa.

Nghề của hắn như một kẻ bất lương dươí cái kư kiệu Hacker xấu xí.Tên thật ngoài đời của hắn đẹp lắm.,lương thiện lắm.Vào làm toà báo,lăo chủ bút biến hắn thành kẻ đạo chích,chuyên chỉa ống kính và cây bút viết về những cái oái oăm gây cấn của người đời và phải lắm khi nói láo ăn tiền. Chuyện ít,xé ra to.Càng lôi cuốn,hấp dẫn càng tốt.




Thế nào cũng có ngày hắn nổi điên.- Dạo này,cái xứ tân tiến này có nhiều người điên hoặc muốn điên.Ông tài xế xe bus ở Paris bỏ xe ở giữa rừng phố,chạy ào xuống đường la lối ỏm tỏi và bỏ việc.Con mụ Á đông kia ra phố,gặp lại kẻ thù cũ,mụ cởi ngay cái quần đang mặc,chùm lên đầu đối thủ để bị bọn họ xúm lại xé tanh banh cái quần và mụ đành cởi truồng nhong nhong tức tưởi...Chuyện tưng,chuyển tửng kể hoài không hết trên mất tờ báo lá cải.

Hắn sợ điên,sợ đói khi mất việc nên cũng phải nhượng bô viết về những chuyện kỳ khôi và bịa thêm cho ra chuyện.

Để hạ hỏa,hắn ghé nàng của hắn.Cố dấu đi cái mặt chầm bầm.Nàng ra cửa đón hắn,tươi mát trong cái khăn choàng tắm màu trắng .Hắn ngó nàng,tặng nàng một nụ cười bí hiểm rồi trở chứng nổi cơn ghen.

Ghen một cách vô trật tự :




- Ăn mặc như vậy để đón khách hả ? Chướng mắt thật là...




Nàng nghiêng nghiêng mái tóc ướt,bàn tay phải chà cái khăn trên mặt.Nàng tṛn mắt :




- Khách nào,anh ? Anh bấm chuôngth́ em mở cửa.Rơ là...




Hắn theo nàng bào nhà.Mắt cú vọ ngó quanh quấn như thám tử t́m kiếm tang vật.Tất cả đều yên tịnh ,tươm tất.Thấy tấm ảnh treo trên góc tường có ánh đèn hồng nhạt.Hắn lại gần để ngó cái nụ cười đáng nghi ngờ của gă đàn ông cạnh cô gái.Hắn nhận ra nụ cười của hắn bên nàng một ngày kia đi dạo trên phố biển.Tự nhiên,không hiểu sao,hắn đâm ra ghét nụ cười kênh kiệu nửa miệng của thằng trong tấm ảnh .




Nàng choàng tay qua eo hắn từ phía sau lưng,úp mái tóc làm ướt lưng áo hắn.Thủ thỉ,thủ thỉ :

- Nè.Chàng.Đang có chuyện ǵ bực ḿnh phải không ?


Giọng hắn yếu x́u.H́nh như trong âm nói của hắn có cơn mưa nhăo nhẹt :
- Ai nói ?




- Xời ! Nh́n cái mặt bánh bao như thế th́ biết.Cấm dấu em chuyện ǵ...




Hắn quay hẳn người lại,nh́n sâu vào đôi mắt đẹp đầy ánh sáng buổi chiều của nàng.Hắn muốn nói dối.Muốn làm hề như mọi khi cho nàng vui.Hắn chỉ muốn đem niềm vui khi đến.Chẳng ai muốn có một người yêu lúc nào cũng cạu cọ.




Nàng chơm chớp mắt,đếm những áng mây đen thui trong ánh mắt hắn :




- Em pha nước cam cho anh há ? Có tí mật ong cho bổ há ...




Hắn gật đầu,liếc vào cái màn ảnh dang chớp nhảy của nàng,hắn lại gần để xem nàng đang đọc ǵ,viết ǵ,làm ǵ . Nhỡ biết đâu nàng đang ṭ tí vơí một thằng nào trên net th́ hỏng việc.




Trang thư đang viết :
" Gửi anh.
Em đang nghĩ về anh.... .... ...."


Rồi ,bỏ dở dang,cái gạch nối đang chớp chớp.




Máu sư tử Hà Đông của hắn dồn từng lít lên trán.Hắn đỏ cau như ḷng quả trứng luộc.




- Bé nè .Em đang viết thư t́nh cho ai há ? Nói đi...




Giọng nàng tỉnh queo :




- Nhớ t́nh nhân th́ viết cho hắn vài chữ.Chưa kịp viết tiếp nà....




- Hắn là ai ? Hắn ngon hơn tôi chỗ nào ?







Nàng pha xong nước cam,kéo khoảng áo choàng che bớt khuôn ngực trần.Hắn đang chướng đời và muốn nổi cơn.Lúc này không nên sexy.Nàng kên kên hắn.

- Anh ! Đừng trẻ con như thế;Lại gần máy lần nữa và đọc cái tên người nhận mail đi,anh.

Hắn quày quả bước lại bàn giấy.Tên người nhận từ cái mail đang dở dang là hắn.Hắn tỏn tè,len lén nh́n nàng đang ngồi ngó ra vườn hoa.Mùa này,hoa đẹp như môi người t́nh.Tất cả đều óng ánh như tấm tranh triễn lăm của họa sĩ vẽ sơn dầu.Hắn vụng về xin lỗi nàng.Nàng tỏ vẻ không hài ḷng cho lắm.Những lúc như thế,hắn biết ḿnh phải làm ǵ .

Bàn tay có những ngón tay để xin lỗi.Ở da thịt người yêu có những chỗ để nhận lời xin lỗi.Chỗ để tỏ t́nh là đôi mắt.Chỗ để nhận t́nh yêu là vùng môi hé mở thơm mùi táo.Chỗ để ủi an,vỗ về là mùi hương của tóc dài.Chỗ để được cưng chiều và tưng tiu khi cần thổn thức là vùng ngực ấm.Chỗ để xin lỗi là...là....

Hắn ngồi xuống bên cạnh nàng để kiếm cho ra chỗ ấy.Nàng ôm cổ hắn,cạ má vào vùng râu lởm chởm ba ngày chưa cạo của hắn.




Khi đắm đuối hôn nàng,trong đầu hắn nhớ lại lời báo tiên tri ở horoscope ngày kia : " Về t́nh cảm th́ gặp người thương và được cưng chiều... "




Ở trong ṿng tay êm ấm có mùi thơm của sà pḥng tắm của nàng,hắn nhắm chặt mắt ,quên bộ mặt hăm tài của gă chủ báo.Quên bài phóng sự ma quái xạo ke sắp viết,quên cả cái tên cúng cơm của hắn để hoàn toàn là một Hacker đạo chích.Hắn biết là ḿnh đă lấy ,đă chiếm đoạt cái ch́a khóa của trái tim nàng.Nàng bị hắn lục tung từng ngơ ngách.Sự ngây thơ mất đi,sự bí mật đàn bà đă bị khám phá theo từng hơi thở trên khuôn ngực hắn.Cả những nỗi buồn vui của nàng cũng bị hắn cuỗm mất.




Và nàng bằng ḷng .

Như thế mà bằng ḷng









____________________

đăng sơn.fr






dangsonfr.blogspot.com

ChúngḾnh



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646733
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..




Trả lời MâyTím.

Anh đă nhận được bản thảo truyện ngắn của em qua mail.Sẽ đọc kỹ và góp ư kiến vơí em sau.

Chúc Nhỏ hiền ,ngoan trong mùa giáng sinh.

thân ái


đăng sơn.fr







---


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646734
 12/24/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.





RA PHỐ
MÙA HẠ
__________________________________
. @nguyênhạ & đăng sơn.fr






Thành phố bắt đầu đón hè.Hoa cỏ,cây lá rực rỡ theo những ngày hội.Lễ âm nhạc diễn ra tưng bừng khắp phố xá.

Nàng mở cửa ra vườn thi thấy xe hắn trờ đến.Bữa nay hắn diện hơn mọi lần.Mọi lần đi làm,hắn lè phè vơí mấy cái quần jean bạc phếch kiểu bụi đời,cái ba lô đựng lỉnh kỉnh máy ảnh,ống kính khoác trên vai áo kiểu 6 túi cũ mèm mèm....

Bữa nay,thêm một lần nữa,nàng có dịp ngẩn ngơ ngắm hắn : Tóc tai cắt gọn ghẽ,râu ria nhẵn nhụi .Áo veste màu cà phê sữa,quần tây đen,giày chùi bóng loáng .Thấy nàng ngó lên,ngó xuống,hắn cười tươi c̣n hơn hoa hồng.

- Ngó chi ,nhỏ ? Bộ quần tui bị rách ,há ?

Nghe chữ quần rách,nàng tức cười.Nhớ hôm nào hắn mặc cái quần jean rách tươm bươm ở hai đầu gối ,kiểu choai choai làm nàng phải chạy vào pḥng thay cái quần lởm chỡm lỗ để cho hợp vơí hắn khi đi phố.Ngó hai đứa như hai kẻ ăn mày ( Hắn nói " Bữa nào anh thử giả dạng làm hành khất ngồi đầu đường,xem có ai cho cắc nào không há ? " )

Lần này nàng đoán là hắn sẽ dắt ḿnh vào một nhà hàng ăn đứng hạng nhất nh́ của phố hè về đêm.Kéo tay hắn ngồi xuống ghế,nàng nhanh nhẩu :

- Nè. Đợi em thay quần áo.Có cái cd mơí mua,nhạc jazz rất êm của Melody Gardot.Anh nghe thử nha.


Nàng biến mất trong hành lang vào pḥng.Không gian yên tĩnh ngập căn pḥng khách vơí khung kính rộng nh́n ra vườn cây,hắn nhắm mắt lắng nghe tiếng dương cầm ngọt dịu chạy theo giọng hát và chỉ mở choàng mắt khi ngửi thấy mùi nước hoa đàn bà.Trời ! Trời ! Chiều nay con nhỏ làm điệu thơm thơm,hồng hồng trong chiếc váy đầm màu xám nhạt.Chỉ có cái áo bó hở cổ làm hắn không bằng ḷng cho lắm.

Hắn nói bằng ánh mắt đậu trên bờ ngực nàng,thấy nàng nhăn nhăn :

- Sexy tí đỉnh cho yêu đời mà.

Hắn lắc đầu.Nàng lại quay vào pḥng,chọn cái áo khác kín đáo hơn.Mang cái mặt hăm tài ,hăm địa ấy theo hắn ra xe.Hắn xoa xoa lên vai tóc,nói nhỏ :

- Em nè.Mai mốt anh chở ra biển,tha hồ mà sexy.Tính anh ghét người yêu của ḿnh khoe của.

- Rồi khi anh ngó người ta th́ sao ?

- Em không phải là người ta.Khỉ con !


Hai đứa thả xe ở một băi đậu,nhảy lên xe điện ra giữa phố.Mùa nắng buông ḿnh chạy dài theo bờ sông đang đón người người đông nghẹt.Ngồi cạnh nhau trong khoang tàu,bàn tay trong bàn tay,nàng yên lặng ngắm đường phố.Hắn nhắm mắt,tựa đầu lên vai và gật gù ngủ ngon,ngủ lành ( có lẽ v́ mệt sau một ngày vất vả lang thang dánh vật mơí mấy loạt phóng sự cho toà báo ).

Nàng cuí xuống,lục lọi cái sac tay của hắn,thấy cái máy ảnh,mở máy tháo mấy cục piles và tịch thâu cái memory card của hắn, dấu vào túi váy đầm.( Cho ông hết đường chụp ảnh.Đi chơi vơí tui th́ cấm nhí nhố nghĩ đến việc chụp h́nh cho báo.Ông nhăn nhó th́ kể ông )
Nàng yên tâm,tủm tỉm cười ,nghe tiếng ngáy kḥ kḥ nho nhỏ của hắn.Chả thật dễ ngủ,ngủ ngồi,ngủ đứng - chỗ nào cũng xong.Nàng rất thông cảm cho nhiều trường hợp nhưng sẽ không bao giờ tha thứ cho cái đầu lúc nào cũng bị ám ảnh về việc làm của hắn.


Dựng người dậy khi tàu đến trạm ngừng,hắn ngơ ngác :

- Đang ở đâu,em ?

- Ở bên em chứ ở mô ? Khỉ gió !

Khỉ gió của người yêu liếc vào đồng hồ tay - C̣n sớm.Đi đâu,bé con ?

- Tuỳ anh.


Theo hắn bước xuống lề đường,nàng tủm tỉm cười nghĩ đến lúc hắn ngỡ ngàng khi sờ đến cái máy ảnh mất điện,mất card. ( Cho ông biết tay tui )

Ghét sự quá ồn ào náo nhiệt,hắn nh́n nàng dọ ư rồi kéo nàng vào một ngă phố xa bờ sông lúc nhúc người bao quanh hàng quán.Hắn có sẵn một cái bản đồ về các chương tŕnh văn nghệ ghi rơ tụ điểm ca nhạc của đêm mùa hạ.Cả thảy có đến hơn 20 tụ điểm như thế,từ nhạc cổ điển đến nhạc Rap và Rock.Hắn chọn chỗ chơi nhạc pop hoặc blue jazz.Sân khấu của nhạc Jazz không cần phải rộng lớn.Chọn được cái bàn sát gốc cây d́u dịu gió mát,hai người gọi nước uống.Hắn sung sướng ngồi ngắm bờ môi chúm chím của nàng khi nàng hút thứ nước cam vàng.Hắn tiếc là ḿnh không bao giờ biết làm thơ t́nh.Hắn vụng về.


Ban nhạc đang chơi ngon lành bài Summertime th́ anh nhạc sĩ guitar điện ngă bật xuống sân khấu.Mọi người nhao nhao khi tiếng nhạc im bặt.Hắn theo phản ứng tự động,thọt tay vào cái túi xách,móc cái máy ảnh.Nàng điếng người,tṛn xoe hai con mắt,cái cảm giác bất thần hối hận trờ đến không kịp trở tay.Hắn nhăn mặt,thả máy ảnh trên đùi nàng,móc túi áo veste,phóng lại gần sàn nhạc bấm mấy tấm ảnh bằng cái điện thoại.

Người nhạc sĩ bị đứng tim,được đặt nằm nghiêng tại sàn gỗ ,chờ xe cấp cứu.Có người đang thử làm hô hấp trợ tim.Có người lắc đầu.

Hắn trở lại bên nàng.Nh́n nét mặt không tươi tỉnh của nàng.Hắn im ĺm nghe giọng nàng run,run :

- Anh.Xin lỗi anh.Nè anh.


Bàn tay nàng thọt vào túi váy đầm ,đưa trả lại cho hắn hai cục piles và cái card.Hắn lắc đầu,đút trả máy ảnh vào túi xách và hôn nhẹ lên tóc nàng.Mùi nước hoa làm hắn dịu cơn.Chỉ v́ một ánh mắt khẩn khoản,chỉ v́ một âm giọng run của người yêu,hắn thấy chẳng có việc ǵ quan trọng khi bỏ lỡ những tấm ảnh nóng hổi cho bài báo sắp đến.


Người yêu nho nhỏ nép vào vai hắn.Nàng cạ vùng môi vào cổ hắn.Đừng giận em há anh.Em lỡ tay,em ích kỷ.


Hắn chẳng nói ǵ.Gọi thêm ly rosé có màu hồng rất hồng.Buổi tối thả xuống cũng một màu hồng.Hồng như ánh mắt dịu của nàng.Ở đó hắn thấy ḿnh say,say....







* ( Trích từ :CHUYỆN PHIM BỘ mang tên GHÉT |





dangsonfr.blogspot.com

ChúngḾnh



 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646809
 12/25/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..







SẼ .......................... ( . )



__________________________________________________ ____






Sẽ như thế là thế nào ? Là sao ?

Sẽ nhẩn nha đếm những bước chân của ḿnh trên đường phố khi ḿnh về thăm.

Sẽ ngồi thật yên ở một góc quán,lắng nghe tiếng ly tách,tiếng vài người khách ( họ cười nói,họ đưa mắt vào máy ảnh... )

Sẽ thấy ḷng ḿnh gợn lên,lăn tăn một vài cơn sóng nhỏ.

---


Ở con đường mang tên Tự Do ngày ấy ( mà bây giờ có tên là Đồng Khởi ),tôi đă có một con đường xưa ,khi mà có những buổi chiều rời nhà bưu điện,ghé nhà thờ ĐứcBà ,thắp ngọn nến cầu nguyện ( ở đó,tôi thầm th́ trả giá gắt gao vơí bậc tối cao toàn năng - Tôi nói riêng vơí ngài như thế này :

- Chúa Ơi ! Họ đổi tên những con đường rồi.Con đang đi lạc trong những khu phố.Sau khói bụi của chiến tranh hoang tàn là sự lạc loài của tuổi trẻ nơi con.Chúa ơi,những bài kinh giảng khi con đến nhà thờ sáng chủ nhật,những bài thuyết tŕnh khi con rời giảng đường chỉ làm con thêm đi lạc.Đi lạc vơí những biện thuyết không có sự chứng minh.Chúa tôi ơi ! Làm sao để rút ngắn con đường có sự dân chủ để đi tơí sự tân tiến ? Làm sao hàn gắn lại những đổ vỡ từ một những cuộc chiến khi mà vợ xa chồng,con lạc cha ? Làm sao để những thằng bạn của con trở lại sau khi đă mất xác trong cuộc tử sinh giữa anh và em ?................


Những câu hỏi đă hỏi.Và những câu trả lời chỉ là chữ SẼ .

Tôi đă langthang như thế,từ một bóng cây chiều nắng đưa ḿnh đến đầu góc nhà hàng Continental,tôi đă nh́n những người kư giả mắt xanh,tóc vàng ngồi rải rác ở từng cái bàn nước,họ nh́n ra ngoài đường để thấy những tấp nập của người Saigon tóc đen,mũi tẹt.Làm sao họ có thể hiểu được những nỗi khó khăn về đời sống kinh tế nơi chúng tôi ? Những băn khoăn bất lực của người tuổi trẻ có hoài băo làm một cái ǵ đó cho quê hương ?


Sẽ.... Sẽ......


Chiếc máy bay của Air France thả tôi xuống phi trường trên mặt đất của Paris vào một muà đông lạnh.Tôi hoa mắt để thấy bao điều khác lạ trên một xứ sở khác lạ ( Họ đă qua thời máu lửa,họ có những cái nh́n ,đă có những chữ " Sẽ " mơ hồ nơi tôi,thằng trẻ kiểu DoThái da vàng )


Sẽ như thế nào ? Sẽ có bao nhiêu thằng bạn có bằng cấp của tôi bên này làm được một điều ǵ nếu không muốn trở thành những " đại gia " trở về t́m kiều nữ và tung tiền hợp tác vơí những đại gia,thiếu gia khác ở khu PhúMỹHưng ?

Nơi thành phố cũ.
Nhà hàng sang trọng Majestic vẫn giữ cái tên sang trọng như thế.Ở nơi đó,thời xưa,đă bao lần tôi thu người nhỏ bé ngồi nh́n cha ḿnh chơi nhạc....Nhà hàng vũ trường Tự Do,quán nước Givral,Cái Chùa La Pagode chỉ là những kỷ niệm đóng đầy bụi nơi tôi.Lắm khi tôi nói vơí ḿnh bao chữ " Sẽ " - Sẽ trở về........



Ngắm dùm tôi chút bụi thời gian ở một hàng quán vỉa hè,đi dùm lại ở con đường Nguyễn Thiện Thuật gần đường Công Lư,hăy ngước lên ngó hàng ban công lộng gió,gọi dùm tôi một người cũ đă rời thành phố ra đi.

Trong những ngày nghỉ của bạn như thế,đừng nh́n vào cái đồng hồ nữa.Kệ thời gian bốc hơi bay lên bầu trời xanh.Và........






đăng sơn.fr
( chợt nhiên )










----






 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646836
 12/26/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..







* MỞ CỬA _


____________________________





Có khi nào bạn đi ngang một cái tiệm và bạn thấy cửa đóng kín mít ?

Chữ " Đóng cửa " ṭn teng trên cái bảng chỉ là chữ.Đóng cửa v́ chưa đến giờ mở cửa. C̣n ,nếu đọc được thêm chữ :
" Vĩnh Viễn " = Đóng Cửa Vĩnh Viễn - th́ bạn nghĩ ǵ ?


Không biết bạn nghĩ ǵ để có câu trả lời riêng,nhưng tôi đă có lần đứng sựng lại theo câu chuyện nhỏ như sau :



" .... Đó là một buổi trưa mùa đông năm trước.Khi tuyết đă tan dần trên vỉa hè sau hơn một tuần lễ băng giá,tôi rời chỗ làm,ghé tiệm bán sách báo gần đó để mua vài tờ báo và tạp chí. Ngẩn người khi thấy cửa đóng kín bưng,tấm màn sắt kéo kín,trên cửa có tấm bảng to : " Đóng Cửa Vĩnh Viễn " _

Thấy lạnh.Và buồn.

Mới tuần trước,khuôn mặt của bà chủ tiệm ( trẻ,tṛn trĩnh,xinh gái ) vẫn tươi rói.Nụ cười của bà luôn tỏ sự thoải mái thân t́nh.Bạn có thể ghé mua một cây bút,một con tem hoặc một món đồ nào đó nhỏ nhặt nhất nhưng lúc nào bà ấy cũng tặng thêm cho bạn một nụ cười tươi tắn,rạng rỡ ( nụ cười và tia nh́n ấy có khả năng làm tan những phiến băng đá cóng lạnh trong ḷng bạn ).


Tôi nhớ có lần bà xông xáo lục t́m cho tôi một quyển sách nói về philo dù khách đang sắp hàng đứng đợi ở quầy rất đông.Vẫn nụ cười khả ái,bà đuà vui :

- Hôm nay là ngày hên của bạn.Tôi tử tế hơn mọi ngày đó nhé.

- Tôi muốn bầu cho bạn là người có nụ cười vui nhất thế giơí.Nghĩ sao ?

Không biết bà nghĩ ǵ từ một lời khen tặng.Tôi luôn ghé lại để trở thành một người khách trung thành.


Tấm bảng mang chữ Đóng Cửa ấy đă làm tôi ngơ ngác,buồn rầu như đánh mất đi một cái ǵ hiếm quư.Rời tiệm,tôi vào nhà thờ,đốt một ngọn nến và cầu nguyện. Chẳng biết tôi nên và phải cầu nguyện theo kiểu nào ? V́ đă từ lâu,tôi không vào nhà thờ ,đi lễ ngày chủ nhật. Cái nhà nguyện duy nhất,kín đáo nhất là nỗi thầm lặng ở bên trái của trí óc. Tôi mất đi những niềm tin ư ?

Từ lúc nào ? Có phải v́ những bài báo,những quyển sách đă tiết lộ những chuyện động trời,động đất của những bậc mặc áo thụng và làm bậy ? Tôi có đủ vững niềm tin vào đạo giáo khi mà những người ( bao nhiêu phần trăm ? ) hướng dẫn tinh thần đă lỡ tay;lỡ hồn sằng bậy và vẫn bám trụ dậm chân ?

Bạn tôi,linh mục ở cái chỗ tôi đang lặng thinh cầu nguyện đă rời nhà thờ v́ nghe đâu có vụ thuyên chuyển sau một vụ ái t́nh lẩm cẩm nào đó. Bạn tôi,người ôm đàn đă hát vơí tôi ở ngày cũ...

" Em như một nụ hồng,
cầu mong chẳng lạnh lùng ... "

Bạn tôi không phải là người lạnh lùng v́ cái thể cách đậm đà trong lời ăn tiếng nói.Hắn đi tu theo tiếng gọi của ơn trên.Năm trước,tôi đọc tờ báo nói về ơn kêu gọi có đăng h́nh của bạn tôi.Hắn nói về ơn kêu gọi và nhiệm vụ ,tinh thần dấn thân để phục vụ ( Hắn cắt cho tôi bài báo để dành )


" Em như một nụ hồng,
cầu mong chẳng lạnh lùng ... "


Tôi ngồi nghĩ ngợi trong nhà thờ khá lâu , nghĩ về bà bán sách đóng cửa,nghĩ về hắn và lời bài hát nửa đêm hôm nào.Hắn thích nhạc và ca từ của Ngô Thụy Miên. ... Tôi nghĩ về lời của những người thuật câu chuyện của hắn như truyện phim xưa.

" Cái cô bé ấy đă là một nụ hồng và nàng không biết lạnh lùng,nàng mở cửa trái tim không đúng lúc và phải lúc - Tôi không trách bạn tôi khi đặt ḿnh vào trường hợp của hắn : Phải làm cách nào để ĐÓNG CỬA - đóng thật chặt trái tim của ḿnh ?


Lúc tôi đứng lên rời hàng ghế nhà thờ th́ dàn orgue của nhà thờ trổi lên bài thánh ca.Bản nhạc này không có tên là
" Đóng cửa " hoặc tên là T́nh Khúc Buồn.

Buồn th́ ở đâu cũng có.Buồn nằm sẵn trên tấm bảng " đóng cửa vĩnh viễn " treo lủng lẳng trên mặt cửa tiệm sách báo.


Vậy thôi.

Khi viết những hàng chữ không được vui này,trái tim tôi không có tấm bảng đóng cửa.Tôi mở hồn tôi bằng những ngón tay.







đăng sơn.fr





 

 ndangsonfr
 member

 REF: 646973
 12/27/2012

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
..











Bóng tối và Ánh sáng



__________________________________





Đáng lẽ bài viết này có một cái tên khác ( Chẳng hạn là : " Buồn ơi " )

Em biết không ? Khi chọn một quyển sách hoặc một cuốn phim để xem,người ta hay bị thu hút v́ một cái tựa đề,tựa phải in chữ đậm và đầy màu sắc để bắt mắt và ăn khách....

Anh thích cái tựa tên " Buồn Ơi ! " - Ừ,ừ.Buồn ơi xin chào mi là là một bản nhạc ăn khách v́ có ca từ và giai điệu hay.Buổi sáng của anh,trời đang rừng rực nắng và lạnh.Ngoài khung cửa có đầy màu xanh của mùa sắp hết năm.Giọng hát của Bằng Kiều đang nghe và thấy không hợp vơí bản nhạc.Hắn hát ǵ,mặc hắn,anh chỉ giữ lại chút nào đó của ca từ như thế này :

........ Buồn ơi ! Ta đang lẻ loi,ta đang đơn côi
Buồn ơi,hăy đến vơí ta,để quên chuyện t́nh xót xa.....



Buồn ơi !

Nghe thảm năo thật ! Người ta yêu nhau để làm ǵ,em ? Người ta đến vơí nhau,t́nh tự,hẹn ḥ ,ướt át như những cơn mưa,như một cuộc hẹn để xua đi phần nào sự lẻ loi và khi xa nhau th́.......
Có lẽ hết năm này và cả phần đời c̣n lại,anh cũng không thể nào hiểu được câu " Tai sao người ta yêu và để làm ǵ ? " . Có vài người bạn nh́n anh ở những buổi tối bên nhau,nghe anh đặt câu hỏi lẩm cẩm như thế ,có người nói anh quá rắc rối và lẩm cẩm !

Em biết " lẩm cẩm " là ra sao không ?

Là thế này : Ở một tuổi nào đó,người ta già đi và thấy ḿnh bị mất trí nhớ để lập đi lập lại điều ḿnh mơí nói và bị cái tật hay quên .Anh biết là ḿnh chưa thể nào lẩm cẩm ở trí óc và trái tim ḿnh.Mỗi buổi sáng,anh vẫn có sự tỉnh táo sinh lực của thằng nhỏ 16 tuổi,khi ngồi vào bàn giấy để viết về một điều ǵ đó th́ anh có 20 tuổi,tuổi tràn trề nhựa sống.Ở công việc làm,anh giữ cho ḿnh nồng độ của gă đàn ông 30,40 tuổi ( đủ vững,đủ đứng trên một vị thế phải có )

Và khi buổi chiều tối xuống,anh cố gắng giữ cho ḿnh cái phong độ chậm răi của loại đàn ông 50/60 tuổi cho đến tận cùng trời khuya,khi vặn nhạc rất khẽ ở cái góc bếp để trầm ḿnh mang độ tuổi của những cụ già 75 / 90 tuổi ( ở tuổi này,người ta sống bằng sự hoài niệm ) Cứ như thế,đời sống thực tại là một ḍng sông lưu chuyển.

