phaphanh
member
ID 34969
01/04/2008
|
Nỗi Đau Của Nàng Kisà Và Hạt Cải Nhiệm Mầu
Khổ đau luôn đoanh vây thân phận con người.Sống trên đời chẳng ai tránh khỏi bị khổ đau chi phối.Nỗi khổ về vật chất cơm ăn áo mặc,bệnh tật đă đành nhưng có những nỗi khổ sâu kín hơn,luôn đeo đẳng trong tâm tư thật khó giải trừ.Thân bệnh có thể chữa lành dễ dàng nhưng tâm bệnh mới thật nan y,khó chữa.Chỉ có thành tựu trí tuệ,thấy rỏ sự thật về con người và cuộc đời bằng thiền quán mới có thể giúp chúng ta vượt thoát khổ đau,sống thảnh thơi an lạc.
Chuyện Nữ Tôn giả Kisà Gotami kể về công phu thiền quán để vượt lên số phận thật cảm động.Trước lúc xuất gia,nàng là một cô gái nghèo, ốm yếu ở Sàvatthi.Kisà tên của nàng có nghĩa là ốm yếu.Rồi cô gái nghèo tong teo ấy cũng có một tấm chồng.Lấy được chồng nhưng nàng vẫn bất hạnh v́ bị khinh thường,không môn đăng hộ đối,con gái nhà nghèo.
Khi nàng sanh con,cuộc đời nàng bắt đầu thay đổi.Từ đây nàng được mọi người trong nhà chồng kính trọng.Nhưng bất hạnh chẳng buông tha nàng,khi đứa con mới chập chửng những bước chân đầu tiên đă vội ra đi, đi xa măi măi. Đứa con chết đồng nghĩa với sự vuột tay khỏi chiếc phao cứu hộ đời nàng. Đau khổ đến cùng cực,mất hết phương hướng gần như điên loạn,trong ḷng nàng chỉ c̣n một ư niệm duy nhất là phải cứu sống người con bằng mọi giá.Nh́n cảnh nàng ôm xác con thất thểu lẻ bước đến mọi nơi cầu xin phương thuốc cải tử hoàn sinh,ai cũng thương xót, ái ngại,chạnh ḷng.Mọi người đều hiểu rằng cứu sống đứa bé kia là đều không thể,duy chí Kasà Gotami là không nhận ra đều ấy.
Một người v́ quá thương xót nàng bày cho nàng đến Đức Phật để xin thuốc,may là Bậc Giác Ngộ có thể giúp được ǵ.Không một chút nghi ngờ,Kisà Gotami ôm xác con đi vào tịnh xá,khấu đầu đảnh lễ:”Bạch Thế Tôn!Hăy cho con phương thuốc để cứu lấy đứa con”.Bậc Đạo Sư sau khi quán sát nhân duyên liền gật đầu khiến ḷng nàng trào dâng niềm hy vọng:”Hăy đi đến những nhà nào chưa có người chết và đem về đây vài hạt cải”.
Nàng vâng lời tất tưởi ra đi,tưởng ǵ chứ hạt cải th́ nhà lại chẳng có.Nàng sung sướng đến lịm người nghĩ đến đứa con sau khi ngậm hạt cải được Thế Tôn làm phép sẽ tỉnh lại.Và rồi,hạt cải th́ nhà nào cũng có như không phải thứ hạt mà nàng cần.Lang thang từ làng trên xuống xóm dưới,từ làng này qua làng khác,tận những hang cùng ngỏ hẻm như nàng vẫn không t́m được hạt cải như yêu cầu của Phật.
Quá mệt mỏi và thất vọng,nàng ngồi bệt xuống vệ đường.Một tia sáng loé lên trong đầu,trên đời này đâu phải chỉ có ḿnh ta bất hạnh,mọi người ai cũng có người thân chết, đau thương mất mát là bản chất của cuộc đời này,vô thường là một sự thật không ai có thể thay đổi được.Không đi t́m hạt cải nữa,nàng mang xác con ra nghĩa địa rồi trở về bạch Thế Tôn:”con đă làm xong việc về hạt cải”.Bậc Đạo Sư khi thị về vô thường,nàng liền chứng quả Dự Lưu và xin được xuất gia,về sau chứng quả A La Hán.
Thế Tôn là bậc Y Vương,phương thuốc của ngài rất lạ,hết sức đơn giản và cũng thật nhiệm mầu, đó là t́m kiếm hạt cải hay thiền “hạt cải” .Niềm đau về sự mất mát quá lớn lao khiến chúng ta mê muội chỉ nghỉ đến mọi cách để giành lại mà không nhận thức được rằng khó có thể t́m lại những ǵ đă mất,nhất là sanh tử biệt ly là sự mất đi vĩnh viễn.hạt cải vốn không có tác dụng cải tử hoàn sinh như nó đă giúp Kisà Gotami nhận ra sự thật về vô thường,thân phận kiếp người sinh,lăo,bệnh,tử.Cái chết có thể đến với con người bất cứ lúc nào không ngoại trừ một ai,nhận chân được điều ấy là giác ngộ,có trí tuệ và chấp nhận được thực tại để đứng dậy,vượt qua.
Hành tŕnh đi t́m hạt cải của Kisà Gotami chính là lộ tŕnh thiền quán về vô thường.Khi vô minh,tham ái và khổ đau ngút ngàn che lấp tâm trí th́ không ai có thể giúp chúng ta vượt thoát niềm đau ấy ngoại trừ nổ lực phát huy tuệ giác của chính ḿnh.Do đó,luôn suy tư về sự vận động,trôi chảy của ḍng sông để phá tan chấp thủ, ảo vọng về bất biến,vĩnh cữu,chính tuệ giác này mới giúp con người tĩnh lại,an nhiên trước vô vàn biến động của vô thường.
Mất mát là một sự thật,mỗi sự ra đi để lại một niềm đau mà bản chất của cuộc đời chỉ là một cuộc ra đi vĩ đại, đích đến cuối cùng hay hoàng hôn của đời sống cá nhân là mất nhiều hơn được nếu không muốn nói là không.Và cuối cùng, đối diện với cái chết là khoảng trống khủng khiếp nhất của nhiều người,do đó mỗi chúng ta phải đi t́m hạt cải để trị liệu cho chính ḿnh.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|