kimmaudonhn
member
ID 33993
12/14/2007
|
Bữa tiệc bất đắc dĩ
Hôm đó là ngày nghỉ, chúng tôi gồm mấy đứa chơi thân với nhau làm nem ăn cơm tối.Món nem ở bên này không thể ngon bằng nem ở nhà v́ thiếu nhiều thứ. Bạn biết không người Nga rất thích ăn món nem của VN. Chúng tôi vẫn thường tổ chức những bữa liên hoan với nhau để mời cô giáo và gia đ́nh đến dự. Chúng tôi làm nhiều món và họ thích món nem nhất. Không biết bao lần tôi đă giải thích với cô giáo và gia đ́nh về món nem được làm từ đâu. Họ không thể h́nh dung bánh đa nem được làm ra từ gạo như thế. Nhóm chúng tôi gốm mấy đứa cùng ở HN cả. Sơn cũng ở HN nhưng chúng tôi không chơi thân với nó v́ nó là thằng láu cá. Mới sang đây được vào tuần nó đă cạo sạch lông mày trông vừa ghê vừa sợ. Sơn người nhỏ bé, nhanh nhẹn chỗ nào cũng sục sạo, hóng hớt, nó học lớp bên cạnh, cùng lớp với Trà,Hải Hoa trong nhóm của tôi. Nó cũng biết chúng tôi không thích nó ấy nên khi chúng tôi có tṛ ǵ chỉ đứng ngoài nghe ngóng.
Khi chúng tôi làm nem xong vừa ăn vừa đùa, tṛ chuyện rất lâu.
- Em chào cô a! Em là Sơn, em muốn thưa với cô một chuyện: Chinh đang bận làm cơm nên bạn ấy nhờ em gọi điện thoại mời cô và cô Pausa cùng gia đ́nh đến dự bữa tối nay. Mong hai cô đến ngay a.
Lúc chúng tôi ăn xong bắt đầu dọn bàn th́ Hải trong nhóm tôi kêu:
- Chinh, nh́n ḱa! Tôi theo tay Hải chỉ, hai cô giáo cùng Natalia, con gái cô giáo tôi cùng bé Mary cháu ngoại cô đang dắt tay nhau đi về phía kư túc xá chúng tôi, họ mặc rất diện để đi dự tiệc.
- Trời ơi, chết dở, sao lại thế nhỉ. Tôi hốt hoảng kêu, tôi đâu có mời cô, chúng tôi nh́n nhau thắc mắc. Nhưng rồi chuyện t́m ra ai đă mời để sau, chúng tôi mỗi đứa một tay cuống cuồng đi lo đồ ăn. Tôi chạy lên tầng ba đến một pḥng của các anh chị công nhân ở cùng khu đó cũng đang làm cơm có món nem:
- Chị ơi, em cần một đĩa nem gấp, chị cho em mượn rồi em làm cho chị sau.
Nói rồi chẳng cần chờ chị ta có đồng ư không tôi cứ thế bê đĩa nem chạy như ăn cướp. Có nem rồi mọi người đi làm salat, các cô giáo và người nhà đă ngồi ngay ngắn ở bàn chờ chúng tôi. Lúc ngồi bên cạnh tiếp cô giáo, tôi mới biết Sơn là người đă gọi điện mời cô. Tôi nghe cô giáo nói chuyện nhưng trong đầu vẫn lởn vởn đau khổ bị thằng Sơn chơi xấu. Có lẽ các cô giáo cũng thắc mắc sao lần này chúng tôi lại đón tiếp không lịch sự cho lắm nhưng họ không nói ra. Từ đó thằng Sơn cứ tránh mặt tôi, tôi thề không bao giờ nói chuyện với nó nữa.
Sau này bao nhiêu năm trôi qua, mỗi người đều có gia đ́nh và con cái đă lớn. Cứ mỗi năm lớp chúng tôi lại gặp nhau một lần th́ Sơn lại t́m đến tôi tṛ chuyện, quan tâm, nó béo như ông Liên xô, nó ở bên đó lâu hơn tôi, học rồi đi làm nhiều năm. Vợ nó cũng béo như nó, nó không dám nhắc lại chuyện cũ, nhưng chắc là không quên. C̣n tôi th́ không bao giờ quên.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
anhhoanhat
member
REF: 277669
12/29/2007
|
thế bạn có nhớ ḿnh không...hihihi...học chung lớp mẫu giáo nè...hồi đó bạn hay khóc nhè...c̣n ḿnh ngủ chưa hay đái dầm...hihihi...Chúc bạn vui nha!!!
|
|
kimmaudonhn
member
REF: 277675
12/29/2007
|
Chào Anhhoanhat! Maudon không nhớ trong đám trẻ con ngày ấy ai là Anhhoanhat bây giờ. Có điều Maudon thường xuyên bị bắt nạt, bị những đứa trẻ khác bắt nạt, có đứa lớn, cả đứa bé và cả trai cả gái. Có một đứa bé trai ghẻ đầy người, suốt ngày phải ở truồng, vậy mà vẫn bắt nạt MD. MD bị ức hiếp nhiều lần bèn mách anh trai, anh trai MD bảo "em cứ đá vào kheo chân nó là nó khóc ngay" và MĐ làm như vậy, quả nhiên nó khóc không dám bắt nạt nữa. Hay thằng bé đó lại chính là Anhhoanhat bây giờ???? nếu đúng th́ AHN nhận đi nha! HIHIHI...Chúc ANH năm mới luôn vui và khoẻ mạnh!
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|