Vietnam Single Tim Ban Bon Phuong  


HOME  -  FORUM  -  REGISTER  -  MY ACCOUNT  -  NEW  PHOTOS  -  BROWSE  -  SEARCH  -  POEM  -  ECARD  -  FAQ  -  NCTT  -  CONTACT



Diễn Đàn
 Những chủ đề mới nhất
 Những góp ư mới nhất
 Những chủ đề chưa góp ư

 
NCTT Những chủ đề mới nhất

NCTT Những góp ư mới nhất
NCTT Website


Who is Online
 

 

Forum > Việt ngữ, lịch sử, văn hóa >> Chuyện thật về người có ḿnh đồng da sắt ở VN

 Bấm vào đây để góp ư kiến

1

 sontunghn
 member

 ID 61743
 07/08/2010



Chuyện thật về người có ḿnh đồng da sắt ở VN
profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email -goi thu   Thong bao bai viet spam den webmaster  edit -sua doi, thay doi edit -sua doi, thay doi  post reply - goy y kien


Nơi người Arem và Macoong sinh sống ở một thung lũng nằm tít sâu trong rừng Trường Sơn, giáp với biên giới nước Lào. Nơi thâm sơn chỉ có một màu xanh ngằn ngặt của đại ngàn ấy, hai tộc người này đă trải qua những cuộc chiến sinh tồn đầy cam go, khắc nghiệt. Bởi thế, bây giờ, dù đă phần nào tiếp cận với thế giới văn minh nhưng ở thung lũng hoang dă này vẫn c̣n tồn tại những bùa phép rất đỗi lạ ḱ...


Ḱ 1: Đốt môi, lưỡi, gan bàn chân bằng dao nung đỏ

Chúng tôi bị mê hoặc bởi câu chuyện của một cán bộ biên pḥng. Lên công tác tại xă vùng biên Tân Trạch (huyện Bố Trạch, Quảng B́nh), người lính trấn ải này đă chứng kiến một chuyện mà giờ kể lại vẫn chẳng ai tin. Một buổi đi địa bàn, anh bắt gặp một cán bộ xă đang làm phép để chữa bệnh cho một người dân. Sau khi niệm chú, vị cán bộ xă đó đă ngậm hẳn con dao đỏ rực được nung rất lâu trong than hồng để làm phép...

Cũng như nhiều người, tôi chẳng tin điều lạ lùng ấy. Thế nhưng, cán bộ biên pḥng này bảo, cứ lên đó th́ khắc phải tin.

Ḱ nhân chốn đại ngàn

Con đường 20 huyền thoại nối liền trung tâm huyện Bố Trạch tới Tây Trường Sơn rồi chạy tuột sang biên giới nước Lào. Đây là con đường được đắp bằng xương bằng máu. Chiến tranh, giặc Mỹ điên cuồng bắn phá Đông Trường Sơn, ngăn cản đường tiếp viện của ta cho miền Nam ruột thịt. Bởi thế, năm 1966, con đường này đă được gấp rút khai thông. Quân dân ta bạt núi, chặn khe dưới bom đạn bời bời. Không biết bao nhiêu bộ đội, thanh niên xung phong đă anh dũng ngă xuống để từng đoàn xe bon bon ra tiền tuyến. Bây giờ, đường 20 vẫn chẳng khác xưa là mấy. Vẫn gập ghềnh, lởm chởm những đá tai mèo.


Sau đúng hai ngày mệt mỏi vạ vật ở khắp các hốc đá và những chốt kiểm lâm sơ sài của Hạt kiểm lâm rừng quốc gia Phong Nha- Kẻ Bàng chúng tôi đă đến được xă Tân Trạch, nơi định cư của đồng bào người Arem. Có lẽ, đây là xă có số hộ dân ít nhất Việt Nam. Cả xă có gần 50 hộ dân, sống quây quần trên một quả đồi thoai thoải, cạnh những núi đá cao chót vót.

T́m nhân vật chính trong câu chuyện của vị sĩ quan biên pḥng mà tôi đă từng được nghe không khó lắm. Ông là Đinh Giàu, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc xă Tân Trạch và là anh ruột của Chủ tịch UBND xă.

