lanoanh
member
ID 48448
01/03/2009
|
Ngu từ lúc trẻ đến già vẫn ngu
Từ lúc c̣n trẻ cho đến khi xây dựng gia đ́nh. Tôi chuyên trị tha lôi những người ở ngoài đường về nhà của minh và giúp đỡ họ, khi th́ chút tiền, lúc th́ xin giùm việc làm mặc dù khi đó tôi vẫn rất c̣n nghèo. Tôi cứ bị chồng và bạn bè la hoài. Nhưng cái lần làm tôi nhớ nhất trong cuộc đời :
Hồi đó tôi mua một căn hộ c/c của hội văn nghệ sĩ đựng NKKN, căn hộ này lại riêng biệt dưới gầm một cái cầu thang, chỉ có mỗi cái cửa sổ là nghó sang nhà diễn viên Hiền Mai mà thôi.Vào một buổi sáng, đứng hóng mát ngoài đường, tôi thấy hai người thanh niên hỏi tôi:Chị ơi, chúng em đi thi DH hai ngày mà lại hết mất nhà trọ, chị chỉ giúp em với.Tôi chợt thấy chạnh ḷng, trong khi nhà chỉ có hai mẹ con mà lại c̣n dư một pḥng(tôi và con gái học lớp 11), chẳng kịp suy nghĩ sâu xa ǵ tôi bèn nhận lời cho hai cậu thanh niên này vào ở.Con gái tôi lúc đó,vào tuổi dạy th́ tương đối là xinh đẹp,cao ráo trắng trẻo.Đến lúc đi ngủ tôi bắt đầu nghĩ ra và thấy sợ, thế là cả đêm tôi ôm con gái vào ḷng, chỉ sợ hai thanh niên này nổi máu anh hùng lên làm bậy, con gái tôi la lên và bị giết chết, rồi c̣n 6 cây vàng tôi để ở trong tủ và đầu máy ti vi...Một đêm lo sợ , mất ngủ cứ tưởng dài như một thế kỷ có thể nói là giảm đi mấy tuổi thọ của ḿnh.Lúc đó tôi 42 tuổi mà ngu lắm cứ nghĩ thuê khách sạn phải đến tiền triệu ǵ đó.
Đến sáng hôm sau tôi thở phào và thoát được một ngày khủng khiếp trong đời. May mắn sang ngày hôm sau, căn nhà c/c tôi mua ở Nguyễn Đ́nh Chiểu- cũng ở gần đó, bà chủ gọi sang nhận nhà, và giao luôn trách nhiệm một pḥng của một ông phó GD trị giá đồ đạc khoảng vài chục trịêu v́ hợp đồng ông ta đang thuê dở. Tôi không nỡ đuổi hai cậu thanh niên này đi,nên chuyển hai cậu này sang bên đó. Thế là lại một đêm nữa lo mất đồ đạc của ông phó GĐ, rồi đền người ta th́ lấy ǵ mà nuôi con.Đợi tới sáng ngày hôm sau mừng quá v́ số đồ đạc của ông ta c̣n nguyên.Trước lúc đi thi Tôi không lấy tiền nhà và cũng chẳng kịp hỏi tên ǵ.Thương người và ḷng tốt đôi lúc cũng phải trả giá đắt quá.Hy vọng hai đêm mất ngủ giảm mấy năm tuổi thọ của tôi ở một nơi nào đó Hai cậu thanh niên này có được hai mảnh bằng Đai học là người sống có ích và đọc được những ḍng này.
Tôi hứa là từ dày sẽ không c̣n ngu như vậy nữa, bạn bè tôi nói lần sau Oanh không được đưa về nhà như vậy mà có tiền th́ cho người ta đi. ở chỗ khác, tôi cũng quyết định là như thế. Nhưng đến ngày mùng 8 tết vừa rồi buồn quá tôi đi Phú Quốc chơi một ḿnh, lúc về th́ không lấy được vé máy bay, nên đi tàu thuỷ, tới Rạch giá là chuyến xe cuối cùng về SG. Trên xe toàn là người nước ngoài, chỉ có một ḿnh tôi và một cậu sinh viên tên Hùng lên SG xin việc làm. Trên xe cậu ta ói mửa tùm lum, khi xe về đến SG th́ 12h38. Tôi đưa tiền để cậu ta vào khách sạn th́ cậu ta không cầm và nhất định không chịu vào khách sạn cứ đ̣i ngồi ở bến xe và thế là tôi lại phải đưa cậu ta về nhà ḿnh, đun nước nóng nấu đồ ăn và chà nhà vệ sinh, khi cậu ta ói mửa mà tôi th́ sợ nhất trên đời là những người ói. C̣n cậu con trai của tôi th́ nói rằng' "không hiểu tại sao con lại có một người mẹ luôn đi ôm những nỗi khổ vào ḿnh, ngày tết rồi mà cũng không tha nữa".Như vậy không biết có phải là tôi ngu từ lúc trẻ đến già vẫn ngu không nhỉ?
H́nh con gái !!!
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|