phaphanh
member
ID 34026
12/15/2007
|
Sự quân b́nh giữa nổ lực và ḷng kiên nhẫn
Câu chuyện sau đây kể về một chàng thanh niên người Nhật,anh ta muốn trở thành đệ nhất cao thủ vơ thuật của đất nước.Anh cho rằng,để đạt được mục đích ấy,anh phải học hỏi với một vị thầy giỏi nhất,đang sống ở cách đó khá xa.Một hôm,anh lên đường t́m kiếm vị thầy vĩ đại ấy.Sau nhiều ngày du hành,anh tới ngôi trường và được diện kiến vị sư phụ.
Vị sư phụ hỏi:"Con muốn học ở ta điều ǵ?"
-Chàng thanh niên đáp:"Con muốn thầy dạy cho con vơ thuật,giúp con trở thành một trong những cao thủ giỏi nhất nước,con phải học trong bao lâu?"
-Vị sư phụ đáp:"Ít nhất là mười năm"
Chàng trai nghĩ thầm,"Mười năm th́ lâu quá,ḿnh muốn thành tựu sớm hơn thế.Ḿnh không có nhiều thời gian,có lẽ nếu cố gắng chuyên cần,ḿnh có thể hoàn thành việc học sớm hơn".V́ thế,anh ta hỏi sư phụ:"thế nếu cố gắng chăm chỉ gấp đôi những người khác th́ sao?Sẽ mất bao lâu?"
-Vị sư phụ đáp:"thế th́ sẽ mất hai mươi năm"
Chàng trai nghĩ thầm:"thế thậm chí c̣n lâu hơn!ḿnh không muốn tiêu phí suốt hai mươi năm chỉ để học một điều ǵ đó.Ḿnh c̣n nhiều việc khác để làm trong đời.Có lẽ nếu thật sự cố gắng,ḿnh có thể học được nhanh chóng hơn".
Anh ta liền hỏi tiếp:"Nếu con tập luyện ngày đêm với tất cả nổ lực của con,th́ sẽ mất bao lâu?"
-Vị sư phụ đáp:"ba mươi năm"
Chàng thanh niên bắt đầu rối trí và tự hỏi v́ sao sư phụ lại bảo rằng càng nổ lực,thời gian thậm chí càng lâu.Anh ta hỏi:"V́ sao mỗi lần con nói con sẽ cố gắng hơn,thầy lại bảo sẽ mất thời gian nhiều hơn?"
Câu trả lời rất đơn giản:"Với con mắt tập trung vào đích đến,con chỉ c̣n một con mắt để đi t́m ra đường đi"
(Một cách nói khác của câu này là:"với phân nữa sự chú ư của bạn vào mục đích,bạn chỉ c̣n phân nữa c̣n lại để tập trung cho công việc".Bất kỳ cố gắng nào cũng cần có sự nỗ lực,như nó cũng cần ḷng kiên nhẫn.Nếu chúng ta nỗ lực mà không kiên nhẫn,chúng ta đă đánh mất sự quân b́nh.
Chỉ với nổ lực chúng ta gắng sức,gắng sức măi nhưng rồi sẽ thấy thất vọng khi chúng ta không t́m thấy kết quả nhanh như mong muốn,hoặc là chúng ta sẽ mệt nhoài,kiệt sức nhanh chóng.C̣n nếu chỉ có ḷng nhẫn nại mà không có sự nổ lực,chúng ta không bao giờ thật sự đặt trọn tâm trí của ta vào công việc.Chúng ta không bao giờ hiến cho nó sự tận tâm cần thiết.
Trong câu chuyện,vị sư phụ hiểu rằng người môn đệ đă có đủ sự nổ lực,cái mà anh ta cần để cân bằng sự nổ lực ấy chính là ḷng kiên nhẫn)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|