Theo những người dân ở đây th́ ông Đinh Giàu là một pháp sư có tiếng, ông chuyên dùng pháp thuật để trị bệnh cho mọi người. Trước khi gặp ông, t́m hiểu, chúng tôi được biết, ông chỉ làm phép khi có bệnh nhân t́m đến yêu cầu cứu giúp. Bởi thế, muốn được tận thấy khả năng siêu phàm của vị pháp sư vùng sơn cước này, chúng tôi đă phải nhờ sự giúp đỡ của Bí thư Đảng ủy xă Nguyễn Chí Sĩ.

Đêm ấy, bỏ dở cuộc lửa trại tưng bừng mừng Ngày thành lập đoàn thanh niên (26/3/2010) do các giáo viên trường PTCS Tân Trạch tổ chức, ông Sỹ đă đưa tôi đến nhà ông Đinh Giàu. Ngồi bên bếp lửa, ông Giàu bảo: “Ḿnh chưa làm thần chú để biểu diễn bao giờ cả! Nhưng nhà báo đă lên tới đây rồi th́ sáng mai cứ qua đây. Ḿnh sẽ cố gắng xin thần linh xem thế nào!?”.

Sau đêm lửa trại, chúng tôi đến nghỉ nhờ tại một trạm kiểm lâm. Trạm này có anh trạm phó tên Phương là người dễ mến. Anh mới nhận công tác ở trên này được mấy tháng. Khi lên đây, thấy người Arem có nhiều phong tục tập quán lạ lùng, đặc biệt là những khả năng siêu phàm đầy bí ẩn ma mị, anh đă rất ṭ ṃ. Thế nhưng, càng t́m hiểu lại càng thấy bất ngờ bởi có những chuyện không tài nào lư giải nổi.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa ló chúng tôi đă máy ảnh, máy quay chỉnh tề để t́m đến nhà ông Đinh Giàu. Bước lên sàn nhà đă thấy mấy người đàn ông ngồi khoanh chân hút thuốc. Họ hút những điếu thuốc được cuốn bằng lá cây rừng. Một cán bộ biên pḥng cũng có mặt. Cán bộ này bảo, đă nghe ông Giàu dùng pháp thuật chữa bệnh cho nhiều người nhưng chưa có cơ hội được tận thấy. Bởi thế, nghe tin ông sẽ biểu diễn để nhà báo ghi h́nh, nên phải xuống xem rơ thực hư.

Khi chúng tôi vừa yên vị, ông Giàu bảo, ông phải làm lễ xin thần linh và ma mót (ma nhà). Nếu thần linh, ma mót đồng ư th́ cuộc biểu diễn mới được tiến hành. “Nếu có người đau th́ xin được ngay và xin rất đơn giản! Nhưng giờ không có người bệnh th́ khó lắm!”. Một người ngồi cạnh ông Giàu nói chêm vào.

Chẳng để khách phải sốt ruột đợi lâu, ông Giàu bắt tay ngay vào việc. Một chiếc mâm đồng cũ rỉ được bưng ra, đặt ở giữa gian nhà, ngay dưới ban thờ ma mót. Nghiêm trang, ông Giàu biện lễ. Ông lấy chiếc bát đựng trầu cau đă úa héo trên ban thờ xuống đặt vào giữa mâm. Trong chiếc bát ấy có cả những điếu thuốc to cỡ ngón tay cái cũng được cuốn vội bằng lá cây rừng. Tiếp đó, ông lấy túi hạt vừng cũng từ trên ban thờ, rắc quanh bát. Chờ người nhà đi mua rượu về, ông đặt luôn chai rượu vào mâm. Ông bảo, nếu đúng thủ tục th́ phải biện lễ bằng rượu ṿ, nhưng giờ gấp gáp, lấy ruợu chai chắc thần linh cũng lượng thứ cho.

Môi sắt răng đồng

Khi đă đủ các thứ cần thiết, ông Giàu gọi người nhà mang con dao ông vẫn dùng để phát nương lên. Ông đưa cho chúng tôi cầm thử. Con dao dày cỡ đốt ngón tay, bản rộng chừng mười phân, cầm nặng trĩu. Ông Giàu bảo, dao càng dày th́ nhiệt càng lớn và càng lâu nguội. Cho chúng tôi xem xét kỹ lưỡng xong, ông lại bảo người nhà nổi than hồng để cho dao vào nướng. Ở trên nhà, ông Giàu bắt đầu vào phần lễ của ḿnh. Ông châm cây nến được làm từ sáp ong và cắm ngay cạnh bát đựng trầu thuốc. Ông Giàu bảo, phải thắp nến bằng sáp ong chứ không được thắp bằng bất cứ chất liệu cháy nào khác. Người Arem, người Macoong ở thũng lũng này đều làm thế, cứ cầu khẩn thần linh là thắp nến bằng sáp ong được lấy từ đại ngàn.

Khi ngọn nến cháy bùng bùng, ông Giàu rót một chén rượu và lẩm nhẩm cầu khấn. Cố dỏng nghe nhưng tôi cũng chẳng biết ông khấn ǵ. Chỉ loáng thoáng thấy mấy câu “giúp đỡ nhà báo trung ương” ǵ đó. Vừa ŕ rầm khấn ông Giàu vừa găi tai, thoa mặt nghe chừng căng thẳng lắm. Khi tôi và mọi người vẫn căng mắt dơi theo nhất cử nhất động của ông th́ bất chợt ông nâng chén rượu, uống một hơn, khà một tiếng thể hiện sự măn ư, hài ḷng. Uống xong, ông đứng phắt dậy, chẳng nói câu ǵ mà đi thẳng xuống bếp.

Dưới bếp, mấy đứa trẻ con vẫn ngồi sưởi lửa b́nh thường. Có lẽ, chúng không cho rằng việc của ông Giàu sắp làm là hệ trọng. Có lẽ, chứng kiến nhiều nên chúng đă quá quen. Xuống bếp, ông Giàu vớ ngay lấy con dao đă được nung đỏ rực từ mũi tới chuôi. Như để cho chúng tôi nh́n kĩ, ông gơ mạnh con dao vào chiếc kiềng sắt. Muội than từ con dao bắn ra lấp lánh.

Khi máy ảnh của chúng tôi đă chớp trọn vẹn cảnh đó, ông Giàu thản nhiên đưa con dao đỏ hồng ấy vào miệng ngậm và đi thẳng lên trên nhà. Cảnh ấy khiến những người lần đầu được thấy như chúng tôi sợ hăi. Ai cũng thần sắc thất kinh, mắt tṛn mắt dẹt.

Lên tới nhà trên, vẫn ngậm dao trong miệng, ông đảo một ṿng trước mặt mọi người. Khi thấy tất thảy “khán giả” đă măn nhăn với cảnh tượng hăi hùng đó, ông chậm bước tới trước ban thờ nhả dao ra và phỉ nước miếng vào phần đỏ nhất. Những tiếng xèo xèo phát ra trong chớp mắt. Chẳng để mọi người kịp trấn tĩnh, ông chuyển sang màn thứ hai. Ông chà khối thép vẫn đang hồng rực ấy vào gan bàn chân của ḿnh. Chà đi chà lại mấy lần rồi ông lại đưa dao lên miệng và lại đi một ṿng trước mặt mọi người. Xong xuôi, ông nhúng con dao vào xô nước đă để sẵn ngay cạnh góc nhà. Xô nước réo ùng ục, khói phun lên nghi ngút.

Biểu diễn xong, ông Giàu lẹ làng ngồi xuống và thản nhiên tṛ chuyện với mọi người. Ông bảo, ông sẽ biểu diễn lại một lần nữa để chúng tôi ghi h́nh được rơ hơn. Lại những pha làm phép sởn gai ốc như khi năy được người đàn ông có vóc dáng thấp bé ấy tŕnh diễn. Kinh hoàng hơn, lần này, ông Giàu c̣n thè lưỡi liếm vào phần đỏ nhất của con dao. Việc kinh hoàng ấy, ông làm một cách ngon lành như đứa trẻ mút que kem mát lạnh. Xong, con dao lại được nhúng vào xô nước, lại những tiếng ùng ục liên hồi réo lên.

