goldsnow142
member
ID 37806
03/04/2008
|
ĐÔI NÉT VỀ THƠ BÚT TRE
Trong những năm 70 của thế kỷ trước , từ nông thôn tới thành phố , trong các tầng lớp nhân dân khắp cả nước đều biết đến một loại thơ mà người ta gọi chung là thơ Bút Tre .
Loại thơ này mộc mạc , hồn nhiên có khi chả theo luật ǵ cả , đọc lên là buồn cười .Người ta gọi là hiện tượng Bút Tre hay trường phái Bút Tre .Nó gần gũi với mọi tầng lớp nhân dân tới mức bao người sáng tác ra mà cứ gán cho là của Bút Tre và cũng không ai cải chính cả .Dù tác giả Bút Tre đă mất nhưng cái giọng thơ đó vẫn c̣n tồn tại và người ta vẫn gọi là thơ Bút Tre .
Xin sưu tầm giúp mọi người sơ lược về con người và thơ mang tên Bút Tre đó .
Sơ lược về tiểu sử Bút Tre
Bút Tre tên thật là Đặng Văn Đăng sinh ngày 23 tháng 8 năm 1911 tại xă Đông Lương , huyện Sông Thao , tỉnh Vĩnh Phú .Ông trước dạy học nên dân làng vẫn gọi ông là " Ông giáo Đăng " .Ông giỏi tiếng Pháp và tiếng Anh .Dạo dạy học ở Tuyên Quang ông yêu một cô gái Tày .T́nh yêu đó đă được miêu tả trong truyện dài được đăng nhiều kỳ ở trang tiểu thuyết thứ bảy của tờ báo Đông Pháp với bút danh "Lục Y Lang "nghĩa là "chàng áo xanh ".
Năm 1956 ông công tác ở Bộ Ngoại giao , làm Bí thư cho Ung Văn Khiêm .Từ năm 1962 ông làm Trưởng ty văn hoá tỉnh Phú Thọ cho đến khi nghỉ hưu .Ông mất ngày 18 tháng 5 năm 1987 tại quê nhà .
Theo ông Đăng , ông lấy bút danh Bút Tre là do khi đọc hai câu thơ trong tập thơ Việt Bắc của Tố Hữu :
Nhà nghèo không mực th́ son
Bút Tre , giấy lá nuôi con học hành
Một số thơ Bút Tre hoặc được gán cho là của Bút Tre
Ông viết rất nhiều thơ ( hàng ngh́n bài , trong đó có 398 bài thơ đường luật ).Thơ ông mộc mạc ,dễ hiểu gần gũi với quần chúng , tuy đôi khi sa vào tự nhiên chủ nghĩa nên đương thời đă có ư kiến phê phán .Như các câu :
Cầu tiêu giếng nước dủ đầy
Chuồng lợ hai bậc dựng xây từng nhà
Hay :
Đồng Lương , Phú Thọ , Sai Nga
Bao nhiêu lợn nái trâu cà bấy nhiêu
Và :
Tàu xe đi lại nhịp nhàng
Thái nguyên , Yên Bái lại càng Lào Cai
Sau khi ông sáng lập ra "trường phái thơ Bút Tre " th́ người ta đua nhau sáng tác và đều được gọi là thơ Bút Tre.Các thế hệ sau ông đă kế tiếp trường phái này , cho thấy sức sống và sự hấp dẫn của thơ Bút Tre như có nhà thơ đă viết :
Tham quan du lịch nghỉ hè
Thơ ca " trường phái Bút tre " đứng đầu
Vần gieo gẫy nửa nhịp câu
Giữa ḍng bạt mạng ngắt câu ngang phè
Mà sao ai cũng thích nghe
Cứ nghe mà biết Bút Tre là cười
Bao nhiêu Bút Sắt ṃn rồi
Bút Tre vẫn để cho đời nguồn vui
Thơ ông đều gắn với các giai thoại nhưng đều là chuyện có thật .Thí dụ thấy thanh niên chơi ném c̣n ông vào chơi và ứng khẩu :
Tuy già mà bác vẫn tung
C̣n chui qua lỗ chiếc ṿng ngày Xuân
Bút Tre đâu có ngại ngần
Không "đeo kính " vẫn chơi xuân xá ǵ .
Hay khi thăm đoàn văn công :
Đường đời mê mải tham quan
Để cho tiếng hát tiếng đàn "hơi" chơi vơi
Khi gặp đoàn văn hoá Quảng b́nh ông ứng khẩu :
Hoan hô các bạn Quảng B́nh
Từ trong tuyến lửa th́nh ĺnh ra đây
Bút Tre thơ một bồ đầy ...
Những câu thơ sau đây người ta gán cho là của ông :
Anh đi công tác Plây
Cu dài dằng dặc biết ngày nào ra
Anh đi công tác Buôn mê
Thuột xong một cái lại về với em
Hoan hô Đại tướng Vơ Nguyên
Giáp ta thắng trận Điện Biên trở về
Hoan hô anh Tạ Đ́nh Đề
Trước là gián diệp nay về với ta
Hoan hô anh Lê Quảng Ba
Trước đi theo phỉ sau ra hàng ḿnh
Hôm nay trời nhẹ mây cao
Anh Ga-ga-rỉn bay vào vũ tru (trụ )
Con khỉ trên cành đánh đu
Thằng Diêm Đ́nh Ngộ mút ...
Con đ̣ dịch đít sang ngang
Bên kia có một cái làng tḥ ra
Chị em du kích tài thay
Bắn tàu bay Mỹ rơi ngay cửa ḿnh
Hoan hô Trung tá Phạm Tuân
Bay lên vũ trụ một tuần về ngay
Bỗng đâu tin sét đánh ngang
Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần
Chú về công tác Bảo tàng
Cũng là công tác cách màng(mạng)giao cho
Trông xa th́ đúng một con voi
Đủ cả đầu đuôi đủ cả ṿi
Tăng gia sản xuất mau thắng Mỹ
Đầu th́ trồng sắn đít trồng khoai
Thi đua ta quyết thi đua
Thi đua ta quyết tiến lên hàng đầu
Hàng đầu rồi biết đi đâu
Đi đâu không biết , hàng đầu cứ đi
Ngọt ngào bóc múi em ra
Mời nhau cặp bưởi , chút quà hùng đoan ( Đoan Hùng )
Hoan hô du kích phương xà (xa )
Hôm qua bắt được thằng Ma Văn T́n (Tín )
Giải về đén huyện Thường Tin ( Tín )
Nhân dân vạch mặt cái tên phản đồng ( động )
Ta đi bầu cử tự do
Chọn người xứng đáng mà cho vào ḥm
Không đi không biết Tam Đao
Đi th́ chẳng biết nơi nào mà ngu ( ngủ )
Một giường nhốt những hai cu ( cụ )
Sướng khô (khổ ) đành chịu đến chu ( chủ ) nhật về
Trông xa một đống đen x́
Đến gần mới biết ấy th́ là than
Đứng bên băi biển bồn chồn
Bao nhiêu cô gái ngứa ...chạy quanh
Hoan hô đồng chí Hà Đăng
Ấn cho tàu chạy băng băng như rùa
Anh Thanh ơi hỡi anh Thanh
Anh về phân bắc phân xanh đầy chuồng
Chăn nuôi mấy cậu gầy nhom
Làm cho lợn nái ṣn ṣn đẻ sai
Câu đối của Bút Tre
Con cháu của Bút Tre , diễn vở Bén Tre , không có ǵ che , đành phải diễn .
Các cô cùng quê cọ , tắm táp kỳ cọ , cầm cái cẳng cọ , cố mà kỳ
Thơ Bút Tre trẻ
Có nhiều Bút Tre trẻ tiếp tục trường phái của ông .Sau đây là một số bài thơ của họ .
Hôm nay mùng tám tháng ba
Hoan hô các chị chủ nhà góp vui
Liên hoan có mấy nải chuồi ( chuối )
Có xôi có oản xin mời các ba ( bà )
Chị em ta uống cô ca
Chui vào cửa miệng chui ra cửa ḿnh
MỒNG TÁM THÁNG BA
Tú Sót
Hôm nay mồng tám tháng ba
Tôi giặt hộ bà cái áo của tôi
Phần bà được một đĩa xôi
Ưu tiên phụ nữ nên tôi ăn giùm
HOAN HÔ
Phan Dưong
Hoan hô đồng chí Trần Hoàn
Thông tin Bộ trưởng chiếu toàn phim hay
" Tiếng chim trong bụi mận gai "
Lại thêm :" Bạch tuộc " tuần hai tối liền
KHAI TRƯƠNG
Lê Dân Sinh
Đây rồi vở kịch vừa khai
Trương lên mời gọi những ai thích xèm (xem )
VÈ QUẢNG CÁO
Hỡi ai bị yếu sinh lỳ ( lư )
Đừng lo ! đă có thuốc tŕ rất hay
Thầy này học tận bên Tây
Nguyên về khoản ấy là tay cực gịi ( giỏi )
Mạc Vi
" Chuyên gia " đặc trị " yếu sinh "
Lư đâu chữa bệnh linh tinh quá nhường
