Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ý mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ý

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ý mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Tâm sự của bạn >> Tình Mẹ thiêng liêng lắm !

 Bấm vào đây để góp ý kiến

1

 goldsnow142
 member

 ID 54103
 07/23/2009



Tình Mẹ thiêng liêng lắm !
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien


Đọc bài viết "Tình mẫu tử" của blogger Sunny Nhung, độc giả Hồng Ánh đã gửi cho chuyên mục Chơi Blog một câu chuyện xúc động bạn sưu tầm được, như một món quà nhỏ chia sẻ với độc giả. Dù đã đọc tới lần thứ 3 mà bạn vẫn rơi nước mắt!


Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.

Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường tìm tôi khiến tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: "Ê, tao thấy rồi. Mẹ mày chỉ có một mắt!".

Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: "Mẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!".



Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng nghĩ gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì vậy, tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.

Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gửi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.

Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyện, hét lên: "Sao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!". Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời: "Ồ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!" và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?

Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo. Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt.

Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:

"Con yêu quý,
Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mình không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.

Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..

Mẹ yêu con lắm,
Mẹ của con...".



Tình mẫu tử


Mẹ nhớ Shu quá, giờ này Shu đang làm gì, có nhớ mẹ không?

Sunny Nhung

Mẹ nghẹn ngào vắt đi những dòng sữa mà hàng ngày mẹ vẫn chắt chiu. Hôm nay là ngày đầu tiên mẹ đi làm, cũng là ngày đầu tiên Shu phải xa mẹ từ sáng đến tối. Vì nhà xa quá nên trưa mẹ phải ở lại công ty không về cho Shu bú được, mẹ xin lỗi Shu!

Shu Shu yêu thương của mẹ!

Mẹ không còn gì hạnh phúc hơn khi nhìn thấy Shu xinh xắn chào đời. Shu biết không, lúc bác sĩ nói mẹ phải mổ, mẹ sợ lắm và mẹ đã khóc. Bố và dì Ánh chạy theo nói: "Vì bé Shu cố lên nhé!", rồi từng tiếng kéo, dụng cụ mổ và bác sĩ xuất hiện. Mẹ cố trấn tĩnh, can đảm chờ con chào đời, mẹ nghe rõ cả tiếng bác sĩ, tiếng bước chân những người y tá nhanh nhẹn và hồi hộp chờ tiếng con khóc...

Khoảng 20 phút, mẹ cảm thấy như có một luồng điện chạy trong người khi nghe tiếng con khóc chào đời. Một lát sau chị y tá bồng con lại nói: "Bé gái nhé 3,5kg xinh lắm!", mẹ như ngất lặng đi trong niềm sung sướng lúc nhìn thấy con. Và rồi mẹ ngất xỉu thật phần vì căng thẳng, phần vì mẹ thiếu máu nhiều quá!

Một người khỏe mạnh khi mang thai phải mất 9 tháng 10 ngày hồi hộp, lo lắng. Nhưng mẹ mang thai Shu thì những hồi hộp, lo lắng và mệt mỏi nhân lên gấp bội. Con có biết vì sao không? Mẹ kể Shu nghe nhé: Khi biết mình có con, mẹ mừng lắm và cũng lo không kém vì mẹ vừa uống một đợt thuốc cảm. Mẹ hỏi tư vấn của bác sĩ, bác bảo có nhiều trường hợp biến chứng, ở trường hợp này thì có thể là không sao, nhưng không dám nói trước điều gì, quyết định sinh con tùy thuộc vào bố mẹ. Mẹ đã khóc! Và ngay lập tức mẹ quyết định vì con mẹ sẽ làm tất cả.

Mười một tuần trôi qua, tới ngày mẹ phải khám định kỳ. Mẹ thật không dám tin sao nhiều chuyện xảy đến với hai mẹ con mình vậy! Bác sĩ siêu âm đưa cho mẹ một kết quả vô cùng tồi tệ, tồi tệ nhất mà mẹ từng cảm thấy. "Độ mờ da gáy của em bé dày quá mức bình thường, chị cần phải xét nghiệm tiền sản!". Mẹ thấy trời như tối lại khi nghe bác sĩ nói, đến mức ông ấy cũng cảm thấy được nỗi niềm của mẹ, nên an ủi: "Chỉ là xét nghiệm thôi, có thể không sao. Nhiều trường hợp độ dày bất thường nhưng khi em bé chào đời vẫn bình thường!".

Mẹ dần bĩnh tĩnh hơn và gọi điện cho bố con. Ngay lúc đó bố chở mẹ đi kiểm tra lại ở hai bệnh viện phụ sản lớn trong thành phố thì kết quả là bình thường. Mẹ cũng lên mạng đọc ngấu nghiến tất cả những thông tin có liên quan đến độ mờ da gáy và thêm được chút xíu lòng tin...

Và mẹ đã quyết định đúng, quyết định chưa bao giờ đúng hơn thế khi Shu yêu quý của mẹ chào đời hơn cả mong đợi. Con xinh xắn đáng yêu như một thiên thần! Ôi cái cảm giác hạnh phúc trào dâng không sao tả xiết vẫn chảy hoài trong lòng mẹ, vẫn nóng hổi khi mỗi lần mẹ được âu yếm Shu Shu.

"Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ". Giờ thì mẹ đã hiểu được câu của bà ngoại nói, cảm ơn bà ngoại, cảm ơn tất cả những người mẹ hết lòng vì con để có một thế giới hạnh phúc này!

Mẹ đang rất nóng lòng được về với con, về với tình yêu của mẹ để mẹ nâng niu, chăm sóc. Nỗi nhớ con như dòng máu nóng trong tim mẹ sao cứ da diết cồn cào, nhớ từng nụ cười từng ánh mắt của con.

Mẹ yêu con Shu Shu!!!

Sunny Nhung ( nhung.sunny@yahoo.com.vn )



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 bimbim118
 member

 REF: 466287
 07/23/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Vâng, đúng vậy chú Nâu à: Tình Mẹ thiêng liêng lắm ! và cao cả nữa.

Bài viết này cháu đã đọc ở đâu đó rồi nhưng bây giờ đọc lại vẫn thấy xúc động.
Cám ơn chú nhé!


 

 tinhchau
 member

 REF: 466406
 07/24/2009

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai
Vâng, khi được làm mẹ, mình mới hiểu nhiều về tình mẹ.

Trước đây khi nghe kinh vu Lan mình không thực sự xúc động, nhưng khi có con rồi, mình mới hiểu thế nào là ướt mẹ năm, khô ráo phần con, thức ăn ngon, vật lạ , mọi thứ đều muốn dành cho con cả.

Lúc mình mới sinh con, hòan cảnh khốn khổ lắm, căn phòng trọ ột ẹp thường hay bị dột khi trời mưa,mình hiểu thêm rất nhiều về tình thương cha mẹ.

Ngày nay mình vẫn cố bù đắp nhưng liệu mình có trả hết không cái tội bất hiếu vì đã làm cho ba mẹ lo lắng, khổ tâm và buồn phiền.


 
  góp ý kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đã đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ý kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | Hình ảnh | Danh Sách | Tìm | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2025 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network