northwind
member
ID 51579
04/29/2009
|
Cám Ơn Cuộc Đời
Mẹ không thể quên được ngày con cất tiếng khóc chào đời.
Đó là một đêm mưa tầm tả và cúp điện. Các cô y tá phải đốt thật nhiều đèn dầu để đón con mẹ chào đời. Con trai mẹ hư lắm ra rồi mà không chịu la lên làm mẹ lo lắng vội hỏi cô y tá “sao không thấy tiếng bé khóc”, cô y tá phải vỗ vào mông con 3 cái, con mới chịu ré lên phá vỡ không gian im ắng của trạm xá nhỏ.
Con trai mẹ giờ đă được 27 tháng, có lần con phải nhập viện v́ bị rối loạn đường tiêu hoá. Nh́n con quấy khóc ḷng mẹ rối bời chỉ biết khóc theo con, từ đó mẹ luôn tự nhủ phải chăm sóc con tốt hơn và khẩu phần ăn của con cũng có chút thay đổi. mẹ chia phần ăn của con thành nhiều bữa nhỏ để đường tiêu hoá nhỏ bé của con không bị dồn nén, tập cho con ăn sữa chua hằng ngày để có thêm nhiều vi khuẩn tốt bảo vệ đường ruột non nớt của con. Trước khi cho con ăn mẹ luôn tráng chén bằng th́a bằng nước sôi thật kỹ. bên cạnh đó mẹ t́m cho con uống koại sữa tăng cường miễn dịch hỗ trợ chức năng tiêu hoá để bảo vệ con trai mẹ toàn diện.
Nh́n những tṛ nghịch ngơm của con mẹ càng thêm vui v́ con trai mẹ đang khoẻ mạnh.
Mẹ cám ơn cuộc đời đă ban cho mẹ có con
Con là sự sống, là t́nh yêu và là niềm tự hào của mẹ.
P/s:B
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat