hoahongdo69
member
ID 70023
10/24/2011
|
Lượm Lặt, Một ít ư đẹp gửi bạn hôm nay.
Có một câu nói rất hay rằng tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính ḿnh, cứ măi nhớ và không quên khuyết điểm của người khác th́ người bị tổn thương nhiều nhất chính là bản thân ḿnh, bởi lẽ đó để có được niềm vui và cuộc sống thanh thản ta không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác.
Yêu thương như bạn vẫn thường yêu, sống như bạn vẫn thường sống nhưng với một niềm tin là bạn không thể có cuộc sống này lần nữa.
Hạnh phúc mà bạn đang có hay nỗi đớn đau mà bạn đang mang là duy nhất, bạn hăy chấp nhận và thưởng thức.
Như bạn chỉ có thể sống được ngày hôm nay, c̣n ngày mai, ngày mai đó chưa tới và chắc chắn, ngày mai đó vẫn sẽ tới, nhưng có thể sẽ không c̣n có bạn.
Từ Bi. Đức Đạt Lai Lạt Ma kể về một vị sư già, sau khi bị nhà nước CSTQ giam tù 20 năm, đă vượt biên trốn sang Ấn Độ. Đức Đạt Lai Lạt Ma hỏi vị sư già này, rằng trong 20 năm tù kia, nhà sư lo sợ điều ǵ nhất. Vị sư già trả lời, rằng trong 20 năm trong tù lúc nào cũng chỉ lo sợ có mỗi một điều: Chỉ sợ rằng ḿnh mất đi Bồ Đề Tâm, chỉ sợ có khi nào khởi lên ḷng oán giận các cai tù, chỉ sợ có khi nào ḷng ḿnh khởi lên căm thù... Chỉ sợ ḷng ḿnh không giữ được Từ Bi, nhẫn nhục
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem ḷng yêu người?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức ḿnh ra phục vụ?
Bạn ơi, sao phải đợi? Bởi có thể rằng bạn không biết bạn sẽ đợi đến bao lâu.
Đă bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?…
Hăy làm những ǵ mà bạn muốn, làm những ǵ bạn cho là đúng.
"Điều ǵ làm Ngài ngạc nhiên nhất ở nhân loại?"
Đức Đatlai Lama trả lời:" Con người … bởi v́ con người phung phí sức khỏe để tích tiền của, rồi lại bỏ tiền ra để t́m mua lại sức khỏe.
Và v́ quá lo nghĩ cho tương lai, con người quên mất hiện tại, đến nỗi không sống với hiện tại lẫn tương lai.
Con người sống như thể sẽ không bao giờ chết … Nhưng rồi sẽ chết như chưa từng sống bao giờ."
Có hai chuyện phải lo lắng:
Hoặc là bạn khỏe mạnh hoặc bạn bị đau.Nếu khỏe mạnh, th́ chẳng có ǵ phải lo lắng
Nếu bị đau, th́ có hai điều phải lo lắng:
Hoặc sẽ được b́nh phục hoặc sẽ chết. Nếu đưọc b́nh phục, th́ chẳng có ǵ phải lo lắng.
Nếu bị chết, th́ có hai điều phải lo lắng.
Hoặc lên thiên đàng hoặc xuống địa ngục.Nếu lên thiên đàng, th́ chẳng có ǵ phải lo lắng.
Nếu xuống địa ngục, th́ sẽ bận tíu tít bắt tay bạn bè cũ,
c̣n th́ giờ đâu nữa mà lo với lắng
Thế th́ tại sao bạn phải lo???
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
lynhat
member
REF: 616081
10/24/2011
|
Muốn có cuộc sống thanh thản, con người phải thành thật “Integrity and honesty” trong bất cứ trường hợp nào. Dù sự thành thật đó hoàn toàn bất lợi cho chính bản thân.
Nhưng xă hội ngày nay đă và đang đào tạo con người lúc nào cũng dối trá, lừa đảo.
Lo lắng là bản năng của con người. Muốn tranh lo lắng phải áp dụng luật “The law of substitution”.
|
|
vitbuocno
member
REF: 616086
10/24/2011
|
Bạn Vịt chào bạn HHĐ và anh LN, bài vít ST của bạn rất hay, cuộc sống có nhiều điều phải lo nghĩ mà con người nên giải tỏa bớt đi sự lo lắng và buồn rầu, em cũng nghĩ con người luôn phải thành thật với mọi người và chính bản thân ḿnh, như vậy mới t́m được sự thanh thản trong tâm hồn ạ, em t́m hiểu cái Law of Substitution th́ thấy họ vít bằng tiếng Anh nên sự hiểu của em vẫn chưa được rơ ạ:
The Law Of Substitution
“There are a few great laws that govern all thinking, just as there are a few fundamental laws in chemistry. We know that thought control is the key of destiny, and in order to learn thought control we have to know and understand these laws.
One of the great mental laws is the Law of Substitution. This means that the only way to get rid of a certain thought is to substitute another one for it. You cannot dismiss a thought directly. You can do so only by substituting another one for it. If I say to you; “Do not think of the Statue Of Liberty,” of course, you immediately think of it. If you say, “I am not going to think of Statue of Liberty,” that is thinking about it. But if you become interested in something else, you forget all about the Statue of Liberty–and this is a case of substitution.
When negative thoughts come to you, do not fight them, but think of something positive. Preferable think of God; but if that is difficult at the moment, turn your attention to something quite different.”
Around The Year With Emmet Fox
Theo em hiểu một cách đơn giản là: Thường khi ḿnh suy nghĩ về một cái ǵ đó (ví dụ một điều ḿnh đang lo lắng hoặc buồn rầu), ḿnh phải nghĩ tới và làm một điều ǵ đó mà ḿnh rất yêu thích, th́ ḿnh sẽ không c̣n thấy lo lắng hay buồn rầu nữa, không bít như thế có đúng ko nhỉ? (dzụ ń sao giống ghi đè quá ta, như là đĩa CD loại có thể ghi đè nhiều lần rewrite ư.....hí hí).
|
|
hoahongdo69
member
REF: 616093
10/24/2011
|
HH, xin chào anh Lynhat và ban vitbuôcno.
Sách và chữ dậy cho con người của chúng ta rất nhiều thứ nhiều cách nhưng ta có thể cất giữ được bao nhiêu cai tot cai hay đây? (Kg ai biết được)
Hăy Buông Ra
Đời người như hạt sương rơi .
Lung linh một thoáng mặt trời chiếu tan .
Tôi nghe buổi Thuyết Pháp tại chùa Thiên Môn. Xin thuật lại để quí vị cùng nghe. Sau phần thuyết giảng, đến phần Pháp đàm. Thầy mời quí Phật tử đặt câu hỏi để cùng thảo luận.
Tận cuối hội trường, có một ông già, đứng dậy chắp tay cung kinh xin hỏi:
- Kính bạch thầy. Con hiện đang bị bệnh. Hết đau đầu đến đau khớp, đau thận, tiểu đường, cao huyết áp. Bây giờ lại bị bại một chân nữa ạ! Suốt đêm qua con trằn trọc măi không sao ngủ được do bệnh nó hành hạ xác thân… Cúi xin thầy thương xót chỉ bảo cho con làm sao cho hết đau bệnh? Xin thầy cầu nguyện Đức Phật gia hộ cho con được hết bệnh, khỏe mạnh như xưa…
Thầy lên tiếng nhỏ nhẹ, thong thả nói: - Thưa bác, thưa đạo hữu. Đức Phật đă dạy: Cơi thế gian tràn đầy đau khổ! Trong đó có định luật: SINH, LĂO, BỆNH, TỬ th́ đau khổ vô cùng mà bác th́ đang đi vào giai đoạn “Bệnh tật”, tức giai đoạn “Hư hoại”.
Vạn vật là thế; tất cả đều bị luật “Vô Thường” chi phối. Chẳng hạn như cái áo bác đang mặc, khi mới mua về, vẻ đẹp đẽ, mềm mại, óng mướt, tươi thắm… Nhưng nay bác mặc đă lâu rồi; màu đă bạc, gấu đă sờn, vai đă rách và vải đă mục. Nó đang ở tiến tŕnh hư hoại! Không có ǵ có thể c̣n măi được, v́ bản chất tự nhiên là như vậy, mà thân xác bác cũng đang như vậy. Ngay khi bác mới sinh ra th́ bác xinh đẹp, rồi bác lớn lên khỏe mạnh. Giờ đây bác đang già yếu và đang ở thời kỳ bệnh hoạn (Sanh, Trụ, Hoại, Diệt). Vậy bác phải chấp nhận điều đó, bác hăy thấu hiểu bản chất của nó, để bác phải chấp nhận nó mà sống an lạc với nó, dù nó ở bất cứ giai
đoạn nào.
Bây giờ thân thể của bác đang bắt đầu suy yếu, hư hoại theo tuổi đời chồng chất. Th́ bác đừng cưỡng lại điều đó, v́ đó là qui luật tự nhiên của thân xác. Chân lư không bao giờ thay đổi đó là: Sinh ra > Già cỗi > Bệnh hoạn > Rồi chết đi! Không cách chi làm khác đi được. Thời gian vận hành của định luật đă chín mùi rồi đấy bác ạ! - -
Ông già đó nói tiếp: - Bẩm thầy, nhưng con chưa muốn chết vội, v́ con và cháu của con chưa khôn lớn. Nhất là c̣n nhiều công việc con đang làm dở dang chưa hoàn tất, con cần giải quyết cho xong đă.
- Ồ! Tất cả chỉ là vậy, bác chẳng làm ǵ khác hơn khiến bác phải lo lắng. Công việc của thề gian, bác hăy để mặc thế gian cho họ tự giải quyết lấy. Bác nên hiểu rằng: Giầu hay nghèo, già hay trẻ, đẹp hay xấu, người hay vật. Bất cứ ai, bất cứ vật gi, bất cứ ở đâu cũng không thể giữ măi t́nh trạng nguyên thủy như lúc ban đầu được. Mọi người, mọi vật đều phải thay đổi khác đi theo một định luật: Sinh, Trụ, Hoại, Diệt, mà không cách chi sửa đổi được. Điều mà bác có thể làm được là
bác tự quán chiếu, soi rọi về thân xác và tâm thức của bác, để bác thấy tính: “Vô ngă” của vạn vật. Để không thấy có cái ǵ là “Tôi” hoặc là “Của tôi”, mà chỉ là giả có, tạm có mà thôi (Phàm sở hữu tướng, giai thị hư vọng. = Cái ǵ có h́nh có tướng, đều là giả có, chứ không thật có). Ngay như nhà cửa, sự nghiệp, danh vọng, vợ, chồng, con cái của bác cũng chỉ là: “Của bác trên danh nghĩa, chúng không thực sự thuộc về bác. Chúng thuộc về tự nhiên!!! Như lời bác vừa cầu mong, chẳng những không đạt được. Thân bác vẫn đau đớn như thường và cách suy nghĩ sai lầm của bác c̣n đau khổ hơn nhiều nữa. V́ cầu mong mà không được là khổ (Cầu bật đắc khổ). Bởi vậy, bác phải nh́n mọi
thứ đúng theo bản chất của nó và đừng níu kéo nó, đừng tiếc thương nó: “HĂY BUÔNG NÓ RA”. Bác hăy rũ sạch mọi thứ bên ngoài. Bác hăy “Buông ra!”. Bác đừng bám víu vợ, chồng, con cái, quyến thuộc, tài sản, công danh… V́ nhưng thứ đó bác không thể mang theo được, hoặc bác không “buông”, th́ nó cũng phải “buông” bác mà thôi. Cho nên bác “Hăy Buông Ra!”, bởi mọi thứ đều Vô Ngă: “Không tôi và Không của tôi”. Tất cả rồi sẽ biến mất; chẳng c̣n ǵ. Bác phải nhận biết cho bằng được điều này, và sau khi biết rồi th́ bác hăy ‘buông’ tầt cả. Đừng bận tâm về con cái, bây giớ chúng c̣n trẻ. Rồi mai này chúng cũng sẽ già cả y như bác ngày hôm nay. Không ai trên thế gian này có thể trốn
thoát được định luật: sinh tru hoại diệt... Nếu bác “Buông ra” được mọi thứ th́ bác mới thấy được chân lư. Vậy bác đừng lo lắng và đừng ôm giữ bất cứ điều ǵ th́ bác sẽ thanh thản trong mọi t́nh huống bác ạ!
Ông già hỏi nữa: - Bẩm bạch thầy, nghe thầy dạy dễ quá, nhưng làm sao con ‘buông ra’ cho được?
- Nếu bác ‘buông ra’ không được th́ bác sẽ vô cùng đau khổ. V́ không ‘buông ra’ cũng chẳng được. Bởi mọi thứ nó không thuộc về của bác, kể cả chính xác thân bác nữa. Lúc này bác hăy tập trung tâm tưởng, để cho nó được an nhiên tự tại, c̣n mọi việc đă có người khác lo. Bác hăy tự nhủ ḷng rằng: “Chung sự” (Tôi hết việc rồi)- Tư tưởng ham sống lâu sẽ làm bác đau khổ. Cho dù bác mong muốn thiết tha
tới đâu cũng chẳng được. Muôn sự đều vô thường và luôn luôn không cố định… “Sau khi sinh ra > Nó biến hoại > Sau khi sinh ra > Nó diệt đi !”. Đức Phật cũng thế, bác và cả bàn dân thiên hạ cũng đều như thế. Vậy mà bác muốn xác thân bác c̣n măi sao được?
Bác hăy nh́n vào hơi thở th́ biết. Nó đi vô rồi lại đi ra, bản chất của nó là vậy. Bác chẳng thể ngăn cản sự đi ra và đi vô của nó được. Bác thử nghĩ coi: “Có thể nào bác thở ra mà không thở vào được chăng?”. Tức là hơi thở nó đi vào, rồi nó lại đi ra. Khi nó ra rồi th́ nó lại phải đi vào. Tự nhiên là như vậy, không cách chi làm khác được. Y chang sự quá tŕnh bác sinh
ra > rồi già nua > rồi bệnh tật > rồi chết đi! Đó là điều hoàn toàn tự nhiên và b́nh thường…
Nếu bác không sinh ra, th́ lấy ǵ bây giờ bác bị đau bệnh! Và lấy ǵ để mai mốt bác chết! Bác có hiểu điều đó không ???
- Kính bạch thày, con ngộ được những ǵ thầy vừa dạy, nhưng con vẫn lo sợ quá chừng!
Thầy cầm ly nước uống nhấp giọng, đoạn thày nói thêm:
- Bác nên hiểu rằng: Vạn sự ở đời là như vậy, khi bác nhận thức được đúng đắn th́ bác đừng do dự: “Hăy buông ra tất cả, hăy dẹp bỏ tất cả”. Dù bác không buông nó ra th́ mọi thứ nó cũng bắt đầu
buông bác ra đó. Này nhé! Như những bộ phận trong cơ thể của bác nó cũng đang muốn rời xa bác đấy. V́ những bộ phận ấy nó đă sống đủ thời hạn với bác rồi, nên nó sắp ra đi đó. Bản chất của nó là: “Đă đến, th́ phải ra đi”. Bởi thế gian là không có sự b́nh thường hay măi măi, dù bất cứ ở đâu, bất cứ thời nào, bất cứ thành phần giai cấp nào; người giầu có, kẻ nghèo khó, người lớn cũng như trẻ nhỏ, người có học cũng như người thất học…v.v. Cũng không thể có sự b́nh thường được. Ai ai cũng phải xoay vần theo luật “Vô Thường” chi phối. Quán triệt được điều đó, bác sẽ chả c̣n quyến luyến bất cứ sự ǵ. Bác hăy ‘Buông ra” chứ không c̣n nắm giữ được nữa, ví có giữ cũng chẳng đặng. Bác buông ra, th́ tâm bác
sẽ thảnh thơi; không buồn mà cũng chẳng vui, không khiếp sợ và cũng chẳng liều lĩnh. Lúc bấy giờ ḷng bác sẽ an ổn với trí tuệ hiểu biết: “Vạn vật không bao giờ có thể thường c̣n măi măi được”.
“ĐẶC TÍNH PHẢI ĐỔI THAY CỦA VẠN VẬT, KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI”.
Nếu bác có nhiều thứ, bác sẽ phải bỏ lại nhiều thứ. Nếu bác có ít thứ, bác sẽ bỏ lại ít thứ; giầu có là giầu có, nổi danh là nổi danh, sống lâu là sồng lâu… chẳng có ǵ khác biệt, mọi sự cũng thế thôi! Vậy bác hăy buông nó ra, buông cho đến khi nào tâm trí bác an lạc! Mọi sự bác không c̣n cảm thấy khổ đau hay sung sướng. Mọi- thứ bác không c̣n thấy là của bác nữa; Sung sướng và khổ đau cũng đểu Hoại, Diệt và Mất tiêu như nhau… Duy chỉ có một thứ là c̣n và c̣n vĩnh viễn là của bác. Đó là “Phật tánh” là vĩnh cửu của bác mà thôi.
- Kính bạch thầy, con đă ngộ!!!
- Vậy sao! Bác giải thích xem nào ?
- Thưa thầy, chỉ có định luật: “Vô Thường” là bất biến, là vĩnh cửu, là thường
c̣n. Ngoài ra, tất cả các Pháp; muôn vàn vạn sự ở đời này đều luôn luôn biến đổi không bao giờ ngừng. Chẳng hạn như:
*THÂN VÔ THƯỜNG: Nay khỏe mạnh, mai ốm đau. Nay đang sống, mai đă chết…
*TÂM VÔ THƯỜNG: Nay đang mến thương nhau, mai chuyển sang hận thù ân oán nhau…
*TÀI SẢN VÔ THƯỜNG: Của cải nay c̣n, mai hết. Tức là tiện nghi vật chất không thể tồn tại măi được… Vật thể này biến đổi chất liệu thành ra vật thể khác. Sự vật không bao giờ cố định cả.
Thầy cười hoan hỷ, đoạn thầy hỏi:
- Đúng, bác hiểu khá đấy, như vậy bác sẽ làm ǵ khi bác hiểu như vậy?
- Kính bạch thầy, con sẽ buông ra tất cả mà không bám víu vào bất cứ điều ǵ trên thế gian này. Để mọi sự chảy suôi như ḍng nước. Tính của nước luôn chảy xuống chỗ chũng (thủy lưu tại hạ), dù chỗ đó là đất hay cát, hoặc ruộng vườn. Bản chất của nước là như vậy, con cũng phải giữ tâm như vậy. Tại sao? Bẩm thưa thầy, bởi nước luôn chảy một cách tự nhiên xuống chỗ thấp mà không
có cách nào cho nó chảy một cách tự nhiên lên trên cao được. Đó là định luật của càn khôn vũ trụ mà thầy vừa chỉ dậy cho con.
- Vâng! Bác hiểu được như thế, tức là bác đă thắp sáng ngọn đuốc trí tuệ của bác rồi đấy. Bây giờ chỉ c̣n một điều là bác đưa vào thực hành những ǵ bác vừa chứng ngộ là đạt quả Phật rồi đó.