Lúc này, để cho chúng tôi thấy ông hoàn toàn b́nh thường sau hai cuộc làm phép trên, ông đă há miệng để chúng tôi kiểm tra. Lạ lùng thay, miệng ông như được cấu tạo bằng sắt bằng đồng, tuyệt nhiên không có vết bỏng hay phồng rộp ǵ.

Sứ mệnh thần y

Thong thả cuốn điếu thuốc, ông Giàu bảo, chữa bệnh cho mọi người, cứ khi ngậm dao xong, ông lại phả hơi nóng từ miệng ḿnh vào chỗ đau của bệnh nhân. Đàn ông th́ phả chín lần, đàn bà th́ bẩy lần. Bệnh nặng th́ chỉ cần để ông làm phép chữa trong ṿng một tuần th́ thế nào cũng thuyên giảm.

Liệu pháp kinh hoàng này, theo ông Giàu, hiệu nghiệm nhất là chữa các bệnh liên quan đến xương. Ông kể, trước đây, ông đă từng chữa lành cho một người đi rừng bị đá lăn dập hết chân bên phải. Bệnh nhân này xuống bệnh viện tỉnh, các bác sĩ ở đây bảo chỉ c̣n cách duy nhất là cắt bỏ toàn bộ phần chân bị thương tích ấy. Hôm đó, xuống viện thăm người quen, thấy cảnh nhà người bệnh xấu số khó khăn, giờ cắt bỏ chân th́ coi như mất hẳn trụ cột trong nhà. Bởi thương nên ông đă nằng nặc bảo để ông chữa hộ mà không lấy một trinh một cắc nào. Dù đă hết lời thuyết phục nhưng người nhà bệnh nhân vẫn chẳng dám tin. Họ không tin cũng phải bởi trông ông chẳng giống một thầy lang mát tay cho lắm. Vậy là ông phải viết giấy cam đoan, sau một tuần để ông chữa chạy mà không khỏi th́ hẵng đưa tới bệnh viện. Khi đó, tiền thuốc thang ở viện, ông chịu hết.

Nghe ông nói chắc như đinh đóng cột vậy nên thân nhân người bệnh cũng phần nào yên tâm và họ đă miễn cưỡng gật đầu. Đúng như những ǵ đă nói, chỉ sau 7 ngày… làm phép, vết thương của người không may mắn trên đă có dấu hiệu phục hồi. Thêm một tuần điều trị nữa, người bệnh đă chống nạng nhúc nhắc đi. Và, sau một thời gian kiêng khem đúng chỉ dẫn, người bệnh đă lành lặn hẳn. Kỳ diệu hơn, ngay sau đó, ra viện chụp chiếu lại, bệnh nhân ấy đă vô cùng kinh ngạc khi thấy xương chân ḿnh không hề có dấu hiệu ǵ thể hiện sự rạn gẫy. Tất thảy các ống xương nguyên vẹn như thể chưa từng hứng chịu sự va đập nào.

Ngoài chữa các bệnh về xương, ông Giàu bảo, phép nhiệm màu trên c̣n có thể chữa các bệnh liên quan đến cơ, gân, khớp… Tất nhiên, mỗi chứng bệnh phải dùng một lời chú khác nhau.


C̣n tiếp…

Theo Đào Tuệ Linh (Tuổi trẻ thủ đô)



Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
 

 sontunghn
 member

 REF: 551329
 07/11/2010

  profile - trang ca nhan  posts - bai da dang  email - goi thu  Thong bao cam nhan spam den webmaster  edit - sua bai, thay doi  edit - sua bai, thay doi post reply - goy y kien, dang bai

Chiếc áo ḱ bí và 3 phát đạn "bắn chệch" ở Quảng B́nh


Ba phát nổ chát chúa liên tiếp phát ra khiến mọi người đinh tai nhức óc. Thế nhưng, lạ ḱ thay, chiếc áo mà ông Lâm treo trên cây gậy vẫn chẳng hề lay động.

Người bí hiểm

Theo Chủ tịch UBND xă Đinh Hợp, ở thung lũng Ma Coong (Tân Trạch, huyện Bố Trạch, Quảng B́nh), nhiều người đă dùng những biện pháp kỳ quái để chữa bệnh. Họ là những người được người dân ca tụng, săn đón. Tuy nhiên, có một người cực kỳ quái đản ở đất này th́ lại rất ít người biết đến. Theo ông Đinh Hợp, cao nhân ẩn tích đó la ông Đinh Ngọc, hiện đang sống ở bản Cà Rọng 1. Ông Hợp bảo, ông học các phương pháp chữa bệnh bí truyền cũng chính từ ông Đinh Ngọc.

Một sáng, theo chân ông Đinh Hợp, chúng tôi xuống bản Cà Rọng 1 để t́m gặp vị cao nhân bí ẩn ấy. Nhà ông Đinh Ngọc ở cuối bản, nằm ngay dưới chân đồi, nơi có những cây săng lẻ to cỡ mấy người ôm. Theo chủ tịch xă Đinh Hợp th́ năm nay, sư phụ Đinh Ngọc đă tṛm trèm 100 tuổi, ông không có con, đang sống cùng một người cháu gái.

Từ lâu lắm rồi chẳng ai thấy ông không ra khỏi ngôi nhà sàn vắng lặng tiếng người ấy. Khi chúng tôi đến, ông Đinh Ngọc đang ngồi bệt dưới bếp, ngậm cái tẩu được cắt gọt cầu ḱ, bóng nhoáng. Ông để dâu dài, trông đạo mạo, bí hiểm như một đạo sĩ tu luyện lâu năm. Thấy chúng tôi đến, ông ngồi thẳng dậy, mắt nh́n vô tư lự, nét mặt chẳng biểu hiện bất cứ cảm xúc ǵ. Cung cách ấy càng khiến chúng tôi ṭ ṃ. Chủ tịch xă Đinh Hợp hỏi chuyện ông, ông cũng chẳng nói, cứ ngồi im, đưa ánh mắt vô hồn quan sát hành động của mọi người. Ông Đinh Hợp bảo, thầy ông vốn kiệm lời và cũng có khi đến cả chục năm nay, ông không nói chuyện với bất cứ ai. Ông cứ ngồi trong bếp, ai cho ǵ th́ ăn nấy không th́ chỉ ngồi không và hút thuốc lá xèo xèo.

Ông Đinh Hợp kể, trước đây, thầy ông đă dạy cho các môn đồ rất nhiều những ngón nghề ḱ lạ. Ngậm dao nung đỏ chữa bệnh chỉ là một phép đơn giản trong số ấy. Thế nhưng, theo ông Hợp, tất thẩy các học tṛ của thầy mà ông từng biết, chẳng ai lĩnh hội được hết các bài phép mà thầy đă dậy. Có thể họ không đủ kiên nhẫn để theo học và cũng có thể họ không có căn duyên. Mỗi người chỉ học được một môn, chỉ làm được một loại bùa phép nhất định. Như trường hợp của ông chẳng hạn, ông chỉ biết cách làm chú để chữa bệnh, đuổi ma bằng từ việc ngậm dao nung đỏ. C̣n anh Đinh Pàm, liên lạc viên của UBND xă th́ chỉ giỏi mỗi phép chữa bệnh bằng cách hút đá.

Ông Hợp bảo, ông đă cố gắng học phép thuật lạ lùng này, thế nhưng học măi mà vẫn không thể làm được. Nhiều lần tận mắt thấy Đinh Pàm chữa bệnh cho mọi người, được mọi người đưa rước đi khắp nơi, ông thán phục lắm bởi chẳng hiểu bằng cách nào Đinh Pàm lại có khả năng ḱ diệu đó. Gặp người đau ốm, Đinh Pàm chỉ cần "đọc chú" rồi chum miệng hút ở ngay sát chỗ đau th́ chỉ trong giây lát, mọi sự cơn đau nhức, mệt mỏi sẽ tan. Nếu những điều ông Hợp kể là đúng th́ quả những câu chuyện này hết sức kỳ quái.

"Bài thuốc" diệu ḱ

Ông Đinh Hợp bảo, thầy Đinh Ngọc c̣n có một bài chú chữa xương khác vô cùng ḱ diệu mà đến giờ vẫn chưa có môn đệ nào có thể kế thừa. Sử dụng bài chú này, người bệnh sẽ không có cảm giác đau đớn, sợ hăi. Theo đó, khi có người bị gẫy chân t́m đến nhờ chữa, thầy Đinh Ngọc sẽ vào núi bắt một con ếch đá ở tuổi trưởng thành. Sau đó, thầy sẽ niệm chú, làm phép và nếu người bệnh bị gẫy chân phải th́ thầy sẽ bẻ chân trái con ếch và cho con “vật tế thần” ấy vào trong một chiếc chum đă được đổ đầy nước. Cứ thế, mỗi ngày người bệnh chỉ việc múc nước từ chiếc chum đó ra rửa vết thương. Xương ếch nhanh liền nên chỉ trong một tuần, chân ếch lành, có thể nhảy nhót trong chum. Và, cũng trong một tuần ấy, xương chân của người cũng khỏi. Ông Hợp bảo, dùng liệu pháp ḱ lạ này, thầy ông chưa đầu hàng trước bất cứ ca gẫy xương nguy hiểm nào.


Cũng theo ông Hợp, thầy ông c̣n rất giỏi trong việc bào chế các bài thuốc nam. Với thầy ông th́ rừng Trường Sơn là một kho thuốc với những vị thuốc báu vật mà không nơi nào có được. Có lẽ nhờ sự uyên thâm của ông cùng nhiều thế hệ pháp sư ở đất này mà người Ma coong ở đây rất giỏi trong việc sử dụng thuốc, đặc biệt là các bài thuốc giải độc. Ông Hợp từng bị rắn hổ chúa cắn cách đây hơn hai chục năm, may mà có bài thuốc đặc biệt của thầy chứ không cũng khó bảo toàn tính mạng.

Suốt buổi gặp gỡ, ông Đinh Ngọc chẳng mấy khi cất nhời. Hỏi ǵ ông chỉ gật và nói bằng tiếng dân tộc. Ông Hợp phải phiên dịch những lời nói và cả những cử chỉ của thầy ḿnh. Theo đó, ông Đinh Ngọc bảo, pháp thuật lạ ḱ mà ông có được là do học của một tiền nhân đi trước. Vị sư phụ này đă mất được cả nửa thế kỉ rồi. Ngày trước, nghe thầy ḿnh nói là học được của một pháp sư ở vùng biên giới nước Lào.

Cao nhân ẩn tích như ông Đinh Ngọc ở thung lũng nhiều điều ḱ bí này, theo ông Đinh Hợp, c̣n nhiều lắm. Họ không xuất hiện không đồng nghĩa với việc họ không có khả năng mà trái lại, sự siêu phàm của họ khiến cả những pháp sư cao tay ấn cũng run rẩy sợ hăi.

Giải thưởng không có chủ nhân

Trước khi viếng thăm cao nhân ẩn tích Đinh Ngọc, chúng tôi có cuộc tṛ chuyện với mấy cán bộ xă cùng những giáo viên lên đất này công tác ở ngay trước sân UBND xă. Khi biết chúng tôi có ư định t́m hiểu về bùa chú, pháp thuật đang tồn tại trong cộng đồng người Arem, Macoong ở thung lũng này, tất thảy họ đều bảo, đó là chuyện có thực, cho dù rất khó tin. Những cán bộ, giáo viên ấy khuyên tôi nên t́m gặp ông Tùng Lâm, 70 tuổi, hiện đang sống ở bản Pan, cách trung tâm xă mấy giờ đi bộ. Sở dĩ họ có lời khuyên ấy là bởi ông Tùng Lâm chưa bao giờ xuất hiện trước mọi người với tư cách là người tinh thông bùa phép. Thế nhưng, cách đây chừng 3 năm, ông đă khiến mọi người thất kinh, hoảng hốt.

Theo những nhân chứng này th́ buổi ấy, không biết uống rượu ở đâu, ông Lâm ngất ngưởng về trung tâm xă. Khi ấy, cũng trong một buổi chuyện phiếm như thế này, ông Lâm bảo, về pháp thuật, ở đất này, tài nghệ của ông chẳng thua kém bất cứ ai. Chẳng thấy ông làm phép bao giờ nên mọi người chẳng tin. Nghe mọi người nói vậy, ông cởi phăng chiếc áo ḿnh đang mặc vứt xuống đất và bảo sẽ có cách khiến mọi người phải tin.


Theo đó, ông Lâm bảo, ông sẽ treo chiếc áo của ông lên, nếu ai dùng súng (kể cả súng quân dụng) mà bắn xuyên áo khi đứng ở khoảng cách 15 thước th́ ông sẽ thưởng lớn. Phần thưởng mà ông Lâm đưa ra là 2 con lợn nít và 20 triệu đồng. C̣n nếu ai bắn mà không xuyên được áo th́ chỉ phải mất cho ông phân nửa số tài sản trên.

Lời thách được đưa ra thế nhưng chẳng ai dám cược. Sau cùng, một anh bộ đội biên pḥng tên Liêm không tin vào chuyện hoang đường ấy đă nhận lời thách đố. Tất thảy kéo nhau ra b́a rừng. Chiếc áo của ông Lâm được treo trên một chiếc gậy giống như người ta vẫn treo để doạ chim phá lúa. Ba phát nổ chát chúa liên tiếp phát ra khiến mọi người đinh tai nhức óc. Thế nhưng, lạ ḱ thay, chiếc áo mà ông Lâm treo trên cây gậy vẫn chẳng hề lay động. Kiểm tra, mọi người đă tá hoả bởi không biết những viên đạn đó bắn đi đâu, dù anh lính tên Liêm ấy vốn là một tay súng cừ…

Mặc lại chiếc áo, ông Lâm bảo, phần thưởng ông treo vẫn vậy, ai có khả năng th́ cứ đến bản Pan gặp ông mà lấy. Lời thách đố của ông Lâm nhanh như thác đổ, vọt về tận đồng bằng. Nhiều người đă ngược rừng lên đây t́m gặp ông Lâm để “kiếm phần thưởng” nhưng tất thảy đều phải về không. Không những thế, khi rời bản Pan, xuống núi ai nấy đều thất kinh, thảnh thốt. Họ không hiểu tại sao lại có điều lạ lùng đến vậy. Tṛ chuyện với chúng tôi, một lái buôn tên Thu, sống ở ngay trước UBND xă bảo, khi mới lên đây, ông cũng định t́m ông Lâm để… kiếm tí vốn làm ăn. Tuy nhiên, ở đây được vài tuần, chứng kiến nhiều chuyện không thể tin vào mắt ḿnh, ông đă từ bỏ ngay ư định đó…

Mấy ngày ăn ở với người Arem, người Macoong trong thung lũng thẳm sâu giữa đại ngàn Trường Sơn ấy, chúng tôi đă đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Những chuyện, những việc tưởng như không có thật ấy lại tồn tại một cách rất đỗi b́nh thường ở nơi đây. Bởi thế, khi rời khỏi mái rừng già ḱ bí ấy, chúng tôi ai cũng ngỡ tưởng, ḿnh vừa trở về từ cơi mơ, bến mộng.

Theo Tuệ Linh (Tuổi trẻ thủ đô)


 
  góp ư kiến

 
   

  Kí hiệu: : trang cá nhân :chủ để đă đăng  : gởi thư  : thay đổi bài  :ư kiến

 
 

 


Nhà | Ghi danh Thành Viên | Thơ | H́nh ảnh | Danh Sách | T́m | Diễn đàn | Liên lạc | Điều lệ | Music | Link | Advertise

Copyright © 2024 Vietnam Single & Tim ban bon phuong All rights reserved.
Hoc Tieng Anh - Submit Website Today - Ecard Thiep - Hot Deal Network