utot91
member
ID 63959
10/05/2010
|
Kể chuyện nghe chơi...rồi suy nghĩ...
Sự bình yên
Một vị vua treo giải thuởng cho nghệ sĩ nào vẽ được một bức tranh đẹp nhất về sự bình yên. Nhiều hoạ sĩ đã cố công . Nhà vua ngắm tất cả các bức tranh nhưng chỉ thích co hai bức va ông phải chọn lấy một.
Một bức tranh vẽ hồ nước yên ả. Mặt hồ là tấm gương tuyệt mỹ vì có những ngọn núi cao chót vót bao quanh. Bên trên lá bầu trời xanh với những đám mây trắng mịn màng. Tất cả những ai ngắm nhìn bức tranh điều cho rằng đây là một bức tranh bình yên thật hoàn hảo.
Bức tranh kia cũng có những ngọn núi , nhưng những ngọc núi này trần trụi và lởm chởm đá. Ở bên trên là bầu trời giận dữ đổ mưa như trút kèm theo sấm chớp . Đổ xuống bên vách núi là dòng thác nổi bọt trắng xoá. Bức tranh này trông thật chẳng bình yên chút nào.
Nhưng khi nhà vui ngắm nhìn, ông thấy đằng sau dòng thác là một bụi cây nhỏ mọc lên từ một khe nức của một tảng đá. Trong bụi cây, một con chim mẹ đang xây tổ. Ở đó, giữa dòng thác trút xuống một cách giận dữ, con chim mẹ đang an nhiên đậu trên tổ cũa mình...Bình yên thật sự.
"Ta chấm bức tranh này!-Nhà vua công bố - Sự bình yên không có nghĩa là một nơi không có tiếng ồn ào, không khó khăn, không cực nhọc. Bình yên có nghĩa ngay chính khi đang ở trong phong ba bão táp ta vẫn cảm thấy sự yên tĩnh trong trái tim. Đó mới chính là ý nghĩa thật sự của sự bình yên."
Alert webmaster - Báo webmaster bài viết vi phạm nội quy
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
utot91
member
REF: 572613
10/21/2010
|
Nghe Út kể chuyện anh anhoanhat hồi nhỏ nè, Út nhớ hồi xửa hồi xưa anh rất tốt :
Chiếc bánh kem
Ăn thêm cái nữa đi con!
- Ngán quá, con không ăn đâu!
- Ráng ăn thêm một cái, má thương. Ngoan đi cưng!
- Con nói là không ăn mà. Vứt đi! Vứt nó đi!
Thằng bé lắc đầu quầy quậy, gạt mạnh tay. Chiếc bánh kem văng qua cửa xe rơi xuống đường, sát mép cống. Chiếc xe hơi láng bóng rồ máy chạy đi.
Hai đứa trẻ (Anh anhoanhat với Út) đang bới móc đống rác gần đó, thấy chiếc bánh nằm chỏng chơ, xô đến nhặt. Mắt hai đứa sáng rực lên, dán chặt vào chiếc bánh thơm ngon. Thấy bánh lấm láp, Út nuốt nước miếng bảo anh trai:
- Anh Hai thổi sạch rồi mình ăn.
Anh anhoanhat phùng má thổi. Bụi đời đã dính, chẳng chịu đi cho. Út sốt ruột cũng ghé miệng thổi tiếp. Chính cái miệng háu đói của Út làm bánh rơi tõm xuống cống hôi hám, chìm hẳn.
- Ai biểu anh Hai thổi chi cho mạnh - Con bé nói rồi thút thít.
