mhpaul
member
ID 42879
06/19/2008
|
Đường nào t́nh yêu hay t́nh thương?
Hỏi em ngủ trong sa mạc thế này có thấy sợ không? Em tủm tỉm cười trả lời có anh bên cạnh th́ em đâu có c̣n sợ ǵ…nhưng em chỉ sợ anh thôi. Tôi cuời ấm áp trong ḷng nhưng cơ thể và da thịt vẫn lạnh run. Và tôi hỏi ḷng “t́nh yêu mănh liệt nhứ thế sao?”
Đàn lạc đà 9 con giống như là những thái bảo nằm chung quanh trại canh chừng bảo vệ bảo chủ của chúng không một câu oán trách. Ṿng quanh trại được ngăn chận bởi bức tường bằng vải đă phai màu v́ nắng, mưa, gió, sương trong sa mạc chấn không cho gió đột nhập vào trại. Nhưng thỉnh thoảng cũng có cơn gió hờn ghen lọt qua khe hở mang theo cát bụi gây lên tiếng gió vi vu rờn rợn muốn dập tắt trại lửa, nhưng ngọn lửa hoà nhịp theo gió thành vũ điệu uốn khúc lả lướt như vũ nữ Ai-cập biểu diễn trong yến tiệc.
Chúng tôi đến Sahara cũng đă lâu và chưa có dịp cỡi lạc đà du ngoạn trong sa mạc. Nhưng tuần này, chúng tôi rủ nhau viễn du trong sa mạc Sahara. Ban ngày đi xe đến chân đồi cát cao ngót trời và rộng thênh thang. Đem so sánh bản thân với đồi cát hồng thấy ḿnh nhỏ nhoi như hạt cát. Chúng tôi thi đua nhau leo lên ngọn đồi này mà ai cũng đổ mồ hôi nhễ nhăi. Đi trên cát khó khăn khó nhọc hơn leo lên đồi v́ cát mềm cát lún chân. Nếu trợt chân th́ sẽ lăn lộn xuống hàng trăm mét. Hai người bạn leo lên trưóc, đến trước và đang ngồi chờ, c̣n ba nàng vừa leo, vừa than vừa thở và cũng có khi ḅ mà lên. Tôi đi sau lănh nhận hết mấy chuyện phiền năo ấy. Anh Sahid là huớng đạo viên tuỳ tùng đi sau cùng. T́nh cờ anh lăn xuống đồi đuổi bắt cho bằng được con “cá vàng sa mạc” (sandfish), một loài thằn lằn hiếm có, lằn da lốm đốm hồng hồng dễ hoà hợp với màu cát hồng. Sahid bảo khi về trại anh sẽ nướng “cá” chia cho mỗi người một phần. Anh bảo thịt cá thơm ăn vào sẽ ấm áp và trị được bệnh cảm. Không biết là đúng hay sai nhưng cũng niềm nở đón nhận phần của ḿnh bỏ vào miệng nuốt xong tôi nốc thêm ly cognac cho chắc ăn. Tôi nghĩ “cá” và rượu hoà trong bao tử của tôi rồi cũng chín hết.
Nằm ngắm sao trên trời, muốn t́m ngọn sao sáng nhất nhưng t́m măi vẫn chưa thấy. Nếu không có ánh lửa th́ trời đêm trong sa mạc đúng là trời mù tối, trời đen thui, đen như mực. Chẳng có nghe tiếng thú vật đi săn đêm chỉ có tiếng gió thở than. Em từ trong lều đi ra rồi lại gần. Cũng chẳng e ngại em chui vào chung cái nốp của tôi và nằm lên tay tôi. Trong im lặng tôi nghe từng nhịp tim, từng hơi thở nhấp nhô. Em hỏi tôi nghĩ thế nào về muôn vàn v́ sao trên trời? Trong ḍng suy tư tôi trả lời mỗi vị sao trên trời là mỗi linh hồn đang chờ kiếp tái sinh. Em thấy đó, những vị sao sẹt là những linh hồn vừa mới được đi đầu thai làm người. Chúng tôi tâm sự với nhau nhiều không biết thời gian trôi qua bao lâu và em cũng đă t́m được giấc ngủ hay là em chỉ vờ nhắm mắt thôi? C̣n riêng tôi vẫn trong suy nghĩ có nên theo em về nhận công việc mới sẽ có nhiều cơ hội để cho tôi mau thành công sự nghiệp hay là vẫn tiếp tục theo con đường đầy khó nhọc, nước mắt, tang thương…th́…con đường này chỉ có t́nh thương và không có t́nh yêu.
Em đi trong nắng chiều
Hoàng hôn lót chân em
Gió hờn ghen chận bước
Tạt cát sót má hồng
Em quay lưng chối từ
Gió buồn bă bay xa
Đưa mắt nh́n thương xót
Bóng người đi xa xa
Xáo trộn cả cuộc sống
Đêm ngày mang nhớ mong.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat