nvdtdnguyen
member
ID 10733
03/19/2006
|
tuyen tap truyen cuoi(2)
======================CẢNH SÁT==============================
Một chàng trai hớt hải đuổi theo 1 cô gái đang đi trên phố vắng:
-Cô ơi, cô...chờ chút đi, cô!Cho hỏi, có thấy đồn cảnh sát hoặc nhân viên cảnh sát nào gần đây không hả cô?
-Dạ không!
-Nếu vậy, xin cô cảm phiền gỡ cái dây chuyền và chiếc đồng hồ trên tay ḿnh ra ngay cho!
======================CÀ LĂM================================
Hai người bạn đi dạo với nhau.Một trong hai người bị cà lăm:
-Mày...mày...mày...có...có...có thấy...chiếc...chiếc...máy...bay trên trời kia...không?
-Thấy rồi!Đợi mày nói xong máy bay đă đi khỏi rồi.
-M...mày...mày...mày có...có...có thấy chiếc...chiếc...chiếc xe...chiếc xe lửa...đằng kia...kh...không?
-Thấy rồi!Đợi mày nói xong xe lửa cũng chạy qua mất rồi.
-Mày...mày...mày có...có thấy...thấy...th...thấy...
-Thôi thôi!..được rồi, tao thấy rồi!
-V...vậy...vậy sao mày...mày...mày...c̣n đạp lên nó?
=======================THƯỢNG ĐẾ============================
Một anh hà tiện nằm mơ thấy thượng đế,liền hỏi:
-Tâu thượng đế, 100 ngàn năm đối với ngài là bao nhiêu?
-Chứ 1 phút chứ bao lâu!
-Thế 100 triệu đồng đối với ngài có to không?
-Chỉ bằng 1 xu thôi.
-Vậy xin thượng đế rủ ḷng ban cho con 1 xu?
Thượng đế vui vẻ:
Được,con hăy đợi ta 1 phút!
======================THIẾT BỊ==============================
-Có bao giờ anh thấy một thiết bị nào dung để phát hiện lời nói dối?
-Thấy à!Thậm chí tôi đă lập gia đ́nh với nó.
=======================MỘ CHÓ===============================
Người ta qua đường thấy khắc trên một nấm mộ:
"Nơi đây an nghĩ KIKI, chó cảm tử của liên đoàn 42 bộ binh.
Đă cắn được 2 tướng lĩnh, 50 trung tá, 15 trung uư, 40 bộ
binh và...1 trái lựu đạn!"
------------MỌI NGƯỜI HĂY GÓP Ư NẾU CÓ SAI SÓT--------------
_________________________CẢM ƠN_____________________________
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
|
OT
guest
REF: 73869
03/19/2006
|
Chuyện rất vui, mà chẳng cần tục! Nhưng cho tôi "ké" với một chuyện cổ điển khác cuả phương Tây, mong không ai thấy tục:
"Bác sĩ bảo: “Tôi có tin vui là có thể chưă dứt được chứng nhức đầu cuả ông. Và tin buồn là phải chưă bằng cách … thiến ông! Số là … bộ phận đó cà vào thần kinh cột sống gây ra nhức đầu. Chỉ có cách chưă trị duy nhất là … cắt bỏ nó đi!”
Bệnh nhân bàng hoàng, buồn lắm. Nhưng đành chấp nhận phẫu thuật.
Sau khi rời bệnh viện, anh được sống lần đầu tiên suốt 20 năm qua, không bị nhức đầu hành hạ. Ngược lại, bỗng cảm thấy thiếu thốn … một cái ǵ, nên đi dạo phố giải sầu. Đi một hồi, anh ghé một tiệm bán quần áo.
Anh nói với người bán hàng: “Tôi muốn mua một bộ quần áo mới.”
Người bán hàng ngắm anh ta: “Đúng là quần dài 78cm.”
Khách hàng ngạc nhiên, hỏi: “Sao bạn lại có thể biết chính xác đến như vậy?!”
- Tôi hành nghề thợ may đă 50 năm nay!
Tiếp tục, người bán hàng lấy ra áo sơ mi tay dài 62cm, cổ 37cm; tất cả vưà vặn.
- Luôn tiện, bán cho tôi chiếc quần lót đi. Cho tôi cỡ 82 nhé.
- Không được, ông phải mang cỡ 88, v́ cỡ 82 sẽ làm … nó bị cấn, chắc chắn sẽ gây ra nhức đầu kinh niên!
Thân ái,
|
|
cafekho
member
REF: 73874
03/19/2006
|
..Vừa nói lắp (giống bài nvdtdnguyen) vừa "nuối tiếc" (giống bài OT) nè....
....Một người đàn ông mắc tật nói lắp. Anh ta đi khám bệnh tại rất nhiều pḥng mạch nhưng không bác sĩ nào t́m ra được nguyên nhân chứ chưa nói tới chữa dứt được căn bệnh.
Cuối cùng, một bác sĩ nói với anh ta:
- Tôi cho rằng đă t́m được nguyên nhân khiến anh nói lắp.
Người bệnh hỏi lại:
- T...ô...ô...i...i c...ó...ó... vấ... ấ...ấ...n đ...ề...ề... ǵ...́...́... th...ế?
Bác sĩ đáp:
- "Cái đó" của anh rất, rất lớn. Trọng lượng của nó tạo nên một sức căng cho thanh đới, khiến anh bị nói lắp. Giải pháp duy nhất là thực hiện một cuộc phẫu thuật cấy ghép bộ phận này.
Người bệnh đă chán ngấy chứng nói lắp nên anh ta chấp nhận ngay không chút đắn đo. Cuộc phẫu thuật diễn ra thành công và anh chàng trở nên nói năng lưu loát như chưa từng mắc bệnh nói lắp bao giờ.
Lúc đầu, anh chàng cảm thấy rất vui sướng nhưng chẳng bao lâu sau, anh bắt đầu nhớ món "bảo vật" vĩ đại của ḿnh, nhớ đến t́nh cảm mà bạn t́nh dành cho nó. Cuối cùng, không chịu đựng được nữa, anh ta trở lại chỗ bác sĩ và khẩn khoản đề nghị:
- Bác sĩ! tôi rất biết ơn ông đă cho tôi cơ hội được nói năng trôi chảy, nhưng tôi nhớ "cái đó" của tôi quá. Ông làm ơn t́m lại người đă hiến tặng và bảo với người đó rằng tôi muốn đổi lại.
Bác sĩ lắc đầu đáp:
- Đ...ó...ó... l...à...à...à... đ...́...ề...ề......u kh...ô...ô...ng th...ể...ể...ể đư...ợ...ợ...ợc!
(Sưu tầm..)
....V...ậ..â..y c..á..á..c b..ạ..ạ..n c..ó..ó.. ch..o..o.. l..à..à.. t..ụ..ụ.c.. k..o..o.oo.. ????
(Sao tui bị ḱ vậy ḱa..)
Hay là "quá" tục..h́h́..
(Buồn quá khiếm chuyện vui chút cho đỡ buồn...)
Chúc vui...
|
|
vothuylinh
member
REF: 73877
03/19/2006
|
SỢ BÓNG SỢ GIÓ !
Hai Ông Bà già ngồi xem lễ trước cái máy truyền h́nh. Vị Linh Mục vừa giảng xong , Ông liền nói với Bà:
- Thôi tắt máy đi , kẻo người ta lại đi xin tiền ḿnh bây giờ đấy !!!
|
|
vothuylinh
member
REF: 73878
03/19/2006
|
Ráo Sư Ha Va:
Em Thuỳ Linh , tại sao bài làm của em sai giống y chang bài của em Vệ Nữ vậy ?
Dạ ...thưa Thày v́ tụi em học chung một Thày đó mà...
hihihiii
|
|
guest
REF: 73879
03/19/2006
|
Một cô giáo được nhận công việc mới dạy bổ túc văn hóa. Trong lớp hầu như ai cũng lớn tuổi hơn cô. Để khỏi mất ḷng khi dùng từ nói chuyện giữa tṛ và cô giáo. Cô không sao t́m từ nào cho phù hợp về cách xưng hô. Bạn hảy giúp cô t́m từ nào nói mà không mất ḷng về tuổi tác, xưng hô?
|
|
OT
guest
REF: 73883
03/19/2006
|
Lại chuyện ... cấm nghe, cấm ngửi tại pḥng mạch:
Một bệnh nhân than phiền trong bụng đầy hơi tối ngày sáng đêm, kể lể với bác sĩ:
- Được cái "nó" êm ru và không "thúi tha" ǵ cả!. Từ lúc vào đây mới chừng 10 phút, mà tôi đă 5 lần rồi đó.
Bác sĩ ngồi loay hoay kê toa, rồi bảo:
- Ông hăy ra mua ngay thuốc viêm hốc mũi này về uống theo chỉ định. Tuần tới, trở lại cho tôi khám tai!
Thân ái,
|
|
Langtu
guest
REF: 73891
03/19/2006
|
Chuyện anh nói lắp.
Trên chuyến xe đ̣ về miền Tây, có anh nói lắp hỏi anh ngồi bên cạnh:
-A..nh..anh cho...ch..o...t..ô..i ho..ỏi mâ..mấ..y giơ..giờ rồi?
Người ngồi bên cạnh có đồng hồ ngồi im lặng, mắt lơ đăng nh́n qua cửa xe như không nghe thấy ǵ. Anh nói lắp sợ người kia chưa nghe thấy nên lại lặp lại:
- An..anh..cho...cho...t..tô..ôi...h...ho..ỏi...mâ..mâ..ấy..giơ..giờ rồi?
Im lặng. Anh nói lắp đành ngồi im không hỏi nữa và đến bến xe th́ xuống. Sau đó có người hỏi anh có đồng hồ, vẻ tức giận:
- Tại sao anh không trả lời người ta???
Anh kia trả lời, giọng cũng tức giận không kém:
- Tô...tô..i...cũ...cũng...bị..bị...nói ...nói...lắp. Nếu....nếu...m..m..mà..t...tôi tr...trả..lơ..lời...nó. Nó..nó..tư..tư..ởng...tô...tôi..ghẹo..ghẹo...nó. Nó...nó..đá...đá ..nh...tô..tô..ôi..th́.. th́...bỏ..bỏ.. mẹ..mẹ.
- Ố...ối tr.....trời..ơ..ơi!! Ngất luôn ^_^
|
1
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đă đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ư kiến |
|
|
|
|