Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Truyện ngắn >> 100 đêm.Tôi dừng bút - Vân Lam

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 bimtrangtaiden
 member

 ID 44868
 08/21/2008



100 đêm.Tôi dừng bút - Vân Lam
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

(Trẻ lẫn Già - Yếu người không nên đọc)

1.HAI MƯƠI BA CỘNG HAI MƯƠI BA

Đêm đầu tiên tṛ chuyện cùng em…

Em nói với tôi “Có lẽ em yêu hắn. Em nhớ hắn không chịu được!”. Tôi ngồi cách em hàng ngh́n cây số sao như nghe được tiếng tim em đập th́nh thịch khi ḍng chữ ấy xuất hiện trên máy tính. Hắn là ai? Một gă so với em th́ nên gọi là chú,đă có một vợ ba con,in được vài cuốn sách. Nghiễm nhiên trong thời đại em và tôi đang sống, ai có sách in th́ được gọi là “nhà văn” (phải thế không?). C̣n ǵ nữa? Em nói em “mê” chất văn nửa trinh thám, nửa hiện thực, nửa liêu trai của hắn. Có loại văn ấy sao? Hắn thật là một tài năng lớn. Em yêu là phải rồi! Càng tài hơn khi một nhà văn có một vợ ba con như hắn, mới quen em chỉ độ tuần, gặp em chỉ lần đầu là đă đủ can đảm nói với em đủ thứ về chuyện gia đ́nh không hạnh phúc, li thân vợ, lâu rồi không biết rung cảm trước đàn bà… Nhưng đáng nể nhất vẫn là câu hắn đă nhắn vào điện thoại của em ngay sau lần đầu gặp gỡ “Chúng ta sẽ cùng nuôi dạy 3 con!”. Nghe em kể, tôi đang ăn bún cũng ph́ cười văi cả bún ra lỗ mũi.

Tôi phải nói ǵ với em đây? Nói rằng “Em ơi, đời đôi khi chó lắm! Thằng đàn ông nào gặp gái chẳng ham. Nhất là gái mơn mởn vào độ xuân th́ như em. Thằng đàn ông nào muốn đốn gái lại không than văn chuyện t́nh yêu hiện tại. Nhất là mấy tên có vợ. Chẳng lẽ hắn muốn được em, hắn lại đi kể với em là vợ chồng hắn hạnh phúc lắm, đêm th́ ngủ chung, tuần ân ái đôi lần, lần nào hắn cũng rên ư ử và sau đó là ngủ một giấc thỏa thích trên bụng vợ?”. Dù sao tôi cũng đă không nói thêm ǵ nữa sau sự im lặng quá lâu của em. Dường như những ǵ tôi nói quá phũ phàng với đứa con gái mới lớn như em. Đứa con gái chưa bao giờ biết đến cảm giác người căng ra như cây đàn,cong cớn trên những ngón tay của gă nhạc sĩ nào đó... căng măi... căng măi cho đến khi dây đàn đứt,chùng xuống cùng những tiếng rên tỉ tê,ngây dại.

Tôi nói gọn với em “Đó là một cái bẫy!”. Em nói “Em không tin! Anh ấy chân thành lắm! Anh ấy là nhà văn, chị đừng nói xấu anh ấy!”. Ừ, th́ hắn là nhà văn. Tôi có bảo hắn không là nhà văn đâu? Nhưng có ai nói với em là tất cả các nhà văn đều sống tốt? Mà xét cho cùng cái bẫy ấy cũng có giá trị ǵ cho cam. Nó xưa như loại hũ người ta thường dùng trong các hố xí lúc nhà cầu và hệ thống cống chưa phát triển như bây giờ. Xin lỗi em với cách nói trịch thượng và khinh miệt này. Nhưng nó là thế thật! Cái hũ ấy hôi thối và bê bết các vết loang lỗ. V́ sao em biết không? V́ đă có biết bao gă đàn ông sử dụng nó để thỏa măn ham muốn dục vọng trong đời,đă có không ít gia đ́nh tan nát v́ nó. Nhưng nghĩ cũng lạ. Đa phần các cô gái bây giờ đă nh́n ra h́nh dạng của cái bẫy ấy,họ hầu như đă “miễn nhiễm”, c̣n em th́ không?

Tôi không dám nói em ngu. Bởi một đứa ngu th́ không bao giờ viết nên những câu chuyện văn chương đầy cuốn hút như em. Ai dám nói nghề viết là dễ? Đó là một cuộc chơi mà người ta phải sử dụng tiếng mẹ đẻ ở mức độ “advanced”(*). Và đă có không ít kẻ “tẩu hỏa nhập ma” khi đang tập luyện nó. Kết quả là cho ra những thứ sản phẩm quái dị. Em đă thoát khỏi sự quái dị và đang dần tiến lên cao hơn, lẽ nào em lại không đủ nhạy cảm để nhận ra những ǵ tôi nói?

Em không nhận ra thật! Em đến gặp hắn lần thứ 2. Em không kể cho tôi nghe hắn đă nói những ǵ trước đó. Chắc phải là những lời đầy mê hoặc mới đủ khiến em nhắm mắt lại dâng tặng hắn nụ hôn đầu đời. Sau đó hắn bế em lên quay một ṿng. Nói th́ thầm vào tai em “Lâu rồi anh không t́m được cảm giác này. Anh đă ngỡ ḿnh lănh cảm… Em là cứu tinh của anh..!”. Tôi càng ngày càng thấy gă đàn ông được gọi là nhà văn đó thật quá sức tưởng tượng của tôi. Chẳng lẽ hắn muốn tôi phải giải thích với em rằng nhu cầu sinh lư của đàn ông nó cần thiết như ăn cơm. Một thằng đàn ông với tâm sinh lư b́nh thường, hiếm ai nhịn được quá hai tháng. Không có vợ, không có người t́nh họ sẽ tự giải quyết, hoặc chơi gái, hoặc hiếp đâm hoặc làm bất cứ điều ǵ để thỏa măn. Có người c̣n cho cả vào lỗ của cái bàn ngoài công viên và sau cùng bác sĩ phải mất 4 tiếng đồng hồ để lấy nó ra khỏi cái lỗ ấy. Tin tức đầy trên báo, kể cả các vụ hiếp dâm từ trẻ con đến bà già. Em không đọc sao? Sao lại tin vào sự “lănh cảm” hắn nói?

Sau câu nói ấy của hắn, em đang thấy em vĩ đại và quan trọng đối với hắn lắm phải không? Nghĩ thế đi em! V́ đó là những ǵ hắn muốn em nghĩ. Rồi sao nữa? Hắn nói muốn “have sex” với em. Buồn cười! Một kẻ tự xưng là nhà văn, sử dụng tiếng mẹ đẻ chuyên nghiệp, th́ ngay cái lúc muốn làm t́nh lại dùng tiếng Anh. Chữ “làm t́nh” suy cho cùng có thô lỗ ǵ đâu mà phải tránh. Nếu thấy văn hoa quá th́ cứ nói là “Anh muốn quá..” rồi đưa tay lên từng phím đàn trên người em mà găy. Có phải là chuyên nghiệp và điêu luyện hơn không. Ai già rồi lại dùng ngôn ngữ của thế hệ trẻ. Hay em làm cho hắn tưởng rằng hắn không phải hơn em 23 tuổi, mà đang ở tuổi 23 giống như em? Nhưng cũng may là hắn đă không nghĩ đến chiêu thức điêu luyện ấy, bằng không em đă không c̣n đủ b́nh tĩnh của thân thể để thoát khỏi hắn rồi.

Em thoát được để về nhà. Hắn có tiếc không nhỉ? Chắc là tiếc và hối hận nữa phải không em? Em nói với tôi tội nghiệp hắn quá! V́ ngay sau khi em về đến nhà hắn đă nhắn tin “Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên làm thế. Anh thật đốn mạt. Nhưng em thông cảm, gần em anh không chịu được…Lâu rồi anh mới t́m lại được cảm giác thèm muốn thế này..” Em nâng niu cái tin ấy như nâng niu báu vật. Nó là minh chứng hùng hồn nhất rằng hắn là người rất biết suy nghĩ và có nhân cách. Chỉ v́ phút không kiềm chế được. Thế em giải thích ra sao với vài tin nhắn sau đó? “Nhưng anh nghĩ lại, khi yêu nhau “have sex” là chuyện b́nh thường. Bây giờ ai chẳng làm thế, phải không em?”. Em im lặng…Em có muốn tôi giải thích cặn kẽ về cái tin nhắn ấy cho em không? Hắn nói đúng! Hoàn toàn đúng rằng trong thế giới hiện tại này, thế giới của những người trẻ như em hay ngay cả từ thời cha mẹ tôi và cha mẹ hắn, khi yêu nhau người ta thường không tránh khỏi chuyện chung chạ. Nhưng thật hiếm thấy những ai mới yêu nhau, tṛ chuyện cùng nhau chỉ 2 lần mà đă muốn ngủ chung với nhau! Và nếu có, tôi không biết có nên gọi đó là “T́nh yêu”? Và hắn nghĩ ǵ khi một khoác lên người tấm áo “nhà văn” mà lại hướng những người trẻ như em sống một cuộc đời như thế?!

Cuộc đời như thế là cuộc đời ǵ em biết không? Là cuộc đời làm một nhân t́nh, một đứa vợ bé cho một gă nhà văn quèn có một vợ 3 con. Một kẻ đang nhân danh “t́nh yêu” chà đạp lên sự hy sinh mà vợ con đă dành cho hắn. Một kẻ đêm đêm chong đèn gơ gơ bao mỹ từ êm ả, bao nguyên tắc đạo đức sống lên giấy để kiếm chác vài đồng bỏ túi hút thuốc lào, uống bia hơi t́m thêm cảm hứng viết lách. Trong khi vợ bù đầu với hàng vải ngoài chợ nuôi một chồng cùng 3 con. Một kẻ với bề ngoài già nua, mặt xanh xao như nhiễm giun sán với vài cuốn sách được in. Thế mà em vẫn yêu!

T́nh yêu trong ḷng những người trẻ như em sao ngộ quá! Tôi già rồi nên không thể hiểu. Dẫu tôi từng nói rằng t́nh yêu không có đúng – sai, chỉ có đủ hoặc không đủ. Nhưng liệu những thứ mà em và hắn đang làm, có được gọi là t́nh yêu? Sau bao lần van nài của tôi cùng vài người bạn chí cốt, em đă quyết định chia tay. Lần vừa rồi gặp hắn, em gọi đó là lần sau cùng (có thật không?). Hắn buồn rười rượi, mắt đỏ ngầu như muốn khóc. Hắn nói với em “Anh sẽ không bao giờ làm phiền em nữa, trừ phi em tự gọi cho anh. Anh lúc nào cũng bên em. Không yêu thương nhau được th́ cũng làm bạn, em nhé!”. Tôi nghe đâu đây tiếng Phương Thanh hát dịu dàng say đắm “Không yêu xin hăy là bạn”. Hắn tài thật! Ngay lúc chia tay mà cũng nhớ ra được bài hát giới “teen” như em yêu thích. Thật là bái phục quá đi thôi!

Tuần rồi, tôi gơ vài ḍng sau cùng cho em “Em đợi đi! Chưa ăn được mỡ mèo chưa cam ḷng! Hắn sẽ gọi lại cho em không quá 3 ngày”. Như lời nguyền của mụ phù thủy gian ác. Hắn đă gọi em ngày hôm qua, nghĩa là chỉ sau 2 ngày!

…Và tôi không biết chuyện ǵ sẽ tiếp diễn trong đêm nay lẫn đêm mai. Chỉ có điều, tôi biết chưa hết 100 đêm th́ tôi chưa dừng bút…


2. NHỮNG ĐÔI MẮT MÙ
Chúng ta lại tṛ chuyện cùng nhau…

Xuyên suốt qua không gian hàng ngh́n cây số, xuyên suốt qua từng đường tơ kẻ tóc của hàng vạn mạch nối internet, xuyên suốt qua nhịp đập hàng triệu trái tim đôi khi ngu muội của đàn bà, tôi nh́n thấy em đang đau khổ…

Với những người đă đi được nửa đoạn đường đời như tôi th́ sự đau khổ ấy là chuyện vớ vẩn theo kiểu một bà triệu phú suốt ngày khóc lóc thảm thiết v́ con chó cưng bị ốm nặng trong khi bố mẹ bà đang hấp hối ở trung tâm dưỡng lăo chẳng ai chăm. Nhưng tôi hiểu, với em nó lớn như đại dương. Ai rồi cũng phải trải qua thời ḱ ấy, thời ḱ “Khi người ta trẻ” như PTVA đă ví. Nhưng để gánh lấy một kết cục giống nhân vật câu chuyện ấy, có phải là đáng tiếc lắm không?

Tôi mơ hồ nhận ra trên góc độ sinh học, th́ người càng già mắt càng mờ đi, thậm chí bị mù. Nhưng ḱ thực, có những điều khi chưa già th́ ta không thể nh́n thấy. Vậy th́ kẻ trẻ - người già, thực chất ai là bị mù?

Đến đó, tôi không c̣n biết nói với em điều ǵ nữa. Đành mang một mẩu chuyện vặt vănh nhặt được ở quê ngoại ra mà kể. Chuyện về một cô gái đẹp, cùng lứa tuổi với em…

*** ***

Em tên Lụa. Má nói tên đó nghe êm và sang. Vậy mà má sinh em ra ở một làng quê có nhiều người nghèo, nghèo lắm. Nhưng bây giờ khác rồi. Từ lúc người ta phóng đường làm lộ, làm cầu, làm chợ, làm bến cảng th́ người quê em giàu hẳn lên nhờ tiền bồi thường của mấy ông thầu. Vậy là quê em không c̣n nghèo nữa. Chỉ c̣n mỗi nhà em nghèo. Má nói ngày xưa cục đất chọi chim c̣n không có th́ làm ǵ có đất để được người ta bồi thường.

Em nhớ rơ ràng, mỗi tháng nhà em chỉ xài 16 ngàn đồng tiền điện, 4 ngàn đồng tiền nước. Tháng nào tiền điện nhiều hơn là má em lo sốt vó. Nhưng má vẫn cho em đi học. Má nói “Có đi học mới khôn ra mà lấy được thằng chồng xứng đáng. Luẩn quẩn ở nhà ngu người rồi bị thằng nào dụ dỗ, quăng cho cái bụng bầu, lúc đó khổ cho tao!”. Mỗi sáng bán cháo xong, má ngồi trên chiếc chơng tre cũ rích trước căn nhà xập xệ đếm tiền rồi nhẩm nhẩm, rồi thở dài. Em đang dọn dẹp nghe má thở dài mà đứt ruột. Má nói “Mày mau lớn, lấy chồng Đài Loan cho má nhờ coi Lụa! Nh́n con gái người ta thấy mà ham!”

Má em đẹp. Ai cũng nói vậy. Họ c̣n nói em giống má. Thỉnh thoảng em nghe vài người đàn bà cùng lứa với má nói rầm ŕ sau lưng khi em đi qua “Con nhỏ càng lớn càng giống y chang má nó hồi trẻ! Mắt mũi th́ lồ lộ. Mông ngực ǵ cứ hây hẩy. Gả chồng nước ngoài là yên tâm ngồi hốt tiền!”. Năm đó em 16 tuổi…

Vài tháng sau em có mang với anh, người thường sửa dùm em chiếc xe đạp cọc cạch. Anh sang hỏi má xin cưới em. Má không chịu. Má chê anh nghèo rồi má khóc đ̣i bỏ cái thai và bắt em cự tuyệt với anh. Em không nghe lời. Má đến trường học, lôi em từ trường đến nhà bảo sanh khi em vẫn c̣n mặc nguyên chiếc áo dài trắng tinh. Ở pḥng chờ, em thấy không chỉ có ḿnh em áo trắng, không chỉ có ḿnh em mang đôi guốc cao làm huyên náo bệnh viện. Em thấy các cô ấy, ai cũng đẹp, đẹp lắm..

“Vũ Thị Lụa” – tiếng bà y tá vang lên làm em và má giật ḿnh. Má cúm rúm dẫn tay em vào. Em thấy bà ta nh́n chằm chằm lên bảng hiệu trên áo em, nh́n chằm chằm vào bụng em và nguưt một cái thật rơ. Bà bảo em cởi đồ ra và nằm lên chiếc giường kia với tư thế co gối. Em c̣n đang phân vân, bà chửi :

- Sao lúc tuột quần cho người ta làm t́nh làm tội không mắc cỡ mà bây giờ lại mắc cỡ. Mau đi, c̣n nhiều người đợi bên ngoài!

Má im lặng quay đi nơi khác như giấu nỗi nhục vào ḷng. Em nhất nhất làm theo, tay chân run rẩy. Em đă bao giờ phải nằm lên bàn thế này đâu? Em nh́n thấy đống đồ nghề kêu lẻng xẻng bên cạnh bà ta mà ứa nước mắt. Bà bắt đầu công việc của ḿnh. Sau đó quay qua má và nói :

- Hơn 3 tháng rồi. Nếu bỏ th́ sẽ đau đó. Có muốn làm bây giờ không?