Khi nói về t́nh yêu và những trăn trở huyền bí vây quanh,anh nhớ có lần đọc được bức thư của một người t́nh viết cho người t́nh :

...... " Để rồi qua đó, em nhận thấy rằng anh không cần có em trong cuộc sống của anh, không có em chỉ là thiếu đi 1 nhánh ( oh không, 1 cọng ) cỏ nhỏ trong khu vườn đầy những bông hoa đủ sắc của anh mà thôi !


Em cám ơn t́nh cảm anh dành cho em, đă cho em những giây phút thật vui, thật hạnh phúc và nhẹ nhàng với cảm giác ḿnh được yêu, được chiều chuộng. Hăy cho em giữ những kỷ niệm này vào 1 ngăn kéo thật riêng của em, anh nhé! Những h́nh ảnh của nhau ,em xin anh, hăy xóa bỏ hết chỉ giử riêng trong kư ức để một lúc nào đó nó sẽ mờ nhạt và em sẽ là 1 người như bao nhiêu người đă đi qua đời anh.......... "



Thấy không vui khi đọc xong.Buồn ơi ! H́nh như t́nh yêu có cái tên gọi khác là : Buồn

Để đỡ buồn,anh tạm đặt tên cho bài viết này cái tựa có bóng tối và ánh sáng.Người ta cần ánh sáng để thấy cái bóng tối trong ḷng ḿnh.Bóng tối hát bài Buồn ơi !





đăng sơn.fr
- THƯ từ Một Nơi Rất Xa






 

 ndangsonfr
 member

 REF: 651094
 03/01/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







CHIẾC XE CŨ.


-------------------------------------------------
* đăng sơn.fr







Chào bạn !

Chào người dưng !

Tôi không biết bạn là ai khi bạn lầm lũi đi ngang mặt tôi dươí mưa.Mấy hôm nay,làm như trời buồn,trời đổ mưa.Thấy bạn cúi gầm mặt mày ủ rũ đi ngang,tôi cũng cảm thấy buồn buồn cái ǵ đó,cho dù chúng ta chẳng ai quen biết nhau.Tôi ṭ ṃ ngó theo bước chân bạn qua phía bên kia đường,bạn lúi húi mở cửa xe.Chiếc xe cũ mèm ho gục gặc vài câu rồi xịt khói xanh lè đầy phía sau,cái quạt chùi kiếng cà xịch cà tang quẹt quẹt mấy cái rồi rơi xuống vũng nước,bạn mở cửa xe,cắm cúi nhặt nó lên,cài lại lên cái móc rồi chậm răi rời chỗ đậu.

Thấy chủ tớ vơí nhau như thế dươí mưa lũ,tôi cảm thấy thương cảm.Thật thà mà nói,thân tôi cũng chả khá ǵ hơn bạn và chiếc xe cũ đă phai màu bạc má ánh sơn ấy.Nghĩ lại thân phận ḿnh,bỗng chợt tôi rùng ḿnh muốn khóc thật to.

Tôi được sinh ra từ một ḍng dộc quư phái,ngày tôi chào đời,đă có lắm kẻ xi xồ trầm trồ khen ngợi,và tôi đọc được sự thèm thuồng trong những đôi mắt của họ.

Có lẽ bạn sẽ tự đặt cái câu hỏi là : Tại sao người ta lại nhỏ dăi thèm thuồng một đứa bé vừa chào đời ? Bộ nó là thịt là cá hay sao mà phải chảy nước miếng để thèm khát ? !


Để hiểu th́ xin bạn đọc tiếp những hàng dươí đây :

Tôi tên là Peugeot .Là một chiếc xe bốn bánh màu xám nhạt,có 4 chỗ ngồi.Tôi không phải là một đứa bé.Bạn thấy tôi ra sao chưa ? Tôi đă rất kháu khỉnh xinh đẹp và tôi đă bền bĩ phục vụ qua 4 đời chủ ,qua những ngày mưa gió,tuyết lạnh hoặc giông băo tơi bời,...Tôi đă leo đến tận biết bao nhiêu quăng đường gập ghềnh,qua biết bao phong cảnh khắp nơi.Sức khoẻ của tôi được xếp vào hạng dẻo dai cừ khôi.

Tất cả 4 đời chủ trải qua trót lọt nhưng chuyện t́nh của tôi thật sự bắt đầu qua đời thứ năm vơí một cô chủ xinh đẹp.Vậy mới là chướng đời cơ chứ !

Theo tôi được biết là cô chủ mơí này thuộc hạng con nhà nghèo lam lũ nhưng được cái là cô rất ham học,hết bậc trung học th́ bố mẹ cô chắt chiu dành dụm mua tôi về cho cô làm chân cẳng đến trường.....Cái ǵ ở đời khi mơí th́ người ta nâng niu lắm,cô chủ cũng không ở ngoài sự ngoại lệ đó ,cô tắm rửa kỳ cọ tôi một tuần hai lần,tắm xong th́ lấy khăn lau chùi khô ráo cẩn thận,trong ḷng xe lúc nào cũng sạch sẽ ngăn nắp,cưng đến nỗi là khi đóng cửa xe th́ cũng nhẹ nhàng êm ái. Mùa đông lạnh lẽo,cô rời xe mỗi chiều th́ lấy tấm chắn bao chùm tôi lại như sợ mưa gió băng giá làm tôi cảm cúm nhức đầu.

Cô lái xe kỹ lưỡng,chẳng khi nào bắt thân tôi leo lề huỳnh huỵch.Trên xe,cô hay nghe nhạc nhẹ loại t́nh cảm da diết,mỗi lần nghe bản nào vui vui th́ cô vui vẻ huưt sáo trông dễ thương nhí nhảnh lắm.V́ thế,tôi rất tận tụy khi có t́nh cảm vơí cô,những lúc có chuyện ǵ buồn ở trường học,cô hay chui vào ḷng tôi,đóng kín mít các cửa kính chắn gió và thút thít khóc ri ri một ḿnh. Trông cô nhỏ bé lẻ loi như câu chuyện con bé mồ côi đi lạc trong rừng.


Qua năm thứ hai đại học th́ cô có thằng bạn trai,tướng nó dữ dằn như thằng cao bồi vườn,râu ria rậm rạp,tôi biết nó học chung trường vơí cô,mỗi lần hắn chui vào xe là mở ngay loại nhạc rock ầm ĩ,tay chân hắn táy máy lung tung.Tôi thấy bực dọc mà chẳng làm ǵ được - Nếu tôi mà biết nói năng như người phàm th́ tôi sẽ la lên để khuyến cáo cô chủ nhỏ như sau :

- Bé nà ! Coi chừng cái thằng có bộ mặt sở khanh này.Đừng,đừng..bé ,bé


Tôi không nói như thế được đành câm lặng nghe thằng râu ria nói,nó dụ cô chở nó đi bar rượu chè chén vào một buổi chiều cuối tuần mùa hạ,tôi yên lặng lo lắng đợi cô cả buổi tối.Chuyện ǵ đến th́ phải đến,tôi chứng kiến cảnh nó vặn ngả cái nệm trước của tôi và ngả người lên thân thể không c̣n mảnh vải của cô chủ tôi trong bóng tối ở b́a rừng.

Sau đó,chỉ vài tháng sau là thằng râu ria truất ngựa truy phong.Nó mua được chiếc xe mạnh lắm,cỡ Ford Mustang 10 mă lực.Cô chủ nhỏ tội nghiệp của tôi đă khóc hết nước mắt,có lúc cô bỏ học,bắt tôi ṿng ṿng đi t́m thằng khốn nạn.Tội nghiệp cho cô và cho cả tôi,tôi ốm yếu lụ khụ như vầy,làm sao tôi đuổi theo được chiếc xe có đến 10 con ngựa chứng của nó ? Tôi ngậm ngùi nghe cô vừa lái tôi vừa khóc rưng rức.Và cô thất t́nh,cô bắt tôi nghe toàn những bản nhạc sầu năo ,đại khái như Thà Đừng Quen Nhau,Xin đừng bỏ em một ḿnh hoặc Yêu người chung vách..... Tôi đâm ra sợ nghe nhạc rêm ḿnh,rêm mẩy như thế.....


Kể ra cũng may khi có câu : Thời gian là một liều thuốc để lăng quên,tôi biết là cô chủ be bé đang nguôi ngoai khi cô lái xe ,cô chuyển từ nhạc bèo nhèo rên rỉ qua nhạc blues hoặc rock kiểu Elvis Presley.Mô Phật ! Lạy Chúa tôi ! phải vậy chứ há cô ? Chẳng lẽ cứ thảm thê vơí mối t́nh hờ như thế ? Đời c̣n dài mà,cô cứ vừa đi học vừa đi làm thêm để kiếm tiền sách vở và phụ giúp cha mẹ,tôi đèo cô đi,tôi ngoan ngoăn chờ cô từng buổi,cô cứ tin tưởng vào tôi đi mà,nhỏ ơi ! Tôi thương ,tôi chiều cô mà.Miễn là cô quên hẳn cái thằng khốn nạn ấy đi.Đừng rước hắn vào ḷng xe nữa....


Thế là tôi tạm yên ḷng dong duỗi vơí cô chủ be bé .



Cho đến một ngày đẹp trời kia ......


2.

Ở băi đậu đông nghịt,tôi nh́n cặp mắt tṛn xoe của cô chủ là tôi hiểu chuyện : Cô đang bị một tiếng sét ái t́nh ! Tiếng sét này làm tôi ù tai và xanh máu mặt khi thấy cô đang trầm trồ ngắm nghía một chiếc xe hiệu Mini xinh xắn màu đen thùi lùi đậu sát bên cạnh tôi.Mắt cô đổ hào quang,cô lạng vài ṿng quanh con nhỏ có cái tướng sexy ấy,bàn tay cô vuốt ve nhẹ nhàng trên mui Mini da đen.Ngắm bằng mắt chưa đă thèm,cô c̣n móc sac tay lấy cái điện thoại di động chụp vài tấm cho đối thủ của tôi.


Trên xe,tôi nghe cô nói vơí con nhỏ bạn thân :


- Chừng vài tháng nữa,tao sẽ đổi xe,tao đang mê chiếc mini màu đen ấy.Chiếc này cũ quá rồi.Không biết nó đổ bệnh chừng nào ...

Trời ! Trời ! Nghe coi được không hả trời ? Tôi nghe mà muốn sôi ruột gan ! Ai đèo mày đi học,ai chở bạn bè mày đi biển,đi núi há con khốn ? Mày đúng là loại nữ nhi phụ bạc.Tao đang muốn sôi gan x́ lửa nóng cho lủng cái váy mày đang mặc nếu tao có phép thần.


Tôi ho vài câu rồi nín thinh nghe con khốn phàn nàn về tốc lực ́ạch của tôi,nó lèo nhèo lôi bao cái kém cỏi của tôi ra mà kể cho con bạn nghe.Nó chê là tôi không có máy lạnh mùa hè,tôi không đủ ấm thân nó vào mùa đông...Chê đủ thứ.( Trời ! Cỡ nó chừng vài chục năm nữa cũng bèo nhèo như tôi màthôi. Đừng tưởng bở con ơi ! )

Nằm một chỗ dươí tàng cây mỗi chiều,nằm ở băi đậu mỗi tối chờ nó rời khỏi chỗ làm tạm,tôi ưng ức,lo lắng nghĩ đến cái tương lai bọt bèo của ḿnh.Đời tôi sẽ hẩm hiu ở một cái băi nghĩa địa xe hơi sắp tơí.Ôi ! Ôi ! Ḷng dạ con người trần.Biết vậy,tao cho mày và tao lao xuống hố !


3.

- Nè cô ! Xe cô bị ǵ ? B́nh điện không chạy há cô ?

Tôi run rẫy nằm ́ ra trên parking nghe con nhỏ chủ trả lời vơí cái mặt nhăn xấu hơn khỉ đột :

- Phải rồi.Mất điện,cái xe mắc dịch dở chứng.

Giọng cái anh thanh niên sốt sắng :

- Đừng lo.Trời lạnh quá thi thế.Cô chờ chút,xe tôi có dây cáp câu điện.Xe tôi ở đằng kia.


Tôi lặng lẽ ́ ra cho đến lúc chàng trai lái cái xe cũ mèm kia chạy đến sát đầu tôi.Nh́n kỹ lại,té ra là người quen mà tôi đă có lần chào hỏi dươí cơn mưa ngày kia : Anh chàng có cái xe hay xịt khói xanh và cây quạt nước lặt lè quặt quại hay đậu gần tôi.Thế là tôi ngoan ngoăn đề máy ro ro.Con nhỏ cà chớn của tôi cám ơn rối rít và trả ơn anh chàng bằng ly cà phê trong cái quán ấm áp ở đầu phố kia.


Tôi thức dậy th́ nghe hai kẻ nói vơí nhau.Giọng anh thanh niên kỳ kèo trả giá :


- Tôi thích chiếc xe này lắm,nhưng v́ là sinh viên giống cô nên.....Cô có thể bớt giá tí xíu không ?


Im lặng một chốc !


Ah ! Ah ! Th́ ra thế. Mày đang muốn giải tao đi hả con khốn ? Tôi nuốt giận thấy con nhỏ gật đầu hẹn làm giấy tờ gả tôi cho anh chàng con nhà nghèo ấy....Tôi nín bưng trong một niềm hy vọng.Trong đầu tôi nghĩ là ḿnh sẽ gặp người tử tế.


Đời sẽ ra sao.Ai mà biết được.Đến đâu hay đến đó. Tôi hy vọng ḿnh sẽ nguôi cơn giận,tôi đang muốn tu.Khi tu hành th́ ta nên nghĩ đến những điều tốt đẹp.Biết đâu tôi sẽ c̣n chuyện ở tập 2 và sẽ kể cho bạn nghe.....


( Bạn thích những câu chuyện có hậu đẹp hay xấu hả bạn người dưng ? )




.








dangsonfr.blogspot.com

< ChúngḾnh <


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 651097
 03/01/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.









