cuoocjsoongs1
member
ID 49599
02/19/2009
|
Âm và Dương
Câu chuyện đă được đọc trước năm 1975, đăng trên bán nguyệt san "Phổ thông", hồi đó csong đang là 1 đứa bé. Bây giờ đă không c̣n nhớ tên câu chuyện, tên các nhân vật, thời điểm xảy ra câu chuyện, nhưng nội dung và tinh thần của câu chuyện th́ csong c̣n nhớ rất rơ. Trẻ con bao giờ cũng thật ngây thơ, đọc ǵ biết đó, nghe ǵ tin đó. Câu chuyện đă gây cho đứa bé một ấn tượng sâu sắc.
Tác giả của bài viết là một nhà văn, bạn thân của nhân vật chính, nhà văn ngạc nhiên khi thấy bạn ḿnh rất yêu quư và giữ ǵn một cái hộp, có lần anh ta t́nh cờ được biết trong chiếc hộp đó là xác của 1 con bướm.
Sau đây là lời kể của nhân vật chính
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
cuoocjsoongs1
member
REF: 425414
02/19/2009
|
Con bướm này rất có ư nghĩa đối với tôi, tôi kể cho anh câu chuyện này có lẽ anh không tin, nhưng ngay chính bản thân tôi, tôi cũng không thể lư giải được.
Cách đây ... năm, tôi có 1 chuyến công cán rất quan trọng, đêm đó vợ tôi lại bệnh nặng, nh́n vợ tôi nằm trên giường bệnh dù đă được đốc-tờ đến thăm bệnh và cho thuốc, nhưng trông nàng rất xanh xao và yếu ớt, tôi không yên tâm tí nào. Đêm đó tôi chỉ muốn ở nhà với nàng. Tôi có linh cảm nếu tôi đi, tôi sẽ mất nàng măi măi.
Vợ tôi biết công việc của tôi, nên nàng giục tôi hăy yên tâm mà đi lo công việc. Nàng giả vờ cười nói để che dấu sự đau đớn mà cơn bệnh đang hành hạ. Tôi nói cho nàng biết nàng là cuộc sống của đời tôi. Tôi chỉ muốn được ở bên nàng lúc này, tôi nghĩ đến công việc đêm đó nếu không có tôi cũng đă có người phụ lái rồi, hồi đó tôi đang là một nhân viên hỏa xa.
Nhưng nàng nói nàng sẽ không sao, nàng sẽ không yên ḷng nếu tôi v́ nàng mà bê trễ công việc. Nh́n đôi mắt van lơn của nàng tôi đành phải đứng dậy. Sau khi dặn ḍ kỹ lưỡng người quản gia, ôm hôn từ biệt nàng, tôi ra đi trong đêm tối. Một đêm tối đen như mực và trời mưa gió băo bùng.
Chiếc tàu lao đi vun vút trong đêm tối...
|
|
cuoocjsoongs1
member
REF: 425417
02/19/2009
|
Chiếc tàu lao đi vun vút trong đêm tối...
Mắt tôi như hoa lên khi trước mặt tôi cứ có một bóng h́nh lúc ẩn lúc hiện, giống như một con bướm khổng lồ, dang rộng đôi cánh và la to: "dừng lại, dừng lại,...". Tôi cứ ngỡ ḿnh đang ngủ mơ, nhưng nh́n sang bên cạnh tôi thấy người lái phụ đă ngủ ngon lành, tàu vẫn xộc xệch lao đi trong mưa gió.
Rồi bóng h́nh ấy tiến lại gần hơn, tôi thấy thấp thoáng giống như khuôn mặt của vợ tôi, đang la thất thanh, tiếng la c̣n to hơn: "dừng lại, dừng lại,...".
Như một phản xạ, tôi phanh gấp "Kít...............".
Tiếng rít vang lên trong đêm tối ḥa lẫn với tiếng mưa gió vun vút. Chiếc tàu di chuyển thêm một đoạn ngắn rồi dừng hẳn.
Ngoài trời mưa gió rất lớn.
Người tôi vă mồ hôi như tắm.
