khunglong63
member
ID 67661
05/08/2011
|
Cuộc đời gian truân của tôi
Sinh ra đươc gần 2 tuỏi tôi đă mất mẹ. Lúc đó c̣n quá nhỏ tôi chưa kịp nhớ mặt mẹ ra sao, nhưng may mắn hơn em gái tôi lúc đó mới hơn tháng tuổi, vẫn c̣n non nớt. Nó được bà nội đi xin sữa khắp làng.Bà nội tôi c̣n vào cả chùa xin sữa mẹ từ những giọt nước chảy từ những nhũ đă trong hang của Chùa Hương, Tôi sống cùng cha, nhưng lại được cha gửi cho một người con gái gần cơ quan, không hiểu do quư mến hay do bện hơi mà tôi đ̣i ở cùng cô đó, cuối cùng do cha tôi tha thiết quá nên cô ấy đă trở thành mẹ kế của tôi. Măi sau này khi tôi lên lớp 7 tôi mới biết chính là mẹ kế v́ em gái tôi được bà nội chăm sóc đến khi nó lớn mới lên ở cùng cha và mẹ kế tôi, và mâu thuẫn xảy ra lúc đó tôi mới biết mẹ là mẹ kế thôi. Mẹ kế tôi cũng sinh cho cha tôi 3 cậu con trai, với 2 chị em tôi là 5. Tôi lớn lên trong cảnh nhà đông người, cuộc sống gặp muôn vàn khó khăn, nhưng tôi đă biết lao động và tự chăm sóc bản thân ḿnh từ bé nên tôi đă vượt qua tất cả. Cũng chính v́ thế mà tôi là con người khá mạnh mẽ, ngày học cấp 3 tôi chỉ chơi với bạn trai, mọi vui buồn tôi đều tâm sự cùng các bạn ấy. Thời gian học cấp 3 tôi cũng đă biết yêu, một t́nh yêu thật trẻ con, chỉ biết nh́n nhau và gửi cho nhau những lá thư, chứ chưa bao giờ được bạn trai ôm hôn. Thế nhưng suưt nữa th́ tôi bị trượt tốt nghiệp khi người yêu tôi nói lời chia tay, anh ấy yêu 1 người con gái khác. Tôi như kẻ mất hồn, học hành sa sút. Cũng may mà đủ điểm thi tốt nghiệp. Trong thời gian chờ cha tôi xin học nghề cho tôi, tôi đă gặp và yêu một sĩ quan quân đội đóng gần nhà tôi. Không hiểu sao tôi cũng yêu anh rất tha thiết, thế rồi sau 3 tháng nhận được giấy thông báo đi học nghề, tôi tạm chia tay anh đi nhập học, hàng tuần tôi vẫn đều đặn về thăm anh. T́nh yêu của hai chúng tôi không có ǵ trắc trở nếu như...Sau một lần về Hà Nội công tác, xe anh gặp nạn, anh vào viện với cái chân bó bột, nhưng anh không hề báo cho tôi hay. Tôi đến đơn vị mà không gặp, hỏi đồng nghiệp của anh th́ bảo anh đi công tác, tôi đành buồn bă ra về sau khi để lại bó hoa dạ hương bên cửa sổ pḥng anh.Thế rồi sau 2 tháng không gặp, tôi nhận được lời chia tay của anh. Tôi sững sờ khi nghe anh nói: trong thời gian anh bị nạn, cô bạn của tôi cũng là lính cùng cơ quan chăm sóc anh chu đáo nên anh đă chấp nhận lấy cô ấy v́ cái nghĩa.
Tôi không c̣n khóc được nữa, trở về trường tôi vùi đầu vào học để quên đi những đau buồn. Thế rồi 1 năm học qua đi, đến năm thứ 2 một người đă đến với tôi, anh ít nói lầm ĺ nhưng không hiểu sao tôi lại thấy mến. Cuộc sống sinh viên thời đó th́ khổ rồi, anh lặng lẽ gửi các bạn cùng lớp của tôi những bó rau cho tôi, bảo để cải thiện thêm, về pḥng mở ra th́ bên trơng bó rau là miếng thịt lợn, mà ngày đó được ăn thịt là điều khó, thể là cả pḥng tôi ùa lên vui sướng, các bạn th́ thụp nấu lên rồi cả pḥng cùng ăn.Mọi người ra sức vun vào cho tôi. thế rồi lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi đă yêu anh từ lúc nào không biết. Hôm tôi đưa anh về ra đ́nh ra mắt, cha mẹ tôi kịch liệt phản đối v́ anh ấy là dân tộc Thái, nhưng chúng tôi vẫn quyết tâm đến với nhau. Cha mẹ tôi giận quá, thế là không làm đám cưới cho tôi. Chúng tôi tự đưa nhau đi đăng kí kết hôn và về ở với nhau. Mâu thuẫn vợ chồng cũng bắt đầu khi tôi sinh đứa con đầu ḷng, v́ cuộc sống nghèo túng mà vợ chồng tôi thường xuyên căi nhau, có hôm anh đánh tôi thâm tím cả người, tôi ôm con về nhà nhưng khôg dám nói cho cha mẹ biết sợ cha mẹ buồn. Thế rồi đứa thứ 2 chào đời cũng là gái. Anh lại càng nát rượu hơn, cuối cùng không chịu được tôi chia tay. và rồi cuộc sống của tôi sau này càng khổ cực hơn....( C̣n nữa)
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat