Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật kư >> Violet13 và những trang nhật kư ngày xưa

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 violet13
 member

 ID 62328
 08/02/2010



Violet13 và những trang nhật kư ngày xưa
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien

Mong các bạn đọc và xin đừng góp ư vào trang nhà này

Violet để nhật kí ở đây như là một kỉ niệm ngày xa xưa


Cám ơn và xin chúc các bạn luôn vui, an lành


violet13



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 violet13
 member

 REF: 555764
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ước mơ đêm noel
12/24/2008

Đêm noel người ta thường mơ ước nhiều điều may mắn đến với ḿnh
nhất là đối với những đứa trẻ con,chúng chờ đến nửa đêm để mong ông già noel tới đem tặng những món quà đáng yêu mà chúng yêu thích.

Đối với tôi những điều đó không có thật,bởi v́ tất cả chỉ là một câu chuyện cổ tích,người lớn khích lệ bọn trẻ,để chúng ngoan ngoan,học giỏi,vâng lời...

Ai cũng có những ước mơ nho nhỏ,vậy ước mơ của bạn là ǵ ?
một người bạn đă hỏi tôi,tôi suy nghĩ măi mà vẫn không biết ước mơ của ḿnh là ǵ,có vẻ mọi người nghĩ tôi là kẻ không b́nh thường,ước mơ mà cũng không biết....

Tại sao không có nhỉ,tôi cũng như mọi người thôi,ước mơ rất nhiều,nhưng ước mơ của tôi không thành sự thật như tôi vẫn mong ước,nó đơn giản quá mức đến như xa vời,đối với ai đó dể như chở bàn tay,c̣n với tôi như xa tận chân trời

Là một người phụ nữ......mong một t́nh yêu ,một gia đ́nh hạnh phúc....nhưng...hạnh phúc ấy sẽ không bao giờ có...,nó chỉ là một thứ ǵ đó gần như không tồn tại đối với tôi

Một t́nh bạn chân thành hiểu và lắng nghe những tâm sự vui buồn trong cuộc sống...

Tôi đă đi một chặng đừng khá dài,trải qua biết bao đau khổ ,tuyệt vọng trong cuộc sống

Có người đă từng nói với tôi,tôi là một người lạnh lùng băng giá trong t́nh yêu , lẫn t́nh bạn ,và đúng là như thế ,một khi con người đă trải nghiệm qua những đắng cay ,tủi nhục,th́ họ sẽ chở nên cằn cỗi và cuộc đời gần như chẳng c̣n ǵ đề nuối tiếc

Có lẽ ai đó sẽ cho là tôi quá bi quan,nhưng chỉ có những ai đă và từng là một người như tôi,mới thấu hiểu được,cuộc đời là như thế nào,con đường đi nó không bằng phẳng như nhiều người may mắn đă từng bước qua nó,đối với tôi nó thật sự chông gai đến đáng sợ

Một đêm noel thật buồn,một ḿnh trong căn pḥng,lạnh giá,thèm một tiếng người nào đó vang lên ,một lời chúc chân thành,noel vui vẻ,chỉ có thế thôi mà cũng không thành sự thật,tôi lặng lẽ với chiếc máy tính vô hồn,đă bước sang ngày mới rồi,giờ này mọi người đang quây quần bên nhau ,ăn mừng đón noel,chỉ ḿnh tôi làm bạn với chiếc máy tính,gơ từng chữ một,lách cách trên bàn phím

Tâm sự muốn giấu kín tận đáy ḷng,nhưng rồi vô t́nh hay cố ư nhỉ,mà giờ đây mọi thứ đă vặt sẳn hết ra trên trang diễn đàn này

Một người bạn đă nói với tôi,khi buồn th́ hăy nói ra hết tất cả,như thế sẽ thấy nhẹ ḷng ,và tôi đă làm,giờ đây tôi thấy mọi thứ cũng b́nh thường như không nói ra,v́ có ai hiểu không,hay là tôi nói những điều này chỉ làm ḿnh thêm thấp kém hơn,một người yếu đuối và bi quan

Câu chuyện cổ tích mà tôi vẫn yêu thích và luôn đọc trong ngày noel
chuyện kể về cô bé bán diêm,trong đêm noel tuyết rơi thật nhiều,cô bé bán diêm vẫn lang thang,đi bán những hộp diêm nhỏ bé

Mọi người ai nấy đều chở về nhà.chuẩn bị đón noel.không ai mua giúp cô bé,và cũng chẳng ai quan tâm

Trời càng lúc càng lạnh,cô đă gơ cửa từng nhà,nhưng không ai mở cửa ,nh́n mọi người hạnh phúc bên nhau,cô bé cũng thầm ước được hạnh phúc như họ ,cô đă đem những que diêm của ḿnh ra đốt lên mong những ánh lửa nhỏ ấy ấm lên một chúc sưởi ấm ḿnh trong cái lạnh buốt giá

Một ngọn lửa thắp lên mang một điều ước nhỏ nhoi của một cô bé bất hạnh,1 rồi 2 ,3 cứ thế hộp diêm hết dần,mà những điều ước nhỏ ấy vẫn măi không thành

Những tia nắng đầu tiên chào đón một ngày mới,và nhiều điều may mắn đang chờ đón họ phía trước ,th́ trong góc nhỏ ấy ,người ta nh́n thấy một cô bé con nằm chết ở đó,bên cạnh là những que diêm đă đốt cháy đêm qua

Ai đă từng đọc qua câu chuyện này ,th́ mới thấu hiểu được những nỗi bất hạnh của những số phận không may mắn trong đêm noel,cô bé đă mơ ước một điều thật giản dị,nhưng những ước mơ ấy sẽ măi chẳng là sự thật,và sự thật ở đây là một cái chết đau thương

C̣n tôi cũng có thể ,tôi cũng ngục chết trên bàn phím này ,v́ cô đơn ,lạnh lẽo,không ai biết được ngày mai ḿnh sẽ ra sao...

Ước mơ của tôi là ǵ giờ đây nhỉ...?
Một đêm noel thật buồn...






 

 violet13
 member

 REF: 555765
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nhớ
01/08/2009

Một ngày,rồi hai ngày,không viết thư,không nhận được thư,là bắt đầu nhớ,nhớ nhớ nhớ nỗi nhớ cứ dâng trào,nó len lẫn cả vào trong công việc,thậm trí cả những giấc mơ trong đêm,nhớ nhiều đến mức gần như nó trở thành một bản t́nh ca mùa đông,mùa đông lạnh giá,lạnh đến mức người ta chỉ mong một hơi ấm nào đó bao phủ cả con tim mồ côi,rồi lại nhớ,nhớ như lôi cuốn mọi thứ ch́m vào theo nó,nhớ như muốn pha tung cả trái đất,nhớ ơi,khi nỗi nhớ không quản được tâm trí,khi đó nỗi nhớ sẽ bùng nổ và rồi điều ǵ sẻ đến,nỗi nhớ ấy sẽ vượt thời gian,không gian để t́m cho được câu trả lời,nỗi nhớ bắt đầu từ đâu...?

1\2 trái đất có ư nghĩa ǵ không? nó gần hay xa,gần bao nhiêu và xa bao nhiêu...?có thể người ta đong đếm được qua từng thước đo cây số,nhưng có mấy ai hiểu được thước đo của con tim,nó không có khoảng cách nhất định,và không thể so sánh được với tự nhiên,khoảng cách từ con người đến với nhau có thể là hơi xa,nhưng với những trái tim yêu thương,th́ khoảng cách rất gần,gần thật gần,nó hiểu và rung động theo cảm xúc,một hơi ấm chỉ là nhẹ nhàng thoáng qua như cơn gió thôi,nhưng nó đủ sức mạnh để truyền cảm tâm tư,t́nh cảm,đủ để sưới ấm những trái tim băng giá,những trái tim mồ côi,đủ làm ấm trong cái giá lạnh cóng sương này,hỡi những trái tim mồ côi,hăy mở ḷng ra để đón nhận những tia nắng nồng ấm của cuộc sống,trái tim ơi..

Một lá thơ đi là một nỗi nhớ,một người đọc, một người trông,mong sao bên ấy hồi âm lại,để người bên này khỏi ngóng chông.Có nhớ mới viết nhiều cho người đọc, người càng đọc càng thấy nhớ người viết,và cứ thế,ṿng tṛn ấy quay măi thôi,viết càng nhiều,đọc lại càng thấm,nó dần như inh sâu vào tâm can,Có phải từ hai con tim cùng nhịp thở?cùng nỗi cô đơn như nhau,mà họ t́m đến nhau,t́m những đồng cảm,chia sớt nỗi buồn,rồi từ đó ai biết,ai biết chuyện ǵ nhỉ,biết ǵ đây,chỉ có thể tưởng tượng rồi ḥa ḿnh vào nỗi nhớ,nỗi nhớ nơi con tim mồ côi chỉ biết thế thôi,người ơi.....


 

 violet13
 member

 REF: 555767
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Độc thân
01/15/2009

Độc thân đi làm cả ngày,cuối tháng lănh lương không ai hỏi tiền
Độc thân nên ngủ một ḿnh,mộng mơ nói nhảm không bị ăn đ̣n
Cuối tuần độc thân ngủ nướng tới trưa,lăn qua,lăn lại,nướng đen cái giường
Độc thân ăn uống thất thường
Độc thân sáng nắng,chiều mưa
Độc thân khó tính nên chẳng ai ưa
Độc thân quần áo lung tung,một tuần chưa giăt,hết đồ mặc lại
Độc thân cái mặt lầm ĺ
Độc thân chẳng hiểu t́nh yêu là ǵ
Độc thân nên cứ ngang ngang khác người
Độc thân riết thành độc hại
Vô duyên,xấu số,trở thành độc thân


 

 violet13
 member

 REF: 555768
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Thiên đường hạnh phúc
02/02/2009

Cuộc đời em mang nhiều niềm đau
Gánh trên vai những bệnh tật thương đau

Em mơ ước một ngày hạnh phúc đến nơi đây...
Cho em đôi mắt long lanh...để nh́n đời tươi đẹp...
Cho em có nụ cười...để biết được niềm vui...
Cho em cất tiếng nói...để hát ca đêm ngày...
Cho em đôi bàn tay...viết lên trang giấy trắng,những nét chữ yêu thương...
Với đôi chân thiên thần...cùng em đi đến trường,vui đùa cùng nhóm bạn...

Thế giới mới mở cửa,chào đón em nơi đây
Thiên đường ngập tràn hạnh phúc
Những điều em mong ước
Đă biến thành sự thật
Một mái nhà ấm áp
Bên Cha Mẹ thân thương
Con đường trải đầy hoa hồng,trên bước đường em đi...


 

 violet13
 member

 REF: 555771
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Gởi một người bạn
04/08/2009

Gởi Bạn...
Lá thư này tôi viết riêng cho bạn,v́ biết sẽ có rất ít cơ hội viết lại lần nữa,không c̣n cách nào để liên lạc,nên đành viết ra dđ này,hy vọng có ngày bạn quay lại đây và đọc được,chỉ vài ngày nữa thôi th́ tôi cũng phải tạm biệt chiếc máy vi tính này rồi,v́ khi mọi thứ kết thúc,thường th́ người ta hay chia cho nhau vài thứ yêu thích,tôi th́ không rành về vi tính,nên dành lại cho một thành viên khác...cũng không thích thứ ǵ để mang theo bên ḿnh,nếu có mang theo,có lẽ tôi sẽ mang tất cả những ǵ kỷ niệm ở đây,một không gian hạnh phúc nhỏ mà bạn dành cho tôi

Bạn c̣n nhớ tôi đă kể ǵ cho bạn không? câu chuyện A.B.C ,bây giờ tôi không c̣n là B nữa,nó sắp chở thành A rồi ,như thế cũng hạnh phúc hơn ,v́ tôi sẽ tự do và không nghe họ tranh luận và những lời rỉ tai mệt mỏi đâu đó của mọi người,bước đường của tôi sau này cũng như bạn,lang thang khắp chân trời,một người cô đơn...mất phương hướng,không biết đâu là bờ bến....

Tôi khóc nhiều lắm,khóc nhiều hơn khi bạn ra đi mà không nói một lời nào,giữa lúc này tôi cần bạn biết bao,cần sự chia sẻ,an ủi,tôi nhớ đến những lúc bạn dổ dành tôi,khi buồn,khóc,hăy nhớ lấy lọ keo hứng lại những giọt nước mắt đó lại,sau này mang ra pha trà bông sen,cafe,chia sẻ với nhau,nước mắt của tôi gần như đă tràn ra khỏi lọ,tôi sẽ chờ chờ đến ngày đó,nhưng liệu tôi có thể chờ được đến ngày đó không? con số 70 ai đảm bảo c̣n sức mà uống một ly trà,cafe,thôi vậy tôi rút lại thời gian chút nhé 60 được không? bạn có chờ tôi không?

Hội ngộ rồi chia tay,cuộc đời vẫn thế mà,sự chia tay nào không buồn,không đau khổ,và tất nhiên sẽ có một chút giận hờn,nước mắt rơi cho vơi bớt cơi ḷng...

Tôi vốn dĩ là một người lạnh lùng,băng gía,và chẳng bao giờ đội trời chung "......" vậy mà không hiểu sao,khi gặp bạn,tôi lại mến bạn,từ cách nói chuyện,từ những việc bạn đang làm v́ mọi người,con người ai nói là không có trái tim nhỉ,tôi cũng có chứ,trái tim tôi cũng một thơi đóng thành băng,nhưng tản băng khổng lồ ấy rồi cũng có ngày tan,nó biết rung động,biết nhớ,biết yêu rồi th́ phải,nhưng h́nh như nó quá trể khi phải nói lúc này,v́ giờ đây không phải giữa chúng ta đă là hai thế giới qua cách xa nhau sao? 2 thế giới nghe ghê quá,đổi lại 2 phương trời xa nhé ...

Xưng từ tôi nghe có vẻ xa lạ quá,như lúc đầu chúng ta mới gặp nhau...sau đó gọi bằng tên...sao tự nhiên tôi muốn gọi bạn bằng một tiếng "anh" quá,không biết có được không?mà h́nh như có lần bạn cũng muốn gọi tôi là "em" như thế,nghe như vầy có phải t́nh cảm hơn không?

Trong lúc này đây thật sự em không biết phải nói ǵ với anh,từ đáy ḷng của em chỉ nói được tiếng cảm ơn đến với anh,v́ tất cả những ǵ anh đă dành cho em...

Ra đi mà ḷng lưu luyến,nhớ thật nhiều những kỷ niệm của chúng ta...
Anh à! Dù biết từ đây mỗi người một phương trời xa,nhưng em vẫn mong trong mỗi trái tim vẫn dành cho nhau một t́nh cảm,một t́nh yêu thật đẹp...

Em luôn mong trên bước đường anh đi...luôn gặp nhiều may mắn,b́nh an,thành công trong cuộc sống...niềm tin,hy vọng,yêu thương.......

...Nhớ...Yêu...

------ HCSM-------


 

 violet13
 member

 REF: 555772
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Khi bước chân ra đi
04/10/2009

Khi bước chân ra đi,mang theo được những ǵ...?

Nó đang suy nghĩ về điều này,và tự hỏi...mang theo ǵ nhỉ...?cuộc đời này có ǵ để nó phải mang theo,phải nuối tiếc...gần nửa đời người nó chỉ sống trong nỗi buồn,cô đơn...

Chỉ c̣n vài phút,vài giờ hay vài ngày nữa thôi,đủ để nó nhớ lại những ǵ đă và đang diễn ra suốt thời gian của cuộc đời nó...

Ngày nó sinh ra là niềm hạnh phúc của gia đ́nh...bao ước mơ cho một tương lai tươi sáng đều đổ dồn vào nó...nó được yêu thương,cưng chiều như một công chúa,con đường sau này sẽ trải đầy hoa hồng trên bước đường nó đi...dù c̣n rất nhỏ nhưng nó đủ cảm nhận được những t́nh cảm mọi người dành cho nó...
Lên 6 tuổi,nó vào lớp một,một ngôi trường mới.bạn mới,ở đây nó sẽ được học những bài học đầu tiên,hành trang mới bước vào đời...nó hồn nhiên ngây thơ,gương mặt rạng ngời cùng nụ cười đáng yêu làm sao...đúng là không có ǵ so sánh bằng sự hồn nhiên của trẻ nhỏ...

Một năm trong trường mới đủ để nó quen tự tin hơn trong giao tiếp với bạn bè cùng lứa tuổi,nó không c̣n khóc nhè nhơng nhẽo như lúc đầu nữa.
cuối năm học nó được cô giáo tặng một cây bút ch́ v́ cố gắng học và được xếp loại khá,tuy là nó không thiếu món đồ ǵ ở nhà,nhưng đây là món quà giá trị nhất nó được nhận,một sự khích lệ để nó vươn lên học tốt hơn
Nghỉ hè nó được gia đ́nh cho đi chơi nhiều nơi,nó hạnh phúc khi nó có tất cả gia đ́nh,bạn bè,có nhiều thứ mà nhiều bạn bằng lứa tuổi nó ao ước cũng ít có được...

Khai giảng năm học mới,nó vẫn hồn nhiên nụ cười rạng ngời như ngày nào,cắp sách đến trường cùng nhóm bạn...
Rồi một ngày kia...tai nạn không may xảy đến...đă biến đổi hoàn toàn cuộc đời nó từ màu hồng thành một màu đen,việc học hành dang dở,từ sau tai nạn đó nó tự khép kín trong vỏ ốc do nó tạo nên,không nói chuyện tiếp xúc với bạn bè,người thân

Ngôi trường mới của nó bây giờ là bệnh viện dành cho những người tâm thần,bạn bè của nó giờ là những viên thuốc nhiều màu...
Sau một thời gian dài nó trở về với cuộc sống b́nh thường,với người thân và bạn bè,nhưng nó cảm giác một sự không b́nh yên,nó lo sợ đủ điều...
Quay lại mái trường thân thương ngày nào,nó không c̣n là cô bé hồn nhiên vô tư,cười ,nói,,nó xa lánh bạn bè,thầy cô,học trước quên sau,và cuối cùng nó đành bỏ dang dở việc học tập,tự chôn vùi học vấn của ḿnh trong đống đổ nát...

Cuộc sống của nó tưởng chừng có lối thoát sau tai nạn thương tâm ấy,nhờ sự yêu thương của gia đ́nh,vậy mà chính lúc ấy sóng gió lại bao chùm lên gia đ́nh nó bằng sự đổ vỡ,tranh căi,và những lời chua cay rỉ tai của mọi người,nó đau khổ tuyệt vọng sống trong sự im lặng...
Bạn bè luôn ganh tị với cuộc sống hiện có của nó,thầm mơ ước những ǵ nó đang có,nhưng có ai biết được đằng sau hạnh phúc đó là những giọt nước mắt đau khổ

Biết được cuộc sống sẽ không c̣n hạnh phúc trọn vẹn như ngày xưa,nó quyết định thoát khỏi cuộc sống đó,bằng cách nó đi làm cho quên thời gian,nhưng nó không ngờ rằng cuộc sống đầy dăy những sự khó khăn,những mánh khóe trong công việc và những lời rỉ tai không tốt đẹp khi mọi người biết quá khứ của nó,làm nó mệt mỏi không muốn tiếp xúc với mọi người,nó lại thu ḿnh về vỏ ốc ngày xưa...

*************

Thời gian trôi qua...một ngày nọ nó vô t́nh vào bệnh viên thăm người anh họ bị thương,nó đă gặp anh,một người con trai hiền lành,nó không biết rằng lần đó là lần đầu gặp gỡ định mệnh của người con trai kia...anh yêu nó từ những nét hồn nhiên vô tư ban đầu của nó,nhưng anh không biết rằng đằng sau sự vô tư hồn nhiên đó,là một trái tim khép kín

Sau tai nạn đó,nó đă đánh mất sự tin tưởng vào t́nh cảm của con người đối với nhau,khi nó biết được anh có t́nh cảm đối với nó,nó đă từ chối t́nh cảm ấy của anh.Đối với anh,nó chỉ xem anh như một người anh trai ,một người bạn ,một chỗ dựa tinh thần vững chắc,dù biết nó như thế nhưng anh vẫn quan tâm,yêu thương chăm sóc nó một cách chân thật nhất.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi t́nh cảm của 2 người vẫn ở mức độ t́nh bạn không thay đổi,nó cảm thấy có lỗi trước t́nh cảm chân thật của anh,nó không muốn anh đau khổ trong t́nh cảm mù quáng ấy đối với nó,nó quyết định chạy trốn t́nh cảm của anh,nhưng càng chạy trốn anh càng đuổi theo.

Như số phận đă được an bài ,anh đă ra đi trong một tai nạn,đến bây giờ nó vẫn không ngờ rằng lần gặp cuối cùng của nó và anh là ngày nó chạy trốn.Khi biết anh đă ra đi nó thấy hụt hẫng,chết lặng,nó không nói được lời nào,chỉ biết bật khóc,nó cảm thây nó mắc nợ anh rất nhiều mà có lẽ cả đời này nó không bao giờ trả hết cho anh,một người con trai đă làm cho nó có cảm giác biết được thế nào là yêu thương quan tâm chăm sóc.

Khi anh ra đi đă mang theo một phần t́nh cảm của nó,nó đă thề với ḷng ḿnh rằng sẽ để tang anh trong 3 năm.Trong 3 năm ấy nó thật sự đă trưởng thành,biết suy nghĩ chính chắn hơn rất nhiều,bây giờ nó không c̣n là nó của 3 năm về trước nữa,nó đă biết quan tâm,yêu thương,chăm sóc những người xung quanh nó,trong tận tâm hồn nó vẫn vang lên 2 tiếng
"cảm ơn" đến với anh,người mà nó luôn xem là người anh trai,người bạn tri âm tri kỷ,đă giúp nó mở rộng tấm ḷng với moị người,có lẽ suốt cuộc đời này không ai có thể tốt với nó như anh,nó đă lưu giữ t́nh cảm của anh vào một góc trái tim của nó như là một kỷ niệm không bao giờ quên của cuộc đời nó.

*************

Cuộc đời nó có lẽ cứ b́nh yên trôi đi nếu như không có sự sắp xếp của người lớn,để nó gặp gỡ một người con trai mà nó lấy làm chồng.Người con trai ấy là con của người bạn thân của gia đ́nh,hai bên gia đ́nh muốn làm xui với nhau nên gắn ghép nó và người con trai ấy thành đôi,tuy nó không thích nhưng vẫn phải làm theo những ǵ gia đ́nh muốn.Nó gặp gỡ người con trai ấy theo một cách quán tính,trong tâm tư của nó vẫn vang lên câu nói "cái ǵ đến rồi sẽ đến" nó cũng thấy nên thay đổi cuộc đời của nó,và nó hiểu rằng muốn thay đổi th́ chỉ có cách lập gia đ́nh mà thôi và nó hiểu đây là cơ hội tốt nhất để nó bắt đầu một cuộc sống mới.

Sau lần gặp gỡ đầu tiên,rồi đến những lần tiếp theo của nó và người con trai ấy vẫn diễn ra tốt đẹp,mọi thứ có vẻ diễn ra theo đúng ư muốn của hai bên gia đ́nh.trong một lần đi chơi nó biết được ước muốn của người con trai ấy là lập nghiệp ở nước ngoài.Người con trai ấy muốn tiến tới hôn nhân trước khi đi xa,tuy nhiên nó cảm thấy t́nh cảm của 2 đứa chỉ mới bắt đầu chứ chưa có ǵ để tiến tới hôn nhân,nó đă trả lời người con trai ấy rằng"anh cứ đi đi,em sẽ chờ anh" người con trai ấy đă đă lên đường,nó vẫn thư từ qua lại,an ủi anh,trước khi đi,người con trai ấy đă nhờ nó quan tâm tới gia đ́nh của người con trai ấy,ở nhà mọi chuyện vẫn b́nh thường,nó tưởng rằng sau vài năm người con trai ấy sẽ trở về cưới nó,nhưng nó đâu ngờ một năm sau,người con trai ấy đă chở về trong khi nó không hề hay biết ǵ cả,cho đến khi có những lời rỉ tai tới nó,nó không tin những ǵ mọi người nói,cho đến một ngày kia gia đ́nh người con trai ấy có tiệc...nó mới tin rằng những ǵ mọi người nói là sự thật,, khi người con trai ấy dẫn bạn gái về th́ nó được gia đ́nh người con trai ấy giới thiệu với bạn bè,họ hàng,nó sẽ trở thành dâu con trong gia đ́nh,nó nghĩ thật bẽ bàng cho cuộc đời nó...nó cảm thấy ngột ngạt trong không khí của gia đ́nh người con trai ấy,nó đă xin phép ra về mà ḷng nó như có ai xát muối vào vết thương,nó đau khổ chỉ biết khóc,không biết làm ǵ để vơi đi nỗi đau này,th́ người con trai ấy đă tiến tới hôn nhân mà người vợ này chính là con gái ông chủ nơi người con trai ấy làm,điều làm nó đau khổ hơn là người con gái kia cùng tên với nó,nó cảm thấy chua xót cho cuộc đời nó,những việc nó làm cho gia đ́nh người con trai ấy trong thời gian qua trở nên vô nghĩa,nó thấy không khác ǵ "dă tràng se cát biển đông".nó oán hận người con trai ấy đă làm cho nó trở thành một tṛ cười của thiên hạ,có lẽ trái tim của nó từ đây sẽ khép kín lại,từ một trái tim biết yêu thương trở thành một trái tim băng giá trong t́nh cảm lứa đôi,nó thề với ḷng ḿnh rằng không bao giờ mở rộng trái tim băng giá này nữa.

Và thời gian trôi đi thấm thoát được 2 năm kể từ sau ngày người con trai ấy kết hôn,cho đến bay giờ nó vẫn cảm thấy mọi chuyện xảy ra như mới ngày hôm qua,nó thấy nhói ở tim mỗi khi có ai vô t́nh nhắc tới người con trai ấy,nỗi đau đó vẫn âm ỉ chứ không hoàn toàn lành lặn như nó tưởng,vết thương mà người con trai ấy gây ra cho nó đă thành một vết sẹo không bao giờ phai trong cuộc đời nó,bây giờ nó mới hiểu tại sao người con trai đó bỏ nó v́ nó đă kể về vụ tai nạn ngày xưa có lẽ đây là lư do thứ nhất,lư do thứ 2 là chê nó nghèo không giúp được ǵ trong sự nghiệp,nó có nên oán trách số phận,tai nạn ngày xưa đă giáng xuống cuộc đời nó,liệu sau này có ai tin nó nữa không?tai nạn đó đă chở thành bản án chung thân cho cuộc đời nó,dù nó biết nó là người không có tội.

*************

Nó lại thu ḿnh vào cái vỏ ốc một lần nữa,nó xa lánh mọi người,lúc này nó chỉ làm bạn với chiếc vi tính,trong thế giới ảo đó,nó t́m thấy được niềm vui,không có nỗi buồn.
Chiếc vi tính ấy trở thành một người bạn thân thiết,cùng chia sẻ những trang nhật kư của cuộc đời nó.

Rồi một ngày kia nó vô t́nh vào một trang web,ở đây đă mở ra một thế giới mới mà nó chưa từng biết đến,nó bắt đầu làm quen với những người bạn mới cùng động viên,chia sẻ với nhau

Ngày sinh nhật của nó,mọi người chúc mừng tới nó những lời tốt đẹp nhất, chỉ duy nhất có một người nói lên những nỗi buồn sự cô đơn khi không ai nhớ tới đề chúc mừng sinh nhật ,nó cảm thấy sự đồng cảm giữa 2 con người với nhau,,nó đă đọc hết những ǵ người ấy viết,từ nhật kư cho tới công việc làm,nó thấy ở người ấy,có một trái tim nhân hậu,yêu thương mọi người

Nó suy nghĩ và muốn gởi thư riêng tới người ấy mong làm bạn
Hai người thư qua thư lại, trở nên thân thiết,chia sẽ những buồn vui trong cuộc sống,người ấy đă giúp nó thoát khỏi bóng tối của quá khứ và mở ra một tương lai tươi sáng hơn,trái tim băng giá ấy của nó đă biết yêu thương,nhớ mong,mỗi khi không nhận được thư người ấy gởi
H́nh như nó cảm thấy người ấy cũng có cảm t́nh đối với nó,người ấy hiểu được quá khứ đau buồn của nó,giúp nó bắt đầu cuộc sống mới,đến bây giờ nó và người ấy có chung một mong ước là có một t́nh yêu,một gia đ́nh hạnh phúc như bao con người khác

Nhưng cuộc đời đâu phải muốn là được,nó biết được những ǵ đang xảy ra trong con người nó,nó đang đấu tranh giữa lư trí và con tim,liệu sức khỏe của nó có cho phép nó đến xứ sở sương mù đó không? Nó biết là nó sẽ chết khi ở bên người ấy,nó không muốn người ấy sẽ phải đau khổ khi biết chuyện đó,nó thà làm người chịu đau khổ,c̣n hơn nh́n thấy người ấy đau khổ ,yêu nhau không nhất thiết phải ở bên nhau,chỉ cần thấy người ấy hạnh phúc ,là nó cũng thấy hạnh phúc rồi, sự từ chối của nó đă làm người ấy buồn,h́nh như người ấy có ư định đi Tu,chăn dắt đàn chiên của Chúa, người ấy ra đi mà không nói một lời từ biệt với nó,nó cảm thấy mất đi một chỗ dựa tinh thần,một bờ vai ấm áp.Từ đây cuộc đời nó và người ấy mỗi người một nơi.


*************

Nó nghĩ khi bước chân ra đi nó nên mang theo những ǵ ở đây?
Tuổi thơ...
Gia đ́nh...
T́nh yêu...

*************

Vậy cuộc đời này được và mất những ǵ ?
Có ǵ đáng để nó mang theo không ?

*************

Khi bước chân ra đi...mong ước của nó là được hóa thành hạt bụi hay hạt cát nhỏ trong Sa Mạc*


 

 violet13
 member

 REF: 555773
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nghệ thuật sống
Tiền
04/27/2009

Trong những ngày nằm bệnh viên,lần đầu tiên tôi mới quan tâm nhiều đến những vấn đề liên quan tới đồng tiền, ở nơi đây tôi đă nghe 2 câu chuyện về tiền thật đau ḷng...

Hai người bạn thân rủ nhau lên Sài G̣n lập nghiệp,trong thời gian ở chung mọi chuyện vẫn diễn ra b́nh thường,họ vẫn yêu thương giúp đỡ nhau trong công việc,mỗi tháng lănh lương,họ vẫn dành một phần nhỏ gởi về gia đ́nh...

Một ngày,trong lúc 2 người cùng nhau đi ăn trưa, một người bán vé xố lại gần mời mua,vốn dĩ rất tiết kiệm về mọi thứ,nhưng v́ người bán năn nỉ măi,cô bạn đành mua một tờ vé,hy vọng sẽ được đổi đời với vận may trúng số...

Buổi chiều hôm đó cô mang chiếc vé ra ḍ,thật bất ngờ tờ vé của cô trúng giải đặc biệt,nghĩa là vận may đă mỉm cười,hơn một trăm triệu tiền VN,đủ đề cô chở về quê,và hưởng thụ một cuộc sống hạnh phúc...

Niềm vui không biết chia sẻ với ai lúc này,cô nhớ tới người bạn thân cùng pḥng,v́ nghĩ là bạn thân cùng quê nên cô không nghĩ ǵ và kể hết về tờ vé số trúng kia...

V́ ḷng tham về tờ vé kia...tối hôm đó người bạn cùng pḥng thân thiết ấy đă nhẫn tâm giết chết bạn ḿnh để lấy tờ vé...nhưng y t́m măi mà không thấy tờ vé kia...rồi bỏ chốn

Nạn nhân vô phước kia chưa kịp đi đổi thành tiền,th́ đă măi măi ra đi...
Sau khi bệnh viện phám tử thi th́ mới t́m ra tờ vé số,cô ấy đă giấu tờ vé số trong áo ngực...
Cô được đưa về quê nhà cùng số tiền trúng thưởng,với mức lương công nhân th́ có lẽ cô phải làm mất nhiều năm mới được khoảng tiền này,giờ đây với cô và số tiền này là vô nghĩa,một sự đau ḷng chua xót cho gia đ́nh,một tờ vé số để đổi lấy một mạng sống cho một kiếp người...
C̣n tên thủ phạm kia chẳng được một su nào,cuối cùng y phải trả một giá thật đắt cho ḷng tham lam độc ác của ḿnh trong nhà giam ít nhất vài năm tù...

-----------

Cùng sống chung trong một xóm, giàu và nghèo đối diện nhà nhau
Một hôm con nhà nghèo nằm viện,Bác Sĩ nói phải mổ gấp nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng.Nhà nghèo thương con nhưng không có tiền để cứu con,hàng xóm góp ư nên qua nhà người giàu mượn ít tiền...
Nhà giàu vốn dĩ mang tiếng xưa nay là keo kiệt,tính toán chi ly từng đồng,không muốn cho nhà nghèo mượn tiền,v́ biết rơ nhà nghèo sẽ chẳng có tiền để trả lại...

Thương thay cho đứa con xấu xố bạc mạng ra đi,người nghèo uất ức lắm nhưng rồi cũng đành im lặng...

Vài năm sau,con nhà giàu nằm bệnh viện,Bác Sĩ cho biết phải t́m được người hiến thận may ra mới cứu được,c̣n nếu không sẽ chết...
Nhà giàu t́m đủ mọi cách,nhưng vẫn không t́m ra người thích hợp,nhiều tiền trong tay mà đành phải bó tay...

Con nhà nghèo nằm viện,Bác Sĩ cho biết có người thích hợp,có thể làm phảu thuật ngay,nhưng chuyện đâu phải chỉ dể dàng đến thế,người nghèo nhất định không giúp người giàu,mối hận năm xưa vẫn c̣n đó...

Người giàu đưa cho người nghèo một số tiền lớn,chỉ đế mua lại một phần bên thận cứu con...nhưng gần như mọi chuyện đă trễ,tiền lúc này không thể giải quyết được vấn đề....chính sự keo kiệt ấy tự họ đă giết chết chính ḿnh...

Tiền ở đây mang ư nghĩa ǵ,chính v́ đồng tiền mà vô t́nh giết chết 2 mạng người,tiền vốn dĩ không có tội,nhưng chính con người đă coi trọng quá đồng tiền để cuối cùng tự chuốc lấy hậu quả,nếu như nhà giàu giúp nhà nghèo trước th́ sẽ không có hậu quả như ngày nay,con người không ai có thể biết trước được tương lai,giàu có nhưng liệu họ có mua được mạng sống không?

Tiền tiền tiền.........???


 

 violet13
 member

 REF: 555774
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nỗi buồn hoa tím I
04/28/2009

Rời khỏi bệnh viện ,tôi không chở về nhà mà lang thang đến một nơi...để thăm một người bạn tôi mới quen được vài ngày trong bệnh viện...

Cánh cổng mở ra,tôi bước từng bước một tiến vào bên trong,con đường dài nhấp nhô đầy sỏi đá,những tán lá cây rung rung chạm vào nhau nghe như tiếng nhạc du dương,gió càng lúc càng thổi mạnh,khiến tôi thấy rùng ḿnh sợ hăi...

Mất một lúc lâu tôi mới t́m thấy anh trong một góc nhỏ cuối đường,anh nh́n tôi với ánh mắt dịu hiền,nở một nụ cười nhẹ trên môi,tôi cũng đáp lại anh một cái nhép môi,chỉ đủ để nh́n thấy hai lúng đồng tiền bên má

Cầm bó hoa tím vừa mua trong tiệm,tôi nhẹ nhàng đến bên tặng anh,h́nh như anh không vui lắm,v́ khi c̣n nằm trong bệnh viện chúng tôi luôn tranh luận về màu sắc hoa,anh thích màu đỏ hoa hồng,nó tượng trưng cho t́nh yêu lăng mạng, c̣n tôi th́ yêu nhất màu tím,anh ghét màu tím v́ nhắc đến tím là chỉ thấy u buồn,cô đơn,chia ly,tang tóc,anh bảo c̣n trẻ đừng nên khoác trên ḿnh màu áo tím sẽ buồn lắm,với tôi th́ không quan tâm lắm về những chuyện vớ vẩn đó,với tôi màu tím thật đáng yêu...

Tôi biết ḿnh không thực hiện đúng lời hứa với anh,là khi đến thăm phải tặng anh bó hồng đỏ,nhưng anh đă không hiểu hết ư nghĩa của màu hoa tím,tuy tím buồn nhưng trong tím là một tấm ḷng...

Ngồi bên anh hàng giờ mà sao tôi thấy thời gian trôi nhanh quá, mới đây mà đă xế chiều rồi,tâm sự đủ chuyện mà măi vẫn chưa muốn dức lời,tôi muốn nói thật nhiều thật nhiều chuyện với anh...

Nh́n ánh mắt hiền từ của anh tôi biết anh đang muốn nói ǵ với tôi,anh muốn khuyên tôi tự tin lên đúng không? Câu nói này chẳng phải tôi đă từng nói trước kia với anh sao,nhưng rồi tất cả sự tự tin đó là ǵ,là ǵ đây nhỉ,khi chính mắt tôi chứng kiến ngày anh ra đi...


Những ngày trong bệnh viện tôi đă từng được nghe anh hỏi về sức khỏe,bệnh tật của ḿnh,nhưng câu trả lời dành cho anh là mọi chuyện vẫn b́nh thường,sau đó là im lặng...im lặng đến đáng sợ,và điều đáng sợ hơn nữa là một giấc ngủ thật dài...trong lúc này tôi cũng nhận được một sự im lặng đáng sợ..


Trời tối dần,lất phất vài hạt mưa...dù rất muốn ở bên anh thêm chút nữa...nhưng rồi cũng phải ra đi,chân bước mà ḷng lưu luyến thật nhiều những kỷ niệm nhỏ nhoi c̣n xót lại trong kư ức...

Xa dần xa dần bỏ lại nơi hoang tàn ấy một người cô đơn nằm xuống chiều hôm nào...chiếc cổng đóng xập lại...chia cách con người của 2 thế giới...chỉ c̣n lại đâu đó thơm mùi hoa tím...


 

 violet13
 member

 REF: 555775
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Từng bước chân em
05/01/2009

Tôi không thích ra đường nhất là những ngày lễ lớn như vầy,nhưng tôi lại có một sở thích khác lạ là thích ngắm nh́n ḍng người nối đuôi nhau chạy trên đường...

Tiếng chuông điện thoại vang,đầu dây bên kia vọng lại tiếng khóc,chưa kịp hiểu chuyện ǵ th́ được nghe một tràng dài đủ thứ chuyện linh tinh...th́ ra là nhỏ bạn và người yêu giận nhau
Chẳng biết chút giận vào ai,nhỏ lôi tôi ra trách mắng,không biết có phải kiếp trước mắc nợ không? mà hễ lần nào hai đứa giận nhau là trút lên đầu tôi,vô t́nh tôi lại bị lănh hết hậu quả và trở thành người trung gian đi ḥa giải...trong lúc này có nói ǵ với nhỏ th́ cũng vô ích,tốt nhất rủ nhỏ đi lang thang đâu đó để nhỏ bớt buồn


Lần đầu tiên tôi ra đường vào ngày 1.5.Thành phố Sài G̣n bỗng trở nên nhộn nhịp hơn,mọi người đổ xô ra đường,khói bụi mịt mù,nhiều ḍng xe cộ chen chút nhau nối thành hàng dài di chuyển từng bước một...

Đi loanh quanh một ṿng ,chúng tôi quyết định ghé vào siêu thị,v́ ngoài đường kẹt xe nhiều quá,nhưng không ngờ siêu thị lại c̣n đông người hơn nữa...

Dạo quanh một ṿng...h́nh như nhỏ bạn t́m mua món đồ ǵ đó,nhỏ chạy loanh quanh mà quên mất có người đang đi cùng là tôi,dù rất mệt khó chịu nhưng tôi vẫn phải chạy theo nhỏ...

Đến gian hàng đồ lưu niệm nhỏ dừng lại chọn một khung h́nh,những mặt hàng đủ màu sắc khiến tôi cũng đam mê,mải loay hoay chọn đồ vô t́nh tôi đụng phải một cô bé kế bên,khiến cô bé té lăn ra,tôi vội vàng xin lỗi đến kéo cô bé lên,cô chỉ xuống mặt đất nói tôi lấy dùm chiếc nạng,tôi ngạc nhiên mới biết cô bé bị khuyết tất một bên chân,cầm chiếc nạng cô mỉm cười rồi quay đi...

Đi một ṿng dài sau khi mua đồ xong,đến quầy tính tiền bất ngờ tôi gặp lại cô bé,vẫn ánh mắt hồn nhiên cô bé nh́n tôi nở một nụ cười thật tươi.Trong khi chờ Mẹ cô bé và nhỏ bạn tính tiền,tôi mời cô bé qua hàng kế bên ăn kem,sau một lúc nói chuyện tôi mới biết trong một lần đi thi vở sạch chữ đẹp ở trường,tai nạn xe đă cướp đi một bên chân ,không v́ thế mà cô nản ḷng vẫn tiếp tục việc học,chiếc nạng giờ đây trở thành một người bạn thân không thể thiếu trong cuộc sống...niềm vui nho nhỏ của cô bé bây giờ là đi nhà sách,siêu thị cùng Mẹ

Chia tay cô bé,mà mắt tôi măi dơi theo từng bước chân khập khiễng khuất xa dần...


 

 violet13
 member

 REF: 555776
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Cô đơn chiều thứ 7
05/02/2009

Một tuần trôi qua thật nhanh,ngày thứ 7 cuối tuần chờ mong đă đến,ngày dành cho những đôi lứa yêu nhau hẹn ḥ...

Tiếng chuông chiều ngân vang,nhanh tay ủi vội chiếc áo tím rồi khoác luôn vào người,hơi nóng vẫn c̣n trên áo khiến tôi la to một tiếng á ,mọi người nh́n tôi với ánh mắt ngạc nhiên nhỏ to với nhau ǵ đó,tôi quay sang nói to thứ 7 máu chảy về tim...rồi biến mất hút

Hai bên hàng cây xanh ŕ,những bông hoa đủ màu sắc tỏa hương thơm nghi ngút,đường chiều lúc này đông người hơn nhiều,mọi người tiến nhanh về Giáo Đường,xa xa có những đôi t́nh nhân cặp kè đi bên nhau,tay đan tay nói cười vui vẻ,nh́n họ hạnh phúc tôi rưng rưng nước mắt nh́n lại kiếp cô đơn bao năm,vẫn những chiều thứ 7 ấy chỉ ḿnh tôi lang thang trên bước đường t́m hoài một bóng h́nh xa xăm,chờ măi đến ngày được gắn kết với mảnh ghép c̣n lại...

Gia đ́nh và bạn bè luôn nh́n tôi với ánh mắt nghi ngờ,đến tuổi này mà sao chưa...? T́nh yêu ư,có đấy chứ,tôi đang yêu mà...v́ mọi người không nhận ra thôi,t́nh yêu của tôi khác với mọi người ở chỗ,tôi cất giấu tất cả t́nh yêu trong một góc trái tim đủ để yêu, để nhớ trong những lúc cô đơn,t́nh yêu của tôi cũng có hạnh phúc,chua cay,giận hờn,có những cái cần nhớ đến và có những cái cho vào quên lăng,đôi khi tôi lôi chúng ra so đo tính toán,xem thứ 7 này tôi sẽ cho ai ra đi cùng tôi đến Giáo Đường...

Bước đường không dài nhưng đôi chân mệt nhoài,nghe có tiếng ai đó hai bên đường húyt sáo,chọc ghẹo,mặt tôi bổng đỏ ửng lên,trái tim đâp mạnh,khó thở,tôi vốn dĩ chẳng ưa ǵ bọn con trai,nhất là khi nghe họ chọc ghẹo với những lời nói không mấy tế nhị,với đôi guốc cao 5 phân chẳng ngại ngùng ǵ,tôi chạy thật nhanh một mặt về nhà,bỏ lại sau lưng tiếng cười đùa...


 

 violet13
 member

 REF: 555777
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Người v́ tiền quên t́nh
05/03/2009

Trong cuộc sống ai cũng cần có t́nh yêu,chính t́nh yêu sẽ làm cho con người lạc quan yêu đời,t́nh yêu sẽ nhân đôi khi hai người cùng hướng về một phía...

Sống cùng một xóm,từ nhỏ Tiên và Tuấn đă chơi thân với nhau,như là một định mệnh gắn kết hai người suốt từ thời phổ thông lên tới đại học ,Tuấn luôn lo lắng cho Tiên mọi thứ từ những việc nhỏ nhặt nhất...

Từ lâu hai người đă yêu thầm mà không ai dám nói ra v́ c̣n lo chuyện học hành,măi đến khi lên đến đại học,Tuấn mới ngỏ lời yêu Tiên,Tiên cũng đáp lại,hai người hẹn ước sau khi ra trường sẽ tính đến chuyện hôn nhân...

Ra trường ai cũng t́m được việc làm,Tuấn có ước mơ ra nước ngoài trao dồi thêm kiến thức,Tuấn hứa 3 năm sau ổn định sẽ chở về tiến tới hôn nhân.V́ t́nh yêu và sự nghiệp của Tuấn,Tiên rất buồn che giấu những giọt nước mắt nh́n Tuấn ra đi...

Mới đi xa Tuấn thường xuyên gọi điện về hỏi thăm Tiên,làm những người bạn đồng nghiệp luôn chêu ghẹo,t́nh yêu ǵ mà lăng mạng thế,nghe vậy Tiên thấy vui...Đươc một thời gian Tuấn cũng thưa dần những cuộc điện thoại,làm Tiên lo lắng không biết bên đó đă xảy ra chuyện ǵ,nghe những lời rỉ tai của những người xung quanh th́ biết Tuấn đă có người yêu,nhưng Tiên không tin v́ Tiên luôn tin tưởng t́nh yêu của Tuấn dành cho Tiên là chân thật

Cuộc sống văn minh đă làm Tuấn thay đổi rất nhiều,từ một người hiền lành thật thà nay đă không c̣n nữa,Tuấn đă quên Tiên một mối t́nh đầu tươi đẹp suốt bao năm qua,để lấy một cô gái người Tây giàu có,nghe như tiếng xét ngang tai Tiên ngục ngă bởi sự tin tưởng chờ đợi Tuấn mấy năm qua tất cả những hoài băo mơ ước vỡ tan tành...

Bạn bè không ai ngờ chuyện t́nh yêu của Tuấn và Tiên lại chở nên như vầy,giữa tiền và t́nh cái nào quan trọng hơn,không lẽ chỉ v́ sang giàu mà dức bỏ một mối t́nh tri kỷ như vậy sao...?


 

 violet13
 member

 REF: 555778
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nỗi nhớ trong đêm mưa
05/08/2009

Ngoài trời đang mưa,những cơn mưa đầu mùa như muốn chút giận lên ai đó...nằm một ḿnh trong pḥng ,cái cảm giác cô đơn hiện hữu bao chùm cả không gian,gió lành lạnh thổi qua cánh cửa sổ lớt phớt vài hạt mưa...

12g đêm trằn trọc măi không ngủ được,nằm trên giường ôm con búp bê vải chị tặng hôm c̣n trong bệnh viện,sao lúc này mong có ai đó ở bên tâm sự nhỉ,quay sang hỏi nhỏ con búp bê bé có biết buồn là ǵ không?tṛn xoe đôi mắt nó nh́n tôi cười im lặng,tôi mỉm cười lại với nó rồi ngước đôi mắt nh́n lên trần nhà vài ngôi sao dạ quang phát sáng,nh́n xung quanh chỉ có 4 bức tường và bóng tối vây quanh...

Tôi lặng lẽ bước xuống giường,đến bên chiếc vi tính mở bài hát "Mưa Rừng" mà tôi thích,tiếng hát ca sĩ Như Quỳnh vang lên...
Mưa rừng ơi mưa rừng...hạt mưa nhớ ai mưa triền miên...phải chăng mưa buồn buồn v́ t́nh đời,mưa sầu v́ ḷng người...

Tiếng mưa đêm ḥa cùng lời bài hát như đang nhắn gởi điều ǵ đó,bất chợt trong tôi nhớ lại một kỉ niệm xa xưa...

Ngày ấy tôi và anh t́nh cờ quen nhau,biết anh đă có người yêu nên giữa chúng tôi đơn thuần chỉ là t́nh bạn,những lời chia sẻ động viên nhau khiến mọi người nghĩ tôi là người t́nh mới của anh...những bức thư email gởi tới với những lời nói không tốt về tôi,họ hỏi tôi về nhiều vấn đề,hỏi tôi là người t́nh thứ bao nhiêu của anh,tôi chỉ cười và nói đùa lại,chắc là người t́nh thứ 101... và rất nhiều câu hỏi thật buồn cười,tại sao họ lại ṭ ṃ đến thế nhỉ,là bạn hay là người yêu ǵ th́ mắc mớ ǵ cơ chứ,họ làm tôi khó chịu...

Không biết v́ lư do ǵ anh và người yêu chia tay,anh buồn và bỏ đi đến một nơi xa,lao vào công việc như con thiêu thân để quên đi mọi chuyện...

Lúc đó tôi trở thành người bạn tâm giao cùng anh chia sẽ buồn vui,dần dần giữa chúng tôi đă bắt đầu có t́nh cảm với nhau...

T́nh yêu nào rồi cũng có sóng gió,có những chuyện không may xảy ra mà chính những người trong cuộc không thể nào biết trước được,dần dần giữa chúng tôi ít dần những lá thư qua lại,t́nh cảm xa dần rồi chúng tôi quyết định chia tay,dù trong ḷng mỗi người vẫn c̣n t́nh cảm với nhau...

Khi tiếng hát "Như Quỳnh" kết thúc cũng là lúc cơn mưa ngoài trời đă tạnh,tôi dứt ra khỏi nỗi nhớ trở về với hiện tại,xung quanh tôi màn đêm vẫn bao trùm,rời khỏi chiếc máy vi tính trở về lại giường,tôi vẫn thao thức không ngủ được,tôi tự hỏi ḷng ḿnh,không biết giờ này anh đang làm ǵ,anh có nhớ đến tôi như tôi đang nhớ anh không...?


 

 violet13
 member

 REF: 555779
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Xin lỗi nhé
05/12/2009

Bệnh viện,nghe đến từ này th́ ai cũng biết là nơi dành cho những người bệnh,là con người ai cũng muốn ḿnh có một sức khỏe thật tốt ,chẳng ai muốn đau ốm để phải vào đây,tôi cũng chẳng ưa ǵ vậy mà phải vào thăm hoài...

Đôi mắt lim dim từ từ hé mở,cái nh́n đầu tiên là một màu trắng bao phủ cả căn pḥng,màu áo trắng từ từ tiến tới lên tiếng,chị nhớ em nên lại vào đây thăm em phải không?Dù vẫn c̣n mệt nhưng vẫn nói được,ai thèm nhớ chứ.
Tôi có ưa ǵ nơi này đâu,sao tôi cứ phải vào đây măi vậy...sự bực tức trào lên khi bị cậu ta chêu ghẹo,thôi nào chị b́nh tĩnh em chỉ đùa vui thôi

Giấc ngủ dài khiến tôi quên mọi thứ,thấy hơi choáng đầu...
Tôi vào đây lúc nào,có chuyện ǵ xảy ra vậy?chị được đưa vào tối hôm qua,có lẽ chị mệt nên ngất đó thôi,ngất xỉu thôi th́ lư do ǵ lại phải vào đây,mấy lần trước chẳng phải tôi vẫn nằm ở nhà đó sao,thật ra có chuyện ǵ...? Chưa kịp hỏi thêm th́ cậu ta ngắt lời,không việc ǵ đâu chị cứ yên tâm nằm vài ngày...

1 ngày 2 ngày,nằm dài cả cổ chuyền nước biển riết mà tay tê liệt gần như mất cả cảm giác ,chích thuốc đau muốn chết,cả những viên thuốc nhỏ đủ màu,đôi khi uống gần hết ly nước mà thuốc vẫn c̣n trong miệng,bệnh ǵ th́ không cho biết,cứ phải chịu khổ nằm ở đây,chẳng khác nào tra tấn tội phạm,mà không được biết nguyên nhân phạm tội là ǵ...?

Vừa ngủ dậy chưa kịp bỏ cái ǵ vào bụng,màu áo trắng lù lù xuất hiện,lần này không chuyền nước biển,không tiêm thuốc mà lấy máu,máu dần dần được rút ra qua ống tiêm,vừa sợ vừa đau,nước mắt cá sấu như những cơn mưa cứ thế tuôn trào ra,cô bé bên cạnh thấy thế cười chọc ghẹo,chị ấy lớn rồi mà c̣n khóc nhè nữa ḱa,cậu ta được đà cũng ghẹo lại,eo ôi mít ướt thế này ai mà thèm yêu thèm lấy chứ...tức qúa đă đau mà c̣n bị ghẹo,tôi càng khóc to hơn,ai mà thèm mấy người yêu lấy tôi đâu...cậu ta dỗ dành tôi bằng một hộp sữa và thỏi kẹo nhiều màu,thôi nào em tặng chị,ăn uống thật nhiều vào khỏi rồi sẽ được ra viện,tôi lườm một cái để trong ḷng không thèm nói ra,sao tôi ghét cậu ta thế không biết,mọi người cũng ḱ lạ thiệt biết bao nhiêu bệnh viện sao chỉ chọn ở đây...cũng v́ bệnh viện gần nhà lại có người quen làm ở đây nên được ưu tiên chăm sóc tốt hơn,chính v́ thế mà nơi đây gần như là ngôi nhà thứ 2 của tôi...

Mẫu máu xét nghiệm,mọi người nh́n tôi im lặng,tôi hỏi nhất định không ai trả lời,cậu ta xuất hiện tôi hỏi về bệnh t́nh,ánh mắt cậu đượm buồn,không có chuyện ǵ đâu chị chỉ bị thiếu máu chút thôi,tẩm bổ nhiều vào rồi sẽ khỏe thôi mà,tôi vẫn thấy trong người có ǵ đó không b́nh thường,tôi bảo cậu ta nói thật cho tôi biết,cậu cười và nói đùa lại,nếu muốn biết th́ chị làm người yêu của em,em sẽ nói cho chị biết,em sẽ chăm sóc cho chị,chị sẽ không phải thường xuyên vào đây nữa,tôi đánh nhẹ một cái lên vai cậu ta,cậu nói hay nhỉ ít hơn tôi 4 tuổi mà...câu nói vô t́nh cho biết một sự từ chối,ánh mắt hơi buồn nh́n tôi im lặng trong vài giây,cậu ta trả lời một cách b́nh thản,vậy chị chịu khó ở đây vài bữa nữa nhé rồi quay lưng bước đi...

Ngày xuất viện tôi gởi lời cảm ơn chân thành,cậu ta nhắc phải giữ ǵn sức khỏe tặng một thỏi kẹo và nói nhỏ vào tai tôi,chị đừng quên em nhé...
........


 

 violet13
 member

 REF: 555780
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Viên kẹo đáng yêu
05/13/2009

Thánh Lễ kết thúc mọi người tản ra đi về mỗi phía,bỏ lại sau lưng Giáo Đường im lặng...

Những kẻ cô đơn như tôi bước đường bao giờ cũng đơn lẻ,lang thang một ḿnh con đường phía trước dài dăng dẳng,làm ǵ để không buồn và giết thời gian cho mau về tới nhà...có ǵ khó đâu vừa đi vừa hát ca bồng bềnh,hát chừng 20 bài là về tới nhà thôi mà,tiếng hát cất lên ḥa cùng tán lá cây du dương tạo thành những bản t́nh ca giữa màn đêm

Đưa đôi mắt dơi nh́n xung quanh cây hoa lá cành ,nh́n măi cũng thấy chán,ngước mắt lên trời ngàn v́ sao lấp lánh,t́m thử xem ngôi sao nào dành cho ḿnh,ước ǵ có ngôi sao băng bay qua ước một điều may mắn nhỉ...

Bất chợt đụng phải ǵ đó,mất thăng bằng khiến tôi té lăn ra, hơi choáng váng một chút nhưng vẫn đứng dậy được,không nh́n rơ lắm v́ không đeo kiếng,một bóng đen từ từ xích lại,khiến tôi giật ḿnh la lên,một tiếng nói vang lên tôi mới nhận ra là có người ,lấy lại b́nh tĩnh mở mắt thật to,một cậu bé khoảng 10 tuổi da ngâm đen,đen đến mức không thể nói là người ở Thành Phố,mà phải ở một nơi thật xa như núi rừng Tây Nguyên...

Em đưa cái nón rách dí vào người tôi,cái cảnh này tôi hiểu v́ tôi đă thấy qua,ư em muốn xin tôi tiền,tôi xin lỗi nói không mang theo tiền,h́nh như em không hiểu cứ thế dí cái nón lại gần hơn rồi nói ǵ đó lẩm bẩm trong miệng,cũng là con người như nhau nhưng không thể hiểu được lời nói của nhau,tôi nhớ lại một lần xem tivi người ta hay dùng cử chỉ tay để diễn tả,thế là tôi đưa hai tay ra lắc lắc để em hiểu,nhưng em h́nh như vẫn không hiểu,loai hoai măi tôi đành phải móc cả túi quần túi áo ra để cho biết tôi không có tiền,một bên túi áo có cái ǵ đó cồm cộm,lấy ra là một thỏi kẹo cậu em "Bác Sĩ " tặng khi ra viện,tôi không thích ăn kẹo nên đă để quên trong túi áo khoác

Đưa thỏi kẹo cho em,em lắc đầu không lấy,tiền th́ tôi không có,cho kẹo th́ không lấy,cậu bé đứng măi khiến tôi cũng đau ḷng mà chẵng giúp được ǵ,tôi thầm nghĩ không lẽ em không biết đây là kẹo,hay tưởng là những viên thuốc...

Tôi bóc một viên bỏ vào miệng mỉm cười nh́n cậu bé ngật ngật tỏ ra kẹo rất ngon,bóc thêm viên kẹo nữa tôi bỏ vào miệng em,ngậm ngậm rồi em mỉm cười gật đầu lại,hai bên h́nh như đă hiểu ư nhau,đưa thỏi kẹo lại cho em,em nói ǵ đó rồi quay đi,đôi chân tung tăng bay nhảy,màu da đen của em ḥa cùng bóng tối biến mất trong chớp mắt...

Viên kẹo tan dần trong miệng cũng là lúc tôi về tới nhà,bước đường lúc này không c̣n là dài nữa mà nó ngắn thật ngắn...


 

 violet13
 member

 REF: 555782
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Độc thân đăng trí
05/14/2009

Chưa bước qua tuổi 30,hổng ai thương ai nhớ hết trơn,cô đơn riết mà đầu óc có vấn đề,chưa già đă lẫm cẩm nói trước quên sau...

Tiếng c̣i xe bin bin của Bác đưa thư vang vọng ngoài cổng,nhanh chân chạy ra nhận lấy,phiếu báo đóng tiền điện thoại...

Nhà lúc này không có ai,khổ nỗi không nhớ đường và không biết chạy xe,cái số độc thân mỗi lần có chuyện ǵ là phải đi kiếm người giúp đỡ...

Thằng em họ lang thang đi đâu ngang qua nhà,túm lấy cổ nó nhờ chở đi,thấy tôi là nó nổi da gà v́ hễ lần nào đi cùng tôi cũng làm xảy ra chuyện,không chuyện này th́ chuyện khác,có lần đi nhà sách mua màu vẽ,v́ trước khi đi tôi quên ăn cơm uống thuốc,tới đó đi loanh quanh một hồi mệt lả người,nhà sách lại đông người,không khí ngột ngạt khiến tôi lăn ra ngất xỉu,làm nó hú vía đưa vào bệnh viện và mất thời gian chăm sóc vài ngày...

Năn nỉ ỉ ôi hứa lên hứa xuống,thề thốt đủ điều sẽ không xảy ra chuyện ǵ nữa đâu,một hồi lâu nó mới chịu nhận lời...

Từ nhà tới bưu điện không xa lắm,vậy mà có bao giờ tôi nhớ hết đường đâu...
Tới nơi nó đứng ngoài tôi vào trong đóng tiền,đưa giấy báo và tiền cô nhân viên nh́n tôi nói,c̣n thiếu 20 ngàn nữa mới đủ,tôi suy nghĩ sao ḱ vậy ta,rơ ràng là ḿnh đă mang đủ tiền rồi mà,chạy ra ngoài hỏi thằng em,nó bảo,chị tôi ơi có phải lúc năy chị mua trái cây lấy tiền đó trả không?tôi gật đầu ừ nhỉ chị quên mất,móc trong túi ra đưa tôi 20 ngàn bù vào số tiền thiếu vừa rồi,đóng tiền xong chị nhân viên đưa tôi hóa đơn,ra tới ngoài em trai gật đầu ừ khá đấy,may mà c̣n nhớ lấy hóa đơn,tôi cười nói,mày cứ làm như chị là bà già lẩm cẩm 80 không bằng...

Trên đường trở về nhà tôi và thằng em măi nói chuyện,bỗng bị công an huưt c̣i
dừng xe lại mà không hiểu v́ sao bị thổi,anh công an phạt v́ không đội nón bảo hiểm,lúc này thằng em quay sang nh́n tôi với ánh mắt khó hiểu,nhớ là lúc đi rơ ràng thấy bà chị đội nón bảo hiểm mà sao bây giờ lại không thấy?hóa ra lúc vào đóng tiền bỏ quên ở bưu điện

Oan ức tự dưng bị mất tiền đóng phạt,tức lắm mà không làm ǵ được nó quay sang nh́n tôi với bộ mặt h́nh sự,em sẽ không bao giờ chở chị đi đâu nữa...chị của tôi ơi,làm ơn lần sau làm chuyện ǵ chị làm ơn nhớ dùm em nhé,c̣n độc thân mà đă hay quên như vầy rồi,mai sau lấy chồng có con chắc không nhớ họ là ai luôn,cầu mong đừng ai vướng vào chị để khỏi phải khổ...

