mhpaul
member
ID 41747
05/23/2008
|
Niềm vui trong nước mắt của em
Em nằm đó một ḿnh trong căn lều phủ đầy đất cát. Nơi em sinh ra là màu cát vàng và đất đỏ, đă làm cho vải lều phai màu theo ngày tháng nắng mưa, đả theo những cơn gió băo tố ban ngày th́ nóng bức về đêm th́ lạnh run cả ḿnh mẩy. Ở Sahara là vậy đó. Cuộc sống ở đây gần như có tất cả tự do để cho bất cứ ai muốn vẫy vùng hay đi đâu củng được, đến nơi nào cũng không bị ngăn cấm, nhưng buớc chân lên sa mạc rồi th́ nguy hiểm nhiều hơn may mắn và giống như tử thần luôn luôn kiên nhẫn chờ đợi bắt mạng sống rồi sau đó cát nóng bỏng sẽ đốt cháy da, vùi đắp thành mồ chôn thân mất tích. Người dân sa mạc bảo bất cứ sinh vật ǵ chết đi sẽ trở thành mồi nuôi sống cho các sinh vật sống khác trong sa mạc. Trong đó, xác thịt của con người không may sấu số mà chết trong sa mạc cũng không được ngoại lệ. Những cái sọ và những lóng xương lải rải ở sa mạc là chứng minh.
Em không biết đă mất mẹ từ khi nào, nhưng em c̣n có người cha rất thương yêu em. Ba em là một hướng đạo viên trên sa mạc Sahara. Trời tờ mờ sáng th́ ba của em đă khởi hành dẫn đàn lạc đà lên đường đưa những hành khách đến từ các miền xa xôi thưởng ngoạn và thắng cảnh trong sa mạc Sahara. Những năm xưa c̣n dể kiếm tiền, nhưng nhiều năm nay ba em và các bạn đồng nghiệp phải cạnh tranh với nhửng con lạc đà bốn bánh chạy bằng xăng bằng nhớt, như là những chiếc Land Rover, Jeep, Toyota, hoặc sang hơn như là Mercedes hay BMW. Chỉ cần có tiền muốn xe sang trọng ǵ cũng có thôi. Trong khi ba đi làm th́ em được nhửng người mẹ hàng xóm trông nom và hàng ngày chơi với mấy đứa bạn sống ven sa mạc. Củng như các bạn, em có một màu da nâu đậm nhưng nh́n kỹ sẽ thấy màu da của em bóng láng như có thoa một loại kem thoa da hiếm có.
Tôi đả đến đây hơn hai tuần và đây cũng không phải là lần thứ nhất cho nên tôi có chuẩn bị cho ḿnh những thứ cần thiết cho những ngày tháng sống ở sa mạc và gần các làng nho nhỏ gần Sahara. Đến đây rồi, nh́n thấy người ta nghèo nàn, trong khi đó chúng tôi có những thứ họ muốn mà không có, nên chúng tôi tặng cho họ áo len, áo sơ-mi, bàn chải đánh răng, đồ cạo râu và nhiều món lặt vặt. Chúng tôi có 15 người. Ai cũng có công việc và trách nhiệm riêng của ḿnh hay là muốn làm việc chung cũng có. Có người là thầy cô giáo th́ dạy giáo dục, có người là kinh doanh thương mại đă về hưu th́ họ giúp nhửng người trong xóm lọc nước và vệ sinh, có nha sĩ th́ chuyên về răng, bác sĩ chuyên về sinh lư, phụ nử và trẻ em củng có, các sinh viên củng có và 1-2 người họ t́nh nguyện theo tôi làm việc khám bệnh, sức khoẻ và chăm sóc các em nhỏ có bệnh hoạn. Cô bé trong trang nhật kư này là một bệnh nhân, lần đầu khám bệnh cho cô bé tôi lo lắng là cô bé bị HIV, nhưng sau khi khám nghiệm lần thứ hai và thử máu th́ tin vui đến. Mọi người đều cùng vui với ba của em và riêng em, là em không có HIV. Nhưng cuộc sống hiền lành và nhân hậu ở sa mạc Sahara đâu có tất cả nhửng người như em đều thoát khỏi căn bệnh “tử thần” này.
Trong mọi khó khăn nhọc nhằn và tuyệt vọng, tôi luôn luôn khuyên nhủ người người và các em phải có hy vọng, t́nh thương, và niềm tin vào lời nguyện cầu kinh mỗi ngày.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
ladieubongg
member
REF: 348603
05/23/2008
|
Ghé thăm em mến yêu!
Mong em luôn mạnh khỏe. Ráng bảo trọng em nhé!
Chị rất hănh diện về những ǵ em đang làm!
Chị của em - VT
|
|
mhpaul
member
REF: 348685
05/24/2008
|
Hi chị!
Chị có khoẻ không? Em cám ơn những lời chị đả gởi tặng.
Ở sa mạc Sahara được hai phong cảnh em thích nhất mổi ngày là nh́n b́nh minh và hoàng hôn. C̣n ngoài ra th́ trốn trong nhửng căn lều nóng chảy mở như mấy con vịt quay hoặc heo quay ở Sàig̣n, Hồng Kông hay các phố Tàu. Thèm cơm, thèm canh, cái ǵ củng thèm hết. Đêm đốt lửa trong sa mạc cũng lư thú lắm ..ngồi nghe và kể chuyện ma quái, tán dóc, và củng có thở than trong đó...nhưng không một ai nhắc nhở "nhớ nhà" v́ có lẻ đả chấp nhận nếp sống hy sinh và thuyện nguyện.
Nổi buồn nhất trong ḷng em và củng trong phái đoàn ai ai củng buồn, thương, rất quan tâm và cũng có người kg ít lời nói dành cho chính phủ Miến điện (Burma hay Myanma) vô nhân và nhửng người lảnh đạo đang ngậm máu giết hàng trăm hàng ngàn người vô tội. Nhửng kẻ này sẻ gặp quả báo và không có được làm kiếp người mai sau...Dù làm việc cho UNICEF....nhưng điều buồn là Liên Hiệp Quốc kg có cứng rắng với chính phủ Burma như hồi nạn lụt khủng khiếp Tsunami. Theo em, một nguời lảnh đạo chỉ có nói mà không làm hay có hành động ǵ không phải là người lảnh đạo tốt có uy tín và ḷng thương t́nh người chân chính. Đó chỉ là cảm nghĩ của em trong lúc đang buồn và thương cho những người đang bị lầm than, đói khát, khổ nạn vô tội t́nh. Em nói đến chính trị rồi phải kg chị. Thôi em kg nhắc đến mà đau ḷng cho những người mang nghề nghiệp như tụi em cũng phải bó tay trong trường hợp này. Thôi th́ em t́m niềm vui trong nhửng tháng ngày ở Sahara.
Mến chúc chị và tất cả c ác bạn NCD luôn vui, khoẻ mạnh và tràn đầy ơn trên.
|
|
giacmonho1980
member
REF: 349555
05/26/2008
|
Chao anh Mhpaul
Chúc anh có nhiều nhiều sức khoẻ để giúp những người khó khăn, bệnh tật và nghèo đói, Giacmo cảm thấy ngưỡng mộ anh lắm đó, một công việc rất ư nghĩa cho con người,
Cảm ơn anh đă giúp đỡ cho nhiều người!
Chào anh !
|
|
mhpaul
member
REF: 351577
05/30/2008
|
Cái nic "giacmonho" của bạn nghe không quên và dễ mến!
MH bây giờ ít có thời gian lên đây cho nên hồi âm cho bạn bị trể ...nhưng trể mà c̣n có thơ cũng là thành ư rồi phải không bạn?
Công việc của MH th́ lúc nào cũng gắn bó với cuộc sống của những người mà nhất là những em nhỏ đáng được quan tâm, nâng đỡ và hơn hết là an ủi và t́nh thương. MH rất thương mến các em mồ côi không cha kg mẹ v́ cũng như chính MH vậy đó ...cho nên đôi chân đi hoài chưa thấy mỏi cũng là v́ vậy.
Chúc Giacmo luôn vui và t́m được những ǵ đang ước mong! Minh-Hoàng
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|