Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Thơ sưu tầm >> Thơ T́nh Sinh Viên

 Bấm vào đây để góp ư kiến

 sontunghn
 member

 ID 86354
 11/21/2020



Thơ T́nh Sinh Viên
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien


LỜI THỀ CỎ MAY

Phạm Công Trứ

Làm sao quên được tuổi thơ
Tuổi vàng , tuổi ngọc -Tôi ngờ lời ai

Thuở ấy tôi mới lên mười
C̣n em lên bảy theo tôi cả ngày
Quần em dệt kín bông may
Áo tôi cúc đứt ,mực dây tím bầm
Tuổi thơ chân đất đầu trần
Từ trong lấm láp em thầm lớn lên
Bây giờ xinh đẹp là em
Em ra thành phố dần quên một thời
Về quê ăn Tết vừa rồi
Em tôi áo chẽn , em tôi quần ḅ
Gặp tôi em hỏi hững hờ :
"Anh chưa lấy vợ c̣n chờ đợi ai ?"
Em đi để lại chuỗi cười
Trong tôi vỡ một khoảng trời pha lê
Trăng vàng đêm ấy bờ đê
Có người ngồi gỡ lời thề cỏ may





Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5  6  7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  17  18  19 20  21  22  23  24  25  26  27  28  29  30 Next Page Xem tat ca - Xem Tung trang  

 sontunghn
 member

 REF: 728154
 04/10/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Huyền Thoại Kỳ Nữ
Tác giả: Phạm La

Anh nghĩ anh say rồi đó em
Nh́n em mà nửa lạ nửa quen
Tuy say nhưng vẫn c̣n lư trí
Nữ sắc giờ đây anh chả thèm

Quyến rũ th́ em đây có thừa
Ba ṿng nóng bỏng ngồi đong đưa
Bờ môi đỏ mọng, đen màu mắt
Tóc thoảng hương thơm, mũi dọc dừa

Chắc hẳn là em rất nhiệt t́nh
Dịu dàng, duyên dáng lẫn đẹp xinh
Biết bao nhiêu kẻ nguyện xin chết
Để khắc trong tim một chữ t́nh

Nói thật là anh cũng quư em
Nhưng mà khổ nổi đời chênh vênh
Tiền tài, địa vị đều chưa có
Vẫn kiếp sinh viên nghiệp sách đèn

Em nói em chờ...chờ bao lâu?
Tuổi xuân dần lướt vội qua mau
Dung nhan mĩ miều em nào thiếu
Th́ cớ làm sao tự chuốc sầu

Anh chỉ hai bàn tay trắng tay
Miệng mồm không khéo lời không hay
Không sang, không chảnh, không quyền quư
Không xứng để trao t́nh cảm này

Anh hỏi vài câu có được không?
"ĐỜI th́ có thứ ǵ cho không?
NGƯỜI th́ mấy ai mà yên ấm?
NHƯ thế chắc em hiểu phải không?
MỘT phút lụy t́nh sẽ tới đâu?
CÁNH hoa khoe sắc được bao lâu?
HOA tàn lá rụng nào ai giữ?
RƠI lệ làm chi cho mắt sầu?".


 

 sontunghn
 member

 REF: 728158
 04/11/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Khoảng Lặng Và Cảm Xúc
Tác giả: Phạm Thanh Phong

Đã trôi qua mười hai năm học
Với tiếng cười tiếng khóc chia ly
Hôm nay tôi chẳng buồn chi
Vì tôi đã có những gì tôi mơ.
Cửa Đại học Kiên Giang rộng mở
Là bước đường muôn thuở tôi mong
Bao nhiêu suy nghĩ trong lòng
Bao nhiêu cảm xúc xuôi dòng về đây
Chẳng lúc nào trong tôi như vậy
Cứ bồn chồn, đưa đẩy phân vân
Mái trường mới, rộn bước chân
Tôi nhìn thấy, sự ân cần giảng viên
Một mái trường thầy cô thân thiện
Một bức màn trãi nghiệm tương lai
Lặng thầm tôi nghĩ ngày mai
Bốn năm đại học chẳng dài lắm đâu
Lấy tinh thần khát khao nung nấu
Vượt khó và phấn đấu tôi ơi
Thầy cô chăm chút từng lời
Trường che sương gió dựng đời sinh viên
Những nỗi niềm bỗng như xao xuyến
Cảm giác đầu lay chuyển tim tôi
Mới đây đã mấy tháng rồi
Quen cô, quen bạn, bồi hồi còn không?
Một ngôi trường xanh tươi gió lộng
Một mái nhà mơ mộng nắng mưa
Tôi về ai đón ai đưa
Có nơi đây vẫn là nhà tôi thôi.
Tháng mười một, ai quên ai nhớ
Ngày hai mươi, khoan chớ thờ ơ
Ngày nhà giáo, ngày thầy cô
Ngày ý nghĩa, với muôn điều xuyến xao
Một chuyến đò vượt qua giông bão
Người lái đò thanh thạo biết bao
Cho nên phải nhớ công lao
Lời thầy cô đã ngọt ngào khi xưa:
"Sống vẹn toàn tôn vinh câu hứa
Giữ đạo người bậc lớn dạ thưa
Đời người ngắn ngủi con ơi!
Sống cho thật tốt để đời ta khen".

#2015


 

 sontunghn
 member

 REF: 728159
 04/12/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Mưa Hạ
Tác giả: ShinichiTN

Mưa ư! Mưa thật! Mưa nhiều!
Mùa mưa lại đến thêm yêu mái trường.
Ngày hè xao xuyến vấn vương.
Bóng chiều buông xuống, cổng trường lặng yên.
Đâu rồi những nhỏ sinh viên?
những màu áo trắng hồn nhiên vui cười.
Chỉ c̣n nhành phượng thắm tươi,
vương trên mặt cỏ nhớ người nâng niu.
Chỉ c̣n cơn gió hiu hiu,
thổi qua kẽ lá buồn thiu một ḿnh.
Đâu rồi mắt kính nhỏ xinh?
ngày ngày lên lớp lặng thinh nghe bài.
Chỉ c̣n ánh nắng vươn dài,
làm khô đám lá nhẹ bay úa vàng.
Chỉ c̣n những chiếc lá bàng,
rời cành rơi xuống nhẹ nhàng dưới mưa!
Đâu rồi những phút giờ trưa?
trống trường tan học tôi đưa bạn về!
Chỉ c̣n lặng lẽ bốn bề
Đung đưa cành liễu rủ bên mặt hồ
Chỉ c̣n tán lá cọ khô,
In h́nh bóng nước nhớ cô học tṛ
Hạ buồn ư? Chớ có lo
V́ cơn mưa tới cho ta mát ḷng
Mưa cho ḍng nước mát trong
Ướt trên vai áo người mong mưa hoài
*Shinichi - Hè 2011*


 

 sontunghn
 member

 REF: 728162
 04/13/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Mười Năm
Tác giả: Đức Vượng

Mười năm rồi nhanh đến thế kia ư?
Ta không nghĩ ḿnh già nua đến thế
Khi thấy thơ chẳng là ǵ đáng kể
Giữa cuộc đời ăm ắp những lo toan

Bỗng giật ḿnh khi nh́en lại tháng năm
Thuở học tṛ lạc khi nào chẳng biết
Thời sinh viên đă từ lâu từ biệt
Ta là ai giữa thăm thẳm cơi đời?

Xin một lần nh́n lại, một lần thôi
Mùa hạ cháy của mười năm về trước
Những vần thơ bâng khuâng mà thao thức
Sao bây giờ xa lắc quá ta ơi???

Cứ nghĩ rồi ḿnh sẽ nhớ không nguôi
Thuở học tṛ đẹp như trong cổ tích
Vậy mà không, bụi mờ rồi kư ức
Rồi một ngày ta sẽ quên ta

Rồi một ngày ta sẽ chẳng nhận ra
Ai là ta của ngày xa xưa ấy
Mùa hạ ấy xa rồi, thời gian như lửa cháy
Biết có kịp về đối diện với ḿnh không?

Xao xuyến trong ta một mùa hạ cuối cùng
Phía ta đi, những con đường rực rỡ
Hoa bằng lăng cứ tím ḷng trên phố
Mười năm rồi, nhanh đến thế ư?

Có lẽ nào ta măi măi giă từ
Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ
Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ
Con đường ch́m trong cỏ, nắng và hoa...

Có lẽ nào thời thương nhớ đă qua
Mùa hạ cháy trong chiều đa cảm gió
Ta tan lớp bồi hồi con phố nhỏ
Dấu yêu nào trong mắt thế thơ ngây?

Ta viết lại bài thơ cho một ngày
Ngày xưa ấy, thời yêu thương chưa nói
Thời vụng dại, ta sợ ḿnh nông nổi
Để bây giờ day dứt măi không nguôị

Ước được làm cơn mưa rơi về phía khoảng trời
Ta đưa em về lại sân trường cũ
C̣n không những tán bàng xanh rủ
Ta trở về bé dại, ngây thơ...

Ừ nhỉ, thời gian qua nhanh đến không ngờ
Lời yêu măi bây giờ chưa kịp nói...
Ta nhút nhát, nên niềm riêng gió thổi
Măi ước một ngày gió thổi đến bên em...

Đức Vượng ( Sài G̣n ngày 15/10/2019)


 

 sontunghn
 member

 REF: 728163
 04/13/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Nghe Em Vào Đại Học
Tác giả: Giang Nam

Nghe em vào Đại học
Nửa tin nửa ngờ tên lại trùng tên
Hôm nay nhận được tin em
Nét chữ nghiêng nghiêng cười trên giấy trắng
Anh ngồi đây thấy trời hửng nắng
Trên Hồ Gươm và trên mắt đầu em
Ngọn gió quê hương sông rạch dịu hiền.
Miền Nam em ơi, c̣n nhớ
Kháng chiến năm nào gian khổ
Đồn giặc bủa vây thôn xóm điêu tàn
Trường giặc đốt rồi, c̣n lại ánh trăng
Giữa hai trận càn, anh dạy em học chữ.
Mẩu than đen vẽ lên tường gạch đỏ
Những lá cờ cao bên những ṿng tṛn
Đầu nghiêng nghiêng theo nét chữ run run.
Có những buổi học em học bài không thuộc
Anh không mắng nhưng em buồn, em khóc
Thương em, anh cố dỗ dành:
"Ráng học sau này cho được bằng anh
Để chép bài ca, đọc thông tin tức..."
Ôi mơ ước tầm thường đơn giản nhất
Sao ngày xưa vẫn quá lớn, em ơi!
"Bài ca" hôm nay em chép được rồi
Không phải bài "Đoàn quân đi..." thuở trước
Anh chưa bước chân vào trường Đại học
Chưa lên giảng đường, chưa mặc áo sinh viên
Chưa biết v́ sao ngày, tối tiếp liền
Chưa biết quê ta nơi nào nhiều quặng...
Giặc dành cho ta nhà tù, bom đạn
Bảy năm rồi trong máu lửa đấu tranh
Thầy giáo dạy em năm trước học vần
Vẫn chưa vượt quá chương tŕnh cấp một!
Vẫn chật vật với những bài số học
Thư viết cho em phải xóa, sửa mấy lần
Anh không buồn v́ anh biết em anh
Đang ngồi thay anh dưới mái trường Đại học.

Mai ngày nước nhà thống nhất
Em lại về dạy chữ cho anh
Không phải bằng than vẽ, gạch thềm đ́nh
Không phải phập phồng giửa ṿng đại giặc.
Em sẽ bảo anh: cố lên, gắng học
Anh sẽ mỉm cười nhớ những đêm trăng
Chế độ cho em đôi cánh chim bằng
Và vinh dự được làm người đi trước!

Anh sẽ để riêng một đêm thức suốt
Kể em nghe chuyện chiến đấu miền Nam
Câu chuyện mở đầu: "Thuở ấy, ở quê hương
Anh chỉ học có một trường: Cách mạng".
1961


 

 sontunghn
 member

 REF: 728171
 04/15/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Ngồi Buồn Cất Hứng Ngâm Kiều/ Thi Hào Tha Thứ Là Điều Hiển Nhiên
Tác giả: Đoàn Pháp

Buồn trông ví đã cạn tiền
Mì tôm hai gói sinh viên lệ tràn
Vì đâu giá cả leo thang
Đến cho quả ớt cũng tăng giá rồi

Buồn trông nhà nghỉ lên ngôi
Còn đâu bóng dáng ghế ngồi công viên
Yêu nhau nay chỉ vì tiền
Đến khi cháy túi em liền bye bye

Buồn trông bọn trẻ cấp hai
Còn chưa trổ mã, phá thai mấy lần
Truyền nhau hút cỏ, phê cần
Tối lên sàn nhảy khoe thân không về

Buồn trông những cảnh chia ly
Cửa nhà tan nát cũng vì chữ TÔI
Vợ chồng như thịt với xôi
Mà nay cạch mặt trao lời đắng cay

Buồn trông huynh đệ xuống tay
Thượng chân hạ cẳng vì nay chia nhà
Tình thân máu mủ ruột rà
Đem lên tòa án để mà phân chia

Buồn trông mỗi tối đi về
Bao người bất hạnh mỏi lê gót tàn
Trời trao cho kiếp cơ hàn
Dành cho kẻ khác giàu sang, hợm đời

Buồn trông cô giáo cười tươi
Nhận hoa ngày lễ đánh rơi phong bì
Tiền này là thứ tiền chi?
Tiền này giúp điểm ngày thi an toàn

Buồn trông bác sĩ đa đoan
Cái danh "từ mẫu" nay sang trang rồi
Toa thuốc như thể tờ rơi
Bệnh dù có khác một trời - giống nhau

Buồn trông mang nặng đẻ đau
Nuôi cho khôn lớn lẽ nào là sai
Ngày xưa dạ một vâng hai
Bây giờ quay lại lườm ngay tức thì

Buồn trông bao thứ thị phi
Người người trở mặt cũng vì tiền thôi
Tiền là công cụ ai ơi
Phải chăng lẽ sống nên người hại nhau

Mình thì có khá hơn đâu
Tiền, tình không có... ngơ râu một mình
May còn thân xác nguyên trinh
Hỏi mua không bán, hỏi xin lắc đầu..

Hahahaaaaaa


 

 sontunghn
 member

 REF: 728184
 04/16/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Ngựa Xuân - Từ Trái Tim Đến Trái Tim
Tác giả: Thống Trần

Đầu xuân này tôi đi t́nh nguyện,
Bắt đầu mười một đến hai lăm,
Bao kỉ niệm chẳng bao giờ phai dấu,
Quăng đường sinh viên ghi dấu một chương.

Nhớ ngày đầu hội ngộ xuất quân,
Không khí tưng bừng và náo nhiệt,
Lời chỉ huy căn dặn ân t́nh,
Chiến sĩ đồng t́nh ủng hộ hoan nghênh.

Màu áo vàng từ ấy ra quân,
Bao công việc hành tŕnh gian khó,
Ấy vậy mà vẫn xuất sắc vượt qua,
Ghi dấu ấn mọi nẻo đường ḿnh đến.

Chiến sĩ ta chung sức đồng long,
Làm việc đều cốt ở chữ tâm,
Gắn kết yêu thương san sẻ tâm t́nh,
T́nh bạn thân thương ấm áp chan ḥa.

Chiến dich qua rồi động lại đây,
Nỗi nhớ về mùa xuân t́nh nguyện,
Nhớ ban chỉ huy thâu đêm làm kế hoạch,
Nhớ người đội trưởng vất vả nghĩ suy,
Nhớ từng giờ, từng phút, từng giây,
Là giây phút vui buồn hạnh phúc,
Nhớ từng người từng tấm ảnh ḍng thư,
Là khoảnh khắc trái tim ḿnh đọng lại,
Nhớ những buổi tâm t́nh chia sẻ,
Học được ǵ chặng đường đă đi qua?
Nhớ giờ ăn tạp thể sum vầy,
Không bao giờ để một hạt cơm rơi,
Nhớ giây phút âm thâm lặng lẽ,
Sắp xa rồi những ngày chiến dịch đây

Hăy mang theo dấu ấn của buổi này,
Dẫu chia tay nhưng vẫn là kỉ niệm,
Miền kư ức măi in đậm trong tim,
Kư ức đó viết về một hành tŕnh
Là hành tŕnh mà nhiều người đă chọn,
Đó là hành tŕnh về muôn nẻo,
Mang niềm vui đến trong mùa xuân này!!!

Cần Giờ, 01/2014


 

 sontunghn
 member

 REF: 728191
 04/17/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Người Đẹp Xa Quê Hương
Tác giả: Nguyễn Thiện Trường Mary Claire !