Ông già ngạc nhiên thưa:
- Kính thưa thầy, con ngỡ là thành Phật khó lắm chứ! Đâu đơn giản như thầy vừa nói ? -
- Phật đă có sẵn ngay trong bác rồi. Nguời đời thường mang ông Phật thật, đi t́m kiếm ông Phật ơ ngoài, ở chốn xa xôi không sao thấy được, để cầu xin van vái… Trong lúc ông Phật ở ngay trong ḿnh thí lại bỏ quên.
- Bạch thầy, con vốn ngu tối xin thầy khai thị cho con
được rơ ràng hơn, chứ thầy nói như thế làm sao con hiểu được.
- Có khó ǵ đâu: “Phật Tức Tâm”. Mọi người trong chúng ta đă có sẵn một ông Phật ở trong ta rồi. Nhưng v́ u mê tăm tối, nên tham lam: Sắc, Tài, Danh một cách vô độ mà không hiểu rằng những thứ đó do nhân duyên giả hợp tạm có. Hợp rồi tan, sinh rồi diệt! Ngay như xác thân bác cũng tạm có đó. Rồi trở thành không đó có bao lâu! Tựa hồ như bóng phù du, như ào ảnh, như khói sương… Nhưng v́ si mê chạy theo níu kéo nó. Nên thành chúng sinh mà thôi. Bây giờ bác đă giác ngộ và bác buông ra những thứ mà trước đây bác bám víu v́ ngỡ là thật… Vậy là bác đă thành Phật rồi. Bởi Phật và Chúng sinh chỉ khác nhau có
một bước:
MÊ LÀ CHÚNG SINH, GIÁC NGỘ LÀ PHẬT
Phật và chúng sinh, chỉ khác nhau có vậy. Ví dụ: Ông bà thân sinh ra bác, cho bác ăn học tới nơi tới chốn; là con người trí thức đàng hoàng... Nhưng v́ u mê! Bác ham chơi, đàn đúm với chúng bạn, sa đà say sưa trác táng, hưởng thụ thú vui vật chất, dẫn đến sa đọa hư hỏng. Khi ấy, bác là kẻ tồi tệ xấu xa… Nay gặp duyên may bác giác ngộ. Thấy được lẽ thật. Bác bỏ con đường hư thân mất nết, trở lại con người thật của ḿnh… Với bằng cấp và kiến thức có sẵn của ḿnh. Bác tận tụy làm ăn, liêm chính, giữ uy tín đạo đức… Là bác trở thành người cao sang, quí phái… Như vậy, một con người của bác có hai giai đọan:
a) Giai đoạn 1: Bác là kẻ xấu xa, cho dù bác có bằng cấp là người học thức.
b) Giai đoạn 2: Bác là người cao quí. Do bác giác ngộ được chân lư đạo Pháp…
Tức là trước th́ bác kà kẻ xấu xa do u mê! Sau bác thành người cao quí do bác giác ngộ. Nghĩa là xấu xa hay cao quí chỉ khác nhau có u mê hay giác ngộ mà thôi. Và Phật hay chúng sanh cũng chỉ khác nhau có thế…
Đoạn thầy đọc bài kệ
Chiều nay lộng gió thu về
Lá vàng tơi tả tràn trề khắp nơi.
Đời người như hạt sương rơi .
Lung linh một thoáng mặt trời chiếu tan .
Thân em như đóa hoa lan
Ngướ đời yêu thích muôn vàn đắm say
Nhưng rồi chẳng được bao ngày
Cánh hoa tàn úa đổi thay hoàn toàn.
(Phạm Đà Giang)
|
|
minhtri29
member
REF: 616122
10/24/2011
|
MỘT GIẤC MƠ...
Tặng em HOA HUỆ TRẮNG.
(một tấm ḷng nhân ái...)
Anh mơ một ngày thăm Pa-ri
Thăm khải hoàn môn đẹp những ǵ
Thả bước bên sông Sen thơ mộng..
Vô t́nh anh gặp em có khi?
Gặp nhau ,em sẽ nói điều ǵ
Buồn vui xa vắng,cả những khi
Gía lạnh tâm hồn anh có biết
Thổn thức ḷng em..lệ ướt mi ?
Anh hiểu em thường vẫn nghĩ suy
Thương đất quê nghèo,cảnh hàn vi...
Giúp người bất hạnh vơi đau khổ
Đỡ trẻ mồ côi tự bước đi !
Anh nắm tay em biết nói ǵ?
Xúc động tâm hồn quên bước đi
Em đẹp vô cùng, ôi cao quí
Giữa chiều nắng đẹp thành Pa-ri..
Em có mơ về lại nơi đi..
Thăm phố phường xưa đổi khác ǵ?
Góc nhỏ ḿnh hôn nhau buổi ấy
Vẫn c̣n xao xuyến bước người đi...
Về đi em, anh dẫn em đi
Cho thỏa ḷng em khát khao ǵ
Anh sẽ chiều em như thủa ấy
Mười bâỷ ,đôi mươi chẳng biết ǵ.
Em dẫn anh đi thăm Pa-ri
Thăm những địa danh lịch sử ghi
Chơi tháp Ép-phen, phong cảnh đẹp
Anh về sao chẳng muốn rời đi?
Anh vẫn thường mơ thăm Pa-ri
Cùng em tay nắm dạo bước đi
Ngắm cảnh sông Sen trong chiều vắng
Hoàng hôn buông xuống thành Pa-ri..
HÀ NỘI NGÀY 11-5-2010
MINH TRÍ
|
|
minhtri29
member
REF: 616123
10/24/2011
|
HOA HUỆ TRẮNG
Tặng em Hoahuetrang
(một tấm ḷng nhân ái)
Cuộc đời vẫn đẹp sao
Thanh cao.. hoa huệ trắng
Tâm hồn em trong trắng
Tỏa hương ngát cuộc đời..
Hoa huệ..hoa huệ ơi
Tấm ḷng em nhân ái
Luôn yêu thương đồng loại..
Bất hạnh..đời khó khăn !
Khi ḿnh có miếng ăn
Vẫn c̣n bao người đói
Quê hương lên tiếng gọi
T́nh em thật bao la..
Xa xôi gửi chút quà
Xẻ chia.. em giúp đỡ
Những cuộc đời cơ nhỡ
Bệnh tật,nhiều khó khăn !
Khi đói-một miếng ăn
Ai đă từng có lúc ?
Mới hiểu là hạnh phúc
Giản đơn giữa cuộc đời..
Hoa Huệ..hoa Huệ ơi
Thanh tao và tinh khiết
T́nh yêu ..hoa tha thiết
Dâng hương sắc cho đời!
Ước sao được làm người
Như hoa Mai-Huệ trắng..
Những con người ngay thẳng
Yêu cuộc đời, yêu hoa !
Anh tha thiết yêu hoa
Sắc vàng hay trong trắng
Ngát hương khoe sắc thắm
Trong tâm hồn,tim ta...
HÀ NỘI 03g 8-5-2010
MINH TRÍ
|
|
minhtri29
member
REF: 616136
10/24/2011
|
NHỮNG TẤM L̉NH CAO CẢ...
TẶNG CÁC CHỊ EM TRONG
NHỊP CẦU DUYÊN !
Tôi mới vô đây chẳng biết nhiều
Nhịp cầu duyên kết nối bao nhiêu ?
Thiện nguyện giúp đời bao cảnh khổ..
Như giá gương xưa phủ nhiễu điều !
Ôi những người nhân ái thương yêu
Thương trẻ mồ côi đói khổ nhiều
T́nh chị em mang trao quà tặng
Dịu dàng như ḷng MẸ dấu yêu..