Tôi không hiểu chuyện ǵ, nhưng cũng bảo người lái phụ lấy đèn pin cùng tôi xuống xem có chuyện ǵ. Thật là hú vía, trước mặt cách chỗ tàu dừng vài thước, một đoạn thanh tà-vẹt đă bị nước lũ cuốn trôi và cách đó không xa là vực nước đang cuồn cuộn dâng.
Sau khi làm yên ḷng mọi người trên tàu, nh́n đồng hồ đă hai giờ sáng, trở về buồng lái tôi điện gấp cho cấp trên để có hướng xử lư tiếp. Trong lúc quá mệt, tôi chỉ muốn thiếp đi một tí, chợt tôi nh́n thấy trên tấm kính trước mặt chỗ tôi ngồi, chú bướm này đă xếp cánh đậu ở đó tự bao giờ.
Sáng ra trời đă quang tạnh hẳn, thấy chú bướm vẫn đậu nguyên chỗ cũ, tôi đỡ nhẹ đôi cánh đặt trong ḷng bàn tay rồi đưa ra ngoài để cho chú bay đi, chú bướm chỉ đập cánh nhẹ rồi vẫn đứng yên, linh cảm đây là chú bướm đă giúp tôi tối qua, tôi nâng niu đặt chú vào một chiếc hộp.
Sau này khi về nhà tôi được biết vợ tôi đă mất ngay đêm đó, nàng tắt thở lúc một giờ sáng.
Trước đây tôi chưa bao giờ tin, nhưng bây giờ tôi nghĩ rằng linh hồn nàng đă hóa thân vào con bướm này, và NÀNG MĂI MĂI VẪN Ở BÊN TÔI.
|
|
bimbim118
member
REF: 425446
02/20/2009
|
Câu chuyện thật cảm động! Và Bimbim tin rằng chuyện này là có thật!
Cám ơn cuoocjsoongs1 đă cho đọc một câu chuyện thật hay!
|
|
cuoocjsoongs1
member
REF: 425479
02/20/2009
|
Cám ơn bimbim118 đă ghé thăm và cho ư kiến.
csong đă quên không gơ cái câu đầu của người viết, csong không nhớ nguyên văn, nhưng đại khái nói rằng: "đây là câu chuyện tôi viết lại theo lời kể của bạn tôi, và đó là 1 câu chuyện thật của bạn tôi".
Hồi đó csong đọc cái câu này và csong nghĩ là câu chuyện có thật hoàn toàn, cho nên suốt thời gian dài hễ thấy con bướm ở đâu là csong cứ nghĩ nó đang mang 1 linh hồn của ai đó, phải có 1 cái ǵ là đại diện để làm thông điệp trung gian nếu như thật sự có thế giới của linh hồn.
Chúc các bạn vui nhé.
|
|
hahong
member
REF: 425579
02/20/2009
|
Bạn cuoocjsoongs1 ơi !
Tôi có biết chút chút về chuyện này, tuy không chính xác lắm nhưng cũng xin gửi đến các bạn :
Chuyện bạn kể có tựa đề là BÓNG NGƯỜI TRONG SƯƠNG MÙ, tác giả là Nhất Linh (hay Khái Hưng, tôi không nhớ rơ, nhưng chắc chắn là 1 trong 2 người này). Tác giả trong nhóm Tự Lực Văn Đ̣an ở Hànội trước 1945 .( Câu chuyện này là 1 trong các chuyện chọn lọc trong tập sách có tựa đề là ANH PHẢI SỐNG"
Nếu có vị nào nhớ đầy đủ hơn th́ xin bổ sung.
|
|
cuoocjsoongs1
member
REF: 426055
02/21/2009
|
Chào bạn hahong!
Cám ơn bạn đă cho thông tin.
csong không có nhớ ǵ cả ngoại trừ nội dung câu chuyện và tên tờ báo, bởi v́ csong thường tưởng tượng thành h́nh ảnh khi đọc, bởi vậy khi đọc cái ǵ mà gây 1 cảm xúc csong rất nhớ, c̣n csong nhớ tên tờ báo là v́ hồi đó trong tờ báo đó có đăng truyện dài nhiều kỳ "Tuấn chàng trai nước Việt", csong rất thích đọc truyện này nên chằm hăm cái báo này để mà đọc.
Chúc các bạn cuối tuần vui nhé.
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|