Ngày ấy , mùa hoa phượng
Người đẹp xứ Ai Lao
Du lịch về thành phố
Nghỉ hè và rong chơi
Anh tôi ngồi khảy đàn
Bắn thư qua cữa sổ
Rớt xuống mái nhà nàng
Em đọc cười nho nhỏ
Sinh viên trồng cây si
Biết chi mà đ̣i yêu !
Bao nhiêu cô gái đẹp
Anh tôi chỉ yêu nàng
Mỗi ngày trông gặp mặt
Là thấy cuộc đời vui !
Anh tôi trổ hết tài
Viết thư t́nh ngây dại !
Mơ được cầm bàn tay
Những đêm dài mộng mị
Tóc dài trong gió bay
Trời quê hương d́u dịu
Bóng em về qua đây...

Hay tin nàng ra đi
Anh tôi ôm cây đàn
Lang thang t́m khắp nẻo
Lạc bước xứ hoa đào
Hoa nở bờ sông Seine
Trắng đỏ bay muôn màu
Thư t́nh thời thơ dại
Anh tôi viết cho nàng
Đựng đầy hai va-li
Chôn kín một mối t́nh ./.

Qua mấy mùa hoa phượng
Năm tôi mười tám tuổi
Người đẹp xứ Ai Lao
T́m về thành phố cũ
Tôi d́u em bước nhỏ
Điệu nhạc buồn tương tư
Trong ṿng tay du tử
Áo tím nàng vẫn mặc
Người đẹp xứ Ai Lao
Ngh́n xưa đất nước Lào
Thương ly cà phê sữa
Ngoài kia tuyết trắng bay ....

* Bài thơ duy nhất được tiên nữ Mary Claire ưu ái lồng khung treo tường , người đă yêu tôi , và gọi tên tôi : lăng tử chuồn-chuồn ( Thiện Trường ) .


 

 sontunghn
 member

 REF: 728192
 04/18/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Người Em Chung Thủy (Hát Ả Đào)
Tác giả: Đào Tiến Luyện

Anh xích lại gần em thêm chút nữa V́ t́nh ta em trân quí anh ơi, Đă theo em ṛng ră mấy năm trời, Em không đáp, t́nh anh đơn độc quá.

Em nhớ măi, một buổi chiều êm ả, Khi tan trường anh vội ghé thăm em.
Gió lay cành như nhạc điệu ru êm, Anh thấp thoáng, ḷng em bao mừng rỡ Đôi môi thắm như đoá hồng chớm nở
Muốn đón anh nhưng e lệ sau rèm.
Phải chăng anh, hoàng tử của ḷng em ?

Người ta bảo một khi t́nh vướng víu
Như du khách trên ngả đường vạn nẻo
Mà người trai khao khát cả trăm hoa, C̣n riêng em chỉ ước muốn một nhà Trong ấm cúng hai trái tim buộc chặt .
Chính v́ thế em bao lâu dè dặt,
Trong thâm tâm yêu anh lắm anh ơi,

Vui hôm nay t́nh ta vút ra khơi,
Thả nhạc điệu tâm tư theo sóng nước .
Trên khắp ngả đời, theo người từng bước,
Mặc thời gian êm ấm lững lờ trôi.

Xích lại anh, cho ấm áp bờ môi!

Đào Tiến Luyện

* Viết tặng Nữ Nghệ sĩ Bích Thuận và các sinh viên Lớp Ngâm thơ, khoá Giáng Sinh 2003, tại Bắc California .

* Phỏng theo bài thơ Lời Kỹ Nữ của Xuân Diệu ngâm theo diệu hát Ả Đào .

* Bài thơ Người Em Chung Thuỷ của Đào Tiến Luyện có thể ngâm theo điệu hát Ả đào hay ngâm theo các điệu thơ mợi

* Viết ngày 23 tháng 12,2003 và gửi đăng trên trang Thơ Dactrungnẹt ngày 14 -3-2004 .


 

 sontunghn
 member

 REF: 728199
 04/19/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai




Người Ươm Mầm
Tác giả: Trần Thanh Xuân
Thân mến tặng các Cô giáo mầm non
nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20-11



Mười hai năm rồi con mới trở về đây
Trường mầm non với lớp mầm, lớp lá
Chẳng kịp nhận ra Cô con đă ghe Cô reo hồ hởi
Ồ Mít ướt đấy ư, con lớn xinh đến thế rồi sao
Bối rối, thẹn ḷng con chào và bảo thấy Cô rất lạ
Trong kư ức của con Cô rất trẻ kia mà
Con thoáng nhớ lần đầu Mẹ đưa con đến đây
Con rất sợ, ôi chao là rất sợ
Níu chặt áo Mẹ rồi ̣a khóc rơ to
Như mẹ hiền, Cô dịu dàng vuốt ve, dỗ, nựng
Con bớt sợ dần rồi thấy thích hơn khi được đến trường
H́nh như có lần con giành đồ chơi, đánh bạn
Cô phạt con một phút đứng quay mặt vào tường
Con mếu máo cứ như là oan uổng lắm
Con thoáng nhớ lần con bị ngă rất đau
Con ̣a khóc rồi chợt thôi nín lặng
V́ thấy Cô vừa xoa cho con Cô vừa khóc
Thế là con cười và ù ê Cô giáo cũng khóc nhè...
Cô dạy chúng con vui chơi, tập đếm,ca, múa, họa
Dạy chúng con trở thành chủ nhân những phiếu bé ngoan
Đem về nhà hớn hở khoe Cha, khoe Mẹ...
Tuổi thơ của chúng con như trang giấy trắng tinh
Chữ đầu tiên của con con đă viết dưới tay Cô
Lúc một ḿnh con cúi rạp, bặm môi, ấn bút
Con chữ hiện ra siêu vẹo, ngả nghiêng
Cô lại nhẹ nhàng cầm tay con nắn sửa...
Kư ức bé thơ của con chỉ có bấy nhiêu thôi
Nhưng chúng cũng chỉ thoảng qua loáng thoáng
Thời gian trôi qua với vui chơi, học hành , thi cử
Cô và nơi này con đă chót lăng quên
Con quả là rất tệ phải không Cô
Hôm nay trở lại trường thăm Cô
Con ngàn lần xin Cô hăy thứ tha con trẻ dại
Con bây giờ đă là sinh viên vừa đậu thủ khoa
Gặp lại Cô bất ngờ con chợt hiểu
Viên gạch đầu tiên của tri thức cuộc đời và lẽ sống
Tại nơi này, con đă được Cô yêu thương ươm tặng
Ân t́nh Cô trao con nguyện làm hành trang tiến bước
Suốt cuộc đời này, con sẽ chẳng thể nào quên.

Hà Nội, 11/2015
Trần Thị Thanh Xuân


 

 sontunghn
 member

 REF: 728213
 04/20/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Nhớ Lắm Hóa-64
Tác giả: Văn Liêm

Mến tặng các bạn Sinh viên Khóa 1964-1968, Khoa Hóa,
Trường ĐH Tổng hợp Hà Nội - Kỷ niệm 50 năm ra trường.

Đêm Sài G̣n mưa rơi lành lạnh
Gửi nhớ về Hà Nội yêu thương
Mới đó thôi đă một chặng đường
Năm mươi năm dài theo nỗi nhớ

Quên sao buổi ban đầu bỡ ngỡ
Tám chục tâm hồn tám chục con tim
Trằn trọc giường đôi đêm nhớ quê hương
Sáng bừng tỉnh... giật ḿnh sợ muộn.
Tiếng chuông điện giảng đường
hàng sấu xanh im lặng (*)
Giọng thầy sao ấm cúng thân thương...

Sơ tán Đại Từ vách đá dốc trơn
Tre nứa lá oằn đôi vai nhỏ
Thương bạn yếu gầy kề vai gánh đỡ
Mưa ướt đầm vuốt mặt vẫn cười xinh.

Đói lạnh run người lửa sưởi ấm t́nh thương
Suối róc rách tâm hồn trong như ngọc
Pḥng thí nghiệm nằm sâu dưới đất
Nước suối trong chảy mát "sinh hàn"

Tám chục mái đầu, tám chục con tim
Mơ vươn tới chân trời khoa học
Phân tử, điện trường, đường cong pH...
Nghe quen dần với xóm núi rừng sâu

Gian khổ càng nhiều càng mến thương nhau
Mẩu sắn nhỏ chia đều ấm t́nh bè bạn
"Đèn ống nghiệm" đêm rừng tỏa sáng
Lửa đêm đông thắp đỏ niềm tin.

