ngochoang2009
member
ID 54049
07/22/2009
|
Thơ Tế Hanh
Tiểu sử
Tế Hanh tên thật là Trần Tế Hanh, quê làng Đông Yên, xă B́nh Dương, huyện B́nh Sơn, tỉnh Quảng Ngăi. Thuở nhỏ học trường làng, trường huyện sau ra học tại trường Quốc học Huế. Ông sáng tác thơ từ sớm và đă đứng trong phong trào Thơ mới với tập Nghẹn ngào giành giải khuyến khích của Tự lực văn đoàn. Tham gia Việt Minh từ tháng 8 năm 1945, Tế Hanh đă trải qua các công tác văn hoá, giáo dục ở Huế, Đà nẵng, là Ủy viên giáo dục trong Uỷ ban lâm thời thành phố Đà nẵng sau khi Cách mạng tháng Tám thành công. Năm 1947, ông làm việc trong Ban phụ trách Trường trung học b́nh dân Trung bộ, năm 1948, ông ở trong Ban phụ trách liên đoàn văn hoá kháng chiến Nam Trung bộ ủy viên thường vụ chi hội Văn nghệ Liên khu V. Năm 1957 khi thành lập Hội Nhà văn Việt Nam, ông là Ủy viên thường vụ Hội khoá I, II, ủy viên thường vụ Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam (1963), tham gia Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam nhiều khóa, giữ các chức vụ: Trưởng ban đối ngoại (1968), Chủ tịch Hội đồng dịch thuật (1983), Chủ tịch Hội đồng thơ (1986).
Ngoài thơ, Tế Hanh c̣n dịch nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê b́nh văn học, thơ thiếu nhi.
Ông được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật năm 1996
Tác phẩm chính
Nghẹn ngào (1939)
Hoa niên (1944)
Ḷng miền Nam (1956)
Chuyện em bé cười ra đồng tiền (1960)
Hai nửa yêu thương (1967)
Khúc ca mới (1967)
Đi suốt bài ca (1970)
Câu chuyện quê hương (1973)
Theo nhịp tháng ngày (1974)
Giữa những ngày xuân (1976)
Con đường và ḍng sông (1980)
Bài ca sự sống
Tuyển tập Tế Hanh (tập I-1987)
Thơ Tế Hanh (1989)
Vườn xưa (1992)
Giữa anh và em (1992)
Em chờ anh (1993)
Tuyển tập Tế Hanh (tập II-1997)
Thơ Tế Hanh trên diễn đàn thica.net
Thơ Tế Hanh trên diễn đàn Tao đàn
112 bài Thơ Tế Hanh trên Thi viện
Một số bài ví họa
Ước ao (Thể thơ mới 8 chữ)
Anh là kẻ say mê nhưng nhút nhát;
Không hiểu giùm em lại nỡ cho anh
Là không yêu, là một kẻ vô t́nh.
Anh tức quá, đem ḷng ao ước tệ.
Nếu em chết; chắc là anh có thể
Tỏ mối t́nh lặng lẽ quá sâu thâm:
Anh đến nới em nghỉ giấc ngàn năm
Ngồi điên dại sầu như cây liễu rủ.
Anh không uống, anh không ăn, không ngủ,
Anh khóc than, than khóc đến bao giờ
Nước mắt anh lầy lội cả nấm mồ
Nhỏ từng giọt xuống thân em lạnh lẽo.
Rồi anh chết, anh chết sầu, chết héo;
Linh hồn anh thất thểu dơi hồn em.
Và ở đâu kia, ở cơi đời đêm
Chắc em chẳng nghi ngờ t́nh anh nữa...
(1939)
Anh trong đau ốm gặp em |
Anh trong đau ốm gặp em
Em ơi! Đối xử dịu hiền với anh
Ngày mai bệnh khỏi. Trời xanh
Câu thơ đẹp nhất anh dành tặng em.
Anh yêu em (Thể thơ tự do)
Anh yêu em như hoa nở không nghĩ đến giờ tàn
Anh yêu em như trăng tṛn không nghĩ đến hồi khuyết
Anh yêu em như người vào bữa tiệc
Uống cốc rượu đầy không nghĩ đến khi tan.
Bài thơ t́nh ở Hàng Châu (Thể thơ tự do)
Anh xa nước nên yêu thêm nước
Anh xa em càng nhớ thêm em
Trăng Tây Hồ vời vợi thâu đêm
Trời Hàng Châu bốn bề êm ái
Mùa thu đă đi qua c̣n gửi lại
Một ít vàng trong nắng trong cây
Một ít buồn trong gió trong mây
Một ít vui trên môi người thiếu nữ...
Anh đă đến những nơi lịch sử
Đường Tô Đông Pha làm phú
Đường Bạch Cư Dị đề thơ
Hồn người xưa vương vấn tự bao giờ
C̣n thao thức trên cành đào ngọn liễu
Phong cảnh đẹp nhưng ḷng anh thấy thiếu
Bức tranh kia anh muốn điểm thêm màu
Có hai ta cùng tựa bên cầu
Cho mặt nước Tây Hồ trong sáng nữa.
Lá phong đỏ như mối t́nh đượm lửa
Hoa cúc vàng như nỗi nhớ day dưa
Làn nước qua, ánh mắt ai đưa
Cơn gió đến bàn tay em vẫy
Chúng ḿnh đă yêu nhau từ độ ấy
Có núi sông và có trăng sao
Có giận hờn và có chiêm bao
Cay đắng ngọt bùi cuộc đời kháng chiến
Nói sao hết em ơi bao kỷ niệm...
Những ngày buồn nghĩ đến thấy vui vui
Những ngày vui sao lại thấy ngùi ngùi
Anh không muốn hỏi nhiều quá khứ
Ngày đẹp nhất là ngày rồi gặp gỡ
Rời Tây Hồ trắng xuống Bắc Cao Phong
Chỉ ḿnh anh với im lặng trong pḥng
Anh ngước nh́ bức thêu trên vách:
Hỡi bóng người đi một hàng tùng bách
Bàn tay nào đă dệt nỗi ḷng anh?
Tiếng mùa xuân đem sóng vỗ bên ḿnh
Vơ vẩn t́nh chăn chập chờn mộng gối
Anh mơ thấy Hàng Châu thành Hà Nội
Nước Tây Hồ bỗng hóa nước Hồ Tây.
Hai chúng ḿnh cùng bước dưới hàng cây.
(1956)
Bài : Quê Hương
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nữa ngày sông
Khi trời trong gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mă
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Mảnh thuyền to như mảnh hồn làng
Rướn thân trằng bao la thâu góp gió.
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng tấp nập đón ghe về
Nhờ ơn trời , biển lặng cá đầy ghe
Những con cá tươi non thân bạc trắng
Dân chài lưới làng da ngăm rám nắng
Khắp thân người nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mơi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách ḷng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc chiếc buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá
Bài : Vườn xưa
Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
Hai ta như ngày nắng tránh ngày mưa
Như mặt trăng mặt trời cách trở
Như sao hôm sao mai không cùng ở
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
Hai ta như sen mùa hạ cúc mùa thu
Như tháng mười hồng tháng năm nhăn
Em theo chim đi về tháng tám
Anh theo chim cùng tháng ba qua
Một ngày xuân em trở lại nhà
Nghe mẹ nói anh có về hái ổi
Em nh́n lên ngọn cây gió thổi
Lá như môi th́ thầm gọi anh về
Lần sau anh trở lại mùa hè
Mẹ nói em có về bên giếng giặt
Anh nh́n măi giếng sâu trong vắt
Nước như gương soi lẻ bóng h́nh anh
Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa?
1957
Nhớ con sông Quê Hương
Quê hương tôi có con sông xanh biếc
Nước gương trong soi tóc những hàng tre
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè
Toả nắng xuống ḍng sông ấm áp
Chẳng biết nước có giữ ngày giữ tháng
Giữ bao nhiêu kỷ niệm giữa ḍng trôi
Hỡi con sông đă tắm cả đời tôi
Tôi giữ măi mối t́nh mới mẻ
Sông của quê hương, sông của tuổi trẻ
Sông của miền Nam nước Việt thân yêu
Khi bờ tre ríu rít tiếng chim kêu
Khi mặt nước chập chờn con cá nhảy
Bạn bè tôi túm năm tụm bảy
Bầy chim non bay lượn trên sông
Tôi dang tay ôm nước vào ḷng
Sông mở nước ôm tôi vào dạ
Chúng tôi lớn lên mỗi người một ngả
Kẻ sớm khuya chài lưới bên sông
Kẻ cuốc cày mưa nắng ngoài đồng
Tôi cầm súng xa nhà đi kháng chiến
Nhưng ḷng tôi như mưa nguồn gió biển
Vẫn trở về lưu luyến bên sông
Nhớ măi cô em có đôi má ửng hồng
Thuyền anh đậu trong ḷng em măi măi
Em có nhớ những buổi chiều êm ái
Nắng vàng loang trên mặt nước long lanh
Gió thổi lồng xáo trộn bóng em anh
Tiếng sóng vỗ, tiếng ta cười nhịp điệu
Nước chảy đời trôi anh vẫn níu
Những sắc ngày tươi thắm của hôm qua
Một mùa thu thơm ngát hương hoa
Hôm nay sống trong ḷng miền Bắc
Sờ lên ngực nghe trái tim thầm nhắc
Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng miền Nam
Tôi nhớ không nguôi ánh nắng màu vàng
Tôi quên sao được sắc trời xanh biếc
Tôi nhớ cả những người không quen biết
Có những trưa tôi đứng dưới hàng cây
Bỗng nghe dâng cả một nỗi tràn đầy
H́nh ảnh con sông quê mát rượi
Lai láng chảy ḷng tôi như suối tưới
Quê hương ơi, ḷng tôi cũng như sông
T́nh Bắc Nam chung chảy một ḍng
Không ghềnh thác nào ngăn cản được
Tôi sẽ đến nơi tôi hằng mong ước
Tôi sẽ về sông nước của quê hương
Tôi sẽ về sông nước của t́nh thương.
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
soluuhuong1
member
REF: 465814
07/22/2009
|
Chào bạn hiền,
Một đời thơ với thời gian
nổi buồn nhân thế dở dang chuyện đời
nổi trôi cũng một kiếp nguời
t́nh thơ chưa cạn đă rời nhân duyên
rong chơi gửi lại cơi trần
đôi ḍng trang điểm mai hồng đào tuơi
chúc bạn tốt lành hạnh phúc thân ái... hihihi
|
|
aka47
member
REF: 465826
07/22/2009
|
Muốn xem thơ ở THI VIỆN phải đăng kư.
Bản Đăng Kư y hệt như xin tiền trợ cấp.
Hỏi ǵ mà tận kẻ răng. Y như điều tra tội phạm.
Dẹp quách cái Web Thi Viện này cho rùi.
Phiền hà wá. Xem thơ mà giống như xin nhu yếu phẩm.
NHỊP CẦU DUYÊN MUÔN NĂM...
hihii .
|
|
phamkhanh06
member
REF: 465977
07/22/2009
|
Thân tặng Ngochoang2009 - nói về nhà Thơ Tế Hanh !
|
|
aka47
member
REF: 465985
07/22/2009
|
Chời ui...
Chú Khanh hay quá đi.
Đẹp wá đi Chú ơi. Chú ngâm thơ buồn wá hà.
Sao Chú hổng làm h́nh cho AK một anh nào đi? Cứ lấy con gái cho mấy ảnh hoài...
huhu huhu...
|
|
hahong
member
REF: 466723
07/25/2009
|
Bài thơ VƯỜN XƯA, tôi đă được xem từ năm 1989, đây là bài thơ làm trong thời kỳ chiến tranh , th́ không thể là năm 1992 được.
Câu thứ 2 : Tóc mẹ già mỗi ngày mỗi bạc
chứ không phải
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc.
Đó là những ǵ tôi được biết, xin góp lời. Nếu tôi nói không đúng th́ xin hăy bỏ qua cho.
Cảm ơn .
|
|
phamkhanh06
member
REF: 467294
07/27/2009
|
Bài thơ Vườn Xưa của Tế Hanh viết 1957 - Tác phẩm Vườn Xưa được xuất bản năm 1992 .
Xin tặng lời ngâm thơ bài Vườn xưa !do Thúy Đạt tŕnh bày
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|