Nói những câu đó chẳng khác nào nó rủa tôi ở giá,tức quá tôi khóc ̣a lên như một đứa trẻ bị ai đó bỏ rơi giữa đường,nước mắt cá sấu bao giờ cũng là liều thuốc hiệu nghiệm nhất, để trị những người đàn ông nói nhiều như thằng em này,nó xuống nước năn nỉ thôi em thua chị rồi,em xin lỗi được chưa...

Tôi quay sang nói,xin lỗi không như vầy th́ không được đâu nhé,ít nhất th́ cũng phải khao cái ǵ đó tạ tội...nó nh́n tôi cái ǵ nữa đây.....không chịu th́ chị khóc...nghe đến đây là nó sợ liền,thôi được rồi chị muốn ăn ǵ em chiều chị được chưa...gương mặt và nụ cười của nó như cái lon coca bị ai bóp méo...


 

 violet13
 member

 REF: 555783
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Mưa hay nước mắt em
05/24/2009

Mấy ngày nay thời tiết kỳ lạ thường lúc mưa lúc nắng,làm người cũng khó chịu theo,mệt nhoài v́ những công việc không tên,kèm theo những cơn đau do bệnh cũ tái phát, chán ăn mất ngủ,rồi thức trắng đêm cùng những v́ sao,dặn ḷng sẽ quên không được nhớ những chuyện trong quá khứ,thế mà không hiểu sao mưa lại làm nỗi nhớ quay về...

Anh,ḿnh xa nhau bao lâu rồi anh nhỉ,để em đếm lại xem,h́nh như hơn một tháng,trùi ơi hơn một tháng rồi sao,thế mà em tưởng đă một năm rồi,thời gian dài như một thế kỉ,lúc này em ngồi đây cô đơn bên chiếc vi tính này gơ từng chữ vào trang nhật kư của riêng em...

C̣n nhớ ngày nào ḿnh quen nhau,mỗi lần xong việc là em tranh thủ lên mạng vào hộp thư,ngôi nhà bé nhỏ thân yêu của chúng ta,em lại thấy thư anh,chỉ là vài chữ gắn gọn.....nhưng em rất là vui anh biết không?anh quá bận công việc đôi khi anh quên cả em,quên cả hỏi thăm em có khỏe không?những lúc đó em rất buồn và trách anh nhiều lắm,nhưng chỉ là trách yêu thôi,em biết là anh c̣n rất là nhiều công việc đang chờ anh giải quyết,em buồn v́ quá xa anh,buồn v́ không thể ở bên anh lo lắng khi anh ốm,buồn v́ không giúp được ǵ trong công việc của anh,buồn buồn v́ nhiều thứ anh hiểu em không?

Công việc và cuộc sống đă chia cách chúng ta,mỗi lúc mỗi xa nhau hơn,và rồi chúng ta chia tay nhau măi măi,mỗi người t́m cho ḿnh một con đường riêng,một cuộc sống riêng,và từ đây hai trái tim không c̣n chung nhịp đập,không c̣n chung bước đường,mọi thứ giờ đây chỉ là con số 0 mà thôi

Anh. chia tay nhau rồi anh có trách em không?
C̣n em không hề trách anh,em chỉ trách ḿnh quá trẻ con,không hiểu hết những ǵ anh đă dành cho em trong suốt thời gian qua,anh đă lo lắng cầu nguyện cho em,anh biết là em yêu màu tím,anh đă thức cả đêm để làm cho em cái Slideshow hoa tím chỉ để làm em vui,anh đă làm rất nhiều thứ cho em,vậy mà em chẳng làm được ǵ cho anh vui,em chỉ biết giận hờn,trách mắng khi anh quên gởi thư cho em,em biết ḿnh có lỗi với anh nhiều lắm,em muốn nói thật nhiều,muốn bù đắp lại lỗi lầm,nhưng đă quá trễ rồi phải không anh? giờ đây có nói ǵ th́ cũng chỉ vô ích,ḿnh đă xa nhau thật rồi phải không anh?

Mưa mưa mưa,em ghét những cơn mưa,mưa làm chúng ta quen nhau,rồi cũng chính mưa đă chia cách chúng ta,em muốn quên tất cả để bước vào một cuộc sống mới chỉ riêng ḿnh em thôi,nhưng em không thể làm được,không thể tự tin khi không có anh bên cạnh,em ngục ngă trước nhưng thất bại trong công việc,em nhớ anh,nhớ những lúc anh an ủi động viên,hăy cố gắng tự tin lên,rồi những lúc em tuyệt vọng nhất anh đă bên em ,một bờ vai ấm áp cho em dựa vào,em đă khóc những giọt nước mắt ấy anh đă nâng niu đem hứng vào lọ keo,c̣n chọc em ḿnh mang ra pha cafe,trà bông sen chia sẻ với nhau,rồi mỗi khi sao chớm nở em cùng anh ngắm sao,thi nhau xem ai đếm được nhiều sao đổi ngôi nhất,nhiều nhiều nhiều kỉ niệm hạnh phúc qúa phải không anh? em nghĩ rằng măi măi ḿnh sẽ được hạnh phúc bên nhau,không ǵ có thể chia cách được...vậy mà..

Em sẽ khóc sẽ khóc thật nhiều anh có biết không? dù không được bên nhau,nhưng em sẽ luôn cầu nguyện cho anh được b́nh an,anh sẽ t́m được một t́nh yêu cho riêng ḿnh,nơi chân trời xa ấy phải sống thật hạnh phúc anh nhé...


 

 violet13
 member

 REF: 555785
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chia sẻ
05/25/2009

Thương kiếp lầm than cơ cực
Suốt đời lấm lem bụi trần
Sương gió mịt mù phai dấu
Ḷng người ai thấu được chăng

Trời vẫn mưa hoài không dứt
Tiếng mưa nức nở thay ḷng
Ḥa cùng tiếng rao bán hàng
Vang vọng khắp phố chiều mưa

Lưng Bà c̣ng theo năm tháng
Hai vai gánh nặng bó rau
Buôn bán qua ngày kiếm tiền
Dạo khắp phố phường thân quen

Em đi giữa trời mưa gió
Thấm ướt vai gầy nhỏ bé
Rao bán từng tờ vé số
Kiếm tiền mưu sinh qua ngày

Người ơi xin thương đến nhau
Chia sẻ từng miếng cơm áo
Sớt chia nỗi đau t́nh người
Cuộc sống sẽ đẹp rạng ngời


 

 violet13
 member

 REF: 555786
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

T́nh yêu em và anh
07/07/2009

Tiếng mưa đêm rơi tí tách ngoài hiên
Mưa buồn từng giọt nhỏ thấm vào tim
Thả hồn nhẹ lâng lâng niềm nhớ mong
Tim ai lỡ khắc ghi một bóng h́nh

Hỏi rằng anh nơi phương trời xa ấy
Có nhớ hay chăng nơi chốn quê nhà
Có người ngày đêm vẫn nhớ chờ mong
Một ḷng chung thủy sắc son lời thề

T́nh em thắm măi một lời thủy chung
Chọn đời chọn kiếp yêu chỉ ḿnh anh
Nếu một ngày núi có dời,sông cạn
Ḷng măi sẽ không bao giờ đổi thay

T́nh yêu đôi ta dệt bao mộng đẹp
Đêm về thao thức cùng ngàn v́ sao
Trái tim em ḥa cùng trái tim anh
Măi măi bên nhau trong mộng t́nh yêu


 

 violet13
 member

 REF: 555787
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Ngôi nhà hạnh phúc trong mơ
07/09/2009

Trao cho nhau nụ hồng
Đỏ thắm t́nh yêu thương
Hẹn thề cùng trăng sao
Ngày về ta chung đôi

Theo tiếng gọi con tim
Chàng quyết định lên đường
Mang trong ḿnh ḍng máu
T́nh y sĩ thân thương

Con đường đầy gian nan
Sương gió phai dấu chân
Niềm tin ta vững bước
Đau khổ cũng vượt qua

Đôi chân trần trên cát
Măi rong ruổi bước đường
Vượt bao ngàn dặm xa
Đến những miền đất lạ

Samạc nắng với gió bụi
Trời nóng như đổ lửa
Cây khô cằn chết héo
Sông hồ cũng cạn khô

Bệnh hoạn và đói nghèo
Chia cách bao gia đ́nh
Người nằm đó bơ vơ
Chờ bàn tay nâng đỡ

Thân bé gầy nhỏ xíu
Chỉ c̣n da với xương
Mang trong người bệnh tật
Ánh mắt buồn đau thương

T́nh yêu người y sĩ
Quên ḿnh v́ mọi người
Chăm sóc từng bệnh nhân
Lo lắng măi không nguôi

B́nh minh vừa ló dạng
Một ngày mới bắt đầu
Những tia nắng đầu tiên
Sưởi ấm khắp nhân gian

Ngàn hoa tím khoe sắc
Rộn ràng chào bắng mới
Màu hoa tím thủy chung
Vẫn giữ chọn lời thề

Rong ruổi bao ngày tháng
Nơi đất khách quê người
Bước chân chàng chở về
T́m lại những ngày xưa

T́nh yêu em và anh
Như những ngày tháng qua
Măi Măi sẽ bên nhau
Trong ngôi nhà hạnh phúc


 

 violet13
 member

 REF: 555789
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Nỗi buồn trong đêm mưa
07/10/2009

Mưa rừng ơi mưa rừng
Mưa rừng thương nhớ ai
Mà măi vẫn nặng ḷng
Rên rỉ suốt trong đêm

Tiếng hát ai ngân vang
Năo nề trong đêm vắng
Thả hồn theo điệu nhạc
Ru ḿnh trong tiếng mưa

Nỗi buồn trong đêm mưa
Một ḿnh ḷng buốt giá
Đơn độc trong bóng tối
Chôn chặt những niềm đau

Đời như cánh hoa rơi
Trôi dạt giữa ḍng đời
Hỏi nơi đâu bến bờ
Cho ta dừng bước chân


 

 violet13
 member

 REF: 555790
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Màu áo tím cô đơn
07/11/2009

Mọi người vẫn thường nói màu hoa tím là màu của sự cô đơn,chia ly...

Một con bé ngốc như tôi chẳng bao giờ chịu nghe,tôi yêu tha thiết màu hoa đẹp dịu dàng,yêu từ khi c̣n rất nhỏ,yêu đến mức gần như tất cả những đồ vật cá nhân đều màu tím,rồi lớn lên tôi yêu màu hoa tím thủy chung,màu của sự cô đơn một ḿnh,bạn bè th́ ít,người yêu th́ không..

Những đứa bạn thân thiết nhất chơi với nhau từ hồi nhỏ bây giờ xa dần,ai cũng t́m cho ḿnh một niềm vui mới,một gia đ́nh nhỏ hạnh phúc,mỗi người một phương trời xa,những kỉ niệm bây giờ ch́m vào trong quá khứ,màu hoa tím của sự chia ly trong t́nh bạn...

Gia đ́nh bạn bè ai cũng mong cho tôi t́m thấy một bến bờ hạnh phúc,nhưng những lần mai mối đều thất bại v́ trái tim tôi là một tảng băng khổng lồ bao phủ,tôi yêu màu tím của sự cô đơn trong t́nh yêu...

Một tuần trôi qua thật nhanh,ngày thứ 7 yêu thương chờ mong của những đôi t́nh nhân hẹn ḥ đă đến...chắng khác ǵ họ,tôi cũng yêu ngày thứ 7 t́nh yêu màu tím nho nhỏ trong trái tim của riêng tôi

Màu áo tím luôn là người t́nh chung thủy nhất luôn bên tôi đến Giáo Đường,xa xa có những đôi t́nh nhân hạnh phúc bên nhau,trái tim tôi vẫn lặng thinh như chẳng biết yêu thương là ǵ,nó vẩn đập từng nhịp nhẹ nhàng...

Hôm nay trời không mưa nhưng hơi âm u,hơi lo xa một chút nên tôi mang theo cây dù cho chắc ăn,cây dù tím thân yêu nó cũng như là một người t́nh,người yêu bên cạnh,cầm cây dù tôi có cảm giác như có ai đó nắm lấy tay ḿnh,một hơi ấm của màu tím thủy chung

Mọi người đang lắng nghe Linh Mục giảng th́ ngoài trời bổng đổ mưa,những cơn mưa như thác đổ ào ào bên tai,vài ánh mắt của những cô gái,chàng trai nh́n ra ngoài,ánh mắt buồn vời vợi tiếc cho một ngày thứ 7 yêu thương lỡ hẹn,tôi cũng nh́n ra ngoài nhưng thấy b́nh thường,mưa th́ cứ mưa đi tôi chẳng hẹn ḥ ǵ với ai nên chẳng thèm quan tâm,ai buồn th́ mặc kệ...trái tim tôi có lạnh lùng qúa không nhỉ...