CHIẾC XE MỚI
_______________________
@nguyênhạ





Bạn là ai ? Bạn có bao nhiêu cái bằng cấp ? Bạn đang làm nghề ǵ và sống ra sao ?



Ở trên kia là những câu hỏi của những thằng làm nghề Psy hoặc loại hiền triết tưng tưng .Bạn khỏi cần trả lời làm ǵ cho mất th́ giờ của bạn ( Th́ giờ là tiền bạc ! Đó là cách nói của ông chủ hăng Apple trước khi bị hăng Samsung cắn mẻ trái táo ) Tôi th́ muốn hỏi bạn những điều khác.Bạn có sẵn ḷng trả lời tôi không ? Để ta bắt đầu một tṛ chơi mơí.


Và đây là những câu hỏi của tôi :


- Bạn thích ǵ ?

- Bạn có à la mode lắm không ?

- Bạn sống và chạy được khoảng bao nhiêu cây số giờ ?

- Bạn nghĩ ǵ về bạn ? ( H́nh ảnh và âm thanh ? )



Tôi nghĩ là bạn không cần trả lời những câu hỏi trên trong một khoảng thời gian quá ngắn.Bạn hăy rót cho ḿnh một ly whisky và đi theo tôi vơí cái tốc độ 180 km/ giờ

3.2.1. Go ......



" Khi bạn gặp tôi,tôi chắc chắn là hai con mắt bạn sẽ mở to lắm ! Mũi bạn sẽ ngửi thấy mùi của tôi : Thơm,ngọt,choáng váng.Tôi thuộc loại nữ phái gơị cảm và là dân chơi ! Chủ tôi đặt tên tôi là Mini ( Nhỏ xíu xiu - Tí Cô Nương ! )


Nói thẳng ra tôi là một chiếc xe hơi loại mơí.Thiên hạ thấy tôi nhỏng nhănh lạng tơí lạng lui ở những khu phố sang trọng là lé mấy cặp mắt.Thiên hạ mua báo,mở đài TV là thấy tôi vơí nhịp tim đập mạnh v́ h́nh ảnh quảng cáo.Dân marketing ở xứ tây nói : " Người đến tuổi 50 mà trên cườm tay không có đeo cái đồng hồ Rolex là kẻ không thành công ( sic ! ) - Bây giờ ,thời của Apple,Ipod,Iphone ,người mà không trèo lên chiếc Mini của hăng BMW là kẻ hũ lậu ! Ah ! Ah ! Vậy th́ bạn hăy đi theo tôi xem vài màn biễu diễn.Vui nhộn lắm.


Trước khi đi chơi,tôi muốn biết bạn có bao nhiêu tiền ?


- Ơ..... ơ.... hơ hơ ....



- ........................................... -



- Khỏi ư ư ơ hơ như thế.Mất công.Hăy chạy vào nhà băng ,chỗ nào tiền lời rẻ,bạn mượn chừng 29000 euros hoặc nghèo mà muốn chơi bảnh th́ bạn tụt xuống chừng 19.000 hoặc hạng chót là 15000 euros cũng được.Đó là trị giá của những người đẹp mang tên Mini ( Tí cô nương thời mơí )


Ngồi vào ḷng tôi,bạn có thể sờ soạng tôi trong khi chăm bẳm ngắm nghía sắc đẹp nghiêng thành đổ nước của tôi.Bạn cứ tưởng tượng mà xem : Chiều cuối tuần,ăn mặc bảnh bao,lạng ào ào trên khu phố sang trọng của Paris,Lyon,Bordeaux,Marseille...thiên hạ lé con mắt th́ phải biết.Bạn đừng đi một ḿnh,bạn phải có lứa đôi . 1+1 =...

Nếu là nữ phái,bạn hăy mặc cái quần jean bó thật sát mông và đùi để làm nổi bật đường cong hấp dẫn,bạn xách cái ví hiệu Longchamp,Hermes và mặc áo hở ngực.Nếu là nam phái th́ bạn đeo đồng hồ Rado,đeo kính hiệu Ds hoặc của Alain Delon.....Đừng quên cái áo pull của Lacoste hoặc YSL ... Sau cuộc dạo chơi ,bạn hăy đậu xe ở parking của Casino de Paris hoặc khách sạn Hilton.... Nhớ sức nước hoa cho thơm ngát chỗ ḿnh đi ngang.



Bây giờ th́ nói về cô chủ mơí của tôi .Khi có tôi,cô biết là
cô mang nợ nhiều lắm v́ cô muốn đổi đời,cô sắm thêm giày dép,bóp ví ,quần áo hở rốn,hở bụng,cô trang điểm màu mè và cảm thấy ḿnh tự tin, thoải mái trước những cặp mắt người đời.
Cô cày ngày,cày đêm và lơ là chuyện học hành ( Học cho lắm ,tắm cũng ở truồng ) Cô học thêm cách mở cửa xe,cách co đùi ngồi vào ḷng xe theo kiểu ca sĩ,siêu sao và cô ngậm điếu thuốc ngất ngưỡng kiểu Paris Hilton...

Cô chơi bời vơí tôi như thế chừng hơn 1 năm th́ tôi đổ bệnh.Không bệnh sao được khi mỗi lần cỡi tôi,tôi chưa kịp nóng máy th́ cô đă phóng như ngựa tế,cô leo lề lạng vèo vèo ́nh ịch,cô cắm cổ chạy đua vơí mấy đứa có xe mạnh hơn cô trên xa lộ....

Thế là tôi nằm garage,khi đến rước tôi về là lúc đến phiên cô bị lên máu muốn ngă ngửa : Nh́n mấy con số 000000 chạy đàng sau những con số trước như thế trên tờ hóa đơn ai mà không chóng mặt đứng tim ? ! Hơn nửa tháng lương của con bé sinh viên đi cày đêm ! Cô nhăn nhó và xấu xí hơn thường lệ.Ngồi vơí tôi,cô lèo nhèo bằng tiếng Hoà Lan,tiếng Đức,tiếng Miên rất khó nghe.


Một hôm ....


Mang cái mặt ỉu x́u như cái bánh bao,cô ghé cái quán gần nhà,t́nh cờ gặp lại cậu sinh viên chủ nhân của chiếc xe cũ x́ x́ mà cô đă bán cho.Cậu ta hỏi cô " Sao thấy mặt cô buồn ? "

Cô phụng phịu,né câu trả lời bằng câu hỏi khác :

- Xe anh chạy tốt không ?


Anh ta gật đầu,vuốt bàn tay lên đầu mui chiếc xe mèm mèm - Ừ,ừ.Nó trung thành vơí tôi lắm ! Tôi gặp hên.Mưa gió lạnh lẽo cỡ nào nó cũng chạy o o.C̣n xe cô thi sao ?


Cô bí xị,lắc đầu muốn mếu.Cô quay sang nh́n lại chiếc xe cũ kỹ đang đậu bên cạnh chiếc Mini ba trợn hào nhoáng rồi cô sụt sùi :

- Tôi đang muốn bán xe,anh mua không ?

Anh chàng la lên,thảng thốt :

- Úi trời ! Để làm ǵ,cô ? Tui con nhà nghèo, đang đi học không dám chơi bảnh á cô !

Cô nhỏ gừ gừ :

- Bảnh cái con khỉ khô ! Nó tên là Ảo.Nó chỉ là một khoảng khắc đời mà thôi ....




Ơi ơi ! Trời !

Tôi không tên là Ảo,tôi là thật.Tôi tên là Mini từ hai mẫu tự viết tắt : M - N ( Mộng và Nợ ) Mộng ở chỗ hào nhoáng phía ngoài.Nợ là điều vỡ lẽ ở trong ḷng : " Những điều ta nh́n thấy chỉ có thật khoảng 45 % )


Khi tâm sự đến đây,tôi đang chán đời,tôi quay sang nh́n thằng đồng loại cũ x́,chợt dưng tôi thèm có sự dịu dàng tŕu mến của chủ nó đang cho nó.......






........







dangsonfr.blogspot.com

ChúngḾnh


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 654321
 05/03/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







___________________________________________________





CÓ THỂ và KHÔNG THỂ



Bé !

... Chú chỉ c̣n chừng 10 phút để viết,để kể chuyện.Chú có vài ba thứ chuyện để kể. Chuyện viết lách,chuyện vui, chuyện buồn,chuyện yêu đời và cả chuyện chán đời nữa ( Khi chán đời th́ chú muốn biến mất và ngừng viết... )

Có khi nào bé biết chán đời không? Chán ngán đời là sao hở bé? Cái ǵ làm nguời ta chán đời - - và chán nguời hay là chán đời?

Mà thôi - Chú là nguời lớn,tại sao chú lại viết những chuyện ngán ngẩm trần gian để làm bé không vui ? Bé c̣n nhỏ tí mà..Bé cần một nghị lực , một niềm tin để sống .

Bây giờ,chú tạm ngừng gơ chữ - Thời gian của đời sống đang rượt đuổi chú quay ṃng ṃng... Biết đâu, sau một ngày bận rộn,chú sẽ vui dù cho sẽ mệt nhoài và chú c̣n chuyện để kể cho bé nghe -

Và chú sẽ kể ǵ há bé?




CÓ THỂ và KHÔNG THỂ.... 1 + 2......



2.

Bây giờ th́ chú rảnh,chú có th́ giờ yên tĩnh để viết v́ đang bắt đầu buổi sáng ngày nghỉ. Bé hẳn biết là chú có thói quen là đọc lại những điều ḿnh đă viết ở những lần trước v́ Viết th́ cũng như Nói. Ta viết ǵ, nói ǵ? Nói dở,nói dai,nói lèm bèm th́ có hại.

Bé biết không? Đă có những lần chú thấy cần giữ sự im lặng cần thiết khi đứng giữa một đám đông,giữa thân hữu trong những lần họp mặt,chú đụng phải những kẻ lèm bèm,nói quá nhiều,nói điều không ra đâu vào đâu ( có lẽ tại họ bí nói hoặc quá cần nói ,dù cho là rất lảm nhảm như kẻ say ? ). Trong nghệ thuật nói chuyện của sự giao tế,điều lắng nghe là điều tối cần thiết.Khi nói xong một câu chuyện th́ ta cần giữ khoảng yên lặng để chăm chú nghe người kia nói và hiểu xem họ đang nói ǵ ? ......... Thế nhưng,nếu kẻ ấy lèo nhèo ,nói không ra đâu vào đâu th́ chú " khoá máy " ngôn ngữ của ḿnh lại và lẻn đi chỗ khác. Chú để sức,dùng th́ giờ nghe tiếng hát của thiên nhiên,loài chim muông lúc nào cũng hát hay hơn người trần, ánh nắng mềm rọi trên vài cánh hoa lúc nào cũng thật hơn ánh mắt trần gian...

Nói như thế cũng không có nghĩa là chú oán ghét loài người , có lúc cần phải tránh th́ ḿnh né phiên phiến đi mà thôi. Không né sao được khi có một mẩu đối thoại như sau :

- Chào ông ! Ông là người việt há?

- Vâng. Chào bà.

- Quê hương của ông đẹp lắm ! Chả bù như bên này,đất tây toàn tụi tham nhũng thủ đoạn chính trị. Họ đưa chúng ḿnh xuống tử huyệt ....

Rồi người đàn bà huyên thuyên ta thán toàn những chuyện thảm hại theo một màu đen tối ( cho dù là trời đang có nắng xanh,dịu ở một sáng mùa xuân ) Họ. H́nh như họ thích đeo những cặp mắt kính đen thui để nh́n đời và nh́n thiên nhiên theo ư nghĩ toàn điều thảm hại ( négatif ) của họ.

Trời đang tươi nắng.Sao không hưởng cái ấm áp mà lại nói thêm cái câu quái gỡ : " - Mai rồi trời sẽ mưa ! Giông gió - đài khí tuợng tiên báo... "

Mưa th́ đă sao ? Ta là ǵ ,so b́ ḿnh như thế nào với thiên nhiên?


Chú quay đi,giữ cho ḿnh nỗi lặng thinh ,chú dùng th́ giờ đi t́m những khuôn mặt vui vẻ,dễ mến và biết cách đùa vui. Chú lắng nghe họ - Vậy thôi.




..
2.

Bây giờ th́ chú rảnh,chú có th́ giờ yên tĩnh để viết v́ đang bắt đầu buổi sáng ngày nghỉ. Bé hẳn biết là chú có thói quen là đọc lại những điều ḿnh đă viết ở những lần trước v́ Viết th́ cũng như Nói. Ta viết ǵ, nói ǵ? Nói dở,nói dai,nói lèm bèm th́ có hại.

Bé biết không? Đă có những lần chú thấy cần giữ sự im lặng cần thiết khi đứng giữa một đám đông,giữa thân hữu trong những lần họp mặt,chú đụng phải những kẻ lèm bèm,nói quá nhiều,nói điều không ra đâu vào đâu ( có lẽ tại họ bí nói hoặc quá cần nói ,dù cho là rất lảm nhảm như kẻ say ? ). Trong nghệ thuật nói chuyện của sự giao tế,điều lắng nghe là điều tối cần thiết.Khi nói xong một câu chuyện th́ ta cần giữ khoảng yên lặng để chăm chú nghe người kia nói và hiểu xem họ đang nói ǵ ? ......... Thế nhưng,nếu kẻ ấy lèo nhèo ,nói không ra đâu vào đâu th́ chú " khoá máy " ngôn ngữ của ḿnh lại và lẻn đi chỗ khác. Chú để sức,dùng th́ giờ nghe tiếng hát của thiên nhiên,loài chim muông lúc nào cũng hát hay hơn người trần, ánh nắng mềm rọi trên vài cánh hoa lúc nào cũng thật hơn ánh mắt trần gian...

Nói như thế cũng không có nghĩa là chú oán ghét loài người , có lúc cần phải tránh th́ ḿnh né phiên phiến đi mà thôi. Không né sao được khi có một mẩu đối thoại như sau :

- Chào ông ! Ông là người việt há?

- Vâng. Chào bà.

- Quê hương của ông đẹp lắm ! Chả bù như bên này,đất tây toàn tụi tham nhũng thủ đoạn chính trị. Họ đưa chúng ḿnh xuống tử huyệt ....

