luynda
member
ID 54269
07/29/2009
|
DÒNG NHẬT KÍ...
Tôi!.. đã bao lần viết rồi lại xoá, viết và xoá. Bao câu hỏi trong Tôi nên hay không? Và rồi!.. Tôi viết... Dù sao Tôi cũng có thể chia sẻ môt phần nào những nổi niềm và trân trọng những ước muốn cho dù là nhỏ nhoi.
Vào một ngày cuối tuần, như thường lệ chúng tôi gặp nhau để tán gẩu và chia sẻ với nhau những chuyện vui buồn trong cuộc sống đời thường.
Bất chợt Tôi nhìn thấy ánh mắt thoáng buồn và nụ cười ngượng ngạo của bạn Tôi. Một điều mà Tôi chưa hề thấy, và nghĩ rằng khi có cơ hội Tôi sẻ ... Sau khi chúng Tôi đã chuẩn bị xong mọi người vui vẻ cho buổi picnic. Tôi chọn một góc sân có chiếc ghế dài nằm nhâm nhi ly nước mát thả hồn theo tiếng nhạc du dương của bài hát " Tình Xa ". Bổng có một vật gì đó cộm dưới lưng Tôi, nhìn lại thì đó là một tạp chí thời trang MADELEINE Tôi lật xem thì bất chợt nhìn thấy một quyển sách nhỏ trong đó.phản xạ tự nhiên Tôi xem tiếp thì trang đầu được trang trí bằng một logo hình giọt nước mắt. Những trang kế tiếp đã viết rất nhiều Tôi dừng lại với trang đang viết dỡ dang.
Ngay ...thang...nam.
Những tháng ngày này năm trước. Tôi đến dự đám cưới một người trong họ và trong những ngày tháng này một sự kiện lớn xãy ra trong cuộc đời Tôi, mà Tôi không hay biết. Ấy vậy mà một năm đã trôi qua, Thật sự Tôi muốn quên đi...quên đi... Như Tôi thường nhủ với mình...Xếp lại... và sang trang mới. Làm những điều tốt đẹp cho khoảng thời gian còn lại cho người thân và giữ mãi nụ cười.
Tôi chỉ muốn một cuộc sống bình thường. Như vậy với Tôi đã là quá đủ. Sự chịu đựng của một con người. Tôi chợt nhớ đến một bài thơ mà Tôi đã biết hồi thời còn đi học. Một bài thơ mà Tôi iêu thích.
Áo trắng Em chưa vướng bụi đời.
Chưa từng mơ nghĩ chuyện xa xôi.
Mà nay gặp cảnh đời đen bạc.
Áo trắng này nguyện trắng mãi thôi...
( NMC )
Những câu thơ thật bình thường và giản dị, Nhưng chứa đựng cả một ý nghĩa - tình cãm - chung thuỷ. Đó là tâm niệm của những người con gái,những người phụ nữ đã hiểu và biết trân trọng tình cãm thiêng liêng dành cho người mà mình iêu thương nhất. Không hề tiếc nuối hay đắn đo, so sánh.
Còn bây giờ...
Mọi thứ quá đầy đủ, khi Anh gặp một điều mới mẻ khác, thì Anh lại cho rằng cuộc sống mà Anh đang có quá là đơn điệu là do sự bồng bột ham muốn, chứ không xuất phát từ cảm xúc. Tất cả đều nằm trong một cái khuôn, trong một cuốn sách. Sao nói mà không cảm thấy trơ trẽn và lố bịch, Anh có nghĩ rằng là Anh đã xúc phạm đến tình cãm của Em không? hay bởi lẻ tất cả đều giống nhau, và lại cố gắng chứng minh là mình đúng và cao thượng...
Lúc ấy không hiểu sao Tôi cầm cây viết đã có sẵn trong quyển tập ấy và viết tiếp vào.
Thật nực cười cho cái sự đời.
Những cái gì không đáng giữ thì bỏ nó đi. Hãy vứt nó vào thùng rác - Đừng nhìn lại...
Tôi ngước nhìn về phía giữa sân và cũng đôi mắt ấy đang nhìn tôi như thể ... Tôi mĩm cười và khẻ nhún vai như tất cả mọi điều bình thường và đơn giản.
Trong cuộc sống ai cũng có những điều vui và buồn ,nhưng nếu chúng ta biết dừng lại .....Đừng để đến khi mất rồi mới tiếc nuối những gì mà Ta đã có. Thì bạn ơi...
LD.09
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|