bốn bức tường im lặng ,
chỉ còn mỗi mình tôi ,
lặng im nghe gió thổi ,
từng nỗi buồn nhẹ trôi,
cứ ngỡ rằng thời gian,
sẽ phôi phai tất cả ,
nào ngờ nỗi đau ấy ,
lại dấy lên lần nữa,
Tôi ko trách người xưa ,
chỉ trách đời đẩy đưa
2 tâm hồn thơ dại,
để giờ mãi thương đau