Rồi người đàn bà huyên thuyên ta thán toàn những chuyện thảm hại theo một màu đen tối ( cho dù là trời đang có nắng xanh,dịu ở một sáng mùa xuân ) Họ. H́nh như họ thích đeo những cặp mắt kính đen thui để nh́n đời và nh́n thiên nhiên theo ư nghĩ toàn điều thảm hại ( négatif ) của họ.

Trời đang tươi nắng.Sao không hưởng cái ấm áp mà lại nói thêm cái câu quái gỡ : " - Mai rồi trời sẽ mưa ! Giông gió - đài khí tuợng tiên báo... "

Mưa th́ đă sao ? Ta là ǵ ,so b́ ḿnh như thế nào với thiên nhiên?


Chú quay đi,giữ cho ḿnh nỗi lặng thinh ,chú dùng th́ giờ đi t́m những khuôn mặt vui vẻ,dễ mến và biết cách đùa vui. Chú lắng nghe họ - Vậy thôi.


* *


Bé nè !

Có những ngày,ngồi ngó mưa ở hàng hiên quán nước- chẳng biết có cái ǵ nhập chú,chú trở chứng ,chú viết :




Hề hấn ǵ đâu nhỏ !
Ở những bài thơ vừa mới kịp cũ
Cũ mèm như t́nh yêu con trai tặng con gái
Cũ như giọt lệ của đêm ai nhung nhớ
Gối lụa thầm th́
Ở góc chia ly
Ngày đó vừa tan học
Ly chè chưa đủ ngọt như giọt t́nh nơi khoé mắt bên tay trái


Nhầm nḥ ǵ,há nhỏ, ba cái lẻ tẻ
Bên tay phải của khúc sông kia
Đă gió vờn mây như con mèo đang đùa nghịch
Mà con chuột nhỏ đă là anh

Anh - một thời áo trắng muốt và lười học
Ngày thi cắm cổ học bài kiểu nước rút
Ngày cuối tuần bỏ nhà đi rong
Lết hết quán này qua quán khác
Giả vờ thất t́nh hai ba bốn bữa
Giả bộ yêu ai,yêu ghê gớm lắm
Làm như cả thảy thế giới này chưa ai biết yêu bằng ḿnh ( ! )

Yêu làm sao - ai mà biết
Yêu vệt kem dính trên môi ai màu trắng
Cành cây hanh nắng
Vền vệt từng bụm nơi cái áo hở chút ngực
Làm thằng học tṛ mặt mày hôi sữa tê điếng
Con mắt có dính h́nh thằng ăn trộm

Thằng đạo chích thưở ấy nhút nhát
Thèm một lá thư t́nh màu mực tim tím
Thèm một cơn mưa nào đó dính chặt vào cánh áo phất phơ màu trắng
Thèm cái ngón tay út ấy làm của riêng.

Thèm th́ lè lưỡi để thèm cho có cái nói - vậy thôi.

Thời đó chưa có email,chưa có bộ chữ bỏ dấu
Cái thời thè lươĩ như con chó đói đạp xe vượt ba bốn con dốc
Đạp xe đến nhà nàng nho nhỏ


Nhỏ ơi ! Nhỏ bỏ nhà,bỏ vườn đi đâu mất
Anh ṭ te,đứng trước nhà của nhỏ
Bụng anh rồn rột kêu trời ,kêu đất
Cơn mưa quái ác trở chứng,trở mùa
Làm anh nép người dươí bụi cây trứng cá chờ nhỏ

Bụng anh nguyền rủa nhỏ ác lắm
Thời đó làm ǵ có cái điện thoại di động
Người ta viết thư t́nh,viết messages bằng tất cả sự rụt rè
Người ta hoảng hốt khi đụng ánh mắt nhau
Người ta chưa có cách đi dạo bằng chữ ở Net và những tṛ chơi quái ác của thời hiện đại

Samsung và Apple chưa mích ḷng nhau
Cả cái ông Gù Gờ lắm chuyện cũng chưa ra đời ở những ô cửa sổ

Và v́ thế,những chuyện t́nh đuổi bắt nhau rất đẹp
Đẹp kiểu nửa muà lương thiện
Đẹp kiểu ken lén nh́n trộm người qua bờ vai khi ngồi cuối lớp


Nhiều chuyện đẹp lắm ở quyển tập lưu bút
Ḷng thẹn thầm khi lănh hai con số không v́ lỡ nhớ ai đó
Chễnh măng chuyện bài vở
Chễnh măng cả chuyện đi chùa,đi nhà thờ,đi lễ

Chúa Phật hay nghiêm khắc doạ nạt
Con nhỏ hay quên cái giờ hẹn,bắt chờ.


Bây giờ th́....

Những con nhỏ thành đàn bà ,đổi tên và có khi đổi cả họ ở một đất nước mơí
Có khi những con nhỏ đă trở thành bà mẹ hay là bà ngoại

Anh mỗi ngày soi gương,t́m lại vài h́nh bóng con nhỏ và buổi chiều mưa rơi
Thèm gọi tiếng xưa : Nhỏ ơi ! Nhỏ ơi... như thế
Ở bài nhạc rock đang hát của Tina Tuner : Ai có thể làm mưa rơi.Ai ?

Kệ thây giọng hát khàn giọng như thế
Ở một góc sáng chưa kịp mưa
Khi ngón tay háu đói đang chạy trên phím chữ
Chữ viết thành câu " Nhỏ Ơi ! Nhỏ xưa xưa yêu dấu "
Nhỏ có c̣n những cơn mưa như ngày nào ở cửa mắt biết làm duyên nũng nịu ?
Nhỏ có c̣n là Nhỏ ở ngày áo trắng tội nghiệp của nhau ?

Bây giờ th́ ngừng gơ chữ để khỏi thấy cay cay ở mắt
Có thể rồi,ḷng ḿnh c̣n sũng ướt hơn một buổi sáng chưa mưa
( NHỮNG BÀI THƠ Mưa chưa đủ mơí - )




Viết xong,đọc lại thấy kỳ kỳ.

Đâu phải là thơ t́nh .Đâu có ai làm thơ kỳ cục như thế ( cái kiểu du đăng nữa mùa bệnh hoạn như thế th́ đâu phải là thơ )

Ngày xưa kia, họ nói làm thơ Đường mới là thơ ,thơ th́ phải có vần điệu và niêm luật của bằng trắc ,thơ của Nguyễn Công Trứ,Đoàn thị Điểm,Cao Bá Quát th́ mới là thơ. Phải rồi ,thơ th́ phải trang trọng,giữ ǵn chữ nghĩa.

Chú của bé không biết làm thơ t́nh. Thơ t́nh là cái ǵ há bé con?

Có phải là sẽ phải rất ủy mị,nhũn như mặt nước và phải lăn đùng ra mặt đất để than khóc sụt sùi?

Bill Gate và Steve Jobs có biết làm thơ không ,bé?

Họ đă làm ǵ,viết ǵ ở những lập tŕnh toán học của họ để áp đảo với nền kỷ thuật của họ ? Quyển sách nói về Apple ( trái táo mẻ ) in bằng pháp ngữ đă chả có ḍng chữ nào nói về thơ t́nh của Steve -

Nói thật ra - Chú ghét cay đắng những gă đàn ông làm thơ t́nh ủy mị. Nguyễn tất Nhiên đă làm thơ t́nh rất hay và kết quả đă như thế nào ? Và v́ thế,nếu phải chọn giữa thơ và văn ,th́ chú chọn văn xuôi.
Có lần,buổi tối nọ,ông bạn người Hoa có thời đă làm kư giả bên Saigon,nói :
" Thi ca th́ cao hơn văn nhiều bậc "

Chú ầm ừ ,không căi lại - chú hay tránh việc tranh căi chẳng đi đến đâu và hay mích ḷng.


Chú c̣n nhớ có lần Bé khều chú :

- Nói thiệt nha.Chú đừng buồn nha.Đọc chú,bé thấy chú rất ủy mị. Đàn ông ǵ mà.....


Chú quê lắm ! Hơ hơ ơ hơ....

Sao bé biết chú ủy mị để phán như thế chứ? Bé thích chọc giận chú lắm hay sao?


Bao nhiêu kẻ đă làm thơ rất buồn bă,thảm hại?


T́m dùm chú câu nào chú đă ủy mị từ những câu viết sau đây,bé? :


....
Chỉ là Mưa Thôi -

Chỉ là giọt mưa thôi
Mưa nho nhỏ đủ ướt
Giữa ngày vắng tiếng cười
Đầu một hôm gió nóng

Chỉ muốn là mưa thôi
Ở góc phố mùa hạ
Trời chuyển gió đổi trời
Ta trở chứng giận ai

Ai buồn,ai không nói
Ta quay mặt giận hờn
Ai ngoắc ngoái chẳng hỏi
Mưa tím ngập ướt môi

Chỉ là từng hạt nhỏ
Ẩm ướt bờ vai nhỏ
Chỉ là hạt mưa thôi
Chỉ là hạt mưa thôi....


Ủy mị hay rười ruợi uớt th́ kệ chú - chẳng mắc mớ ǵ đến bé. Ơ hơ,ở cái thời người ta ngoảnh mặt quay lưng với chú th́ bé c̣n nằm trong nôi,chí choé khóc đ̣i b́nh sữa. Thời ấy,mưa mềm trên lối về và người ta đă mất trí nên hờ hững bỏ quên chú ( chú giận ! )

Năm tháng trôi qua - Chú sạn sỏi chai ĺ. Có những lần,mở vidéo nghe cô ca sĩ kia ỏng ẹo hoa tay múa chân ḥ hát..... " Mất anh rồi,em vui với ai?..... " - Trời ! Nh́n cái mặt cô,ngực giả độn cao,son phấn đỏ choét,thân thể lắc lư như lên đồng,chú hăi lắm,ấn ngón tay vào cái máy,quay bài.....

Họ xạo đó,bé ơi ! Họ thần tượng hoá t́nh yêu theo cái kiểu thêu dệt.


- Chú ! Sao chú hay đả kích t́nh yêu há chú?

- Xời ! Ai nói với bé ?!

Bé ngó chú bằng đôi mắt tṛn như hai ḥn bi.Thế nào là đả kích ha ? T́nh yêu làm ǵ có tội?

Bé không buông tha,bé hỏi dồn như công an mật vụ :

- Chú nè ! Chú đă yêu bao lần rồi ? Chú xưng tội cho bé nghe đi ?

Chú ơn ớn ,đành đáp đại :

- Cỡ 101 lần ǵ đó - Chú quên rồi....

- Chời ui ! Bé ghét cái kiểu cà rỡn của chú lắm !



Cám ơn bé -


Có ai vạch cái xấu của ḿnh cho kẻ khác xem lưng?

Chú im ru - Để có cái mà viết - Bé ơi !






đăng sơn.fr


** ( thư từ nơi xa )
dangsonfr.blogspot.com


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 654530
 05/06/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.







hiền như bb __________________________________________________








Bạn bè ngồi kế bên,náo nhiệt vô cùng. Đứa nào cũng giỡn cợt cười nói huyên thuyên. Cái hành lang quán nước chỉ toàn con gái giữa xế chiều.

Con nhỏ kia khều,khều.Hai con mắt nó nheo nheo :

- Ê ! Ê.Bé BiBi. Sao mày im ru bà rù ?

Nhỏ khác đập lên vai tóc dài :

- Bộ thất chí? Thất t́nh há cô nương? Thằng nào làm nàng giận dỗi?

Bibi cười hiền khô. Mắt cô ngó lên đám lá rung rinh đốm nắng và thấy gió lay nhẹ.Có những lúc như thế này,cô bỗng muốn đi dạo một ḿnh,cô muốn rời bạn bè đang nhốn nháo. Lũ trẻ gặp nhau bao giờ cũng ồn ào như cái tổ ong.

Họ không để cô yên :

- Nhỏ ơi ! Nhỏ hè..... Sao không nói ǵ? Sao đinh công?

Bibi nổi khùng,nổi cáu :

- Tụi bây im bớt cái miệng dùm.Tao không phải là Nhỏ của tụi bây.

Từng tiếng phá rộ lên um tùm. Tụi nó diễn tṛ nham nhở.Đứa nói cô mang bầu bị thằng sở khanh truất ngựa truy phong,đứa nói cô bị quỵt nợ. Bữa nay,Bibi thấy ḿnh hiền hơn mọi bữa,thường th́ cô hay vớ chai nước suối tuơí lên tóc tụi nó. Bibi ngang lắm,chẳng bao giờ chịu thua ai.

Bibi giả vờ nh́n vào đồng hồ tay,nói phải đi về v́ có hẹn với mẹ. Cô thấy hơi đỏ mặt khi phải nói dối ai.Bạn bè ngồi lại đấu hót khi Bibi đi ra bờ hồ ,vừa ngó ngẩn ngơ mấy vệt nắng ở vuờn hoa nở rộ,bỗng chợt cô muốn khóc một chốc lát,khóc cho nguôi giận hờn.Cô thấy làm người lớn nhức đầu quá ! Thấy thế mà không như thế.


Hôm nọ,bạn trai của cô nói :

- Em chỉ có cái tài hay diễn đạt. Nghe nói một đường lại nghĩ cong quẹo ra nẽo khác.

Cô trả đũa ngay lập tức :

- C̣n anh? Anh ngay hay anh thẳng hả ?

Anh ấy nắm tay cô ,nh́n cḥng chọc vào mắt cô.Khi phụng phịu giận ai,cô thấy họ xấu xí. Anh cũng đang xấu vô cùng tận.

- Anh nghĩ ǵ trong câu nói ngầm như thế chứ ?

- Th́ anh nghĩ điều em đang nghĩ bậy....


Cô biết ḿnh đang yêu anh nhưng cô ghét kiểu nói năng cà rỡn như thế. H́nh như trong cái đầu bọn đàn ông con trai họ hay có sự trục trặc nham nhở.Anh nói tại cô hay nghĩ tầm bậy,cong quẹo ḷng ṿng.Anh nói là cô phức tạp lắm ở cái bộ óc của con chim sẻ. Thế là Bibi đùng đùng giận anh,cô quay phắt đi bỏ anh đứng lại bên lề đường. Đây là lần thứ cả hơn 100 lần cô giận anh.