Tốt nghiệp ra trường mỗi đứa một phương
Hành lư vào đời là t́nh thầy nghĩa bạn
Khao khát nhớ đêm rừng
lửa bập bùng tỏa sáng
Xao động tâm t́nh
nhớ lắm Hóa - Sáu Tư.

Sài G̣n, đêm 2/9/2018
------------------
(*) Thơ Trà Ly


 

 sontunghn
 member

 REF: 728243
 04/21/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Những Tấm Bảng Đen
Tác giả: Anh THi Đi

Tiếng trống tựu trường, buông lơi buông lơi
Nước mắt học tṛ, mưa rơi mưa rơi
Những tấm bảng đen, trên nền áo trắng
Ghi lại mùa hè, đỏ lửa tả tơi....

Trên bụt giảng đầu năm, vắng bóng thầy
Viên phấn găy, c̣n vương hơi ấm bàn tay...
Tôi thẩn thờ, mang tiếng trống buồn vào lớp
Nh́n bụi phấn im ĺm,
tôi biết thầy không c̣n ở trên đời nầy...

Cô giáo mới, nét buồn không son phấn
Tóc mây bay, sương điểm mấy sợi già
Chồng cô chết trận, trong nghiệt ngă
Một cuộc thí quân, ai nỡ bày ra...

Rời bụt giảng, cô hỏi thăm từng đứa
Mỗi tấm bảng đen, một vùng đất lửa
Quảng Trị, Thừa thiên, An Lôc, Đắk Tô
Người ra đi, có mấy ai trở lại bao giờ....

Nh́n nữ sinh, ngồi góc bàn cuối lớp
Buồn người yêu, đang tuổi sinh viên
Mới chết trận, sau mùa tổng động viên
Tôi thoáng đau ḷng, cho t́nh ai dang dở...

Ngồi cạnh bên tôi, bạn thâm t́nh
Kể chuyện khăn tang, của đời ḿnh:
Nữ quân du kích, về trong xóm
Một trận công đồn, đă hy sinh....

Mỗi tấm bảng đen, mất đi một cuộc đời
Ḥa b́nh ơi, quê hương binh lửa nhiều rồi
Người với người, có lời sao không nói..
Để tấm bảng đen, vắng bóng thầy vô tội
Để cô giáo mới, sớm bạc đầu tóc rối
Để t́nh yêu học tṛ, vội vĩnh biêt chia phôi...

Tháng 9.1972

Anh Thi Đi

+Tấm bảng đen cũng có nghĩa tấm vải đen kết trước ngực để tạng


 

 sontunghn
 member

 REF: 728258
 04/22/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Sinh Nhật Của Anh
Tác giả: Linh Phương1*

Anh sẽ viết tặng riêng em bài thơ vào tháng thứ hai
tháng thứ hai trong một năm dài đăng đẳng
tháng thứ hai cho t́nh thêm dài
nhưng yêu th́ quá ngắn
bởi v́ em không có ngày 29 đến thăm anh
bởi v́ em không có ngày 30 dạo phố
em không có ngày 31 ngồi bên khung cửa sổ
thoa thêm chút phấn hồng lên má
chút son đỏ lên môi
chút màu nâu lên mắt
ôi ! ba mươi mấy năm qua anh chưa hề để ư
dù ba mươi mấy ngọn nến hồng thắp sáng
trong ngày sinh nhật của em
2*
Anh sẽ viết tặng riêng anh vào ngày 6 tháng 2
tháng hai không có ngày 29,30
tháng hai không có ngày 31
tháng hai chỉ có ngày 29 khi em con chim lười bắt đầu bỏ tổ ấm
trong lồng ngực anh bay mịt mờ cuối trời thương nhớ
tháng hai chỉ có ngày 29 khi anh nói yêu em
khi năm đó là năm nhuần t́nh yêu và hạnh phúc
dù t́nh yêu muộn màng
v́ những năm khôn lớn làm người
anh cầm súng lên đường ra mặt trận
3*
Em đừng hỏi tại sao anh ngồi yên lặng
bên em hàng giờ
ở công viên
ở giảng đường hay trong rạp hát
anh sẽ trả lời
bằng cái nh́n thật sậu vào đôi mắt
đôi mắt tuyệt vời của em
đôi mắt buồn thăm thẳm
khi môi anh nở nụ cười
( nụ cười buồn như đôi mắt buồn thăm thẳm )
nụ cười buồn thay cho lời tỏ t́nh thật vụng về ngây ngô
phải thế không em ?
phải thế không em người anh yêu muôn thuở ?
4*
Anh viết tặng riêng em bài thơ
những ngày c̣n yêu nhau ở sân trường đại học
những ngày trong đời sống sinh viên
ta cho nhau hạnh phúc
cho nhau những chiều chủ nhật
phải thế không em ?
phải thế không con chim lười bé nhỏ ?
5*
Anh viết tặng riêng em bài thơ
biết đâu chẳng là câu trăn trối
nếu một mai t́nh yêu ḿnh trắc trở
nếu một mai em có quên anh
vô t́nh như chưa hề quen biết
cần ǵ phải nói câu từ biệt
em hăy nhẹ nhàng gơ cửa trái tim
và tha thiết gọi tên một người rất lạ

Linh Phương


 

 sontunghn
 member

 REF: 728286
 04/23/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Thăm Trường Cũ
Tác giả: Kim Trung

Anh trở về với ngôi trường xưa
Với 4 hồ sen mênh mông bát ngát
Với những con đường vọng lên tiếng hát
Của một thời mê đắm tuổi sinh viên.

Đă qua rồi những năm tháng hồn nhiên
Cùng chém gió bên những ly trà đắng
Vẫn c̣n đây mà trong ḷng trống vắng
Nhớ bạn bè, nhớ bóng dáng người quen.

Muôn nẻo đường đời với cuộc sống bon chen
Bổng hóa hư không một chiều thăm trường cũ
Trong trẻo quá tiếng ai đàn bài hát tủ
Của một thời anh hát em nghe.

Đâu phải mùa hạ để thấy tiếng ve
Hay mùa thu để được nghe tiếng lá
Chỉ có mùa đông và thế là tất cả
Thành lớp bụi mờ phủ kín trái tim anh.

Có phải thời gian đă trôi đi quá nhanh
Bàn ghế níu tay hay đôi chân bước chậm
Mà không gian tô thêm màu đen đậm
Bất chợt giật ḿnh một khoảng trống mênh mông.

Phố đă lên đèn và đường vẫn rất đông
Hoa sữa vẫn đưa hương nhưng phượng kia đâu c̣n sắc đỏ
Như mùa đông ai đợi chờ cơn gió
Để nhẹ ḷng...hay giá buốt tim ai.
......................................................
(ĐH Nông Nghiệp HN 26/10/2014)


 

 sontunghn
 member

 REF: 728292
 04/24/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1830)
Tác giả: Nguyễn Thành SángThơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1830)

T́nh Măi

Một thuở gửi ḷng qua bến sông
Chiều tàn vắng lặng thấy hồn đông
Vọng về chốn ấy nghe rười rượi
Ánh nhạt, mây đưa, thắt thẻo ḷng

Cứ thế thời gian mang nỗi nhớ
Những ngày mưa đổ thấy bâng khuâng
Con thuyền cuộc sống lênh đênh quá
Một khoảng xa vời để vói trăng!

Nếu biết rằng yêu chẳng được lâu
Cát vàng sa mạc dấu chân sâu
Chỉ cơn gió lốc tràn qua vội
Tất cả phủ bằng một thoáng sau

Th́ ngày xưa đó ở ḷng tôi
Chẳng thể vấn vương, chẳng thể lời
Anh nhớ, anh yêu em nhiều lắm!...
Để nay phải ảm với sầu tơi!

Và những năm dài măi trở trăn
Nghe buồn bă quá dưới thâu canh
Nh́n đâu cũng thấy như mờ nhạt
Cả một khung đời mất chữ xanh

T́nh đau có phải “t́nh muôn thuở”
Sao cứ sống hoài ở trái tim
Dần nát linh hồn trong khoảng lặng
Dật dờ, đau đáu, nhỏ đêm đen

Đă biết bao lần tôi cố quên
Từ trong tiềm thức kéo hồn lên
Khỏi nơi cái giếng ngày xưa lọt
Nhưng nó cứ chằng với rị rên!


Nguyễn Thành Sáng


Trái Tim Thổn Thức

Hôm kia sinh nhật nhỏ Thu Hồng
Cả đám sinh viên trường phổ thông
Hội hộp vui đùa ngồi tán dóc
Kể thời nhí nhảnh tuổi lông nhông

Chợt Thuỷ vô tư nhắc đến Chàng
Giọng đều lảnh lót nhịp tràng giang
Mới hay Ấy vẫn c̣n đơn độc
Bận rộn bôn ba…nên chẳng màng

Chực đâu khoé mắt cay dường cay
Có phải ngày xưa…nên thế này?
Thoáng đó thời gian đà ngót những
Mười năm bốn tháng vụt vùn bay

Nghèn nghẹn tơ ḷng vương vấn vương
Mặt sông phẳng lặng bỗng triều cường
Sóng ngầm cuồn cuộn theo từng sớ
Thịt xát kim châm, quặn máu hường

Ngỡ rằng…sánh bước với người ta
Họ đẹp sang giàu lại nết na
Nào bướng bỉnh ngang, toàn cộc lốc
Bỉu dè, phẩn nộ, thuở kêu ca

Chuỗi mộng thần tiên vỡ xoáy ḷng
Nghe chừng lồng lộng ngọn đông phong
Bởi ghen nông nổi mà hai đứa
Cuối dăy đầu nguồn, giạt ước mong

Miên man suy nghĩ liệu làm sao
Điện thoại tâm t́nh bạn cố giao
Cho trái tim khờ thôi thắc thỏm
Chăng là phớt tỉnh…mặc trời cao?


February 17, 2020
Tam Muội


 

 sontunghn
 member

 REF: 728306
 04/25/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Thư Xuân Gởi Chị
Tác giả: Vệ- Trà Huỳnh Kim Anh

Xuân đến mấy ḍng thư gởi chị
Tết quê hương chẳng có dịp về
Hai sáu Xuân tṛn ṛng ră đếm
Nhớ ngày Xuân cũ đượm t́nh quê

Xuân đến bên này, miền đất hứa
Các con nào hiểu tết quê hương
Em vẫn miệt mài Xuân viễn xứ
Con thơ c̣n ngóng ở cổng trường

Thuở ấy quê hương ch́m khói lửa
Chị em ḿnh đành bỏ đường thôn
Xa quê tuổi đời c̣n non dại
Nổi trôi theo khốn khó dập dồn

Cuộc t́nh ấy rơi vào ngang trái
V́ gia đ́nh buộc phải lăng quên
Trái đắng chị cam tâm nhận hái
Bên đời mặc ngày tháng lênh đênh

Rời xóm nhỏ vào thời ly loạn
Xa cuộc t́nh ngỡ đă trăm năm
Bỏ lại hẹn ḥ nơi thôn cũ
Làm sinh viên đô thị xa xăm

Trai thời chiến anh bước vào quân ngũ
Vết thương ḷng hong gió lộng biên khu
Ḍng máu nóng thấm sâu vào ḷng đất
Ngày anh đi gió chở nặng mây mù

Đêm nay xin thắp nén hương ḷng
Của người em nhỏ thuở xa xăm
Dành nhiều thương mến cho anh lắm
Xuân về dưới mộ chắc lạnh căm

Chị ơi ! Em nhắc lại chuyện chẳng vui
Không hiểu v́ đâu cứ ngậm ngùi
Vương vấn ḷng ḿnh vào cảnh chị
T́nh thơ đi vào cỏi thiên thu

Đêm nay viết mấy ḍng thăm chị
Lời thơ gói ghém cả tấm ḷng
Của người em gái nhiều thương cảm
Mưa Xuân sùi sụt nhỏ bên song...


 

 sontunghn
 member

 REF: 728342
 04/26/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai


Tiết Đông Hoài Niệm
Tác giả: TamMuội

Thuở xưa trai trưởng ở trong nhà
Cha Mẹ cưng chiều sướng thả ga
Bè bạn thầy cô đều cảm mến
Tuổi đời sung túc khúc ngân nga

Khi lên mười bốn anh sang Tây
Chăn gối nệm êm sống đủ đầy
Làm lụng tay chân nào vất vả
Thời gian ăn học chuỗi phây phây

Một chiều đông ấy dưới sân trường
Tà áo sinh viên phủ tuyết sương
Lơ đễnh em quên che áo khoác
Đứng run cầm cập, xót anh thương

Lẹ làng cởi chiếc ấm Cha mua
Dí dỏm nửa vui nửa chọc đùa
"Cô bé bận vào không kẻo lạnh
Ốm rồi ai nổi tiếng chanh chua!"

Lúng liếng mắt nai bộ dập dờn
Người đâu lịch thiệp giọng man mơn
Rót bao mật ngọt lời trau chuốt
Lại khá phong trần đức độ hơn

Trong lớp đám ong hỏng sánh bằng
C̣n giàn phượng vỹ thích ga lăng
Lân la quấn quưt hàn huyên chuyện
Em thẹn e dè chẳng nói năng

Trời xui đất khiến luyến lưu ai
Nhịp quả tim hồng rộn ră hai
Hương đoá loang t́nh khua chớm nở
Rồi duyên thắm đượm tóc trâm cài

Năm dài tháng rộng nhẹ nhàng trôi
Xanh mượt trầu cau ửng sắc rồi
Thuyền nước êm đềm xuôi biển cả
Ngọt ngào tiếng khóc trẻ đầu nôi

Phu thê vun xới mái gia đ́nh
Quyến thuộc chúc mừng câu hiển vinh
Anh đạt y khoa danh rạng rỡ
Ngập trời hạnh phúc toả lung linh…

Nay phím ngân cung khảy nguyệt cầm
Thương chồng ẩn hiện nét hoa râm
Bỏ công gắng sức siêng đèn sách
Tận trái tim em ngưỡng mộ thầm.

January 4, 2019
Tam Muội


 

 sontunghn
 member

 REF: 728422
 04/27/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



T́nh Huế
Tác giả: Hồng Dương

Giọng ḥ Huế sông Hương ngọt lịm
Âm ngân vang mọng tím chân trời
Nón nghiêng tha thướt chơi vơi
Chiếc đ̣ nhè nhẹ vọng lời ḥ ơ...

Ḥ Mái đẫy lă lơi bến nước
Phu Văn Lâu hẹn ước ngày xưa
Tràng Tiền soi bóng hương đưa
Tiếng chuông Thiên Mụ lay đưa cung t́nh

Huế lắng đọng lung linh quyến rũ
Huế dịu dàng, sương phủ mộng mơ
Phất phơ áo tím mong chờ
Miên man tiếng vọng bên bờ sông Hương

Ai xa Huế lỡ thương lỡ nhớ
Thuợng Tứ kia ai lỡ hẹn thề
Ngự B́nh buông bóng tái tê
Kim Long, nhớ bến đ̣ về Đông Ba

Đây Thừa Phủ hồn ma xưa vắng
Dốc Nam Giao, trưa nắng tóc mây
Bao Vinh, An Cựu sương đầy
Thương em đi học mưa đầy trên mi

Nhớ Vỹ Dạ chân đi bóng mát
Đường Nội thành tiếng hát buông lơi
Tịnh Tâm, Bến Ngự gió trời
Ṿng tay chờ đợi một đời sinh viên

Nhớ Gia Hội, Ngự Viên , Đập Đá
Nhớ Nam Giao, Mang Cá, lăng vua...
Huế ơi, biết mấy cho vừa!
Dấu chân in đậm ngày xưa sớm chiều

Tôi xa Huế ôm nhiều kỷ niệm
Hồn thơ ngây măi kiếm mắt nhau
Nón nghiêng che mái tóc sầu
Mắt buồn gieo sóng nước mầu sông Hương

Mùi cơm hến, c̣n vương cơi nhớ...
Dĩa bánh bèo bỡ ngỡ môi run
Ngọt thơm chè đậu xôi đùm
Ngất nhây một thủa bạn chùm bên nhau

Nhớ biết mấy, một màu thơ ấu
Con đường xưa in dấu chúng ḿnh
Bên em ánh mắt tươi xinh
Huế đơm thơm ngát mối t́nh đầu tiên...


 

 sontunghn
 member

 REF: 728459
 04/28/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



T̀NH TRI Kỷ - 18🔥
🔥💜MỐI T̀NH NAM BẮC💜🔥
Tác giả: Nguyễn Ngọc René

Em gái Bắc Kim Thiều ngày xưa ấy
Trước bảy lăm nên bạn dậy t́nh đầu (1975)
Mấy năm liền tưởng ngỡ được dài lâu
Rồi biến cố đành ôm sầu viễn xứ...
🌹
Nơi hải ngoại áo cơm nhiều thế sự
Nhớ về em trang t́nh sử nên thơ
Bốn mươi năm lặng lẻ bóng dẫu mờ
Mà kư ức c̣n hoài mơ kỷ niệm...
🌹
Em cũng thế như anh cùng giao điểm
Nhớ về nhau ḷng đă chiếm xưa giờ
Rơ t́nh đầu tim măi vướng đường tơ
Rồi hạnh phúc có ai ngờ tương hội...
🌹
Dầu tóc bạc nhưng sao ḷng không đổi
Nhớ trong nhau là nguồn cội duyên xưa
Trót một lần hai đứa uống nước dừa
Ôm eo ấm qua cơn mưa giữa phố...
🌹
Em có biết ? Yêu em từ mưa đổ
Ép vào anh nghe nhịp độ tim reo
Ḷng hân hoan phấn khởi với tay đèo
Và cứ thế cùng nhau theo năm tháng...
🌹
Em có biết ? Đông buồn mây bảng lảng
Nhớ và thương qua h́nh dạng trang phây (fb)
Bao tháng ngày xem vậy cũng hao gầy
Chờ tương hội ta cùng..ngây hương lửa...
🌹
Đây hạnh phúc giữ trọn đời đôi lứa
Tâm b́nh yên hồn nương tựa vào nhau
Bản t́nh ca nối nhịp những sắc màu
Yêu cuối kiếp cho ngàn sau thắm thiết...
🌹
Anh yêu hỡi ! Bởi t́nh ta có thiệt
Từ ngày xưa c̣n da diết trong tim
Chẳng uổng công hai đứa đă đi t́m
Và may mắn..ơn trời..chim về tổ...
🌹
Giờ tao ngộ cũng do duyên từ độ
Thời sinh viên hai đứa ngố nên xa...
🌹
Yêu em ở tánh thật thà
Ḷng ngay chả có điêu ngoa bao giờ...
Cảm nhiều gái Bắc nên thơ
Đây t́nh tri kỷ tôn thờ ngàn năm...🌹

🌹Nguyễn Ngọc René - Paris - 11/01/2019🌹


 

 sontunghn
 member

 REF: 728498
 04/29/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Trăng
Tác giả: Nguyễn Đ́nh Quyền

Anh sẽ kể em nghe
Câu chuyện về một vầng trăng mười bốn
Giấc mộng rằm nén ngây thơ trà trộn
Quá vô thường khơi vọng lại xa xa …

Ngày đó ! Chỉ bảo trăng thật thà !
Nên từng bước t́m vô tư muôn thuở …
Sân trường chiều lật qua từng trang vở
Không hẹn về t́m kư ức ngày mai.

Thời sinh viên dơi tâm tư miệt mài
Mà trăng lớn xoay tṛn xa xăm vội
Lá thu rằm rơi theo bàn chân Cuội
Lơ đăng về trong thế giới thật riêng …

Bâng khuâng hỏi ! Nếu trăng qua thật hiền ?
Trộm dĩ văng nh́n trăng bao hạnh phúc.
Tự bao thuở giấc mơ xuôi hiện thực.
Mây làm thuyền khua giọt nước lặng rơi !

Ngày vũ trụ trôi theo năm nhân loại
Dể chừng như xoay măi chốn thần tiên
Lẽ ngu ngơ để hiểu trăng thật hiền !
Thà như thể không trung thành tan biến …


Nửa đêm 17.8.2001


 

 sontunghn
 member

 REF: 728509
 04/29/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Hoa Hồng Lễ T́nh Yêu
Tác giả: Tân VănTân Văn
Valentine Day
Nàng tên Hồng yêu loài hoa màu đỏ
Nữ sinh viên c̣n trong trắng thơ ngây
Một chiều xuân bỗng có một chàng trai
Đến tỏ t́nh với cánh Hồng tươi thắm
Nàng cảm động mối t́nh đầu thơ mộng
Trái tim non nguyền chung thuỷ suốt đời
Anh là người em yêu măi anh ơi
Và trung thành trọn đời em xin hứa
Vào ngày Lễ T́nh Yêu mùa Xuân đó
Một bó hồng được gởi đến nhà nàng
Kèm thiệp T́nh Yêu viết bởi tay chàng
Hoa khoe sắc giữa ngày xuân tươi mát
Rồi quê hương bỗng vang rền súng giặc
Xếp bút nghiên theo tiếng gọi lên đường
Ngày ṭng chinh chàng từ giă người thương
Sau những tháng quân trường, ra biên aỉ
Trước khi lên đường, ḷng trai hăng hái
Chàng dến t́m chủ nhân của tiệm hoa
Trả trăm lần, trước khi bước đi xa
Viết trăm thiệp và dặn ḍ chủ tiệm
Thời loạn ly, người đi trong chinh chiến
Hẹn ngày đi, ai hẹn dược ngày về!
Những chiến công hiển hách với lời thề...
Rồi chàng hy sinh nơi miền biên aỉ
Nàng đau đớn muốn chết theo, nhưng ngại
Không c̣n ai để nuôi nấng song thân
Mộ của chàng nàng xây tại đồi thông
Và đến trồng những hoa hồng tươi thắm
Cuộc đời trôi với chuỗi ngày cay đắng
Mùa Xuân sau vẫn trong lửa chiến tranh
Lể T́nh Yêu tiệm hoa gởi đến nàng
Bó hoa hồng với thiệp yêu chàng viết
Rằng anh yêu em nhiều hơn năm trước
Cách âm dương không cách được ân t́nh
Nàng đinh ninh chàng đă lỡ đặt tiền
Trước ngày lên đương đi ra chiến trận
Nh́n những hoa hồng với bao trân trọng
Kỷ niệm xưa đầy luyến tiếc, nhớ nhung...
Nàng nâng niu để bên cạnh chân dung
Của người chồng chưa bao giờ được cưới
Nh́n lưu luyến hoa t́nh yêu lần cuối .
Nhưng năm sau cũng vào lễ T́nh Yêu
Một chiều xuân, chim hót, gió hiu hiu
Nàng cô đơn trong một căn nhà nhỏ
Ôn kỷ niệm với bao nhiêu gắn bó
Bỗng tai nghe tiếng cửa gơ bên ngoài
Người giao hoa hồng mang đến tận tay
Kèm với thiệp Anh Yêu Em tŕu mến
Nàng sững sờ hỏi người giao hoa đến
Được trả lời rằng trước lúc lên đường
Người yêu đặt hoa cho một trăm lần
Và trăm thiệp Anh Yêu Em măi măi
Nàng mở thiệp có thư t́nh để lại
Em yêu ơi một năm đă trôi qua
Âm dương bây giờ hai đứa cách xa
Anh hiểu nỗi cô đơn và đau khổ
T́nh của anh vẫn không hề thay đổi
Không lời nào tả nổi được ḷng anh
Anh muốn em hạnh phúc ở trần gian
Nên đặt hoa mang tên Em yêu mến
Mỗi độ Xuân về lễ T́nh Yêu đến
Em cứ ở nhà để đón nhận hoa
Nhớ những ngày kỷ niệm của đôi ta
Mỗi bó hoa giao đúng ngày lễ đó
Chỉ tới khi nào cửa người ta gơ
Không ai trả lời, họ mới ngưng giao
Họ đến ba lần nếu chẳng thấy ai
Th́ họ sẽ theo lời anh ghi rơ
Mang bó hồng lên đỉnh đồi hoa đỏ
Nơi ta bên nhau như cặp vợ chồng
Anh yêu Em nên anh thích hoa Hồng.
.....................
Bao nhiêu năm sau cuộc chiến đă tàn
Có dịp dừng chân bên đồi hoa đỏ
Đọc chuyện hai người khắc trên đôi mộ
Tôi chạnh ḷng viết nên một bài thơ
Vào ngày đầu Xuân nhân Lễ T́nh Yêu


 

 sontunghn
 member

 REF: 728515
 05/01/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Thơ Hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1050)
Tác giả: Nguyễn Thành SángThơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1050)

EM ƠI ĐỪNG LO

Chẳng có sao đâu em chớ lo
Chiều tà anh đứng nỗi sầu lơ
Trôi hồn lờ lững về xa vợi
Ảm đạm như buồn với ngẩn ngơ!

T́nh hỡi! Ngàn yêu dấu của anh
Mây đời lắm bận thoáng mong manh
Con tim giây phút hằng lay động
Và gió phương trời lúc chậm nhanh

Sáng sớm sương tan, bầu ánh rực
Vầng hồng lan toả rạng cung mây
Có khi mờ ám quần che trải
Một thoáng u tờ phủ đó đây

Cuộc đời, nẻo sống lắm rầu lo
Có lúc ưu phiền réo gọi ta
Như biển ngàn khơi hằng sóng biếc
Bao lần cuồng nộ, dậy phong ba!

Anh đă nhận nhiều nỗi khổ đau
Những ngày xưa cũ uống mưa ngâu
Và ăn trái đắng vào thân phận
Từng chuỗi trăng thu nhỏ bạc đầu

Một khoảng chim đời bị trúng thương
Đêm mờ rủ cánh dưới trăng sương
Nghe con dế nhỏ kêu chành chạch
Tợ tiếng nỉ non khóc mộng đường

Th́ có ǵ đâu một thoáng mà
Những lần buồn nhẹ chợt trào ra
Chỉ như gió thổi vờn cây cỏ
Thoáng chốc bay về một chốn xa…

Đừng lo lắng nhé hỡi em à!


Nguyễn Thành Sáng

Bên Đời T́nh Măi Có Nhau

Tiếng xào xạc tảng bàng đang lả lướt
Lấp loé tia sóng sượt trải ven đường
Công viên nầy in dấu thuở mộng thương
Anh có cảm luyến vương ngày xưa ấy

Kia ghế đá phớt hồng giàn hoa giấy
Khi hạ về nắng găy rụng nhành soan
Lúc thu sang sương hát khúc ca đoàn
Đôi bướm lượn, nhặt khoan xuôi chèo mái

Những kỷ niệm thời sinh viên nhân ngăi
Trao câu thề hứa đại học vừa xong
Xây lầu hoa ươm trái trĩu sai ḍng
Hoài đằm thắm cơi ḷng dâng phấn khởi

Nay cuộc sống lâm vào luồng phấp phới
Phải bôn ba diệu vợi áng mây mù
Khúc tảo tần vất vả đọng trầm u
Dẫu năm tháng cần cù lao khổ nhọc

Anh yêu hỡi! Nếu dập dềnh hiểm hóc
Sẽ có em nét ngọc măi chung t́nh
Sóng dập dồn trở ngại với điêu linh
Sẽ hứng chịu cùng Ḿnh giương băo táp

Anh yêu hỡi! Trần gian đầy tạp nhạp
Gió tuyết rơi đẩy áp lực tranh giành
Nghiệp kim tiền xám tụ phủ ṿm xanh
Th́ ta vẫn mộng lành hồ hải cánh

Anh yêu hỡi! Trăng tṛn khoe vành vạnh
Sau cơn mưa rạng ánh ló lưng trời
Xoá năo nề thống thiết ngớt lệ rơi
Đừng lo nhé! Bên đời vui mỹ măn.


March 19, 2019
Tam Muội


 

 sontunghn
 member

 REF: 728529
 05/02/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Tiếng Buồn Phương Nam
Tác giả: Nguyên Thạch

Tôi có người em gái sinh viên.
Buồn ngắm sương mờ chiều Tây Nguyên.
Đôi mắt xa xăm sầu ngấn lệ.
Em có bao giờ phút b́nh yên.

Những mùa giá lạnh gió đông sang.
Rải rác đường mơ thảm lá vàng.
Đếm bước hoang vu đường Tổ Quốc.
Lơ lửng vần trăng lạc bước ngàn.

Đêm ở Buôn Ma trời ai oán.
Tiếng Quốc ngân nga một điệu buồn.
Trường sơn mờ hiện hồn dũng sĩ.
Tàn trăng mài kiếm lệ sầu tuôn.

Đứa ở Sài G̣n theo ḍng lũ.
Có biết Quê hương khóc nghẹn ngào.
Tôi ghé Dak-Nông hôn mảnh đất.
Mất dầu chè xanh dậy niềm đau.

Tôi biết em thương dân ḿnh lắm.
Xót cả thân em muối trộn rau.
Ḿ tôm hai bữa thân ră rượi.
Nh́n đám tham quan mắt hận trào.

Những lúc thấy buồn năm bảy đứa
Quán thân dụm lại kể nhau nghe.
Dăm ba câu chuyện tuồng dốt nát.
Thằng lùn thằng đểu trí tuệ què.

Thu ở quê ḿnh thu buồn lắm.
Tơi tă lang thang những mảnh đời.
Di chúc lọc lừa đầy ảo vọng.
Chủ nghĩa oan khiêng khéo vẽ vời.

Xác xơ gác trọ nằm trên gạch.
Ra ngơ quê hương một cơi tù.
Mơ một ngày mai trời hy vọng.
Dẫu biết chỉ là mộng viễn du.

Đón dáng em thơ trước cổng trường.
Tiều tụy dáng thu cảm ḷng thương.
Vắt túi trao em dăm tiền lẻ.
Nỗi ḷng quặn thắt ôi quê hương.

Bao giờ Đất Nước không c̣n giặc.
Là lúc đồng xanh lúa trổ cờ.
Ngày tàn bạo chúa không xa lắm.
Nắm tay ta sống lại đời thơ.

Nguyên Thạch


 

 sontunghn
 member

 REF: 728533
 05/02/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Một Chút Son Môi
Tác giả: Luân Tâm

Tưởng đă chết khô bởi đợi chờ
Hôm nay đời bỗng đẹp hơn thơ
Hàng me gọi nắng chiều lưu luyến
C̣n tưởng ḿnh đang lạc trong mơ!

Anh đến em vừa học xong bài
Đón anh áo lụa hồng như mây
Em cười bằng mắt, vui bằng má
Tóc mới gội thơm chẳng lược cài!

Vélo Solex (1) từng tủi thân
Chưa được em cho chở một lần
Bây giờ bỗng được em cưng quá
Nũng nịu em ngồi... thân rất thân!

Em thưởng cho anh gió hoàng hôn
Sao đêm t́nh tứ nhất Sàig̣n
Qua bao phố nhỏ, bao đường lớn
Tay ấm lưng choàng tay chặt hơn!

Cười nói bâng quơ cũng ngọt ngào
Bao lần ngơ ngác ngỡ chiêm bao...
Thơm như chăn gối hoa ngày cưới
Mong được hẹn thề đến kiếp sau!

Có phải trăng non gió mát mềm
Trời xanh mây trắng thật b́nh yên
Nên em mới chịu cho anh chở
Dạo khắp Sàig̣n đến nửa đêm!

Chân mỏi ghé thăm quán bên đường
Chè sâm bổ lượng (2) thật dễ thương
Nh́n em môi đỏ cười say... lạnh
Thèm một chiếc hôn ngọt hơn đường!

Anh đổi ly em đỡ nhớ mong
Si mê uống vội dấu môi hồng
Nghe trời thương đất rừng yêu núi
Biển nhớ mây lành suối gọi sông

Không chịu rời xa em nữa đâu
Em thương không nỡ giục về mau
Bao nhiêu đường phố thân quen hết
Đèn đỏ đèn xanh cũng vẫy chào!

Em ơi! có phải em thực không?
Giấc mộng mười năm có viễn vông
Tu bao nhiêu kiếp anh mới được
Thơ thẩn cùng em kể chuyện ḷng?

Ghế đá công viên bỗng gọi mời
Dừng xe âu yếm đón sao rơi
Nguyện cầu mong được như mơ ước
Chung bóng chung đôi đến trọn đời!

Sương xuống nhiều thêm gió mênh mông
Guốc cao quá lạnh gót chân không
Anh quàng tay ấm ôm vai nhỏ
Yêu cả môi ngon cả má hồng!

Trời đất bỗng dưng ướp đầy hoa
Em như rượu ngọt như t́nh ca
Ḥa tan trong trái tim khao khát
Nghe lửa cháy rừng, mây kết hoa!

Ḥ hẹn mấy đời được môi hôn
Tim lẫn vào tim, hồn quyện hồn
Tóc vương vấn mộng mơ thành suối
Hơi thở ngập ngừng, tay đói ôm!

Trăng xuống mắt nhung thật mơ màng
Nét buồn nhân thế cũng nḥa tan
Chợt nghe xuân nở hoa tiền kiếp
Xiêm áo hoá thành mây rất ngoan!

Riú rít như chim liền cánh rồi
Thời gian ghen tỵ vẫn mau trôi
Van xin trái đất đừng quay nữa
Để được bên em đến vạn đời!

Như chuyện đời xưa, chuyện thần tiên
Anh đang lận đận cơi ưu phiền
Em như suối mát rừng nguyên thủy
Ngà ngọc thơ ngây khắp mọi miền...

