lehuong35
member
ID 36249
01/31/2008
|
VỢ CHỒNG NGƯỜI MÙ
Thỉnh thoảng giữa phố đông,tôi thấy họ lần từng bước khó nhọc trong dòng đời qua nhanh hối hả.Họ vẫn đi về hàng ngàyngang ngõ nhà tôi.....thấy xót xa lòng.....Họ_đôi vợ chồng mù ,đã vượt qua mọi sự cấm cản của gia đình để đến với nhau,tổ ấm của họ là căn nhà thuê ẩm thấp trong con hẻm nhỏ,và một cậu bé trai đang tuổi bi bô,hàng ngày họ đi bán vé số,chồng cầm gậy dẫn đường đi trước ,vợ vịn vai theo sau,cứ thế,họ đi từ đường này qua đường khác,đến chiều lại lần tìm về con hẻm nhỏ.Tôi vẫn dõi theo họ đến khi khuất bóng, vẫn nhìn trên khuôn mặt họ để đoán được vẻ buồn vui.Trong nét kham khổ,làn đa cháy nắng của họ,tôi thầm phục sự can đảm và nghị lực,tronng nụ cười âm thầm của họ,tôi thấy mừng vì họ sống thật hạnh phúc....Họ mù_nhưng mấy ai cảm nhận được cuộc sống như họ,đôi khi lẫn trong sự thương hại là chút ghen tị ....Con người..dù sáng hay mù,nếu yêu và được yêu,được sống với nhau,biết đồng cam cộng khổ,cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn... có lẽ đó là điều quý giá nhất trong cuôc đời của mỗi ngưòi
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat