judy87
member
ID 64622
11/02/2010
|
Ai nói cho tôi biết với, liệu có phải tôi đă yêu quá mù quáng???
Sau khi vừa chia tay mối t́nh đầu với bao đau khổ, tôi lang thang lên mạng, search trên google "CLB thất t́nh" mong t́m được sự chia sẻ đồng cảm của một ai đó, và tôi đă t́m đến với CLB thất t́nh của vietnamsingle. Tôi lúc đó là một người không tin vào t́nh yêu trên mạng, không bao giờ nghĩ sẽ gặp gỡ người trên mạng, tôi t́m đến vietnamsingle không phải để t́m người yêu mà đơn giản chỉ để t́m sự sẻ chia của những người đồng cảnh ngộ thất t́nh. Và tại đây, tôi đă quen anh, một người con trai rất b́nh thường. Sau khi nói chuyện, nghe anh kể về gia đ́nh, được xem những bức ảnh về gia đ́nh anh, về đám cưới chị gái anh, tôi yên tâm phần nào và đă quyết định gặp gỡ anh một cách dè chừng đề pḥng. Rồi sự chân thành của anh đă làm lành vết thương ḷng của tôi. Sau khi nhận lời yêu anh, anh đă rất nghiêm túc dẫn tôi về ra mắt gia đ́nh anh, điều mà bạn trai cũ của tôi sau gần 4 năm yêu nhau đă không hề làm. Tôi càng bất ngờ hơn, khi một con bé nhút nhát, vụng về như tôi lại được bố mẹ anh yêu quư đến thế. KHông chỉ bố mẹ anh, mà chị của anh cũng rất quan tâm đến tôi.
Sau gần một năm qua lại nhà anh, bố mẹ anh đă quyết định sang nhà tôi thưa chuyện xin phép cho chúng tôi yêu nhau. Trước đấy, anh cũng sang nhà tôi chơi, thưa chuyện với mẹ tôi, tôi cũng kể nhiều về gia đ́nh anh cho mẹ nghe và mẹ tôi có phần không ưng lắm v́ anh chỉ có bằng trung cấp, và bố mẹ anh chỉ bán hoa quả ngoài chợ. Tôi nghĩ khi gặp bố mẹ anh, thấy sự chân t́nh của bố mẹ anh dành cho tôi, mẹ sẽ nghĩ khác. Nhưng cuối cùng, ngay sau khi bố mẹ anh ra về, mẹ tôi đă vô cùng thất vọng khi nh́n thấy nét lam lũ vất vả của bố mẹ anh.
Những ngày sau đó với tôi thật mệt mỏi, cứ sáng ngủ dậy tôi đă phải nghe một bài diễn văn của mẹ, buổi tối mẹ đi làm về, trong bữa ăn tôi lại phải nghe tiếp. Ngày nào mẹ đem gia đ́nh anh lên bàn cân đong đo đếm:
- Nhà anh có 30m2 mà đến 5 người chui rúc trong đấy, lại ở trong ngơ ngách bé tẹo xe máy tránh nhau c̣n khó, trong khi hai mẹ con tôi ở trong ngôi nhà 2 mặt đường rộng răi 80m2 xây 3 tầng.
- Bố mẹ anh đều không được học hành, mưu sinh bằng những gánh hàng rau quả ngoài chợ th́ bố mẹ tôi đều tốt nghiệp ĐH, đi nghiên cứu sinh ở Liên Xô về. Mẹ tôi làm công chức nhà nước, c̣n bố tôi th́ làm tổng giám đốc một tập đoàn nhà nước mà nói ra nhiều người sẽ biết.
- Tôi th́ học học hành khá, từ bé toàn được học trường chuyên lớp chọn, thi ĐH điểm cũng cao ngang thủ khoa của nhiều trường. Trong khi anh ấy th́ chỉ đỗ trung cấp.
.......
Thấy mẹ gọi bố mẹ anh là dân xóm bờ xóm bụi,là dân chợ búa tôi buồn lắm mà chẳng biết làm sao để thay đổi suy nghĩ của mẹ. Mẹ không tin bố mẹ anh buôn bán nhỏ lẻ ngoài chợ, nuôi 2 con ăn học đă là quá lắm rồi lại c̣n có tiền xây nhà 4 tầng. C̣n anh chỉ tốt nghiệp trung cấp, lại mới 23 tuổi bằng sinh viên mới ra trường, lương làm sao đủ mua xe Air Blade? Từ đó, mẹ bắt đầu tưởng tượng nghi ngờ gia đ́nh anh làm chuyện phi pháp. Mẹ tôi bảo cái Quận Hoàng Mai nghe đâu lắm nghiện hút lắm, có khi bố mẹ anh cũng đi "buôn" một ít mới có tiền xây nhà, nhà anh lại c̣n có bác làm công an th́ càng "dễ được bảo kê",v..v. Riêng tôi th́ tôi biết bố mẹ anh đă phải tích góp cả đời lam lũ, rồi c̣n được họ hàng, anh và anh chị của anh đă đóng góp xây nên ngôi nhà khang trang này. C̣n anh tuy tốt nghiệp trung cấp, nhưng lương tháng cũng khá (khoảng 5 triệu),mà tuy tuổi chỉ bằng sinh viên mới tốt nghiệp nhưng anh đă đi làm mấy năm rồi, lại không phải người chơi bời, biết tiết kiệm tiền th́ đi mua được cái xe máy xịn có ǵ to tát đâu. Nhưng tôi nói thế nào mẹ tôi cũng không tin.
Mấy hôm nay, tôi bị mẹ giam lỏng tại nhà, không cho ra ngoài, ngồi ở nhà tôi cũng suy nghĩ rất nhiều về những lời mẹ nói. 23 tuổi tôi cũng đủ chín chắn để biết rằng trong thời đại này nếu chỉ có t́nh yêu kiểu "một túp lều tranh hai trái tim vàng" th́ cũng khó mà có hạnh phúc được, bên cạnh t́nh yêu th́ hôn nhân cũng cần phải có vật chất. Những điều mẹ nhận xét về gia đ́nh anh như: nhà bé tẹo,lại ở trong ngơ ngách,bố mẹ anh chỉ bán hàng ngoài chợ, đến khi tuổi cao sức yếu th́ không có lương hưu phải trông chờ hoàn toàn vào con cái, anh th́ chỉ học trung cấp muốn được thăng tiến th́ sau này vẫn phải đi học thêm nhiều... Những điều đấy tôi đă biết và trước khi nhận lời yêu anh, nó đôi lúc cũng khiến tôi đắn đo, nhưng tôi vẫn quyết định chấp nhận để đến với anh v́ tôi nghĩ rằng t́m kiếm sự hoàn hảo là rất khó. Bố mẹ anh tuy không được học hành ǵ nhiều, cũng không khá giả ǵ nhưng sống rất t́nh cảm. Nhà anh tuy nhỏ mà đông người, nhưng mọi người vẫn sống rất thoải mái, không khí gia đ́nh lúc cũng rất vui vẻ. Bữa ăn gia đ́nh lúc nào cũng đông đủ sum họp, đó chính là những điều mà bao năm rồi tôi không có được.Mà quan trọng nhất tôi cảm nhận được anh rất rất yêu tôi, bố mẹ và gia đ́nh anh cũng rất quư tôi, không chấp những khuyết điểm nhỏ nhặt của tôi. Bây giờ đây tôi tự hỏi ḿnh liệu những điều ấy có đủ làm nên hạnh phúc không? Bố mẹ anh, anh chị anh (đă lập gia đ́nh) cho đến giờ vẫn sống rất hạnh phúc, liệu khi tôi trở thành dâu nhà anh điều ấy có tiếp tục không? khi tôi có con cái, khó khăn về vật chất sẽ nặng hơn, liệu t́nh cảm gia đ́nh có bị ảnh hưởng không?... Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi lúc này.
Mẹ tôi hôm nay cũng nói chuyện với tôi rất nhiều và cũng đặt ra cho tôi về tiêu chuẩn "tối thiểu" để chọn người yêu, chọn chồng tương lai, v́ rằng mẹ chỉ có ḿnh tôi thôi nên muốn trao gửi tôi cho một nơi tin tưởng nhất:
- Đầu tiên tối thiểu nhất người đó phải có = ĐH, không quan trọng là trường ǵ hết nhưng phải có cái bằng để "làm giấy thông hành vạ đời".
- Thứ hai về gia đ́nh th́ không cần giàu có ǵ nhưng ít nhất phải có cái nhà "rộng răi" một tí để ở. Bố mẹ không cần làm giám đốc nhưng phải ít ra phải làm viên chức hoặc mở công ty riêng, cửa hàng ǵ đấy để khi về già vẫn có lương hưu, tự nuôi sống bản thân không cần nhờ vả con cháu. Và tốt nhất là đủ điều kiện xây nhà riêng cho vợ chồng, đỡ cảnh mẹ chồng nàng dâu khi sống chung, tiền lương hưu, tiết kiệm th́ dư dả một tí để khi con cháu khó khăn th́ c̣n giúp được.
- Thứ ba, nhà anh ấy không cần phải danh gia vọng tộc ǵ hết nhưng phải thuộc tầng lớp "trí thức, nề nếp"....
C̣n rất nhiều tiêu chuẩn nữa, được mẹ liệt kê ra nhưng tối thiểu phải có 3 cái trên. Theo mẹ kiểu ǵ cũng phải có 3 cái thứ đấy th́ mới làm nên hạnh phúc gia đ́nh bền vững được. Những tiêu chuẩn đấy, tôi cũng từng đặt ra như thế và c̣n hơn thế cơ, nhưng từ lư thuyết đến thực tế sao khác xa đến vậy? Người yêu đầu tiên của tôi cũng là một người đạt đủ và vượt xa những tiêu chuẩn ấy. Anh cũng tốt nghiệp ĐH loại giỏi, gần thủ khoa, từng vào đến ṿng chung kết RoBocon, gia đ́nh khá giả, bố mẹ làm giáo viên, ngoài lương ra th́ c̣n đi dạy thêm luyện thi, về hưu rồi cũng kiếm nhiều hơn người đi làm. Anh cũng rất đẹp trai, lại làm kĩ sư cho một công ty nước ngoài, đi công tác nước ngoài như cơm bữa, sau mỗi chuyến đi về là mua cho tôi bao món quà đắt tiền. Tôi cũng từng yêu anh v́ anh tài giỏi, anh có chí tiến thủ cao, v́ gia đ́nh anh trí thức.Anh cũng là niềm mơ ước của bao cô gái trong đó có tôi, tôi từng cảm thấy ḿnh rất may mắn trong t́nh duyên và tôi biết chắc mẹ tôi sẽ ưng anh ấy lắm. Nhưng cuối cùng những ǵ anh lừa dối tôi thật đánh ghê tởm. Từ cuộc t́nh với anh tôi đă nghiệm ra được nhiều thứ.
C̣n một người nữa tôi thấy đủ và vượt xa những tiêu chuẩn ấy nữa là bố tôi. Hồi tôi c̣n nhỏ, tôi đă từng được sống một cuộc sống rất vương giả so với mức sống trung b́nh thời ấy. Tôi đi học đi chơi hàng ngày bằng ô tô do lái xe riêng của bố tôi chở đi. Mỗi lần về quê, chú tài xế cũng lái xa chở gia đ́nh tôi về trong sự ngưỡng mộ của người dân quê. Từ đầu những năm 90, nhà tôi đă xây 3 tầng, sắm đày đủ ti vi tủ lạnh ,điều ḥa, nối điện thoại, ...nói chung là không thiếu thứ ǵ so với hồi ấy. C̣n tôi, ngoài học văn hóa ra c̣n được thuê giáo viên về dạy đàn, dạy vẽ, cuộc sống không khác ǵ tiểu thư. Nhưng hạnh phúc của bố mẹ tôi cũng mong manh, và khi hai người li di nhau vào năm 1998, th́ tôi đă mất hết tất cả những thứ ấy. Ngay sau khi bố ra khỏi nhà, chuyển về sống với vợ mới th́ tôi cũng phải tập xe đạp để đi đến trường, c̣n bây giờ th́ phương tiện đi lại duy nhất của tôi là chiếc vé tháng xe bus. Bố dù giàu có thật đấy nhưng tôi với mẹ cũng chẳng nhờ vả được ǵ nữa.
Những ǵ đă xảy ra trong quá khứ khiến tôi càng quyết tâm và mong muốn có một gia đ́nh hạnh phúc trọn vẹn như bạn bè tôi. Giờ đây trước ngưỡng cửa của tuổi trưởng thành tôi bỗng thấy băn khoăn quá? Tôi không muốn lập lại lịch sử của gia đ́nh, tôi không cần sự giàu có v́ tôi đă từng có nó và thấy cũng không hạnh phúc ǵ hơn so với bây giờ. Liệu một người ngoài cuộc và lại là một người từng trải nhiều kinh nghiệm sống như mẹ tôi th́ sẽ có cái nh́n đúng đắn hơn tôi về vấn đề này? Cũng từng có lúc tôi đinh nghe lời mẹ chia tay anh, tuổi tôi vẫn c̣n trẻ vẫn c̣n nhiều cơ hội để yêu những người tốt và thành đạt hơn, nhưng tôi đă quá yêu anh mất rồi? Tôi sợ ḿnh sẽ đánh mất một t́nh yêu đẹp lắm. Có lúc tôi tự hỏi liệu có phải tôi đang yêu mù quáng nên chỉ nh́n thấy mặt tốt của người ta mà bỏ qua hết những khuyết điểm không?
Tâm trạng tôi lúc này đang rối bời giữa con tim và lí trí, ai có thể cho tôi lời khuyên không?
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 574881
11/02/2010
|
Thời buổi hôm nay chỉ cần "một túp lều tranh hai trái tim ch́" là được rồi.
|
|
vitbuocno
member
REF: 574883
11/02/2010
|
Thôi th́ đại hạ giá xuống c̣n "hai trái tim ch́" thôi khỏi cần nhà tranh anh LN ạ..........hahaaha........(so ŕ bạn Judy, Vịt làm loăng topic của bạn), Vịt vào thăm bạn xíu, bài của bạn dài quá Vịt chưa có đọc được hết nên chưa bít nói sao. Chúc bạn vui nha, rùi từ từ sẽ có cách giải quyết mừ.
|
|
tiendaoduy
member
REF: 574895
11/02/2010
|
Tui dă doc nh́u tham luân vê xă hôj vjêt nam, tü trong nüóc cuñg nhü håi ngoaj. Tât cå các bài tham luân dó dêù nói räng, phu nü vjêt nam bi jö sông thüc dung, lây cuå, me ngoài chü ko cân iu thüöng. Qua bài ban víêt, ban düng ngă ba ko bít re vê dâu, nhüng ban se ko thoát khoi cái thüc dung cuå xh vjêt nam hjên taj. Con trai chúng tui rât tôn trong t́nh yêu, và rât mong múôn có dc ng vö iu thüöng con ng ḿnh chü ko v́ vât chât. V́ vây nhüñg ng thành dat di t́m ban gái dê lây làm vö, thụ̈ng che dâú cái thành danh cuå ḿnh dôí djên vöí ban gái iu cuå ḿnh. Mà ban gái ko hê hay bít, nêú cuôc t́nh phát triên cao và di dên hố kêt, th́ dó chính là ng mà anh ta t́m kíêm. Theo tui th́ ban chüa hê iu ai, kê cå ban trai cu cuå ban. Ban dang mö hô giüă vât chât và sü hào nhoáng, c̣n thü ban goj là yêu th́ chi là sü say näng. Ban ko dám hêt ḿnh cho t́nh iu th́ se bj dánh giá là löj dung vât chât, lúc dó h́nh ånh cuå ban bj phai nhat trong con mät ban trai. Mong ban tinh táo trong cuôc trinh phuc ty, hoäc trinh phuc vât chât. Chúc ban hanh phúc...
|
|
maivy88
member
REF: 574933
11/02/2010
|
chào bạn, tôi không có nhiều kinh nghiệm nhưng tôi có suy nghĩ sau. Có hay không bằng đại học, điều đó chưa là yếu tố quyết định trí thức của họ. Bạn yêu anh ấy, ket hôn cùng anh ấy, sống cùng anh ấy th́...chính anh ấy là người cùng bạn xây dựng cuộc sống hạnh phúc mà bạn ao ước... Những yếu tố xung quanh anh ấy như công việc, gia đ́nh...cũng quan trọng nhưng tôi nghĩ chỉ cần bạn chấp nhận được là mọi việc ko có vấn đề ǵ. Tuổi 23, tôi nghĩ là c̣n sớm để nghĩ đến chuyện kết hôn. Trong thời gian này, bạn đừng nhắc nhiều với người lớn về chuyện đó. Hăy để thời gian thuyết phục người lớn, hăy cho Mẹ bạn thấy anh ấy có nhiều ưu điểm như thế nào và anh ấy bản lĩnh như thế nào... Mẹ bạn v́ thương bạn nên mới có những bài giáo huấn như vậy, không nên căi lời người lớn, tỏ ra ngoan ngoăn nghe lời nhưng âm thầm hành động, thuyết phục họ.Hi. Nếu bạn thật sự yêu anh ấy, chắc chắn bạn sẽ có cách giúp anh ấy ghi điểm... Đừng băn khoăn nhé, v́ t́m được người ḿnh yêu và yêu ḿnh khó lắm đó.
Cố lên!!! Cố lên!!!
|
|
hoami09
member
REF: 574937
11/02/2010
|
Mén túm váy chào cả nhà nha .
với cá nhân mén , nghèo vật chất ko đáng lo bằng cái nghèo t́nh cảm , nghẹ suy nghĩ , nghèo bạn bè , nghèo sức khoẻ , nghèo nghị lực ...v...v...
T́m được cho ḿnh 1 nguời từ trong cái nghèo bước ra , hy vọng họ có nhiều đồng cảm với ḿnh hơn là lấy 1 người giàu từ trứng nước , sau này rủi có chuyện ǵ bất trắc xảy ra , trắng tay , liệu người giàu đó có đi chung với ḿnh tới cuối con đường hay bỏ rơi ḿnh giữa chừng ?
Yếu tố rất quan trọng nưă là hăy thành thật, chia xẻ và thông cảm cho nhau về moị lĩnh vực trong cuộc sống
Hong biết nói ǵ hơn, chỉ biết chúc bạn dù ở quyết định nào cũng có được hạnh phúc như ư muốn nha . Hoạ mi
|
|
laoton
member
REF: 574939
11/02/2010
|
Thấy mọi người bàn chuyện yêu đương sao ḷng ḿnh rộn rả wá dzị nè...
Mọi thứ hăy để tự nhiên đừng gấp gáp qúa. Càng hối hả th́ càng hư chuyện. Lư luận th́ không bao giờ có đúng sai. T́nh yêu không cũng chưa hẳn là hoàn thiện. Con người vốn đă có thân - tượng trưng cho vật chất. Tâm là nói đến tâm hồn và t́nh yêu cũng chính là nó đó. Ai nói cho tôi biết cái nào nặng hơn cái nào được không!
Có t́nh yêu nhưng không có vật chất để duy tŕ thân xát thử hỏi bệnh tật yếu đuối khổ sở có c̣n yêu nổi không. Có đầy đủ tiền của học vấn cao có bảo đảm là đời sống hôn nhân vững bền không!
Tuổi trẻ thường hay cố chấp. Người giàu khinh khi người nghèo là thường. Người nghèo mơ ước giàu sang là tất nhiên. Con người ta thiếu ǵ th́ ao ước thứ đó. Nhớ một câu kệ của Đạo Tin Lành nói;
Hết muốn này lại bắt muốn kia
Như vượn chuyền cây cội ĺa lia
Cho đến chết không hề chán mỏi
Thiện tai thiện tai.
Judy,
Nhớ để tâm hồn ḿnh b́nh thảng. Đem trí tuệ tài học cộng với sự yêu thương và ḷng dũng cảm để xử lư chuyện của ḿnh.
Đừng quên "V́ đâu em nên người tài ba, hăy nhớ công sinh thành v́ đâu mà có ta". Cha Mẹ có đúng sai không cần biết. Công sinh thành dưỡng dục trả hết kiếp c̣n chưa xong. Tuổi c̣n trẻ - t́nh yêu th́ lại là chuyện có mất. Hăy tuỳ duyên đi.
Phải tự ḿnh t́m cách làm sao cho gia đ́nh chấp nhận trong sự ḥa thuận. Sau đó có nên duyên chồng vợ th́ cũng mỹ măng hơn. Đừng để được t́nh yêu mất t́nh thân hay có t́nh thân không có t́nh riêng... Làm người là khó như vậy đó, nhưng làm được th́ mới là đáng nói, c̣n không, có học hay không có học, có đạo đức hay không đạo đức th́ chỉ là lớp vỏ bên ngoài. Nó phải thể hiện qua đời sống cụ thể và việt làm.
Thôi dzọt, dạo này xí xọn nhiều wá - mong mọi người đừng trách hen...
|
|
aka47
member
REF: 574962
11/02/2010
|
Yêu là yêu , là lư lẽ con tim.
Ai dám bảo đó là mù quáng.
Không ai buộc ta không lăng mạn.
Bởi v́ yêu nên ta măi đi t́m.
hihii
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|