Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Nhật ký >> mất

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 bebi99
 member

 ID 42861
 06/19/2008



mất
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Vào sinh nhật 15 tuổi,tôi được tặng 1 cuốn sổ tay rất đặc biệt.Không trang trí cầu kì,ko họa tiết sặc sỡ như thường thấy,nó giản dị với tông màu xanh nhạt.Cuốn sổ khiến tôi cảm thấy đặc biệt vì nó có từ "Lose" được in rất to phía ngoài,tôi đã từng nghĩ,tại sao mình lại nhận được 1 món quà sinh nhật như thế.Và rồi ko hiểu,và rồi cũng bỏ quên nó luôn.
Hôm nay,tìm lại,cũ và nhạt màu.Nhưng nó vẫn chữ "Lose" ấy,vẫn khắc từng đường nét,sau 5 năm,ko có j thay đổi.Có lẽ ng` tặng tôi cuốn sổ này muốn tôi nhìn lại,suy nghĩ,hoặc jả,ng` ta muốn nói với tôi điều j...

Mất đi và lấy lại được

Dạo còn nhỏ, tôi rất hay làm mất đồ dùng của mình mỗi khi đi chơi hoặc đi học, những vật dụng trẻ con và cũng ít quan trọng. Có thể là chiếc bút máy, là cục tẩy chì hay món đồ chơi mô hình, siêu nhân gì đó... Tôi nhớ những lần trót làm mất cái gì lại chạy về "báo cáo" ngay với mẹ. Mẹ chẳng bao giờ mắng tôi mà chỉ căn dặn lại về sự cẩn thận, ngăn nắp. Hôm sau, tôi lại được mua món đồ mới thay thế, lại vui, lại tung tẩy đi chơi và (lại) có thể sẽ đánh mất đồ, lại cẩu thả thêm một hay nhiều lần nữa. Trong tôi ngày đó hình thành nên cái suy nghĩ về những điều "Mất đi và lấy lại đuợc" vì rõ ràng, tôi chưa bao giờ có cảm giác "mất hoàn toàn" cả, tôi đã có mẹ, người lấy lại tất cả. Tuổi thơ hay còn là quãng thời gian của những điều không mất đi...

Mất đi và không lấy lại được

Thành "người lớn", "phép màu", "cổ tích" cũng dần lùi vào góc kỉ niệm. Mới đầu là sự ngở ngàng - sững sờ, nhưng rồi tôi cũng phải quen và học cách chấp nhận thực tế - có những cái "Mất đi và không lấy lại được", những điều quí giá rời xa, khiến trái tim bạn mệt mỏi...
Đó là lần đầu tiên tôi gánh chịu nỗi đau mất người thân, khi bà ngoại qua đời.Nhớ hồi bé thấy tụi bạn suốt ngày quấn quýt bên cạnh ông bà,đưoc long nhong khắp nơi tren lưng ông,đựoc bà fần cho cái bánh đa sau mỗi lần bà đi chợ về...thực sự là thèm lắm..thỉnh thoảng mới đc về quê nen mỗi làn về là thik lắm, thik dc bà nấu canh rau cần , rán cá cho ăn..đựoc ông bắt cho mấy chú cún mang về nuôi.... giỗ đầu của bà đã qua rồi.Cái cảm giác mỗi khi đến thăm ông ko thấy bà ngồi đó nhìn ra cửa,đã fải quen trong 1 năm rồi,nhưng sao lòng vẫn se sắt đến thế.. Thế mới hay, những người thân thật quan trọng với mỗi người. Bởi vậy, dù có bận rộn thế nào, cũng cần dành thời gian để ở bên họ, để chia sẻ và được chia sẻ. Từng giây phút trôi qua của cuộc sống quý giá hơn gấp vạn lần, khi tôi biết được rằng, có nhiều lắm, những điều "Mất đi và không lấy lại được"...



Mất đi và không muốn lấy lại










Mọi thứ trong cuộc sống của bạn đều thật đáng trân trọng. Nhưng có nhất thiết phải cố gắng giữ lại tất cả ở bên mình? Câu trả lời là: Không - Không thể và Không nên.

"Không thể" là bởi bạn chẳng bao giờ lường trước được điều gì sắp xảy đến với mình - May măn hay xui xẻo? Thành công hay thất bại? Tôi đã từng rất hụt hẫng khi nhận ra, có những người mình coi là bạn, rất yêu mến và trân trọng, đã quay lưng đi trong những lúc cuộc sống của tôi khó khăn và bế tắc,lại có những người dành nhiều tình cảm cho mình,nhưng ko thể đáp lại ng` ta,và ng` ta ra đi.Lúc ấy, tôi buồn và chới với biết mấy.Có những cái ngã thật đau...Một thời gian dài trôi qua, vết thương lành hẳn, tôi tự đứng dậy, tự bước tiếp, vững vàng và cẩn trọng hơn. Chính sự vô tình của người khác, chính những cú ngã đau đã nói lên rằng, có những điều mất đi mà tôi chẳng bao giờ muốn lấy lại. Chúng làm tôi đau, tổn thương ít hay nhiều nhưng không mảy may để lại chút tì vết nào. Chỉ là sau mỗi lần ngã đau, tôi lại trưởng thành hơn một chút mà thôi...

Có nên chăng, "đánh mất" những thứ không thuộc về mình?

Nếu những thứ ấy ko thuộc v ề mình,thì hãy vui vẻ đ ể nó đi,mặc dù điều này thật khó.

Nhưng tôi tin chắc rằng những thứ thuộc về mình,khi mình trân trọng đón nhận và sống tốt vì nó,thì nó sẽ mãi mãi là của mình.Tôi đã đọc được 1 câu trong 1 quyển sách: “Khi nhìn lại đời mình trong những giờ phút kiên gan chống chọi với nghịch cảnh, bạn sẽ thấy rằng: những khoảnh khắc bạn sống thực sự là những lúc bạn làm được điều gì đó hết lòng bằng tình yêu."

***copy từ blog***



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network