Theo em nắng nhọc mưa nhằn
Qua con phố lạ biết rằng khó xa
Soi gương môi mắt nhạt nḥa
Soi ta một bóng dương tà mới hay
Đường nào chim mỏi cánh bay?
Đời nào có một chốn này nghỉ chân?
Theo em đời bỗng buồn tênh
Chân theo hồn bước gập ghềnh đường trơn
Lắng nghe mưa giọng tủi hờn
Lắng nghe ḷng thổn thức cơn mộng chiều
Tôi đi trong phố đ́u hiu
Mang bao là nỗi hắt hiu đợi chờ
Nên về mộng gối đêm mơ
Thấy em ghé lại bến bờ có tôi.
Theo em hồn đă ră rời
Theo em mới chợt thấy đời buồn tênh.
Theo em môi mắt ngây thơ
Gót hồng xuống phố thẫn thờ người qua
Này em duyên dáng mặn mà
Cho tôi 1 chút để mà làm quen...
Mười năm t́nh vẫn không tên
Kỳ Văn c̣n đó Hạ Liên đâu rồi
Chồng xa em khóc hay cười
Lệ rơi cay đắng 1 đời hồng nhan...
Thôi đành cam phận đa đoan
Người ơi đừng gảy cung đàn ngày xưa...
Bài thơ của bạn gợi nhớ trong tôi những kỷ niệm về 1 mối t́nh đầu trong dĩ văng,cảm ơn bạn đă mang lại cho tôi nguồn cảm xúc.Thúy vy cảm tác.
mhpaul
member
REF: 359123
06/14/2008
Chào Thuy Vy,
Thơ thẩn th́ nhiều chứ thơ là từ cho nên MH rất có ít làm thơ ...v́ riêng MH làm thơ phải lựa chọn từng chữ từng câu như nhăn mặt nhăn mày uống cho xong chén thuốc đắng. C̣n nhật kư th́ viết theo những ǵ đă xảy đến và ảnh hưởng tận con tim và in dấu trong tâm hồn.
Chúc bạn gặp nhiều niềm vui và đời sống thương yêu tươi đẹp ...MH
ladieubongg
member
REF: 359133
06/14/2008
MH mến,
Bài thơ trên của em hay lắm đó!
Em làm cả tháng nay vậy mà giờ chị mới biết! Sorry em nhé!
Để mai rảnh chị họa với em nghen.