Can ai chớ vội thấy sương ( sướng )
Mà nhầm " chuyên giả " liệt giương ( giuờng ) khổ đời
Minh Phương
HOAN HÔ
Giang Giang
Hoan hô Phạm Khắc chúng ta
Lăm anh cho chiếu những ba phim liền
" Người giàu .." vừa khóc một phen
" Hồng lâu ... " nước mắt chảy mềm suối hoa
Đến "Đơn giản tôi là Maria "
Lại tuôn ḍng lệ nghĩ mà thương tâm
Hoan hô anh Phạm Khắc Lam ( Lăm )
LỜI KHUYÊN
Lu Kha
Những khi công tác xa nhà
Anh ơi đừng có mát -xa nghe ành ( anh )
Ra đường lắm kẻ lưu manh
Nên đừng dại dột mà ḿnh hại thân
Thương anh khuyên một vài lần
" Mát xa " th́ mát " mát gần " th́ không
Em ơi anh đă hiểu thông
Nơi nào anh cũng một ḷng nhớ em
Đôi khi có lúc " lèm nhèm "
Nhưng anh vẫn nhớ tới èm (em) khuyên anh
Để khi công việc tốt lành
Việc nhà em liệu ḷng ành (anh ) thảnh thơi
DU LỊCH - DU LỆCH
Ông đi du lịch đó đây
Có cô trợ lư dêm ngày đi theo
Trợ lư luôn nhớ mấy điều
Đẹp xinh , ngoan ngoăn biết chiều ư ông
Ông đi du lịch một ṿng
Trở về mỏi gói , lưng c̣ng , ốm nhom
THƠ BÚT TRE TRẺ VỀ THUẬN HẢI
Thụỵ Hà
Vội vàng về thị xă Phan
Rang ngay đậu phộng đón bàn ( bạn ) tới thăm
Gặp ḿnh ở thị xă Phan
Rí ra rí rủm chuyện vàn ( văn ) sáng đêm
Nhớ nhung vè thị xă Phan
Thiết tha tơ tưởng co hàng nước măm ( mắm )
Đoàn vừa ghé xuống mũi Ne
Ngó ra thấy những cái ghe thật bừ ( bự )
BIẾU BỐ VỢ
Trần Văn Quảng
Con rể làm tận Ḥn Gai
Đem biếu bố vợ một chai rượu chành ( chanh )
Bố mừng bố cảm ơn anh
Bố đem nhắm với tiết canh lợn sề
Mới nhấp cứ thấy tê tê
Chua chua , chát chát , no ề chân răng
Nhăn nhăn bó mới bảo rằng
Sao không thêm ớt để ăn với bùn ( bún )
Trời ơi ! rượu rởm tùm lum
ĐẾN TÂN SƠN
Nguyễn Quốc Văn
Máy bay hạ cánh Tân Sơn
Nhất, tôi sung swongs mừng rơn trong bùng ( bụng )
Bao năm vùng dịch hoạt đồng ( động )
Sống trong hầm hố giữa ḷng địa đao ( đạo )
Dù cho thiếu muối thiếu gao ( gạo )
Kiên tŕ đánh địch không nao chút ḷng
Quê hương nay đă giải pḥng ( phóng )
Bay trên mảnh đất thành đồng yên thân
Tự hào Tổ Quốc nhân dân
Mà tôi đă đến được Tân Sơn này
MƯỜI KÍNH
Nguyễn Chân Phương
Kính trên , Kính trọng , Kính chào
Giờ nghe tưởng chuyện chim bao ban ngày
Kính thưa , Kính chúc ... vẽ bày
Toàn là hội họp vỗ tay tầm phào
Kính mời thường ắt phong bao
Khi về Kính tặng bảo sao chẳng ừ
Kính biếu là việc riêng tư
Có đi có lại đơn từ mới thông
YÊU
Phạm Minh Hạnh
Yêu nhau chẳng sợ núi đèo
Anh lên Tam Đảo em trèo với anh
Yêu nhau chẳng sợ biển xanh
Vũng Tàu lặn lội theo ành ( anh ) đến cung ( cùng )
GIẬN
Vợ giận th́ chồng e hèm
Miệng cười tủm tỉm hỏi em dị giần ( giận ǵ )
Có giận th́ giận ngày đi
Đêm mà c̣n giận anh đi ngủ nhờ
VỚI CÔ GIÁO DẠY TOÁN
Hoàng Xuân Khánh
Em là cô giáo dạy toan (toán )
Suốt ngày công thức với toàn só liêu ( liệu )
Nhiều lúc như khóc như mêu ( mếu )
Học sinh không hiểu vẫn kêu khó lằm ( lắm )
Đă giảng đến dăm bảy lần
Học sinh vẫn nói cô cần giảng lai ( lại )
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Trang nhat