Xúc động hồn tôi một buổi chiều
Cụ già dưỡng lăo dáng liêu xiêu
Khăn the quàng cổ mừng rơi lệ..
Gió bắc mùa đông bớt lạnh nhiều !
Khuyết tật nhà quê khổ đủ điều
Thần kinh ngơ ngẩn đói cơm niêu
Đôi tay run rẩy cười như mếu..
Cuộc sống niềm vui có chi nhiều
Qủa phụ mắt sao buồn cô liêu ?
Bé thơ khóc ngặt nổi u nhiều
Toàn thân ruồi mụn da trâu tái
Đau xót xa sao tội nghiệp nhiều !
Ôi những con người thật đáng yêu
Hạnh phúc là trao dâng hiến nhiều..
Cho đời bất hạnh nghèo cơ khổ
Vui sống an b́nh giữa t́nh yêu !
Chưa gặp một lần sao đă yêu ?
Hỡi người em gái dáng yêu kiều
Mỗi việc em làm dù bé nhỏ..
Cho đời HY VỌNG với T̀NH YÊU !
Mơ ước từ nay mỗi sớm chiều
NHỊP CẦU DUYÊN đỏ trái tim yêu..
Chung sức đồng tâm ḷng thiện nguyện
Xuân đến muôn ḷng sống để yêu !
HÀ NỘI 15-5-2010
MINH TRÍ
|
|
rainiii
member
REF: 616185
10/24/2011
|
"Điều ǵ làm Ngài ngạc nhiên nhất ở nhân loại?"
Đức Đatlai Lama trả lời:" Con người … bởi v́ con người phung phí sức khỏe để tích tiền của, rồi lại bỏ tiền ra để t́m mua lại sức khỏe.
Và v́ quá lo nghĩ cho tương lai, con người quên mất hiện tại, đến nỗi không sống với hiện tại lẫn tương lai.
Con người sống như thể sẽ không bao giờ chết … Nhưng rồi sẽ chết như chưa từng sống bao giờ."
Chào chị gái Hoa Huệ Trắng ! Buổi sáng đến lớp em được học câu này ,tối về đọc bài chị post có nó , như vậy là em được học lại lần thứ hai , thật là có duyên với nó . Cám ơn chị gái nhiều . Em mong chúc chị gái và gia đ́nh luôn được bằng an , khỏe mạnh . ....
Một cô em gái . (hi hi )
|
|
hoahongdo69
member
REF: 616257
10/25/2011
|
Mếm chào anh Minhtri!
Cảm ơn anh đă ghé qua tặng HHT những bài thơ, chuc anh luôn khoẻ mạnh vui vẻ.
Mến chào cô em Rainiii!
Em làm chị nhận được một tin bất ngờ quá, nếu em đă có tới nhà chị rồi, hùm, nếu chị đoán kg lầm th́ là cô em gái chị vẫn nhớ măi cùng Họ với chị quá, cuộc gặp em trong 2 gnày qua gắn mà chị lại là người kg quen em, chị vẫn con buồn v́ kg được đưa em đi chơi xa, chị xin lỗi, mong em kg buồn chị nha,
Em biết kg dạo này chị lẫn lắm có mấy số mật mă của chị mà chị cũng quên hết chơn rồi nè nên chị mượn nick của chị Hồng em sài đó.
Vài hàng gửi em khi nào chị lạp nick mới chị em ḿnh tṛ chuyện nhiều hơn em nhá
Chúc em gái của chị luôn vui mạnh khoẻ và may mắn.BIBI EM
HHT
|
|
rainiii
member
REF: 616336
10/26/2011
|
Chị nhớ là em vui rồi . Chúc chị HHT một ngày tốt lành nha chị .
.......
Em
P.S : Em nghĩ ḿnh có thể nhờ admin để lấy lại mật khẩu cho nick HHT đó chị ...
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|