Bao nhiêu ngăn cách bao hững hờ
Đă trả cho màu nắng hoang sơ
Chỉ c̣n t́nh tứ trong say đắm
Quên hết giận hờn thuở bơ vơ!

Em vẫn đơn sơ vẫn tuyệt vời
Gom bao hương sắc của đất trời
Vào môi vào mắt vào hơi thở
Nhạc điệu dáng đi thơ dáng ngồi!

Mới biết yêu nhau là thế nào
C̣n hơn huyền diệu cơi chiêm bao
C̣n hơn tất cả hương t́nh sử
Hơn thuở liêu trai áo không màu!

Biển nhớ biển thương biển lửa t́nh
Tóc mai một sợi đủ làm tin
Sao hôm soi sáng sao mai nhắc
Đừng để nhạt phai chuyện chúng ḿnh!

Làm sao can đảm về lẻ loi
Em dỗ dành thêm đứng lại ngồi
Trăng sao cũng sắp tan thành lệ
Em bảo ngoan đi quá khuya rồi!

Chở em đến ngơ nhưng chạy luôn
Em véo lưng anh dọa đánh đ̣n
Chẳng sợ… nhưng sao cưng em quá
Nên đành trở lại kẻo em buồn!

Một chút hôn nhanh t́nh rất... t́nh!
Muốn xin chút nữa để thêm tin
Bóng hồng đă khuất sau rèm cửa
Anh vẫn si mê đứng lặng nh́n!

Chẳng muốn rời em nhưng đành thôi
Cũng may: c̣n được chút son môi
Anh về đường lạnh nhưng ḷng ấm
C̣n ngỡ yên sau có em ngồi!

Suốt đêm suốt sáng vẫn mơ màng
Môi má gần xa hợp rồi tan
Thành hoa thành bướm thành trăng gió
Ngỡ gót xuân hồng bước cao sang!

Đă thực gần sao vẫn như… xa!
Nẽo về Sư Phạm lối Văn Khoa,
Bao giờ thay áo màu hoa cưới
Yểu điệu... thẹn thùng vui... thướt tha?

MD 02/27/03

Luân Tâm

(1) Vélo Solex: Một loại xe hai bánh có gắn máy nhỏ ở phiá trên của bánh xe trước, do nước Pháp chế tạo. Loại xe này rất được thịnh hành ở Sàig̣n khoảng 1960-1970, đặc biệt ở trong giới sinh viên học sinh.

(2) Chè sâm bổ lượng: Môt loại chè đặc biệt của người Hoa, được bán nhiều ở các hè phố Sàig̣n. Chè được nấu bằng nhiều loại cây trái có tính giải nhiệt, mát, như táo khô, rong biển, hổ tai, bạch quả, nhăn nhục, bo bo, đậu xanh,... v.v...


 

 sontunghn
 member

 REF: 728557
 05/04/2022

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai



Cảnh Đoạn Trường
Tác giả: Thái Can

Em chỉ nói rằng: "Đời em buồn",
Rồi em nức nở lệ sầu tuôn.
(Tâm sự một cô gái nhảy)

Anh nhớ năm xưa trong yến diên
Họp mặt ba kỳ, trăm sinh viên.
Rót chén rượu nồng cùng vui chơi
Trước khi chia tay người mỗi nơi.
Điểm vui yến tiệc bọn ca nhi
Ba bảy mai kia đương vừa th́.
Hoa khôi hôm ấy là em đó,
Liếc mắt đưa t́nh đá cũng mê.
Hôm nay nức nở sầu ảm đạm
Kể lại đời em nghe thê thảm:
Không quê, không quán, không mẹ cha,
Như cánh bèo trôi không chỗ bám.
Em phải dấn thân vào hồng lâu
Luỵ từ nô bộc đến công hầu.

Rồi lại giạt trôi trường khiêu vũ
Hết ḷng chiều khách lại chiều chủ.
Liễu bồ sức vóc được bao nhiêu
Dạn gió dày sương thực đến điều.

May thay em gặp khách phiêu lưu
Cảm thấy t́nh em thảm đạm nhiều,
Nhặt cánh hoa tàn rơi dưới đất
Chung t́nh trong một mối thương yêu.

Khách nhớ quê xa trở gót về.
Đêm trường nhớ khách dạ đê mê,
Cảm thấy đời em buồn lạnh, tẻ,
Ngoài đường sương lạnh bước ra đi.

Ra đi gió lạnh tạt ngang ḿnh,
Nghĩ đến đời em, em khiếp kinh,
Kinh khiếp v́ đời như vực thẳm
Xui em truỵ lạc hỡi trời xanh!

Nếu cũng như ai có mẹ cha,
Buồng xuân rủ gấm với phong là,
Thời em ngày tháng cùng vui sương
Hớn hở nô đùa với cỏ hoa.

Rồi ngày đào lư nở nhành bông,
Em cũng như ai được tấm chồng
Quyền cả chức cao trong xă hội
Êm đềm chia ngọt sẻ bùi chung.

Than ôi! Em có được như người:
Hoa tạ lia cành trước gió rơi
Lăn lóc cát lầm hoen cánh ngọc
Đem thân làm thú vạn muôn người.

*

Lững thững em đi bên vệ đường,
Âm thầm buồn bă; gió cùng sương
Ướt cả áo xiêm, em chẳng biết...
Ḷng em mang nặng dấu đau thương.

Chán nản quay đầu em lại nh́n
Cuộc đời quá khứ tựa đêm đen.
Tương lai bước tới chân chồn mỏi,
Một bước đau ḷng, một bước thêm!

Lầu các, ḱa ai vợ với chồng
Êm đềm trong giấc phụng loan chung.
Riêng em lững thững bên hè vắng
Khóc măi, mắt em úa đỏ hồng.

Ôi thôi! Em quyết chỉ quyên sinh
Quyết bỏ trần gian, bỏ ái t́nh.
Trong một gian buồng thuê buổi tối
Đau ḷng, em uống thuốc quyên sinh.

Khinh thay! Những gái tiếng con nhà
V́ tính buông tuồng phải truỵ sa
Vào chỗ bùn lầy nghề kỹ nữ;
Nhưng em... nào phải muốn giăng hoa.

Giời đất này! Hăy chứng minh:
V́ chưng xă hội quá bất b́nh.
Thân em thật đă bùn than lấm
Ḷng tuyết, em c̣n giữ tiết trinh.

Mang tấm ḷng đau xuống suối vàng
Ai người nhân thế chạnh ḷng thương?
Ai người biết được em đau khổ?
Đêm lạnh... thân ôi! Cảnh đoạn trường.

Cơi đời dần tối, giấc âm thầm
H́nh ảnh ngàn xưa cũng xoá dần,
Sau rốt cảm nghe như mẹ ẵm
Và lời ân ái khách xa xăm.

Sáng sớm người ta vào buồng ngủ,
Thất đảm kinh hồn người la rú
Vội vàng đưa em đến nhà thương,
Để em lạnh lẽo nằm trên giường.
Hồi lâu thuốc thang em tỉnh dậy
Mở mắt, lạ lùng nh́n thế gian;
Bất giác hai hàng lệ em tràn.

Chung quanh em, những người săn sóc
Gạn ghẽ ḍ la hết cỗi gốc
Em chỉ nói rằng: "Đời em buồn",
Rồi em nức nở lệ sầu tuôn.

*

- Anh cũng như em, chán cơi đời,
Nhưng mà quả quyết sống mà chơi.
Đời càng bạc bẽo cùng ḿnh lắm
Ḿnh cũng yên vui, cũng nói cười!

Cười đời bạc bẽo khinh thế gian
Cho biết rằng ta chẳng phải hèn
Ta sống v́ chúng ta quả quyết
Đạp bằng muôn vạn nỗi gian nan.

Đứng dậy, em ơi! Sống cơi đời,
Đời dầu khổ nhục đến mười mươi,
Em nên điểm phấn tô son lại,
Ngạo với nhân gian một nụ cười.

Ngày mai ở măi chốn chân trời
Trong cảnh gia đ́nh ấm áp vui
Một phút trầm ngâm anh sẽ khấn
Cho em trở lại được tươi cười.


Đăng trên Hà Nội báo.

Nguồn: Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Hoa Tiên, Sài G̣n,19


 

 Page  Previous Page  1  2  3  4  5  6  7  8  9  10  11  12  13  14  15  16  17  18  19 20  21  22  23  24  25  26  27  28  29  30 Next Page  Xem tat ca - Xem Tung trang  

  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network