Có đường phố nào vui cho ta qua một ngày..... ( Trịnh Công Sơn).
Những con đường đã trở thành kỹ niệm dẫu hàng ngày anh vẫn ngang qua vì bây giờ không còn có em bên cạnh.
Những chiếc lá rơi rơi trên đường, những thân cây phong rêu vẫn còn đó như ngày nào hai đứa bên nhau.
Bây giờ đang là mùa mưa- mùa mà hai chúng ta đều thích. Và anh vẫn cô đơn đi về dưới những cơn mưa.
Anh vẫn gọi tên em trong đêm, dù biết rằng có lẽ chúng ta đã lạc mất nhau trong cuộc đời này.
Anh vẫn dõi theo bước em hàng ngày, dù là thầm lặng như trong giấc mộng. Cuộc ra đi nào cũng mang theo nhiều hối tiếc. Niềm hối tiếc này sẽ theo anh đi suốt cuộc đời còn lại.
Anh vẫn tự nhũ: Đâu phải rời xa nhau là là đã hết yêu thương. Vẫn còn trong trái tim, đầy ắp những kỹ niệm không tên.
Thôi, chẵng gần nhau được nữa trong cõi đời này, ta đành mơ về những ngày xưa cũ khi tình vẫn còn xanh.
Ai hát hay quá...Giọng nam rất ấm ...nhẹ nhàng và trong veo.
Cảm ơn XeXichLô cho nghe nha..
hihii
xexichl0
member
REF: 345106
05/15/2008
Những vần thơ tiếc nuối, những lời yêu thương muộn màng. Ta tìm gì trong mênh mông khắc khoải? Dư âm ngày xưa? Huyền ảo hôm qua?
Những lời vỗ về đã không còn nhiều ý nghĩa...
Ta cố nắm lấy một vì sao rơi trong mắt...Đêm đã tàn chưa? Mùa đã sang chưa? Ta đi tìm trong ký ức...
ngayaytharang
member
REF: 345108
05/15/2008
Chào xe xicllo. khỏe không anh? dạo này mưa chắc chạy xe bị ế hén.
Thấy anh buồn vì cứ nhớ hòai về người năm ấy, em tặng anh bài hát này nghe cho đời vui lên chút nha .
XÍCH LÔ - MỸ TÂM
NATR
xexichl0
member
REF: 345122
05/15/2008
Cám ơn NATR nhiều. Chúc em và chú lùn vui mãi.
xexichl0
member
REF: 345561
05/16/2008
xexichl0
member
REF: 346733
05/19/2008
Đường nào em qua bao lần, chút hơi ấm bàn tay có đũ dìu nhau đi khi đã lạnh chân đời.
Gió nỗi lên rồi lặng, cứ để lời thề non hẹn nước trôi xuôi như chuyện tình mình.
Ta chỉ là hạt bụi vướng chân người trong mỗi độ ra đi.
Nỗi đau rồi cũng bọt bèo khi ta đã lạc mất nhau.
xexichl0
member
REF: 347963
05/21/2008
Có những lúc anh ngại đi qua một con đường, ngại ghé vào một quán ăn quen, ngại tất cả mọi điều gợi nhớ ngày xưa.
Có những lúc anh tự xóa một cách tàn nhẫn những kỷ niệm một thời.
Có những lúc anh ngại viết lên một câu thơ
Có những lúc anh trốn chính mình trong im lặng.