Ngôi mộ của cụ nằm trên địa phận xă Thanh Mai,huỵện Thanh Oai_Hà nội.Nếu bạn đi từ Hà Nội,chúng ta đi theo đường Hà Nội - Hà Đông.Từ quận Hà Đông đi chừng 3km th́ đến ngă ba Bala bông đỏ.Nếu đi thẳng là quốc lộ số 6 lối đi Hoà B́nh.Chúng ta rẽ trái theo quốc lộ 21b,từ đây chúng ta đi chừng 10km nữa th́ đến mộ cụ.(Ngay lối rẽ vào trường dạy ngoại ngữ của bộ đội không quân)
Người ta đồn rằng, có một ngôi mộ nằm ven quốc lộ 21B phát ra năng lượng kỳ lạ chữa được bách bệnh. Hàng ngày dân tứ xứ đổ về đó rất nhiều, họ "phủ phục" bên mộ những mong "hấp thụ" được chút năng lượng vào cơ thể.
Từ những năm 70, 80 của thế kỷ XX, hiện tượng cụ Nguyễn Đức Cần "phù thủy" chữa bệnh bằng năng lượng đă gây xôn xao dư luận. Nhưng rồi thời gian gần đây, khi "thầy phù thuỷ" đó đă ra đi hơn 20 năm, dư luận lại thêm một lần thổi bùng lên "phép nhiệm mầu" về "năng lượng dưới mộ" cụ Cần. Hiện chưa có đủ căn cứ để khẳng định đây là hiện tượng mê tín dị đoan hay dựa trên cơ sở khoa học. C̣n thực tế, ngôi mộ ấy hàng ngày vẫn nghi ngút khói hương và người lai văng.
Gần 11 giờ trưa 1/3 âm lịch, cái nắng đầu hè khiến ai cũng mệt mỏi, khó chịu. Thế nhưng bên ngôi mộ giữa cánh đồng vẫn dựng mấy chiếc xe máy mang biển số Hà Nội. Gia đ́nh ông Xiêm, ở ngơ 97, phường Thịnh Quang, quận Đống Đa, Hà Nội đă ngồi trước mộ cụ Cần rất lâu. Ông Xiêm cho biết ông là một trong những bệnh nhân của cụ Cần từ hồi cụ c̣n sống. Trước đó, ông bị liệt hai chân, tưởng rằng vô phương cứu chữa. Ông t́m đến cụ Cần xin chữa bệnh và thật bất ngờ, chỉ bằng một mảnh giấy cụ cho, ông đem về đặt lên cốc nước đốt và uống mà khỏi bệnh, khiến các bác sỹ đang điều trị cho ông hết sức ngạc nhiên. Thế rồi từ đó, ông thường xuyên qua lại thăm cụ Cần, đưa con gái đến chữa bệnh. Ông Xiêm cũng kể cho chúng tôi nghe rất nhiều trường hợp bệnh nhân được cụ Cần chữa khỏi bằng năng lượng. Nhưng có một điều đặc biệt là cụ không lấy của ai một đồng.
Bà Nguyễn Thị Sinh là con gái cụ Cần, hiện đă gần 60 tuổi hàng ngày vẫn cùng chồng chăm sóc phần mộ cụ kể lại câu chuyện về cha ḿnh:
Cụ Cần sinh năm 1909, có học vấn khá, thông thạo tiếng Pháp, hoạt động cách mạng trước năm 1945. Khi lên Việt Bắc, cụ gửi lại bà Sinh làm con nuôi cho một gia đ́nh, ở xă Thanh Mai, huyện Thanh Oai. Sau này, bà Sinh lấy chồng và sinh sống tại đây.
Năm 1955, từ Việt Bắc trở về cụ sống tại Ngọc Hà, quận Ba Đ́nh, Hà Nội, làm nghề trồng hoa. Các con không biết việc cụ tu luyện như thế nào, nhưng nghe cụ kể rằng, cụ được một người thầy miền núi khai mở. Dư luận lại thêm một lần bán tín bán nghi về hiện tượng ly kỳ này khi ông Nguyễn Tiến Huy, ở thôn B́nh Đà, xă B́nh Minh, huyện Thanh Oai công bố "công tŕnh nghiên cứu" của ḿnh.
Theo ông Huy, khi ông lập h́nh đo năng lượng ở mức 13.500BE th́ phát hiện năng lượng tại mộ cụ Cần là năng lượng dương, vượt quá con số trên. Ngạc nhiên hơn, năng lượng của ông qua tập thiền ở thời điểm này mỗi ngày chỉ tăng 2-3 BE, nhưng sau một thời gian có mặt tại ngôi mộ đă tăng đột biến từ 115-200BE. Ông Huy cùng một số người có tŕnh độ ngoại cảm đi thăm mộ và kết luận ở đây có trường năng lượng rất cao, đặt tay vào mộ thấy năng lượng truyền vào ḿnh ào ạt (!?)... Năng lượng mà ông Huy đo ở ngôi mộ đă vượt quá 33.000BE (!?).
Chúng tôi đă trao đổi với nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải ở Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người th́ được biết: Phương pháp đo cảm xạ của ông Huy là bằng con lắc hay c̣n gọi là nghiên cứu cảm xạ học, mang tính chủ quan.
Ông Hải kể, lần đầu tiên gặp cụ Cần, ông đă giật ḿnh bởi cụ có đôi mắt sáng quắc, khuôn mặt rất thông minh. Năm 1974 ông bắt đầu nghiên cứu về cụ và đă gặp rắc rối bởi lẽ thời kỳ đó, khoa học nước ta chưa phát triển, nên người ta cho rằng cụ Cần là "phù thuỷ".
Nhưng đến ngày nay, người chữa bệnh bằng năng lượng sinh học được coi là b́nh thường. Có thể nói ông Hải là người duy nhất nghiên cứu về cụ Cần và cũng là người thường xuyên chứng kiến cụ chữa bệnh. Ông cho rằng, năng lượng chứa đựng trong miếng giấy mà cụ Cần dùng để chữa bệnh là năng lượng sinh học, trong Yoga gọi là năng lượng Prama. Để nghiên cứu về cụ, ông Hải dựa trên những lá thư cảm ơn của bệnh nhân, ông chọn bệnh nhân nặng, sau đó đến tận nhà họ để điều tra. Mặt khác, ông nghiên cứu trên cơ sở bệnh nhân đến chữa trực tiếp.
Ông Hải kể cho chúng tôi nghe rất nhiều trường hợp được cụ Cần chữa khỏi bệnh, mà cách chữa bệnh của cụ cũng "độc nhất vô nhị" ở nước ta vào thời gian đó. Cụ không cần hỏi bệnh mà chỉ nói những câu chuyện không ăn nhập ǵ tới căn bệnh. Cụ đứng cạnh chiếc bàn, trên bàn là những mảnh giấy (gọi là đạo) đă được cắt sẵn, tay cụ vê vê miếng giấy (truyền năng lượng vào giấy) rồi đưa cho người bệnh bảo về nhà đốt lên uống. Cụ Cần c̣n chữa bệnh từ xa, chữa cho người đang ở nước ngoài. Có người đến xin cụ chữa bệnh, cụ bảo cứ về nhà là khỏi. Có người bệnh được cụ chữa bằng cách nhận sóng qua trạm trung gian...
Nhưng cụ Cần không truyền được khả năng này cho ai bởi nó thuộc về khả năng riêng của từng người. Theo ông Hải th́ có 4 con đường dẫn đến khả năng như cụ Cần. Đó là bẩm sinh; tai biến (điện giật, chấn thương); dày công tập luyện Yoga; chân sư khai mở, hay c̣n gọi là "Chakre" (trung tâm lực hay những huyệt đạo trong cơ thể). Hiện mộ cụ có chứa năng lượng như cách đo của ông Huy hay không th́ ông không biết, bởi nước ta chưa có bộ đo phản xạ năng lượng của con người bằng con lắc.
Ông Nguyễn Văn Chính, cán bộ Văn pḥng UBND xă Thanh Mai, cho biết ngôi mộ được đặt ở đó đă lâu trên diện tích đất của gia đ́nh bà Sinh. Chính quyền xă cử cán bộ t́m hiểu th́ thấy người về đây thắp hương không có biểu hiện mê tín dị đoan, không ảnh hưởng đến an ninh trật tự địa phương nên chưa can thiệp. Hiện nay, dư luận rất quan tâm đến những câu chuyện hư hư thực thực quanh nấm mộ cụ Cần. Người dân mong rằng, các cơ quan chức năng cần quan tâm, nghiên cứu về hiện tượng trên để có định hướng và cách xử trí đúng với bản chất sự việc, tránh để người xấu lợi dụng, phát tán ra dư luận những quan điểm không căn cứ, mang màu sắc mê tín dị đoan.
Theo Trần Hằng - Việt Hà
sontunghn
member
REF: 627455
02/23/2012
Đôi lời cùng các bạn
Trong thời đại ngày nay,khoa học có những bước tiến lớn lao,cuộc sống vật chất ngày càng phong phú với những phương tiện hiện đại.Mặt khác đời sống tâm linh và nền tảng đạo đức cũng có những biến đổi mới.
Dân tộc Việt Nam chúng ta,trải qua hàng ngh́n năm dựng nước và giữ nứơc,thời nào cũng xuất hiện những bậc kỳ tài ra đời cứu dân,giúp nước.
Trong chuyên mục này, chúng tôi xin trân trọng giới thiệu một danh nhân: cụ Nguyễn Đức Cần-một vị thầy chữa bệnh không dùng thuốc.
Cụ Nguyễn Đức Cần sinh ngày 30 tháng chạp Tết Kỷ Dậu 1909 tại làng Đại Yên-Hà Nội và mất ngày mùng 4 tháng 6 năm Quư Hợi 1983.
Cụ tuy sinh trưởng trong một gia đ́nh khá giả,nhưng đă sớm thoát ly để chung sống với nhân dân lao động.
Từ thời c̣n trẻ Cụ đă đi nhiều nơi,nhất là các miền rẻo cao và trong những năm tháng đó,Cụ đă học được phương pháp chữa bệnh để về giúp dân.
Tại ngôi nhà 86 làng Đại Yên-Hà Nội,từ khoảng những năm1940 đến khi cụ mất 1983,Cụ đă cứu chữa cho hàng ngh́n người bệnh với nhiều loại bệnh khác nhau.Cụ chữa bệnh theo một phương pháp rất đặc biệt: không dùng thuốc và chữa bệnh từ xa.
Cụ hết ḷng cứu chữa, thương yêu bệnh nhân và không hề nhận tiền của họ.Cụ c̣n bài trừ mê tín dị đoan,khuyên nhủ người bệnh và gia đ́nh làm tốt công việc của ḿnh,giữ ǵn đạo đức…
Có rất nhiều người đă được cụ chữa khỏi bệnh viết thư,làm thơ hoặc sáng tác bài hát nói lên ḷng biết ơn cụ.
Chúng tôi sưu tập các tư liệu này để giói thiệu với các bạn về con người và đất nước Việt Nam yêu quư của chúng ta.
Vừa qua,tại Hà Nội có một đợt sinh hoạt nhiều ḱ do CLB Thăng Long-một CLB lớn của các cán bộ trung cao cấp và lăo thành cách mạng đă nghỉ hưu,tổ chức để t́m hiểu về một vấn đề đang được dư luận trong nước và thế giới quan tâm:hiện tượng ngoại cảm.Các báo cáo viên của đợt t́m hiểu này gồm nhiều giáo sư,tiến sĩ và các nhà nghiên cứu.Mở đầu là ư kiến phát biểu của giáo sư Hà Học Trạc,uỷ viên Trung ương Đảng,chủ tịch liên hiệp các hội khoa học-kĩ thuật Việt Nam,ủng hộ việc cần có một tổ chức để nghiên cứu những hiện tượng này.Phóng viên của Thế giới Mới có mặt trong buổi báo cáo "Cơ sở khoa học của hiện tượng ngoại cảm" do nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải tŕnh bày.Bản báo cáo đă được thính giả quan tâm đặc biệt.Sau buổi họp,phóng viên Thế giới Mới đă có cuộc trao đổi trực tiếp với nhà nghiên cứu
Nguyễn Phúc Giác Hải.
*********************
TGM:Trước hết,xin cho biết anh đă quan tâm tới hiện tượng ngoại cảm từ bao giờ và v́ sao?
NPGH:Vào năm 1974,khi chúng tôi vừa kết thúc đợt nghiên cứu thực nghiệm về sinh học th́ ở Hà Nội xuất hiện một người có khả năng chữa bệnh đặc biệt,một cụ già ở làng Đại Yên.Tin tức cho biết cụ có thể chữa bệnh cho người khác,không cần dùng thuốc và thậm chí không cần tiếp xúc với bệnh nhân.Người bệnh có thể trực tiếp gặp cụ,tŕnh bày bệnh tật của ḿnh.Sau đó,nếu cụ nhận lời chữa bệnh,bệnh nhân có thể khỏi mà không cần thuốc hoặc sự động chạm của cụ vào người bệnh.Cũng có khi cụ cho bệnh nhân một miếng giấy để đặt vào chỗ đau,bệnh cũng có thể khỏi.Khi người ốm ở nhà,hoặc nằm trong bệnh viện,người nhà lên xin chữa giúp.Nếu cụ nhận lời,hoặc cho miếng giấy chữa bệnh,bệnh nhân được chữa qua trung gian đó cũng có thể khỏi.
Đó là cụ Nguyễn Đức Cần.Cụ sống trong một căn nhà rộng,có vườn cây,nhiều hoa quả,chữa bệnh cho người khác mà không lấy tiền.Tuy nhiên,lối chữa bệnh có tính chất ḱ lạ gần như thần bí ấy khiến nhiều người không thể hiểu được và đă có dư luận coi cụ là phù thủy.
TGM: Nhưng chắc ngày ấy anh không xem là phù thuỷ?
NPGH: Cần hiểu đúng danh từ phù thuỷ. Ở các nước,danh từ này chỉ một loại người có những khả năng đặc biệt: t́m nguồn nước chỉ với một cành liễu cầm tay,chữa bệnh không dùng thuốc hoặc kèm những câu thần chú, đi trên lửa với bàn chân trần,tiếp xúc với những lực lượng vô h́nh,...Nếu quả thật có những phù thuỷ như vậy th́ phù thuỷ cũng là một hiện tượng khoa học cần nghiên cứu.Nhà nữ ngoại cảm Liên Xô-Đjouna Đavitatxvili được phong danh hiệu tiến sỹ y khoa,v́ có khả năng chữa bệnh chỉ với đôi bàn tay ...
Được phép của Uỷ ban khoa học nhà nước,chúng tôi đă tiến hành nghiên cứu tỉ mỉ việc chữa bệnh ở Đại Yên. Đỉnh cao của việc nghiên cứu này là quay phim và ghi âm việc nhà chữa bệnh đă chữa một ca bại liệt và một trường hợp bệnh nhân bị tóc kết,trước một tập thể đông đảo những người quan sát thuộc nhiều giới chức khác nhau.Kết quả bác sỹ phản biện đă phải phát biểu trước ống kính:việc chữa bệnh đă có kết quả tại chỗ và cần tiếp tục theo dơi
TGM: Phải chăng,có thể xem sự kiện đó mở đầu cho việc nghiên cứu khoa học ngoại cảm ở nước ta ?
NPGH: Khi vấn đề được chính thức đặt ra,chúng tôi không chỉ có một đối tượng nghiên cứu là nhà chữa bệnh ở Đại Yên,mà c̣n có một số nhân vật ngoại cảm khác,trong đó có những người là cán bộ khoa học.Tuy nhiên hiện tượng Đại Yên vẫn là hiện tượng đặc biệt nhất mà chúng tôi đă gặp cho tới nay.Cùng lúc ấy báo chí Liên xô giới thiệu nhà ngoại cảm Tôpich Đađasep người có thể nhận biết ư nghĩ và điều khiển hành động của ngựi khác,việc nhà phi công vũ trụ Mỹ E Mitchell tiến hành các thí nghiệm truyền ư nghĩ từ con tàu Apollo 14 về trái đất.. đă đưa chúng tôi đến giả thuyết về sự tồn tại của một năng lực đặc biệt để giải thích các hiện tượng ngoại cảm..
Rất tiếc là những điều kiện sau đó không thuận lợi cho việc nghiên cứu khoa học ngoại cảm ở nước ta.Măi đến năm 1990 khi tôi trở lại công tác tại Viện khoa học Việt Nam,vấn đề nghiên cứu ngoại cảm mới chính thức được đặt lại. Đầu năm 1991 một ban vận động hội nghiên cứu khoa học ngoại cảm, gồm nhiều giáo sư,tiến sĩ và các nhà nghiên cứu tham gia,do giáo sư Đào Văn Tiến làm trưởng ban, đă chính thức ra đời để chuẩn bị cho một tổ chức khoa học nghiên cứu về hiện tượng này…
Khoa học ngoại cảm khác với các khoa học thực nghiệm khác ở chỗ: Đối tượng nghiên cứu của nó là những con người có khả năng ngoại cảm.Việc t́m được những người thật sự có khả năng ngoại cảm,tự nguyện cống hiến khả năng của ḿnh cho việc nghiên cứu và cho lợi ích xă hội không phải dễ dàng.
Sau cùng,việc xác định ranh giới cho khoa học ngoại cảm và việc nghiên cứu các hiện tưọng tâm linh không phải đă được sự nhất trí giữa những người nghiên cứu.
Nhân đây ,chúng tôi cũng xin bày tỏ sự hoan nghênh đối với nhiều báo và tạp chí ở nước ta trong đó có Thế Giới Mới, giúp dư luận hiểu rơ hơn ư nghĩa lư luận và thực tiễn của vấn đề này.
TGM: Xin cảm ơn anh và xin chúc cho khoa học ngoại cảm ở nước ta có những bứơc đi vững chắc và tốt đẹp.
Người thực hiện
Đinh khắc Vượng
===========================================
Lễ kỷ niệm 90 năm ngày sinh cụ Nguyễn Đức Cần 1909-1999
Vào hồi 19giờ đêm 30 Tết Kỷ Măo 1999 tại ngôi nhà số 86 làng Đại Yên - Hà Nội đông đảo những người chịu ơn Cụ và thân quyến trong gia đ́nh đă long trọng tổ chức kỷ niệm 90 năm ngày sinh của cụ Nguyễn Đức Cần 1909-1999.
Sau phút tưởng niệm trước bàn thờ Cụ,ông Nguyễn Phúc Giác Hải một nhà nghiên cứu khoa học đọc lời phát biểu:
Kính thưa anh linh Cụ Nguyễn Đức Cần.
Thưa toàn thể gia đ́nh.
Thưa tất cả các bác,các anh,các chị.
Như thường lệ hàng năm khi Cụ Nguyễn Đức Cần c̣n sống,vẫn thường có một buổi họp mặt như thế này.Đó là buổi họp vào đêm giao thừa đồng thời cũng là ngày sinh của Cụ.Những ngày này những người biết Cụ,những người được Cụ giúp đỡ những khó khăn về sức khoẻ và cuộc sống,những người công tác trong các lĩnh vực khoa học,nghiên cứu về Cụ,đă cùng họp mặt để chúc mừng ngày sinh của Cụ,đồng thời cũng là chúc mừng cho một năm mới sắp đến.
Trong những năm cuối đời của Cụ,tôi thường được vinh dự thay mặt nhièu anh chị em với tư cách là ngựi nghiên cứu khoa học về Cụ.đọc những lời chúc đầu xuân tới Cụ và được phép Cụ gửi lời chúc tất cả anh chị em.
Giờ phút trang trọng trong những năm đó,mọi người đều xúc động chờ đón giờ phút giao thừa, nghe tiếng pháo nổ,đón xuân bên cạnh Cụ,mà tất cả chúng ta coi như một người cha,một người ông,một người thầy vô cùng kính mến.
Nhưng năm nay,chúng ta họp mặt ở đây theo một tinh thần mới.Đó là chúng ta kỷ niệm 90 năm ngày sinh của Cụ,đồng thời cũng kỷ niệm 25 năm ngày những ngựi nghiên cứu khoa học được làm việc trực tiếp với Cụ.
25 năm qua đi,vấn đề chữa bệnh của Cụ đă được nêu công khai và chính thức trước các cơ quan khoa học,các cơ quan chức năng,các cơ quan báo chí dưới tất cả các góc nh́n khác nhau của nó.
Chúng ta biết rằng Cụ có một khả năng kỳ lạ,đó là khả năng chữa bệnh cho người khác mà không cần trực tiếp phải thấy họ,hoặc là phải chạm vào cơ thể họ.
Đó chính là vấn đề khoa học quan tâm.Với tư cách là nhà nghiên cứu về Cụ,được sự cho phép của cơ quan khoa học,lúc ấy là Uỷ ban khoa học kỹ thuật nhà nước,tôi được trực tiếp gặp Cụ đầu tiên vào ngày 6 tháng Giêng năm Giáp Dần 1974 và như vậy đến mùa xuân năm nay 1999 chính là 25 năm.
Sau khi được tiếp xúc với Cụ th́ lời nói đầu tiên của Cụ làm tôi ngạc nhiên.Cụ nói:"Tôi chữa bệnh bằng cái đầu của tôi." Chính câu nói đó của Cụ với góc độ khoa học tôi hiểu rằng Cụ đă chữa bệnh bằng năng lưọng sinh học phát ra từ bộ năo của Cụ.Tiếp đó với sự cho phép của Cụ,chúng tôi được đọc các tài liệu tham khảo,các thư từ của bệnh nhân và chúng tôi t́m theo các địa chỉ đó điều tra t́m hiểu các bệnh nhân đă được Cụ chữa bệnh và sau đó nghiên cứu t́m hiểu các bệnh nhân mới.
Ngày 26 tháng 4 năm 1974 chúng tôi được báo cáo vấn đề này tại Bộ công an,trong buổi đó đồng chí Bộ trưởng công an Trần Quốc Hoàn đă nói:"Việc chữa bệnh của Cụ là khoa học."
Ngày 30 tháng 4 năm 1974 là ngày có thể gọi là ngày đánh dấu một bứoc đi quan trọng của lịch sử nghiên cứu về sinh vật học,của nghiên cứu trường sinh học,về khoa học ngoai cảm của nước ta.Đó là ngày được sự cho phép của cơ quan khoa học và sự đồng ư của Cụ Nguyễn Đức Cần đă chấp nhận trực tiếp quay phim,ghi h́nh hai ca chữa bệnh của Cụ.Sau khi quay phim bác sỹ phản biện đă phải công nhận là buổi chữa bệnh của Cụ đă có kết quả ban đầu.
Nhưng việc nghiên cứu về Cụ cũng đem lại cho những người nghiên cứu những sóng gió trong cuộc đời.Nhưng chân lư của Cụ là ánh sáng ,như nhà thơ Tố Hữu đă viết:
Chân lư mặt trời soi sáng măi
Lỗi lầm âu cũng bóng mây qua.
Thời gian đă qua đi và nhiều vấn đề đă đựoc sáng tỏ.Mới đây Liên hiệp hội khoa học kỹ thuật Việt Nam đă chính thức thành lập một Trung tâm nghiên cứu về tiềm năng con ngựi.
Nhớ lại những xuân trứơc,chúng ta thường nhắc nhau là:"Xuân này hơn hẳn những xuân qua".Cứ mỗi một mùa xuân qua đi th́ vấn đề của Cụ lại càng sáng tỏ hơn.Tôi thựng nhắc lại một câu thơ:
Rét nhiều nên ấm nắng hanh
Đắng cay lắm nhưng ngọt lành đó chăng
Giă từ năm cũ bâng khuâng
Đă nghe Xuân mới lâng lâng lạ thường.
Nhân dịp Xuân mới cho phép chúng tôi xin chúc cho vấn đề khoa học của Cụ ngày càng sáng tỏ,để danh của Cụ được măi măi là một trong những kỳ tài của đất nước ta.
Chúng ta cũng mong mỏi rằng tinh thần đạo đức của Cụ luôn sáng chói trong ḷng chúng ta và xin phép cho tôi cũng như những năm khi c̣n Cụ,được gửi lời chúc tới các anh chị nhiều sức khoẻ để đón xuân,luôn giữ được những lời khuyên đạo đức của Cụ,như tên của Cụ: Đạo đức trong cuộc sống và cần cù trong lao động- Cụ Nguyễn Đức Cần
Xin cảm ơn.
================================================
Họp mặt Kỷ niệm 15 năm ngày mất của cụ Nguyễn Đức Cần 1983-1998
Nhân dịp kỷ niệm 15 năm ngày mất của cụ Nguyễn Đức Cần 1983-1998, một người thầy chữa bệnh không dùng thuốc , một vị ân nhân của hàng ngàn người bệnh.
Với truyền thống và đạo nghĩa uống nước nhớ nguồn.Hôm nay chúng tôi họp mặt tại Hà Nội cùng nhau trao đổi những câu chuyện về việc chữa bệnh của cụ.
Chúng xin trân trọng giới thiệu ông Nguyễn Phúc Giác Hải, nhà nghiên cứu sinh vật học của Viện khoa học Việt Nam,một nhân chứng đă từng được nghiên cứu và làm việc gần bên cụ Nguyễn Đức Cần.
-Thưa ông,xin ông cho biết nhân duyên nào mà ông lên gặp cụ Nguyễn Đức Cần ?
-Cảm ơn bạn.Hôm nay chúng ta ngồi với nhau nhân kỷ niệm 15 năm đă trôi đi ,kể từ ngày cụ Nguyễn Đức Cần mất.Nhưng thời gian tôi được gặp cụ tính đến nay đă là 24 năm,kể từ đầu xuân năm Giáp Dần 1974 và năm nay là Mậu Dần 1998 nghĩa là đă 24 năm trôi qua.Việc tôi được gặp cụ trong một hoàn cảnh khá đặc biệt.Tôi có một người bạn là anh Vũ Cường,một giáo viên sinh vật học và anh được biết cụ Cần trước tôi.Anh có kể cho tôi nghe về một con người đặc biệt,một người chữa bệnh không dùng thuốc và anh coi đó là một sự kỳ bí.Anh có hỏi tôi xem là liệu tôi có thể cắt nghĩa được hiện tưọng đó không?
Khi tôi nghe câu chuyện đó,tôi thấy anh muốn tôi giải thích mà không cho tôi được biết về con người thực đó là như thế nào,h́nh như anh muốn giữ một điều ǵ đó bí ẩn.Có lẽ anh muốn tŕnh bày với cụ trước khi cho tôi gặp cụ.
Bẵng đi,cho đến khi một mùa xuân,một ngày Tết,tôi ghé lại chơi nhà anh Cường,anh lại nhắc lại chuyện ông cụ chữa bệnh không dùng thuốc.Anh có đề nghị tôi quan tâm và t́m xem có một cơ chế ǵ đó về sinh học trong cách chữa bệnh của cụ.
Tôi nói là tôi không tin, nếu tôi chưa được nh́n tận mắt th́ tôi không tin chuyện như vậy.Anh nói nếu tôi không tin th́ có thể gặp trực tiếp một người ở số 10 hay 11 phố Lăn Ông-Hà Nội, đó là trung tá quân y bác sỹ Vũ Hữu Hiếu.
Tôi ghi nhớ địa chỉ đó và ngay lập tức tôi đến t́m gặp ông Hiếu, ông có cho tôi biết ông bị bệnh nhũn năo (ramolissement cérébra) và ông có đến xin chữa bệnh cụ Cần. Ông cho biết nhà cụ ở 86 làng Đại Yên-Hà Nội,lên nhà cụ th́ thấy biển ghi là không tiếp khách nhưng cứ vào.
Tôi lên cụ vào ngày mùng 6 Tết năm Giáp Dần.Tôi c̣n nhớ rơ buổi sáng hôm ấy cụ cùng một số bệnh nhân vừa đi thăm ở đền Và (Sơn Tây) về và người bệnh đến đang ngồi chờ cụ chữa bệnh cho họ.
Khi đến tôi coi như một người bệnh và tôi quan sát cụ tiếp khách,chữa bệnh.Bấy giờ có một người phụ nữ đến xin cụ chữa bệnh,người này h́nh như có một trạng trái thần kinh thế nào đó.Cụ có khuyên giải một số điều.Sau đó ,bất chợt cụ thấy tôi ngồi măi mà không nói câu ǵ,không xin chữa bệnh như mọi người.