- Ừa. Tại anh! Nhưng kem còn dính tay nè. Cho em ba ngón, anh chỉ liếm hai ngón thôi!
|
|
tiendaoduy
member
REF: 572619
10/21/2010
|
Háhá, bäng moj cách dành laj chíêc bánh. Dành dc rùi còn làm cao, thé là bánh mât tiêu, chi còn dính chút tay chüng hüng. Háhá dáng dáng...?
|
|
utot91
member
REF: 572728
10/22/2010
|
Anh tiendaoduy ơi là ơi,
Chuyện cảm động vậy mà anh cười Út nè, cho anh hở 10 cái răng coi chơi nè... hu hu... chắc là tùy cái nhìn của mỗi người phải không anh ? Anh làm Út nhớ một câu chuyện khác, để Út kể anh nghe nha :
HỌ ĐÃ NGHÈO ĐẾN NHƯ THẾ NÀO…
Ngày nọ, một người đàn ông - chủ của một nông trại giàu có - quyết định dẫn đứa con trai của mình đi du ngoạn, với mục đích duy nhất là chỉ cho nó biết "như thế nào là cuộc sống nghèo khổ của những người nông dân".
Sau khi kết thúc chuyến đi, trên đường trở về người cha đã hỏi đứa con trai của mình: "Chuyến đi như thế nào hả con?"
Cậu bé trả lời: "Tuyệt vời lắm cha ạ!"
"Thế, con có thấy những người nông dân đó, người ta đã nghèo đến như thế nào không?" - người cha hỏi tiếp.
"Ồ, con đã nhận thấy rất rõ cha ạ!" - cậu bé trả lời.
Con đã thấy chúng ta chỉ có một con chó duy nhất, nhưng họ đã có đến những bốn con.
Chúng ta chỉ có một hồ bơi thật rộng ở giữa vườn nhà, nhưng họ có một con sông dài thật dài không thấy đâu là bến bờ.
Chúng ta có một cái đèn lồng ngoài vườn, được nhập khẩu từ nước ngoài, đẹp thật đấy, nhưng những người nông dân kia có cả bầu trời với những vì tinh tú chiếu sáng.
Sân vườn nhà ta rộng thật đấy, nhưng họ lại có cả đường chân trời
Chúng ta chỉ có một mảnh đất nhỏ để sống, nhưng họ lại có cả những cánh đồng rộng bát ngát và ngút ngàn.
Chúng ta có kẻ hầu người hạ, nhưng họ lại phục vụ được cho những người khác.
Chúng ta phải mua thực phẩm để nuôi sống chúng ta, nhưng họ lại có thể tự làm ra để nuôi lấy chính bản thân mình.
Chúng ta có những bức tường kiên cố để bảo vệ tài sản của chúng ta, nhưng họ lại có những người bạn chân chính bảo vệ họ.
Nói đến đây, cậu bé quay sang và nói với Cha cậu rằng: "Con cám ơn Cha vì đã cho con biết chúng ta đã nghèo đến như thế nào". Người Cha lặng người khi nghe đứa con của mình nói như vậy.
Có quá nhiều lần trong cuộc sống chúng ta quên mất những gì chúng ta đang có, mà chỉ mải mê lo lắng về những gì mà chúng ta chưa có được.
Những gì không có giá trị với người này lại là tài sản vô giá đối với người kia.
Tất cả những điều đó chỉ tuỳ thuộc vào "cách nhìn" của mỗi người trong chúng ta mà thôi
|
|
vudinhthi
member
REF: 572731
10/22/2010
|
Để anh Thi kể Út nghe chuyện này :
Hôm đó tôi đến ngoại ô Paris thăm một người bạn. Là một ngày buồn. Nên gia đình bận rộn. Hình như không ai để ý đến ai. Cửa mở. Tôi vào. Tôi hỏi một chị gần cửa : Chị cho em gặp Ly. Chị ấy lớn tiếng gọi : Vi ơi có khách. Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh tìm ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ?
|
|
utot91
member
REF: 572745
10/22/2010
|
Rồi sao nữa anh đẹp dzai ? Tiếp đi anh.
|
|
hoami09
member
REF: 572746
10/22/2010
|
hí hí ...Út ớt phẻ hong , lâu ngày gặp lại thấy ...vưỡn cay như xưa ...hihiihihi
mén củng đang hồi hộp nghe Anh Thi kể típ nà . Dù sao thì cũng giống nhau chữ i . Nếu i ngắn thì chắc giống mén cái chưn ngắn ngủn há . Vậy thì chắc Anh Thi sẽ hỏi cô Ly , vì chưn dài mừ ...hí hí
|
|
vudinhthi
member
REF: 572750
10/22/2010
|
Hoạ Mi khỏe không ? Lâu rồi không nghe Họa mi hót. Anh thích suy nghĩ i ngắn y dài của Hoạ Mi !
Cô Út thì nghĩ sao ? anh tưởng đã trả lời câu hỏi của Út rồi chứ. Bluffer anh ?
|
|
utot91
member
REF: 572759
10/22/2010
|
BLUFFER ?
Thế thì Út bluffe thêm anh đẹp Dzai lần nữa xem sao hé.
Thế này nhé, nếu Út nói đúng thì anh kể tiếp, chịu không ?
Xem tài bluffe của Út đến đâu, xem có thể theo anh gì đó học tài làm chính trị được không hé.
...Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh tìm ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ? *chú thích
* Anh thi lúng túng vì rỏ ràng là mình hỏi chị kia là tìm Ly, sao chị ấy gọi là Vi ơi ? Và 1 cô chạy đến, chắc là Vi, mà sao anh Thi nhận không ra Vi ?
Hoami khai thác với Út nha.
|
|
utot91
member
REF: 572796
10/22/2010
|
Sao im ru vậy anh đẹp Dzai ? Không đúng à ? Hay không dám chơi với Út ? Xem vậy mà không có ngầu như Út tưởng hé.
Út bluffe lại he :
Thật ra thì anh cũng không biết người trước mặt là ai nữa vì chính anh cũng chưa từng gặp mặt hai cô này chỉ quen trên forum thôi à. Mà anh Thi ơi, chính anh cũng không biết anh đến đó tìm cô nào nữa phải không anh ?
|
|
tiendaoduy
member
REF: 572801
10/22/2010
|
Cái nhà em út này cuñg bày nhày ghê, rüöt ai là rüöt cho töí bên lum. Ban thi quay laj xin em út môt söi tóc di, tóc em thöm läm dó nha. Háhá
|
|
vudinhthi
member
REF: 572815
10/22/2010
|
Hôm đó tôi đến ngoại ô Paris thăm một người bạn. Là một ngày buồn. Nên gia đình bận rộn. Hình như không ai để ý đến ai. Cửa mở. Tôi vào. Tôi hỏi một chị gần cửa : Chị cho em gặp Ly. Chị ấy lớn tiếng gọi : Vi ơi có khách. Một cô chạy ra. Thấy tôi, cô hỏi : anh tìm ai ạ ? Tự dưng tôi lúng túng : Vi hay Ly ?
...
Trong lúc tôi lúng túng thì một cô khác chạy ra, cô này không quá 20 tuổi, tóc ngắn hơn tóc con trai. Với cặp mắt tinh ngịch, cô nhìn tôi cười cười rồi lủi đi nơi khác... và suốt buổi đó, lâu lâu tôi lại bắt gặp cái nhìn khó hiểu đó.
...
Nếu tôi không lầm, thì mình quen nhau lúc đó, phải không ?
|
|
anhhoanhat
member
REF: 572818
10/22/2010
|
Bởi vì vui là chính hehehe nên chúng ta cứ bàn tám thoải mái: NGUYÊN TẮC KHÓ XỬ
Ví dụ cô giáo dạy thằng Tây đánh vần: ô nờ ôn hờ ôn hôn, mà thằng Tây nó hiểu nhầm nó hôn cô giáo thiệt thì nguy hehehe, mà nó không hiểu nhầm thì nó hơi ngu.