Em hoảng hốt van nài má : “Má ơi, con không làm đâu. Con sợ đau lắm! Anh ấy cũng yêu con và muốn cưới con mà. Sao má không chịu?” rồi khóc mếu máo. Bà y tá giờ lại lên tiếng :

- Bà điên à? Sao người ta muốn cưới con bà mà bà không chịu? Cực chẳng đă mới phải phá thai! Tui c̣n tưởng con bà bị bỏ rơi! Nếu vậy th́ về đi, tui không làm chuyện này cho hai người đâu!

Em nghe thế lật đật tuột xuống mặc lại áo quần, nắm tay má bước ra cửa. Má đă im lặng từ lúc Bà y tá từ chối cho đến lúc về nhà. Trong bữa cơm chiều, má hỏi em :

“Mày muốn lấy thằng đó thiệt hả Lụa? Rồi hai đứa bây lấy ǵ mà sống?” “Có ǵ đâu má! Thương nhau th́ ráng cùng nhau làm ăn. Ba với Má hồi trước cũng vậy mà!” “Đừng nhắc ba mày ở đây. Tao không có thứ chồng vô dụng bám quần đàn bà như ổng. Theo con vợ nhỏ rồi tao khỏe tấm thân quá xá! Mày nh́n thằng cha mày mà không sợ sau này mày sẽ khổ sở tàn tạ như má à?” “Nhưng con hông muốn phá thai. Con sợ đau lắm!” “Đẻ c̣n đau hơn gấp 10 lần. Nhưng nếu mày không muốn th́ má đưa mày về tuốt dưới vườn chờ ngày đẻ. Đẻ xong cho người ta hoặc để má nuôi rồi lên thành phố làm ăn kiếm thằng nào khá khá chút mà nhờ tấm thân. Mỗi tháng gửi tiền về nuôi má và nó là được..”

Chữ “Được..” của má nghe gọn lỏn như khi em nghĩ đến việc hái đọt rau muống ngoài đồng vào mùa nước nổi. Nhưng sao em lần t́m măi chỉ thấy dây rau muống vươn thân tung tóe khắp ao mà chẳng nh́n thấy đâu là đọt.

Em sinh con để lại cho má và chuẩn bị đi thành phố như lời má dặn. Trước ngày đi, em gặp anh và nói “Ḿnh giả bộ chia tay thôi cho má yên tâm. Tui xin má cho anh qua thăm con rồi. Anh nhớ để giành tiền mua sữa cho nó. Giả bộ chia tay vài tháng thôi anh. Tui kiếm được mớ tiền về tụi ḿnh làm ăn. Chứ nghèo quá, người ta khinh, con ḿnh cũng khổ..” Anh ậm ừ không nói ǵ. Cứ ôm chặt em trong ḷng mà khóc. Anh nói “Tui lấy tiền để dành mua xe đạp mới cho em đem qua đưa má để má nuôi con hén..”. Chỉ nhiêu đó rồi thôi. Chúng ta cùng khóc…

3 tháng…

Em báo tin với má em sẽ lấy một ông Đài Loan, đám cưới vào tuần sau nên chắc không kịp về. Năm sau sẽ về thăm má và con. Má cười hớn hở qua điện thoại “Má biết con đẹp, sẽ lấy được chồng giàu thôi! Ráng nghen con!”

3 tháng…

Má viết thư nói người môi giới chỉ đưa má 500 ngàn thay v́ 50 triệu như má nghe người ta nói. Người ta là ai hả má? Người ta có nói với má khi qua Đài Loan con của má sẽ như thế nào không? Người ta có nói với má mỗi ngày sẽ có trên chục người đàn ông h́ hục ra vào thân thể của con gái má không? Người ta có nói với má trên quê hương ḿnh, chữ Tiền đang nuốt dần mọi giá trị không?

3 tháng…

Và 3 tháng…

Bao nhiêu cái 3 tháng đă trôi qua, em không c̣n nhớ nữa. Có những đêm ân ái nhạt nhẽo, có những lần thâm tím đ̣n roi, cũng có những ngày nồng nàn hiếm hoi dâng tặng…Nói trôi qua lặng lẽ trong đời em từ hôm chia tay ấy. Em nhớ có một lần cũng vào mốc 3 tháng, anh gọi điện hỏi em “Em nói với tui chỉ giả bộ chia tay thôi mà! Sao giờ đi biệt tích không về…May là nhà má đă xây bằng bê tông, lại có thêm một lầu, khó vô. Nếu không hôm nào tui nhậu say nổi khùng đốt nhà má và giết luôn con của ḿnh…”. Em bỗng dưng lo sợ và nhớ con. Em bắt đầu có ư nghĩ “Làm thêm 3 tháng nữa thôi rồi ôm tiền về sống với má và con gái ḿnh. Rủi nó gặp chuyện ǵ hay lớn lên hư thân th́ khổ…”