Cụ có quay sang tôi,cụ nói:”Thưa ông , ông cần ǵ đấy ạ.” Tôi trả lời: “Thưa cụ , tôi không đến để xin chữa bệnh .Tôi là một cán bộ nghiên cứu của Viện khoa học Việt Nam.Tôi có nghe người ta nói về việc chữa bệnh đặc biệt của cụ .Tôi muốn lên gặp cụ để t́m hiểu về vấn đề này.Nếu đây là một sự thực chúng tôi sẽ t́m cách giới thiệu dưới ánh sáng của khoa học.”
Nghe vậy cụ tiếp tôi với một trạng thái khác và cụ trả lời:”Vâng thưa ông, tôi chữa bệnh bằng cái đầu của tôi,nhưng người ta cứ bảo tôi là phù thuỷ.”
Đấy là khúc đầu của việc tôi lên gặp cụ.
-Thưa ông, xin ông cho biết những cảm xúc của ông khi lần đầu gặp cụ, ở cụ có điều ǵ đặc biệt không?
-Ấn tượng đầu tiên của tôi khi gặp cụ, thứ nhất là lời ông cụ trả lời tôi ,cụ chữa bệnh bằng cái đầu. Đó là điều tôi chú ư và rất lôgic.Tôi chờ đợi câu trả lời như vậy.Thứ hai,cụ là một người phải có cái ǵ đặc biệt.Tôi nhận thấy là cụ có đôi mắt rất sáng,nó loáng một cái,cái nh́n ấy không thể giống như một người b́nh thường được.Một cái nh́n có ánh quang.
-Thưa ông, ông là một nhà khoa học nghiên cứu vấn đề chữa bệnh của cụ .Vậy ông nhận thấy ǵ trong quá tŕnh nghiên cứu?
-Khi tôi lên gặp cụ, tôi chưa có những điều kiện thu thập các tài liệu như về sau này.Tôi là một người nghiên cứu về sinh vật học, tôi có viết một cuốn sách về những điều kỳ lạ trong thế giới sinh vật.Khi viết cuốn sách đó tôi phải thu thập các hiện tưọng lạ trong thế giới sinh vật và việc chữa bệnh của cụ là một hiện tưọng lạ trong thế giới sinh vật và con ngựi.Như vậy nó nằm trong diện quan tâm của tôi.
Tôi thấy cụ chữa bệnh không phải hỏi bệnh nhân, nên tôi liên hệ là cụ nhận biết bằng thần giao cách cảm. Cụ có thể chữa bệnh cho người khác từ xa, th́ tôi liên hệ đến tài liệu của Paul Jagot,thôi miên từ xa có thể tạm gán cho là như thế.
Uỷ ban khoa học kỷ thuật nhà nước lúc đó có xuất bản tập “Những dự báo khoa học năm 2000” trong đó có mục dự báo năm 2000 con người có thể nghiên cứu và ứng dụng các hiện tượng truyền ư nghĩ ,tiếng anh gọi là Ẻxtra sensory Phenomenag.
Những cái đó đặt nền móng cho việc t́m hiểu việc chữa bệnh của cụ, nên tôi thấy nó không xa lạ mà nó có cơ sở khoa học.
Tôi phải làm mấy công việc sau đây:
Việc thứ nhất, tôi t́m trong những thư cảm ơn của bệnh nhân đối với cụ,những ca đặc biệt,tôi t́m đến những người đó.Những người bệnh này có cho tôi xem một số hồ sơ bệnh án,họ đă đi chữa ở một số bệnh viện,kết luận là không thể chữa khỏi hoặc là khó chữa.Nay đến cụ th́ cụ chữa khỏi th́ đấy là một trong những bằng chứng là nó có căn cứ để nói là cụ có thể chữa bệnh.
Thứ hai là tôi đến quan sát trực tiếp việc chữa bệnh của cụ,tôi dùng phương pháp chụp ảnh trước và sau khi chữa đối với một số ca bệnh,thí dụ như một ca bệnh vẩy nến,tức là một loại bệnh mà toàn thân người bệnh bị mọc mụn khô thành vẩy.
Vậy th́ cụ chữa như thế nào? Cụ lấy ra một miếng giấy,cụ bảo người bệnh đốt miếng giấy ấy trên một chậu nứơc rồi lấy nước ấy rửa chỗ đau của cơ thể.Rơ ràng khi thấy hiện tượng đó th́ người nào cũng thấy đó là thần bí mà người ta có thể gọi là mê tín dị đoan, thế nhưng khi tôi chụp ảnh người bệnh ấy khi chưa chữa th́ đầy những vẩy nến trên cơ thể và sau khi rửa cái nứơc đó th́ sau hai tuần lề nó đă bớt đi rất nhiều, trước đó ngựi bệmh đă đi chữa ở nhiều nơi nhưng không khỏi.Như vậy,th́ chúng ta phải kết luận trong trường hợp này, đấy là dấu hiệu của việc chữa bệnh của cụ có cơ sở.
Thứ ba là tôi phải t́m hiểu bản chất việc chữa bệnh của cụ.Cụ chữa bệnh bằng việc nhận lời hoặc cho ngựi bệnh một miếng giấy.Cụ nhận lời th́ tôi có thể cắt nghĩa dấy là cụ có thể chữa bệnh từ xa, điều khiển từ xa.Thế nhưng miếng giấy là cái gi?
Rất may là lúc bấy giờ tôi có sưu tầm rất nhiều tài liệu của thế giới.Người ta có nói là những nhà chữa bệnh bằng trường sinh học có thể tích năng lượng vào các vật dụng khác .Ví dụ: tích năng lưọng vào một cốc nước ,một miếng giấy,một quả cam...rồi đưa cho bệnh nhân ăn và bệnh nhân thông qua đó được tiếp năng lượng th́ có thể khỏi bệnh. Đó là một nguyên tắc mà những nhà chữa bệnh trên thế giới họ đă tự viết ra như vậy.
Sau đó đến giai đoạn thực nghiệm.Tôi vốn không uống được rượu,hôm ấy khi cụ mời tôi uống rượu th́ mọi người ở đó bảo tôi là cứ uống đi rồi cụ sẽ giải cho.Tôi chấp nhận để thử xem thế nào.Lúc đó một người rót cho một chén rượu,tôi uống vào th́ thấy ngây ngất,mặt nóng bừng.Cụ nói với một người ngồi gần đấy đưa cho cụ cái khay trong đó có những miếng giấy.Cụ cầm miếng giấy, tích năng lượng vào đó rồi cụ bảo : đốt đi.Một người cầm miếng giấy đó đốt trên cốc nước rồi tôi uống cái cốc nước đó.Chúng ta biết rằng khi chúng ta uống một cốc nước đá ,th́ cảm giác lạnh có từ cổ giở xuống hoặc ta uống nước nóng th́ cảm giác nóng có từ cổ giở xuống.Nhưng ở đây lại khác,trong trạng thái mờ mờ,tối tối do uống rượu và say,khi tôi uống cốc nước đó th́ tôi thấy như có một cái mành mành chạy lách tách thả từ trên đỉnh đầu xuống,có một cái ǵ đó sáng ra, đây là một trạng thái rất lạ và tất nhiên tôi có tỉnh hơn nhưng không thể hết hẳn say như khi b́nh thường.
Sau đó ,tôi có rủ anh Hoàng Phương là một phó tiến sỹ toán lư,anh có lên trên cụ và tôi có gạ gẫm anh uống rượu.Nhưng tôi không nói cái cảm giác của tôi cho anh biết,thực nghiệm th́ phải làm cái tṛ như vậy.Sau khi anh ấy uống tôi có đề nghị cụ cho anh ấy một liều thuốc giải.Khi anh ấy uống xong chén nước th́ tôi hỏi anh thấy thế nào,anh có tả lại cái cảm giác như tôi đă cảm nhận.Lúc đó tôi mới nói với anh chính đó cũng là cảm giác của tôi khi cụ cho giải rượu.
-Thưa ông, được biết vào ngày 30 tháng 4 năm 1974 các cơ quan của nhà nước có tổ chức quay phim việc cụ chữa bệnh tại Đại Yên-Hà Nội.Xin ông cho biết rơ hơn về sự kiện này?
-Sự việc đó là do chính chúng tôi đề xuất với cụ và với cơ quan nhà nước để ghi nhận một sự kiện khoa học.Chúng tôi đề nghị là phải dùng biện pháp quay phim,v́ chỉ quay mới biết được lúc trước và sau khi chữa bệnh.Chúng tôi có đề nghị với xưởng phim Tư liệu khoa học.Thứ hai tôi có nhờ đến xưởng phim Quân Đội,sau đó tôi lại nhờ thêm xưởng phim của Vô tuyến truyền h́nh,tôi không biết đoàn nào có thể đến được v́ khi nhận lời các anh ấy không nói một cách chắc chắn.
Buổi hôm đó,chúng tôi có mời ông Lê Khắc, phó chủ nhiệm Uỷ ban khoa học kỹ thuật nhà nước,một số đại diện y tế,các cơ quan khoa học,bộ Công an,một số tướng tá trong quân đội như thiếu tướng Kinh Chi, ông Đặng Quốc Bảo,...Buổi quay phim hôm đó tổ chức ngay tại nhà cụ Nguyễn Đức Cần và cả ba đoàn quay phim đều đến quay,có công an Hà Nội làm nhiệm vụ bảo vệ.
Ông cụ chữa một ca bệnh tóc kết.Cụ điều kiển,một người phụ nữ cầm lược chải tóc người bệnh cho nó xuôi ra,chải một lúc lại thấy bị tắc,bèn nói:”Thưa cụ,xin cụ cho mở thêm ra,không thể chải được.” Cụ giơ tay điều kiển th́ lại chải được tóc.Sau một lúc th́ tóc mượt ra.Và 15 ngày sau,chúng tôi có t́m lại người bệnh ấy th́ tóc vẫn mượt chứ không quăn trở lại và điều quan trọng là khi tóc bị kết th́ người bệnh bị đau đầu,sau khi cụ chữa th́ người bệnh không bị đau đầu nữa.Người thứ hai bị bệnh bại liệt,chân đă bị teo.Cụ nói ngay: ”Cái chân này không thể chữa khỏi ngay được đâu,nhưng tôi sẽ làm cho nó cử động.” Cụ điều kiển th́ cái chân cử động được thật và ngay trước đó một bác sĩ bệnh viện Việt Xô lấy kim châm nhưng chân đó không thể cử động.
-Thưa ông,xin hỏi có phải ông hai bệnh nhân ấy là do cụ chọn ra?
-Hai người bệnh đó,hôm ấy lần đầu họ lên xin cụ chữa bệnh, nhân dịp đó chúng tôi đề nghị cụ chữa để ghi h́nh.Chúng tôi có mời hai bác sĩ: một bác sĩ ở bệnh viện Việt Xô giám định ca bại liệt,bác sĩ bệnh viện Bạch Mai giám định ca bệnh tóc kết.
-Thưa ông,vậy kết luận của những bác sĩ này thế nào?
-Các bác sĩ có phát biểu và đă ghi âm,kết luận là việc chữa bệnh của cụ buổi đầu có kết quả.
-Thưa ông,theo ông th́ mục đích chữa bệnh của cụ là ǵ?Cụ có yêu cầu ǵ ở người bệnh không?
-Cụ có nói là bệnh của con người có hai vấn đề: ”thân bệnh” và “nghiệp bệnh”, ”thân bệnh” th́ có thể chữa được,c̣n “nghiệp bệnh” th́ khó,nghĩa là có người có thể khỏi bệnh,có người không khỏi và có cả người cụ không nhận chữa.Cụ bảo chữa bệnh phải có “Đức”.Tên của cụ là Nguyễn Đức Cần ở đấy có chữ “Đức”. Ở đây,khái niệm đạo đức của cụ là con người sống không làm điều ác,không phạm các tội lỗi với xă hội,không bất hiếu với cha mẹ, đó là đạo đức thông thường và cụ khuyên người ta làm việc thiện.Có phải những người được cụ chữa bệnh là những người tốt hay không?Tôi không biết.Hay đấy chỉ là phương thức của cụ dùng cách chữa bệnh để khuyên răn con người hướng thiện?Với tôi điều quan trọng là cụ có chữa bệnh được không?Việc chữa bệnh đó có thật hay không?Với chúng tôi,các sự kiện khoa học ấy rất quan trọng.Cho đến nay,trong các tài liệu của tôi nghiên cứu,tôi chưa thấy có người nào như cụ có thể chữa bệnh từ xa,tôi cho là rất hiếm.
-Thưa ông,công việc nghiên cứu khoa học của ông thời gian sau đó như thế nào?
-Rất tiếc là chúng tôi đang trong giai đoạn xác minh và thu thập tài liệu th́ bị ngưng lại.Từ 1/5/1976 đến 1/5/1990,tôi mới trở lại công tác tại viện khoa học Việt Nam và vấn đề nghiên cứu ngoại cảm mới chính thức được đặt lại.
-Thưa ông,chúng tôi được biết rằng trong quá tŕnh nghiên cứu khoa học của ông trước đây về việc chữa bệnh của cụ, ông đă gặp những sóng gió trong cuộc đời nhưng đến ngày hôm nay,chúng tôi rất vui mừng và thấy rằng chân lí mỗi ngày càng thêm sáng tỏ.Nhân dịp cuộc họp mặt này,xin chúc sự nghiệp khoa học của ông sẽ bước tới một chân trời tươi sáng.
Chúng tôi cũng xin bày tỏ ḷng cảm ơn nhà giáo Vũ Văn Ngọc đă tổ chức thành công buổi họp mặt kỉ niệm ngày hôm nay.
Người thực hiện Nguyễn Tài Đức
sontunghn
member
REF: 627456
02/23/2012
Bí ẩn 'năng lượng địa sinh' từ mộ lương y Trưởng Cần
Từ năm 1983 đến nay, ngôi mộ của cụ Nguyễn Đức Cần (Trưởng Cần) vị lương y lừng danh một thời ở Hà Nội luôn có người lui đến thắp hương, mỗi dịp cuối tuần có tới hàng chục người, có khi cả trăm người, từ mọi nơi đến thăm viếng, ngồi thiền tại đây.
Ngôi mộ lạ có chỉ số địa từ trường cao
Tiết thanh minh, trời sáng, nắng ửng hồng. Ngày cuối tuần đẹp trời, tôi t́m về ngôi mộ nằm giữa cánh đồng làng Thanh Mai. Sáng sớm, chút se lạnh c̣n vương vấn những giọt sương đọng trên lá lúa non nhưng nhiều người đă có mặt. Trước khi ngồi thiền, họ đă làm đầy đủ thủ tục thắp hương xin phép người nằm dưới mộ.
Khoảng 10h, nắng lấp ló trên những tán lá cau th́ ḍng người đă về đây khoảng gần trăm người. Họ ngồi trật tự, xếp bằng, hai tay để trên gối, lưng thẳng, mắt khép hờ, tư thế thiền định như những người theo Phật. Họ ngồi tĩnh tâm như vậy hàng giờ trong không khí tĩnh lặng. Không cần người hướng dẫn, tất cả rất tự giác ai đến trước ngồi trước, đến sau t́m chỗ ngồi sau, tất cả hướng về phía ngôi mộ với sự thành kính đến lạ lùng.
Nh́n qua, đây chỉ là một ngôi mộ b́nh thường, người mất được cất mộ từ năm 1983 với tên huư trên văn bia là cụ Nguyễn Đức Cần (Trưởng Cần). Trong số những người ngồi thiền quanh ngôi mộ, không ít người coi người đă mất như ân nhân.
Chị Hoàng Hải Vân là người kết thúc buổi thiền sớm vui vẻ chia sẻ với tôi: "Cuối tuần, thu xếp được công việc ḿnh lại đến đây thắp hương, ngồi thiền để được hấp thụ năng lượng. Mỗi khi đi như vậy, ḿnh cảm thấy người khoẻ hơn, thư thái hơn mệt mỏi sau một tuần làm việc tiêu tán hết. Kỳ lạ lắm. Ḿnh đă xuống đây nhiều lần, cuối tuần nào các bà, các bác, các cô chú... đều về đây đông như hội".
Theo chị Vân cho biết, cụ Cần là người chữa bệnh bằng phương pháp lạ. Nhiều người đă nhờ cụ mà khỏi những bệnh nan y. Đa phần những người đến đây là những bệnh nhân trước đây của cụ. Họ đến để dưỡng bệnh nhờ năng lượng phát ra từ mộ của cụ.
C̣n anh Đỗ Văn Nhân (phố Sơn Tây, Hà Nội) là người đă được cụ Trưởng Cần cứu sống. Hồi nhỏ, anh bị vỡ ruột thừa dẫn đến nhiễm trùng sâu tưởng không thể qua khỏi nhưng mẹ anh đă t́m đến cụ Trưởng Cần và anh được cứu sống như một phép lạ.
Đến bây giờ, bằng một ḷng biết ơn người đă tái sinh ḿnh, có thời gian anh lại cùng mẹ già đến thắp hương nhớ cụ. Anh nói: "Đến bây giờ tôi vẫn thiền để hấp thu địa năng. Khi ngồi thiền mở hết luân sa ḿnh sẽ thu nhận được nguồn năng lượng lớn rất tốt cho sức khoẻ".
Cả những người già như cụ Thân hơn 80 tuổi (Thanh Xuân, Hà Nội) cứ một tháng đôi lần lại cùng con dâu đến mộ cụ thắp hương, ngồi thiền. Cụ nói: "Thấy mạnh khoẻ hơn mỗi khi được đến ngồi trước mộ cụ Trưởng Cần"... Và có rất nhiều người đă đến đây thiền mong nhận điều kỳ diệu cho sức khỏe.
Chỉ số địa từ trường cao có tác dụng tốt với sức khoẻ?
Vợ chồng bà Nguyễn Thị Sinh là người hương khói, chăm lo cho ngôi mộ giữa cánh đồng làng Thanh Mai. Bà Sinh là con gái thứ ba của cụ Cần. Bà Sinh cho biết: "Khi c̣n sống, ông cụ thân sinh của tôi chữa khỏi bệnh nan y cho nhiều người. Họ đến đây để nhớ đến cụ. C̣n chuyện năng lượng từ nơi này phát ra là tôi và mọi người đều thấy các nhà khoa học nghiên cứu mà nói vậy".
Cho đến nay, các nhà nghiên cứu về cảm xạ học (năng lượng địa sinh học) đo đếm và đưa ra kết luận khá đặc biệt: Cụ Nguyễn Đức Cần đă mất gần 30 năm, nhưng khu vực này, được một số nhà cảm xạ học đo đạc cho thấy chỉ số năng lượng địa sinh rất cao, chỉ số bovis lên tới 16.000 đơn vị. Theo nhiều nhà nghiên cứu th́ chỉ số năng lượng này người thường hấp thụ được sẽ có khả năng cải thiện sức khoẻ. Bởi sức khoẻ của mỗi người liên quan trực tiếp đến năng lượng địa sinh.
Theo nhà nghiên cứu Dư Quang Châu (bộ môn cảm xạ học, ĐH Hồng Bàng), ngày nay con người càng quan tâm đến sức khoẻ và nơi ở. Đó là cơ sở của khoa học địa sinh học h́nh thành. Thực tế, chúng ta ghi nhận đa số những người mắc bệnh hiểm nghèo đều có những điểm giống nhau: Đó là nơi họ ngủ phần nhiều là những điểm có chỉ số địa từ trường xấu chỉ số bovis dưới 3.000.
Chỉ cần thay đổi chỗ ngủ hoặc chuyển đi nơi khác có chỉ số địa từ trường tốt chỉ số bovis trên 6.500 th́ bệnh giảm rơ rệt. Chính v́ lẽ đó, với chỉ số bovis đo được ở khu vực mộ cụ Nguyễn Đức Cần là 16.000 đơn vị được công bố đă khiến nhiều người bệnh (chỉ số địa sinh học thấp), và ngay cả với người có sức khoẻ b́nh thường vẫn mong được đến mộ cụ Cần ngồi thiền để ... hấp thụ năng lượng.
Nh́n nhận về năng lượng địa sinh học, ông Châu cũng khẳng định: “Một sự tiếp cận mới gần đây khuyến cáo ta cần phải quan tâm đến việc mỗi người đều có liên quan mật thiết đến nơi ở của ḿnh. Và phải làm thế nào để có thể thuần hoá các địa điểm trên đang bị chi phối bởi những sức mạnh hiện diện một cách vô h́nh: Các trường hay bức xạ khác nhau, năng lượng, khí hậu sinh học, thuỷ thổ".
Nhiều nhà nghiên cứu cảm xạ học đều cho rằng, con người là một tổng thể, sống trong môi trường phức tạp mà chỉ cần một sự mất cân đối nhỏ từ bất cứ nguyên nhân nào cũng có thể phát sinh bệnh tật. Sóng địa từ trường hiện diện khắp nơi trong vũ trụ và nó có những ảnh hưởng nhất định đến sức khoẻ chúng ta. Năng lượng cảm xạ địa sinh học sẽ mang lại cho chúng ta một sự ḥa hợp tốt đẹp giữa con người với môi trường xung quanh.
Bác sĩ Kim Loan, khoa Xét nghiệm, Bệnh viện Quốc tế Việt - Pháp cho biết: Chúng tôi được biết đến phương pháp tác động bằng năng lượng địa sinh học. Đây là một phương pháp khá lạ nhưng không mới. Người ta gọi chữa bệnh bằng cách này là Y học bổ sung.
Hiện nay nhiều nước trên thế giới đă đưa y học bổ sung vào hỗ trợ cho y học tiên tiến chính thống. Bởi trên thực tế, có nhiều căn bệnh lạ, thuộc tâm bệnh th́ y học hiện đại không thể chẩn đoán được bệnh và không thể chữa được.
Chính v́ thế việc hấp thụ năng lượng địa sinh ở một môi trường tốt sẽ có tác dụng với sức khoẻ của người bệnh nói riêng và mọi người nói chung. Nhiều người sau khi ra khỏi phố thị chật chội, ồn ào, đến với một vùng quê thanh b́nh, không khí trong lành sẽ thấy khoẻ hơn. Điều này sẽ tốt cho sức khoẻ của mọi người.
Từ những lư thuyết và thực tế như vậy, khiến ngôi mộ cụ Cần, nơi được coi có trường năng lượng cao đă được các nhà nghiên cứu quan tâm theo dơi. Bà Sinh cho biết: "Nói trường năng lượng từ mộ cụ phát ra, tôi cũng chỉ nghe người ta nói vậy. C̣n với những người biết tiếng mà đến viếng thăm nơi cụ yên nghỉ th́ gia đ́nh cũng trân trọng lắm".
Tôi đem thắc mắc về việc người dân thập phương vẫn về ngồi thiền ở ngôi mộ của cụ Trưởng Cần đến chính quyền địa phương, ông Nguyễn Hồng Yên, Chủ tịch xă Thanh Mai cho biết: "Tôi không biết chuyện năng lượng phát ra từ ngôi mộ ấy có đúng hay không, chỉ biết rằng, ngày càng có nhiều người đến thăm viếng, ngồi thiền quanh khu mộ ấy. Họ đến với một ḷng thiện tâm, không có ǵ gọi là truyền bá mê tín dị đoan, không gây ảnh hưởng ǵ cho an ninh của địa phương nên chúng tôi cũng không có ư kiến ǵ".
TheoNgười đưa tin
sontunghn
member
REF: 627457
02/23/2012
Giải mă bí mật "ngôi mộ chữa bệnh" (Kỳ II)
(Tin tuc) - Người nằm trong ngôi mộ kia là cụ Trưởng Cần khi c̣n trên dương trần ngụ tại nhà 86 Đại Yên (Hà Nội). Những năm 40-70 của thế kỷ trước cụ là một lương y lừng danh đất Hà thành với những ca chữa bệnh rất đặc biệt.
Chữa bệnh không dùng thuốc
Trong ngôi nhà của cụ Trưởng Cần sinh sống vẫn c̣n lưu giữ nhiều bức thư cảm ơn của những bệnh nhân đă được cụ cứu sống. Họ là bệnh nhân của cụ, mang nhiều bệnh khác nhau như bệnh điên, ung thư, đau dạ dày, xơ gan cổ trướng, máu trắng, thấp khớp, vảy nến, phù thận, méo mồm, trĩ, uốn ván, huyết áp, tim, liệt tay, viêm năo, câm điếc, đẻ ngược... Theo những nhà nghiên cứu đă ghi nhận về phương pháp chữa bệnh rất lạ của cụ Trưởng Cần khi c̣n sống: Chữa bệnh không cần thuốc.
Cụ An Thị Phú (Hữu Tiệp- Hà Nội) kể lại: "Ngày tôi độ 15-16 tuổi bị một trận sốt thương hàn, tôi bị sốt hơn 20 ngày người gầy và mệt lắm. Người nhà nhờ cụ Cần đến chữa bệnh cho tôi. Lúc đó, tôi nằm quay mặt vào trong, cụ đến chữa bệnh không thấy cho thuốc thang ǵ cả, tôi chỉ nghe thấy cụ nói thứ tiếng ǵ đó.
Mấy ngày sau, tôi khỏi bệnh lại gánh hàng hoa đi bán được. Một lần khác, tôi bị nhức đầu, đầu đau như bị ai bổ ra ấy. Tôi nhờ cụ chữa cho. Cụ đưa cho tôi một tờ giấy và dặn để trên đầu. Từ đó tôi khỏi bệnh".
C̣n ông Nguyễn Văn Nhâm (Khương Đ́nh- Hà Nội) nói về cụ Trưởng Cần với ḷng thành kính. Ông nhớ về thời cả nhà lo chạy chữa vất vả khắp mọi nơi cho vợ nhưng bệnh t́nh không thuyên giảm. Vợ ông, bà Nguyễn Thị Sở sau khi sinh con gái đầu bị chết đă mắc chứng bệnh điên loạn. Tốn kém tiền của, thời gian gia đ́nh chạy đủ thầy, đủ thuốc chữa cho bà Sở.
Có người biết tiếng cụ Trưởng Cần dẫn đến Đại Yên, vợ chồng ông Nhâm đến cầu cứu cụ chữa bệnh. "Khi đến nơi, tôi thấy có rất đông bệnh nhân ngồi chờ cụ chữa bệnh cho. Vợ tôi th́ cứ xắn quần áo, chạy lồng như ngựa. Cụ bảo vợ tôi vào trong nhà ngồi, cụ bảo: "Nếu cô chú đă đi chữa bệnh nhiều nơi, nay tiền nong không c̣n th́ tôi giúp". Cụ bảo ở đây không cúng lễ, không phải thuốc thang ǵ, cứ yên chí về đi, sẽ khỏi, ông Nhâm kể.
Ông Nhâm khi ấy cũng được cho một mảnh giấy để làm tin, cụ Cần dặn để trong người của bà Sở cho thần kinh ổn định. Ông Nhâm đến giờ vẫn không giấu nổi sự kinh ngạc: "Thật kinh ngạc, sau khi về nhà bà nhà tôi không nói linh tinh nữa nhưng người vẫn c̣n ngơ ngẩn. Tôi lại đến xin cụ, khoảng bốn tháng sau th́ bà Sở tự lên nhà cụ được chưa đến một năm đă khỏi hẳn".
Phương pháp chữa bệnh không dùng thuốc của cụ Trưởng Cần khi ấy đă hứng chịu khá nhiều "búa ŕu dư luận". Chỉ đến sau này, khi phương pháp lạ ấy được các nhà khoa học gọi thành tên: Phương pháp chữa bệnh bằng trường sinh học, người ta mới có thể bước đầu lư giải được hiện tượng đặc biệt của cụ Trưởng Cần - một người nhờ khổ công luyện tập đă phát huy được khả năng đặc biệt của ḿnh.
Đến bây giờ, rất nhiều bệnh nhân đă được cụ cứu chữa vẫn một ḷng nhớ đến ơn của cụ. Cũng v́ thế, đến ngày giỗ của cụ vào tháng 6 (Âm lịch) bệnh nhân khắp nơi đều trở về gặp mặt bày tỏ ḷng biết ơn với ân nhân đă cho họ cuộc sống đến ngày hôm nay.
Cách chữa bệnh của cụ lạ, nhưng như anh Đỗ Văn Nhân lại nói: "Khi được cụ chữa khỏi bệnh, sau này tôi đến thăm cụ nhiều lần. Cụ không hề mê tín. Trong nhà cụ chỉ có bàn thờ gia tiên thôi. Cụ c̣n có tinh thần bài trừ mê tín dị đoan rất cao. Chính tôi đă thấy cụ giải đồng cho nhiều người, bởi theo cụ đồng bóng gắn với mê tín dị đoan".
