Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT

Sponsored links


Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> nỗi buồn tỏa khắp người tôi!!!

 Bấm vào đây để góp ý kiến

Trang nhat

 utzui
 member

 ID 72801
 07/18/2012



nỗi buồn tỏa khắp người tôi!!!
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien
Đã lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác buồn mà mất cả niềm tin vào cuộc sống như bây giờ. Có ai cũng có lúc như tôi bây giờ hẫy cho tôi lời khuyên.
Thực sự tôi không biết phải bắt đầu như thế nào đây cho mọi người có thể chia sẻ cho tôi trong giai đoạn này. Kể ra thì dài dòng nhưng tóm tắc là như thế này: gia đình tôi nghèo nhưng không đến nỗi không thể lo cho cuộc sống hằng ngày được. Nhưng tôi lại có một người anh trai đã có vợ và 2 con. Nhưng tôi không thể hiểu được rằng tại sao vợ chồng anh chi làm ăn mà ngày càng thâm nợ, lúc trước thì đến tết người ta mới vào nhà đòi nợ. còn bây giờ thì ngày nào thấy có người lạ vào nhà là tôi nghĩ ngay đến việc người ta đến nhà là để đòi nợ. Tôi có công việc ổn định nhưng lại đi làm xa nhà, cuối tuần tôi mới về nhà. Tôi có lương nhưng lương của tôi phải nói là chia sẻ ra rất nhiều đường, đến nỗi mới nhận lương đầu tháng mà đến giữa tháng đã gần hết. trong khi còn rất nhiều vấn đề cần phải chi dụng. Thì không thể giúp anh chị được gì cả. Chỉ khi nào về thì mua sữa, cho ít tiền, đi chợ thế thôi.
Mẹ tôi, tôi đã khuyên anh chị nên chí thú làm ăn. Anh đừng nên nhậu nhẹt nữa, chị đừng tiêu xài hoang phí nữa. Nhưng mình mong muốn không được đáp lại tí nào. Buồn vì cảnh ngày ngày phải nghe người ta đến đòi nợ, nói này nọ. Hàng xóm biết chuyện mình cũng xấu hổ với mọi người. Hixxx!
2 cháu thì ba mẹ nó lại không biết cách dạy con, đứa thì ôm ẵm trong người, đứa thì la mắng nạt nộ. Phải chứng kiến cảnh này thì còn gì là niềm vui sống nưa. Đôi lúc tôi nghĩ tôi sẽ không về nhà để không phải thấy cảnh buồn đến thế. Nhưng bàn thờ Ba tôi còn đó, không được chăm sóc. Buồn ơi là buồn!!! Đôi lúc tôi lại muốn lấy chồng ngay, không cần suy nghĩ người đó thế nào, không cần người đó có hiểu tôi không. Nhưng rồi tôi vẫn không thể thay đổi được những cái đôi lúc ấy.
Giờ tôi phải làm gì đây??????? Nỗi buồn vây khắp người tôi.



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2025 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network