Khi giận một ai th́ ḿnh có cả ngàn lư lẽ để sưng mặt,giận hờn và thù oán.Cô bực ḿnh,khoá cửa pḥng,lôi đống thư t́nh của anh ra đốt tàn lụi.Vừa nh́n ngọn lửa thiêu giấy,ḷng như lửa than. Cô nghĩ rất xấu về anh. Cô nguyền rủa chữ nghĩa của anh. Anh làm như anh ngon lắm.Có tí tẹo chữ nghĩa,đứng trên bục gỗ giảng bài rồi làm tàng,làm phách.Cô ghét cái loại đàn ông làm chảnh,có vẻ kiêu ngạo dạy đời.

Anh cứ hay nói :

- Em mà là học tṛ của anh,anh đục em bể sọ dừa

Cô hét lên :

- Ai thèm.Cám ơn.Ông mà thầy tui,tui đốt bàn giấy ông.


Mấy lần thấy cô nổi tam bành như vậy,anh quay đi,lẩm bẩm đủ cho cô nghe thấy : " Con gái ǵ dữ như chằn.Cỡ này bưng về nhà chỉ có nước.... "

Cô đă dậm chân ngó anh từ đầu đến chân. Cô h́nh dung đến một cặp vợ chồng hay sắn tay áo chí choé nhau ( Mày cà chua,tao gơ mày bể gáo ) Cô rùng ḿnh,nổi da gà thấy hăi. Tính anh ít chiều ai,anh hay lải nhải câu không thích qụy lụy đàn bà. Có lần bên nhau ,anh nâng cằm cô,nh́n sâu rất sâu vào đôi mắt màu nâu ,anh nài nỉ :

- Nè,em. Hăy thuần tính.Dịu dàng hơn để anh yên lành yêu em. Anh lấy em mà không sợ hăi.

Ánh mắt cô có màu đỏ ( cho dù cô cũng đang muốn pha màu hồng nhạt trong mắt để hiền hơn ) Màu đỏ trả lời :

- Tui chỉ hiền khi anh dịu ngọt với tui. Lỗi tại anh làm tui hay cạu á !

Anh buông thơng cánh tay,xụi lơ.Về nhà,anh viết thư :

"' Em !

Có phải là chúng ḿnh đến bên nhau và không thể nào hiểu nhau? Cứ xung khắc kiểu nói gà,nói vịt như thế th́ t́nh cảm sẽ ra sao? "


Bibi không trả lời thư.Thư như thế giống như cơm nguội thiu. Cô thèm đọc thư t́nh tứ mà sao anh không chịu học cách viết thư t́nh mềm. Bỏ cái lớp áo nghiêm túc đạo mạo của thầy giáo đi anh. Hăy biết cách làm em mềm dịu với anh. Để chiếm trọn trái tim của phụ nữ,anh phải học thêm nhiều lắm...

...



Buổi chiều ngang hồ xuống nhanh ,tấm áo mỏng của cô đang bị gió lùa làm lạnh.Cô bước nhanh hơn qua phía bên kia đường ,cô lẩn tránh h́nh ảnh cặp đôi lứa kia đang đứng hôn nhau ở gốc cây hiu hiu gió ,bàn tay họ trong bàn tay khép kín.Cô bỗng nhơ nhớ anh. Phải chi giờ này có anh đi bên cạnh,cô sẽ nắm tay anh rù ŕ,cô thêm màu hồng long lanh trong ngụm mắt đẹp. Môi hồng cho anh nụ cười nhỏ ,nhỏ.

Cô thèm nói bên tai anh :

- Anh ơi anh ! Bé hiền rồi nè.Bé dịu ngọt nè anh.Anh ngọt đi.Khi anh hôn em....


Cô nghĩ thế và cay cay mắt.







đăng sơn. fr


dangsonfr.blogspot.com


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 654585
 05/06/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.




DỮ như Con Mèo
_____________________________________
đăng sơn.fr & nguyễnthịLoanPhiên -






Biết rồi ,ông !

Tui biết là ông hay trù ẻo tui khi ông có chuyện bực ḿnh. Ông có cái tài hay châm chích và h́nh như hồi nhỏ có lần ông bị té giếng.

Tui biết ông có vài lần yêu và bị hụt vợ . Tui nói thiệt t́nh ,ông đừng giận : Cỡ như ông,ai xui lắm mới ch́a chân,ch́a tay cho ông vác về. Ông cũng như bao kẻ đàn ông khác mà thôi. Ông đừng đưa ông lên cao quá,té th́ đau lắm nha ông.

Tui rành sáu câu vọng cổ của mấy ông lắm. Tṛ đưa đón,tṛ hẹn ḥ,tṛ đ̣i nghe " dạ - dạ " thủ thỉ bên tai hay làm mấy ông ngớ ngẩn và say thuốc lào. Trời !

Nói ông nghe : Má tui ngày xưa cũng dạ dạ đùng đùng như thế. Bây giờ bà không Dạ nữa đâu.Bà chỉ ừa ừa thôi.

Nói ông nghe.Hồi đầu,để làm vui ḷng ông v́ ông có ḷng hay ghé,dắt tui đi ăn chè,bát phố ,ăn kem,tui giả bộ dạ dạ vài phát xem ông ra sao... Thấy mặt ông có vẻ phê như con thằn lằn ngửi mùi thuốc phiện ( tui cũng thấy đă lắm ! Tui mắc cười..... )


Ông nè !

Nói thiệt ông nghe. Đừng bao giờ có cái ư nghĩ là đàn bà phải phục ṭng đàn ông nha ông.Xưa rồi,tám ơi. Cái kiểu chồng gọi vợ dạ ở thời này hiếm lắm ! Chúng tôi đă làm những cuộc cách mạng đ̣i b́nh đẳng th́ sẽ không bao giờ tụt lùi lại. Các ông ăn nhậu th́ chúng tôi cũng không kém đâu.Cái vụ vợ lớn vợ bé của mấy ông cũng không thể nào chấp nhận ở cái xă hội tân thời này nữa.... Xin đừng mơ ngủ nữa ... "



*

Đọc đến đoạn ấy,anh cáu kỉnh lắm. Anh vác điện thoại rủa nàng một trận kinh hồn.

Nàng chống chế : Em giỡn,em giỡn mà.Coi anh ra sao?


Chàng lằn nhằn như đàn bà đau bụng đẻ,chàng cúp máy. Lặng lẽ đêm ngày qua đi. Thời gian là một liều thuốc ,vết đau thành thẹo.

Bữa nay,trời trở gió ,trở chứng thấy thiêu thiếu ,nhớ nàng,anh gọi nàng ,mời nàng đi quán.

- Dụ dỗ há? Tưởng ngon lành ,c̣n giận,c̣n sưng chớ?


Anh quành xe đến rước nàng ,thấy nàng ngộ ngộ như con mèo nhỏ thấy ham ,anh nắm bàn tay ,anh hôn nhẹ lên ḷng bàn tay búp măng ,nhỏ nhẹ :

- Bữa nay hiền nha. Làm hoà tí xíu nha.Khỉ con?

Nàng chúm chi,tủm tỉm.Nàng mất trí nhớ ;quên khuấy lá thư cách mạng đă làm anh nổi điên lên. Nàng nhón chân với lấy cổ anh.

Làm hoà là sao hở ông kẹ đáng ghét?

Anh không phải là ông kẹ nào ráo trọi . Anh cũng chẳng cần nàng phải Dạ Dạ kiểu xưa nữa.Những con mèo tân thời chẳng cần học nói chữ Dạ Thưa.Cứ dịu mềm bên anh để anh được yêu ....





.....






 

 ndangsonfr
 member

 REF: 654836
 05/10/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.








nếu là...
_______________________ . đăng sơn. fr




Nếu bàn tay của nàng có hai lỗ tai và rất thính tai, tôi có thể nói với nàng như sau :


" - - - Em !


Thấy cái dấu chấm than của anh không,em?
Em nổi tiếng là thông minh lắm mà. Nếu bất chợt,óc em bị cúp điện th́ anh giải thích . Đưa bàn tay mềm cho anh nắm kẻo tuột mất khi chúng ta băng qua đường cái. Ở bên nhau,anh hay hồi hộp như dắt trẻ nhỏ mà sợ mẹ ḿn bắt cóc.

Đi cạnh em - anh chọn lề phía xe chạy - nhỡ họ cán phải em - Tội em.Vào nhà thương ,thấy nàng lù lù một đống ,tay chân băng bó th́ nản lắm - em !

Đi quán với em,anh đẩy cửa vào trước để chọn cái bàn xa mấy cái loa rỉ rả nhạc ( Khi bên nhau,nắm tay,nắm chân,rù ŕ,rủ rỉ th́ phê hơn )

Em ! Đừng hỏi anh có ǵ buồn không - anh sẽ đổ chứng quạu cọ th́ khó coi - bên người yêu th́ nên toe toét dịu dàng ( không dịu được th́ cũng phải ráng.Cố gắng mà ráng ) Không lẽ nhăn như khỉ ăn mắm tôm để phàn nàn về chuyện đời,chuyện người ? Không lẽ kể cho em nghe về chuyện bên Mỹ,họ
mới giải thoát cho 3 người đàn bà đă bị 3 thằng anh em giam giữ , cưỡng bức trong hơn 10 năm trời ?

Chuyện đời có nhiều cái oái oăm làm ta lắm lúc thấy quay cuồng nhức óc ! Khi bên em - hăy để anh dịu lại ,em ! Ở bên em,đừng hỏi anh đang đeo cái mặt nạ nào? Tại sao lại phải mang mặt nạ khi bên nhau ?

Anh gỡ bỏ những tính toán đối chọi với đời ,anh tháo bỏ những phải trái kèn cựa.. những... những.....gian dối , những áo thụng tu sĩ ,những cái ghế ngồi ở chính truờng. Anh bầu cho em là con nhỏ dịu ngọt nhất thế giới để nghe tiếng em " Dạ - Dạ ,anh " Môi mềm hăy chúm chím chim hót để anh phê, anh say và anh biết bắt nạt em.


Em !

Bàn tay em có lỗ tai không?

Ngón tay Út của em có một chỗ nào êm nhất,dịu và ngọt ngào nhất để anh yêu em?

Và khi dịu say -
Anh thử viết cho em :








LẦN NỮA

HươngNgọcLan


( đăng sơn.fr )







Ở một chặng ngày mưa bên cửa quán
Đời đă buồn rồi, mưa c̣n buồn hơn nữa
Buồn như thế chưa đủ sao ?
Lúc ta vừa rời nhau
Ly cà phê loăng nhách
V́ thiếu nụ hôn nhau

Chẳng ai hiểu v́ sao
Mà thinh không im lắng
Mà âm thầm như chiếc lá trên cao
Rụng xuống chỗ nhau ngồi
Thành bài hát hương ngọc lan đêm lặng lẽ

Hơn 1000 bài hát HNL
Đă đưa ta đến bên nhau
Chỗ bàn tay ghi địa chỉ
( Không phải là địa chỉ ac̣ng của điện thư email kiểu mới
Mạng nối cầu của Facebook chẳng khi nào làm anh đến bên em
Anh không có cho ḿnh một tài khoản nào ở Fb ở Twiste như người ta hiện đại,tân tiến )


Chỗ ghi địa chỉ của em - của anh
Giống như một khu vườn rộ màu sắc
( Không có một bài thơ Đường hay thơ Muối
Không Đoàn thị Điểm - Không Nguyễn Trăi - Không Tú Xương ... )


Trong khu vườn ( trái tim ) của chúng ḿnh
Chỉ là tiếng anh hẹn ḥ em - Riêng thầm kín

* ( chỗ ấy không có tiếng nhạc từ những chương tŕnh vidéo loại live show
không cần giọng nói bắc kỳ của ông nhà văn làm MC
không có nường con ông cựu quan lớn đang ưỡn ẹo với sắc đẹp mỹ viện
.... cũng không hề có bóng dáng các cô ca sĩ héo mùa,héo tiếng hát
không có những giả tạo từ bàn tay thẩm mỹ cắt xén ) *


Trái tim em không là sân khấu tŕnh diễn
Anh không hề là kép hát - không là diễn viên cho dù anh biết dựng bản kịch
Anh đă từng biết du côn với chữ nghĩa
Anh đánh đấm khi anh khùng lên - nổi cáu

Ôi ! Trái tim em và chữ kư của em
Vẹn nguyên

Như lúc em ngồi ngó anh
Hai con mắt như con nít tṛn xoe
Chực chờ cho bằng được viên kẹo ngọt
< và ,cũng có khi hơi đăng đắng - khi anh có điều giận hờn em
< và có khi anh hung hăn trách móc em bằng nỗi lặng thinh ĺ lợm
( anh nhai kẹo cao su ,tưởng như trèo trẹo nhai sống em )



Khu vườn nhà em,nhà anh
Đủ màu hạnh phúc và có khi ngộ nhận
Như mùi hương đêm có tiếng dương cầm
Trên bầu ngực em ủ hơi ấm
Làm anh quên tạm nỗi đắng cay ở đời


Và anh viết thêm
một lần nữa
Bài HNL lần thứ ( ................. )






___________

dangsonfr.blogspot.com


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 654895
 05/11/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
-







THƯƠNG(hại )
----------------------------------
@nguyênhạ & đăng sơn.fr







Thương hại cũng là một cách để xét chữ và chơi vơí chữ .

Anh kia nói vơí cô này :

- Nếu thương th́ thật t́nh,chứ đừng thương hại th́ hại tôi lắm.


Cô đàn bà khều anh,bám nhẹ lấy cánh tay anh giữa đám bạn đang đứng xúm nhau trên sàn nhảy.Đêm cuối tuần nên ḿnh phải vui,chỉ vài ly whisky pha chút coca th́ vừa ca vừa hát để nhún nhẩy trên điệu nhạc.Khi hơi men ngấm vào huyết quản th́ ḿnh thấy ḿnh yêu đời,ḿnh khả ái ,ḿnh bạo dạn.

Cô không phải là kẻ nhút nhát.Chỉ có anh chàng tóc ngắn này là thỏ đế mà thôi.Cô và anh làm ở văn pḥng của hăng Samsung,chuyên về đề mục quảng cáo thương mại.Hai người ngồi hai văn pḥng khác nhau nhưng cạnh nhau.Anh vào làm sau cô chừng sáu tháng nên thỉnh thoảng anh ta lúng túng nhờ cô chỉ dẫn vài thứ cần thiết.