Vị lương y giàu ḷng nhân ái
Ngôi nhà cụ Cần ở trong làng Đại Yên, một làng thuốc Nam có tiếng của Hà Nội, trồng rất nhiều cây. Ngôi nhà nằm trong những tán cây cổ thụ bóng mát quanh năm nên càng thêm vẻ u tịch. Một con người không màng danh lợi, không bon chen với đời, chữa bệnh chỉ v́ quá yêu thương những người dân nghèo khổ.
Từ những năm 1970, khi đă hết tuổi lao động, cụ xin nghỉ không tham gia hợp tác xă để dành nhiều thời gian chữa bệnh. Danh tiếng của cụ Trưởng Cần đă lan xa, rất đông bệnh nhân đến nhờ cụ chữa bệnh. Thậm chí có những ngày do quá đông khách, ban đêm nhiều người trải chiếu ra nhà, ra ngơ nằm chờ xin cụ chữa bệnh.
Cụ chữa bệnh cho nhiều người, nhiều người đă khỏi bệnh nhưng giới y khoa khi ấy cho rằng đó là điều không thể. Bởi đă chữa bệnh th́ phải có phương pháp, có thuốc. Mặc dù năm 1974, Uỷ ban Khoa học Nhà nước đă đồng ư cử cán bộ đến nghiên cứu "hiện tượng" cụ Trưởng Cần. Trong cuộc họp báo cáo tại Bộ Công an ngày 26/4/1974, các cơ quan chức năng đă tiến hành quay phim hai ca chữa bệnh của cụ.
Các bác sĩ phản biện đă phát biểu công nhận việc chữa bệnh của cụ đă có kết quả bước đầu. Cố Giáo sư Nguyễn Hoàng Phương khi ấy đă phát biểu: "Cụ Nguyễn Đức Cần có một khả năng kỳ diệu và phương pháp chữa bệnh hoàn toàn mới và rất thần t́nh. Mặc dầu chúng ta chưa giải thích được, nhưng đó là một tồn tại khách quan không thể phủ nhận được".
Nhưng sau đó, giới y tế cho rằng việc chữa bệnh này là tự kỷ ám thị, người bệnh khỏi là do ngấm thuốc đă uống trước đó. Họ đ̣i hỏi cụ Trưởng Cần muốn chữa bệnh phải có giấy phép, mà không biết có cơ quan nào đứng ra cấp phép cho cụ. Bà Nguyễn Thị Sinh (con gái cụ Cần) nhớ lại: "Ngày ấy ông cụ buồn lắm. Bệnh nhân th́ vẫn đến nhiều mong được cụ chữa bệnh. Cụ treo biển trước cổng nhà "không chữa bệnh, miễn vào".
Có thời gian cụ đi thăm bạn bè. Những người thân quen, bị bệnh tới xin cụ đến nhà chữa cho, cầm ḷng chẳng được cụ lại chữa bệnh. Tới năm 1980, khi mọi nghiên cứu về cụ đă được hé mở th́ công việc chữa bệnh của cụ thuận lợi hơn, không bị cấm đoán ǵ cả. Nhiều người đến xin cụ chữa bệnh trong đó có cả cán bộ nhà nước. Khi ấy, có báo đến phỏng vấn, cụ nói: "Tôi chữa bệnh không lấy tiền, như vậy tôi đă làm lợi cho dân. Đó là điều làm cho tôi sung sướng".
Cả đời cụ Trưởng Cần chữa bệnh không lấy một đồng tiền nào của bệnh nhân. Nhạc sĩ Tu My Đỗ Mạnh Cường nhớ lại: "Tôi bị bệnh tim, được cụ cứu chữa. Tiền cũng không có, dành dụm mua quà đến biếu cụ chỉ là miếng chả hay dăm ba b́a đậu phụ, cụ chỉ bảo: "Ông nhận rồi, giờ th́ mang về cho các cháu ăn đi". Một lần có người bệnh nghèo mang biếu cụ khúc sắn dây luộc, cụ nhận và bảo cắt ra cho cả những người bệnh có mặt ở đấy ăn. Cụ luôn trân trọng t́nh cảm người bệnh nghèo".
Sau này, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải kể lại: "Lần đầu, tôi đến gặp cụ Trưởng Cần để xin nghiên cứu về cụ. Cụ Cần bảo: "Tôi chữa bệnh bằng cái đầu, vậy mà người ta bảo tôi là thầy phù thuỷ".
Cụ chữa bệnh cho mọi người đến năm 1983, sức khoẻ yếu, Ông Tiến con rể lớn của cụ nói: "Cụ cảm nhận được ngày đi xa của ḿnh. Cụ nói với mọi người trong gia đ́nh: "Tôi sẽ đi xa. Tôi sẽ về một nơi có cánh đồng rộng răi, xung quanh có nhiều cây cối (không xa Hà Nội) và ai cũng đến được". Và đúng như cụ dự đoán, cụ đă không qua khỏi và ra đi đúng vào ngày mồng 4 tháng 6 (Âm lịch).
Nơi cụ yên nghỉ đến nay đă thành một khuôn viên hơn 100m2 ở miền quê thanh b́nh với những hàng cau quanh năm tươi tốt. Đă gần 30 năm trôi đi, những bệnh nhân, những nhà nghiên cứu, người b́nh thường vẫn đến thắp hương nhớ tới cụ.
sontunghn
member
REF: 627477
02/24/2012
I.Bí ẩn về người chữa bệnh bằng tâm linh
Như một cơ duyên, trong một lần đến thăm nhà chị đồng nghiệp cơ quan cũ, tôi được biết đến một phương pháp chữa bệnh khá đặc biệt của một người thầy thuốc, không dùng thuốc, chữa bệnh từ xa, chữa bằng nước trắng…. vị thầy thuốc đó có tên là Nguyễn Đức Cần, mọi người c̣n gọi là cụ Trưởng Cần. Nguồn: http://phatgiaovnn.com (Phật Giáo Việt Nam Net)
Phương pháp chữa bệnh của cụ cho đến nay vẫn là một bí ẩn đối với mọi người. Các nhà khoa học cho đó là cách chữa bệnh bằng thôi miên, tự ám kỷ. Chữa bằng trường sinh học …tất cả mới chỉ dừng ở mức nghiên cứu. Nhiều người cho rằng, nó huyền bí không thể hiểu được v́ nó xa lạ với các quy luật vật lư thông thường.
Khi t́m hiểu về cuộc đời và con người cụ, tôi chợt nhận ra rằng, cách chữa bệnh của cụ so với cách chữa bệnh của một số vị thiền sư đạt đạo trong Phật giáo có sự tương đồng. Ở thời của cụ, Phật giáo được rất ít người biết đến nên nhiều người cho rằng, phương pháp chữa bệnh đó là bịp bợm, dùng bùa ngải, yêu thuật chữa bệnh…
Ngày nay, Phật giáo đă được truyền bá sâu rộng, các giáo lư Nhà Phật ngày càng được khoa học chứng minh sự chính xác, tính thực tiễn của nó. Sự uyên thâm, vi diệu, bất khả tư ngh́ trong các Kinh, Chú của các đức Phật đă được thể hiện qua một số năng lực thần thông của các vị thiền sư.
Hiện nay, chúng ta lại có thêm một nhân chứng sống nữa đó là sự hiện thân, cách chữa bệnh của cụ Trưởng Cần - Vị thầy thuốc hành đạo Bồ tát. V́ sao tôi xưng dương tán thán công đức của cụ như vậy, một lần nữa xin được dùng giáo lư Phật đạo giải thích.
Sống thanh cao, hết ḷng v́ người bệnh
Những tư liệu về cuộc đời cụ Trưởng Cần có khá nhiều. Nhưng chủ yếu nói về tiểu sử, tấm gương đạo đức và phương cách chữa bệnh khác biệt, khá ly kỳ của cụ. Để bạn đọc hiểu về con người cụ, tôi xin trích dẫn một chút đoạn về cuộc đời và con người cụ :
Cụ Nguyễn Đức Cần sinh ngày 29-12-1909 (Kỷ Dậu) ở thôn Đại Yên - Ngọc Hà - Quận Ba Đ́nh – Hà Nội. Cụ là người có học vấn khá, thông thạo tiếng Pháp. Cụ hoạt động cách mạng trước năm 1945. Đă từng là đại đội trưởng đội Lam Sơn, bảo vệ Hà Nội sau ngày toàn quốc kháng chiến.
Các cụ già trong làng kể lại rằng, khi bà cụ Khế (Hoàng Thị Khế - mẫu thân ) sinh người con trai thức năm vào đêm 30 tết th́ đêm hôm ấy bỗng trời sáng trưng như có trăng rằm. Phải chăng đó là một điềm lành báo rằng có một bậc kỳ tài xuất thế để giúp đời.
Khi cụ Tổng ông (Nguyễn Đức Nhuận) bị bệnh trong bụng nổi lên một cái u to như quả trứng không thầy thuốc nào chữa khỏi th́ Cụ Tổng bà đă mời một vị thầy về làng chữa. Người làng không hiểu ông thầy đó chữa bệnh như thế nào nhưng chỉ sau đó vài hôm th́ cụ Tổng ông đă khỏi bệnh.
Thật là một sự thần kỳ. Nhưng điều mà gia đ́nh cụ thêm khâm phục là vị thầy đó không nhận tiền thù lao chữa bệnh mà chỉ nói chữa bệnh làm phúc thôi.
Cụ Tổng bà quyết định cho con trai theo học vị thầy đó v́ ông thầy quá giỏi lại là người đạo cao đức trọng… Cậu Nguyễn Đức Cần đă theo vị thầy đó đi đến những đâu, đă học như thế nào, đến nay vẫn c̣n là một điều bí ẩn.
Sau này cụ Cần có kể rằng: Cụ đă đi đến vùng Sơn Tây – Ba V́, rồi đến Thác Bờ Hoà B́nh, qua các vùng miền núi Tây Bắc và sang cả vùng Thượng Lào, Phong Sa lỳ…
Thời gian bao lâu không thấy nói nhưng có một chi tiết là khi ra đi chỉ là một cậu bé, trở về làng đă là một chàng trai khôi ngô tuấn tú.
Từ những năm 40 cụ Trưởng Cần đă bắt đầu chữa bệnh giúp cho nhiều người. Lúc đầu chữa trị cho những người trong họ tộc thân quen về sau cụ bắt đầu nhận chữa rộng răi cho nhiều người.
Phương pháp chữa bệnh của cụ rất đặc biệt, người bệnh hoặc người nhà bệnh nhân đến gặp cụ, nếu được cụ nhận lời, cụ sẽ cho một mảnh giấy có chữ kư của cụ mang về. Cụ chữa bệnh bằng nước trắng, dùng giấy có chữ kư đốt hoặc gián lên chỗ đau. Cụ chữa bệnh không dùng thuốc và có thể chữa bệnh từ xa. Cụ chữa nhiều loại bệnh như: điên, ung thư, đau dạ dầy, sơ gan cổ trướng, máu trắng thấp khớp, câm điếc, liệt tay, hen….
Ngày 13-7-21983, cũ Trưởng Cần đă mất đi trong sự tiếng thương vô hạn của nhiều người. Một cái chết nhẹ nhàng, b́nh thản mà cụ đă biết trước đó nhiều ngày. Nhiều người coi cuộc đời của cụ như một vị thánh nhân cứu thế.
Với khả năng đặc biệt của ḿnh, cụ Trưởng Cần đă chữa cho không biết bao nhiêu bệnh nhân, kể cả những người thập tử nhất sinh, vô phương cứu chữa. Cụ đă mang lại cuộc sống cho rất nhiều người, mang lại hạnh phúc, nụ cười cho gia đ́nh họ.
Cụ chữa bệnh không những không lấy tiền mà cụ c̣n giúp bệnh nhân thấy được những lỗi lầm của họ để sửa tính nết. Tấm gương của cụ thật cao đẹp vừa chữa khỏi bệnh, vừa khuyên bảo “đức làm người”.
Cụ Trưởng Cần đă dùng phương cách nào để chữa bệnh. Cơ sở của những phương pháp đó là ǵ?
Luyện công tu hành, bắt ấn, tŕ Chú có thể chữa được bệnh
Hiện nay, các nhà khoa học vẫn nghiên cứu phương cách chữa bệnh của cụ theo chiều hướng trường năng lượng… Theo lời kể của một nhà báo. Trong một lần phỏng vấn, khi được hỏi về phương cách chữa bệnh của cụ, Cụ Trưởng Cần đă nói: “Nếu nghiên cứu theo phương pháp trường năng lượng…là các anh đă đi sai đường rồi. Hăy lên núi mà học … Các anh đă mang cái hữu hạn để nghiên cứu, giải thích cái vô hạn”.
Khi nói chuyện với nhà khoa học Nguyễn Phúc Giac Hải cụ nói : “Vâng thưa ông, tôi chữa bệnh bằng cái đầu của tôi, nhưng người ta cứ bảo tôi là phù thuỷ”.
Cũng như những năng lực, khả năng của các nhà ngoại cảm, phương cách chữa bệnh của cụ nếu dùng khoa học để giải thích th́ măi măi sẽ không giải thích được. Măi măi sẽ không tiếp cận được đến chân lư. Không thể dùng quy luật vật chất để giải thích quy luật về tâm linh. Cũng như không thể dùng trí tuệ hữu hạn mắt thường nh́n thấy để giải thích cái vô hạn của thế giới tam thiên đại thiên.
Chỉ có trí Không được phát sinh từ thiền định mới có thể nh́n thấu rơ cái vô hạn đó. Đó cũng chính là thuyết lư thuộc về đạo Phật.
Hiện nay, nhiều người gọi cụ là Nhà văn hoá tâm linh. V́ chưa được tiếp xúc với cụ Trưởng Cần, tư liệu về cụ chủ yếu thiên về cuộc sống và phương pháp chữa bệnh, trong bài viết này tôi xin được mang đến bạn đọc có một góc nh́n khác về cuộc đời và con người cụ Trưởng Cần.
Trong câu nói được trích dẫn trên đây, ta thấy rơ một điều, cơ sở phương pháp chữa bệnh của cụ không phải là dùng năng lượng trường sinh học cơ thể người, cũng không phải dùng bùa ngải, yêu thuật để chữa bệnh. Kiến thức cụ tiếp nhận được là từ một vị thầy thuốc tu hành trên núi.