Đă mấy năm rồi, em vẫn không thoát khỏi ước nguyện giản đơn “chỉ 3 tháng nữa thôi…”. Ước nguyện giản đơn ấy của em ch́m măi xuống dưới những ước mơ của má. Những ước mơ đại loại như “Nhà bà Hường mua cái xe Attila đời mới đẹp quá. Má được ngồi lên đó một lần có chết cũng cam ḷng. Đêm đêm má cầu trời khẩn phật…” “Tháng rồi má xui, thua con số bỏ mạng…”

Cứ thế, những cái mốc “3 tháng” cứ lập lờ trôi qua…

Em giờ đă 23 mà vẫn trông chờ vào một phép màu ḱ diệu…

Có phép màu nào giúp cho đôi mắt của em mù đi, để em không c̣n nh́n thấy tiền? Cho má chỉ nh́n thấy em chứ không là thứ ǵ khác mỗi khi nhắm mắt?

Có hay không…?


(C̣n tiếp. Đời đâu chỉ có thế... )



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 bimtrangtaiden
 member

 REF: 384878
 08/21/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Truyện đang viết dở dang, thời gian tới, nếu có rảnh Click vào đây đọc tiếp nhé. Tôi xoá nick đi đây!

Rất vui v́ tôi đă đọc được những bài thơ hay của Tamvo. Tôi cũng thích bạn Mèo mun nữa... nhưng tốt nhất là nên viết Blog như Vân Lam (truyện ở trên đó) để giải toả nỗi buồn. Căi qua lại ở diễn đàn làm chi cho mệt!



Chào trân trọng.








 

 tamvo
 member

 REF: 384883
 08/21/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Chào Chị Bim, vưà ăn xong tô cơm nguội, định vào ôn bài. Thấy Chị viết truyện ngắn. Em chưa kịp đọc, đă thấy ḍng chữ Chị xoá nick. Sao vậy Chị ơi, ở lại daỵ dỗ em đi Chị. Em hứa không đi căi nhau đâu mà.

Em đă đọc những bài thơ và xem h́nh Chị post lên, rất là cảm động. Những h́nh ảnh đó gây cho em một cảm súc rất lớn. Em cũng đang định viết truyện " bán máu ". Sao tự nhiên em thấy buồn khi thấy Chị xóa nick bỏ D Đ.

Em cũng thấy buồn khi hôm nay Phantam và ENSM cũng xoá nick. Em công nhận là đôi lúc nóng nảy, em không ḱm được bực tức cuả ḿnh nên dùng lời lẽ không đưọc đẹp cho lắm vơí họ. Mặc dù em và một số ngưó ở D Đ không đồng quan điểm nhưng em vẫn đọc bài cuả họ. Cái nào thấy hay, thấy đẹp em cũng vẫn học hoỉ.

Hôm nay em đọc kỹ profil cuả Chị, em giật ḿnh đó nha. Nhưng em vẫn muốn xin phép Chị cho em goị Chị bằng Chị nha...hihihi

Mơí quen mà em đă thấy mến Chị, cái tính phân minh rơ rệt và thẳng thắn cộng vơí t́nh cảm dạt dào chia xẻ .

Nếu v́ việc ǵ đó, Chị không thể ở D Đ nưă, th́ hôm nay cho em gưỉ đến Chị những lớ chúc tốt đẹp nhất.Chúc Chị luôn nhiều sức khoẻ, lạc quan yêu đớ và sáng tác được nhiều tác phẩm hay Chị nha. Mến nhiều. Em Tamvo


 

 anhcongtam
 member

 REF: 384903
 08/21/2008

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Chào tỷ.

Đệ đă đọc mấy pm của tỷ rồi, nhưng rất tiếc là tỷ đă xóa nick, nên đệ không thể nào liên lạc được với tỷ được.

Nếu tỷ đọc được những ḍng chữ này, mong rằng tỷ liên lạc lại cho đệ nhe.

Đệ rất mong tin tỷ, và cũng rất mong được tâm sự với tỷ.

Chúc tỷ luôn vui và an b́nh.

Nhớ tỷ nhiều.

ACT



 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network