candy118
member
ID 48034
12/16/2008
|
Người Của Ngày Xưa
Người của ngày xưa ư... Đă gần 10 năm tôi xa người ấy. Tâm trạng cô đơn, trống vắng lại ùa về trong tôi mỗi lần nghĩ về người ấy. Tôi luôn xem người ấy là mối t́nh đầu của ḿnh, đẹp lắm, trong sáng lắm. Dù có cách xa nhau, hai người bước đi trên hai con đường riêng của ḿnh nhưng trong tôi vẫn luôn nhớ về người ấy, vẫn hy vọng có một ngày... và tôi ước ǵ ngày xưa ḿnh có thể mạnh dạn chút nữa th́... Nhưng thời gian quá dài đủ để người ấy thay đổi và có những cái thuộc về người ấy. Một lần t́nh cờ tôi bắt gặp người ấychở sau lưng một cô gái, tôi đă thất vọng và buồn bă đến dường nào, nhưng tôi vẫn hi vọng đó chỉ là do tôi hiểu lầm. Nhưng hôm nay, chính ngày hôm nay, tôi đă biết được rằng người ấy sẽ măi măi không bao giờ là của tôi nữa. Có biết bao nhiêu kỷ niệm thuộc về tôi và người ấy nhưng người ấy sẽ không bao giờ biết được rằng đang có một người lúc nào cũng nhớ về ḿnh, nhớ đến ngày sinh nhật, nhớ đến cái chỉ riêng của tôi và người ấy, nhớ đến từng lời nói cử chỉ của ngày xưa. Quá khứ không thể nào quay về được, ai cũng phải bước đi tiếp con đường của ḿnh, xem như ḿnh và người ấy không có duyên vậy. Đó chỉ c̣n là mối t́nh đầu thật đẹp, những kỷ niệm tuổi học tṛ sẽ theo ḿnh măi măi nhưng h́nh bóng của người ấy ḿnh có quên được chăng? Ḿnh cũng không biết ? Chỉ mong giống như người ta vẫn thường nói "thời gian sẽ là liểu thuốc làm lành mọi vết thương". Ngoài trời không mưa, không gió nhưng sao trong ḷng tôi lạnh quá.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|