Trong phần tiểu sử của cụ có đoạn: Sau năm 1950, từ vùng núi trở về, Cụ sống tại thôn Đại Yên như một nông dân trồng hoa. Việc Cụ tu luyện thế nào không ai được biết. Người ta đồn rằng, Cụ đă đắc đạo tại đền Và – Sơn Tây (đền thờ Thánh Tản Viên). Cụ cũng không hề xác nhận hoặc thanh minh điều đó.
Cụ Trưởng Cần cũng từng nói: Cách chữa của tôi không học một trường nào cả. Từ khi c̣n ít tuổi, tôi đă phải bỏ nhà ra đi, mặc dù nhà rất giàu. Tôi phải chịu khổ lên rừng mà học mới có thầy dạy, phải học khó lắm.
Trong Phật giáo chúng ta thường nghe nói đến các vị cao tăng có thể làm nên rất nhiều điều phi thường như : Hô mưa gọi gió, thần thông, bắt ấn chữa bệnh… V́ sao họ đạt đến những trạng thái siêu vật lư như vậy, đó là do công phu tu hành, tŕ Chú…mà có được. Để có thể đạt được những khả năng siêu việt đó các hành giả tu hành phải có một sự tinh tấn nỗ lực rất lớn.
Theo phái Mật Tông, bí mật thân thể của con người và vũ trụ , trời đất có một sự tương quan liên hệ với nhau rất mật thiết . Nhưng v́ đa số con người , không có luyện tập để có đại trí tuệ và không được thông qua sự luyện tập hợp lư, nên vĩnh viễn không thể phát huy được, sự tác dụng tương hỗ nay. V́ thế đă không khai mở được sự bí mật tương quan của cơ thể con người với vũ trụ.
Có nhiều phương pháp luyện tập, truyền thống bí mật được lưu truyền từ ngàn xưa có thể giúp con người nhanh chóng, luyện tập trong một khoảng thời gian ngắn. Có thể giúp con người liên lạc, cảm ứng được với các Thần Linh và kết hợp con người với vũ trụ lại làm một, tiến đến đưa con người đến quả vị Thánh và Phật .
Trong Phật giáo, các vị Chư Phật, Bồ Tát không phải là những thánh nhân sáng tạo ra vũ trụ mà là người thầy dẫn đường, vị thầy thuốc chữa bệnh khổ về thân tâm cho chúng sinh. Nếu Kinh Phật là phương cách hướng dẫn chữa bệnh th́ các thần Chú chính là thuốc chữa bệnh.
Sự vi diệu bất khả tư ngh́ của đạo Phật chính là các Chú. Tà ma ngoại đạo cũng sử dụng các câu thần Chú của đạo Phật rất nhiều. Các Chú rất linh nghiệm, nhưng không phải ai tŕ Chú cũng có được linh ứng hiệu nghiệm. Để đạt được đến mức đó không những phải tu hành đạt mức nội lực thâm sâu mà c̣n phải thực hành đạo Bồ Tát.
Theo Hoà thượng Tuyên Hoá th́, dùng nước Đại Bi để chữa bệnh cho người là một pháp môn thực hành Bồ tát đạo. Nhưng quư vị muốn tu pháp này trước hết phải thực hành mọi hạnh nguyện của hàng Bồ tát. Phải luôn luôn giữ tâm niệm “vô ngă”, “vô nhân”. Nghĩa là trong tâm không c̣n bốn tướng: ngă, nhân, chúng sinh, thọ giả nữa. Quư vị đừng nghĩ rằng: “Tôi chữa lành bệnh của chúng sinh được, khi tôi tŕ chú Đại Bi, tôi tạo ra được sự cảm ứng vô cùng lớn lao”.
Sự linh nghiệm của các Thần Chú
Phật pháp bao la, thiên binh vạn quyển, có rất nhiều câu thần Chú. Duyên khởi của các Chú thường được xuất phát từ sự quán chiếu của các đức Phật, Bồ Tát về sự khổ về thân, tâm của các chúng sinh mà các ngài tuyên thuyết.
Trong Kinh Đà Ra Ni, Bồ tát Quán Thế Âm đă nói : “Đức Như Lai vừa nói lời ấy xong, Quán Thế Âm Bồ Tát liền từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa y phục nghiêm chỉnh, chắp tay hướng về Phật mà thưa rằng: ''Bạch đức Thế Tôn, tôi có chú Đại Bi tâm Đà Ra Ni nay xin nói ra, v́ muốn cho chúng sinh được an vui, được trừ tất cả bệnh, được sống lâu, được giàu có, được diệt tất cả nghiệp ác tội nặng, được xa ĺa chướng nạn, được thành tựu tất cả thiện căn, được tiêu tan tất cả sự sợ hăi, được mau đầy đủ tất cả những chỗ mong cầu. Cúi xin Thế Tôn từ bi lắng nghe.
Đức Phật bảo: Thiện nam tử! Ông có tâm đại từ bi, muốn nói thần chú để làm lợi ích an vui cho tất cả chúng sinh. Hôm nay chính là lúc hợp thời, vậy ông nên mau nói ra, Như Lai tùy hỉ chư Phật cũng thế”
Duyên khởi của thần Chú Dược Sư, đức Phật Thích-ca Mâu-ni đă dạy cho Mạn Thù Thất Lợi Bồ-tát trong kinh Dược Sư Bổn nguyện công đức: “Này Mạn Thù Thất Lợi! Đức Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai khi chưa chứng được đạo quả Bồ-đề, do sức bổn nguyện mà Ngài quan sát biết chúng hữu t́nh gặp phải các thứ bệnh khổ như da vàng, gầy ốm, cảm nhiệt, thương hàn, v.v….
V́ muốn những bệnh khổ ấy được tiêu trừ và ḷng mong cầu của chúng hữu t́nh được măn nguyện, nên Ngài liền nhập định tên là Định diệt trừ tất cả các khổ năo cho chúng sinh. Khi Ngài nhập định, từ trong nhục kế phóng ra luồng ánh sáng lớn, trong luồng ánh sáng ấy nói chú Đại Đà-la-ni”
Hiện nay các vị tăng sĩ thường dùng hai Chú là : Đại Bi Tâm (Kinh Đà Ra Ni) và Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai Bổn nguyện công đức để chữa bệnh thân và tâm cho chúng sinh. Đi sâu vào phương cách tŕ Chú chữa bệnh của hai bộ Kinh này ta sẽ t́m ra được lời giải cho phương pháp chữa bệnh của cụ Trưởng Cần.
Trong Kinh Đà Ra Ni, khi nói về Chú Đại Bi Tâm, Phật bảo ngài A Nan: “Ông nên dùng ḷng trong sạch tin sâu mà thọ tŕ môn Đại Bi Tâm đà ra ni này và lưu bố rộng ra trong cơi Diêm Phù Đề, chớ cho đoạn tuyệt. Đà Ra Ni này có thể làm lợi ích lớn cho chúng sinh trong ba cơi.
Tất cả bệnh khổ ràng buộc nơi thân, nếu dùng Đà Ra Ni này mà trị th́ không bẹnh nào chẳng lành, dùng đại thần Chú này tụng vào cây khô, cây ấy c̣n được sinh cành lá, trổ bông, trái, huống chi là chúng sinh có t́nh thức ư? Nếu thân bị đại bệnh, dùng Chú này mà trị không lành, lẽ ấy không bao giờ có”.
Theo Hoà Thượng tuyên Hoá th́ Đại Bi Chú Đà Ra Ni từ cầu 24 đến câu 74 chính là bốn mươi hai thủ nhăn ấn pháp diệu dụng. Khi hành giả hành tŕ bốn mươi hai thủ nhăn ấn pháp này được gọi là “tác pháp”. “Như ư” nghĩa là tùy theo tâm nguyện đều được như ư. Khi hành giả tu tập thành tựu ấn pháp này rồi, th́ mọi việc đều được như tâm nguyện nên gọi là “Như ư”.
Khi một người tu tập đến “Tác pháp mạc ly ngă” th́ ấn pháp không rời khỏi hành giả và hành giả không rời khỏi ấn pháp. Pháp và ngă là một. Thế nên chẳng có pháp và cũng chẳng có ngă, pháp chấp và ngă chấp đều không. Thủ nhăn ấn pháp này có công năng mang lại sự an vui như ư đến cho hành giả, khiến cho các thứ bệnh tật, chướng nạn đều được tiêu trừ.
Trong phần tiếp của bài viết, tôi xin được đưa ra một số phương cách chữa bệnh của các vị thiền sư và phương cách chữa bệnh của cụ Trưởng Cần để bạn đọc tham khảo.
Tất nhiên, do duyên nghiệp và căn cơ khác biệt của mỗi người nên trong phương cách chữa bệnh không thể giống nhau một cách hoàn toàn.
Chữa bệnh bằng nước lạnh…
Ấn Quang đại sư, một vị cao tăng thời cận đại ở Trung Quốc, tu hành tinh tấn theo pháp môn Tịnh độ thường tụng Kinh kiêm tŕ chú Đại Bi.
Đại sư thường gia tŕ Chú Đại Bi vào nước, gạo hoặc tro sạch để cứu những chứng bệnh mà các vị thầy thuốc khác đều bó tay, hiệu nghiệm lạ lùng.
Có một lần, nơi lầu Tàng Kinh của chùa phát hiện ra vô số mối trắng, đại sư ở trong thất, nghe nói, liền tŕ Chú vào nước bảo rưới lên loài mối, sau đó tự nhiên chúng kéo nhau đi mất.
Qua phương các chữa bệnh của Ấn Quang đại sư ta thấy có một sự khá tương đồng với phương pháp chữa bệnh của cụ Trưởng Cần. Trong câu chuyện kể của nhà khoa học Nguyễn Phúc Giác Hải có viết:
“Vậy th́ cụ chữa như thế nào? Cụ lấy ra một miếng giấy, cụ bảo người bệnh đốt miếng giấy ấy trên một chậu nước rồi lấy nước ấy rửa chỗ đau của cơ thể.
Rơ ràng khi thấy hiện tượng đó th́ người nào cũng thấy đó là thần bí mà người ta có thể gọi là mê tín dị đoan, thế nhưng khi tôi chụp ảnh người bệnh ấy khi chưa chữa th́ đầy những vẩy nến trên cơ thể và sau khi rửa cái nước đó th́ sau hai tuần lề nó đă bớt đi rất nhiều.
Trước đó người bệnh đă đi chữa ở nhiều nơi nhưng không khỏi”….
Trường hợp khác: “Cụ nói với một người ngồi gần đấy đưa cho cụ cái khay trong đó có những miếng giấy. Cụ cầm miếng giấy tích năng lượng vào đó rồi cụ bảo đốt đi. Một người cầm miếng giấy đó đốt trên cốc nước rồi tôi uống cái cốc nước đó”.
Trong bài viết này tôi sử dụng khá nhiều những lời thuyết giảng của Hoà Thượng Tuyên Hoá. HT.Tuyên Hoá là một vị cao tăng đắc đạo người Trung Quốc đă chứng ngũ thông, là vị tăng sĩ diễn giải Chú Đại Bi gần với yếu nghĩa kinh và là người rất nổi tiếng trong việc bắt Ấn, kiết Ấn, tŕ Chú chữa bệnh.
Khi nói về việc dùng nước lạnh chữa bệnh, HT.Tuyên Hoá chỉ phương cách như sau: “Các vị xuất gia khi gặp người bệnh, tŕ Chú này vào trong ly nước, cho người bệnh uống th́ có thể được khỏi bệnh.
Để ly nước tŕ chú Đại Bi có được năng lực như vậy, quư vị không cần phải tŕ tụng toàn văn bài chú này, mà chỉ cần tŕ tụng câu Hô lô hô lô hê rị năm lần rồi dùng tay kiết ấn ba lần búng vào phía trên ly nước. Rồi trao cho người bệnh uống sẽ được khỏi hẳn”
Theo sự giải thích của HT.Tuyên Hoá th́ câu Chú Hô lô hô lô hê ri (trong Chú Đại Bi) chính là Bảo bát thủ nhăn ấn pháp, cũng chính là ấn pháp thứ ba trong số bốn mươi hai thủ nhăn ấn pháp. Ấn pháp này có công năng giải thoát cho chúng sinh khỏi những tai ương bệnh hoạn.
Với phương pháp chữa bệnh theo kiểu tŕ Chú , Kinh Bổn Nguyện Dược Sư Lưu Ly Quang có đoạn : “Ông Mạn Thù này : Thấy ai nam, nữ nếu có bệnh khổ th́ nên nhất tâm, v́ người bệnh ấy, tắm gội sức miệng sạch rồi tụng chú 108 lượt vào thức ăn, hoặc vào vị thuốc, hoặc vào nước lọc, không có vi trùng rồi đem cho uống th́ bệnh khổ ǵ cũng đều tiêu hết”.
Theo Mật tông giáo th́, Thủ Ấn là một dạng ngôn ngữ đặc thù của bàn tay do nguyện lực và nhân duyên của chư Phật, Bồ Tát hay những vị đă giác ngộ phát nguyện.
Hành giả khi kết ấn tương đồng với thủ ấn của một vị Phật, Bồ Tát hay một vị nào khác th́ sẽ sản sinh ra một năng lượng tương ứng ḥa nhập vào thân tâm hành giả như sự cảm nhận của chính đức Phật, Bồ Tát đă cảm nhận vậỵ.
Phật, Bồ tát thể hiện phương tiện độ sinh của Ngài bằng vào uy lực gia tŕ. Gia tŕ về ba phương diện, mà thuật ngữ gọi là “Tam mật du-già”, tương xứng theo ba hành nghiệp của một chúng sinh: thân, miệng và ư.
Sự gia tŕ, tức uy lực hỗ trợ của Phật, được thể hiện nơi thân của một chúng sinh qua các tư thế ngồi và các thủ ấn, nghĩa là các ngón tay của hai bàn tay giao nhau trong một tư thế nào đó đă quy định.
Gia tŕ nơi miệng được thể hiện qua sự tụng niệm các chân ngôn. Ư mật gia tŕ nhờ sự quán tưởng về h́nh tướng Phật, hay các văn tự theo lối viết Brahḿ, mà trong Phật giáo gọi là tự mẫu tất-đàm…
Chữa bệnh bằng việc viết một nội dung hay kư tự vào một tờ giấy
Hoà Thượng Tuyên Hoá cũng kể rằng, ở Trung Quốc nhiều người đều biết có một vị Tiên nhân, biết sử dụng một ấn chú gọi là “Phiên thiên ấn”. Bồ tát Quán Thế Âm gọi là “Bảo ấn” Chính là Tát bà tát bà trong Chú Đại Bi.