Thánh Lễ kết thúc trời vẫn c̣n mưa,tôi ra chỗ cất dù nhưng chiếc dù của tôi không cánh mà bay mất,mưa càng lúc càng to tôi nép ḿnh bên hành lang,những chiếc dù đủ màu xa dần về phía cuối con đường,vài người đi đón nhau bằng xe máy,có cả những chiếc xe đạp cọc cạch của những đôi t́nh nhân chở nhau,nh́n họ thật lăng mạng làm sao...

Chờ măi chờ măi mà chẳng ai đến đón,Thánh Đường vắng bóng chỉ c̣n màu áo tím cô đơn đứng khóc một ḿnh...Trời mưa to vài tiếng ǵ đó nghe bên tai...tôi bắt đầu có cảm giác sờ sợ...những bóng đèn đang thắp sáng bỗng dưng tắt tối thui,bây giờ có gào lên cầu cứu th́ cũng chẳng ai nghe,cho dù có phải chết th́ cũng phải biến khỏi đây càng nhanh càng tốt

Chạy thật nhanh về phía trước,ra tới ngoài đường vấp phải vật ǵ đó một bên của chiếc giày văng ra,sợ đến mức chẳng c̣n tâm trí quay lại để lấy,tôi đành bỏ luôn,đường đầy sỏi đá đôi chân không thể nào chạy được nữa,mưa lạnh buốt giá thấm ướt cả con tim,một kẻ lang thang đi trong mưa,tôi thấy ḿnh chẳng khác nào như một kẻ thất t́nh,sao lúc này tôi cô đơn quá,thèm một bờ vai một cái nắm tay thật ấm áp...

Từng giọt nước mắt ḥa cùng cơn mưa thấm ướt màu áo tím...


 

 violet13
 member

 REF: 555791
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

60 năm sau...Ḿnh yêu nhau nhé anh
07/12/2009

Đang ch́m trong giấc mộng đẹp,bỗng chiếc đồng hồ reo vang làm tỉnh giấc,trời đất hôm nay là ngày nghỉ mà quên mất hẹn giờ lại,ráng nằm thêm chút nữa để giấc mộng quay về,những tia nắng xen vào khung cửa chiếu vào pḥng vào mắt,rồi cũng phải dậy thôi...

Chủ Nhật ngày tự do của mọi người, nhiều niềm vui bên gia đ́nh,bè bạn...Kẻ độc thân như tôi không ưa ngày nghỉ bao giờ,một ḿnh bơ vơ buồn chết được,thà cả tuần lao vào công việc như con thiêu thân lại thấy vui hơn,c̣n vớt lại chút ǵ của tiếng nói,nụ cười bên mọi người...

Một ngày Chủ Nhật dài như một thế kỉ...hết thơ thẩn,viết nhật kư,vẽ voi vẽ rồng,làm thủ công,trời nóng như đổ lửa vậy mà tôi ngồi móc từng sợi len làm chiếc khăn quàng cổ,làm nhiều nhiều vậy mà chưa tới nửa ngày trời,mang cây đàn ra học măi mà không sao nhớ nỗi từng nốt nhạc,nản ḷng tôi lại chở vào pḥng,mở chiếc máy vi tính lên,màu hoa tím làm h́nh nền hiện lên cùng bản nhạc "Mưa rừng" cất lên năo ḷng,mưa rừng lại bắt đầu thương nhớ ai...

Ngôi nhà nhỏ trong zingmail hiện ra,biết bao nhiêu kỉ niệm của tôi và người yêu lại quay về,dù biết tất cả giờ đây măi măi chỉ là qáu khứ...nhưng tôi vẫn nhớ...

Anh...anh c̣n nhớ bài hát này không? bài hát mà em và anh thích nhất đó
Anh yêu tất cả các màu từ khi c̣n đi học cho đến khi ra trường,đi làm...anh biết tại sao em biết nhiều về anh không? hôm nay ngồi buồn một ḿnh,em đă đọc lại tất cả nhật kư của anh,lăng mạng lắm,nhiều mối t́nh ngày xưa cùng những tấm h́nh anh tặng người yêu,tất cả tất cả những ǵ ở đó,em hiểu và cảm nhận được hết qua trái tim ḿnh,em không buồn không giận v́ em biết,mỗi người đều có quyền tự do của ḿnh,và anh đă yêu họ trước khi gặp em mà,th́ lấy ǵ em phải giận hờn ghen tức chứ,những người anh yêu đều dễ thương,học giỏi...c̣n em th́ xấu xí,đại ngốc ngếch,lại đăng trí học trước quên sau...

Anh bỏ tất cả lại sau lưng,chọn màu hoa tím em yêu,màu của sự thủy chung,cô đơn và chia ly

Em yêu hoa tím,anh đă thức trắng đêm làm Slideshow tặng em,anh luôn là người chia sẻ ,động viên, an ủi em nhiều nhất trong những lúc em buồn,từ ngày có anh bên cạnh,em thấy cuộc đời thật hạnh phúc,nhiều niềm vui may mắn nở nụ cười,tự tin vững bước trên con đường trông gai phía trước...

T́nh yêu hạnh phúc tưởng chừng sẽ cùng nhau đi suốt đoạn đường...nhưng nào ai biết...màu hoa tím của sự chia ly đă đến t làm tan biến tất cả mọi thứ...chia ly t́nh đôi lứa 2 phương trời xa,giờ đây chỉ là nỗi cô đơn bao phủ...

Em và anh yêu màu hoa tím chung thủy,nhưng chúng ta không biết rằng trong màu hoa tím thủy chung ấy,c̣n một bí mật của màu tím chia ly và cô đơn nữa...

Anh...anh c̣n nhớ một bí mật,một lời hứa,một con số 60 không...dù biết lúc này ta c̣n rất trẻ,c̣n rất nhiều công việc dang dở đang chờ phía trước,c̣n nhiều thứ ngăn cách bước chân không cho ta đến bên nhau...nhưng thời gian c̣n dài,c̣n hy vọng niềm tin sau này c̣n cơ hội gặp lại nhau mà,phải không anh?nếu như một khi hai người vẫn dành cho nhau một chút t́nh yêu...

Em hy vọng rằng khi ấy ḿnh bên nhau,dù biết chẳng c̣n ǵ cho nhau,nhưng c̣n t́nh bạn già tri kỉ,c̣n lại một chút kỉ niệm dư âm của ngày xưa...

Anh hăy lắng nghe bài hát này " 60 năm cuộc đời"

Em sẽ chờ dù biết ngày mai ngày mai đời c̣n dài xa tận phía cuối con đường,sương gió mịt mù...

Anh...c̣n anh th́ sao...em không dám mơ ước anh sẽ nhận lời,nhưng em chỉ hy vọng một chút nếu ngày đó thành hiện thực...

Con đường sẽ chung bước bên nhau,hai trái tim cùng nhịp đập...em sẽ dựa vào vai anh,cùng ngắm những v́ sao lấp lánh trên bầu trời cao...

60 năm sau...ḿnh yêu nhau nhé anh


 

 violet13
 member

 REF: 555792
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Bạn nghĩ ǵ về căn bệnh HIV...nó có đáng sợ lắm không...?
07/15/2009

Tạm biệt miền quê thân yêu gắn bó từ thuở bé,anh xin gia đ́nh cho ḿnh lên sài g̣n để tiếp tục việc học hành,nhận được khích lệ của thầy cô,bạn bè,anh quyết định khăn gói lên đường,với biết bao ước mơ phía trước...

Đặt chân lên mảnh đất sài g̣n,một thành phố nhộn nhịp,mọi thứ đều mới lạ,bỡ ngỡ cho một chàng trai thôn quê như anh,những ngày đầu chưa quen anh thường hay nhớ nhà,mọi thứ đều phải nhờ bạn bè từ những việc nhỏ nhặt nhất...sau một thời gian dài anh đă quen với từng con phố,sau những giờ học anh đi làm thêm để kiếm tiền trang trải cho việc học phí của ḿnh...

Sài g̣n bây giờ chở thành quê hương thứ hai,anh quen biết nhiều bạn bè,công việc làm thêm và việc học hành cũng thuận lợi,t́nh yêu cũng đă đến với anh...

Trong một lần đang đi dạo cùng người yêu,anh thấy một tên cướp giực túi sách của một người phụ nữ đi trên đường,không màng đến những nguy hiểm sẽ đến với ḿnh, anh đuổi theo tên cướp lấy lại giỏ sách trả lại cho người phụ nữ,trong lúc giằng co với tên cướp đôi bên đă bị thương,anh không biết là tên cướp ấy đă bị HIV...

Anh,một sinh viên vừa ra trường,cầm cái bằng đại học trong tay,niềm hạnh phúc nhân đôi khi anh được nhận học bổng,một vé qua nước ngoài du học,niềm mơ ước hạnh phúc của biết bao người khao khát muốn mà không được...

Giọt nước mắt rơi xuống ḥa cùng cơn mưa chiều nay,anh ngục ngă cầm tờ giấy xét nghiệm trong tay,một căn bệnh thế kỉ HIV...cuộc đời anh xem như kết thúc từ đây...

Biết bao nhiêu tiền bạc gia đ́nh đều đổ hết vào lo cho anh ăn học,mong anh có ngày thành đạt,nở mày nở mặt với hàng xóm láng giềng...

Thầy cô bạn bè thất vọng,người yêu cũng bỏ anh ra đi...

Một chàng trai hiền lành học giỏi,mang trong người căn bệnh HIV,biết bao nhiêu câu hỏi đặt ra....???

Một bi kịch không ai mong muốn,số phận đă không mỉm cười với anh,tuổi đời con trẻ,biết bao mơ ước tương lai phía trước giờ chỉ là con số không,căn bệnh thế kỉ đáng sợ đă giết chết một nhân tài chỉ trong chớp mắt

Bệnh HIV đáng sợ như thế nào...?
Bạn nghĩ ǵ về nó...?
Tại sao mang căn bệnh đó bạn lại bị xă hội ruồng bỏ, mất hết cơ hội cho những ư tưởng của ḿnh...?
Tại sao chúng ta không thể yêu thương nhau hơn,giúp nhau vượt qua nỗi đau để đi về phía trước...?

Cuộc đời anh ta sẽ ra sao...khi anh ta chỉ là một người vô tội


===============================================================================

1000 ngôi sao...cho một điều ước
07/17/2009

Trời mưa tầm tả suốt cả một buổi chiều hôm nay,trong góc nhỏ của quán cafe,một người thanh niên đắm ch́m trong làn khói thuốc,nét mặt u buồn,làm tôi cảm thấy đau ḷng,tôi cố gắng gợi chuyện th́ lại bị anh ta lên tiếng;tôi cần sự im lặng

Im lặng măi vài giờ đồng hồ,đă 3 ly cafe hết dần,anh ta vẫn ngồi đó như một kẻ thất t́nh chán đời...mặc kệ cứ để anh ta ngồi đó xem sao,tôi bắt đầu viết nhật kư trong cuốn sổ tay của ḿnh,rồi lại lôi những tờ giấy đủ màu ra gấp ngôi sao...

Mải mê gấp từng ngôi sao bé nhỏ,tôi quên mất có người đang ngồi cạnh,rồi tiếng nói cũng vang lên;chị làm ǵ vậy

Tôi; gấp ngôi sao
Anh; để làm ǵ
Tôi; may mắn và giết thời gian những lúc cô đơn
Anh; thật ngớ ngẩn,tṛ trẻ con
.......
.......
Tôi....
Anh...
......
......
Một thanh niên hiền lành,thông minh...bổng trở thành một kẻ ăn nói vô duyên và thiếu suy nghĩ...phải chăng căn bệnh HIV đó đă làm anh trở thành con người như vầy sao...tôi không chắp nhặt những câu nói vừa rồi,v́ tôi hiểu mọi thứ giờ đây đă kết thúc với anh,anh đang chán đời,tuyệt vọng...

Đôi bên có vẻ kịch liệt về câu nói...chẳng phải là luật sư để đi căi cho một vụ kiện nào đó,nhưng tôi cố giải thích cho anh hiểu...luyên thuyên như một con vẹt,trong một lúc bực bội không kiềm chế được câu nói,tôi đă lỡ nói hết ra những đau khổ mà ḿnh phải gắng chịu trong suốt thời gian qua...anh bắt đầu nhỏ nhẹ trở lại khi nghe tôi kể về cuộc đời ḿnh...một nỗi buồn thời thơ ấu,những mơ ước tương lai tan biến...nhưng tôi đă vượt qua được để đứng vững như ngày hôm nay...từng bước thật khó khăn

Anh như có một điểm tựa một niềm tin,hy vọng sau khi nghe tôi giải bày tâm sự

Anh; nhưng...em th́ khác
Tôi; chẳng có ǵ khác nhau,mỗi người một nỗi buồn,một nỗi đau,hăy chấp nhận để ḥa ḿnh vào nó mà sống...con người đều có số phận an bài,sinh ly tử biệt...

Anh; thế bây giờ em phải làm ǵ đây
Tôi; hăy làm những ǵ c̣n có thể làm được,yêu thương và giúp đỡ người khác
Anh; nhưng những ước mơ của em...
Tôi; có những người mơ ước thật nhiều nhưng không đạt được,và có những người không mơ lại có được...
Anh;....?
Tôi; niềm tin,hy vọng,yêu thương....."câu nói của thanbsysi"
Anh; t́nh yêu...em đă mất cô ấy....
Tôi; tôi kể cho anh ta nghe..." câu chuyện t́nh yêu của bạn soluuhuong1"
Anh;....?
Tôi; nhưng cuộc đời chưa phải là chấm dứt
hăy cố gắng lên bạn nhé "câu nói của thaison1984"
Anh...?
Tôi; nở một nụ cười thật tươi
Anh; ngật đầu đồng ư

Mọi chuyện xem như tốt đẹp bước đầu....

Anh; chị gấp những ngôi sao để làm ǵ?nó có ư nghĩa ǵ không?
Tôi; một ngàn ngôi sao cho một điều ước...
Anh; sạo
Tôi; niềm tin của em đâu rồi...?
Anh;....uh...thế chị...
Tôi; nếu thích...tôi sẽ tặng...
Anh; em ước được không...?
Tôi; tất nhiên...

Anh ta nhắm mắt lại một lúc lâu...miệng lẩm bẩm câu ǵ đó,như đang xin một điều ước...

Anh ta mở mắt ra nh́n tôi một hồi lâu...rồi mỉm cười...


 

 violet13
 member

 REF: 555793
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

T́nh yêu là ǵ...?
07/18/2009

Đang thả hồn cùng gió mây trên con đường sài g̣n,bỗng một vật ǵ đó bay cái vèo qua trước mặt làm tôi giật ḿnh,cái ǵ thế nhỉ...?

Ṭ ṃ xem vật ǵ vừa bay qua,tôi quay lại xem,một chiếc giày cao gót màu đỏ,cầm lên tôi tự hỏi ;nếu như vừa rồi chiếc giày này vô t́nh bay thẳng vào mặt tôi th́ điều ǵ xảy ra...cái gương mặt vốn dĩ xấu xí này mà ăn phải chiếc giày nhọn 10f này th́ ít nhiều cũng phải may vài ba mũi chỉ làm kỉ niệm...

Không thể bỏ qua chuyện này,tôi phải t́m cho ra chủ nhân của nó trước khi chiếc giày c̣n lại được bay tiếp ra đường...nh́n theo đường chiếc giày bay,ḱa ngôi nhà khá đẹp hiện ra trước mắt,tôi bước lại gần chưa kịp hỏi ǵ, th́ bên trong vọng ra một tràng dài,đủ thứ những câu nói không mấy tế nhị ,không phải là người nhiều chuyện,nhưng lỡ đă nghe được rồi th́ nghe luôn cho biết chuyện ǵ đang xảy ra...vài người hàng xóm nhiều chuyện cũng đang to nhỏ với nhau,tôi lại gần rồi ḥa cùng xóm bà tám...

Anh đi làm cả ngày,đôi khi lại tăng ca về trễ,cuối tuần ngày dành cho gia đ́nh th́ anh lại đi ăn nhậu cùng bạn bè, đôi khi c̣n có những cuộc vui bên các cô gái trẻ,về tới nhà anh la mắng vợ con,bày bữa bẩn nhà bắt chị phải hầu hạ như một người làm thuê...không chịu nổi cái cảnh đó chị chán nản bỏ đi làm

Một cô gái xinh đẹp,thông minh,chị được mọi người trong công ty yêu mến,rồi lọt vào mắt xanh của ông chủ,từ một nhân viên chị được tuyển lên làm thư kí riêng,ông nuông chiều mua đủ thứ quần áo,mỹ phẩm đắt tiền tặng chị...mối t́nh tưởng chừng măi như thế,nhưng chị không ngờ những tiếng đồn vang đă tới tai chồng chị

Một ngày chị đang cùng ông giám đốc hai màu tóc ,tay trong tay vui vẻ trong siêu thị mua đồ,chồng chị xuất hiện bất ngờ,khiến chị giật ḿnh lo sợ và không nói lời nào...

Về đến nhà người chồng chửi mắng đánh đập chị tàn nhẫn,hai bên căi nhau qua lại nhiều lần,anh chị đă định ly hôn nhưng v́ đôi bên gia đ́nh không đồng ư và cũng thương đứa trẻ đang c̣n nhỏ...

Nghe qua những lời kể của mấy bà hàng xóm th́ được biết,anh chị yêu nhau mấy năm trời,vượt qua biết bao ngăn cách của gia đ́nh,họ không đồng ư v́ hai bên không cùng tôn giáo,và nhiều thứ khác nhau...anh chị vẫn đến với nhau,và chính t́nh yêu của họ đă làm cảm động hai bên gia đ́nh,đám cưới được tổ chức linh đ́nh...

Yêu nhau vượt qua biết bao thử thách để đến được đích cuối cùng...vậy mà có ai ngờ đâu...t́nh yêu ngày nào giờ đây...tiếng anh yêu,em yêu ngọt ngào một thời...giờ là những tiếng mày,tao đắng cay...t́nh yêu bỗng trở thành kẻ thù...hai trái tim chia đôi cho một cuộc t́nh...

Bỏ lại chiếc giày màu đỏ cho cuộc t́nh vừa rồi...từng bước chân buồn bă quay đi,tôi tự hỏi t́nh yêu là ǵ nhỉ...? rồi thầm cảm ơn Thượng Đế...đến bây giờ con vẫn c̣n là một kẻ độc thân...


 

 violet13
 member

 REF: 555794
 08/02/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

T́nh yêu trong mạng ảo
07/18/2009

Sau bài viết "T́nh yêu là ǵ...?" tôi bắt đầu suy nghĩ về t́nh yêu ngoài đời và t́nh yêu trên mạng có ǵ khác nhau...nhiều câu hỏi được đặt ra trong đêm....???

Suy nghĩ nhiều chi cho mệt óc cứ lôi chính ḿnh ra làm đề tài th́ sẽ biết,tôi...một cô gái xấu xí,kém thông minh...công việc không tên chiếm hết thời gian,đôi khi ngày cuối tuần cũng lười ra đường...những đứa bạn thân đều có gia đ́nh riêng,gặp tụi nó th́ cũng nói vài câu,mọi chuyện cũng chỉ xoay quanh lũ trẻ,chồng con,rồi đường ai nấy bước,vài đứa bạn chưa lập gia đ́nh th́ tụi nó lại ḥ hẹn hẹn ḥ bên người yêu,rốt cuộc kẻ độc thân như tôi bơ vơ giữa chợ trời...

Trái tim hóa đá như tôi không ưa cái cảnh hẹn ḥ trong t́nh yêu,tôi thích cuộc sống tự do không bị ai làm phiền,thích chốn ḿnh trong vỏ ốc,trong góc tối của căn pḥng,tôi đă từng đọc qua những bài viết nói về bệnh trầm cảm và tôi hiểu tôi đă bị bệnh khá nặng trong suốt thời gian qua cho tới bây giờ,căn bệnh vẫn thế và không sao tự ḿnh thoát ra được...thôi th́ nó muốn thế muốn theo tôi th́ tôi cho nó bên ḿnh luôn...

Ăn uống thất thường,mất ngủ, thâu đêm với những công việc không tên,bạn thân nhất trong những lúc đêm vắng như lúc này là chiếc máy vi tính,0 giờ con ma độc thân cô độc vẫn ngồi đây gơ từng chữ lách cách trên bàn phím,chát sao...? không...tôi lên mạng viết nhật kí những ǵ xảy ra trong ngày,rồi qua diễn đàn đọc tất cả các bài mới đăng của các bạn,rồi cũng bắt trước viết vài bài,đăng vài tấm h́nh,nhạc...chia sẻ rồi từ đó làm quen được nhiều bạn,ban đầu t́nh bạn rồi tiếp dần thành t́nh nhớ,t́nh thương rồi yêu lúc nào không biết...

T́nh yêu trên mạng cũng có giận hờn,mỗi khi thấy ai đó góp ư nhiều t́nh thương mến thương bên trang nhà người ḿnh quan tâm,rồi cũng buồn khi mấy ngày mà không nhận được pm hay email hỏi thăm,cũng có những giọt nước mắt nụ cười xen lẫn mỗi khi tâm sự cùng nhau,vài tấm thiệp dễ thương,một bản nhạc thay cho lời nói...biết bao nhiêu kỉ niệm đẹp trao cho nhau qua mạng ảo...

Người ta vẫn thường bảo mạng ảo không bao giờ có thật,và nhiều mối t́nh dở khóc dở cười được phơi bày,báo trí vẫn luôn lên án phê phán những cuộc t́nh trong thế giới mạng.v.v.v....

Nhưng nó có thật tốt đẹp hay không là do chính bạn,bạn muốn nó thật th́ nó thật,muốn nó giả th́ nó giả,hăy sống tốt với chính ḿnh và v́ mọi người, th́ dù trong thế giới thật hay ảo cũng đều tốt đẹp như nhau...nó được thể hiện qua chính con người của bạn và sự nh́n nhận của người khác về bạn...

Trái tim tôi hóa đá t́nh yêu ngoài đời,nhưng với trong mạng ảo th́ nó đằm thắm,nhớ thương thật nhiều...sau những giờ làm việc tôi thường ghé qua một chút xem có thơ từ ǵ không? đọc xong rồi mỉm cười...có ǵ đâu...chỉ vài câu hỏi thăm nhau,chúc vui...thế thôi và thế thôi...sao măi nghĩ về người ta thế nhỉ...rồi công việc trong ngày trở nên tốt đẹp hơn...

Tối đến tôi lại thơ thần măi tận khuya...đọc rồi viết...chia sẻ những niềm vui,những lời động viên qua lại...mỗi khi có ư tưởng trong đầu,tôi lại kể cho anh nghe,anh nói tôi cứ viết bài đi,anh ủng hộ 101,tôi th́ lười v́ văn không giỏi,tôi lại để anh viết bài dùm...và nhiều kỉ niệm hạnh phúc cứ thế mà ngày tháng êm đềm trôi qua...

Sau này chia tay mỗi người một công việc,chúng tôi ít đi những cánh thư...xa anh nhưng tôi vẫn nhớ và để nó lại trong một góc trái tim...

Xa anh tôi trưởng thành hơn nhiều trong cách suy nghĩ...bắt đầu viết nhật kí,viết bài nhiều hơn ngày xưa...

T́nh yêu trong mộng ảo tuy chỉ là những con chữ nhạt nhẽo vô hồn trên màn h́nh...không biết ǵ nhiều về nhau...cũng chẳng biết đối phương là người như thế nào? có thật hay không? nhưng với tôi th́ điều đó không quan trọng,tôi yêu những t́nh bạn,t́nh yêu trong thế giới ảo mộng đó...dù ǵ tôi cũng đă có những tháng ngày thật vui vẻ,hạnh phúc bên mọi người...


…..*..lovelovelo…*
…*..lovelovelove….*
..*.lovelovelovelove…*…………….*….*
.*..lovelovelovelovelo…*………*..lovel….*
*..lovelovelovelovelove…*….*…lovelovelo.*
*.. lovelovelovelovelove…*….*…lovelovelo.*
.*..lovelovelovelovelove…*..*…lovelovelo…*
..*…lovelovelovelovelove..*…lovelovelo…*
…*….lovelovelolovelovelovelovelovelo…*
…..*….lovelovelovelovelovelovelov…*
……..*….lovelovelovelovelovelo…*
………..*….lovelovelovelove…*
……………*…lovelovelo….*
………………*..lovelo…*
…………………*…..*
………………….*..*


================================================================================

Nhớ...
Những trang nhật kư ngày xưa của violet13


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network