Cô biết tỏng ṭng tong là anh ta hay nh́n lén cô.Cô không đẹp,chỉ tầm cỡ vừa vừa,tóc ngắn như con trai kiểu dân thể thao,cô học đánh boxe từ nhiều năm nay nên dáng cô hơi cứng.

Đàn bà con gái khi biết ai ḍm ḍm nghía nghía ḿnh th́ chắc cũng khoái.Cô th́ khác.Chả thà ḍm thẳng,khen thẳng cho tiện việc,đỡ mất th́ giờ.Ra biển,thấy núi,thấy biển đẹp th́ cứ thẳng miệng mà chặc lươĩ rồi khen. Mắc ǵ mà im ĺm ?

Có lần,đứng ở quầy máy bán cà phê giờ giải lao .Cô bắt quả tang hai con mắt anh ta nh́n ḿnh .

Cô hỏi anh ,kiểu bậm trợn :

- Anh đang ngắm núi ?

- Núi ở đâu cô ?! Tôi...tôi chẳng thấy ǵ ?

Cô nh́n xuống cái áo hơi hở ngực của ḿnh rồi nh́n lại anh ta. Anh hoảng hồn đỏ mặt quay đi chỗ khác rồi bỏ đi te te.Vài lần khác,mỗi lần họp hành,tán tụng về các hồ sơ làm chung,ánh mắt anh ta lờ lờ ngó chỗ khác mặc dù núi đồi vẫn thong dong thênh thang.Anh ta là người cổ điển.Nh́n cách ăn mặc th́ biết,lúc nào cũng chemise dài tay,bỏ vào quần thẳng thắn,ăn nói nhỏ nhẻ đến độ rụt rè.

Mấy người bạn chung sở hay nhạo sau lưng mà cô nghe được :

- Tên này may mà chui rúc vào cái văn pḥng này.Mững này cho chân bán hàng,chào hàng th́ ḿnh chỉ có vỡ nợ,đóng hăng.


Có lần,thử anh,cô châm chọc anh :

- Nè ông bạn ! Chắc ông chưa có ai yêu ông hết ha ông ? Tại ông nhút nhát hay tại má ông khó tính,ông ?

- Má tôi dễ thương lắm cô .Bà lại làm bếp rất ngon .

- Anh này lạ ! Tôi hỏi về ông chứ không bắt ông khai cái tốt và lư lịch của má ông.Trời !


Anh ta nh́n thoáng cô đồng nghiệp.Đôi mắt lém lĩnh có viền vẽ mắt khá sắc sảo của cô làm anh lẫn tránh.Anh thấy ḿnh không được tự nhiên và anh lăng chuyện.Anh bâng quơ nói chuyện t́nh h́nh kinh tế,nói về hăng Trái Táo đang bị hăng Samsung cắn ráo riết.Chuyện của anh cũ mèm như lời lập đi lập lại của mấy tờ báo thị trường ăn tiền của Đại Hàn.Vậy mà cô lại thích hỏi thăm bắt chuyện vơí anh v́ thấy anh tử tế hiền lành chứ không như những gă bạn trai đă đi qua ṿng tay t́nh ái của cô.

Cô thuộc típ người thích phiêu lưu ,thích vui.Khoái lạng phố ngắm hàng,khoái ăn,khoái chưng diện nhảy nhót . ( Đời có là bao,không chơi,già ngoắc hết chơi ! )




Sàn nhảy càng lúc càng đông.Điệu nhạc đùng đùng uốn éo càng lúc càng khiêu gợi mê say.Con nhỏ bạn thân thấy cô đứng gần anh ta,ngứa mắt chạy lại,chen lấn kéo cô ra góc piste,nó uốn éo như con khỉ bị giật kinh phong rồi bỗng chợt tung cái váy đầm đang mặc của cô,nó sờ soạng đùi cô rồi ôm lấy cô,riết môi lên môi cô.Cô liếc về phía anh ta,anh ta thấy rơ hết dươí ánh đèn đang quét thẳng vào hai thân xác phụ nữ.Anh ta cầm ly rượu , rời sàn nhảy đi về phía quày bar.Dáng lẻ loi như thằng nhóc lạc mẹ.



Lúc hết bản nhạc,cô đi t́m anh .Thấy trong ánh đèn mờ mờ,ánh mắt có vẻ buồn hiu trách móc của anh.Cô thấy tội nghiệp anh.

Cô im ỉm nghe anh nói giữa bản nhạc chậm :

- Tôi đâu dè em là lesbienne há !!!


Cô nổi quạu.Tự ái muốn bợp cho anh ta một cái ngă lăn như bao lần cô đă hạ KO các đối thủ trên vơ đài thi đấu.

Cô quàng cánh tay anh ta.Cô nhón gót lên v́ hắn cao hơn cô một cái đầu.Cô nghe anh ta nói :


- Nếu thương th́ thật t́nh,chứ đừng thương hại th́ hại tôi lắm.



Ới trời ! Ai nói vơí anh là tôi thương anh ? Mèn ! Cỡ anh mà là t́nh nhân và là chồng tôi,tôi đợp anh ngày hai ba cái.Tôi đang thương hại anh đó ! Hùng dũng lên chút,anh.X́u x́u th́ biết đâu có ngày ế quá phải quơ đại một thằng đồng bóng.Lúc này cùng thuyền,cùng hội thương nhau đầy đường - Tụi nó đang đ̣i làm đám cưới kià anh.

Cô nói vơí anh điều này.Anh ta nổi quạu bất thường,anh quơ tay,ôm quấn cô vào người.Môi anh dính chặt cô.Nụ hôn bất ngờ .Vũ băo,quấn chặt như keo dính thượng hạn.

Cô bần bật run run.Cô ư ư và cô quên hết tất cả những thằng người t́nh dỏm khác đă rời cô.



Không biết thương hay là hại nhau sau này.Chỉ biết là thương thử trước rồi tính sau.





________






 

 ndangsonfr
 member

 REF: 655042
 05/13/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
-







10 ĐIỀU MUỐN -









Chú hỏi Bé :

- Bé muốn ǵ ? Hăy nói cho chú nghe chừng 10 điều muốn của bé?


Bé im lâu lắc,rồi ngần ngừ trả lời :

- 1,2,3,4,5.... là... là...

Rồi bé lại im thít.Dục bé ,bé nói đại :

Điều 6,7,8,9... 10.


Ơ hơ ! Chú nghe thoáng qua rồi đến phiên chú im ru,ru.Chú giữ lại điều thứ 8 : " Bé muốn gặp chú ".


Ơ ơ ơ và hơ hơ !

Gặp chú để làm ǵ há - bé con?

Ở chỗ ấy,chú đă quay đi,bỏ lại một thời áo trắng với sân trường chói nắng- những tờ bích báo làm cùng nhóm bạn đă trôi vào dĩ văng,những ṿng xe đêm duơí mưa đă loăng tan như khói thuốc.

Chú c̣n ǵ ở nơi ấy mà về ? Về làm ǵ? Để chụp thêm những tấm ảnh rất Saigon? Để đi ngang lại khu phố cũ ở một tối trời,ngước lên t́m một h́nh bóng tóc dài hay đứng ở ban công chờ chú đến để đi quán ? Những vỉa hè cà phê ngày ấy ,chúng đă quên chú rồi.

Về nơi ấy,đến nhà bé,bấm chuông,nói với bố mẹ bé,dắt bé đi chơi há?

Ngồi trước mặt bé,chú người lớn sẽ nói ǵ với bé chứ ? Không lẽ giảng bài như bên này để nhắc chừng bé về cách viết văn? Viết ǵ,viết ra sao? Kiểu gián tiếp rất Việt Nam tính hay kiểu trực tiếp đi ngay vào vấn đề của người tây âu?

Nhớ có lần bé phàn nàn,bé chê chú : "- Làm thơ kiểu chú rất kỳ cục.Loạn,sex, du côn.... C̣n văn của chú th́ bài đuợc,bài rơi đài.Bé ghét những chuyện viết về Nàng và Chàng của chú lắm ! "


Ơ hay ! Lạ ! Chú không nhờ , không mướn bé đọc chi cho hại mắt. Bé là con nít,bé đi đánh đáo,nhảy dây hoặc phóng xe ra quán kem ngó thiên hạ th́ có lẽ đỡ mất th́ giờ hơn.Úi chời !


Khều qua,khều lại.Bé không nói nữa.Bé giận dỗi và đi ngủ. Ừ th́ ngủ ngon để mau lớn,khi nào bé lớn bộn th́ bé sẽ hiểu để có thể trả lời những câu hỏi nhanh nhẹn hơn.

Bé nhóc !

Hăy quên cái điều thứ 8 ấy đi. Gặp nhau,để nói ǵ với nhau?




đăng sơn.fr


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 659414
 07/15/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.









VIẾT VĂN

____________________________________




Để viết văn ,người ta cần có một số vốn : " Ư tưởng ,cảm hứng, kinh nghiệm sống ,thời gian để tập sự kiên tŕ........ "


Cô không nhớ rơ là ḿnh đă đọc câu ấy ở đâu và đọc từ lúc nào. Cô chỉ biết là từ lúc bé,cô đă thích đọc và thích viết. Cô hay được điểm khá cao ở giờ làm luận văn và cô rất tin tưởng vào cái triển vọng có thể làm nhà văn nổi tiếng sau này - Tương lai đằng trước mặt c̣n dài mà.
Cô c̣n nhớ một câu chuyện lẩm cẩm lơ thơ của thằng nhóc bằng cỡ tuổi ḿnh từ lớp tiểu học khi nó làm bài văn tả về bà nội của nó.Nó đă viết theo cái kiểu nhại lại của con nít :
"... Nhà em có nuôi một bà nội,bà già lắm,da nhăn nhoe,miệng móm sọm ,bà hay mất trí nhớ và rất ham ăn ,lúc nào em cũng thấy bà lép nhép... "

Cô giáo văn đọc xong,nổi cáu,phang cho cậu văn sĩ tí hon con số 2 / 20.Thế là mộng làm văn sĩ của cậu nhóc tan thành bọt nước. Cô th́ được phê 16 / 20 và hănh diện lắm, chạy về khoe ba má. Chẳng thấy ba nói ǵ,chỉ thấy đôi mắt ba chớp chớp v́ ông đă mất mẹ từ sớm.Mỗi lần nghe ai nhắc về t́nh mẫu tử,chỉ thấy ba thở dài. Có lần ŕnh thấy ba khóc lúc ba nghe bài Ḷng Mẹ từ đài phát thanh.

Cô đă xà vào ḷng ba.Ngước mắt khi nắm chặt bàn tay to lớn của ba : - Ba ơi ! Sao ba khóc? Đàn ông phải mạnh mẽ lên chứ ? Hay là để bữa nào con viết cho ba bài khác tên là T́nh Cha , nha nha.....

Cô định gom góp chữ nghĩa để viết tặng ba bài ấy th́ vài ngày sau ba chết trong giấc ngủ v́ bị đứng tim. Và như thế,cô hiểu tại sao người ta có thể rơi lệ khi viết. Cô muốn viết về những nỗi vui như một cách ủi an những người sẽ đọc ḿnh và cũng để tự an ủi ḿnh. Viết cũng là một cách để giữ lại trí nhớ và có khi để phủi bay đi những điều buồn bă giữ kín trong ḷng.

Cô muốn viết để quên đi ngày má cô dắt cô gửi cho bà ngoại rồi bỏ đi mất.Bà ngoại ôm cô khi cô khóc.bà nói : " Má con có người khác rồi.Thôi ở với bà.Bà nuôi con " Cứ như thế ,chẳng thấy má trở lại để chiều chiều,cô ra đứng ở mái hiên,cô mong thấy má.

Không thấy má về nữa.Mỗi buổi tối,học bài xong,cô ngồi viết.Viết để gọi Má ơi ! Má ơi !



...


Bây giờ,cô đi dậy học.Trong lớp của cô,cô tránh nói những câu chuyện về người mẹ. Cô sợ thấy ḿnh rơi lệ khi nhỡ gặp phải cô cậu văn sĩ tí hon nào viết quá hay về t́nh mẹ.Cô sẵn sàng cho chúng 19 điểm trên hai mươi. Nhưng....


Sau chữ Nhưng như thế ,cô hiểu rất rơ câu " Tại sao người ta viết văn "





đăng sơn.fr
CHÚNG M̀NH

dangsonfr.blogspot.com


 

 ndangsonfr
 member

 REF: 659415
 07/15/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.




hiền như bb __________________________________________________ _____________________








Bạn bè ngồi kế bên,náo nhiệt vô cùng. Đứa nào cũng giỡn cợt cười nói huyên thuyên. Cái hành lang quán nước chỉ toàn con gái giữa xế chiều.

Con nhỏ kia khều,khều.Hai con mắt nó nheo nheo :

- Ê ! Ê.Bé BiBi. Sao mày im ru bà rù ?

Nhỏ khác đập lên vai tóc dài :

- Bộ thất chí? Thất t́nh há cô nương? Thằng nào làm nàng giận dỗi?

Bibi cười hiền khô. Mắt cô ngó lên đám lá rung rinh đốm nắng và thấy gió lay nhẹ.Có những lúc như thế này,cô bỗng muốn đi dạo một ḿnh,cô muốn rời bạn bè đang nhốn nháo. Lũ trẻ gặp nhau bao giờ cũng ồn ào như cái tổ ong.

Họ không để cô yên :

- Nhỏ ơi ! Nhỏ hè..... Sao không nói ǵ? Sao đinh công?

Bibi nổi khùng,nổi cáu :

- Tụi bây im bớt cái miệng dùm.Tao không phải là Nhỏ của tụi bây.

Từng tiếng phá rộ lên um tùm. Tụi nó diễn tṛ nham nhở.Đứa nói cô mang bầu bị thằng sở khanh truất ngựa truy phong,đứa nói cô bị quỵt nợ. Bữa nay,Bibi thấy ḿnh hiền hơn mọi bữa,thường th́ cô hay vớ chai nước suối tuơí lên tóc tụi nó. Bibi ngang lắm,chẳng bao giờ chịu thua ai.

Bibi giả vờ nh́n vào đồng hồ tay,nói phải đi về v́ có hẹn với mẹ. Cô thấy hơi đỏ mặt khi phải nói dối ai.Bạn bè ngồi lại đấu hót khi Bibi đi ra bờ hồ ,vừa ngó ngẩn ngơ mấy vệt nắng ở vuờn hoa nở rộ,bỗng chợt cô muốn khóc một chốc lát,khóc cho nguôi giận hờn.Cô thấy làm người lớn nhức đầu quá ! Thấy thế mà không như thế.


Hôm nọ,bạn trai của cô nói :

- Em chỉ có cái tài hay diễn đạt. Nghe nói một đường lại nghĩ cong quẹo ra nẽo khác.

Cô trả đũa ngay lập tức :

- C̣n anh? Anh ngay hay anh thẳng hả ?

Anh ấy nắm tay cô ,nh́n cḥng chọc vào mắt cô.Khi phụng phịu giận ai,cô thấy họ xấu xí. Anh cũng đang xấu vô cùng tận.

- Anh nghĩ ǵ trong câu nói ngầm như thế chứ ?

- Th́ anh nghĩ điều em đang nghĩ bậy....


Cô biết ḿnh đang yêu anh nhưng cô ghét kiểu nói năng cà rỡn như thế. H́nh như trong cái đầu bọn đàn ông con trai họ hay có sự trục trặc nham nhở.Anh nói tại cô hay nghĩ tầm bậy,cong quẹo ḷng ṿng.Anh nói là cô phức tạp lắm ở cái bộ óc của con chim sẻ. Thế là Bibi đùng đùng giận anh,cô quay phắt đi bỏ anh đứng lại bên lề đường. Đây là lần thứ cả hơn 100 lần cô giận anh.

Khi giận một ai th́ ḿnh có cả ngàn lư lẽ để sưng mặt,giận hờn và thù oán.Cô bực ḿnh,khoá cửa pḥng,lôi đống thư t́nh của anh ra đốt tàn lụi.Vừa nh́n ngọn lửa thiêu giấy,ḷng như lửa than. Cô nghĩ rất xấu về anh. Cô nguyền rủa chữ nghĩa của anh. Anh làm như anh ngon lắm.Có tí tẹo chữ nghĩa,đứng trên bục gỗ giảng bài rồi làm tàng,làm phách.Cô ghét cái loại đàn ông làm chảnh,có vẻ kiêu ngạo dạy đời.

Anh cứ hay nói :

- Em mà là học tṛ của anh,anh đục em bể sọ dừa

Cô hét lên :

- Ai thèm.Cám ơn.Ông mà thầy tui,tui đốt bàn giấy ông.


Mấy lần thấy cô nổi tam bành như vậy,anh quay đi,lẩm bẩm đủ cho cô nghe thấy : " Con gái ǵ dữ như chằn.Cỡ này bưng về nhà chỉ có nước.... "

Cô đă dậm chân ngó anh từ đầu đến chân. Cô h́nh dung đến một cặp vợ chồng hay sắn tay áo chí choé nhau ( Mày cà chua,tao gơ mày bể gáo ) Cô rùng ḿnh,nổi da gà thấy hăi. Tính anh ít chiều ai,anh hay lải nhải câu không thích qụy lụy đàn bà. Có lần bên nhau ,anh nâng cằm cô,nh́n sâu rất sâu vào đôi mắt màu nâu ,anh nài nỉ :

- Nè,em. Hăy thuần tính.Dịu dàng hơn để anh yên lành yêu em. Anh lấy em mà không sợ hăi.

Ánh mắt cô có màu đỏ ( cho dù cô cũng đang muốn pha màu hồng nhạt trong mắt để hiền hơn ) Màu đỏ trả lời :

- Tui chỉ hiền khi anh dịu ngọt với tui. Lỗi tại anh làm tui hay cạu á !

Anh bông thơng cánh tay,xụi lơ.Về nhà,anh viết thư :

"' Em !

Có phải là chúng ḿnh đến bên nhau và không thể nào hiểu nhau? Cứ xung khắc kiểu nói gà,nói vịt như thế th́ t́nh cảm sẽ ra sao? "


Bibi không trả lời thư.Thư như thế giống như cơm nguội thiu. Cô thèm đọc thư t́nh tứ mà sao anh không chịu học cách viết thư t́nh mềm. Bỏ cái lớp áo nghiêm túc đạo mạo của thầy giáo đi anh. Hăy biết cách làm em mềm dịu với anh. Để chiếm trọn trái tim của phụ nữ,anh phải học thêm nhiều lắm...

...



Buổi chiều ngang hồ xuống nhanh ,tấm áo mỏng của cô đang bị gió lùa làm lạnh.Cô bước nhanh hơn qua phía bên kia đường ,cô lẩn tránh h́nh ảnh cặp đôi lứa kia đang đứng hôn nhau ở gốc cây hiu hiu gió ,bàn tay họ trong bàn tay khép kín.Cô bỗng nhơ nhớ anh. Phải chi gi này có anh đi bên cạnh,cô sẽ nắm tay anh rù ŕ,cô thêm màu hồng long lanh trong ngụm mắt đẹp. Môi hồng cho anh nụ cười nhỏ ,nhỏ.

Cô thèm nói bên tai anh :

- Anh ơi anh ! Bé hiền rồi nè.Bé dịu ngọt nè anh.Anh ngọt đi.Khi anh hôn em....


Cô nghĩ thế và cay cay mắt.







đăng sơn. fr






 

 ndangsonfr
 member

 REF: 659738
 07/19/2013

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
.





.
CẶP ĐÔI


__________________________________________________





1.


" Họ là ai ? Họ đang nghĩ ǵ ? "


Người ta ít khi nào đặt câu hỏi giữa cơi trống không như thế. Đó là câu hỏi thường trực mỗi lần cô gặp lại họ và thấy khó xử.

Trong ánh mắt của hai kẻ giống nhau như đúc ấy có một điểm sáng.Điểm sáng ấy là h́nh dáng của cô giữa họ.
Cô lắng nghe một trong hai người giống hệt nhau ấy trả lời :
- Thằng Trực ,em tôi luôn chọn màu quần áo có màu sáng để mặc. C̣n tôi luôn mặc các màu đậm. Cô đừng lầm chứ.

Cô rắn mắt,vặn vẹo :

- Đă là sinh đôi. Sao anh nghĩ ḿnh là anh?

- Dễ mà. Theo lời mẹ kể th́ tôi ra trước nó. C̣n cô Trang th́ sao? Trang cũng có chị em sinh đôi à?

Trang chẳng nói năng ǵ,chỉ cười cuời.


Cô đang ngồi ở một hàng hiên quán nước. Phố đông người thấy vui với ánh nắng chênh chếch bên kia vỉa hè.Hàng cây rực sáng trên công viên đầy băng ghế đá. Ánh mắt của Trung đang đậu trên mái tóc xoă vai của cô. Trực th́ chạm mắt vào điểm giữa của sóng mũi dọc dừa của cô.

Trang quen hai anh chàng này trong dịp cô đứng ở tiệm bán sách báo. Sáng hôm ấy,cô đang mải mê lưỡng lự giữa ba tựa sách nói về xă hội tâm lư. Giọng nói của nguời thanh niên đối diện làm cô giật ḿnh :

- Cô à. Theo tôi th́ cô nên chọn quyển này của Foenkinos ,ông này viết truyện về tâm lư hay lắm.Sách của ông ta được dịch ra cả 15 thứ tiếng....

Tiếng nói khác từ sau lưng cô vang lên :

- Tôi th́ nghĩ là cô nên chọn quyển L'Art de penser của Christophe André cũng khá lắm.

Hai anh chàng giống nhau như hai bản copy làm Trang ngỡ ngàng. Họ tự nhiên trong cách nói chuyện và tự giới thiệu làm cô vui.Trang không c̣n ngần ngừ nữa. Để làm vui ḷng họ,cô mua cả hai quyển sách ấy. Tiệm sách này có một góc quán với bàn ghế bày biện trang nhă ở tầng lầu hai. Hai tay ôm chồng sách báo,đĩa nhạc, hai anh em sinh đôi mời cô nghỉ chân ở một cái bàn có tầm nh́n xuống dẫy phố
nhộn nhịp. Câu chuyện giữa ba người ḍn tan như pháo. Trực ít nói hơn anh ḿnh.Anh ngồi tủm tỉm,thỉnh thoảng lật vài trang sách như một kiếm t́m. Trung ríu rít nói về những tác giả viết văn đương thời.Trung ăn nói lưu loát.

Như thế - Họ quen nhau với thời gian để t́nh bạn có điểm gắn bó.




2.



Tiếng điện thoại trong pḥng khách reo inh . Giọng của My vang lên ḍn ră :

- Chị đang làm ǵ đó ? Em đến chơi,ḿnh dạo phố. Họ đang muà hạ giá.


Trang ừ ừ,. Thế là cô em đến trong ṿng nửa giờ. My là em gái của Trang .Hai nguời sinh đôi. My đi tu học ở ngoại quốc mới về từ nửa năm nay. Tính t́nh vui vẻ,nhí nhảnh và hậu đậu lận đận về t́nh duyên. Tính nó hay thích bắt nạt đàn ông. Thầy bói nói nó cao số.Nó sợ nên cứ dùng dằng không lấy chồng.


Trang đang trang điểm,thoa phấn hồng,môi son th́ My ập vào pḥng như gió lùa. Chim sẻ ríu rít :

- Bắt quả tang nàng ta đang làm điệu cà ? Có gă nào đang nghía chị tôi. Phải không? Khai cho tui nghe đi.

Tia sáng lía vội trong đầu ḿnh,Trang nói :

- My nè. Có hai anh chàng này được lắm.

My khoanh tay trước ngực ,nh́n chị ,vẻ ṭ ṃ :

- Rồi không lẽ,chị thích hết hai tên ấy ? Ḿnh đâu vớ hết được chứ.Phải chọn nha bà.....


Chọn ai ? Chọn ra sao giữa hai người. Trang ầm ừ,ngần ngại mở lời :

- My nè. Chuyện lạ kỳ,chị đang quen với hai anh em sinh đôi. Nguời nào cũng có duyên,cao ráo. H́nh như cả hai anh em đều thích chị.

Con nhỏ em nghịch ngợm cười hí hí hi hi :

- Dễ mà. Em đang ế nè. Hay là giới thiệu cho em một trong hai.

- Úi ! Úi chời ! Làm sao?

Con em rỉ tai mách nước ,coi bộ rành rành tâm lư đàn ông.

Trang suy nghĩ rồi gật đầu.



3.




My theo lời chị dặn,đến cái quán ở tầng thứ hai của nhà bán sách như mọi sáng thứ bảy. Chỉ cần buớc đến là thấy hai anh chàng. Chị dặn là Trung ( ông anh ) hay mặc màu đậm ,Trực ,quần áo màu sáng.

Trung,áo màu nâu,mau mắn kéo ghế cho nàng ngồi, Trực,áo màu xanh nhạt gọi cho nàng ly nuớc cam.

Một trong hai anh em nói :

- Tưởng sáng nay Trang mắc lạng phố ,sẽ không đến.

- Th́..... Lạng phố hoài cũng chán. Ghé lên thăm hai anh em nè.

My đưa mắt ngó hai anh em. Quả thật,tay nào cũng dễ nh́n với quần áo thẳng thắn trang nhă,ăn nói nghiêm chỉnh. Hèn chi mà bà chị ḿnh khó ḷng mà chọn. Mà sao lạ? Anh chàng nào cũng thích cái cô ngồi đối diện. Làm sao họ có thể chia sẻ t́nh cảm hoặc là nhường nhịn nhau ?

My nghịch ngợm ,hỏi như đùa :

- Trực và Trung này. Có khi nào anh em hay căi nhau,giận nhau?

Người này nh́n người kia,hai ngón tay chỉ chỏ vào nhau :

- Hắn há ? Có chứ. Khi hắn cà chớn.


- Rồi có khi nào hai anh yêu chung một cô không ?

Chàng này găi đầu ngó chàng kia. Chàng kia lúng túng. Cả hai chép miệng :

- Phải chi tụi tôi được quen với một cặp chị em sinh đôi th́ đỡ biết mấy ha !



4.



Trang nhận lời mời ăn ở điện thoại khi Trực dặn :

- Trang hứa th́ phải tới hé. Tụi tui đăi Trang món gà hầm vang.Anh em tụi tôi ở chung nhà,biết làm bếp khá giỏi. Trang chỉ việc làm khách mời. Chả cần đụng tay vào bếp.

Trung dành ống nói dặn thêm :

- Nè Trang. Chiều nay đổi kiểu. Tui mặc màu nhạt c̣n Trực th́ mặc màu đậm nha. Để xem cô có nhận ra ai là ai không?


- Trời ơi ! Chơi ǵ mà kỳ ? Mà Trang có cơng theo một nhỏ bạn gái được không? Có đủ đồ ăn không? Nhỏ này hơi tham ăn á !

Hai chàng ừ ngon lành.



----



Vậy th́ hai cô rủ nhau đến nhà. Cửa nhà mở ra,thấy hai cặp mắt tṛn xoe,xoe.Ngộ ! Ngộ !

Hai anh em nh́n nhau,cứng miệng.

Trang che miệng cuời,vẻ thích thú. My nhanh nhẩu vỗ vai chị. Hóm hỉnh :

- Con nhỏ này tên là My.Em gái vừa từ xa về thăm nhà.


Chàng áo nhạt, bắt tay cô em. Chàng áo đậm trỏ mắt trách cứ Trang ( My ) :

- Vậy mà không chịu nói là ḿnh có cô em sinh đôi. Trời ! Trời !


Hai cô ngồi vào bàn,cứ tủm tỉm ngó nhau th́ thầm thích thú.

Lúc phụ nhau rửa chén bát. Trang ( mặc áo vàng ) víu bờ vai My ( mặc áo màu xanh ) nói :

- Nhỏ nè. Ḿnh vào nhà tắm thay lại áo đi. Tao chừa cho mày cái anh mặc áo màu lạt là anh Trung. Tao thấy hắn nghía mày năy giờ.
Tao chọn cái cậu em,tính tao thích kẻ ít nói nha,nha.


Hai chị em kéo vào nhà tắm. Cô em chợt thấy ḿnh đang nhút nhát với cái kiểu cặp đôi này. Đời sao mà kỳ ?




đăng sơn.fr


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network