Khi luyện công phu tu tập thành tựu rồi, nếu có người vừa mới chết hoặc sắp chết, quư vị chỉ cần tŕ ấn này vào một tờ giấy, và viết vài ḍng cho Diêm vương: “Hăy tha cho người này sống lại ngay. Hay hăy tha cho anh ta trở về dương gian”.
Diêm vương không dám từ chối. Diệu dụng của Bảo ấn có thể giúp cho người chết sống lại.
V́ sao vậy? V́ quí vị đă có được Bảo ấn này cũng như ấn của vua vậy. Trên chiếu thư có ngọc ấn của vua th́ khắp thiên hạ, ai có trách nhiệm ǵ cũng phải tuân theo chiếu thư mà thi hành, không ai dám chống lại.
Với Bảo ấn, quí vị có thể làm lợi lạc, an vui cho mọi loài chúng sinh. Quí vị có thể chỉ bảo cho họ biết sự lợi lạc để phát nguyện hành tŕ. Và sẽ đạt được sự an lành. V́ vậy nên gọi là ‘Nhất thiết lợi lạc’.
Việc chữa bệnh bằng việc tŕ ấn vào một tờ giấy với một nội dung hoặc một kư tự nhất định rồi đốt đi theo phương cách trên ta thấy không khác nhiều so với phương pháp chữa bệnh của cụ Trưởng Cần.
Hầu hết, những bệnh nhân được cụ chữa đều theo phương pháp này. Với phương cách này cụ có thể chữa được bệnh cho nhiều bệnh nhân ở rất xa ( Đức , Tiệp, Canada…) mà không cần bất kỳ một loại thuốc nào hay một trường năng lượng nào.
Có rất nhiều bệnh nhân được cụ chữa theo phương pháp này. Bài viết có hạn, tôi xin được trích dẫn một số trường hợp về phương cách chữa bệnh này của cụ.
“Tôi có lên thưa lại với cụ th́ cụ lại cho một mảnh giấy mang về, cụ dặn để trong người cho cô ấy yên tâm,cho thần kinh ổn định.
- Thưa ông, xin ông cho biết mảnh giấy ấy như thế nào?
- Mảnh giấy đó chỉ bằng cái bao diêm thôi, cụ viết một chữ vào đấy, sau đó cứ mỗi một tuần là tôi lên xin cụ, khoảng 4 tháng sau th́ nhà tôi đă có thể tự lên trên cụ một ḿnh và khoảng gần một năm th́ nhà tôi khỏi hẳn."
Trường hợp khác: “Tôi lên cụ, cụ cho mảnh giấy đề chữ sót rau, thế là hôm sau cháu khỏi, đến bệnh viện cũng phải ngạc nhiên. Cháu nội tôi bị chàm, cụ cho miếng giấy đặt lên trán, thế là khỏi. Đúng là một sự kỳ lạ….”.
Qua lời kể của các bệnh nhân được cụ chữa th́ họ chỉ nói là cụ viết một kư hiệu nào đó trên một tờ giấy nhỏ, sau đó đưa cho người bệnh đem về đốt hoặc dán lên chỗ đau, sau một thời gian bệnh nhân khỏi bệnh.
Trước khi cụ đưa tờ giấy đó, sau khi người bệnh mang về, cụ làm ǵ không ai biết được. Tôi chưa thấy một tư liệu nào nói về vấn đề đó.
Với phương cách chữa trị bệnh của cụ Trưởng Cần, hiện nay có người cho rằng, khả năng là Cụ sai “âm binh” hoặc một thế lực siêu nhiên chữa bệnh.
Đây là một dự đoán không phải là không có cơ sở. Nếu dựa theo thuyết lư Phật đạo ta sẽ thấy người chữa bệnh cho cụ chính là những chúng sinh phát tâm nguyện gia bị, hộ tŕ cho hành giả phát tâm tụng kinh, tŕ Chú.
Trong Kinh Đà Ra Ni, Bồ Tát Quán Thế Âm nói: “Chúng sinh nào tụng tŕ thần chú này, có thể trị lành tám muôn bốn ngàn thứ bệnh ở thế gian, hàng phục các thiên ma, ngoại đạo, sai khiến được tất cả quỷ thần…
Nếu hành giả có thể tụng tŕ đúng pháp, khởi ḷng thương xót tất cả chúng sinh, lúc ấy ta sẽ sắc cho tất cả thiện thần, long vương, kim cang mật tích thường theo ủng hộ, không rời bên ḿnh, như giữ ǵn tṛng con mắt hoặc thân mạng của chính họ…
Các vị thiện thần này cùng thần long vương, thần Mẫu Nữ đều có 500 đại lực dạ xoa làm quyến thuộc, thường theo ủng hộ người thọ tŕ thần chú Đại Bi. Long vương hóa làm người lành chỉ dẫn lối”.
Trong Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Bổn nguyện, đức Phật nói có 12 vị đại tướng Dược Xoa mỗi vị đầu có bẩy ngh́n Dược Xoa quyến thuộc đi theo đều thề nguyện hộ tŕ, hộ vệ những người thọ tŕ Kinh Dược Sư.
“Nếu có người nào thọ tŕ danh hiệu Đức Thế Tôn Dược Sư Quang Lưu Ly Như Lai cung kính cúng dàng. Quyến thuộc chúng con hộ vệ người ấy, khiết cho giải thoát hết thảy khổ nạn, có cầu nguyện ǵ đều được đủ cả, hoặc có ai cầu thoát khỏ bệnh tật, ách nạn cũng nên đọc kinh này.
Lấy chỉ ngũ sắc mà kết thành chữ tên của chúng con - các vị Đại tướng Dược Xoa được như nguyện rồi sau hăy cởi ra.”
Những chúng sinh đó là : Thiện thần, Long vương, Kim cang mật tích, đại lực Dược Xoa … Đó là những chúng sinh trong 10 pháp giới nhưng mắt người không nh́n thấy được. Đó cũng là những thế lực siêu nhiên có mặt khắp nơi trong cơi Ta Bà.
Hiện tượng chữa bệnh của các vị thiền sư và cụ Trưởng Cần thể hiện sự vi diệu, bất khả tư ngh́ của các Kinh, Chú Phật.
Cái vi diệu, bất khả tư ngh́ đó đă trở thành siêu tưởng, thần bí, không thể giải thích được đối với trí tuệ thế gian. V́ sao vậy? V́ trí tuệ thế gian chỉ tiếp nhận được cái hữu hạn thông qua nhục nhăn của con người nên không thể lĩnh hội được cái vô hạn của vũ trụ mà chỉ có trí tuệ xuất thế gian mới nh́n thấu được.
Tôi nhớ, có một lần tôi kể cho một người bạn về hiện tượng dấu hiệu của người được văng sinh lên thế giới Tây Phương Cực lạc. Sau khi chết thân thể nóng ấm như người c̣n sống, khuôn mặt trang nghiêm, thanh thoát. Trạng thái đó kéo dài 3 – 7 ngày tuỳ theo nghiệp lực của mỗi người.
Người bạn đó bảo tôi là phi vật lư, hoang đường và cho đó là những tṛ lừa bịp của Phật giáo. Đó là cái nh́n của trí tuệ thế gian c̣n đối với những Phật tử theo Tịnh Độ Tông th́ đó là b́nh thường và thực tế sau khi chết rất nhiều người tu theo pháp môn này có hiện tượng như vậy.
Sau khi giải thích sự diệu dụng của Chú Đại Bi và 42 Thủ nhăn Ấn pháp HT. Tuyên hoá đă nói: “Những điều tôi phân tích trên đây có thể những bạn đọc mới phát sơ tâm bồ tát thất thật khó tin và nghi ngờ. Đức Phật đă hiểu điều đó v́ căn cơ của chúng sinh Nam Diêm Phù Đề không dễ ǵ lănh hội được những điều uyên thâm, vi diệu trong kinh điển Phật”.
Đức Phật Thích Ca Mầu Ni trong Kinh Dược Sư Lưu Ly Quang Bổn nguyện hiểu được trí tuệ thế gian của con người cũng thốt lên rằng: “Như ta khen ngợi công đức bổn nguyện của đức Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, đó là những chỗ hành vi rất sâu của các đức Phật khó hiểu suốt lắm, ông có tin không ? …Ông A-Nan ơi ! làm được thân người đă là khó lắm nghe được danh hiệu Thế Tôn Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai thời lại khó hơn”.
Nghiên cứu tiếp sự diệu dụng của Bốn mươi hai thủ nhăn ấn pháp, HT.Tuyên Hoá nói rằng “Nếu hành giả kết một sợi dây ngũ sắc rồi hành tŕ quyến sách ấn pháp vào sợi dây ấy. Thành tựu rồi th́ khi phóng sợi dây này ra, các loài yêu ma quỷ quái, ly mỵ vọng lượng đều bị trói chặt. Không thể nào chạy thoát được.
Từ đó sẽ t́m cách giáo hóa cho các loài ấy hồi tâm hướng thiện. Đây là diệu dụng của ấn pháp này. Mới xem qua th́ có vẻ b́nh thường nhưng công năng thật khó lường”.
Các phương pháp chữa bệnh của Phật giáo không phải ai cũng làm được. Ngoài việc luyện công tu hành, hành đạo Bồ Tát, vị thầy thuốc phải có nhân duyên với người bệnh.
Có khi cùng một loại bệnh, bệnh nhân không có nhân duyên với thầy thuốc th́ bệnh nhẹ trở thành bệnh năng, bệnh nặng không những chữa không khỏi.
Theo HT.Tuyên Hoá: Tất cả đều tùy thuộc vào nhân duyên giữa hành giả và người bệnh. Nếu quư vị có nhân duyên sâu dày với người bệnh, th́ khi họ uống xong nước có tŕ chú Đại Bi liền được khỏi bệnh. C̣n nếu người bệnh không có duyên với hành giả, th́ dù họ có uống nước đă tŕ chú, nhưng v́ họ không có niềm tin ở Bồ tát Quán Thế Âm, th́ bệnh họ không được lành hẳn.
Những người vốn đă tạo nghiệp chướng sâu dày, nếu được uống nước đă tŕ chú vào th́ không đủ tạo nên nặng lực để chuyển hóa bệnh của họ. C̣n nếu người có nghiệp nhẹ khi uống nước đă tŕ chú vào th́ có thể phát sinh năng lực to lớn, tạo ra một năng lực cảm ứng đạo giao. Chính năng lực này đă chữa lành bệnh.
Viết đến đây có thể nhiều người sẽ đặt ra câu hỏi, hiện nay có một số người chữa bệnh theo phương pháp của cụ Trưởng Cần nhưng đâu có thấy tu luyện ǵ. V́ sao phương pháp chữa bệnh của cụ lại là của các thiền sư Phật giáo mà không phải các đạo giáo khác….
II.Bí mật về người chữa bệnh bằng tâm linh (TT)
Mặc dù những câu chuyện kể về cụ Trưởng Cần hầu như không nói ǵ về Phật giáo. Trong nhà cụ cũng không thờ các đức Phật và các chư vị Bồ Tát, nhưng trong câu nói của cụ, phong cách con người cụ, cuộc sống thanh tao đạm bạc của cụ luôn toát lên h́nh ảnh của một vị chân tu đạt đạo. Nguồn: http://phatgiaovnn.com (Phật Giáo Việt Nam Net)
Ở thời của cụ Trưởng Cần, không chỉ đạo Phật mà hầu hết các tôn giáo khác cũng bị hạn chế, ngăn cấm. Có thể v́ điều đó mà cho đến nay, Cụ đắc đạo nào, tu theo pháp môn nào vẫn là một bí ẩn đối với nhiều người. Thêm nữa, những vị chân tu đạt đạo trong Phật giáo đều ẩn ḿnh hành đạo Bồ Tát.
Vị thiền sư hành đạo Bồ tát
Nhiều người khâm phục trước năng lực kỳ diệu của cụ, đă suy tôn cụ lên ngôi thần thánh. Nhưng cụ nói: "Tôi chỉ là người, cũng ăn uống sống chết như mọi người khác."
Cụ c̣n khôi hài nói : "Tôi sợ đinh câu rút lắm."
Thật sự với khả năng và công đức của cụ, đối với Phật giáo th́ các vị thần thánh chưa đạt xứng tầm với một con người như cụ Trưởng Cần.
Nói đến đây, có thể nhiều người sẽ hỏi : Trong cơi giới con người c̣n có rất nhiều đạo giáo khác cũng tu luyện không khác nhiều so với Phật giáo. V́ sao tác giả cho là cụ tu theo pháp môn của đạo Phật ? V́ sao tôi nói cụ Trưởng Cần là một vị thiền sư tu luyện theo các pháp môn Phật giáo. Xin được trích dẫn một số tư liệu lấy từ trong cuộc đời cụ.
Trong lời kể do nhà giáo Vũ Văn Ngọc ghi, khi nghe xong nội dung của cuốn “Hồi dương nhân quả ”, nội dung: Việc ăn chay là ép xác sửa ḷng, miễn là làm 10 điều lành, lánh 10 điều dữ th́ đủ rồi. Nếu ăn chay niệm Phật mà 10 điều dữ không bỏ,10 điều lành không làm chẳng những không phúc, không công mà lại nhiều tội, nhiều lỗi.
Nếu chân tu th́ phải sửa ḿnh, giữ đạo là thứ nhất, bố thí ăn chay là thứ nh́. Cái nào cũng quư tại chữ Tâm, bố thí khó tại ḷng Nhân, không khó đều ra có của. Ăn chay khó tại ḷng Chính, không khó miệng cữ kiêng.
Cụ Trưởng Cần đă nói: "Cuốn kinh “Hồi dương Nhân quả” là kinh tu tắt". Và cụ dạy thêm rằng: “Tu là việc khó, nên điều trước tiên là phải biết sửa ḿnh”.
Qua câu trả lời của cụ ta hiểu được một điều là cụ rất am hiểu về kinh Phật. Rất am hiểu về quy luật nhân quả. Mà quy luật nhân quả là cốt lơi của đạo Phật.
