leelady
member
ID 61608
07/02/2010
|
Charming-Truyện 1 kon pḥ danh giá(Phần 3)
III.kết cục của 1 đời pḥ danh giá
2 tháng sau Thái Phong quoay lại t́m tôi,a đi cùng gă ny cũ khốn kiếp của tôi-họ là bạn thân…Tôi thực sự rất muốn phỉ nhổ vào khuôn mặt thối tha,cặn bă,dơ bẩn của hắn.Nhưng tôi không thể v́ ở đó có anh.Tôi luôn yếu đuối trước mặt a như thế..Cái bụng của tôi gời đă hơn 5 tháng rồi.Tôi quyết định giữ đứa bé…Trong tâm can tôi đă từng bị giằng xé rất nhiều.Tôi tự hỏi nếu tôi đẻ con tôi ra mà không có cha th́ liệu nó có hận tôi không? Tôi cũng là một đứa trẻ lớn lên thiếu vắng h́nh bong của người cha,mẹ tôi không đủ sức để dạy dỗ tôi nên người v́ đơn giản là bà bận kiếm tiền,bà bề bộn với biết bao công việc của 1 doanh nhân thành đạt…Nhưng tôi nghĩ lại,tôi vẫn cám ơn ba mẹ tôi v́ họ đă sinh tôi ra để mà tôi biết hận,họ đă sinh tôi ra để tôi có thể mang trong ḿnh đứa trẻ này.Nhưng họ có 1 sai lầm đó là đă để tôi dấn thân vào cuộc đời quá sớm,để tôi dính bùn nhiều tới mức khó có thể nhả ra… Nhưng tôi sẽ khác,sẽ chăm lo cho con tôi từng li từng tí một,và ít ra đứa bé cũng mang NST XY thế nên sẽ chả bao giờ nó có thể vác 1 cái bụng to tướng và chịu đựng nỗi đau,nỗi nhục nhă như mẹ nó đag phải chịu đựng.Tôi sẽ dạy nó biết mang tới an toàn cho người khác,nếu con la`m t́nh th́ nhớ phải “bảo vệ” nghe con…
-Tôi vừa từ Sing bay về đây để xem t́nh h́nh cô như thế nào…Hóa ra cô vẫn quyết định giữ đứa bé.Tùy cô thôi.Cô đẻ th́ cô nuôi.Tôi sẽ cung cấp tiền cho mẹ con cô- gă người yêu cũ của tôi cất tiếng sủa ăng ẳng,tiếng của hắn lúc đó nghe không c̣n giống tiếng 1 con người nữa mà là tiếng của 1 con thú vật.Nó làm tôi phát điên lên
-A ngậm mồm vào đi-Tôi lẩm bẩm
-Tùy cô thôi tôi không ép-Hắn huưt sáo và hút thuốc điềm nhiên như lúc sau khi hắn làm t́nh.Tôi muốn gào lên và cắn xé hắn ra từng mảnh một,cho hắn nát tươm,tôi căm thù cái sự rũ tới mức quá phũ của hắn.Quả thực đàn ông đă rũ th́ rất phũ nhưg hắn chả có cái đát ǵ để có quyền được phũ với tôi
Thái Phong ngồi yên.Tôi đag hận tên người yêu cũ đến thấu xương.Hận tới nỗi đă bặm chảy cả máu môi lúc nào mà không hay.Máu tôi rớt xuống áo ngực đỏ ḷm rồi thâm đen lại,măi lúc sau tôi mới cảm nhận được vị tanh của máu. Tên khốn Hải Phong nói xong rồi xéo không sủa thêm 1 tiếng nào.Thái Phong ngồi lại,a ôm tôi vào ḷng,mỗi khi ở trong ṿng tay của a,mọi âu lo của tôi tan biến,chỉ c̣n lại hơi ấm t́nh yêu nồng nàn.Nhưng lúc này dường như nỗi đau của tôi quá lớn để a có thể xoa dịu.Tôi đag đau,đau lắm… Giọng Thái Phong đều đều và điềm tĩnh :
-E …Dừng khóc nữa.Nín đi….A sẽ nuôi con cùng e,sẽ bên e… A sẽ yêu thương dạy dỗ nó như con đẻ...Nín đi em..
Lúc này tâm trạng của tôi đang hỗn loạn,cực ḱ hỗn loạn.Tôi không muốn nghĩ bất cứ điều ǵ bây giờ cả.Tôi yêu Tường Phong nhưng tại sao a lại quá tốt,quá cao thượng như vậy?Trên đời này làm ǵ có thằng đàn ông nào cao thượng như thế đâu.Hay…A bị thần kinh?Không.Thần kinh của a vẫn hoàn toàn b́nh thường mà!
-A bất lực…A không thể làm e có con…
-Cái ǵ?A đừng thế…A…A nói dối e đúng k?
-…
-A..A nói ǵ đi chứ.A nói dối e đúng k?Hăy nói là a nói dối e đi!!!
-E à…E b́nh tĩnh đi.A …
-…..
-V́ thế hăy để a bên e,hăy để a làm cha đứa bé.Dù ǵ nó cũng là con em,con em cũng là con a.A sẽ nuôi dạy nó nên người
-…
Tôi ngồi đó,muốn đứng lên lắm nhưng cái bàn tọa chê’t tiệt cứ bám diệt lấy ghế,hay bởi tâm trạng quá nặng nề khiến tôi không thể đứng lên?Khô’n kiếp!!!Mẹ tôi nói cứ để đứa trre ra đời mà không cần cha v́ đàn ông chỉ là 1 lũ đàn bà có ṿi vô dụng với 1 cái que chỉ biết đi chọc hết lỗ này tới lỗ khác,sẽ chọc.chọ cho tới khi nó hoàn toàn teo khi và không thể sung măn.Có lẽ mẹ đă hận đàn ông quá nhiều,mẹ hận c̣n hơn cả tôi,ít ra tôi chỉ khinh bỉ toàn bộ cái lũ đàn bà có ṿi ấy,ít ra tôi chỉ căm thù tên ny cũ của tôi,nhưng ít ra tôi vẫn có thể yêu,tôi yêu a-Tường Phong của tôi,cơn gió của tôi…
Tôi đồng ư lấy T.Phong v́ tôi yêu a,hơn nữa a là con 1 mà tôi th́ đang mang trong bụng 1 đứa trẻ mang NST XY,a cần đứa con này để cầu tự,tôi không biết đối với a nó có phải là 1 cuộc hôn nhân mua bán đôi chác không,nhưng tự tôi thấy a luôn rất mực yêu thương và săn sóc cho mẹ con tôi từng chút một…Trớ trêu thật.Sao nó lại không phải là con a?Tôi thực sự muốn lên giường ân ái với anh,thực sự rất ham muốn điều đó.Tôi sẽ đẻ con cho anh như bao con đàn bà khác,tôi sẽ hạnh phúc khi được đẻ con cho chồng tôi.Muốn lắm,khao khát lắm…Nhưng vấn đề là anh không thể.A không thể làm chuyện đó.Thoy!Hăy dẹp cái khát khao dục vọng nhỏ bé và bần tiện tới bỉ ổi đấy sang 1 bên đi.Quan trọng là bây giờ con tôi đă có một người cha,tôi không muốn nó là đứa trẻ mồ côi cha như tôi,hơn ai hết tôi hiểu nỗi đau khi lớn lên mà không có h́nh bong,không có sự yêu thương chăm sóc của người cha,cái nỗi nhục khi nghe bọn bạn cùng xóm bàn tán bêu riếu.Tất cả đă đưa tôi vào 1 cái vỏ bọc,nó làm tôi nhút nhát sợ hăi,và càng nhút nhát sợ hăi th́ tôi lại phải càng xù gai lên để chống trả lại cuộc đời…
………………………………………
Bác sĩ dự kiến tháng sau tôi sẽ sinh.Đứa bé cứ đạp,đạp méo cả cái bụng xinh của mẹ nó.Chồng tôi vừa phải vào Sài G̣n công tác v́ một việc gấp của công ty,a đă từ chối di mà không hề được.A nói sẽ cố gắng hoàn thành công việc để ra trước ngày dự kiến sinh của tôi. Nhưng dự kiến chỉ là dự kiến.Tôi đă đẻ,đẻ non mà không có anh..
ĐAU!ĐAU QUÁ! Tại sao lại đau như thế này??? Nó to quá,làm sao tôi cho nó qua bằng cái lỗ bé tí ấy được.Đau quá!Không được!Không được rồi.Tôi chỉ nghe văng vẳng bên tai tiếng bác sĩ: “Rặn mạnh lên,mạnh lên e,cố lên,sắp được rồi”.Tiếng y tá hỗn độn,lộn xộn,có vẻ như rất bận rộn.Tiếng mẹ: “Cố lên Vân.Chồng con nó sắp về tới nơi rồi,cố lên con”.Tôi không mở mắt,không dám nh́n xung quoanh,chỉ nhắm mắt,rặn và rặn.Rặn như một con bị táo bón,đau,đau quá!
-Ra rồi!ra rồi!Y tá!Lấy khăn mau.Nhanh lên,cô lâu la quá..
Ra rồi ư?Đâu?Đâu?Con tôi đâu? Xem nào?Giống tôi không hay giống thằng bố đẻ của nó?.....Tôi lịm đi….KHông được…Tôi muốn bế con tôi…Tôi lịm dần đi…Tôi lại mê,cứ mỗi lần ngất đi là tôi lại mê,những giấc mơ quoái dị.Tôi thấy chồng tôi,máu me đầy người,tiến lại gần tôi và mang con tôi đi mất.A quoay lưng.Tôi gọi.A không trả lời không quoay lại.Đứa bé khóc nhiều quá.Nó đ̣i mẹ,e con chưa cho con bú,a đưa con đây…A mặc kệ tôi gào khóc.A cứ đi,bế con và đi.Cái quoái ǵ nữa đây?Tôi bật dậy.Mồ hôi đầm đ́a chảy ướt nhẹp cả người,vẫn đau quá…Không gian trong pḥng yên lặng đầy ám khí,tôi bỗng cảm thấy lạnh ở sống lưng.Tôi gượng trèo xuống giường,mở cửa,vẫn c̣n đau quá,tôi thấy máu trong tử cung tôi vẫn xối ra…Tôi bước ra cửa,giọng mẹ,giọng con bạn thân:
-Ôi ông trời ơi? Tại sao con tôi lại khổ như thế này???
-Bác ơi…bác ơi bác đừng khóc nữa…Bác khóc,bác ốm th́ ai lo cho cái Vân bây giờ?Bác ơi…
Cái ǵ thế?Họ nói cái ǵ tôi không hiểu,tại sao họ lại khóc rống lên như thế??? Sao vậy?
-Tại tôi…Lỗi tại tôi,lẽ ra tôi không nên giục thằng Phong.Lẽ ra tôi phải giấu kín chuyện con nó đă chết.Khổ thân cháu tôi,nó bị sinh non,nó quá yếu… Tại tôi nói ra nên con rể tôi nó mới shock,tại tôi,tại tôi,tôi đă hại con gái tôi rồi,Vân ơi…..
Tôi đứng như chôn chân.Cái ǵ cơ?Con tôi chết rồi ư?Chồng tôi làm sao?Hả?Làm sao?
-Bác ơi bác đừng quá đau buồn…Âu cũng là cái số….Chuyện của Phong là do anh ấy phóng nhanh không cẩn thận…bác đừng tự trách ḿnh nữa bác ơi…
-Trời ơi làm sao mà con gái tôi nó chịu được chuyện này?Trông nó mạnh mẽ thế thôi chứ thực ra nó yếu đuối lắm…làm sao nó chịu đựng được?Tôi biết nói với nó thế nào đây?
-Cái Vân bác để cháu lo cho.Bác báo cho nhà anh Phong để lo tang lễ cho anh ấy đi…
Hai bàn chân tôi như 2 cục bê tông chôn chặt xuống đất mùn,không sao rút ra được.Cổ tôi đắng lại,mắt tôi nḥa đi.Tôi đag ở trong 1 cơn ác mộng đúng k? Mẹ kiếp! bà già đang đùa đúng k? Tôi muốn hét lên,nhưng không được nữa rồi…
……………………Tôi thấy tôi đag đi trên 1 đường hầm,phía đầu kia chồng tôi đag bế con tôi đứng đấy. Con tôi khóc đ̣i mẹ dữ quá.Tôi chạy tới.Ẵm lấy con,chồng tôi mỉm cười.Chúng tôi bước đi…………………..
-Vân,Vân.Mày làm sao thế?Tỉnh lại đi Vân.Bác sĩ ơi cấp cứu,cấp cứu
……………………
-Chúng tôi đă cố hết sức để cứu cô ấy… Nhưng máu trong năo cô ấy đă tràn ra quá nhiều,không thể làm ǵ được nữa
……………………….
Tôi đang hạnh phúc ở 1 nơi thiên đường đẹp lắm...Có chồng tôi,con tôi và không ǵ lo lắng.Bộn bề,xô bồ lo toan không c̣n chỗ.Thay vào đó là những tiếng cười….
The end
Lee Bơ,8.26pm,2/7/2010
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
leelady
member
REF: 548818
07/02/2010
|
em cám ơn :)
|
|
sushie
member
REF: 548833
07/02/2010
|
ờ ,đọc xong rồi ,thank .nhưng không hay bằng 02 phần kia
|
|
tdaoduy
member
REF: 548877
07/02/2010
|
Ôi...tôi laj nhân dc st+ ky la tu em Nêú em 18t mà dă có trai nghjêm nhü vây thi anh chuyên tu khâm phuc thành kinh phuc dó. Anh là ng cuog quê vói em, qua hs em là 23t em giai thích thê nào dây...nêú em giai thích có lí,thi anh chang con gi dê nói ngoài tu "em tuyêt quá". Mong em giü dc niêm tin... Thanks
|
|
leelady
member
REF: 548940
07/02/2010
|
là v́ hồ sơ k cho những ai quá bé đăng kí.Em sinh năm 1992.Năm nay 18 tuổi,đang thi đại học :) Và viết truyện chỉ vi` muốn viết lên sự thật về 1 thực tại hơi.."choáng"
|
|
tdaoduy
member
REF: 549419
07/04/2010
|
Em là tác phâm cua tao hóa rôi. Anh múôn gap xem tác phâm này ra sao.vi anh "choáng"..môt chút thôi em nhá. thank
|
|
leelady
member
REF: 549519
07/04/2010
|
vang ạh e sẽ cố gắng nhưg có khi bác k hiểu bởi bác k đọc phần 1 và 2 chăng?
|
|
leelady
member
REF: 549531
07/04/2010
|
dạ hihi
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|