Kỹ hơn chút nữa nghen: ví dụ Sở là thằng Tây, và Kiều là cô gái Việt dạy đánh vần: e mờ em xờ em xem, mà Sở lại hổng chịu hiểu, hổng xờ mà cứ ngồi đánh vần xem hoài, thì Kiều lại bảo là ngu, dạy hoài mà hổng hiểu.
Nhưng nếu hôn hoặc xờ mà bị tát mỏi tay thì tèo, nhưng nếu hổng làm liều thì có thể bị trách là hổng hiểu, thế nào cũng chết thôi thì cứ liều, hehehe theo ý Sở.
|
|
hoami09
member
REF: 572826
10/22/2010
|
Túm váy chào cả nhà ạ . Eo ơi , Anh Thi kể chịn nghe hồi hộp wá đi . Đến giờ phút này , mén còn hỏng bít Anh Thi wen ai , kím ai , và ...
Thui, cho mén túm lại thử nha . Anh Thi gặp 3 cô
cô 1 : - Vi ơi nhà có khách
cô 2 : - Anh kiếm ai ?
cô 3 : tóc ngắn , chưa 20 , mắt tinh nghịch ...
Ahhhhhhhhh , vậy thì
cô 1 = ko phải Ly , cũng ko phải Vi
Cô 2 = là cô Vi
cô 3 = là cô Út ớt (Nếu tôi không lầm, thì mình quen nhau lúc đó, phải không ?)
cô 4 = cô Hoạ mi
cô 5 = cô Té sông
hí hí
đổ xí ngầu đi Anh Thi ưi .....
------
mén mừ đoán đúng . Anh Thi và Út ớt phải đãi mén 1 chầu Kem đó nha ...hihihihi
|
|
tesongg
member
REF: 572837
10/22/2010
|
Tesong rất thích câu chuyện cuả chị Út " Hoa hồng tặng Mẹ".
Chị có khiếu kể chuyện nha. hihihihihi
Anh Thi kể chuyện gì mà lâu lắc vậy nè? Sao nhiều cô thế! hihihihi
Chài ai chài! Chị Mén đoán có Tesong trong câu chuyện anh Thi!!! hihihihi
Chúc các anh chị kể chuyện & đọc chuyện dzui nha.
|
|
utot91
member
REF: 573354
10/25/2010
|
Chào anh đẹp Dzai,
Đầu câu chuyện Út trêu anh thôi, sau khi đọc chuyện anh kể về Ly và nước, thấy anh buồn... cười, nên Út nghĩ ra ý trêu anh chút ấy mà. Sau đó ai kêu anh đoán trúng là Út chỉ BLUFFER anh nên tạo tánh tò mò, ham chơi của Út, nên Út muốn phá anh. BLUFFER hả, để Út bluffe cho anh xem nè ! Ai dè anh tưởng thật phải không ? Chỉ cần đọc những topic anh viết, những reply với các bạn ở đây và nhìn tổng quát diễn đàn thì có thể biết và hiểu chuyện của anh mà. Thêm vài chi tiếc không có gì chứng minh, chỉ đúng 1/100 là anh tin ngay.
Nói thật là Út cũng tò mò muốn biết thêm câu chuyện anh kể, nên cố ý khích anh. Nhưng thấy anh sincère với các "chị ấy" nên làm Út tự kiểm lại bản thân. Út không đùa dai với anh nữa. Thật thì Út không có quen ai hết á. Út bịa ra để bluffer anh thôi, như anh đã nói lúc đầu. Ai mà biết, người trông cứng rắn như anh mà cũng dễ tin... hì hì
Nhưng nếu anh Thi muốn quen Út để "đùa" tiếp thì Út không từ chối đâu. Mình có thể quen nhau 1 cách khác và thật hơn.
Dù sao thì Út cũng mong anh bỏ qua sự ham chơi của Út, nha anh.
PS. Nếu anh Thi có rỗi thì vào nhà "Thấy vậy mà không phải vậy" của Út đọc cho vui nhé.
|
|
utot91
member
REF: 573362
10/25/2010
|
Những vòng tròn
Nhớ hồi tôi khoảng 15 tuổi,ông nội dẫn tôi đến bên ao cá và bảo tôi ném hòn đá xuống ao.Ông bảo tôi quan sát những vòng tròn trên mặt nước được tạo ra bởi viên đá vừa ném. Rồi ông nói:"cháu hình dung mình như hòn đá kia,trong đời cháu cũng tạo ra những vòng tròn xao động và chúng ảnh hưởng đến tất cả mọi người xung quanh".
Và ông tiếp tục:"Nên nhớ rằng cháu là người chịu trách nhiệm về những gì mình đặt trong vòng tròn đó và nó sẽ lan tỏa đụng nhiều vòng tròn khác.Vì vậy,hãy sống sao cho những điều tốt đẹp mà vòng tròn của cháu tạo nên,được gửi đi như một thông điệp của hòa bình và nhâ ái đến khắp mọi người.Ngược lại,những xao động được sinh ra từ sự giận dữ hoặc ganh tỵ chắc chắn sẽ lan tỏa và ảnh hưởng đến những vòng tròn khác. Do đó,cháu phải ý thức được trách nhiệm của mình với tất cả những điều trên."
Đó là lần đầu tiên trong đời tôi nhận rằng:sự an bình nội tại hay sự bất an trong mỗi con người đều chảy ra thế giới này.Vì thế,sẽ không thể tạo lập một thế giới hòa bình một khi chúng ta đang còn vướng bận bởi những xung đột nội tại,hận thù,hồ nghi hay giận dữ bên trong,dãu những xúc cảm hay ý nghĩ đó có được nói ra hay không.
Mọi khuấy động xung quanh những vòng tròn diễn ra trong mỗi người chúng ta đều tràn ra thế giới rộng lớn này,hoặc để tô điểm vẻ đẹp cho cuộc sống hoặc mang lại khó chịu cho những vòng tròn khác.
|
|
anhhoanhat
member
REF: 573364
10/25/2010
|
Kể chuyện nghe chơi...rồi suy nghĩ... (NGUYÊN TẮC KHÓ XỬ)
Kể chuyện nghe chơi ... rồi suy nghĩ... làm cuộc sống thêm ý nghĩa... rất bổ ích. Trong vui chơi ai cũng rất ngại hiểu nhầm vì điều đó rất phổ biến. Nguyên nhân sự hiểu nhầm thường xuất phát từ những ý kiến khác nhau.
Anh không tìm thấy tình tiết dẫn đến hiểu nhầm từ phía em Utot91, nhưng lại thấy Ut đang ngại hiểu nhầm, có thể 1 ý kiến vu vơ nào đó xuất phát từ anh Sở hay là từ 1 thành viên nào đó trong chúng ta dẫn đến sự hiểu nhầm hehehe
Tiếp tục sau đó sẽ là sự giải thích để tránh hiểu nhầm, vì nếu im lặng có thể sẽ bị hiểu nhầm, nhưng cũng có thể sự giải thích lại chính là nguyên nhân hiểu nhầm. thế nào cũng chết thôi thì cứ liều giải thích, hehehe theo ý Sở.
Cách đùa của em Ut rất xitrum. RẤT HAY. nhưng điều anh muốn nói ở đây là em Ut giải thích sự hiểu nhầm rất CHUẨN. Anh chấm em 9.89 Điểm. Sự giải thích của em là điều Ý NGHĨA nhất của topic này, anh học được ít nhiều trong đó hehehe
|
|
vudinhthi
member
REF: 573393
10/25/2010
|
Cô nhỏ này cũng ghê thiệt, dám chọc anh.
Anh chỉ bán tin bán nghi thôi Út à. Nhưng em cũng làm anh thất vọng tràn trề. Thứ 6 còn hy vọng cô đó là em, nhưng thứ 7 thì anh đã biết là không phải. Anh phải tốn cả hơn 8 giờ lái xe và 1 đêm không ngủ để hiểu tận tường. Vì chuyện này kéo theo chuyện kia. Thôi thì trách mình anh. Week-end này nhiều chuyện buồn quá
|
|
utot91
member
REF: 573407
10/25/2010
|
Cám ơn anhhoanhat đã hiểu dùm cho Út.
Bị cái tật tinh nghịch nên có lúc Út hơi bị "cay" anh ạ.
Anh Thi cho út buffe lần cuối nha. Út nghĩ nổi buồn của anh không nằm ở nơi anh không gặp được Út, phải không anh ?
Út kể chuyện chắc là nghe lọt tai hơn, nên Út kể anh nghe chuyện này để giúp anh bớt buồn :
QUẲNG GÁNH LO ĐI MÀ VUI SỐNG
Người dẫn chương trình giơ cao một ly và hỏi khán giả : "Quí vị thử đóan xem ly nước này nặng bao nhiêu "
"Điều đó còn phụ thuộc vào chuyện anh cầm nó trong bao lâu chứ "
"Đúng vậy,nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói.Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiêng tay tôi sẽ mỏi.Còn nếu tôi cầm nó trong một ngày,quí vị sẽ phải gọi xe cấp cứu cho tôi.Cùng một khối lượng ,nếu mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng nề hơn "
Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng,nó sẽ càng trở nên trầm trọng.Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã." Điều quí vị phải làm là :đặt ly nước xuống nghỉ một lát rồi lại tiếp tục cầm nó lên "
Thỉnh thỏang chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống,nghỉ ngơi lấy sức để tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo.Khi bạn trỏ về nhà,hãy quẳng lo âu công việc ngòai cửa.Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang.Còn bây giờ :giải trí và thư giãn !
|
|
utot91
member
REF: 573606
10/26/2010
|
Hạnh phúc
Tôi là một tài xế taxi. Không nhiều tài xế nhận làm việc ca đêm. Riêng tôi, vì cuộc hôn nhân mới tan vỡ với Hồng nên tôi đồng ý. Và vị khách của đêm cuối năm ấy để lại trong tôi một ấn tượng đặc biệt.
Tôi nhận được lời nhắn vào lúc 2:30 sáng. Tôi dừng xe, xung quanh vẫn tối đen, chỉ trừ ánh đèn hắt ra từ một cửa sổ nhỏ ở tầng trệt. Bình thường, cũng như mọi tài xế taxi khác, tôi chỉ bấm còi một hai lần, đợi một chút, nếu vẫn chưa thấy khách ra thì lái xe đi. Nhưng không hiểu tại sao lần này, tôi lại ra khỏi xe, bước lên bậc tam cấp. Không khéo người ta cần mình giúp, tôi nghĩ vậy và gõ cửa.
- " Xin chờ một phút"– một giọng nói run rẩy cất lên. Sau một lát yên lặng, cửa mở. Một bà cụ nhỏ bé đứng trước mặt tôi, mặc một chiếc váy hoa, đội mũ nhỏ có mạng che mặt. Chiếc valy nhỏ đặt dưới chân.
Căn phòng phía sau lưng cụ trông như không có ai ở đã nhiều năm. Tất cả đồ đạc đều được phủ ga trắng.
- "Cậu mang đồ ra xe giúp tôi được không?"- bà cụ hỏi. Một tay tôi nhấc chiếc valy lên, nó còn nhẹ bẫng, còn tay kia thì khuỳnh ra cho bà cụ vịn. Chúng tôi đi rất chậm ra xe.
- "Cậu tốt quá!", bà cụ nói nhẹ nhàng mắt không nhìn vào tôi, tựa như đang nói với một ai khác.
Khi chúng tôi vào xe, bà đưa cho tôi địa chỉ cần tới và nói:
- "Cậu có thể đi xuyên qua khu chợ cũ được không?"
- "Nhưng đó không phải là đường ngắn nhất, cụ ạ!"
- "Tôi không vội mà!". Ngừng lại một lát, bà nói tiếp: "Tôi đang đến viện dưỡng lão!"
Mắt bà long lanh: "Thế cũng tốt! Đằng nào thì bác sĩ cũng nói rằng tôi không còn sống được bao lâu nữa."
Tôi tắt đồng hồ đo cây số và hỏi: "Đầu tiên cụ muốn cháu đưa đi đâu?"
Hai tiếng đồng hồ, chúng tôi đi lòng vòng quanh thành phố. Bà cụ chỉ cho tôi tòa nhà bà từng làm việc, khu chung cư vợ chồng bà đã thuê khi họ mới cưới. Bà bảo tôi dừng lại trước một cửa hàng nội thất nơi trước đây là sàn nhảy, bà vẫn đến khiêu vũ khi còn thiếu nữ. Thỉnh thoảng bà bảo tôi đi chậm qua một tòa nhà hay một góc phố đặc-biệt-nào-đó dừng lại trong bóng tối và im lặng.
Khi những ánh mặt trời đầu tiên xuất hiện phía chân trời, bà cụ đột nhiên nói "Tôi mệt rồi, chúng ta đi thôi."
Chúng tôi tới địa chỉ mà bà cụ đưa cho tôi mà không nói thêm câu nào. Đó là một viện điều dưỡng dành cho những người già không nơi nương tựa. Hai người hộ lý và một chiếc xe lăn đã chờ sẵn ngoài cổng. Bà cụ dừng bước, vừa rút ví ra, vừa hỏi tôi, dịu dàng:
- "Tôi phải trả cậu bao nhiêu?"
- "Không gì cả, cụ ạ!"_ Tôi nói
- "Cậu cũng phải kiếm sống mà" - Bà cụ hỏi, giọng vẫn dịu dàng, tuyệt nhiên không có chút ngạc nhiên nào.
- "Sẽ còn những hành khách khác mà cụ" - Tôi trả lời.
Bất giác, tôi cúi xuống ôm lấy bà cụ. Bà cũng ôm chặt tôi.
- "Cậu đã cho tôi rất nhiều" - Bà cụ nói - " Cám ơn cậu".
Tôi siết nhẹ tay bà cụ rồi quay ra. Trời vẫn còn mờ tối. Sau lưng tôi, cánh cửa viện điều dưỡng đã đóng lại. Đó cũng là âm thanh khép lại một cuộc đời.
Cả ngày hôm đó tôi không đón thêm một hành khách nào nữa, tôi lái xe đi lang thang, đắm chìm trong suy nghĩ, rồi băn khoăn tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu bà cụ gặp một tài xế dữ dằn, hoặc đang nóng vội trên chuyến xe cuối cùng? Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi bóp còi rồi bỏ đi hoặc từ chối tuyến đường đặc biệt của bà cụ? Và bất giác tôi cảm thấy mình hạnh phúc xiết bao... ít ra tôi hiểu rằng sự cô đơn trong trái tim của một người từng bất hạnh như tôi vẫn còn rất nhiều yêu thương, và vì thế mọi cánh cửa vẫn chưa hề khép lại.
|
|
utot91
member
REF: 574069
10/28/2010
|
Ba
"Học lớp 12, tôi không có thời gian về nhà xin tiền ba như 2 năm trước. Vì thế, tôi viết thư cho ba rồi ba đích thân lên đưa cho tôi. Từ nhà đến chỗ tôi trọ học chừng 15 km. Nhà nghèo không có xe máy, ba phải đi xe đạp. Chiếc xe gầy giống ba...