Cụ có nói là bệnh của con người có hai vấn đề: “thân bệnh và nghiệp bệnh”. Thân bệnh th́ có thể chữa được, c̣n nghiệp bệnh th́ khó. Nghĩa là có người có thể khỏi bệnh, có người không khỏi. V́ vậy, mà cùng một thứ bệnh có người cụ nhận lời có người cụ không nhận lời.
Cụ bảo chữa bệnh phải có “Đức”. Tên của cụ là Nguyễn Đức Cần ở đấy có chữ “Đức”. Ở đây, khái niệm đạo đức của cụ là con người sống không làm điều ác, không phạm các tội lỗi với xă hội, không bất hiếu với cha mẹ, đó là đạo đức thông thường và cụ khuyên người ta làm việc thiện.
Những điều cụ Trưởng Cẩn nói chính là Năm điều đức Phật dạy con người (Làm điều thiện. Không làm điều ác. Làm trong sạch tâm ư ḿnh….) Thuyết nhân quả, nghiệp luân hồi đều là những thuyết lư của nhà Phật. Người chưa tiếp cận với đạo Phật th́ có thể khó hiểu, nhưng đối với các Phật tử th́ rất hiểu những điều cụ nói.
Khi một hành giả đă tu theo một pháp môn của Phật giáo sẽ hiểu, gieo nhân nào th́ gánh quả đó.
Nghiệp là do con người tự tạo và con người tự gánh. Thần thánh cũng không giúp được ǵ. V́ lẽ đó mà cụ Trưởng Cần đă đưa hết những bát hương của bệnh nhân mang đến cụ để ra ngoài sân. Cụ cho rằng ốm th́ phải chữa bệnh chứ không phải cúng thờ hàng năm tốn phí biết bao nhiêu tiền.
Trong tư liệu về cuộc đời Cụ viết : “Cụ chữa bệnh và c̣n bài trừ mê tín dị đoan, cụ đă giải đồng cho biết bao người, v́ cụ cho đồng bóng là mê tín. Cụ dậy làm người phải ăn ở có đức th́ mới được đẹp, sinh sống hàng ngày phải lao động cần cù, phong tục tập quán th́ nước nào cũng có, c̣n mê tín dị đoan th́ nên bỏ” .
Cụ vốn là một người lao động, cụ rất quư những người lao động. Mục đích cuộc đời của cụ là: "Tôi chữa bệnh không lấy tiền, như vậy tôi đă làm lợi cho dân. Đó là điều làm tôi sung sướng. Tôi chỉ muốn mọi người đều có cơm no, áo ấm,không bị ốm đau, thế thôi ”Sống mang lại hạnh phúc cho chúng sinh”".
Đó cũng là cuộc sống của các vị Bồ Tát thị hiện trong cơi giới con người.
Phật giáo hiện nay có ba tông phái chính là: Tịnh độ, Thiền tông và Mật tông. Khả năng thần thông, bắt ấn, tŕ Chú chữa bệnh của cụ rất gần với pháp môn Mật Tông. Mật Tông là sự kết hợp giữa đạo Bon truyền thống của người Tây Tạng với đạo Phật nên có những phép tu luyện huyền bí chuyên về bắt Ấn, tŕ Chú..
Để có thể tu luyện thành công theo tông pháp này, người tu thiền phải có căn cơ rất cao, phải trải qua sự khổ luyện rất lớn. Cũng để có được những thành tựu, khả năng chữa bệnh như cụ Trưởng Cần trong kiếp này, nhất định cụ đă trải qua hàng trăm kiếp tu hành trong quá khứ.
Có một chi tiết trong cuộc đời của cụ đă chứng minh, cụ đă tu đạt tới mức mở được thiên nhăn, thiên nhĩ tiếp cận với thế giới siêu h́nh trong lục đạo luân hồi.
Trong câu chuyện nhà giáo Vũ Văn Ngọc kể lại: “Tôi cũng được cụ cho xem những lá thơ của những bệnh nhân trước đây đă được cụ cứu chữa hoặc là có quan hệ với cụ. Trong đó có một bài thơ viết bằng chữ hán, nội dung của bài thơ là sự giao lưu giữa các vĩ nhân.Tôi có hỏi cụ:
- Con thấy bài thơ này lạ quá, rất đặc biệt, con không hiểu, người viết bài thơ này là người như thế nào? Cụ có trả lời:
- Ông cụ này là Thần sông Tô Lịch,có đến đây gặp tôi mấy lần.
- Thưa ông, bài thơ đó có nhan đề : ‘Thơ bái tặng Nguyễn chân nhân’ với bút danh là Hoài quang Cư sỹ. Quả thật là bài thơ ấy có một khẩu khí rất lạ,nó thể hiện ḷng kính mến đối với cụ."
Ở Trung Quốc những vị thầy cao tăng như vậy rất nổi tiếng. Thành tựu tu tập của cụ đă đạt tới quyền năng sai khiến được thế lực siêu nhiên (trời, rồng, quỷ thần…). Phương pháp chữa bệnh Tŕ Ấn vào một tờ giấy, cụ đă đạt được thành tựu sử dụng được sự diệu dụng Bảo Ấn của 42 Thủ nhăn Ấn pháp.
Theo HT.Tuyên hoá th́ người đă có Bảo ấn này th́ có thể sai khiến cá được Diêm vương, khiến cho người chết sống lại. Bản thân HT.Tuyên Hoá cũng đă dùng Bảo Ấn cứu sống được 2 bệnh nhân đă chết ở Hương Cảng và Măn Châu. Cụ Trưởng Cần cũng là người đă từng mang lại sự sống cho những người vô phương cứu chữa mà có người tưởng như đă chết.
HT. Tuyên Hoá cho rằng: Nếu quí vị muốn sử dụng được Bảo ấn này th́ phải công phu tu tŕ qua cả bốn mươi hai thủ nhăn. Diệu dụng của Bảo ấn có thể giúp cho người chết sống lại. Nhưng để sử dụng được Bảo ấn này, trước hết quí vị phải thành tựu công phu tu tập đă. Nếu công phu chưa thành tựu th́ chẳng có kết quả ǵ. Thế nào nghĩa là thành tựu công phu tu hành?
Cũng giống như đi học. Trước hết, quí vị phải vào tiểu học, rồi lên trung học, rồi thi vào đại học. Rồi cuối cùng có thể được học vị Tiến sĩ. Tu tập để thành tựu Bảo ấn này cũng như đạt được học vị Tiến sĩ vậy. Nhưng là tạm ví dụ vậy thôi, chứ Bảo ấn này không có ǵ so sánh được.
Chữa bệnh bằng nước lạnh hay một vật dụng khác… ở Việt Nam đă có một số người làm được, nhưng chữa bệnh bằng việc Tŕ Chú, bắt ấn như cụ Trưởng Cần ở Việt Nam từ trước đến nay chưa từng có ai. V́ lẽ đó mà tôi xin được xưng dương tán thán không những công đức chữa bệnh của cụ mà cả những năng lực thần thông cụ đă đạt được.
Theo HT. Tuyên Hoá Đại Bi Chú và 42 Thủ nhăn Ân pháp là “một pháp âm vi diệu, khiến cho đất bằng hoá thành vàng ṛng, đều được trang nghiêm bằng bẩy thứ châu báu. Thật là vi diệu khó thể nghĩ bàn. Quư vị Phật tử đang tu học Phật Pháp nên biết rằng trong 300 năm trở lại đây, không có ai hành tŕ được bốn mươi hai thủ nhăn ấn pháp và cũng chẳng có ai thông hiểu được các ấn pháp này”.
Một số hiện tượng chữa bệnh khác
Trên mạng có một câu chuyện kể về người cha của ông Hứa Hiếu Lễ ( người dân tộc thiểu số ) cũng có khả năng chữa bệnh bằng nước lạnh. Chính người con của ông cũng không biết cha ḿnh đă chữa bệnh cho mọi người bằng phương thức ǵ.
Chỉ biết rằng, nhiều người điên đă khỏi bệnh dù trước đó đă được đưa đi không ít nơi chạy chữa. Những người dân truyền tin cho nhau về khả năng kỳ lạ này. “Cha tôi sẵn ḷng giúp mà không kèm theo bất cứ một đ̣i hỏi vật chất nào..." Ông Hiếu Lễ nói.
Hồi c̣n nhỏ, cha ông Hứa có theo học ông thầy Vườn Luông. Đó là một nhân vật cực kỳ huyền bí sống ở cánh đồng Bo Păn. ông thầy Vườn Luông sống cô độc trong một cái lều sâu trong rừng nơi ít người đi tới. ông thầy này có truyền nghề nhưng không phải ai cũng theo học được bởi sự kỳ lạ trong tính nết và sự huyền bí không phải ai cũng có cơ duyên để tiếp nhận được.
Theo ông Hiếu Lễ nhiều lần cha con ông đă nói chuyện về ông thầy Vườn Luông kỳ lạ. Sau này, ông viết lại: "Ông Vườn Luông là một ông thầy cao tay. Tôi cũng được nghe mẹ kể nhiều về ông thầy Vườn Luông. Đó là một người tài cao đức dày, không mấy học tṛ theo được, chỉ có cha tôi là người hiền lành nhất, trung thực nhất và rất sáng dạ. Ông Vườn Luông tin yêu cha tôi nhất trong đám học tṛ. Kể từ đó, ông Vườn Luông truyền hết bí mật cho riêng cha tôi".
Cách chữa bệnh của cha ông Hứa như sau: Thuốc là một chai nước lă trong vắt múc từ dưới mỏ nước mang về. Rồi ông gọi người nhà đốt ba nén nhang mang lên. Ba nén nhang kẹp vào mang tai, ông ngồi thẳng lưng, thẳng cổ như kiểu ngồi ṭa sen. Chỉ thấy ông nhắm hờ hai mắt, bất động toàn thân, đó là tư thế ngồi thiền. Không thấy ông bỏ bất cứ vật ǵ vào chai nước. Khoảng nửa tiếng sau, khi ba nén nhang cháy vừa hết, ông lấy hơi từ lồng ngực khẽ khàng thổi vào chai. Chai nước vẫn trong suốt. Sau đó mang cho người điên uống, dăm ngày sau họ không c̣n quậy phá nữa. Họ nói năng từ tốn hơn, cử chỉ hành động trở lại b́nh thường.
Câu chuyện trên cho ta thấy một phần nào cuộc đời , phương thức tu luyện, cách chữa bệnh của cha ông Hứa Hiếu Lễ khá tương đồng với các nhà tu hành Phật giáo.
Câu chuyện thứ hai: Báo CAND có đưa ra một hiện tượng về khả năng chữa bệnh của bà Phú như sau:
Sau một trận ốm và hai lần điều trị bệnh tâm thần tại Thái Nguyên và Hà Nội, bà Phú tự thấy ḿnh có khả năng đặc biệt. Chữa bệnh bằng nước lạnh. Qua lời đồn thổi, người bệnh t́m đến nhờ bà Phú chữa bệnh. Lượng người dân cả tin lui tới pḥng khám của bà theo thời gian gia tăng đáng kể. Có những thời điểm, "pḥng khám" chứa tới hàng trăm lượt người. Phương tiện ôtô, xe máy từ các nơi đổ về xếp thành hàng dài ngoài ngơ.
Cậu c̣ Phú vốn dĩ làm nghề buôn bán ở các khu chợ của địa phương. Theo lời đồn thổi, cái tên "cậu c̣" và khả năng chữa bệnh đặc biệt bắt đầu xuất hiện sau đợt mắc bệnh tâm thần của bà Phú. "Cậu c̣" là tên gọi đứa con của bà Phú bị mất lúc hơn 1 tháng tuổi đang nằm trong bụng nhập vào người bà Phú.
Bà Phú cũng có được một số khả năng chữa bệnh như các vị thiền sư. Nhưng khác hơn là bà Phú chưa từng trải qua tu luyện hay theo học bất kỳ một vị thầy nào. Để có được những năng lực này, có thể từ hai khả năng: một là quỷ thần nhập vào bà. Hai là một tai nạn lớn sau cơn ốm thập tử nhất sinh có khả năng này. Tôi không giám khẳng định, nhưng những khả năng không qua tu luyện đều không có lợi cho người chữa bệnh. Tôi lấy một sự việc do HT. Tuyên Hoá kể :
Quư vị nhớ rằng loài quỷ Cưu-bàn-trà là một loài quỷ mị, thường gây ra t́nh trạng hôn mê, tê liệt cho người đang ngủ. Loài quỷ nầy chiếm đoạt thân xác của người đang tỉnh, rồi điều khiển thân, miệng, ư người nầy làm những việc riêng cho chúng. Nó nói qua trung gian người và dành hoàn toàn sự kiểm soát người ấy. Những người bị chiếm thân xác như vậy c̣n được gọi là xác đồng, hoặc có khi chúng trở thành phù thuỷ hoặc thầy trừ tà.
Đôi khi ở Trung Hoa, loại xác đồng nầy rất hấp dẫn. Họ có thể cắm cây dao trên đỉnh đầu mà không chết. Loài quỷ mị đang đoạt hồn họ sẽ gỡ lưỡi dao bằng cách dùng một thần chú, thế nên người ấy không đổ một giọt máu. Có người có thể đóng những cây đinh vào bên vai, từ những cây đinh, họ treo những thanh gươm mỗi cây nặng hơn 10 pounds. Họ có thể treo bốn thanh gươm như vậy rồi quay tṛn chúng. Xem rất là kinh khủng. Mọi người đều kinh hăi.
Theo HT.Tuyên Hoá, Có một số phái ngoại đạo cũng dùng pháp tŕ chú Đại Bi vào nước để chữa bệnh và đạt được công hiệu linh ứng. Đó là v́ họ có sự trợ giúp của loài thiên ma khiến cho người được lành bệnh tin vào họ, rồi dẫn dắt vào hàng quyến thuộc của thiên ma ngoại đạo. V́ thế, tuy cũng hành tŕ một pháp môn mà có thiên sai vạn biệt kết quả.
Cho đến nay, v́ chưa có một lời giải thích thuyết phục nào nên phương pháp chữa bệnh của cụ Trưởng Cần vẫn là một hiện tượng thần bí đối với nhiều người. Với bài viết này tôi xin được thành ư, tri ân đến Cụ.
Xin được tán thán công đức chữa bệnh của Cụ. Và xin được vinh danh sự vi diệu, bất khả tư ngh́ cho các thuyết lư Nhà Phật.