mrtuananh
member
ID 58740
02/05/2010
|
Công Táo Nhật Kư
9h00 sáng, cái điện thoại chết tiệt kêu inh ỏi.“ Đứa nào gọi làm ông thức dậy…. Úi, Pa Pa gọi”:
- Alô bố à.
- Ừ, làm ǵ măi mới nghe máy, vẫn đang ngủ à?.
- Vâng.
- Dậy ra chợ mua đồ cúng ông Công ông Táo đi.
- Vâng.
- Vâng cái ǵ, dậy luôn đi.
Tớ biết đếch cái vụ Công Táo như nào mà đi mua đồ bây giờ. Ngày xưa mẹ c̣n đâu phải lo mấy cái vụ này. Mà cũng điên thật, Hôm qua ḿnh kêu mấy đứa cơ quan hôm nay mua đồ Công Táo hộ mang qua nhà ḿnh mà giờ nó vẫn không qua. Hay là hôm qua ḿnh không đưa tiền nên chúng nó không mua, ờ khả năng thế. Đă thế ông đếch cần, tự ra chợ mua. Nhưng mà ra mua những đồ ǵ bây giờ? Hà hà, có cách rồi. Ngày thường tớ hay mặc complet, nhưng hôm nay tớ mặc bụi phủi hơn .
Vừa ra đến chợ, “ hê em trai, mua đồ lễ vào đây chị bán cho nào”. Đợi đấy, vào đấy bà “chém” tôi à. Tớ đi thẳng vào trong giữa chợ, gặp lại cô hàng rau, hy vọng nàng ấy c̣n nhớ ḿnh. “Ơ, anh đấy à, sao hôm nay lại đi chợ sớm thế”(ngày thường tớ toàn đi chợ 12h). Sau một hồi đưa ra những lời có cánh với nàng, nàng đồng ư đi mua hộ tất tần tật cho tớ, với điều kiện tớ phải đứng trông hàng cho nàng. Nàng dặn ḍ mấy cái món rau người ta hay mua, tớ gật bừa đi, hơi đâu mà nhớ rau này một ngh́n, rau kia 2 ngh́n.
Nàng đi mua khoảng 5 phút, một nàng khác đang tiến lại hàng rau mà tôi đang “trông”, “bán em mớ rau này anh”. “vâng chị lấy đi,2000 một mớ( tôi nói bừa)”. “Ngh́n rưỡi bán không anh?”. “vâng, chị lấy đi”. “Bán em 5 mớ”. Đây em có 7 ngh́n, anh bán cho em”. Ôi giời kỳ kèo năm trăm đồng, tớ cóc cần, bà ta lấy 5 mớ rau cười khúc khích đi(Nàng nào trẻ mà tớ ghét, tớ hay gọi bằng bà).
15 phút sau, nàng bán rau trở về cửa hàng, xách theo một đống đồ. “Đây em mua đủ cho anh hết rồi đấy”. Tôi hỏi nàng mua hết bao nhiêu, nàng cười x̣a, kêu không đáng bao nhiêu tiền nên bảo tôi không phải đưa tiền( nàng này dại trai). Nhưng mà tôi không thích nàng dại kiểu đấy, tôi đưa nàng 100 ngh́n, nàng không lấy, tôi đưa 50 ngh́n, giằng co một lúc, nàng cầm. Nàng hỏi tôi lúc nàng đi có ai mua hàng không, tất nhiên là tôi bảo có rồi, nhưng mà tôi không nói giá bán 5 mớ rau vừa rồi, tôi hỏi nàng rau này bán bao nhiêu, “3 ngh́n một mớ, anh bán bao nhiêu”.”À ờ, anh bán cũng 3000”. 5x3= 15, vậy là 5 mớ vừa năy ḿnh bán có 7 ngh́n, lỗ 8 ngh́n. Tiên sư cái đứa mua hàng vừa năy, cứ nghĩ cái lúc bà ta mua hàng xong cười khúc khích là ḿnh cay cú thế. Nhưng mà cũng thấy khoái, v́ nàng bán rau đă mua hộ tất cả cho ḿnh. Phù, xong giờ chỉ c̣n về thắp hương là ok.
Năm sau tớ lại ra nhờ nàng tiếp( nếu nàng vẫn dại trai).
12h00, Hà nội, 23 tháng chạp năm Kỷ sửu
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|