Cuối năm, làm hồ sơ thi đại học, tôi lại nhắn ba. Lần này, sau khi đưa cho tôi một trăm ngàn, ba hỏi:"Có dư đồng nào không con?". Tôi đáp: "Còn dư bốn ngàn ba ạ". Ba nói tiếp:"Cho ba bớt hai ngàn, để lát về, xe có hư như lần trước thì có tiền mà sửa". Ba về, tôi đứng đó, nước mắt rưng rưng..."
|
|
tiendaoduy
member
REF: 574074
10/28/2010
|
Chuyên cuå út nhân vän qúa, anh doc mà mùi lòng à. Bi giö löp tre trong nüöc ko víêt dc nhüñg câu chuyên nhü vây, mà chi hüöng dên än chöi dàn dúm. Em cü zô các trang blog cuå ban í mà koi, wá dã lun.
|
|
vudinhthi
member
REF: 574123
10/28/2010
|
Tốc tốc, có ai ở nhà không cho tôi hỏi thăm ?
Không biết sao anh đi một vòng lớn rồi anh cũng quẹo về nhà em. Cái này chắc là "lá rụng về cội" " Có một điều nữa là sao mà ""tóc ngắn, mắt bồ câu"" cứ ám ảnh anh miết hỏng biết.
Hôm nay anh trở về đây để nhận lời em Út đề nghị hôm nào. :
"Nhưng nếu anh Thi muốn quen Út để "đùa" tiếp thì Út không từ chối đâu. Mình có thể quen nhau 1 cách khác và thật hơn"
Anh chịu cái khác và thật.
Khác, em đúng khác người !
Thật, chưa chắc em thật hơn ai !
Như em nói : thấy vậy mà không phải vậy ?
Nào, chúng ta bắt đầu quen nhau, em đồng ý chứ ?
|
|
utot91
member
REF: 574137
10/28/2010
|
Hi anh dzep trai,
Macho ! Hì hì, Út không dám nói anh macho, chỉ nói cách làm quen của anh macho thôi. Ai đời làm quen mà lấy đại liên ra tỉa thế hở anh. Y như sắp ra trận vậy. Chưa người yêu phải không, hay không cô nào chịu ưng ?
Anh Thi là người nhớ thù dai nè. Hôm trước bị Út đùa rồi thù rồi muốn trả thù Út chứ gì ? Nhắc lại cho anh nghe nè, Út nói quen khác nghĩa là không đuà, không đùa nghĩa là thật. Nhưng cám ơn anh khen Út vừa khác người vừa chưa thật hơn ai.
Vâng, thưa anh, Út đang cố gắng sống thật với mình anh ạ, nên còn đang trong quá trình học tập.
Chữ thật, chỉ vỏn vẹn thế mà rất khó học lắm anh. Út đến tuổi này vẫn còn học, ngày nào cũng học. Nhưng Út nghe ông Út nói : ông gần đất xa trời vẫn còn học con ạ, học sống thật vời mình. Cho nên không không lười đâu, sẽ cố gắng học tiếp.
Vừa khen vừa chê, vừa cho quà vừa đét đít, vừa khiêu chiến vừa ngã hoà như anh, không biết có nên quen không nữa, để Út suy nghĩ lại xem sao.
|
|
vudinhthi
member
REF: 574170
10/28/2010
|
Ok, ok. thì em cũng đâu có vừa, bắn missiles tung toé đó chứ. Thấy em Út mê say học chữ "thật" và cũng lý thú với những trò đùa vậy hai anh em mình bắt đầu học chữ thật, em đồng ý không ? Chỉ một lần, một lần duy nhất này thôi, mong Út không từ chối.
|
Page
1
2
3
4
5
Xem tat ca
- Xem Tung trang
|
|
Kí hiệu:
:
trang cá nhân :chủ
để đã đăng
:
gởi thư
:
thay đổi bài
:ý kiến |
|
|
|
|